Tải bản đầy đủ (.pdf) (62 trang)

CÁC YẾU TỐ TÁC ĐỘNG ĐẾN QUYẾT ĐỊNH ĐẦU TƯ CỦA DOANH NGHIỆP NIÊM YẾT TRÊN SÀN CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (670.36 KB, 62 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.HCM


LÊ TH HIU


CÁC YU T TÁC NG N QUYT NH
U T CA DOANH NGHIP NIÊM YT TRÊN
SÀN CHNG KHOÁN VIT NAM
Chuyên ngành: TÀI CHÍNH – NGÂN HÀNG
Mã ngành: 60340201


LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC
TS. NGUYN KHC QUC BO





TP. H Chí Minh– Nm 2013


LI CAM OAN
Tôi xin cam đoan bài nghiên cu sau đây: “Các yu t tác đng đn quyt đnh đu
t ca các doanh nghip niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam” là hoàn toàn do
riêng tôi nghiên cu và thc hin.


Các kt qu nghiên cu trong bài nghiên cu này là hoàn toàn trung thc và cha
tng đc công b trong bt k công trình nào khác.

Ngi thc hin


Lê Th Hiu


MC LC
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC
DANH MC CÁC KÝ HIU, CÁC CH VIT TT
DANH MC CÁC BNG BIU
Tóm tt nghiên cu: 1
1. GII THIU 2
1.1. Lý do chn đ tài. 2
1.2. Mc tiêu nghiên cu. 2
1.3. Câu hi nghiên cu. 3
1.4. Phng pháp nghiên cu. 3
1.5. Phm vi nghiên cu. 4
1.6. Cu trúc bài nghiên cu. 4
2. KHUNG LÝ THUYT. 5
2.1. Các lý thuyt nn tng v quyt đnh đu t. 5
2.1.1. Thuyt đu t ca Irving Fisher. 5
2.1.2. Lý thuyt hiu qu biên ca đu t ca J.M.Keynes 8
2.1.3. Thuyt đu t ti u ca Jorgenson. 12
2.1.4. Thuyt đu t ca Tobin Jame. 14
2.1.5. Bt cân xng thông tin (Asymetric information theory – AIT). 15

2.2. Các nghiên cu thc nghim v quyt đnh đu t ca doanh nghip. 17
2.2.1. Tác đng ca các yu t tài chính công ty đn quyt đnh đu t. 17

2.2.2. Tác đng ca các yu t kinh t v mô. 22
2.3. Mô hình hi quy s dng d liu bng (Penal data regression models). 22
2.3.1. Mô hình hi quy kt hp (Pool regrestion model - POOL). 23
2.3.2. Mô hình hi quy các nh hng c đnh – FEM. 23
2.3.2.1. Mô hình hi quy chéo các nh hng c đnh. 23
2.3.2.2. Mô hình hi quy theo thi gian các nh hng c đnh. 24
2.3.2.3. Mô hình hi quy bin gi bình phng ti thiu – LSDV. 24
2.3.3. Mô hình các nh hng ngu nhiên – REM. 25
3. PHNG PHÁP NGHIÊN CU. 27
3.1. Chn mu nghiên cu. 27
3.2. Phng pháp c lng. 27
3.2.1. Các bin nghiên cu trong mô hình. 28
3.2.1.1. Bin ph thuc. 28
3.2.1.2. Các bin đc lp. 29
3.2.1.3. Các bin gi. 34
4. KT QU NGHIÊN CU THC NGHIM 36
4.1. Kt qu thng kê mô t mu. 36
4.2. Kt qu kim đnh la chn mô hình. 37
4.3. Kt qu các mô hình hi quy. 39
5. KT LUN 46
5.1. Kt lun t kt qu nghiên cu thc nghim. 46
5.2. Kin ngh. 46
5.3. Hn ch ca đ tài. 47
TÀI LIU THAM KHO
PH LC

DANH MC CÁC KÝ HIU, CÁC CH VIT TT



Vit tt Ting Anh Ting Vit
ECM
Error correction model Mô hình hiu chnh sai s
FEM
Fixed effets model
Mô hình c đnh các yu t nh
hng
FHP
Fazzari, Hubbard and Peterson Fazzari, Hubbard và Peterson
HNX
Hanoi Stock Exchange. Sàn chng khoán Hà Ni
HOSE
Hochiminh Stock Exchange. Sàn chng khoán H Chí Minh
LM
Breusch - Pagan Lagrange
Multiplier
Breusch - Pagan Lagrange
Multiplier
LSDV
Least squares dummy variable
Hi quy bin gi bình phng ti
thiu
MEC
Marginal Efficiency of Capital Hiu qu biên ca vn
MEI
Marginal Efficiency of
Investment
Hiu qu biên ca đu t

MM
Modigliani and Miller Modigliani và Miller
OLS
Ordinary least squares
Mô hình c lng bình phng
nh nht
POOL
Pooled regression model Mô hình hi quy kt hp
REM
Random effects model Mô hình các nh hng ngu nhiên
WTO
The World Trade Organization T chc thng mi th gii



DANH MC BNG BIU



Bng/ biu Tên bng biu Trang
Hình 2.1 ng biên đu t ca Fisher. 6
Hình 2.2 Lý thuyt phân tách ca Fisher. 7
Hình 2.3 Hiu qu biên ca đu t - MEI. 10
Hình 2.4 Hiu qu biên ca đu t khi lãi sut gim. 10
Hình 2.5 Hiu qu biên ca vn – MEC. 11
Bng 4.1 Thng kê mô t các bin s dng trong mô hình. 36
Bng 4.2 H s tng quan gia các bin đc lp vi nhau. 37
Bng 4.3 Kt qu kim đnh LM. 38
Bng 4.4 Kt qu kim đnh Hausman. 38
Bng 4.5

