Tải bản đầy đủ (.pdf) (86 trang)

Một số yếu tố ảnh hưởng đến thái độ hướng tới hành vi mua mỹ phẩm cao cấp của người tiêu dùng nữ tại thành phố hồ chí minh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.01 MB, 86 trang )



B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH


PHM TH MAI

MT S YU T NH HNG N
THÁI  HNG TI HÀNH VI MUA M PHM
CAO CP CA NGI
TIÊU DÙNG N TI TP. H CHÍ MINH

CHUYÊN NGÀNH: QUN TR KINH DOANH
MÃ S: 60340102

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
PGS.TS NGUYN ÌNH TH


TP.HCM, NM 2014


LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cu ca riêng tôi.
Các đon trích dn và s liu s dng trong lun vn đu đc dn ngun và có
đ chính xác cao nht trong phm vi hiu bit ca tôi.
Các kt qu, s liu nêu trong lun vn là trung thc và cha tng đc ai công


b trong bt k công trình nào khác.
TP.HCM, tháng 10 nm 2014
Tác gi lun vn


Phm Th Mai





MC LC
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CÁC BNG
DANH MC CÁC HÌNH
TÓM TT 1
CHNG 1: TNG QUAN 3
1.1. C s hình thành đ tài 3
1.2. Mc tiêu nghiên cu 6
1.3. Phm vi và phng pháp nghiên cu 7
1.3.1. Phm vi nghiên cu 7
1.3.2. Phng pháp nghiên cu 7
1.4. Ý ngha thc tin ca đ tài 8
1.5. Kt cu báo cáo nghiên cu 9
CHNG 2: C S LÝ THUYT VÀ MÔ HÌNH NGHIÊN CU 10
2.1. Gii thiu 10
2.2. C s lý thuyt 10
2.2.1. M phm cao cp 10

2.2.2. Ý thc thng hiu (Brand consciousness) 14
2.2.3. Vt cht (Materialism) 16
2.2.4. So sánh xã hi (Social comparison) 19


2.2.5. Tham gia thi trang (Fashion involvement) 22
2.2.6. Thái đ hng ti hành vi 24
2.2.7. Bin kim soát: Tui, thu nhp và trình đ hc vn 25
2.3. Các gi thuyt nghiên cu 26
2.4. Mô hình nghiên cu 27
2.5. Tóm tt 27
CHNG 3: PHNG PHÁP NGHIÊN CU 28
3.1. Gii thiu 28
3.2. Thit k nghiên cu 28
3.2.1. Phng pháp nghiên cu 28
3.2.2. Quy trình nghiên cu 28
3.3. Xây dng thang đo 30
3.3.1. Thang đo v ý thc thng hiu (TH) 30
3.3.2. Thang đo v vt cht (VC) 31
3.3.3. Thang đo v so sánh xã hi (SS) 31
3.3.4. Thang đo v tham gia thi trang (TG) 31
3.3.5. Thang đo v thái đ hng ti hành vi mua m phm cao cp (TD) 32
3.4. Mu nghiên cu 32
3.4.1. i tng kho sát 32
3.4.2. Kích thc mu 33
3.5. Kim đnh s b thang đo 33
3.6. Tóm tt 34


CHNG 4: KT QU NGHIÊN CU 35

4.1. Gii thiu 35
4.2. Mu nghiên cu đnh lng chính thc 35
4.3. ánh giá đ tin cy thang đo bng Cronbach alpha 36
4.4. Phân tích nhân t khám phá EFA 37
4.5. Kim đnh mô hình và gi thuyt nghiên cu 41
4.5.1. Phân tích tng quan 41
4.5.2. ánh giá đ phù hp ca mô hình hi quy tuyn tính 42
4.5.3. Kim đnh các gi thuyt 43
4.5.4. Dò tìm các vi phm gi đnh cn thit 45
4.5.5. Kt lun phân tích hi quy 47
4.6. Kim đnh s khác bit v xu hng mua hàng  các nhóm tui, trình đ
hc vn, thu nhp 48
4.6.1. Tui 48
4.6.2. Trình đ hc vn 49
4.6.3. Thu nhp 50
4.7. Tóm tt 53
CHNG 5: KT LUN 54
5.1. Gii thiu 54
5.2. Kt qu và đóng góp ca nghiên cu 55
5.2.1. Kt qu và đóng góp v mt lý thuyt 55
5.2.2. Kt qu và đóng góp v mt nghiên cu 56


5.3. Hàm ý nghiên cu 58
5.4. Hn ch và hng nghiên cu tip theo 61
DANH MC TÀI LIU THAM KHO
PH LC 1: BNG CÂU HI KHO SÁT
PH LC 2: BNG TN S
PH LC 3: PHÂN TÍCH EFA
PH LC 4:  TH PHÂN TÁN

PH LC 5: BIU  TN S CA CÁC PHN D – BIU  P-P PLOT






DANH MC CÁC BNG

Bng 4.1: Kt qu Cronbach alpha cho các thang đo 36
Bng 4.2: KMO và Bartlett’s Test 38
Bng 4.3: Ma trn nhân t sau khi xoay 39
Bng 4.4: Ma trn tng quan 41
Bng 4.5: Tóm tt mô hình 43
Bng 4.6: ANOVA 43
Bng 4.7: Trng s hi quy 44
Bng 4.8: o lng đa cng tuyn 46
Bng 4.9: Kim đnh Levene phng sai đng nht (Bin tui) 48
Bng 4.10: Kt qu ANOVA (Bin tui) 48
Bng 4.11: Kim đnh Post Hoc (Bin tui) 49
Bng 4.12 : Kim đnh Levene phng sai đng nht (Bin trình đ hc vn) 49
Bng 4.13: Kt qu ANOVA (Bin trình đ hc vn) 49
Bng 4.14: Kim đnh Levene phng sai đng nht (Bin thu nhp) 50
Bng 4.15: Kt qu ANOVA (Bin thu nhp) 50
Bng 4.16: Kim đnh Post Hoc (Bin thu nhp) 51




