Tải bản đầy đủ (.pdf) (79 trang)

Những nhân tốc tác động đến mức nắm giữ tiền mẵt của các doanh nghiệp niêm yết trên sàn chứng khoán Việt Nam Luận văn thạc sĩ 2014

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (664.11 KB, 79 trang )

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.H CHÍ MINH


TÔ ANH TH



NHNG NHÂN T TÁC NG N
MC NM GI TIN MT CA CÁC
DOANH NGHIP NIÊM YT TRÊN
SÀN CHNG KHOÁN VIT NAM



LUN VN THC S KINH T




TP. H Chí Minh – Nm 2014
B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP.H CHÍ MINH


TÔ ANH TH



NHNG NHÂN T TÁC NG N
MC NM GI TIN MT CA CÁC


DOANH NGHIP NIÊM YT TRÊN
SÀN CHNG KHOÁN VIT NAM

Chuyên ngành: Tài Chính ậ Ngân hàng
Mã s: 60340201

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
PGS.TS NGUYN TH NGC TRANG

TP. H Chí Minh – Nm 2014
LI CAM OAN

Tôi xin cam đoan: Lun vn nƠy lƠ công trình nghiên do tôi thc hin
Các s liu, nhng kt lun nghiên cu đc trình bày trong lun vn này trung
thc vƠ cha tng đc công b  các nghiên cu khác.
Tôi xin chu trách nhim v nghiên cu ca mình.
Hc Viên




Tô Anh Th


MC LC CÔNG TRÌNH
TRANG PH BÌA
LI CAM OAN
MC LC CÔNG TRÌNH

DANH MC CÁC BNG
DANH MC CÁC HÌNH V,  TH
DANH MC CH VIT TT
TÓM TT
1. GII THIU 1
2. TNG QUAN LÝ THUYT NM GI TIN MT VÀ CÁC NGHIÊN CU
THC NGHIM CÓ LIÊN QUAN 4
2.1. Tng quan lý thuyt nm gi tin mt 4
2.1.1. Lý thuyt đánh đi 4
2.1.2. Lý thuyt trt t phân hng 6
2.1.3. Lý thuyt đi din 6
2.2. Các nghiên cu thc nghim có liên quan đn các nhân t nh hng 7
2.2.1. òn by tài chính 7
2.2.2. N ngân hàng 7
2.2.3. Thanh toán c tc 8
2.2.4. Dòng tin 9
2.2.5. Tng trng (GRT) 9
2.2.6. Quy mô (SIZE) 11
2.2.7. Ri ro hay bin đng ca dòng tin (VAR) 12
2.2.8. Tính thanh khon ca tài sn (LIQ) 12
2.2.9. Cu trúc ban giám đc (EX và CEO) 13
3. D LIU VÀ PHNG PHÁP NGHIÊN CU 16
3.1 Ngun d liu vƠ đnh ngha các bin 16
3.1.1 Ngun d liu 16
3.1.2 Bin ph thuc 17
3.1.3 Bin đc lp 17
3.2 Phng pháp nghiên cu 18
3.2.1 Mô hình hi quy gp (pooled OLS) 18
3.2.2 Mô hình hi quy hiu ng c đnh (fixed effects model) 19
3.2.3 Mô hình hi quy hiu ng ngu nhiên (Random effects) 20

3.2.4 Mô hình hi quy GMM 21
4. KT QU NGHIÊN CU VÀ THO LUN 24
4.1 Thng kê mô t 24
4.2. Kim đnh các gi thuyt 31
4.2.1. Kim đnh hin tng đa cng tuyn 31
4.2.2. Kim đnh hin tng t tng quan 33
4.2.3. Kim đnh hin tng phng sai thay đi 36
4.2.4 Kim đnh hin tng ni sinh 38
4.3 Kt qu hi quy 42
4.3.1 Hi quy gp (pooled OLS) 42
4.3.2 Hi quy Fixed effects và Random effects 46
4.3.3 S dng phng pháp GMM 53
5. KT LUN 58
TÀI LIU THAM KHO
PH LC











DANH MC CÁC BNG
Bng 3.1: Tng hp các bin gii thích 17
Bng 4.1: Thng kê mô t các bin 24
Bng 4.2: Thng kê mô t mc đ nm gi tin mt ca hai sàn chng khoán

