Tải bản đầy đủ (.pdf) (96 trang)

Những yếu tố tác động đến quyết định lựa chọn cơ sở y tế trong việc chăm sóc sức khỏe sinh sản phụ nữ Đại học Kinh tế TP.HCM, 2015

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.03 MB, 96 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.H CHÍ MINH





PHÍ QUANG SÂM

NHNG YU T TÁC NG N
QUYT NH LA CHN C S Y T
TRONG VIC CHM SÓC SC KHE SINH SN PH N



LUN VN THC S KINH T







Tp.H Chí Minh - Nm2015
B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.H CHÍ MINH




PHÍ QUANG SÂM


(Lp cao hc QTKS – MSSV:7701230201)

NHNG YU T TÁC NG N
QUYT NH LA CHN C S Y T
TRONG VIC CHM SÓC SC KHE SINH SN PH N

Chuyên ngành: Kinh t phát trin
Mã s: 60310105

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
TS.NGUYN HOÀNG BO




Tp.H Chí Minh - Nm 2015
8


MC LC
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CH VIT TT
DANH MC HÌNH V
DANH MC BNG
TÓM TT


CHNG 1: TNG QUAN V  TÀI 1

1.1. t vn đ 1
1.2. Tính cp thit ca đ tài 3
1.3. Mc tiêu nghiên cu 3
1.4. i tng và phm vi nghiên cu 4
1.5. Phng pháp nghiên cu 4
1.6. Kt cu ca đ tài 4

CHNG 2: C S LÝ THUYT VÀ KHUNG PHÂN TÍCH 5

2.1. C s lý thuyt ca hàm hu dng 5
2.2. Mt s đc đim ca th trng chm sóc sc khe 7
2.3. Các công trình nghiên cu liên quan 9

2.4. Khung phân tích 14


CHNG 3: TNG QUAN H THNG Y T VIT NAM 16

3.1. H thng y t Vit Nam 16
3.1.1.Thc trng chung ca h thng bnh vin 16
3.1.2. C s vt cht và ngun nhân lc ca h thng bnh vin 18
3.1.3. Công tác khám bnh, cha bnh ni trú - ngoi trú 19
3.2. Thc trng hot đng quá ti và di ti bnh vin 20
9


3.2.1. Khái nim 20


3.2.2. Thc trng ti các bnh vin trung ng 20
3.2.3. Tâm lý chn dch v khám cha bnh ca ngi dân 21
3.3. Thc trng chm sóc sc khe sinh sn 21

CHNG 4: PHNG PHÁP NGHIÊN CU VÀ KT QU NGHIÊN CU
24

4.1. Các thng kê mô t 24
4.2. Tng quan v b d liu 32
4.3. Tng quan v b d liu 32
4.4. Mô hình logit đa thc - Multinomial logit model 34

4.5. Tng quan v b d liu 325

4.6. Kt qu hi qui 37
4.7. Kim đnh loi bin không có ý ngha thng kê trong mô hình 37
4.8. H s tác đng biên 43
4.8.1. H s tác đng biên ca bin giá ngoi trú 44
4.8.2. H s tác đng biên ca bin giá ngoi trú bình phng 45
4.8.3. H s tác đng biên ca bin giá ni trú 45
4.8.3. H s tác đng biên ca bin giá ni trú bình phng 46
4.8.4. H s tác đng biên ca bin thu nhp 47
4.8.5. H s tác đng biên ca bin bo him y t 48
4.8.6. H s tác đng biên ca bin giáo dc 49
4.8.7. H s tác đng biên ca bin đa bàn c trú 49
4.8.8. H s tác đng biên ca bin dân tc 50
4.8.9. H s tác đng biên ca bin tui 51
4.8.10. H s tác đng biên ca bin ngh nghip 52
4.8.11. H s tác đng biên ca bin ngoi trú 52
4.8.12. H s tác đng biên ca bin ni trú 53


10



CHNG 5: KT LUN VÀ HÀM Ý CHÍNH SÁCH 58

5.1. Tóm lc phng pháp nghiên cu 58
5.2. Các khám phá chính ca nghiên cu 58
5.3. Hàm ý chính sách 61
5.4. Hn ch ca nghiên cu và hng m rng 63
TÀI LIU THAM KHO
PH LC


11


DANH MC BNG
Bng 3.1: Tng s bnh vin và ging bnh theo tuyn bnh vin (nm 2011) 16
Bng 4.1: Thng kê s la chn c s y t 24
Bng 4.2: La chn c s y t theo nhóm tui 25
Bng 4.3: La chn c s y t theo trình đ giáo dc 26
Bng 4.4: La chn c s y t theo bo him 27
Bng 4.5: La chn c s y t theo khu vc 28
Bng 4.6: La chn c s y t theo ngh nghip 29
Bng 4.7: La chn c s y t theo dân tc 30
Bng 4.8: La chn c s y t theo khám bnh 31
Bng 4.9: Mô t các bin trong mô hình Multinomial logit model 36
Bng 4.11: H s  ca Ln((P(2)/P(1)) 38

Bng 4.12: H s  ca Ln((P(3)/P(1)) 39
Bng 4.13: H s  ca Ln((P(4)/P(1)) 40
Bng 4.14: H s  ca Ln((P(5)/P(1)) 41
Bng 4.15: H s  ca Ln((P(6)/P(1)) 42
Bng 4.16: Kt qu mô hình Multinomial logit 43
Bng 4.18: Xác sut sau khi giá dv ngoi trù tng theo đng parabol 45