DANH MC CÁC HÌNH


Hình 2.1: Mô hình nghiên cu 27
Hình 3.1: Quy trình nghiên cu 29
Hình 4.1: Mô hình nghiên cu vi trng s hi quy chun hóa 47


1

TÓM TT

Nghiên cu này nhm mc đích kim đnh mt s yu t tác đng đn thái đ
hng ti hành vi mua m phm cao cp ca ngi tiêu dùng là n ti TP.HCM. C
th là kim đnh tác đng ca mt s yu t nh ý thc thng hiu, vt cht, so sánh
xã hi và tham gia thi trang vào thái đ hng ti hành vi mua m phm cao cp.
Ngoài ra nghiên cu này còn kim tra xem liu có s khác bit trong thái đ hng ti
hành vi mua m phm cao cp ca ngi tiêu dùng n ti TP.HCM vi các đi tng
 các đ tui, mc thu nhp và trình đ hc vn khác nhau hay không.
Phng pháp nghiên cu  đây bao gm nghiên cu đnh tính và đnh lng.
Nghiên cu s b đnh tính và s b đnh lng đc thc hin trc, sau khi đã kim
đnh và đa ra thang đo chính thc thì s tin hành nghiên cu đnh lng chính thc
đ kim đnh mô hình cng nh kim đnh các gi thuyt.
Da trên c s lý thuyt, mô hình nghiên cu và thang đo các khái nim đc
đa ra. Nghiên cu s b đnh tính thông qua k thut phng vn sâu đi vi 8 đi
tng nhm điu chnh và b sung thang đo cho phù hp hn vi th trng nghiên
cu là TP.HCM. Sau khi đã có thang đo, nghiên cu s b đnh lng vi mu là 50
đi tng đc thc hin qua k thut phng vn trc tip đ kim đnh thang đo.
Nghiên cu đnh lng chính thc vi c mu là 269 đi tng cng đc thc hin
vi k thut phng vn trc tip. Trong nghiên cu chính thc này, h s Cronbach
alpha và phng pháp EFA đc dùng đ đánh giá các thang đo v mt đ tin cy và
giá tr. Các phng pháp hi quy đn và hi quy bi, Anova đc dùng đ kim đnh

các gi thuyt và mô hình nghiên cu.
Kt qu nghiên cu cho thy các thang đo đã đc điu chnh cho th trng
TP.HCM đu phù hp, có ngha là đu đt giá tr và đ tin cy.
Các gi thuyt đa ra đc chp nhn c th là: ý thc thng hiu, vt cht và
tham gia thi trang có tác đng dng đn thái đ hng ti hành vi mua m phm cao
cp. Gi thuyt b bác b: so sánh xã hi có tác đng dng đn thái đ hng ti hành
vi mua m phm cao cp. i vi s tác đng vào thái đ hng ti hành vi mua m
2

phm cao cp thì tính tham gia thi trang có tác đng mnh nht, ý thc thng hiu
có tác đng ln th hai, tip đn là vt cht và cui cùng là so sánh xã hi.
Các kim đnh khác cng ch ra rng không có s khác bit trong thái đ hng
ti hành vi mua m phm cao cp đi vi các nhóm trình đ hc vn khác nhau. Tuy
nhiên, đ tui và mc thu nhp thì li là yu t có nh hng ti thái đ này.





















3

CHNG 1: TNG QUAN
1.1. C s hình thành đ tài
ánh giá v nhng th trng m phm hp dn nht trên th gii, đc bit đi
vi các mt hàng m phm cao cp, thì Vit Nam cùng vi Trung Quc và Th Nh
K là mt trong nhng th trng đc đánh giá cao (Vit Báo, 2005). Tng doanh thu
ca th trng m phm Vit Nam nm 2012 đt khong 480 triu USD, cùng vi mc
tng trng 10%/ nm trong nhiu nm gn đây và xu hng này đc d báo s còn
tip tc đc duy trì trong thi gian ti (Th Hi, 2013).
Vit Nam là mt nc có nn kinh t đang phát trin, mc sng ngi dân ngày
mt đc nâng cao. Khi cái n, cái mc đã tm đ thì nhng đòi hi v các sn phm
làm đp, sn phm cao cp cng bt đu xut hin và càng ngày càng tng cao. Theo
nhn đnh thì Vit Nam là mt trong nhng th trng có mc tng trng nhanh và
giàu tim nng, do vy nhiu hãng m phm nc ngoài khác cng đang có ý đnh
thâm nhp vào th trng này (Th Hi, 2013). Theo nhn đnh ca nhiu doanh nghip
thì ngi Vit Nam chi tin cho m phm quá ít, bình quân khong 4USD/ngi/nm,
nu đem so sánh vi nc láng ging Thái Lan là 20USD/ngi/nm (Ngc Trn,
2014), và nu xét trong th trng m phm  khu vc ông Nam Á, Vit Nam hin
ch chim 5% th phn, đng sau Thái Lan (30%), Indonesia (23%), Philippines (21%)
và Singapore (7%) (L Ý Nhi, 2012), do đó nó là c hi tt đ phát trin mnh th
trng này ti Vit Nam (Ngc Trn, 2014).
Theo s liu ca Vin Chm sóc da quc t IDI, doanh thu cho phân khúc các
sn phm chm sóc da cao cp luôn chim t l khá cao và đu đn trong tng doanh
thu ca ngành công nghip chm sóc da (Hin Lê, 2008). C th, dù chim 5% th phn
nhng m phm cao cp đã chim 35% tng doanh thu (Hin Lê, 2008).

