Tải bản đầy đủ (.pdf) (65 trang)

Luận văn thạc sĩ Mối quan hệ giữa sở hữu quản lý và thành quả doanh nghiệp Nghiên cứu thực nghiệm tại Việt Nam giai đoạn 2008 - 2012

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (975.06 KB, 65 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T THÀNH PH H CHÍ MINH

NGÔ TH KIM TUYN

MI QUAN H GIA QUYN S HU QUN LÝ VÀ THÀNH QU
DOANH NGHIP: NGHIÊN CU THC NGHIM TI VIT NAM
GIAI ON 2008 - 2012
Chuyên ngành : Tài chính – Ngân hàng
Mã s : 60340201
LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
Tin s PHM QUC VIT
TP.H Chí Minh-Nm 2013
Lun vn thc s kinh t 2013

Mc Lc
Tóm Tt 3
1. Gii thiu 4
2. Khung lý thuyt v cu trúc s hu 9
2.1 Mt s nghiên cu v cu trúc s hu và thành quà doanh nghip 9
2.2 Vn đ tp trung quyn s hu và thành qu doanh nghip 16
2.3 Vn đ s hu qun lý và thành qu doanh nghip 18
2.4 Vn đ ni sinh 21
2.5 Tác đng ca các yu t khác liên quan đn ban qun tr lên thành
qu hot đng ca doanh nghip 22
3. D liu và phng pháp nghiên cu 28
3.1 Mô hình nghiên cu 28
3.2 Các bin trong mô hình 31
3.3 D liu nghiên cu 37


4. Kt qu nghiên cu 39
5. Vn đ ni sinh 52
6. Kt lun 58
TÀI LIU THAM KHO 62

1

Lun vn thc s kinh t 2013

2

DANH MC BNG BIU

Bng 4.1. Thng kê mô t các bin trong mô hình 42
Bng 4.2. Ma trn tng quan ga các bin 43
Bng 4.3. Kim đnh phng sai thay đi 44
Bng 4.4. Kim đnh t tng quan 45
Bng 4.5. Kt qu nghiên cu 47
Bng 4.6. Thng kê theo nhóm t l s hu 49
Bng 5.1. Kt qu phng trình đng thi 54
Bng 5.2. So sánh kt qu hi quy 56

1



LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan đây là công trình nghiên cu ca riêng tôi. Các s liu
và kt qu trong lun vn là trung thc và cha tng đc ai công b

trong bt c lun vn nào khác.
Thành ph H Chí Minh, Ngày 30.12.2013
Thc hin lun vn


Ngô Th Kim Tuyn

2



LI CM N
Trc tiên, tôi xin chân thành cm n tt c quý thy cô đã ging dy
chng trình Thc s Kinh t - Vin đo to sau đi hc trng đi hc
Kinh t thành ph H Chí Minh – nhng ngi đã tn tâm truyn đt cho
tôi nhiu kin thc hu ích giúp tôi hoàn thành lun vn này.
Tôi xin chân thành cm n TS. Phm Quc Vit đã tn tình hng dn
cho tôi trong thi gian thc hin lun vn. Mc dù trong quá trình thc
hin lun vn có giai đon không đc thun li nhng nh nhng gì
Thy đã hng dn, ch bo đã giúp cho tôi rt nhiu kinh nghim và kin
thc đ thc hin đ tài tt và đúng tin đ.
Sau cùng tôi xin gi li bit n sâu sc đn gia đình đã luôn to
điu kin tt nht cho tôi trong sut quá trình hc tp cng nh thc hin
lun vn.
Do thi gian có hn và kinh nghim nghiên cu khoa hc cha nhiu nên
lun vn còn nhiu thiu sót, rt mong nhn đc ý kin góp ý ca
Thy/Cô và các anh ch hc viên.
Tp.HCM, tháng 12 nm 2013.
3




Mi quan h gia quyn s hu qun lý và thành qu ca doanh
nghip: nghiên cu thc nghim ti Vit Nam giai đon 2008-2012.

Tóm tt
Bài nghiên cu này xem xét tác đng t l s hu qun lý – t l s hu
ca nhà qun lý - và vai trò ca ban qun tr lên kt qu hot đng ca
doanh nghip da trên mu là các doanh nghip đang niêm yt trên th
trng chng khoán thành ph H Chí Minh giai đon 2008 – 2012. Trên
th gii đã có rt nhiu nghiên cu khác nhau v cu trúc s hu, đc
đim ban qun tr và thành qu hot đng ca doanh nghip. ã có rt
nhiu phát hin khác nhau ti các quc gia và khu vc khác nhau. Mt s
nghiên cu cho rng quan h gi t l s hu, đc đim ban qun tr là
mi quan h tuyn tính, mt s khác thì cho rng đây là quan h phi
tuyn. S dng phng pháp hi quy bình quân bé nht có trng s WLS,
nghiên cu này ch ra rng t l s hu ca nhà qun lý tác đng lên
thành qu ca doanh nghip theo hình ln sóng tác đng “ngn chn –
hi t - ngn chn” vi 2 đim cc tr là 22.58% và 74.42%. Ngoài ra các
yu t s kiêm nhim giám đc điu hành và ch tch hi đng qun tr,
s lng thành viên và s hin din ca thành viên n trong ban qun tr
có tác đng làm tng thành qu hot đng ca doanh nghip. Trong khi
đó, có yu t v trình đ hc vn, quy mô công ty, tc đ tng trng
doanh thu thì có tác đng ngc li. Nghiên cu này cng xem xét t l
s hu qun lý nh mt bin ni sinh. Kt qu hi quy các phng trình
đng thi cho thy t l s hu ca ban qun tr tác đng lên thành qu
doanh nghip nhng ngc li thì không.
4