Kt qu hi quy theo mô hình POOL, REM, FEM và
FEM - Robust.
40
Bng 4.6
Kt qu hi quy bin gi bng mô hình REM, REM –
Robust.
45




1

Tóm tt nghiên cu:
Mc đích ca bài nghiên cu là nhm xác đnh và đo lng các yu t tác đng đn
quyt đnh đu t ca công ty, bao gm: dòng tin, c hi đu t, các đc đim tài
chính khác, các ch s kinh t v mô và mt vài yu t liên quan khác nh ngành, vn
góp Nhà nc v.v. Bài nghiên cu s dng mu gm 150 công ty niêm yt ti Vit
Nam t nm 2006-2012, phng pháp hi quy d liu bng đc s dng và kt qu
đc báo cáo theo mô hình phù hp nht là FEM. Kt qu nghiên cu đã cho thy, tr
bin lm phát ra thì tt c các yu t còn li đu có s nh hng có ý ngha thng kê
đn quyt đnh đu t ca công ty, trong đó các bin nh dòng tin, doanh thu, đòn
by, quy mô, t l tài sn c đnh, GDP là nhng yu t quan trng có tác đng mnh
đn quyt đnh đu t ca công ty.

















2

1. GII THIU
1.1. Lý do chn đ tài.
Quyt đnh đu t là mt trong ba quyt đnh quan trng nht ca mt doanh
nghip, nu nh quyt đnh tài tr và quyt đnh c tc có th đc xem nh là khâu
đu và khâu cui ca mt quy trình thì quyt đnh đu t s đc xem là mc xích quan
trng  gia giúp cho quá trình hot đng ca doanh nghip đc hiu qu, gia tng giá
tr và li nhun cho c đông. Hn na quyt đnh đu t cng có nhng tác đng quan
trng khác ti hiu qu hot đng ca doanh nghip nh: tc đ tng trng, ri ro và
chi phí khi thc hin d án đu t, cu trúc vn tài tr cho đu t…vv. iu này cho
thy rng vic đa ra mt quyt đnh đu t chun xác là rt quan trng và có ý ngha
đi vi doanh nghip.
Tuy nhiên, quyt đnh đu t ca doanh nghip li b chi phi và tác đng bi
nhiu yu t v ni lc bên trong cng nh ngoi lc  bên ngoài doanh nghip tác
đng vào. Do đó, đ có đc mt c hi đu t hiu qu nht đòi hi các nhà qun tr
phi xác đnh đc các nhân t tác đng đn quyt đnh đu t ca doanh nghip mình
và đa ra nhng th t u tiên trong vic la chn đ có đc quyt đnh phù hp nht.
 làm rõ nhng nhân t nào đang tác đng và chi phi đn vic ra quyt đnh
đu t ca các doanh nghip Vit Nam, bài nghiên cu s đi sâu vào vic tìm hiu các

lý thuyt liên quan, tham kho các bài nghiên cu ca các tác gi trc đây và đng
thi tin hành các nghiên cu thc nghim đ kim đnh và đa ra kt lun.
1.2. Mc tiêu nghiên cu.
Bài nghiên cu này nhm mc đích xác đnh các yu t tác đng và chi phi đn
quyt đnh đu t ca doanh nghip.

3

1.3. Câu hi nghiên cu.
Câu hi nghiên cu s tp trung chính vào vic điu tra nhng yu t tác đng
đn quyt đnh đu t ca doanh nghip. Bao gm nhng câu hi sau:
1. Các yu t tài chính ca doanh nghip nh dòng tin, đòn by, tài sn c
đnh v.v. có tác đng đn quyt đnh đu t ca doanh nghip không?
2. Các yu t v mô kinh t nh GDP, lm phát có nh hng đn quyt đnh đu
t ca doanh nghip không?
3. Ngoài các yu t bên trong nh tài chính công ty và yu t kinh t v mô bên
ngoài tác đng thì quyt đnh đu t ca các doanh nghip Vit Nam còn b chi
phi bi yu t nào khác?
1.4. Phng pháp nghiên cu.
Bài nghiên cu s dng d liu tài chính ca 150 công ty thuc 12 lnh vc đang
đc niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam có có báo cáo tài chính đy đ t nm
2006-2012.
Bài nghiên cu s dng phn mm STATA 11 đ x lý các mô hình hi quy trong
bài. Vi đc đim mu nghiên cu va gm nhiu bin quan sát và tri dài theo thi
gian nên phng pháp hi quy đc s dng là hi quy bng d liu bng (Penal data).
Vi phng pháp hi quy bng d liu bng, các mô hình s dng bao gm các mô
hình nh hi quy kt hp POOL, hi quy theo cách tip cn các yu t nh hng c
đnh (FEM) và hi quy theo các yu t nh hng ngu nhiên (REM).
 chn đc mô hình phù hp, bài nghiên cu s dng kim đnh LM và
Hausman đ quyt đnh chn mô hình phù hp nht gia các mô hình POOL, REM

hay FEM. Ngoài ra, bài nghiên cu cng s dng Robustness đ trit tiêu hin tng
phng sai không đng nht.
4