HOSE và HNX 25
Bng 4.3: Ma trn tng quan gia các bin 28
Bng 4.4: Kim đnh hin tng đa cng tuyn 32
Bng 4.5: Kim đnh hin tng t tng quan 33
Bng 4.6: Kim đnh hin tng t tng quan sau khi đa thêm bin AR(1) 35
Bng 4.7: Kim đnh hin tng phng sai thay đi 37
Bng 4.8: Hi quy các bin công c và các bin ngoi sinh cho bin DIV 38
Bng 4.9: Kim đnh tính cn thit ca hai bin công c 39
Bng 4.10: Hi quy TSLS bin CASH vi các bin gii thích và bin công c 40
Bng 4.11: Hi quy phn d vi các bin gii thích và các bin công c 41
Bng 4.12: Kim đnh hin tng ni sinh đi vi bin DIV bng phng pháp
Hausman 42
Bng 4.13: Hi quy gp (pooled OLS) 42
Bng 4.14: Kim đnh tính phù hp ca mô hình hi quy gp 44
Bng 4.15: Hi quy Fixed effects và Random effects 46
Bng 4.16: Kim đnh tính cn thit ca mô hình Fixed effects 51
Bng 4.17: Kim đnh Hausman đ la chn gia Fixed effects và Random effects
52
Bng 4.18: Hi quy d liu bng bng phng pháp GMM 53
Bng 4.19: Kim đnh tng quan chui bc 1 và bc 2 ca phn d mô hình GMM
55















DANH MC CÁC HÌNH V,  TH
Hình 2.1: Mc nm gi tài sn có tính thanh khon cao mt cách ti u 5
Hình 4.1: Din bin mc đ nm gi tin mt qua các nm ca các công ty niêm
yt trên hai sàn chng khoán HOSE và HNX 26
Hình 4.2: Din bin mc đ nm gi tin mt, dòng tin và tc đ tng trng ca
các công ty niêm yt trên hai sn chng khoán HOSE vƠ HNX giai đon 2007-
2013 29
Hình 4.3: Din bin mc đ nm gi tin mt và các tài sn có tính thanh khon
cao ca các công ty niêm yt trên hai sn chng khoán HOSE vƠ HNX giai đon
2007-2013 30
Hình 4.4:  th mô t phn d ca mô hình hi quy gp 45












DANH MC T VIT TT
T

vit tt
T vit đy đ bng ting Anh
T vit đy đ bng ting Vit
CEO
Chief Executive Officer
Giám đc điu hành
FEM
Fixed effects model
Mô hình hi quy vi hiu ng c đnh
GMM
Generalized method of moments
Phng pháp moments tng quát
HQT

Hi đng qun tr
HNX
Hanoi Stock Exchange
S Giao dch Chng khoán Hà Ni
HOSE
Ho Chi Minh Stock Exchange
S Giao dch Chng khoán H Chí Minh
NPV
Net present value
Giá tr hin ti thun
OLS
Ordinary least squares
Bình phng bé nht thông thng
REM
Random effects model
Mô hình hi quy vi hiu ng ngu nhiên

TSLS
Two stage leatst squares
Bình phng nh nht hai giai đon
VIF
Variance Inflation Factor
Tha s tng phng sai
WTO
World Trade Organization
T chc Thng mi Th gii




TÓM TT
Bài nghiên cu tin hành kim đnh các nhân t tác đng đn mc nm gi tin mt
ca 167 công ty Vit Nam đc niêm yt trên hai sàn chng khoán HOSE và HNX
trong giai đoan 2007-2013.  xác đnh đc nhng nhân t này, bài nghiên cu
phi cn c vào hai lý thuyt chính: lý thuyt trt t phân hng và lý thuyt đánh
đi. c bit, bài nghiên cu còn xem xét nh hng ca lý thuyt đi din đi vi
t l nm gi thông qua các vn đ liên quan đn cu trúc HQT. Các phơn tích
cng cho thy rng hin tng t tng quan, hin tng phng sai thay đi và
hin tng ni sinh phi đc quan tâm trong quá trình kim đnh các mô hình. Vì
th, bên cnh các phng pháp hi quy tnh nh hi quy gp (pooled OLS), hi quy
vi hiu ng c đnh (fixed effects), hi quy vi hiu ng ngu nhiên (random
effects); phng pháp GMM đc đ xut cui cùng đ gii quyt trit đ các hin
tng trên nhm đa ra kt lun chính xác v tác đng ca các nhân t. Kt qu
nghiên cu khng đnh: tc đ tng trng (GRT), đòn by n (LEV), t l nm gi
các tài sn có tính thanh khon cao (LIQ), t l chi tr c tc (DIV) và t l thành
viên hi đng qun tr tham gia điu hành trong công ty (EX) đóng vai trò rt quan
trng trong vic quyt đnh t l nm gi tin mt ca các doanh nghip Vit Nam.