5



1. Gii thiu
Trong lnh vc tài chính, khái nim ngi đi din và vn đ ngi đi
din đc tranh lun t rt sm và phát trin thành “thuyt ngi đi
din”. Theo thuyt này thì xung đt v li ích ca ban qun tr (ban giám
đc hay ngi đi din) và ch s hu (c đông hay ông ch) dn đn
nhng quyt đnh và hành vi qun tr không phù hp vi mc tiêu ti đa
hóa giá tr doanh nghip. Berle và Means (1932) cho rng mt khi c
phn đc chia nh và phân phi cho các c đông thì ban qun tr có ít
đng lc cá nhân đ qun lý tt doanh nghip, điu này nh hng đn
thành qu doanh nghip. Mi quan h này đc Jensen và Meckling
(1976) tranh lun và cho rng s hu ca nhà qun tr có th kim soát
vn đ ngi đi din, tránh vic nhà qun lý li dng bt cân xng thông
tin trc li, gây thit hi cho c đông bng cách gn cho nhà qun tr mt
t l s hu nht đnh, khi đó, s hu c phn s gn kt nhà qun tr vi
li ích ca công ty.
Cu trúc s hu thng đc coi nh mt công c quan trng đi vi
qun tr doanh nghip đ gii quyt các xung đt li ích gia các c đông
và các nhà qun lý. Vic nghiên cu cu trúc s hu t 2 khía cnh: th
nht là vn đ tp trung quyn s hu; th hai là s hu qun lý (t l s
hu ca ban qun tr hoc ban qun lý cp cao, đc đim ca ban qun tr
hoc ban qun lý cp cao: s lng, nng lc, gii tính,….) tác đng nh
th nào đn thành qu ca doanh nghip.
Mi quan h cu trúc s hu và thành qu ca doanh nghip đã đc
nhiu nghiên cu ghi nhn t lý thuyt đn thc nghim trên th gii. Các

nghiên cu ca Morck và cng s (1988), McConnell và Servaes (1990),
Short và Keasey (1999), Christina (2005) h đu cho thy rng có quan h
6



phi tuyn gia s hu ca nhà qun tr và thành qu doanh nghip. Thc
vy, trong quá trình qun tr doanh nghip, vn đ ngi đi din và t l
s hu ca ngi đi din gây ra hai hiu ng: hiu ng ngn chn
(entrenchment effect) và hiu ng hi t (convergence effect) v li ích.
Hiu ng ngn chn cho rng có s tng quan âm gia t l s hu và
thành qu ca doanh nghip. Và ngc li, hiu ng hi t đa ra mt
tng quan dng gia t l s hu và thành qu ca doanh nghip. Các
kt qu hi quy giúp chúng ta tìm ra các đim cc tr và đim un hoc
các ngng ca t l s hu nhm to ra hiu ng hi t v li ích làm
tng hiu qu ca doanh nghip.
Các nghiên cu trc đây  khu vc châu Âu và châu M cho thy mô
hình tác đng tng ng vi mc đ tng dn v t l s hu ca ngi
đi din là “Hi t - ngn chn - hi t”. Tuy nhiên, các nghiên cu thc
nghim khác ti khu vc châu Á li th hin mô hình ngc li. Vy còn
ti Vit Nam thì hiu ng này s nh th nào? Các kt qu này có s khác
bit nh vy phi chng là do vn đ ni sinh. Tc là quan h gia các
bin trong mô hình không còn là quan h nhân qu gia bin gii thích và
bin ph thuc mà là quan h tng tác vi nhau. Bng chng gn đây
cho thy xét cu trúc quyn s hu nh ngoi sinh có th dn đn kt qu
sai v mi quan h gia quyn s hu và giá tr công ty. Kole (1996) ngh
rng giá tr doanh nghip có th là mt yu t quyt đnh ca cu trúc s
hu ch không phi đc xác đnh bi nó . T đó có rt nhiu nghiên cu
v quyn s hu và thành qu ca doanh nghip cân nhc đn vn đ ni
sinh nh Hermalin và Weisbach (1988) , Lorder và Martin (1997) ,

Himmelberg và cng s (1999) , Holderness và cng s (1999) , Demsetz
và Villalonga (2001), Christina (2005) và cng cho ra nhng kt qu rt
khác nhau.
7