Các bin đc s dng trong mô hình gm các bin ph thuc đi din cho t l
tng trng đu t ca doanh nghip (INV) và các bin kim soát đi din cho yu t
tác đng đn quyt đnh đu t ca doanh nghip là (i) các yu t v tài chính bên
trong ca doanh nghip: Dòng tin (CF); tng trng doanh thu (REVG); đòn by n
(LEV); quy mô công ty (SIZE); T l tài sn c đnh (TANGB); Tobin’s q (q); ri ro
kinh doanh (RISK) và (ii) bin kim soát đi din cho yu t v mô ca kinh t là tng
thu nhp quc ni (GDP) và lm phát (INF) qua các nm. Ngoài ra, còn s dng các
bin gi khác nh bin gi cho 12 ngành trong mu (IND) và bin gi đi din cho vn
góp ca Nhà nc (STATE).
1.5. Phm vi nghiên cu.
Bài nghiên cu tp trung vào nghiên cu các công ty đã niêm yt trên 2 sàn chng
khoán HNX và HSX. Gm 150 công ty thuc 12 lnh vc (Thng mi, Công nghip,
Dch v, Khoa hc công ngh, Khai khoáng, Bt đng sn, Nông lâm ng nghip,
Nng lng/ in/ Gas, Truyn thông, Kho vn, Xây dng, Bo him).
Thi gian ly mu nghiên cu là t nm 2006 - 2012, ch chn nhng công ty có
đy đ Báo cáo tài chính cho các nm t 2006 - 2012 và đc niêm yt t nm 2006
tr v trc.
1.6. Cu trúc bài nghiên cu.
Bài nghiên cu gm 5 phn chính và các ph lc. Phn 1 là gii thiu s b v bài
nghiên cu. Phn 2 s đi qua gii thiu các lý thuyt c bn v quyt đnh đu t và kt
qu các nghiên cu thc nghim trc đó cng nh phng pháp nghiên cu s s
dng. Phn 3 đi sâu vào gii thích mô hình nghiên cu đc s dng trong bài, và phn
4 dùng đ đc và báo cáo các kt qu nghiên cu có đc. Cui cùng, sau khi đã tin
hành phân tích s liu và tham kho các tài liu liên quan, phn 5 chúng ta s đa ra
nhng kt lun quan trng cui cùng cho bài nghiên cu.
5


2. KHUNG LÝ THUYT.
2.1. Các lý thuyt nn tng v quyt đnh đu t.
2.1.1. Thuyt đu t ca Irving Fisher.
Lý thuyt v vn và đu t ca Irving Fisher đã đc gii thiu qua các tác phm
Nature of Capital and Income (1906), Rate of Interest (1907) và đc trình bày rt chi
tit trong Theory of Interest (1930). Lý thuyt ca Fisher gi đnh tt c vn đu là vn
lu đng, có ngha là tt c các ngun vn đc s dng cho quá trình sn xut, nhng
trong thc t tt c vn là đu t. Hàm sn lng đu t ca Fisher đc xác đnh nh
sau: Y = ƒ (L, I) vi Y là sn lng, L là lao đng và I là đu t. Fisher quy đnh điu
kin thi gian cho đu t và sn lng (do có đ tr nên thi gian cho sn lng là
giai đon tip theo sau đu t).  đn gin, chúng ta hãy gi đnh là ch có hai
khong thi gian t = 1, 2. Trong trng hp này, đu t trong giai đon 1 (I1) thì sn
lng đu ra là trong giai đon 2 vi Y2 = ƒ (L, I1). T đây có th suy ra hàm li
nhun đu t nh sau: π = Y
t-1
- (1+r)*I
1
vi π là li nhun đu t và r là lãi sut. Công
thc ti đa hóa li nhun ca công ty có th đc vit li nh sau:
Max π = ƒ (I
1
) - (1+r)*I
1

Và quyt đnh đu t ti u khi ƒ′ = (1+r) hoc (ƒ′ − 1) = r. Fisher gi ƒ′-1 là t sut
sinh li sau chi phí (the rate of return over cost) còn trong thuyt ca Keynes ƒ′−1 =
MEI, chính là hiu qu biên ca đu t. Nh vy, điu kin ti u cho quyt đnh đu
t ca công ty là MEI = r, tc là hiu qu biên ca đu t tng đng vi lãi sut. Rõ
ràng ƒ (I1) là mt hàm lõm do đó khi I1 tng thì ƒ′ gim. Nh vy khi lãi sut tng thì

theo hàm MEI đu t s s st gim, do đó mi quan h nghch bin gia đu t và lãi
sut đc biu din ngn gn là I = I (r) vi Ir = dI / dr <0.

6



n
n
h 2.1 – 


ng biên đu t c
a
a
Fisher.
Tr
o
co
n
nh

ch
í
nh

gi
a
o
ng Hình

2
n
g Y2 phn
Mc dù

ng lý thu
y
í
nh. Có hai
1. Nu c
á
có th
tit ki
m
2. Mi q
u
và rn
g
Theo nh


ng câu h

a
i đon" ch
o
2
.1, đng
b
ánh s gi

lý thuyt
c
y
t ca ông
câu hi ch
í
á
c doanh n
g
là quyt đ
m
tiêu dùn
g
u
an h chín
h
g
hn là th

nghiên c


i này bng
o
quá trình
d
b
iên ca h
à
m dn ca

c
a Fisher
vn b v

í
nh phát si
n
g
hip thuc
nh đu t
c
g
ca ch s

h
xác gia
trng tài
c

u ca Jac
k
cách thc
d
 tho ng
â
à
m
đ
u t
Y

l
i nhun
b
cho thy
r

ng phi v
n
n
h  đây đó
s hu c
a
c
a công t
y

hu?
quyt đnh
c
hính là gì
?
k
Hirshleife
r
hin li đ

â
n sách. H
a
Y

2 =
ƒ
(I1
)
b
iên
đ
u t.
)
đã cho th

y tính lõ
m
m
đng
r
ng đu t

n
đ v c
u
là:

có mi l
i
u
trúc s h
i
ên h vi
u và quyt

lãi sut
đnh tài
a
nhng ng

y
s không

i sáng l
p
b nh h

p
(entrepre
n

ng bi qu
y
n
eur) thì
y
t đnh
đu t c
a
?