Bng 4.19: Xác sut khi giá dch v ni trú tng thêm mt triu đng 46
Bng 4.20: Xác sut khi giá dch v ni trú tng theo hình parabol 46
Bng 4.21: Xác sut khi thu nhp tng thêm mt triu đng 47
Bng 4.22: Xác sut nu bnh nhân có bo him y t 48
Bng 4.23: Xác sut khi s nm đi hc tng lên mt nm 49
Bng 4.24: Xác sut nu bnh nhân sng  thành th 50
Bng 4.25: Xác sut nu bnh nhân là ngi dân tc kinh 50
Bng 4.26: Xác sut khi tui tng thêm mt tui 51
Bng 4.27: Xác sut nu bnh nhân làm trong c quan Nhà nc 52
Bng 4.28: Xác sut khi s ln khám cha bnh ngoi trú tng thêm mt ln 53
Bng 4.29: Xác sut khi s ln điu tr ni trú tng thêm môt ln 53
12


Bng 4.30: Tng hp xu hng xác sut thay đi 55



13


DANH MC HÌNH V


Hình 2.1: Khung phân tích 14



14


DANH MC CH VIT TT
AGTBV2012
 án gim ti bnh vin nm 2012

DV
Dch v

RMS
Royal medical services (dch v y t nhà nc Jordan)

UNRWA
United nations relief and works agency (dch v y t ca các t
chc phi chính ph  Jordan)

VHLSS2012
B d liu Kho sát mc sng h gia đình Vit Nam nm 2012


15


Tóm tt
Bài vit da trên d liu kho sát mc sng h gia đình Vit Nam nm 2012

(VHLSS2012, 2012) đ phân tích mô t và kt hp vi s dng mô hình hi qui đa
thc (multinomial logit) nhm nghiên cu tác đng ca các yu t giá dch v y t,
thu nhp, bo him y t và giáo dc nh hng nh th nào ti vic ra quyt đnh
la chn c s y t cho vic chm sóc sc khe sinh sn ph n. Nhng phát hin
s khi ban đu t phân tích thng kê mô t cùng vi h s tác đng biên s cho
thy chiu hng tác đng ca tng yu t trên đn quyt đnh la chn c s y t.
T đó, nhn din các nguyên nhân dn đn tình trng quá ti ti các bnh vin ph
sn trung ng  Hà Ni và thành ph H Chí Minh.


16


H s tác đng biên ca bin p_outpat
Trong điu kin các yu t khác không đi, giá dch v ngoi trú thay đi
mt đn v (tng mt triu đng). H s tác đng biên do yu t giá dch v ngoi
trú thay đi đc tình nh sau:
L
i
= ln



1 


=




1
x e

p_outpat
(h s 
p_outpat
tham chiu ti Bng 4.16)
P(2)
P(1)
x e

2p_outpat
=
0,227
0,175
x e
0,000520
= 1,3040238 (1)
P(3)
P(1)
x e
3
p_outpat
=
0,319
0,175
x e
0,000461
= 1,8312834 (2)
P(4)

P(1)
x e

4p_outpat
=
0,019
0,175
x e
0,004147
= 0,1090226 (3)
P(5)
P(1)
x e
5
p_outpat
=
0,228
0,175
x e
0,005151
= 1,3095859 (4)
P(6)
P(1)
x e
6
p_outpat
=
0,032
0,175
x e

0,005751
= 0,1839118 (5)
T (1), (2), (3), (4), (5) =>

(
2
)
+
(
3
)
+
(
4
)
+
(
5
)
+(6)
(1)

=
1,3040238 + 1,8312834 + 0,1090226 + 1,3095859 + 0,1839118
(1)
=
4,7378276
(1)

Xác sut la chn c s y t sau khi giá dch v ngoi trú tng lên mt triu đng:

T công thc P
i
=
1
1+ 

=
1
1+ 
(0+ 11+ 22++ )

Ta có P
(1) new
=
1
1+ 

=> P
(1) new
=
1
1+ 4,7378276
= 0,1742820
T (1) có
P(2)
P(1)
= 1,3040238 =>P
(2) new
= 0,1742820x 1,3040238 = 0,2272679
T (2) có

P(3)
P(1)
= 1,8312834 =>P
(3) new
= 0,1742820 x 1,8312834= 0,3191597
T (3) có
P(4)
P(1)
= 0,1090226 =>P
(4) new
= 0,1742820 x 0,1090226= 0,0190007
T (4) có
P(5)
P(1)
= 1,3095859 =>P
(5) new
= 0,1742820 x 1,3095859= 0,2282372
T (5) có
P(6)
P(1)
= 0,1839118 =>P
(6) new
= 0,1742820 x 0,1839118= 0,03205

17


H s tác đng biên ca bin p_outpat2
Trong điu kin các yu t khác không đi, giá dch v ngoi trú tng theo
đng parabol. H s tác đng biên do yu t giá dch v ngoi trú bình phng

thay đi đc tình nh sau:
L
i
= ln



1 


=



1
x e

p_outpat2
(h s 
p_outpat2
tham chiu ti Bng 4.16)
P(2)
P(1)
x e

p_outpat2
=
0,227
0,175
x e

-0,000000948
= 1,2971416 (6)
P(3)
P(1)
x e

p_outpat2
=
0,319
0,175
x e
-0,000000827
= 1,8228556 (7)
P(4)
P(1)
x e

p_outpat2
=
0,019
0,175
x e
-0,000000577
= 0,1085714(8)
P(5)
P(1)
x e

p_outpat2
=

0,228
0,175
x e
-0,000000846
= 1,3028560(9)
P(6)
P(1)
x e

p_outpat2
=
0,032
0,175
x e
-0,000000851
= 0,1828570(10)
T (6), (7), (8), (9), (10) =>

(
2
)
+
(
3
)
+
(
4
)
+

(
5
)
+(6)
(1)

=
1,2971416 + 1,8228556 + 0,1085714 + 1,3028560 + 0,1828570
(1)
=
4,7142817
(1)

Xác sut la chn c s y t sau khi giá dch v ngoi trú bình phng tng theo
đng parabol.T công thc P
i
=
1
1+ 

=
1
1+ 
(0+ 11+ 22++ )