Nhc đn vn đ qun tr doanh nghip, ngoài t l s hu còn phi nhc
đn các đc đim ca ban qun tr. Có rt nhiu nghiên cu ch ra tác
đng ca các đc đim này. Mt s đc đim có th lit kê là: tng s
thành viên (quy mô hay kích thc ca ban qun tr), s thành viên n, s
kiêm nhim chc ch tch hi đng qun tr và giám đc điu hành CEO,
trình đ hc vn, kinh nghim ca các thành viên, thành viên đc lp,
nhóm c đông, lng thng cho thành viên ban qun tr,…Tùy điu kin
ca tng nghiên cu (điu kin s liu, đc đim quc gia, mc tiêu
nghiên cu,…) mà các đc đim ca ban qun tr đc đa vào trong mô
hình.
Vi các bin đc đa vào mô hình, nghiên cu đc k vng s tìm ra
đc t l s hu qun lý hp lý và có th nâng cao thành qu ca doanh
nghip bng cách kim soát các yu t qun tr doanh nghip. C th là
tr li đc hai câu hi ln. Th nht, ti các doanh nghip Vit Nam, t
l s hu qun lý có tác đng gì đn thành qu hot đng ca doanh
nghip? Th 2, các đc đim ca ban qun tr gm: quy mô, hc vn, gii
tính, s kiêm nhim chc CEO ca ch tch hi đng qun tr nh hng
nh th nào đn thành qu hot đng ca doanh nghip?
Các doanh nghip Vit Nam hin nay phn ln đi lên t các doanh nghip
t nhân phát trin thành công ty đi chúng, phn còn li là c phn hóa
các doanh nghip nhà nc, và các công ty thu hút đu t nc ngoài do
điu kin kinh t m ca. Vi thi gian chuyn đi không dài nên cng có
rt ít nghiên cu thc nghim v mi quan h gia cu trúc s hu và

thành qu ca doanh nghip hay giá tr doanh nghip. Hn na khi h
thng thông tin và tính minh bch trong hot đng còn cha cao, h thng
pháp lý còn đang trong giai đon cng c, hoàn chnh, vn đ ngi đi
8



din còn nhiu bt cp. Vì vy, nghiên cu này xem xét vn đ t l nm
gi c phn ca nhà qun lý cp cao và ban qun tr và mi quan h ca
nó vi thành qu hot đng ca doanh nghip. Nghiên cu ch xem xét
các công ty có t l s hu t nhân t 50% tr lên, đ xét mi tng quan
gia t l s hu nhà qun lý và thành qu ca doanh nghip.  thc
hin nghiên cu, tôi dùng d liu bng ca các công ty ti Vit Nam trong
5 nm 2008-2012. Cng nh nhiu nghiên cu gn đây cho thy d liu
bng này tt hn và có c lng chính xác hn. Trong mô hình nghiên
cu tôi cng đa vào các yu t mang đc đim công ty và ca ban qun
tr doanh nghip gm: s lng thành viên ban qun tr (quy mô ban qun
tr), s góp mt ca thành viên n trong ban qun tr, trình đ hc vn ca
ban, s kiêm nhim ca ch tch hi đng qun tr và giám đc điu hành,
quy mô công ty, t l n và tc đ phát trin doanh s. Phng pháp
nghiên cu đc chn đ s dng trong mô hình là phng pháp WLS –
phng pháp bình phng bé nht có trng s. Phng pháp này có th
hn ch đc mt s nhc đim ca mô hình OLS thông thng nh vn
đ t tng quan, đa cng tuyn hay phng sai thay đi. Mt khi tranh
lun v vn đ ni sinh cha ngã ng, đ tránh sai lch trong kt qu
nghiên cu, tôi cng tin hành hi quy các phng trình đng thi bng
phng pháp 2SLS đ kim tra li vn đ ni sinh.
Bài nghiên cu đc chia thành 6 phn. Phn 1 là phn gii thiu trình
bày s lc v nghiên cu, gii thiu phng pháp thc hin nghiên cu.
Phn 2 tng quan lý thuyt, nhìn li các nghiên cu liên quan trc đây

v quan h gia cu trúc s hu, các đc đim ca ban qun tr và thành
qu doanh nghip.  phn này, ngoài vic nhc li các nghiên cu trc
đây, nghiên cu còn thng kê li tác đng theo tng khía cnh tác đng
ca đi tng nghiên cu và vn đ ni sinh. Phn 3 thit lp mô hình
9



nghiên cu t câu hi nghiên cu. ng thi đa ra lun c v d liu và
phng pháp nghiên cu. Phn 4 trình bày kt qa, phân tích và đánh giá
kt qu hi quy; Phn 5 là trình bày vn đ ni sinh và kt qu t thc
nghim; Phn 6: Kt lun.
10



2. Tng quan lý thuyt
2.1 Mt s nghiên cu v cu trúc s hu và thành quà doanh nghip
Vn đ ngi đi din ch ra xung đt li ích gia nhà qun lý và c đông
khi nhà qun lý không s hu c phn công ty. Nhng tác đng khác nhau
ca vn đ này đc rt nhiu nghiên cu phân tích: Baumol (1959),
Marris (1964), Jensen và Meckling (1976) đã mô hình hóa mi quan h
gia giá tr doanh nghip và s hu c phn ca nhà qun lý. H chia c
đông thành hai nhóm: Mt nhóm c đông ni b là nhng nhà qun lý ca
công ty và có thêm quyn biu quyt; Mt nhóm là các c đông bên ngoài
và tt nhiên là không có quyn biu quyt. C hai nhóm c đông này đu
đc hng c tc trên c phn nh nhau. Tuy nhiên, nhng c đông ni
b có th tng thêm dòng tin bng cách tng các li ích phi th trng.
Theo đó, các nhà qun lý có th kt hp các k hoch đu t và tài chính
đ v li, và làm gim chi tr cho c đông bên ngoài. Do đó, giá tr doanh