a
công ty, q
u
u

yt đnh t
à
à
i chính
r
(1958, 1
9

y đ thuy

a
i kt qu c
h
9
70) thì ch
ú

t đu t c

h
ính ca c
ú
ng ta có th

a Fisher t
h
a quá trình
 tr li
h
eo "hai

d tho
7

ng
â
Hi
r

gi
á
th

t
d
tr
su

â
n sách 2 b

r
shleifer đã
1. Quyt
đ
hu đ
2. Quyt
đ
Hình 2.
2
Lý thuy


á
mt quy
t

c tài tr c
h
d
o lu chu
y
ng. Nu t
h

t th trn
g

c đã đ

lu ý 2 đi


c bit đn

m quan tr

là lý thuy
t

ng nh sa
u

t
v s
p

n
u
:
n
tách “Se
p
p
aration Th
e
e
orem”,
đ
nh đu t

i vi vic
đ

ca công
đ
u t; và
ty là hoàn
t
t
oàn đc l



p vi s t
h
h
ích ca cá
c
c
ch s
đ
nh đu t


ca công
t
t
y là hoàn t
o
o
àn đc l
p
vi quyt
đ
đ
nh tài chính.

2
- Lý thuyt v s p
h
h
ân tách c



a Fisher

t này phát
t
đnh đu t

h
o khon đ

y
n qua th

h
 trng
h
g
. Mt h
q
biu rng,
d

có th đ


u t đó. M


i gian, bn
g

h
oàn ho đ
ó
q
u rút ra
t
d
i gi đ
n

c phân t
á

t th tr
n
g
cách vay
ó

t
n ti, t
t
t
 lý thuy
t
n
h th tr
n
á
ch khi nh


n
g tin t h
o
mn mt
t
c các lãi
t
này đó là
n
g tin t h
o

ng mi q
u
o
àn ho s
c
khon tin
sut vay n
à
trong th t
r
o
àn ho, v
i
u
an tâm v
c
ho phép d

ò
t
i mc lãi
à
y s bng
r
ng tin
i
c đánh
phng
ò
ng tin
sut th
mc lãi
t
 hoàn
8

ho, vi gi đnh không có ri ro, giá tr hin ti ca mt khon tin đu t khi chit
khu theo mc lãi sut th trng s bng mc thay đi trong lng tin mt mà ngi
ra quyt đnh đu t nhn đc ti thi đim c hi đu t đc xác đnh.
Ngoài ra, trong nghiên cu ca Keynes (1936) cng đã phên bình v thut ng
“lãi sut” trong thuyt đu t ca Fisher. Keynes cho rng Fisher đã dùng thut ng t
sut sinh li sau chi phí (rate of return over cost) vi cùng ý ngha và mc đích vi
thut ng “li nhun biên ca vn – MEI” ca ông (Keynes, 1936: P.140). Do đó,
quyt đnh đu t ti u ca doanh nghip là đc thc hin khi MEI bng vi lãi sut.
Tuy nhiên nhìn chung thì lý thuyt đu tiên v đu t đc bit đn là thuyt ca
Iriving Fissher nm 1930. Ông kt lun rng đu t và lãi sut có mi tng quan
nghch vi nhau. Nhng Keynes li tranh lun v ngun gc và bn cht ca lãi sut
trong thuyt ca Fisher và tìm ra mt thuyt đu t khác (Keynes, 1936).

2.1.2. Lý thuyt hiu qu biên ca đu t ca J.M.Keynes
Trong tác phm lý thuyt chung v vic làm, lãi sut và tin t ca J.M.Keynes
(nm 1936) đã đ cao vài trò ca đu t trong thuyt v sn lng và lao đng. Quan
đim ca ông khác vi quan đim truyn thng  hai đim đó là (1) tm quan trng ca
đu t không ch là kt qu do nhng nh hng dài hn ca nó lên tng trng vn c
phn mà còn là đng lc ca tng cu và nhng bin đng trong ngn hn ca các hot
đng kinh t. (2) Keynes đã bác b nhng c s vi mô ca vic đu t đc đa ra da
trên các điu kin riêng ca hiu qu vn nh các yu t v tài chính, tin t, yu t bt
đnh nh là nhng yu t c bn quyt đnh vic đu t. Lý thuyt này đã tr thành
ngun cung di dào các c s lý thuyt cng nh bng chng thc nghim và góp phn
ng h cho các nghiên cu v nhng nh hng ca yu t tài chính lên đu t thông
qua nhng h s tác đng có ý ngha nh tính thanh khon và li nhun trong mt lot
các hàm thc nghim v đu t ca doanh nghip.
9

Trong lý thuyt chung Keynes cng đã đ cp đn mi quan h gia quyt đnh
đu t và lãi sut ca mt hàm đu t là I = I
0
+ I(r). Keynes gi đnh rng công ty đang
có mt lot các d án đu t và vic la chn s ph thuc vào t sut sinh li ni b
IRR. Doanh nghip cn phi chn mt trong các d án này đ thc hin và đâu là tiêu
chí giúp h ra quyt đnh? D án đu t nào s đc chn? Theo Keynes, hiu qu biên
ca vn (MEC) là yu t quyt đnh chính đn đu t và yu t th hai đó là lãi sut.
Doanh nghip s so sánh MEC và lãi sut và các khon đu t đc thc hin khi lãi
sut trên vn thp hn so vi t sut sinh li d kin t vn đc đu t. Do đó, nu
gap gia hai ch s này tng lên thì các doanh nghip đc khuyn khích đu t mnh
hn. Nh vy, mc đ đu t ca doanh nghip ph thuc vào mi quan h gia MEC
và lãi sut. S gia tng trong lãi sut s làm gim đu t và ngc li khi lãi sut gim
kèm theo s gia tng trong ngun cung tín dng s to ra s gia tng trong đu t.
Keynes cho rng các doanh nghip s m rng đu t ca mình cho đn khi MEC