Ta có P
(1) new
=
1
1+ 


=> P
(1) new
=
1
1+ 4,7142817
= 0,175000124
T (6) có
P(2)
P(1)
= 1,2971416 =>P
(2) new
= 0,175000124 x 1,2971416 = 0,226999946
T (7) có
P(3)
P(1)
= 1,8228556=>P
(3) new
= 0,175000124 x 1,8228556= 0,318999963
T (8) có
P(4)
P(1)
= 0,1085714=>P
(4) new
= 0,175000124 x 0,1085714= 0,019000003
T (9) có
P(5)
P(1)
= 1,3028560=>P
(5) new

= 0,175000124 x 1,3028560= 0,227999969
T (10) có
P(6)
P(1)
= 0,1828570=>P
(6) new
= 0,175000124 x 0,1828570= 0,031999995

1

CHNG 1: TNG QUAN V  TÀI
1.1. t vn đ
Theo l thông thng khi xy ra quá ti  bnh vin trung ng điu đó có
ngha cu bnh vin trung ng tng.Khi đó, gii pháp gim tình trng quá ti do
cu tng ngi ta s phi gia tng ngun cung. Nhng,ti các bnh vin ph sn
trung ng, khi càng gia tng ngun cung tình trng quá ti bnh vin càng trm
trng hn.Thc t cho thy, ti bnh vin trung ng càng m rng (kê thêm
ging bnh) thì tình trng quá ti không nhng không gim mà còn tng thêm. Vì
vy, tình trng quá ti các bnh vin trung ng c tng lên theo s “ci ni, kê
thêm ging bnh”. Ti thành ph Hà Ni, tình trng quá ti din ra liên tc t
nhiu nm  hu ht các bnh vin ca thành ph, nm sau cao hn nm trc mc
dù bnh vin đã khc phc bng cách kê thêm ging bnh t 50% đn 100% so
vi ging k hoch. Công sut s dng ging bnh chung ca các bnh vin
trung ng nm 2009 là 116% tng lên 120% nm 2010 và 118% nm 2011, trm
trng nht là bnh vin Ph sn Trung ng Hà Ni là 124%. in hình là bnh
vin Ph sn Hà Ni công sut s dng ging bnh luôn trên 230%. Ti thành ph
H Chí Minh, theo thng kê cha đy đ, s lng bnh nhân t các tnh đn khám
cha bnh ti các bnh vin ln ca thành ph chim t l t 30 % đn 40%. Tình
trng quá ti din ra  hu ht các bnh vin tuyn thành ph. Các bnh vin đa
khoa, công sut s dng ging bnh cao nht là bnh vin Nhân dân 115 khong

113%, bnh vin Nhân dân Gia nh khong 106% và bnh vin cp cu Trng
Vng khong104%. Bnh vin chuyên khoa Ph sn T D TP. H Chí Minh là
126% ( án gim ti bnh vin - AGTBV, 2012).
Nhìn nhn tình trng quá ti bnh vin di góc đ chuyên khoa cho thy
mt s chuyên khoa có mc đ quá ti cao là khoa ung bu, tim mch, chn
thng chnh hình, sn và nhi. Không ch  nhng bnh vin tuyn trên, qua đánh
giá ti các bnh vin chuyên khoa cho thy tình trng quá ti xut hin  100% các
bnh vin chuyên khoa ung bu, chn thng chnh hình, tim mch và 70% s
2


bnh vin chuyên khoa sn. Ngc li vi tình trng quá ti bnh vin tuyn trung
ng và bnh vin tuyn cui  thành ph Hà Ni và thành ph H Chí Minh, tình
trng bnh vin hot đng di ti cng xy ra tng đi ph bin  tuyn huyn và
tuyn tnh  mt s vùng Tây Bc, Tây Nam B và Tây Nguyên. Ti nhng khu
vc này, có ti 24,4% s bnh vin tuyn tnh và 29,5% bnh vin tuyn huyn có
công sut s dng ging bnh di 85% (Khng Anh Tun và cng s, 2007).
Vy câu hi đt ra là ti sao trong khi các bnh vin tuyn trên luôn hot
đng quá ti thì các bnh vin tuyn di li luôn hot đng di ti? Nguyên nhân
ca hai hin tng này có th là do mc giá dch v không linh hot không bin
đng theo cht lng dch v, dng nh nhng bt qui tc ca th trng đu din
ra  đây. Giá dch v chm thay đi đ phù hp vi giá th trng, cùng mt dch v
k thut thì mc giá ti các bnh vin tuyn trung ng và mc giá ti bnh vin
tuyn tnh, huyn không chênh lch hoc chênh lch không đáng k. Mt nguyên
nhân na có th k đn đó là nim tin, hu ht các bnh nhân đu tin cht lng
dch v ti các bnh vin tuyn trung ng và dng nh bnh nhân không đt nim
tin nhiu vào cht lng dch v ca các c s y t tuyn di nht là trm y t
xã/phng. Bnh nhân không tin tng vào cht lng ca h thng y t c s
không phi là không có lý do khi mà c s vt cht ca tuyn y t c s còn yu
kém, đi ng nhân viên y t còn thiu nht là thiu nhng bác s có chuyên môn

cao. Ngoài ra, mt nguyên na có th đó là chính sách v bo him y t còn nhiu
bt cp, cha có s khác bit nhiu gia nhng bnh nhân có bo him y t và
nhng bnh nhân không có bo him y t.
Theo mt nghiên cu ca Vin Chin lc và Chính sách Y t (B Y t),
2007. Nghiên cu v tình hình quá ti ca nmbnh vin ln nht ti Hà Ni và
TP.HCM (Bch Mai, Ch Ry, Nhi Trung ng, Ph sn Trung ng và Ph sn
T D). Nghiên cu này cho thy tình trng vt tuyn ca bnh nhân đã khin vn
đ quá ti thêm trm trng. c bit, ti bnh vin Ph sn Trung ng t l bnh
nhân không có giy gii thiu ca tuyn di lên ti 90%. T l này  bnh vin
Ph sn T D thm chí còn lên đn 97%. iu đáng nói là, ngay c ngi bnh
3