nghip ph thuc vào t l c phn s hu ca c đông ni b. T l s
hu ca c đông ni b càng ln thì giá tr ca công ty càng cao.
Berle và Means (1932) cho rng mt khi c phn đc chia nh và phân
phi cho các c đông thì ban qun tr có ít đng lc cá nhân đ qun lý tt
doanh nghip, điu này nh hng đn thành qu doanh nghip. Jensen và
Meckling (1976) đánh giá các yu t t thuyt ngi đi din, thuyt
quyn s hu và thuyt tài chính đ phát trin thuyt v cu trúc s hu
trong doanh nghip. S hu ca nhà qun tr có th kim soát vn đ đi
din vì s hu c phn gn nhà qun tr vi nhng quyn li công ty làm
gim t li bt k. Các nhà qun tr hay nhà qun lý cp cao nm gi c
phn càng nhiu thì càng nhiu kh nng h s đa ra quyt đnh phù hp
vi vic ti đa hóa giá tr ca c đông, đng ngha vi ti đa hóa li ích
11



ca mình. ây là kt qu ca thuyt "hi t v li ích”, quyn s hu
qun lý đc xem nh là mt công c quan trng trong vic kim soát các
vn đ đi din trong các công ty có quyn s hu là khuch tán hn và
các c đông không tham gia vào qun lý doanh nghip – đc đim này
thng thy trong các công ty ti châu Âu và M.
Theo Fama và Jensen (1983) t l s hu ca nhà qun tr càng cao thì
nhà qun tr có đy đ quyn lc đ thc hin các mc tiêu ca h mà
không s bt k quy đnh nào t li ích ca c đông khác. iu này cng
đc tìm thy trong nghiên cu ca Demsetz (1983), Grossman và Hart
(1986) cho rng các c đông nm gi c phn càng ln thì càng giám sát
công ty cht hn bi vì li ích ca h gn vi li ích công ty. Các bng
chng v lý thuyt mt mình không th d đoán mt cách rõ ràng đc
li ích ca vic tp trung quyn s hu . Do đó mi liên h gia mc đ
tp trung quyn s hu và giá tr doanh nghip là mt vn đ thc nghim

. Demsetz và Lehn (1985) là ngi đu tiên thc nghim phân tích các
mi quan h này. Demsetz và Lehn (1985)
nghiên cu mu 511 công ty
M v mi quan h gia mc đ tp trung quyn s hu và thành qu
doanh nghip mà đi din là ch s li tc k toán. Kt qu hi quy OLS
cho thy không có mi quan h gi mc đ tp trung quyn s hu và
thành qu ca doanh nghip. Shleifer và Vishny (1986) thc hin kho sát
v vn đ qun tr doanh nghip nhn đnh rng các c đông ln có nhiu
bin pháp đ hn ch vic trc li cá nhân ca ngi đi din. Trong đó,
h s dng cách thc trao đi vi ban qun lý hoc h có th nh đn bên
th ba đ kim soát qun lý thông qua vic chia s li ích t c phn ca
h.
12



Morck và cng s (1988) da trên mu 371 công ty nm 1980 – tin hành
hi qui OLS tng khúc mô hình gm bin Q Tobin và t l s hu ca nhà
qun lý. Nói cách khác là hi quy mô hình nghiên cu đã đc thit lp
trên tng dãy d liu khác nhau đc phân nhóm da trên t l s hu
gm nhóm có t l s hu di 5%, nhóm có t l s hu t 5% đn 25%
và nhóm có t l s hu trên 25%. Q-Tobin là t l giá tr th trng ca
mt công ty vi chi phí thay th ca tài sn vt cht ca nó đc xem nh
mt bin đo lng thành qu ca doanh nghip và t l s hu cu ban
qun lý nh mt đi din cho quyn s hu. Kt qu hi quy cho thy mi
quan h tuyn tính gia quyn  hu qun lý và thành qu ca doanh
nghip. Trong phm vi t l s hu t 0% đn 5% và trên mc 25% có
mt s tng quan dng gia t l s hu vi thành qun doanh nghip,
điu này phù hp vi quan đim hi t v li ích. Ngc li, mi quan h
nghch bin hay mt tng quan âm gia quyn s hu và thành qu

doanh nghip trong phm vi t l s hu t 5% đn 25%, phù hp vi
hin ng ngn chn. Mô hình mi quan h mà Morck và cng s (1988)
tìm đc là mô hình ln sóng vi hiu ng “Hi t - Ngn chn – Hi
t”. Cng nh Morck và cng s (1988), Hermalin và Weisbach (1991)
xem xét các mi quan h gia quyn s hu , c cu hi đng qun tr và
thành qu doanh nghip. H cng tìm thy mt mi quan h phi tuyn
gia quyn s hu và thành qu doanh nghip theo tng phân đon ca t
l gia 1 phn s hu.  mc t l t 0% đn 1% là s tng quan dng,
t 1% đn 5% thì tng quan âm, mi quan h tích cc khi t l s hu t
5% đn 20%, và quan h tiêu cc khi t l này vt quá 20%.
McConnell và Servaes (1990) nghiên cu tác đng ca t l s hu c
đông ni b, nhóm c đông, và c đông t chc vi thành qu ca doanh
nghip. Mu mà McConnell và Servaes (1990) s dng là hn 1000 công
13