gim xung mc bng lãi sut. Tuy nhiên, lp lun này cha vng vì Keynes tin rng
các doanh nghip ch s dng vn vay trong khi thc t thì doanh nghip vn có th s
dng vn t có. Hn na, Keynes chp nhn quy lut gim dn v vn và theo quy lut
này thì vi mt s gia tng trong đu t, mi mt đng vn b sung s mang li mt s
suy gim trong nng sut/ hiu qu s dng vn. Keynes không gii thích lý do ti sao
t sut sinh li s gim nu tng vn đu t.
Keynes nhn mnh tm quan trng k vng ca các doanh nghip khi b tác đng
bi trng thái th trng (s n đnh chính tr, chi phí sn xut, môi trng kinh doanh
thun li v.v). Và đo lng k vng ca nhà đu t chính là đo lng t sut sinh li
mong đi ca ca h thông qua hiu qu biên ca vn (MEC). MEC là mt đng
cong dc gim xung bi vì khi các công ty đu t nhiu hn thì MEC s gim do li
nhun gim dn (tc là nhng d án đu tiên đu t có xu hng cho ra mt t sut
sinh li cao hn so vi các d án tip theo t sut sinh li và thp và gim dn).
10


Hình 2.3: Hiu qu biên ca vn – MEC
Quyt đnh đu t đc xác đnh bi mt so sánh ca MEC và chi phí c hi ca
đu t (tc là lãi sut). Do đó, theo đ th (4) ta thy nu lãi sut gim t r1 đn r2 thì
nhng d án trc đó xem là không có li nhun thì gi đây doanh nghip có th đu
t, do đó làm đu t gia tng t I1 đn I2. Và khi lc quan hn vào s gia tng ca t
sut sinh li thì MEC có th dch chuyn sang phi. Tng t nh vy, s sp đ
trong nim tin s gây ra điu chnh gim cho li nhun k vng trong tng lai và
đng cong MEC chuyn sang bên trái.

Hình 2.4: Hiu qu biên ca vn khi lãi sut gim.
11


Hình 2.5: Hiu qu biên ca đu t - MEI.

ng cong MEI đi din cho tính đàn hi ca đu t theo bin đng lãi sut. V
mt lý thuyt, vi lãi sut thp hn s làm cho chi phí vn tài tr cho đu t r hn, t
đó làm gia tng đu t. Tuy nhiên, theo Keynes đu t trong thc t không đi theo
nhng bin đng ca lãi sut, đc bit là  hai đu cc ca chu k kinh doanh. Ví d
nh trong thi gian suy thoái kinh t khi các doanh nghip nói chung cm thy bi quan
v trin vng tng lai hoc cng có kh nng là nng lc sn xut không s dng ti
u nên làm hn ch s kích thích đu t t lãi sut gim. Mt khác, khi quá lc quan
trong giai đon phát trin bùng n có th làm gia tng đu t bt chp lãi sut cao. Do
đó, MEI có nhiu kh nng ging nh MEI1 tng đi co giãn hn so vi MEI2.
Lý thuyt hiu qu biên ca Keynes cng có nhng hn ch vì nó nh mt n lc
quá đn gin đ gii thích cho xu hng hng ti mt t l gim ca li nhun. 
cp đn xu hng gim hiu qu biên ca vn, Keynes cng đã kt hp nó vi s thng
d vn. Theo ông thì s gia tng trong đu t dn đn vic ra đi ca các dòng vn
mi cnh tranh vi nhng kênh c. Keynes tin rng vic m rng đu ra s không tránh
khi vic dn đn giá thp hn và s làm gim li nhun k vng. Tình hình này s tip
12

tc cho đn khi lãi sut cao hn so vi hiu qu biên ca vn. Tuy nhiên, nu lãi sut
gim xung bng không thì vn s đc cung cp liên tc cho đn khi th trng d
tha vn. Ti thi đim này, thng d vn (vn không có li thoát cho đu t) s xut
hin và t sut li nhun s gim mt cách thê thm. Keynes đã cung cp mt phân tích
méo mó v khuynh hng thiên v đ suy gim ca li nhun. Gii thích ca ông cho
thy không có mt s phân bit rõ ràng gia tc đ và khi lng ca li nhun, đa ra
mt li gii thích không chính xác v các yu t làm t sut sinh li gim.
Mt vài nghiên cu phê bình thuyt ca Keynes nh Alchian (1955) và
Hirshleifer (1970) bt đng vi quan đim khi cho rng dùng lãi sut đ la chn d án
đu t s không nh hng đn vic xp hng hay u tiên cho vic la chn d án đu
t. Ngoài ra còn có Asimakopulos (1971, 1991) và Garegnani (1978) không đng ý vi
quan đim v kh nng hàm MEI hng xung dc khi có tht nghip. Tuy nhiên,
trong ngn hn thì lý thuyt ca Keynes đã giúp các công ty có th đa ra nhiu các

quyt đnh đu t khá tt.
2.1.3. Thuyt đu t ti u ca Jorgenson.
Da trên thuyt tân c đin (neoclassical theory) v tích ly vn ti u, Jorgenson
vi các nghiên cu ca mình và đng s vào các nm 1963, 1967, 1971 đã phát trin
mt lý thuyt v đu t thay th và thuyt ca Jorgenson đa ra khác vi thuyt ca
Fisher-Hirshleifer v đu t.
Hàm sn lng ti bt k thi đim nào đc tính thông qua các yu t sn xut
đu vào là lao đng và vn. Y = f(L, K). T đó, li nhun đc tính thông qua thu
nhp và chi phí sn xut nh sau:
R(t) = Tng thu nhp – Tng chi phí = p*Y – w*L – q*I
13