không có điu kin kinh t cng có xu hng đn bnh vin tuyn trung ng đ
khám và điu tr ngày ln đu tiên mà không ti các bnh vin tuyn di đ thm
khám điu tr. Nghiên cu này cng cho thy t l bnh nhân vt tuyn  bnh
vin tuyn trung ng là 75%, trong đó 56% bnh nhân ni trú  bnh vin ph sn
là sinh thng hoc viêm nhim ni khoa có th cha ti tuyn di thm chí ngay
ti trm y t xã/phng.
1.2. Tính cp thit ca đ tài
V lý lun đ tài s lý gii các quyt đnh la chn c s y t ca ph n
trong vic chm sóc sc khe sinh sn (sinh đ, khám thai, k hoch hóa gia đình),
da trên lý thuyt v hàm ti đa hóa hu dng. V thc tin đ tài lý gii tình trng
quá ti ngày càng trm trng ti các bnh vin ph sn tuyn tnh/TP, tuyn trung
ng và các bnh vin ph sn tuyn cui  hai thành ph Hà Ni và thành ph H
Chí Minh.
Câu hi đt ra ti sao có nhiu dch v k thut chm sóc sc khe sinh
sncó th thc hin mt cách thun li ti các bnh vin tuyn di, nhng ph n
vn chn vt tuyn lên các bnh vin tuyn trung ng đ đc thm khám và
điu tr? Nhng yu t nào tác đng đn quyt đnh vt tuyn ca bnh nhân?

1.3. Mc tiêu nghiên cu
Mc tiêu ca đ tài là phân tích các yu t tác đng đn quyt đnh la chn
c s y t ca cá nhân, c th là ca ph n trong vic chm sóc sc khe sinh sn
đ tr li cho ba câu hi: Mt là,các yu t v kinh t cótác đng nh th nào đn
la chn c s y t ca ph n?Hai là,các yu t v nhân khu hc có tác đng đn
la chn c s y t ca bnh nhân không?Ba là,các yu t v y t có tác đng đn
vic ra quyt đnh la chn c s y t ca bnh nhân không?
Trong bi cnh đó, nghiên cu này s phân tích các yu t tác đng đn
quyt đnh la chn c s y t vi các rào cn tài chính nh: thu nhp, mc giá dch
v y t, bo himy t và các yu t có tác đng đn quyt đnh la chn c s y t
ca bnh nhân nh tui, giáo dc, khu vc sinh sng, ngh nghip, dân tc và s ln
khám cha bnh. Nghiên cu s la chn c s y t da trên lý thuyt v hàm ti đa
4


hóa hu dng trong kinh t hc. Qua đó,phn nào gii thích tình trng quá ti ti các
vin bnh ph sn tuyn trung ng.
1.4. i tng và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu là quyt đnh la chn c s y t ca bnh nhân trong
vic chm sóc sc khe sinh sn. Phm vi nghiên cu là các bnh nhân n đã s
dng các dch v chm sóc sc khe sinh sn ti các c s y t trong h thng c s
y t.Không gian nghiên cu ca đ tài là toàn b lãnh th Vit Nam. D liu nghiên
cutrích trong b d liu Kho sát mc sng h gia đình Vit Nam nm 2012
(VHLSS2012).
Thi gian nghiên cu t 11/2014 đn 03/2015.
1.5. Phng pháp nghiên cu
 tài s dng phng pháp nghiên cu mô t ct ngangkt hp phng
pháp đnh lng. Phng pháp thng kê mô t là phng pháp thng kê phi tham s
nhm phát hin nhng hin tng s khi ban đu nhm h tr cho kt qu ca
phng pháp đnh lng. Phng pháp đnh lng da vào ngun s liu th cp

(VHLSS2012) đ xây dng hàm hi quiđa bin vi bin ph thuc là s la chn
c s y t ca bnh nhân, các bin đc lp (bin gii thích) là các yu t tác đng
đn quyt đnh la chn c s y t ca bnh nhân. Kt qu ca hàm hi qui đa bin
s lng hóa tác đng ca các bin đc lp và hng tác đng ca các bin đc lp.
Vic kim đnh da vào phng pháp kim đnh giá tr ti hn (Chi)
2
và giá tr
(Chi)
tính toán
. Nghiên cu s dng các công c tính toán và phân tích s liu là phn
mm x lý thng kê Stata12và phn mm Excel 2010.
1.6. Kt cu ca đ tài
 tài nghiên cu đc tác gi trình bày gm 5 chng.Chng 1 trình bày
tng quan nghiên cu. Chng 2 trình bàyc s lý thuyt.Chng 3 trình bày v
tng quan h thng y t Vit Nam. Chng 4 trình bày v phng pháp nghiên cu
và kt qu nghiên cu. Cui cùng làChng 5 trình bàykt lun nghiên cu, nhng
gi ý chính sách, hng m rng nghiên cu và nhng hn ch ca đ tài.

5


CHNG 2: C S LÝ THUYT VÀ KHUNG PHÂN TÍCH
C s lý thuyt là phn quan trng ca mt nghiên cu. Trong chng này
tác gi trình bày v lý thuyt hàm ti đa hóa hu dng. Lý thuyt này gi đnh là
ngi tiêu dùng c gng đem li li ích ti đa bng cách s dng mt s lng
ngun lc nht đnh nào đó. Ngha là, trong s nhng hàng hóa mà ngi tiêu dùng
có th mua đc, ngi tiêu dùng s chn nhóm hàng hóa có kh nng mang li s
tha mãn ti đa. Vì th, mc tiêu ca chng này là nhm nghiên cu cách thc
ngi tiêu dùng s dng thu nhp ca mình đ ti đa hóa s tha mãn ca bn
thân.Trong điu kin gii hn v thu nhp, khi mua (tiêu dùng) mt hàng hóa nào