Tuy nhiên, dù cho th trng m phm phát trin mt cách nhanh chóng, nhng
có mt điu mà chúng ta d dàng nhn thy đó là các thng hiu ni thì gn nh mt
dng, nht là các dòng sn phm m phm cao cp thì gn nh nhng li th trng
cho các hãng nc ngoài. Theo s liu t Hi hóa m phm TP.HCM, c nc hin có
khong 430 doanh nghip, c s sn xut kinh doanh hóa m phm, nhng hàng ngoi
4

chim hn 90% dung lng th trng (Vietnamnet, 2012). Mc dù hin nay có hn
100 thng hiu m phm trên th trng (Th Hi, 2013) và theo kt qu nghiên cu
th trng ca Công ty M phm Lan Ho thì có đn 80% ngi tiêu dùng chp nhn
dùng m phm ni vi mc giá ni (Bích Nga, 2012), nhng 90% s thng hiu trên
th trng li thuc v các thng hiu nc ngoài ni ting nh Lancôme, Maybelline,
L’Oréal, Vichy, Chanel, M.A.C, Dior, Shiseido… (Th Hi, 2013), mc cho t l ngi
tiêu dùng m phm thng hiu Vit ti thành th và nông thôn đu tng, khong 30%
mi nm, nhng m phm Vit vn ch chim t l 10% (Bích Nga, 2012).
Có mt điu tng chng nh nghch lý mà chúng ta có th thy rõ là mc dù
nn kinh t dng nh đang lâm vào b tc, khó khn và đình tr thì ngành công nghip
m phm li pht lên mt cách đy bt ng (Hung Ninh, 2012). Bà Nguyn Hng
Qunh, giám đc b phn bán l ca Nielsen Vit Nam ch ra rng nu nh chúng ta
nhìn vào vic thâm nhp, m rng và phát trin ca các dòng m phm ti các trung
tâm thng mi cao cp thì mc dù nn kinh t đang trong giai đon khó khn, nhng
nhng khó khn đó dng nh không quá nh hng ti nhóm nhng ngi có thu
nhp cao nh là nhng nh hng trc tip ca nó ti ngi tiêu dùng có thu nhp thp
(Nguyên Hng, 2012). Qua đó, chúng ta có th thy rng vic tiêu th các sn phm
m phm, nht là các sn phm m phm cao cp vn rt kh quan, chng t ngi
tiêu dùng vn luôn quan tâm và u tiên cho nhng gì liên quan đn v bên ngoài ca
mình hay tính thi trang ca cá nhân.
Nói đn thi trang thì chúng ta có th coi thi trang là tt c nhng gì  bên
ngoài mà chúng ta có th nhìn thy đc. Rudd và Lennon (2000, p.152; trích trong
Guthrie et al., 2008) đnh ngha thi trang là “hành vi la chn nh th nào và vi cái

gì hoc quá trình ra sao đ xây dng v ngoài ca cá nhân mình”. Nh vy vic qun
lý v bên ngoài không ch bao gm các sn phm may mc, trang sc mà còn là vic
s dng các sn phm m phm (Guthrie et al., 2008). Sn phm m phm đc s
dng đ nâng cao v ngoài ca mt ngi và nó đc s dng hoc xem nh là phong
cách giao tip hoc s thích thm m (Guthrie et al., 2008).
5

i vi nhiu ngi, vic s dng m phm cao cp không ch là nhu cu có
tht trong cuc sng thng ngày, mà nó còn mang mt tính cht khác – đó chính là
khng đnh đng cp, bi mt khi mc sng ngày càng đc nâng cao, ngi tiêu dùng
luôn mun tìm kim nhng sn phm va có cht lng va có th chng t mình (Vit
Báo, 2006).
Craik (1993, p.158; trích trong Guthrie et al., 2008) đã gii thích rng “trang
đim đóng góp các thuc tính ca cá nhân vào c th xã hi”, vì vy, trang đim không
ch h tr trong mt cái nhìn tng th, mà cng truyn đt mt “tuyên b tích cc ca
bn thân”. Ph n th hin mt hình nh tích cc hn v bn thân khi trang đim so
vi ph n khi không trang đim (Cash and Cash, 1982; trích trong Guthrie et al.,
2008). Do đó, trang đim đc coi nh là đc quyn hay quyn li ca ngi ph n,
nói đn vic làm đp, nói đn vic trang đim là chúng ta ngh ngay đn ngi ph n.
Và ph n Vit cng không nm ngoài quy lut đó.
Vi nhng lý do trên, nghiên cu này nhm h tr tt hn cho các công ty trong
vic hiu ngi tiêu dùng ca h. ó đc xem nh là chìa khóa không ch đ công ty
có th tn ti mà còn phát trin hn na đi vi th trng Vit Nam. Jamal và Goode
(2001; trích trong Guthrie et al., 2008) ch ra rng qun lý thng hiu phi qun lý
ngi tiêu dùng kt hp vi thng hiu ca mình. Bng cách tìm hiu các yu t nh
hng đn hành vi mua m phm cao cp ca ph n, các công ty có th xác đnh c
s cho chin lc sn xut, kinh doanh, marketing ca mình. Bng cách xác đnh nhng
yu t nào có th tác đng đn thái đ cng nh tác đng ra sao, thái đ ca ngi tiêu
dùng và hành vi ca h, xu hng cá nhân ca ngi tiêu dùng, các nhà sn xut và
tip th có th bt đu hiu làm th nào mà ngi tiêu dùng la chn sn phm m

phm, c th là la chn sn phm nào và thng hiu nào. iu này cho phép các
công ty sn xut cng nh các công ty kinh doanh m phm có c s vng chc đ xác
đnh chin lc kinh doanh, bên cnh đó cng có nhng phng pháp đ thu hút,
khuyn khích ngi tiêu dùng s dng các sn phm và thng hiu ca doanh nghip,
ngoài ra còn có th cnh tranh hiu qu hn so vi các đi th trên th trng và tng
cng các chin lc kinh doanh trong hin ti cng nh trong tng lai.
6