Trong đó, Y là sn lng đu ra, L là lao đng và I là vn đu t. Các h s p, w
và q là giá c/ chi phí tng ng cho 1 đn v. T đây ta có th tính đc giá tr ca
công ty đn gi n ch bn c u g thu nhp trên.  g ách chit kh dòn
V =

R


.e
-rt
dt =

p Y w L q I


e
-rt
dt

Tng đu t đc đnh ngha là: I = DK/ dt + dK. Theo nh Fisher thì mc tiêu
ca công ty là t đ i ròng, do đó vn đ cn ti u hóa là: i a hóa giá tr hin t
Max V =

p Y w L q I


e
-rt
dt
Theo nh biu thc giá tr hin ti ca Hamiltonian: H = pf(K, L) - wL - qI + (I
- dK). Vi  là bin đi din cho shadow price ca vn. Các điu kin đu tiên cn đ
ti u dòng vn là:
dH/dI = -q +  = 0 (1)
dH/dL = pf
L
- w = 0
- dH/dK = d /dt – r. = - pf
K
+ d
dH/d = dK/dt = I - dK
iu kin th hai là f
L
= w/ p, tc là lao đng đc s dng cho đn khi nng sut
biên ca lao đng bng mc lng. T phng trình đu tiên (1), chúng ta thy rng
q=, do đó dq/dt = d/dt. T đó suy ra dq/dt - rq = -pf + qd hoc pf
K
= q[d + r -
(dq/dt)/q]
Ta còn có f

K
= dY/dK, do đó nng sut biên ca vn là: f
K
= q[d + r - (dq/dt)/q]/p.
Bây gi có th xác đnh "chi phí s dng thc t ca vn" ca Jorgenson vi c = q[d +
r - (dq/dt) /q] nh sau: pfK = c hoc pfK = p/c.
14

S dng hàm Cobb - Doughlas Y = K

L
(1-)
, chúng ta có f
K
= .(Y/K) và suy ra
K* = pY/c. Vì vy, nói chung K* = f(Y, p, r, d, q, dq/dt, p) hoc đn gin K* = f(Y,
p, c) vi K* đng bin vi Y và p nghch bin vi c.
Vn đ bây gi là làm th nào đ xác đnh đc đu t? u t đc đnh ngha
là s thay đi tc thi trong vn c phn ti u, do đó v nguyên tc thì không có đu
t tr khi có mt s lý do đ thay đi vn c phn ti u. Hoc cách khác là đu t
đc suy ra t vic điu chnh đi vi vn c phn ti u K*.  xác đnh đc đu t,
Jorgenson đã b sung thêm vào hàm phân phi tr. Kt qu là đu t thc t ti mi
thi đim là tng t l đu t đc k vng trong quá kh thc hin ti thi đim t.
I
t
= 
0
ẤK*
t
+ 

1
ẤK*
t-1
+ ….+ 
n
ẤK*
t-n

Mô hình này đã đc chng minh trong các nghiên cu ca Lucas (1967), Jame
Tobin (1968) nhng cng đã gây ra rt nhiu tranh cãi trong các tài liu khác, ví d
nh Eisner và Strotz (1963), Eisner và Nadiri (1968) không ch nghi ng đây ch là mt
s bt phát mà còn làm cho lý thuyt ca Jorgenson không th kim đnh qua thc
nghim bi vì nó có th dn đn sai s do t tng quan và hu nh không th phân
bit đc vi thuyt gia s ca đu t (accelerator theories of investment). Kt qu là
lý thuyt đu t Jorgenson ch yu da trên bin đc lp v giá thng s b hn ch 
góc đ thc nghim.
2.1.4. Thuyt đu t ca Tobin Jame.
James Tobin, ngi đã tng đt gii Nobel Kinh t nm 1981, đa ra khái nim q
cui thp k 60 (1969) và lý thuyt này đã gii quyt đc nhng vn đ v lãi sut
cha đc xác đnh trong lý thuyt đu t ca Jorgenson. Ý tng ca Tobin là nu th
trng (chng khoán) đánh giá mt công ty cao hn giá tr vt lý (physical capital) ca
công ty đó thì đó là tín hiu th trng cho rng công ty này có trin vng phát trin.
 đnh lng ý tng này Tobin đ sut ly giá tr vn hóa th trng (market
15

capitalization) chia cho chi phí thay th (replacement costs) ca các tài sn vt lý ca
công ty và gi t s đó là q. Khi q ln hn hoc bng 1 (q>=1) thì công ty s đy mnh
đu t đ tng trng, ngc li nu q nh hn 1 (q<1) thì công ty s thôi không đu t
na, ngha là bán bt physical capital đi hoc gim đu t xung thp hn mc khu
hao đ physical capital t đng gim dn.