1

1. GII THIU
1.1. Lý do nghiên cu
Quyt đnh nm gi tin mt ti các công ty hin nay đc s quan tâm khá
nhiu trong các bài nghiên cu tài chính nc ngoài. Ví d, Kim và cng s (1998)
đƣ phơn tích các yu t tác đng đn quyt đnh nm gi tin mt đi vi các công
ty M. H nhn thy các doanh nghip đang đi mt vi chi phí tài tr bên ngoài
cao, có thu nhp n đnh và li nhun trên tng tài sn tng đi thp thì thng có
xu hng nm gi nhiu tài sn có tính thanh khon cao. Tng t, Opler và cng
s (1999) cng cung cp bng chng rng nhng doanh nghip nh hay các doanh
nghip có c hi phát trin mnh m và mc bin đng dòng tin mnh thng nm
gi mt lng ln tin mt. Nghiên cu gn đơy hn ca Pinkowitz và Williamson
(2001) xem xét nm gi tin mt ca các công ty t M, c và Nht Bn. Bên
cnh nhng kt qu tng t nh Opler (1999), h còn phát hin thy mi quan h
ca doanh nghip vi các ngân hàng có nh hng đáng k đn s d tin mt.
Xét v mc đ nm gi tin mt thì Dittmar và Marth-Smith (2007) cho bit
tng lng tin mt và chng khoán thng mi ca các công ty đi chúng  M
ln hn 13% tng lng tài sn trong nm 2003. Hay nghiên cu ca Ozkan và
Ozkan (2004) cng ch ra mc nm gi tin mt ca các công ty  Anh là 9,9%
Vy vn đ đt ra là t l nm tin mt bao nhiêu là phù hp vi các doanh nghip
Vit Nam? Mc nm gi tin mt hin nay ca các doanh nghip Vit Nam chu s
chi phi bi nhng nhân t nào?
Nhìn chung, các nghiên cu trc đơy s dng hai lý thuyt chính đ gii thích
vic nm gi tin mt ca doanh nghip: lý thuyt đánh đi và lý thuyt trt t phân
hng. Hai lý thuyt này khác nhau ch yu trong vic gii thích mi quan h gia
đu t vƠ lng tin mt nm gi, cng nh trong vic xác minh tính tn ti ca
mc nm gi tin mt ti u (Kim, Mauer và Sherman, 1998; Opler và cng s,
1999; Dittmar, Mahrt-Smith và Servaes, 2003; Ozkan và Ozkan, 2004). Bên cnh
2


đó, t l nm gi tin mt ca các doanh nghip cng đc gii thích phn nào t lý
thuyt đi din ậ nó không h tách bit mà có tính liên h cao vi hai lý thuyt trên.
Chính vì th, bài nghiên cu nƠy đc tin hành nhm kim đnh thc nghim
ba lý thuyt đc trình bày  trên đi vi các doanh nghip ti th trng Vit Nam.
C th là làm rõ ắcác nhân t tác đng đn mc nm gi tin mt ca các doanh
nghip niêm yt trên sàn chng khoán Vit Nam t 2007-2013”.
c bit, vn đ cu trúc HQT tham gia điu hành có nh hng đn quyt
đnh nm gi tin mt  doanh nghip hay không đc rt nhiu bài nghiên cu
thc nghim nc ngoài tin hƠnh nh Ozkan vƠ Ozkan (2004), Yenn-Ru Chen
(2008) Mi quan tơm nƠy đc ng h bi lý thuyt đi din, cn c trên mâu
thun gia c đông vƠ nhƠ qun tr công ty. Tuy nhiên, khía cnh này vn cha
đc đ cp nhiu trong các nghiên cu  Vit Nam. Vì th, bài nghiên cu nƠy đa
thêm hai bin gii thích th hin cu trúc HQT vƠo mô hình nghiên cu là t l
các thƠnh viên HQT tham gia vƠo công tác điu hành trên tng s thành viên
HQT vƠ bin đi din cho vic ch tch HQT kiêm nhim chc v tng giám
đc điu hành.
1.2. Mc tiêu nghiên cu
Bài nghiên cu tp trung vào hai mc tiêu chính. Mc tiêu đu tiên là xác đnh
các nhân t tác đng đn quyt đnh nm gi tin mt ca các doanh nghip Vit
Nam và mc đ tác đng ca chúng. Th hai là kim đnh s tn ti ca mc nm
gi tin mt mc tiêu.  làm rõ hai mc tiêu này, bài nghiên cu ln lt tìm câu
tr li cho các câu hi nghiên cu sau:
- Các nhân t nƠo tác đng đn t l nm gi tin mt ca doanh nghip? Trong
đó, yu t cu trúc HQT tác đng nh th nƠo đn quyt đinh nm gi tin mt?
- H s điu chnh đ đt đc t l nm gi tin mt mc tiêu ca các doanh
nghip Vit Nam là bao nhiêu?
3