ty M vào 2 mc thi gian nm 1976 và nm 1986
1
. S dng phng
pháp OLS đ xác đnh quan h gi thành qu doanh nghip đc đo bng
ch s Q-Tobin và các bin đi din cho quyn s hu: quyn s hu ni
b, nhóm c đông và ca các t chc. Ngoài kt qu hi quy đc,
McConnell và Servaes (1990) còn điu chnh mu vi vic thay th bin
Q-Tobin thành t s li tc k toán và thc hin hi quy tng khúc cho
ging nghiên cu ca Morck và cng s đ tin so sánh nhng kt qu li
không có ý ngha khi t l s hu ni b vt quá 5%. Hn na, bin t l
s hu ni b không phi là bin ni sinh. Kt qu cho thy, có quan h
phi tuyn gia t l s hu ca c đông ni b (chim đa phn là s hu
cu nhà qun lý) và thành qu doanh nghip – t l s hu cao làm gim

thành qu doanh nghip. Ban đu, đng cong tng lên cho đn khi t l
s hu đt đn 40% -50% và sau đó thì gim nh. Trong khi đó, nghiên
cu Claessens và cng s (2002) cho rng t l s hu tp trung ti các
nn kinh t ông Á làm gim giá tr doanh nghip.
Cho (1998) nghiên cu mi quan h gia cu trúc s hu, đu t và giá tr
doanh nghip. Trong đó tp trung vào vn đ liu cu trúc s hu có tác
đng đn đu t. Kt qu hi quy OLS cho thy cu trúc s hu tác đng
đn đu t và sau đó là giá tr doanh nghip. Trong khi đó, kt qu hi
quy các phng trình đng thi phát hin ra vn đ ni sinh ca quyn s
hu c th là đu t tác đng đn giá tr doanh nghip và giá tr doanh
nghip li tác đng đn cu trúc s hu. Kt qu này cho thy, giá tr
doanh nghip có tác đng đn cu trúc s hu nhng ngc li thì không.
Claessens và Djankov (1999) nghiên cu quan h gi cu trúc s hu và
thành qu ca doanh nghip ti Cng Hòa Séc. Mu nghiên cu gm 706

1
McConnell và Servaes (1990) nghiên cu trên 1173 công ty M nm 1976 và 1093 công ty nm
1986.
14



công ty trong thi k 1992-1997, đây là khong thi gian các công ty 
Cng Hòa Séc tin hành t nhân hóa hàng lot. Theo tác gi đây là mt
thi đim đc bit đ tin hành nghiên cu. Kt qu cho thy, nhng công
ty có mc đ tp trung s hu cao thì có kh nng đt li nhun cao hn
và có nng sut lao đng cao hn. S dng mt s kim đnh đ nhy
cm, tác gi không tìm thy bng chng thc nghim nào th hin tác
đng ca các đc đim công ty lên cu trúc s hu. Tuy nhiên, mt s các
yu t nh các nhà đu t chin lc nc ngoài và các qu phi ngân

hàng , có nhiu liên quan cht ch vi vic nâng cao thành qu hot đng
ca doanh nghip. Kt qu nghiên cu này đng nhiên s b nh hng
bi phng pháp c phn hóa hàng lot khá ph bin là hn ch nhà qun
lý và các giám đc bên ngoài tip cn đn c phn công ty. Tuy nhiên, kt
qu nghiên cu này cng có ý ngha nht đnh đi vi các nc đang thc
hin quá trình t nhân hóa nh Bulgaria và Romania  ông Âu ,
Moldova , Kazakhstan, Cng hòa Kyrgyzstan, thm chí các quc gia có
nn kinh t mi ni nh Trung Quc, Vit Nam.
Xu và Wang (1999)
2
xét thy các công ty niêm yt ti Trung Quc có
mc tp trung s hu khá cao. Trung bình nm c đông ln nht chim
58% c phn nm 1995 so vi Cng Hòa Sec là 57.8%, c là 79%, Nht
là 33%. Kt qu thc nghim tìm thy mt mi quan h tích cc gia t l
s hu và thành qu hot đng ti Trung Quc thông qua các bin và mc
đ tp trung s hu tng quan dng vi kh nng sinh li ca công ty.
Holderness và cng s (1999), nghiên cu trên 1236 công ty nm 1935 và
3759 công ty nm 1995 ti M nhm tìm ra các yu t quyt đnh đn
quyn s hu qun lý và mi quan h ca nó vi thành qu doanh nghip.

2
Xu và Wang (1999) nghiên cu trên danh sách các công ty ti Trung Quc giai đon 1993-1995
15



Kt qu hi quy OLS cho thy có s tng quan theo hình ch U gia t
l s hu qun lý (gm t l s hu ca các giám đc và nhân viên ) và
thành qu doanh nghip vi mu nm 1935. S tng quan này biu hin
yu hn vi mu nm 1995. Hn na, quyn s hu qun lý là mt yu t