1.2. Mc tiêu nghiên cu
Mc dù Vit Nam là mt th trng đông dân, khong 90 triu ngi (Tng cc
thng kê, 2011), vi n gii chim khong 53% tng dân s, tuy nhiên các thng hiu
m phm cao cp thng, hay có th nói là hu ht đu là các thng hiu ca nc
ngoài. Rõ ràng là mc dù có khong 430 doanh nghip m phm trong nc đang có
mt trên th trng nhng th phn đu nm ch yu trong tay các hãng m phm nc
ngoài. Hin nay cng có khong 100 nhãn hiu m phm ti Vit Nam, tuy nhiên 90%
trong s đó là nhp khu (Nguyên Hng, 2012).
Vit Nam đc xem là mt nc đang phát trin, mt th trng mi ni, do đó
nhu cu v sn phm nói chung và sn phm cao cp nói riêng s ngày càng tng cao,
do đi sng ngi dân đang ngày càng đc ci thin. “áng chú ý là ngày càng có
nhiu nhà đu t mong mun đu t vào các nc mi ni nh Vit Nam, Chile,
Argentina, Malaysia, Indonesia và Nam Phi. Và tt c đu có lý do hp lý: các th
trng nh Vit Nam, Nigeria và n  đc d báo s là các th trng có tc đ
tng trng cao nht  mc 6 đn 7% trong nhiu nm và nhiu thp k ti”. Ông Mark
Barne, lãnh đo b phn Các th trng tng trng nhanh ti M ca KPMG cho bit
(Phng Dung, 2014).
Hin nay, chúng ta có th thy  các thành ph ln các trung tâm thng mi
cao cp đang m rng rt nhanh chóng, điu đó chng t kh nng cng nh nhu cu
tiêu dùng hàng hóa cao cp ca ngi dân ngày càng tng.
Nhm đóng góp cho các nhà sn xut và kinh doanh m phm trong nc, các
nhà nhp khu và phân phi sn phm m phm cao cp, cng nh cung cp cho nhà

nc và các doanh nghip c s đ phát trin và m rng ngành kinh doanh này, vic
nhn din đc các yu t tác đng vào thái đ mua ca ngi tiêu dùng đi vi sn
phm m phm cao cp là rt quan trng. Tuy nhiên ta có th thy rng, có rt ít các
nghiên cu trong đó kim đnh yu t quyt đnh quan trng có liên quan đn thái đ
ca ngi tiêu dùng Vit Nam đi vi hàng hóa cao cp. Vi s phát trin ngày càng
nhanh và tim nng to ln ca th trng này, vic tìm hiu và xem xét các yu t liên
quan đn thái đ ca ngi tiêu dùng Vit Nam có th giúp m rng hiu bit chung
7

ca th trng mi ni và phát trin chin lc tip th thích hp đ có th nâng cao
thành công trong kinh doanh.
 lp đy khong trng đó, nghiên cu này nhm:
- Trc ht, nhn din và xác đnh mt s yu t có th nh hng đn thái đ
hng ti hành vi mua ca ngi tiêu dùng Vit Nam.
- Xác đnh đ mnh yu ca các tác đng này đi vi vic chn mua m phm
cao cp.
- Và xem xét xem có s khác bit trong thái đ hng ti hành vi mua gia các
nhóm tui, trình đ hc vn và mc thu nhp khác nhau hay không.
1.3. Phm vi và phng pháp nghiên cu
1.3.1. Phm vi nghiên cu
Nghiên cu này ch nghiên cu v mt hàng m phm cao cp là nhng sn
phm ni ting trên th gii, đc đánh giá cao v cht lng cng nh đc ngi
tiêu dùng công nhn là thng hiu cao cp hin đang đc nhp khu, phân phi và/
hoc sn xut ti Vit Nam. Các m phm cao cp có th k đn nh: Esteé Lauder,
Clinique, Menard, Lancôme, Kosé, Clarins, Elizabeth Arden, Shiseido, Wigleys,
Carita, Fendi, Lower, Clairins, L’Oreal
Nghiên cu này ch tp trung nghiên cu hành vi tiêu dùng ca ngi tiêu dùng
là n, t 18 tui tr lên, hin đang sinh sng và làm vic ti TP.HCM.
1.3.2. Phng pháp nghiên cu
Nghiên cu đc thc hin ti TP.HCM theo 2 giai đon:

Giai đon 1: Nghiên cu s b đnh tính và đnh lng.
Nghiên cu s b đnh tính: da trên c s lý thuyt, các nghiên cu trc đây
trên th gii đã đc nêu ra, các khái nim, mô hình nghiên cu và thang đo lng,
bng câu hi đc xây dng. Sau đó, nghiên cu s b đnh tính đc thc hin thông
qua k thut phng vn sâu đi vi mt s ngi tiêu dùng n hin đang sinh sng và
làm vic ti TP.HCM . Thông qua phng vn, các thông tin s đc thu thp li, các
thông tin này s đc tng hp và x lý đ làm c s cho vic khám phá, b sung cng
8

nh điu chnh các yu t, các bin dùng đ đo lng các khái nim nghiên cu trong
mô hình, đó cng là c s đ thit k bng câu hi cho nghiên cu đnh lng.
Nghiên cu s b đnh lng: khi đã có bng câu hi sau nghiên cu s b
đnh tính, nghiên cu s b đnh lng này đc thc hin nhm đánh giá s b v đ
tin cy cng nh các giá tr ca thang đo đã đc thit k trên.
Giai đon 2: Nghiên cu chính thc bng phng pháp đnh lng
Thông qua bng câu hi chi tit đã đc thit k, điu chnh và kim đnh s b
 giai đon 1, nghiên cu chính thc đc thc hin bng phng pháp đnh lng.
Bc nghiên cu này nhm đánh giá thang đo v mt đ tin cy và giá tr, bên cnh đó
xác đnh mc đ quan trng ca các yu t cng nh kim đnh các gi thuyt và mô
hình đã đc nêu ra.
Phn mm thng kê SPSS đc s dng trong nghiên cu này nhm giúp khám
phá các yu t và kim đnh các gi thuyt cng nh mô hình nghiên cu.
H s tin cy Cronbach alpha và phân tích yu t khám phá EFA đc dùng đ
đánh giá thang đo các khái nim nghiên cu.
 kim đnh gi thuyt và mô hình nghiên cu, phng pháp phân tích tng
quan, hi quy tuyn tính và Anova đc s dng.
1.4. Ý ngha thc tin ca đ tài
Trong bi cnh toàn cu hóa nh hin nay, bt kì mt quc gia nào cng không
th mt mình đng riêng trên th trng mà phi hi nhp và theo kp các nc khác.
Hàng hóa đc sn xut  nhiu ni và đc phân phi, luân chuyn rng khp, các

chin lc kinh doanh, tip th cng phi phù hp vi tng quc gia, tng khu vc.
Nghiên cu này có th giúp các nhà nghiên cu và tip th sn phm cao cp ti Vit
Nam tìm hiu xem nhng sn phm nh th nào thì đc đánh giá là cao cp, lý do ti
sao ngi tiêu dùng mun mua, s hu các sn phm cao cp và cách nhn bit tác
đng ca giá tr cao cp đi vi hành vi mua hàng ca h.
Nghiên cu cng có th giúp các nhà sn xut, kinh doanh các sn phm m
phm cao cp nhn bit rõ hn mt s yu t có th nh hng đn thái đ chn mua
m phm ca ngi tiêu dùng n ti Vit Nam, t đó bit đc yu t nào tác đng
9

mnh nht, yu t nào là quan trng đ có th đa ra đng li kinh doanh thích hp
nht nhm phc v tt hn cho ngi tiêu dùng cng nh mang li li ích cho công
vic kinh doanh ca mình.

Kt qu nghiên cu cng góp phn b sung vào c s lý thuyt v hành vi ngi
tiêu dùng nói chung. ó có th là tài liu tham kho có ích sau này.
1.5. Kt cu báo cáo nghiên cu
Báo cáo nghiên cu đc chia làm 5 chng.
Chng 1: Gii thiu tng quan v đ tài nghiên cu
Chng 2: Các c s lý thuyt liên quan ca đ tài và xây dng mô hình nghiên cu
cng nh các gi thuyt nghiên cu
Chng 3: Nêu rõ phng pháp nghiên cu ca đ tài
Chng 4: Trình bày kt qu ca nghiên cu
Chng 5: Tóm tt li kt qu nghiên cu, các đóng góp cng nh hn ch ca đ tài
và hng nghiên cu tip theo






10

CHNG 2: C S LÝ THUYT VÀ MÔ HÌNH NGHIÊN CU
2.1. Gii thiu
Chng 2 gii thiu c s lý thuyt cng nh nhng nghiên cu có liên quan
ti đ tài nghiên cu này đã đc thc hin trc đó. Da trên c s đó đ xây dng
nên mô hình nghiên cu chính thc, các gi thuyt nghiên cu v mi liên h gia các
khái nim trong mô hình nghiên cu.
2.2. C s lý thuyt
2.2.1. M phm cao cp
Theo đnh ngha v sn phm m phm trong Thông t quy đnh v Qun lý m
phm thì sn phm m phm “là bt k mt cht hoc mt ch phm đc dùng tip
xúc vi nhng b phn bên ngoài c th con ngi hoc tip xúc vi rng và niêm mc
ming, vi mc đích duy nht hay ch yu là làm sch, làm thm, thay đi din mo
và/ hoc ci thin mùi ca c th và/ hoc bo v hay duy trì chúng trong điu kin tt”
(B Y T, 2011).
Vi đnh ngha trên chúng ta có th hiu sn phm m phm là nhng sn phm
cn thit, thit yu trong cuc sng hàng ngày ca con ngi. Hin nay, khi mà xã hi
ngày mt hin đi, mc sng ngày mt nâng cao thì nhng đòi hi v sn phm nói
chung và sn phm m phm nói riêng cng ngày càng cao hn, mà  đây đc hiu
là nhng sn phm đc đánh giá là có cht lng cao, danh ting tt. M phm cao
cp là mt trong nhng mt hàng đáp ng nhu cu đó.
“M phm cao cp là m phm đc nghiên cu, bào ch tuân th tt c các
quy đnh nghiêm ngt v nghiên cu, sn xut và th nghim” (Tiensilanda, 2013).
Khái nim cao cp đã xut hin đu tiên t nhng nghiên cu ca John Rae
(1834), Thorstein Veblen (1899) và Keasbey (1903; trích trong Vigneron and Johnson,
1999), và gn đây cng có khá nhiu tài liu v tip th đã tp trung nghiên cu các
thng hiu cao cp, đc bit trong vic phát trin và m rng thng hiu (Roux,
1995; trích trong Vigneron and Johnson, 1999); qun lý xung đt gia nguyên tc tip
th hàng lot và tip th hàng cao cp (Bechtold, 1991; Roux, 1994; Roux and Floch,