1.3. Phng pháp nghiên cu

Bài nghiên cu s dng c hai mô hình:
- D liu bng tnh: Mô hình hi quy gp (pooled OLS), mô hình hi quy vi
hiu ng c đnh (Fixed effects), mô hình hi quy vi hiu ng ngu nhiên
(Random effects)
- D liu bng đng: Mô hình moment tng quát (GMM).
Ngun d liu: D liu các bin đc thu thp t báo cáo tài chính ca 167 công
ty phi tài chính trên hai sàn chng khoán HOSE vƠ HNX trong giai đon 2007-
2013, đ hình thành nên d liu bng vi 1169 quan sát (167 công ty x 7 nm).
1.4. Ni dung nghiên cu
Bài nghiên cu đc trình bƠy thƠnh nm phn: Phn mt gii thiu tóm tt v
ni dung nghiên cu và lý do chn đ tài. Phn hai trình bày tng quan các kt qu
nghiên cu trc đơy, da trên 3 lý thuyt chính tác đng đn quyt đnh nm gi
tin mt: Lý thuyt trt t phân hng, lý thuyt đánh đi và lý thuyt đi din. T
đó, bƠi nghiên cu xác đnh các nhân t nh hng. Phn ba mô t phng pháp
nghiên cu bao gm chn lc và x lý s liu, lit kê các phng pháp hi quy
đc s dng trong bài nghiên cu. Phn bn tho lun các kt qu nghiên cu đt
đc, da trên nn tng lý thuyt và đi chiu nhng bng chng thc nghim trc
đơy. Cui cùng là kt lun, hn ch vƠ hng m rng.




4

2. TNG QUAN LÝ THUYT NM GI TIN MT VÀ
CÁC NGHIÊN CU THC NGHIM CÓ LIÊN QUAN
2.1. Tng quan lý thuyt nm gi tin mt
Các nghiên cu liên quan đn qun tr vn bng tin ca công ty nhn mnh hai
đng c ln: đng c hot đng - giao dch và đng c phòng nga. ng c đu
tiên ch ra rng nhng công ty đi mt vi s thiu ht các ngun vn ni b có th

huy đng vn bng cách bán tài sn, phát hành trái phiu mi hoc vn ch s hu,
hoc ct gim c tc (Keynes,1936). Tuy nhiên, tt c các chin lc nƠy đu làm
cho công ty phi tn mt khon chi phí giao dch. Do đó, ngi ta cho rng nhng
công ty nm gi mt lng ln tài sn có tính thanh khon cao ậ ví d nh tin mt
- s chu chi phí giao dch thp. Mt khác, đng c phòng nga chú trng nhiu hn
vào các chi phí phát sinh t nhng c hi đu t b qua. Theo cách này, các doanh
nghip tích ly tin mt đ đáp ng kp thi các trng hp bt ng có th phát sinh
vƠ đ tài tr cho các khon đu t nu chi phí ca các ngun tài tr khác là quá cao.
Hai đng c trên ca Keynes đc gii thích rõ thêm da trên thông qua hai lý
thuyt sau này: lý thuyt trt t phân hng (Myers và Majluf, 1984) và lý thuyt
đánh đi (Myers, 1977).
2.1.1. Lý thuyt đánh đi
u tiên, lý thuyt đánh đi phát biu rng vic nm gi tin mt cao mang li
nhiu li ích cho doanh nghip nhng bên cnh đó cái gi phi tr cng không h
nh. Hay nói cách khác, đó là s đánh đi gia li ích đt đc và chi phí phi gánh
chu ca vic nm gi tin. Li ích có th lit kê  đơy lƠ giúp doanh nghip đáp
ng chi tr cho các hot đng thng xuyên; phòng nga các trng hp bt ng
không lng trc đc; tn dng đc các c hi đu t do s hin hu ca vn
đ bt cân xng thông tin có th lƠm tng chi phí tƠi tr bên ngoài, thm chí có th
dn đn b qua các c hi đu t có NPV dng; giúp c đông tránh phi np thu
trên c tc khi doanh nghip d tr tin mt nhiu thay vì thanh toán c tc. Ngc
5