quan trng trong vic theo đui mc tiêu hot đng ca doanh nghip.
Quyn s hu qun lý trung bình ca nhng nm 90 cao hn nhng thp
niên trc 13% nm 1935 so vi 21% 1995. Tác gi cho rng quyn s
hu qun lý tng cao không có ngha là c ch qun tr doanh nghip tt
hn. Yu t quyt đnh ca s gia tng này là do s ít bin đng và kh
nng qun tr ri ro tt hn cùng vi s xut hin và phát trin ca th
trng tài chính.
Himmelberg và cng s (1999) nghiên cu các yu t quyt đnh đn
quyn s hu qun lý và mi quan h ca nó vi thành qu doanh nghip.
S dng phng pháp GLS đ hi d liu bng không đu t nm 1982
đn nm 1992 ca 400 công ty ti M. Kt qu cho thy không có bng
chng cho rng s hu qun lý tác đng đn thành qu doanh nghip.
Demsetz và Villalonga (2001) xem xét c vn đ ni sinh và các khía
cnh khác nhau ca các cu trúc quyn s hu . Bng cách c tính s
mô hình phng trình cho các công ty M , h tìm thy s hu tng
quan âm vi t l n , ri ro không h thng và hiu sut. Tuy nhiên ,
thành qu doanh nghip (mà đi din là ch s Q Tobin hoc t sut li
nhun k toán) không b tác đng bi t l s hu (biên đi din là t l
s hu qun lý – s hu ca giám đc điu hành , hi đng qun tr , ban
lãnh đo - hoc quyn s hu ca các c đông ln nht nm) khi thc hin
hi quy 2SLS.
16



Nghiên cu Christina (2005) phân tích mi quan h gia quyn s hu và
thành qu doanh nghip gia đình ti Hng Kông, s dng quyn s hu
ca nhà qun lý nh mt đi din ca quyn s hu gia đình. Công ty gia
đình là mt hình thc khá ph bin ti các quc gia châu Á trong đó có
Vit Nam. Qun lý các doanh nghip gia đình v c bn khác so vi qun

lý các công ty khác. S hu gia đình tp trung vào kim soát và to thun
li cho vic ra quyt đnh, nh đó làm gim chi phí qun lý và cho phép
đa ra các quyt đnh bt thng mt cách nhanh chóng nhng có li v
mt chin lc. Kt qu th hin mi quan h theo dng “ngn chn – hi
t - ngn chn” trên toàn b mu t nm 1995 đn 1998. Cng theo
nghiên cu này,  mc s hu gia đình cao, các thành viên trong gia đình
bt đu tn dng u th vi các c đông nh nhm ti đa hóa li ích ca
chính h, đc bit là nhng lúc tình hình khó khn. iu này cho thy nu
t l s hu gia đình đc kim soát và s dng hp lý (vi quyn s hu
qun lý duy trì  mc khong 17%-63%), thành qu doanh nghip có th
ti đa nh tác đng hi t v li ích.
Earle và cng s (2005) nghiên cu vn đ cu trúc s hu và thành qu
doanh nghip da trên mu là 168 công ty niêm yt trên th trng chng
khoán Hungary. Tp trung quyn s hu ca các c đông ln là tng li
nhun và hiu qu hot đng ca doanh nghip. Mt nghiên cu khác ti
Hy Lp cng cho thy các công ty ti quc gia này đa phn là di s
qun lý gia đình – theo Panoyotis và Sophia (2006). Và kt qu thc
nghim cho thy mt cu trúc s hu tp trung nhiu hn tng quan
dng đn kh nng sinh li cao hn. Hn na, nghiên cu cng thy
rng li nhun ca công ty cao hn đòi hi mt quyn s hu ít khuch
tán hn.
17



Nghiên cu khác ti New Zealand xem xét mi quan h phi tuyn gia
cu trúc ban qun tr, cu trúc s hu và thành qu hot đng ca doanh
nghip. Các yu t ban giám đc, ban kim soát và t l s hu qun lý
tng quan dng vi thành qu doanh nghip và có ý ngha. Trong khi
đó, các giám đc đc lp, giám đc n và nhóm c đông thì li có tác

đng làm gim thành qu doanh nghip.
Riêng ti Vit Nam trong nhng nm tr li đây, nhng nghiên cu v cu
trúc s hu và giá tr ca doanh nghip cng xut hin khá nhiu. Nghiên
cu ca Trn Minh Trí và Dng Nh Hùng (2011) da trên mu gm
126 công ty vi 295 quan sát đã tìm thy mi quan h hình ch U ngc
vi đim cc tr là 59.1%. Vi t l s hu ca nhà qun tr thp hn
59.1% thì mi quan h là đng bin và mi quan h chuyn thành nghch
bin vi t l s hu trên 59.1%. Mt nghiên cu khác ca Duc Vo và
Thuy Phan (2013) s dng mu gm 77 công ty niêm yt trên th trng
chng khoán thành ph H Chí Minh trong 6 nm 2006 đn 2011. Kt qu
cho thy có mi quan h phi tuyn gia t l s hu và thành qu ca
doanh nghip.
T trc đn nay, nhng nghiên cu v cu trúc s hu và thành qu ca
doanh nghip nh mt mi quan h và hiu sut – ch yu tp trung vào
hai khía cnh. Mt là, xem xét mc đ tp trung ca quyn s hu và tác
đng vi thành qu ca doanh nghip hình thành nên thuyt gi là hi t
v li ích. Hai là, nghiên cu t l s hu qun lý và thành qu ca doanh
nghip thông qua hai hiu ng: hiu ng hi t và hiu ng ngn chn.
Các nghiên cu trong thi gian gn đây thì cân nhc thêm vn đ ni sinh
ca quyn s hu. Vì các nhà nghiên cu cho rng thông qua quá trình
hot đng ca công ty, thành qu công ty đt đc tác đng đn hành vi
18



thay đi quyn s hu ca c đông nói riêng và c đông là nhà qun lý
nói chung. Nhng vn đ này đã đc các nghiên cu phân tích nh th
nào? Nhng phn tip theo s trình bày c th hn.
2.2 Vn đ tp trung quyn s hu và thành qu doanh nghip
Hàng trm nghiên cu v tác đng ca mc đ tp trung quyn s hu ca