1996; trích trong Vigneron and Johnson, 1999); cng nh thái đ và s quan tâm ngày
11

càng tng đi vi khái nim cao cp và vic qun lý thng hiu cao cp (Dubois,
Czellar and Laurent, nm 2005; Dubois and Laurent, 1994; Dubois, Laurent and
Czellar, 2001; Kapferer, 1997; Vigneron and Johnson, 2004; trích trong Stegemann et
al., 2007).
Tuy nhiên, đ có mt đnh ngha c th, rõ ràng rng mt sn phm nh th nào
thì đc coi là cao cp là rt khó khn, các tác gi khác nhau thì có nhng đnh ngha
khác nhau (De Barnier et al., 2006; Schiereck and Königs, 2006; Vickers and Renand,
2003; trích trong Heine, 2012).
Khái nim cao cp là mt cu trúc mang tính ch quan và đa chiu, do đó, chúng
ta có th đnh ngha cao cp nh mc đ cao nht ca các sn phm, thng hiu có uy
tín bao gm mt vài các giá tr vt cht và tâm lý (Weidmann et al., 2007). Bearden và
Etzel (1982); Mühlmann (1975); Reith và Meyer (2003); Sombart (1922; trích trong
Heine, 2012) đnh ngha cao cp là mt cái gì đó nhiu hn là s cn thit. Còn theo
đnh ngha ca De Barnier et al. (2006); Dubois et al. (2001); Csaba (2008); Geerts và
Veg (2010); Jäckel và Kochhan (2000; trích trong Heine, 2012) thì cao cp là nhng
th không cn thit và vô ích.
“Cao cp là bt c th gì, điu gì đc mong mun và nó thng nhiu hn là
s cn thit hay mang tính thông thng” (Heine, 2012). Goody (2006, p.341) thì đnh
ngha cao cp là “s tinh t trong thng thc, s sang trng, nhng sn phm mong
mun nhng không cn thit” và các sn phm này đang thu hút ngày càng nhiu và
nhiu ngi trên th gii (Zhang and Kim, 2013). nh ngha v thng hiu cao cp
ca Vigneron và Johnson (1999) thì đó là cp cao nht ca các thng hiu có uy tín
bao gm c giá tr vt lý và giá tr tâm lý.
Ngoài ra, khái nim cao cp đc hiu nh th nào còn ph thuc rt nhiu vào
quan đim ca ngi s dng (Kapferer, 2008; Kisabaka, 2001; trích trong Heine,
2012). Cao cp là mt khái nim tru tng, ý ngha ca nó đc xác đnh bi nhng
đng c cá nhân và gia các cá nhân, và do đó đc xây dng da trên nhn thc ca

ngi tiêu dùng (Vigneron and Johnson, 2004; trích trong Stegemann, 2007). Tùy
thuc vào nhng nn tng kinh t, xã hi khác nhau mà nhng ngi khác nhau cng
12

s có nhng đnh ngha khác nhau v s sang trng, cao cp (Vigneron and Johnson,
1999).
Sn phm cao cp thng đc nhìn nhn là nhng th cha cn thit, nh mt
cái gì đó mà không cn thit, mt cái gì đó xa hoa hay tha thãi (Berry 1994; Kemp
1998; Vickers and Renand 2003; trích trong Hudders and Pandelaere, 2012). V mt
này, sn phm cao cp, xa x thng trái ngc vi nhng nhu cu cn thit (Piron
2000; trích trong Hudders and Pandelaere, 2012).
Vi các đnh ngha v sn phm cao cp  trên, chúng ta có th thy mt vài
đim chung nh: các sn phm cao cp thng là nhng sn phm có nhng chc nng
vt quá s cn thit thông thng, và nó mang c hai giá tr vt lý ln tâm lý.
Các sn phm cao cp nu so sánh vi các sn phm cùng loi thì thng có
nhiu hn các đc đim cn thit và thông thng mà các sn phm cùng loi có, trong
đó có th bao gm  “mc đ tng đi cao v giá c, cht lng, tính thm m, s
him có, s khác l, và ý ngha tng trng” (Heine, 2012).
Vigneron và Johnson (2004) tóm tt các yu t làm cho mt thng hiu là cao
cp bao gm: cht lng cao và đc đáo, và đc bit nhn mnh vào vic him có.
Leibenstein’s (1950; trích trong Yim et al., 2014) gii thích mi quan h gia sang
trng và him thy là mt hin tng kinh t đáng chú ý, gi là tác dng Veblen, trong
đó gii thích giá cao ch không phi giá thp có th gây ra s gia tng nhu cu đi vi
mt s th trng tt hn. Nghiên cu ca Lichtenstein et al. (1993; trích trong
Vigneron and Johnson, 1999) cho rng ngi tiêu dùng nhn thc giá làm đi din cho
cht lng, cng cm nhn giá cao nh là mt ch báo tích cc cho thy mt mc đ
uy tín nht đnh, vì vy, ngi tiêu dùng s s dng tín hiu giá là mt ch s đi din
cho uy tín.
Tuy nhiên, khi nói đn hàng hóa cao cp thì chúng ta không ch tp trung vào
giá đ phân bit sn phm cao cp vi sn phm không cao cp, nhng nhiu tác gi