đó, ngi tiêu dùng s cân nhc xem liu rng hàng hóa đó có tha mãn cao nht
nhu cu ca mình không. Chng này cng s gii thích s la chn ca ngi tiêu
dùng s b nh hng ca giá hàng hóa, thu nhp, th hiu, .v.v. ra sao. Tip theo tác
gi trình bày khung phân tích ca nghiên cu.
2.1. C s lý thuyt ca hàm hu dng
Nhiu tác gi đng ý rng lý lun ca kinh t hc phúc li Tân C in đc
bit quan trng và cn thit đ hiu đc vic đi đn mt phân tích chun tc trong
lnh vc sc khe.Kinh t hc phúc li Tân C in gm bn ni dung c bn là
sti đa hóa tha dng, ch quyn cá nhân, ch ngha quy kt (giá tr ca hành đng
đc đánh giá trên kt qu ca hành đng đó) và ch ngha phúc li. Yu t đu
tiên, s ti đa hóa mc tha dng, v bn cht là mt gi đnh v hành vi. Ba yu t
sau là nhng gi đnh chun tc v vic ai là ngi đúng đn nht đ phán quyt v
phúc li và v các tiêu chun đ đánh giá s hp lý trong phân b phúc li. S ti
đa hóa mc tha dng gi đnh rng nhng cá nhân la chn mt cách lý trí. Vi
nhng la chn nht đnh, mt cá nhân có kh nng phân bit và xp hng đ chn
ra phng án đc a thích nht theo nhng quan đim mang tính nht quán không
có s mâu thun. Tính nht quán rt quan trng không có tính nht quán ngi ta
khó có th suy lun và khái quát hóa t nhng hành vi quan sát đc.Ch quyn cá
nhân đ cp đn vic cá nhân là ngi đa ra phán xét tt nht cho phúc li ca
chính mình, và rng mi s đánh đi phúc li cá nhân nên da trên đánh giá ca
6


bn thân cá nhân đó. Nguyên tc này phn bác ch ngha gia trng, vn quan nim
rng mt bên th ba có th am tng hn chính nhng cá nhân v vic phân chia
phúc li ca cá nhân.Ch ngha quy kt quan nim rng mi hành đng, la chn và
chính sách ch đc đánh giá trên kt qu mà la chn đó hoc chính sách đó mang
li. Chính kt qu ch không phi quá trình mi là điu quan trng.Ch ngha phúc
li là ý tng v vic hiu qu ca mi vic (ví d phân b ngun lc) ch đc
phán quyt da trên mc tha dng mà cá nhân đt đc t vic đó. Ch ngha

phúc li loi tr tt c các quan đim ngoàivn đ tha dng (Cao Thúy
Xiêm,2008).
Khái nim hu dngđ cp đn tt c các loi hàng hóa, dch v mà có kh
nng tha mãn ít nht mt nhu cu nào đó ca con ngi. Các nhà kinh t hc cho
rng hàng hóa, dch v có tính hu dng. Trong kinh t hc, thut ng hu dng
đc dùng đ ch mc đ tha mãn ca con ngi sau khi tiêu dùng mt s lng
hàng hóa, dch v nht đnh. Trong thc t, hu dng không th quan sát cng nh
không th đo lng đc mà đc suy din t hành vi ca ngi tiêu dùng. Các nhà
kinh t hc gi đnh ngi tiêu dùng có th xp hng các hàng hóa theo s a
thích ca bn thân hay mc hu dng mà chúng đem li.Ngha là, ngi tiêu dùng
có th bàng quan hay bit đc hàng hóa này mang li tha dng cao hn hàng hóa
kia nhng không bit chính xác cao hn bao nhiêu. Trong trng hp lý tng, các
nhà kinh t hc gi s hu dng có th đc đo lng bng s và đn v ca phép
đo lng này là đn v hu dng (đvhd).Trong mt chng mc nht đnh, ngi
tiêu dùng thích nhiu hàng hóa, dch v hn ít. Tt nhiên đây phi là nhng hàng
hóa đc mong mun, ch không phi nhng hàng hóa không mong mun. Rõ
ràng, ngi tiêu dùng cm thy tha mãn nhiu hn khi tiêu dùng nhiu hàng hóa,
dch v hn. Ngoài ra các nhà kinh t hc cng cho rng th hiu có tính bc cu và
gi thit này cho thy s thích ca ngi tiêu dùng có tính nht quán theo thi gian.
Nh vy, khái nim v hu dng dùng đ tóm tt cách xp hng các tp hp hàng
hóa, dch v theo s thích ca ngi tiêu dùng (Cao Thúy Xiêm, 2008).

7


T khái nim thut ng hu dng, các nhà kinh t hc đnh ngha tng hu
dng là toàn b lng tha mãn đt đc do tiêu dùng mt s lng hàng hóa hay
mt tp hp các hàng hóa, dch v nào đó trong mt khong thi gian nht đnh.
Tng hu dng đc ký hiu là U. Nh vy, mc hu dng mà mt cá nhân có
đc t vic tiêu dùng ph thuc vào s lng hàng hóa, dch v mà cá nhân đó

tiêu dùng. Theo đó, chúng ta có khái nim v hàm hu dng (Cao Thúy Xiêm,
2008).
Hàm hu dnglà hàm biu din mi liên h gia s lng hàng hóa, dch v
đc tiêu dùng và mc hu dng mà mt cá nhân đt đc t vic tiêu dùng s
lng hàng hóa, dch v đó. Hàm hu dng thng đc vit nh sau U = U(X)
trong đó U là tng mc hu dng đt đc và X là s lng hàng hóa tiêu dùng.
Lu ý là trong trng hp này X va đc dùng đ ch tên mt hàng hóa, dch v
nào đó và cng đng thi ch s lng đc tiêu dùng ca hàng hóa đó. Nu mt cá
nhân tiêu dùng mt tp hp hai hay nhiu hàng hóa X
1
,X
2,
X
3,
,X
k
thì hàm tng
hu dng có dng: U = U(X
1
,X
2,
X
3,
,X
k
) vi i = 1, 