c nhng c đông trong và ngoài doanh nghip lên thành qu ca doanh
nghip. Vi nhiu phng pháp khác nhau trên mu nghiên cu t châu
Âu đn châu Á, t các nc phát trin cng nh các nc đang phát trin
thì kt qu ca nhng nghiên cu này ghi nhn nhng tác đng khác nhau:
cu trúc quyn s hu làm tng thành qu doanh nghip, làm gim thành
qu doanh nghip, hay không có tác đng đáng k nào. Và đng nhiên,
bên cnh nhng lý lun lý thuyt thì cng có nhiu bng chng thc
nghim chng minh cho nhng kt lun tranh cãi này.
Tp trung quyn s hu làm gim chi phí đi din, tng c hi đu t qua
đó nâng cao thành qu doanh nghip. Jensen và Meckling (1976) cho rng
s tp trung quyn s hu đc xác đnh bi quy mô doanh nghip, kh
nng kim soát, quy đnh và các yu t tim nng. Vic tp trung quyn
s hu càng cao thì thành qu doanh nghip càng cao vì có s gn kt li
ích ca c đông và li ích công ty – yu t có th hn ch chi phí đi
din.
Xu và Wang (1999) tìm thy mt mi quan h tích cc gia mc đ
tp trung s hu và hiu qu hot đng ca doanh nghip trên th trng
Trung Quc. Shleifer và Vishny (1986) cho rng nhóm c đông kim soát
cht vic qun lý và quyt đnh qun lý ca ban giám đc nhng ngi
điu hành công ty. Còn theo Stien (1989) thì cho rng các công ty gia
đình có mc đ s hu tp trung cao thng có quyt đnh đu t tt hn
do các công ty này thng chuyên v mt lnh vc nên có th mnh hn.
19



Tng quan dng này cng đc tìm thy trong nghiên cu ti cng hòa
Sec ca Claessens và Djankov (1999) tng 10% t l tp trung quyn s
hu dn đn tng 2% trong nng sut lao đng và 3% trong li nhun
ngn hn. Mc khác, tp trung s hu có th làm ny sinh vn đ v li

nh hng đn li nhun công ty, tng các chi phí qun lý (các li ích,
thù lao cho c đông có quyn kim soát, b nhim ngi trong gia đình
thay vì ng viên bên ngoài có nng lc hn,…) – theo Shleifer và Vishny
(1986), Morck và cng s (1988). Claessens và cng s (2002) kim soát
tp trung ti các nn kinh t ông Á làm gim giá tr doanh nghip. Khác
vi nhng tìm thy  các nghiên cu trên, Holderness và Sheehan (1988)
so sánh 101 cp ca các công ty niêm yt và kt lun không có mi quan
h đáng k gia hiu qu và t l s hu ca c đông ln ca M. Theo
lý lun v mc lý thuyt cho rng, th trng hoàn ho s ti đa hóa cu
trúc s hu ca công ty, nên nu xét trong dài hn thì mi quan h gia
quyn s hu và thành qu doanh nghip không còn ý ngha. iu này
còn đc lý gii bi mt nguyên do khác, đó là vn đ ni sinh ca quyn
s hu. Vn đ này s đc đ cp chi tit  phn sau.
2.3 Vn đ s hu qun lý và thành qu doanh nghip
Có hai nhóm c đông trong mt doanh nghip c phn. Mt nhóm nm
gi c phn ca công ty nhng không tham gia vào hot đng ca công ty
– gi là nhóm c đông bên ngoài. Mt nhóm tham gia vào hot đng ca
công ty có th là nhân viên hoc là nhà qun lý – gi là c đông ni b.
Do có s khác nhau v nhu cu, li ích, đc tính, đc quyn ca hai nhóm
c đông này s dn đn nhng quyt đnh khác nhau nh hng đn giá tr
doanh nghip. Nhn thy đc điu này, nhiu nghiên cu v vn đ cu
trúc s hu đã đa vào các gi thuyt nghiên cu yu t s hu qun lý.
20



Có nhiu đnh ngha cho yu t s hu qun lý, nó có th là s hu ni
b, s hu ca nhà qun lý. Jensen và Meckling (1976) chính thc hóa
mi quan h gia quyn s hu qun lý và giá tr doanh nghip . H đ
xut gi thuyt hi t v li ích đ gii thích s tác đng tích cc ca

quyn s hu qun lý. Quyn s hu qun lý cao  mt mc đ nht đnh
s làm tng xác sut mà ngi qun lý n lc hn na cho hot đng sáng
to và không cho phép mình chim đot các ngun tài nguyên ca công ty
. Ngi qun lý s hành đng đ ti đa hóa giá tr công ty hay giá tr c
đông cng là vì li ích riêng ca mình. Tác đng này s không hoàn toàn
đúng khi t l s hu qun lý quá thp hoc quá cao.  mc s hu qun
lý thp, hu nh không có quan h v li ích gi ban qun tr và thành
qu hot đng ca công ty ngoài các ràng buc hp đng v lng, bng
lc, phúc li. Còn  mc s hu qun lý quá cao, nhà qun tr s có đ
quyn lc đ thc hin các quyt đnh trong công ty mà không b nh
hng bi các yu t bên ngoài, thm chí ln át các c đông thiu s
khác. Tác đng làm gim kt qu hot đng ca doanh nghip – tác đng
này gi là hiu ng ngn chn trong mi quan h quyn s hu và thành
qu doanh nghip. Theo La Porta và cng s (1999), Claessens và cng s
(2002) khi các c đông kim soát nhn ra h đc li nhiu hn bng các
ln át các c đông nh, tác đng chung là tác đng ngn chn s vt tác
đng hi t. iu này cng trùng hp vi nhng nghiên cu trc đó ca
Demsetz (1983), Fama và Jensen (1983). Hn na, h còn cho rng áp lc
th trng buc nhà qun lý s hu c phn ít vi nhim v ti đa hóa giá
tr doanh nghip còn nhà qun lý nm quyn kim soát thì tránh đc
nhng áp lc này. c bit, áp lc th trng lao đng qun lý làm nhà
qun lý s hu ít c phn càng chng t nng lc qun lý ca mình mà
thc đo là thành qu ca doanh nghip.
21