Trong thp k 70-80, mt s nhà kinh t nh Summers và Hayashi đã mô hình
hóa ý tng ca Tobin và chng mình rng vi mt s gi đnh nht đnh. Theo nghiên
cu ca Hayashi (1982) thì vi mt gi đnh nht đnh (s đng nht hay nhng chi phí
tuyn tính- homogeneity, linear costs), q ca Tobin là li nhun biên ca vn. Có ngha
là khi q>=1 công ty s đu t 1$ vào máy móc thit b thì li nhun thu đc trong
tng lai s nhiu hn 1$. iu này có v khá hin nhiên trên thc t. Nhng đây là
mt bc tin trong gii làm mô hình kinh t vì t đây h có th ni suy đc hàm đu
t trong mô hình ch không phi dùng hàm đu t ad-hoc nh trc kia (ví d nh
thuyt đu t ca Keynes).
2.1.5. Bt cân xng thông tin (Asymetric information theory – AIT).
Bt cân xng thông tin là khi các bên tham gia giao dch có đc nhng thông tin
khác nhau hoc khi mt bên có nhiu thông tin hn các bên còn li. Thuyt v bt cân
xng thông tin ln đu xut hin trong nghiên cu ca G.A.Akerlof (nm 1970) và đó
đc tip tc phát trin trong nghiên cu ca Michael Spence (nm 1973) v thuyt
phát tín hiu ca thông tin và Joseph Stiglitz (nm 1975) v c ch sàng lc thông tin.
Khái nim v thông tin bt cân xng trong đu t ln đu tiên đc kim đnh
bng các nghiên cu thc nghim ca Fazzari, Hubbard và Peterson nm 1988 (gi là
tt là FHP). Nghiên cu ca FHP da trên mt vài gi đnh nh là (1) công ty không
có đ dòng tin đ tài tr cho nhng d án đu t hp dn (là nhng d án có thu nhp
ln hn nhiu so vi chi phí vn) k c bng vic phát hành n hay ct gim c tc. (2)
16

nhng nhà qun lý ca công ty nhn thc rng c nhng khon thu nhp trên nhng d
án đu t hp dn này và khi tài sn hin hu ca công ty có giá tr ln hn nhiu so
vi đánh giá th trng. (3) c phn ca công ty đang b đnh di giá, do đó nu công
ty phát hành c phn đ tài tr cho đu t thì các c đông hin hu s b thit vì th
trng s đánh giá thp c phn ca h. (4) các nhà qun lý công ty ch tp trung ti đa
hóa s giàu có ca các c đông hin hu và b qua nhng nhà đu t mi nu công ty
phi phát hành vn c phn đ đu t và nhng ai s đc hng li rt ln t hành
đng này. Vi nhng gi đnh này thì các công ty không th thc hin mt d án đu t

cho dù li nhun thu đc cao hn nhiu so vi chi phí s dng vn vì vi dòng tin
đ mnh h có th đu t mà không cn đn ngun tài tr t vn c phn và nh vy
các c đông hin hu s không b thit do vic đnh di giá vn c phn công ty. T
đó làm phát sinh mi quan h ph thuc gia dòng tin và đu t, vi nhng công ty có
nhng c hi đu t tt nh nhau, nu th trng vn không bit v nhng c hi đu
t này thì ch có nhng công ty có dòng tin di dào mi thc hin vic đu t.
Theo Stiglitz và Weiss (1981), thông tin bt cân xng s hn ch kh nng tip
cn ngun vn vay. Hai nhà kinh t đã chng minh là nu lãi sut tng lên thì cung
vn s tng lên. Tuy nhiên nu lãi sut tng cao s dn đn vic ch có các doanh
nghip có d án ri ro cao mi có th vay đc vn và do đó có th s làm gim thu
nhp ca ngân hàng. Vì vy đ bù đp cho phn ri ro này ngân hàng thng s nâng
lãi sut ti mt mc đ có th chp nhn và sau đó không cho vay thêm hay hn ch
cp tín dng. Th chp cng có th làm hn ch bt hn ch tín dng nhng không th
thc hin cách này mt cách hoàn ho do nhiu hn ch. Các tin b trong công ngh
thông tin có th làm gim bt s bt cân xng trong thông tin nhng không th loi b
hoàn toàn. Nu hn ch tín dng tr nên ph bin thì s có nhiu doanh nghip không
vay đc vn hoc vay đc ít hn nhu cu. Vì vy các doanh nghip ch có th s
dng vn t có hay t li nhun tích ly đ tài tr cho đu t.
17

Ü Thông tin bt cân xng trên th trng chng khoán Vit Nam.
Trên th trng chng khoán, hin tng bt cân xng xy ra khi: doanh nghip
che giu các thông tin bt li, thi phng thông tin có li ; doanh nghip cung cp
thông tin không đúng s tht cho các nhà đu t; làm giá hay to cung cu o trên th
trng dn đn phn ánh sai lch giá tr ca doanh nghip; thông tin ni gián; các c
quan truyn thông cung cp thông tin sai lch; hay các trung gian tài chính nh công ty
chng khoán, t chc xp hng tín dng cung cp, x lý thông tin không chính
xác Th trng chng khoán Vit Nam cng nh bt k th trng mi ni nào trên
th gii, hin tng thông tin bt cân xng xy ra ph bin trên mi ngành, lnh vc.
2.2. Các nghiên cu thc nghim v quyt đnh đu t ca doanh nghip.

2.2.1. Tác đng ca các yu t tài chính công ty đn quyt đnh đu t.
Modigliani và Miller (1958) đã kt lun rng quyt đnh tài tr và quyt đnh đu
t thc ca công ty đc thc hin đc lp vi nhau. Hn na, lý thuyt này nói rng
đu t ca mt công ty ch nên da trên nhng yu t s làm tng kh nng sinh li,
dòng tin hay giá tr ca mt công ty và không có mi quan h nào gia th trng tài
chính và quyt đnh đu t thc ca công ty. Tuy nhiên, nhn đnh này s ch có giá tr
nu các gi đnh v th trng hoàn ho là c s đ cho nhn đnh này đc đáp ng.
Lý thuyt v tài chính công ty đã cho thy s không hoàn ho ca th trng nh h
thng tài chính kém phát trin có th hn ch kh nng đ tài tr cho các khon đu t
và do đó cng s nh hng đn các quyt đnh đu t ca công ty. Lý thuyt ch ra
rng s phát trin ca th trng tài chính và các công c tài chính s làm gim chi phí
giao dch và chi phí thông tin và t đó làm nh hng đn lãi sut tit kim và tác đng
đn quyt đnh đu t ca công ty. Vn đ này đc nghiên cu m rng vi mô hình
tân c đin (neoclassical model) ca đu t vi các tác gi đi din nh Jorgenson
(1963), Hall và Jorgenson (1967).
18