.
Hàm hu dng ca cá nhân có dng U
i
= U
ij
(X
1
,X
2,
X
3,
,X
k
) + 
ij
vi i =
1, 





; j = 1, 





trong đó X

1
,X
2,
X
3,
,X
k
là các yu t quan sát đc, 
ij
là các yu t
không quan sát đc. Thuc tính quan sát đc có th là thu nhp, giá dch v y t,
giáo dc, bo him, tui, dân tc, đa bàn c trú và mt s yu khác. Các thuc tính
không quan sát đc có th là tâm lý, nhn thc ca cá nhân v c s y t, cht
lng và mt s yu t khác.
2.2. Mt s đc đim ca th trng chm sóc sc khe
Cng nh nhng th trng hàng hóa dch v khác, chm sóc sc khe là
mt ngành dch v trong đó nhà cung ng và ngi s dng giao dch vi nhau
thông qua giá dch v. Tuy nhiên, không ging các loi dch v khác chm sóc sc
khe còn có mt s đc đim riêng bi nhng đc đim riêng này mà th trng
chm sóc sc khe va là th trng mà va không là th trng. Vy nhng đc
đim riêng vn có ca th trng chm sóc sc khe là gì tác gi xin nêu mt s đc
đim nh sau: c đim th nht ca th trng chm sóc sc khe mà hu ht các
8


nhà nghiên cu v kinh t sc khe đu nhn thy rng mi ngi đu có nguy c
mc bnh  bt k thi đim nào trong cuc đi và nhu cu chm sóc sc khe 
mi thi đim có mc đ khác nhau. Chính vì không d đoán đc thi đim mc
bnh nên thng ngi ta gp khó khn trong chi tr các chi phí y t không lng
trc đc. Dch v y t là loi hàng hóa mà ngi s dng (ngi bnh) thng

không th hoàn toàn t mình ch đng la chn loi dch v theo ý mun mà ph
thuc rt nhiu vào bên cung ng (c s y t). C th, khi ngi bnh có nhu cu
khám cha bnh, vic điu tr bng phng pháp nào, thi gian bao lâu hoàn toàn
do thy thuc quyt đnh. Nh vy, bnh nhân ch có th la chn ni điu tr (c s
y t), còn đa phn bác s s là ngi chn phng pháp điu tr bnh. Do dch v y
t là loi hàng hóa gn lin vi tính mng con ngi nên trong nhng thi đim tính
mng b đe da, bnh nhân gn nh không có s la chn k c khi không còn kh
nng chi tr vin phí bnh nhân vn phi tip tc cha bnh. Có th nói đây là đc
đim khác bit nht ca th trng chm sóc sc khe không ging các loi hàng
hóa dch v khác, nu hàng hóa không phi là sc khe, ngi mua có th có nhiu
gii pháp la chn khác, thm trí tm thi không mua nu cha có kh nng tài
chính. Do có nhng đc đim riêng bit trên, nên c ch th trng không th vn
hành mt cách hiu qu (Lê Quang Cng, 2014)
Các nhà phân tích kinh tđã tha nhn rng trong th trng chm sóc sc
khe luôn tn ti các yu t tht bi th trng. Th trng y t không phi th
trng t do. Giá dch v chm sóc sc khe không da trên s tha thun t
nguyn ca ngi mua (bnh nhân) và ngi bán (s s y t) giá dch v do ngi
bán quyt đnh. Dch v y t là mt ngành dch v có điu kin, tc là có s hn ch
nht đnh đi vi s gia nhp th trng ca các nhà cung ng dch v y t. C th,
mun cung ng dch v y t cn đc cp giy phép hành ngh và cn đm bo
nhng điu kin nht đnh v c s vt cht do nhà nc qui đnh. Nói mt cách
khác, trong th trng y t không có s cnh tranh hoàn ho. Th trng chm sóc
sc khe vn mang trong mình yu t bt đi xng thông tin gia bên cung cp
dch v và bên s dng dch v. Trên thc t, bnh nhân bit rt ít v bnh tt và các
9


ch đnh điu tr ca bác s. Do vy, hu nh ngi bnh hoàn toàn phi da vào các
quyt đnh ca thy thuc, chính xác là thy thuc gi vai trò quyt đnh trong vic
la chn dch v y t (cu do cung quyt đnh). c đim ca dch v y t là hàng

hóa công và mang tính cht ngoi vi. Chính điu này không to ra đc đng c li
nhun cho nhà sn xut, không khuyn khích đc vic cung ng các dch v này.
Vi th trng bo him y t t nhân, các yu t tht bi th trng phát sinh do có
s la chn nghch ch nhng ngi có bnh mi tham gia mua bo him y t và
xut hin tâm lý  li tc là mt khi đã có bo him y t, ngi dân s không có ý
thc t bo v sc khe hoc công ty bo him t nhân ch la chn nhng ngi
khe mnh ít nguy c đ bán bo him y t. Vì th, ngay ti các nc có nn kinh t
th trng phát trin mnh, ngun tài chính t các công ty bo him y t t nhân vn
không phi là ngun thu ch yu trong ngân sách nhà nc dành cho y t (Lê
Quang Cng, 2014).
Tóm li, do tính cht đc thù ca sc khe, dch v chm sóc sc khe và th
trng chm sóc sc khe vy nên vai trò ca Nhà nc rt cn thit trong vic
kim soát giá c và cht lng dch v. Công c hu hiu nht trong kim soát giá
c và cht lng dch v cung ng chính là phng thc chi tr phù hp theo c ch
th trng.
2.3. Các công trình nghiên cu liên quan
Nghiên cu v nhu cu chm sóc sc khe đã đc nhiu nhà nghiên cu
trên th gii tin hành nghiên cu thc nghim  nhiu quc gia khác nhau. Các
nghiên cu thng tp trung vào hành vi tìm kim chm sóc y t trên c s phân
tích v thu nhp, mc giá, kh nng tip cn các dch v y t và các đc tính cá nhân
nh tình trng hôn nhân, tôn giáo, dân tc, giáo dc và tui ca ngi bnh.
Kamla Raj (2011), nghiên cu v s la chn dch v chm sóc sc khe 
vùng Kogi State, Nigeria. Nghiên cu s dng mô hình hi quy logit đa thc
(multinomial logit model) đ phân tích các yu t nh hng đn vic la chn dch
v chm sóc sc khe ca bnh nhân. Bin ph thuc là mt bin ri rc ly giá tr
0, 1, 2 và 3 các bin này ln lt tng ng vi bnh vin công, bnh viên t
10