đã không gii thích đc các đc đim khác na cng dùng đ nhn dng sn phm cao
cp, chng hn nh s him có, tính thm m và cht lng tuyt ho (Hudders and
Pandelaere, 2012). Vì vy, hàng hóa cao cp không ch là hàng hóa đt tin, mà nó
13

cng mang li li ích mang tính biu tng và tâm lý (ví d nh đa v xã hi) cho
ngi tiêu dùng (Berry, 1994; Kapferer and Bastien, 2009; Mortelmans, 2005; trích
trong Hudders and Pandelaere, 2012).
Hàng cao cp, tc là hàng hóa  cp đ cao nht v uy tín, s hu c hai giá tr
nhn thy và giá tr xã hi (Vigneron and Johnson, 1999). Vic tiêu dùng các sn phm
cao cp là ch s đo lng đng cp và s giàu có, mi ngi xem vic s dng sn
phm cao cp là chìa khóa đ đnh v h nh là h mun trong xã hi (Zhang and Kim,
2013). Do đó, ta có th thy, vi nhiu ngi thì vic s dng các sn phm m phm
cao cp là mt nhu cu có tht, thì vi nhiu ngi khác nó còn mang mt ý ngha hoàn
toàn khác, đó chính là s th hin đng cp ca h. Nhiu ngi tiêu dùng không ch
tìm kim nhng sn phm có cht lng cao, vt tri mà hn ht vic tiêu dùng các
sn phm đó có th chng t bn thân h, điu đó đc bit đúng trong giai đon hin
nay, khi mà mc sng đang ngày càng đc nâng cao. Và sn phm cao cp không
nhng là sn phm có thng hiu, cht lng cao mà nó còn đem đn cho ch s hu,
nhng ngi s dng nó s sang trng, uy tín, ngoài nhng chc nng c bn ca nó
(Gao et al., 2009; trích trong Zhang and Kim 2013).
Thông thng, khi nói đn m phm chúng ta liên tng đn v đp, mà v đp
thì muôn đi nay thng gn lin vi ngi ph n, cho nên vic tiêu dùng sn phm
m phm luôn đc xem là gn bó vi ngi tiêu dùng n (Dano et al., 2003; Nixon,
1992; trích trong Souiden and Diagne, 2009), vic chm sóc sc đp đc xem nh là
mt yu t trong vn hóa ph n (Coulter et al., 2003; trích trong Souiden and Diagne,
2009), vì vy nhng ph n hin đi không tic tin đ giúp mình ngày càng đc đp
hn.
Da trên by nghiên cu v thi trang trên bn nn vn hóa ln khác nhau, King
et al. (1979) đã ch ra rng có mt t l ln n gii hin đang theo dõi các xu hng

thi trang mt cách thng xuyên.
Cng theo mt s nghiên cu, thì mua sm là mt hot đng thiên v gii và do
đó, nhng ngi ph n thng có mc đ đi mua sm ln nht (Dholakia, 1999). H
s có tâm lý thích các hot đng liên quan đn vic mua sm, do h xem mua sm là
14

vic đc tri nghim nim vui trong quá trình mua sm và h s dành nhiu thi gian
đ làm công vic đó (Arnold and Fischer, 1994). Ph n xem mua sm nh là mt hình
thc gii trí, s hng th và tri nghim (Dholakia, 1999). Thng ngi ph n liên
kt vic mua sm nh là mt hình thc gii trí, mua sm còn đóng vai trò tình cm, tâm
lý vì nó giúp cho h tìm thy nim vui, gim cng thng, mt mi trong cuc sng, mua
sm có th đc xem nh là công vic đc dành riêng cho ngi ph n, ngoài ra nó
còn mang tính biu tng. Ngi ph n thông thng s dành gp đôi thi gian trong
mt ca hàng so vi thi gian mà mt ngi đàn ông b ra và khi nói đn mua sm là
phi nói đn ph n (Kuruvilla et al., 2009).
Vi s phát trin ngày càng ln gn đây ca các nghiên cu trong lnh vc tiêu
dùng thng hiu cao cp, các khía cnh khác nhau ca vic tiêu dùng hàng cao cp đã
đc gii quyt, có th k đn nh: tình trng và tiêu th d thy (Mason, 2001;
Shipman, 2004; Trigg, 2001; Truong, Simmons McColl and Kitchen, 2008); Giá tr
ca s sang trng, xây dng và đo lng các vn đ thng hiu (Dubois and
Paternault, 1995; Luxury Institute, 2005; Vigneron and Johnson, 1999, 2004;
Wiedmann, Hennigs and Siebels, 2009) và quan đim đa vn hóa da trên đng c tiêu
th hàng hóa cao cp (Dubois, Czellar and Laurent, 2005; Tidwell and Dubois, 1994;
Wong and Ahuvia, 1998; trích trong Man and Stella, 2012).
2.2.2. Ý thc thng hiu (Brand consciousness)
Thng hiu là mt li ha ca ngi bán đ cung cp mt tp hp các li ích
hoc các thuc tính hoc các dch v cho ngi mua (Salim and Raj, 2010). Ngoài ra
nó còn phn ánh v giá tr, vn hóa, cá tính ca ngi s dng (Salim and Raj, 2010).
Ý thc thng hiu đc đnh ngha là s thích tâm lý đi vi hàng hóa thng
hiu ni ting (Sproles and Kendall, 1986; trích trong Zhang and Kim, 2013) hay ý

thc thng hiu là mt đc đim cá nhân đc trng bi mc đ mà mà ngi tiêu dùng
hng ti vic mua sn phm mang thng hiu ni ting (Nan and Heo, 2007, p.66;
trích trong Yim et al., 2014). Ý thc thng hiu cng đc đnh ngha là mc đ mà
mt thng hiu đc công nhn bi khách hàng tim nng và đc kt hp mt cách
chính xác vi mt sn phm c th (T đin kinh doanh, 2014).
15