Theo lý thuyt q Tobin Jame (1969) và sau đó đc m rng thành mt mô hình
đc đ xut bi Hayashi (1982), nhu cu đu t có th d đoán bng t l ca giá tr
th trng ca vn c phn ca mt công ty vi chi phí thay th (replacement cost) vi
gi đnh th trng là hoàn ho (không có bt cân xng thông tin, không có chi phí giao
dch, không có ri ro và không có thu ) và giá tr th trng cng có th gii thích c
hi đu t trong tng lai ca công ty. Tuy nhiên, Akerlof (1970) đã ch ra rng lp
lun này ch có th đúng trong mt th gii ca th trng vn hoàn ho. Nó không th
gii thích quyt đnh đu t  cp vi mô nu có thông tin bt đi xng trên th trng.
C th, th trng không hoàn ho tn ti trong nc đang phát trin, các doanh nghip
thì có nhiu hn nhng thông tin v li nhun và ri ro ca d án đu t so vi các nhà
tài tr/ cho vay. Bên cnh đó, lý thuyt tài chính doanh nghip cng cho thy rng s
không hoàn ho ca th trng có th làm hn ch kh nng tài tr đu t ca các công
ty và do đó nh hng đn quyt đnh đu t ca h. Hn na MM còn ch ra th

trng đã tht bi nh th nào khi ngi mua ít thông tin hn ngi bán đã dn đn
mt la chn sai lm, mt ri ro đo đc hoc c hai và ngoài ra còn có nhng h qu
khác ca thông tin bt đi xng. Nu có la chn bt li và ri ro đo đc thì xác sut
v n do đu t s tng lên.
Ngoài ra, Fazzari và các đng s (1988) đã nghiên cu nh hng ca khó khn
tài chính vào s nhy cm ca đu t đn dòng tin. Sau khi kim soát c hi đu t
vi bin Tobin q, h s dng t l chia c tc đ phân bit các công ty đang đi mt
vi khó khn tài chính vi nhng công ty còn li. H nhn thy rng dòng tin có th
nh hng đn đu t vì s không hoàn ho ca th trng vn, thông tin bt đi xng
và các vn đ v la chn sai lm (lemon problem). Ngoài ra, hiu qu đu t vào dòng
tin đc coi là mt vn đ chính sách ca vic gim phúc li, s tht bi ca th
trng vn hoc s dng vn không hiu qu .v.v tng t nh nhng vn đ đã đc
đ cp trong các nghiên cu trc đó. Hn na, h cng quan sát thy rng ngun vn
ni b thì r hn so vi tài chính đc tài tr t bên ngoài. Kt lun này cng phù hp
19

vi nghiên cu ca Myers và Majluf (1984) nhng Kaplan và Zingales (1997) li
không đng thun, h điu tra ra rng thói quen s dng s nhy cm ca đu t vi
dòng tin ging nh mt hn ch trong vic qun lý tài chính. Sau đó h cho rng
quyt đnh đu t ca công ty có b tác đng bi nhng khó khn tài chính ca công ty
nhng li nhy cm hn vi nhng dòng tin đang sn có. Nghiên cu gn đây ca
Cleary và cng s (2007) có ghi nhn rng chi phí đu t th hin mt hình ch U
trong mi liên h vi s sn có ca ngun vn ni b. Trong bài nghiên cu ca
Rajakumar (2005) vi bi cnh các công ty n , tác gi đã kim đinh thc nghim
mi quan h gia tài tr doanh nghip và hành vi đu t cho giai đon 1988-1989. 
thy đc mc ý ngha ca vic tài tr vi hành vi đu t, các công ty đc tách bit
theo ch đ tài chính ca h nh cn c theo vn ch s hu và n vay. Tác gi nhn
thy  mc đ tng th thì nhng công ty có vay n nhiu thì đu t nhiu hn và h
cng nhn thy là vay n thì tt hn so vi vn c phn.
Carpenter và Guariglia (2008) cng phân tích các yu t tài chính nh hng đn

quyt đnh đu t vi nhng phát hin đem li nhiu h tr cho các nghiên cu sau. C
th là h đã c tính đu t bng phép hi quy phân bit kh nng t ca công ty khi
phi đi mt vi các hn ch tài chính cho các doanh nghip ca Anh trong giai đon
1983-2000. H quan sát thy rng dòng tin không th gii thích tính cht nhy cm
ca các quyt đnh đu t cho các công ty ln, tuy nhiên sc mnh gii thích ca nó
vn là nh nhau cho các công ty nh. iu này cho rng mc ý ngha ca bin dòng
tin trong phng trình đu t có th là do bt đi xng thông tin trên th trng vn.
Ngoài ra, Gomes (2001) cho thy s hin din hay vng mt ca nhng rào cn tài
chính là không đ đ các tác đng ca dòng tin là có ý ngha và cng không cn thit
phi đo lng cho nhng nh hng đó ca dòng tin. Kt qu này đã ng h mnh m
cho nhng tranh cãi v s nhy cm ca đu t vi dòng tin có th là do có sai sót tn
ti khi đo lng q. Nhng nghiên cu thc nghim gây tranh cãi có liên quan đn

×