Tip cn đc thuyt hi t và ngn chn v li ích, nhiu nghiên cu
thc nghim ra đi và cho thy nhng tác đng hn hp ca quyn s hu
lên thành qu ca doanh nghip. Kt qu hi quy cho thy mi quan h

này là quan h tuyn tính vi nhiu hình khi khác nhau. McConnell và
Servaes (1990) tìm thy mi quan h đng bin trong phm vi t l s hu
t 0% đn 40%-50%,  mc cao hn thì xut hin hiu ng ngn chn.
Morck và cng s (1988) tìm thy mi quan h theo mô hình “hi t -
ngn chn – hi t” . C th, trong phm vi t l s hu t 0% đn 5% và
trên mc 25% có mt s tng quan dng vi thành qu doanh nghip,
phù hp vi hiu ng hi t. Ngc li, mi quan h nghch bin hay mt
tng quan âm gia quyn s hu và thành qu doanh nghip trong phm
vi t l s hu t 5% đn 25%, phù hp vi hin ng ngn chn. Cng tìm
thy kt qu tng t là nghiên cu ca Short và Keasey (1999). Nghiên
cu thc hin trên 225 công ty niêm yt trên S giao dch chng khoán
London trong giai đon 1988-1992. Tuy nhiên, các đim cc tr ca mô
hình có s khác bit so vi Morck và cng s (1988), thay vì 5% và 25%
thì nghiên cu này tìm thy hai đim cc tr khác 16% và 42%. iu này
cho thy mc đ nh hng ca hiu ng ngn chn  Anh mnh hn.
Ngc vi các nghiên cu da trên s liu  Anh và M, Christina (2005)
xem xét các công ty thuc s hu gia đình ti Hong Kong. Nghiên cu
tìm thy s tng quan ln gia t l s hu nhà qun lý và t l s hu
gia đình. i din cho quyn s hu gia đình, t l s hu qun lý cng
có tác đng đáng k đn thành qu doanh nghip theo mô hình : “ngn
chn – hi t - ngn chn”.  mc t l s hu thp (di 16.86%) và cao
(trên 63.17%) t l s hu và thành qu ca doanh nghip tng quan âm.
iu này phù hp vi gi thuyt,  công ty có t l s hu gia đình thp,
nhà qun lý thng đc thuê. Khi t l s hu trong khon 16.86% -
22



63.17% có tng quan dng và có ý ngha. Vi s tng quan cao gia
s hu gia đình và s hu qun lý, hu ht các công ty trong nhóm này

đu là công ty s hu gia đình. Nhóm nhà qun lý này thì gn kt li ích
ca h vi công ty vì h là thành viên trong gia đình hoc có quan h h
hàng vi h. Mc dù cng có 2 đim cc tr, nhng mô hình li ngc li
vi nghiên cu ca Morck và cng s (1988) và ca Short và Keasey
(1999). Mt ln na xác nhn tranh lun ca Fan và Wong (2002) da
trên d liu ti M và Anh không phù hp vi trng hp ca ông Á vì
vn đ tp tung quyn s hu khác nhau.
2.4 Vn đ ni sinh
Nh đã đ cp  trên, vn đ ni sinh đc các nhà nghiên cu cân nhc
khi lp lun cng nh điu tra thc nghim đ tránh vn đ hi quy gi
mo – kt qu hi quy không chính xác hoc dn nhà nghiên cu đn mt
kt lun v mi quan h thc cht không tn ti. T nm 1983, Demsetz
đã đa ra mt s lý lun v vn đ ni sinh khi nghiên cu vn đ quyn
s hu. Lp lun ban đu v ni sinh ca c cu s hu đc xây dng
bi Demsetz (1983). Ông cho rng cu trúc s hu là mt kt qu ni sinh
trong quá trình n lc ti đa hóa giá tr doanh nghip. Trong quá trình
qun tr doanh nghip, xung quanh mi quan h gia quyn s hu và
thành qu doanh nghip còn rt nhiu yu t và đi kèm vi chúng là
nhng mi quan h tng tác, ví d nh quy mô doanh nghip, chính sách
đu t, ngành,….Trong thc nghim cng vy, mt s nghiên cu cho
rng mi quan h gia quyn s hu qun lý và thành qu hot đng là
tn ti nh Morck và cng s (1988) , McConnell và Servaes (1990),
Short và Keasey (1999). Mt s nghiên cu khác thì không tìm ra mi
quan h nào nh Demsetz và Lehn (1985). Có chng s khác bit này là

×