nhân,chm sóc truyn thng và t chm sóc. Bin đc lp (bin gii thích) gm tui

(nm), gii tính (1 = nam gii; 0 = n gii), giáo dc (s nm đi hc), qui mô h
(hhsize), tng thu nhp ca h (totalinc), khong cách đn bnh vin (disotrea), tng
chi vin phí (totcossh) và mt s bin khác. Kt qu nghiên cu cho thy tui có
nh hng ti s la chn dch v chm sóc sc khe, c th nh sau 68,4% s
ngi trong đ tui t 20 tui đn 30 tui chn dch v chm sóc sc khe ca bnh
vin t nhân. Trong khi đó ch có 34,2% s ngi trong đ tui t 31 tui đn 40
tui chn bnh vin t nhân và có ti 54,1% s ngi trong đ tui t 41 tui đn
50 tui chn dch v chm sóc sc khe truyn thng. Gii tính có nh hng ti
la chn c s y t ca bnh nhân c th có 38% ch h là nam gii s dng thuc
truyn thng, trong khi 38,9% ch h là n gii chn dùng thuc tây. Ngoài ra, còn
có 34,5% ch h là nam gii chn dch v chm sóc sc khe hin đi trong khi đó
ch có 24,8% ch h là n gii chn dch v chm sóc sc khe hin đi. iu này
ng ý rng mc đ s dng c s y t hin đi thp hn  nhng ph n là ch h
so vi nam gii là ch h.Quy mô h vi h t bn thành viên ch xung thì chn
dch v y t hin đi thng xuyên trong khi 75% s h t 14 thành viên tr lên
không chn c s y t hin đi. Kt qu này hn na cho thy rng các bnh vin t
nhân ít đc la chn  khu vc nông thôn có th do chi phí cao. Giáo dc tác đng
quan trng đn quyt đnh la chn c s y t có ti 56,5% nhng ch h có trình
đ ph thông trung hc chn dch v chm sóc sc khe hin đi, trong khi đó có
ti 57,9% ch h không có trình đ giáo dc ph thông không chn c s y t hin
đi. Ngoài ra, nghiên cu cng cho thy có ti 60% các h có ch h bit ch
không chn c s y t hin đi. Kt qu này ng ý rng vic s dng dch v chm
sóc y t hin đi tng theo tri thc giáo dc. Khong cách ti c s y t cng nh
hng ti quyt đnh la chn c s y t. Vi khong cách t 0 kilomet đn bn
kilomet ch có 18% các h gia chn trung tâm y t công, trong khi đa s (62,1%)
chn bnh vin công. Nhng vi khong cách t 15km đn 19km thì có 42,1% các
h chn chm sóc y t truyn thng. Nghiên cu cng ch ra rng chi phí cho vin
11



phí cao ngi dân có xu hng chn dch v chm sóc sc khe truyn thng hn
và thu nhp cao thì có xu hng chn c s y t hin đi.
Y.Halasa and Aknandankumar (2009), nghiên cu các yu t quyt đnh la
chn dch v chm sóc sc khe  Jordan. Nghiên cu này xem xét các yu t nh
hng đ s la chn ca bnh nhân đi vi dch v y t cho bnh nhân ngoi trú 
Jordan. Các yu t bao gm nhân khu hc, kinh t xã hi, tình trng bo him, cht
lng chm sóc, ngi thân trong gia đình và chi phí chm sóc sc khe. Nghiên
cu s dng mô hình hi qui đa thc logit vi d liu là 1031 bnh nhân ngoi trú,
s liu đc kho sát vào nm 2000. Các đc đim kinh t xã hi và nhân khu hc
ca bnh nhân có nh hng ti la chn nhà cung cp dch v (c s y t). Bo
him không có ý ngha thng kê trong vic la chn c s y t. Bnh nhân s dng
khu vc y t công nhy cm v giá, và do đó bt k n lc đ ci thin kh nng
tip cn dch v chm sóc sc khe nào  Jordan đu nên cân nhc điu này. H
thng y t  Jordan là mt s pha trn ca nhiu thành phn nhng ch yu có hai
khu vc là khu vc y t t nhân và khu vc y t công. Khu vc công có hai chng
trình tài tr và cung cp dch v chm sóc sc khe là B Y t và các dch v y t
Hoàng gia (RMS). Ngoài ra, dch v chm sóc sc khe còn đc cung cp bi các
chng trình y t ca các t chc phi chính ph và các nhà tài tr ln trên th gii
nh c quan (UNRWA) cung cp dch v y t cho ngi t nn. Theo s liu kho
sát  Jordan nm 2000, có khong 60% dân s có ít nht mt hình thc bo him y
t trong đó RMS bo him khong 25%, UNRWA bo him khong 7,5% và khu
vc t nhân khong 7,5% còn li 40% dân s không có bo him. Nghiên cu này
kho sát các yu t nh yu t nhân khu hc và kinh t xã hi, tình trng bo him,
cht lng chm sóc, kích thc h gia đình, chi phí chm sóc sc khe và tác đng
ca chúng đn s la chn ca bnh nhân vi dch v chm sóc sc khe. Tác gi
s dng mô hình hi qui logit đa thc (multinomial logit model) đ phân tích các
yu t nh hng đn vic la chn dch v chm sóc sc khe ca bnh nhân. Mô
hình có dng nh sau Ln {
P (usej )
P (usep )