Khi mc sng ngày càng nâng cao, ý thc thng hiu ca ngi tiêu dùng
cng đang đc nâng cao hn (Ahmed et al., 2013).
Thông thng, khi nói đn hàng hiu thng chúng ta ngh ngay đn nhng sn
phm cht lng cao, mu mã đp, nhà sn xut uy tín và nhng ca hàng sang trng.
c bit, đi vi m phm thì ngi tiêu dùng Vit Nam thng đánh giá nhng sn
phm có thng hiu là nhng sn phm ngoi nhp, có giá cao và thng đc bày
bán ti nhng trung tâm thng mi cao cp  các thành ph ln, h thng s dng
thng hiu nh là mt ch s đo lng cht lng (Husic and Cicic, 2009; trích trong
Zhang and Kim, 2013). c bit, trong nhng trng hp mà cht lng ca mt sn
phm là rt khó khn đ đánh giá, vic xây dng ý thc thng hiu có th da trên
nim tin ca ngi tiêu dùng rng mt thng hiu có giá cao thì nh là mt tín hiu
v cht lng cao hn (Keller, 2013; trích trong Yim et al., 2014)
Ý thc thng hiu đc xem là mt yu t có nh hng ln đn tiêu th
(LaChance et al., 2003; trích trong Zhang and Kim, 2013). Nhn thc thng hiu đóng
mt vai trò quan trng trong quá trình ra quyt đnh mua ca ngi tiêu dùng. Thông
thng khi ngi tiêu dùng đánh giá sn phm là cao cp thì h s sn sàng b ra mt
s tin ln đ s hu chúng (Ahmed et al., 2013). Và ngc li, chính vì sn phm
đc đnh giá cao cng mang li cho ngi tiêu dùng cm giác đó là sn phm cao cp.
Vit Nam là mt nc có nn vn hóa Á ông, mà đi vi phn ln ngi tiêu
dùng Á ông nói chung thì s khng đnh hay chng t bn thân là rt quan trng.
Vic s hu hay s dng hàng hóa cao cp đc đánh giá nh là mt biu tng nhm
chng t bn thân. Giá tr biu tng ca thng hiu cao cp nh là ch báo v s
thành công, giàu có và đa v trong xã hi ca ngi tiêu dùng (O'Cass and McEwen,

2004; Rucker and Galinsky, 2009; Van Kempen, 2007; trích trong Hudders and
Pendelaere, 2012). Thng hiu cao cp thng có giá cao hn nhiu ln nhng thng
hiu khác, làm cho nhng ngi s hu nhng thng hiu đó thu hút đc s chú ý
ca ngi khác và do đó tng cng s t tin trong các mi quan h, giao tip (Sifgy,
1982; trích trong Yim et al., 2014). Chính vì vy, ngi tiêu dùng nhn thc thng
hiu nhiu hn, có s đánh giá cao đi vi thng hiu đó thì h s có nhiu kh nng
16

hình thành thái đ thun li đi vi nhãn hiu cao cp (Yim et al., 2014). Do đó, thng
hiu đc xem là mt bin quan trng trong hành vi mua hàng cao cp (Deeter-Schmel
et al., 2000; trích trong Zhang and Kim, 2013).
Vì vy, gi thuyt sau đc đ xut:
H1: Ý thc thng hiu có tác đng dng đn thái đ hng ti hành vi
mua m phm cao cp
2.2.3. Vt cht (Materialism)
Vt cht hay ca ci là nhng th có giá tr đi vi con ngi và xã hi. Là
nhng th mà con ngi s hu hoc mong mun s hu và s dng nó nhm phc v
cho cuc sng ca chính mình. Nói đn vt cht, ca ci là nói đn s giàu nghèo, s
s hu hay nhu cu chim gi.
Có rt nhiu nghiên cu v vt cht và ch ngha vt cht, mà đi din tiêu biu
là Belk và Richins. Theo đnh ngha ca Belk và ca Richins trong các nghiên cu v
tiêu dùng, thì chúng ta có hai cách chính đ hiu v vt cht.
Belk (1985) xem vt cht là mt tp hp các đc đim tính cách và đnh ngha
vt cht nh là tm quan trng mà ngi tiêu dùng gn vi ca ci và coi nó nh là mt
nhóm các đc đim liên quan, thái đ và giá tr mà tp trung vào s s hu cng nh
mt hng dn đ la chn hàng hóa và các s kin.

Trong khi đó, Richins (ví d trong Fournier and Richins, 1991; Richins, 1994a,
1994b; Richins and Dawson, 1992; trích trong Ahuvia and Wong, 1995) xem vt cht
nh là mt giá tr hn vic ch là bin hành vi hay tính cách.

Richins (1994; trích trong Ahuvia and Wong, 1995) cng đnh ngha nhng
ngi theo ch ngha vt cht là nhng ngi tin thành công có th đc đánh giá bi
nhng th mà h s hu.
Có nhng ngi tìm kim nim vui đi vi vic đi mua sm hay s hu tài sn,
và nó thng liên quan đn s hài lòng trong vic mua sm và s hu ca ci vt cht
(Pieters, 2013). Mua sm hàng hóa không ch đn gin đ phc v cho nhng nhu cu
ca cuc sng hàng ngày, mà còn có th coi nó nh mt nhu cu gii trí. Quá trình mua
sm có th đem li nim vui, s thích thú đc khám phá hay đn gin ch đ gii ta

×