} = Xβ
j
trong đó j đi din cho 3 la chn ca nhà
cung cp dch v y t ca B Y t hoc RMS hoc khu vc t nhân, usep là nhóm
12


c s ngi la chn các nhà cung cp t nhân, X là mt vector ca bin gii thích
và β
j
là h s ca vector bin gii thích la chn nhà cung cp j. Bin ph thuc là
s la chn nhà cung cp dch v chm sóc sc khe gm ba giá tr 1, 2 và 3 tng
ng vi la chn ba nhà cung ng là B Y t, RMS và khu vc t nhân. Bin đc
lp gm bin gii tính đc đo nh mt bin gi, bin v trí đa lý đc đo nh là
bin dummy, bin tui đc tính bng nm đy đ và đc coi nh bin liên tc,
bin giáo dc đc đo bng s nm đi hc, bin ngh nghip, bin tình trng hôn
nhân đc đo nh mt bin gi, bin quy mô h gia đình đc đo bng s thành
viên trong gia đình là bin liên tc, bin tình trng bo him (1= có bo him; 0 =
khác), bin cht lng bao gm mt s câu hi liên quan đn thi gian ch đi, v
sinh, cán b y t và mt s bin khác. Kt qu nghiên cu cho thy 41% ngi bnh
chn dch v chm sóc sc khe ca các trung tâm y t thuc B Y t, 9% bnh
nhân chn dch v chm sóc sc khe ca các bnh vin thuc B Y t, 7% bnh
nhân chn dch v chm sóc sc khe do RMS cung cp và 3,6% bnh nhân chn
dch v chm sóc sc khe do các t chc phi chính ph cung cp. Ngoài ra nghiên
cu cng cho thy có ti 27% bnh nhân chn dch v chm sóc sc khe ca
phòng khám t nhân và 11% chn t điu tr. Phân theo thu nhp 75,4% ngi có
thu nhp cao chn dch v y t t nhân trong khi 65,2% ngi có thu nhp thp
chn dch v y t ca các trung tâm y khoa thuc B Y t. Kt qu nghiên cu cng
cho thy các bin nhân khu hc, các yu t kinh t xã hi có nh hng đáng k
đn quyt đnh la chn c s y t ca bnh nhân. Nghiên cu kt lun rng khu

vc t nhân đóng vai trò quan trng trong vic cung cp dch v y t  Jordan, đc
bit là  vùng Amman. Phân tích hi qui cho thy cho thy thu nhp có nh hng
quan trng ti quyt đnh chn dch v y t, điu này cng là mt bng chng v s
bt bình đng trong h thng y t ca Jordan.
Anh D. Ngo and Peter S. Hill (2010), nghiên cu v la chn dch v chm
sóc sc khe sinh sn ti các trm y t xã trong h thng y t Vit Nam. Nghiên cu
đc tin hành ly mu kho sát  hai tnh Tha Thiên Hu và Vnh Long ca Vit
Nam. Nghiên cu này đt trong bi cnh ngành y t Vit Nam đang ci cách mt
13


cách sâu rng theo hng đa dng hóa nhà cung cp dch v y t. Trm y t xã chu
s cnh tranh ngày càng tng ca h thng dch v y t t nhân và ngày càng có
nhiu bnh nhân b qua trm y t xã đ chn c s y t cao cp hn. Nghiên cu
này mô t các mô hình v chm sóc sc khe sinh sn và k hoch hóa gia đình
cng nh s la chn dch v ca ph n ti trm y t xã và các c s y t khác, tìm
hiu các yu t nhân khu hc và kinh t xã hi nh hng nh th nào ti vic la
chn s dng dch v sc khe sinh sn  cp y t xã. H thng y t nhà nc 
Vit Nam bao gm bn cp, cp quc gia vi B Y t và các bnh vin trung ng,
cp tnh vi S Y t tnh và các bnh vin tnh/thành ph, cp huyn vi trung tâm
y t qun/huyn, các bnh vin huyn và cp xã vi trung tâm y t xã/phng. Dch
v sc khe sinh sn và k hoch hóa gia đình có sn  tt c các cp trung ng,
bnh vin tnh, huyn và trm y t xã. Mc dù có nhiu thay đi, nhng trm y t xã
vn gi đc trách nhim là ni cung cp chính các dch v sc khe sinh sn và k
hoch hóa gia đình  c s và đc tr cp t ngân sách nhà nc. Trm y t xã là
cn thit đ đáp ng mc tiêu ca chính ph v các ch s s dng dch v sc khe
sinh sn và k hoch hóa gia đình c bn. Phng pháp nghiên cu gm hai bc,
bc đu tin thng kê mô t d liu theo các bin nhân khu hc, vic chn bin
pháp tránh thai, khám thai, sn khoa và c s y t mà ph n chn. Bc th hai
dùng hàm hi qui logit vi bin ph thuc là có hay không ph n đn thm khám,

điu tr và sn khoa  mt c s y t. Bin đc lp bao gm đ tui ca ph n, s
con, tôn giáo, dân tc, ngh nghip, giáo dc, thu nhp và đa đim sinh sng (thành
th hay nông thôn). Mi bin nhân khu hc đc phân tích đu tiên là mt yu t
d báo đn bin đ có đc mt t s chênh thô (OR) và khong tin cy 95% (CI).
Bin liên quan đáng k (p<0.05) sau đó đc đa vào mt phân tích đa bin đ có
đc OR điu chnh và 95% CI. Kt qu nghiên cu nh sau vi dch v đt vòng
tránh thai có 71% ph n chn trm y t xã, 19% chn bnh vin huyn, 8% chn
phòng khám t nhân và 2% chn c s khác. Ti Tha Thiên Hu: các vùng nông
thôn t l chn trm y t xã là 76%, bnh vin huyn là 34%, nhng ti đô th t l
chn phòng khám t nhân là 50%, bnh vin huyn là 32%. Ti Vnh Long: 47%

×