li, vic gi nhiu tin mt cng to ra các chi phí c hi do vic t b các c hi
đu t có kh nng sinh li. Vì vy, mc nm gi tin mt ti u lƠ đim mà ti đó
chi phí biên bng li ích biên.
Trong th trng vn hoàn ho, không có chi phí giao dch nên vic nm gi các
tài sn có tính thanh khon cao không nh hng đn giá tr công ty. Nhng trong
thc t thì th trng không hoàn ho và chi phí giao dch là vn đ đáng quan tơm.
Do đó công ty phi quyt đnh mc nm gi tin mt ti u thông qua vic đánh đi

gia chi phí biên (chi phí c hi) và li ích biên (ti thiu hóa chi phí giao dch,
nm bt đoc các c hi đu t…) ca vic nm gi tin mt theo quan đim ca
Miller & Orr (1966) và Kim (1998). C th, li ích rõ ràng nht là tin mt làm
gim kh nng xy ra kit qu tài chính, không gây cn tr cho quyt đnh đu t vƠ
cng làm gim chi phí tài tr bên ngoài. Ngc li, chi phí ch yu ca vic nm
gi tin mt lƠ chi phí c hi ca vn khi đu t vƠo tƠi sn có tính thanh khon cao
(Ferreira và Vilela, 2004).








(

Chi
phí
biên
Chi phí biên ca vic
thiu ht tài sn có
tính thanh khon cao
Chi phí biên ca vic
nm gi tài sn có tính
thanh khon cao
S lng tài sn có
tính thanh khon cao
Mc nm gi ti u tƠi sn
có tính thanh khon cao

6

(Ngun: Opler (1999), Journal of Financial Economics 52, tr 3-46)
Hình 2.1: Mc nm gi tài sn có tính thanh khon cao mt cách ti u
2.1.2. Lý thuyt trt t phân hng
Th hai, theo lý thuyt trt t phân hng: vi s hin din ca bt cân xng
thông tin, chi phí ca ca vic huy đng vn bên ngoƠi thng cao hn chi phí ca
vic tài tr ni b. Vì th, các công ty có xu hng tài tr cho các hot đng đu t
bng thu nhp gi li hn, sau đó mi đn n và cui cùng là huy đng vn ch s
hu (Myers and Majluf, 1984). i vi các công ty nh hoc có ri ro kinh doanh
cao, h phi đi mt vi nhiu khó khn khi huy đng ngun tài tr bên ngoài và vì
th có th buc h phi t b c hi đu t có giá tr. Do đó, h có nhiu đng lc
đ duy trì mc nm gi tin cao nhm theo đui vic to ra giá tr công ty thông qua
hot đng đu t cng nh đáp ng tt nht mong mun ca các c đông.
2.1.3. Lý thuyt đi din
Bên cnh đó, lý thuyt đi din (Jensen, 1986) cng góp phn gii thích hot
đng nm gi tin mt ca công ty. Vì chính sách nm gi tin mt ca mt công ty
đc quyt đnh bi các giám đc điu hành nên vic nm gi khi lng tin mt
ln s lƠm tng chi phí đi din nu các giám đc điu hƠnh không hƠnh đng nhm
phc v mc tiêu ti đa hóa giá tr cho các c đông (Yenn-Ru Chen, 2008). Lý
thuyt đi din cho rng ngun d tr tin mt ln có th lƠm tng chi phí đi din
do lƠm gia tng mơu thun đi din gia nhà qun tr và c đông. Dòng tin t do
ca doanh nghip cao có th lƠm gia tng s tùy ý ca nhà qun tr trong vic thc
hin các hƠnh đng đi ngc li ý mun ca c đông. C th, các nhà qun tr bo
th có xu hng thích tích ly tin mt hn lƠ chi tr li cho các c đông, nhm
phc v cho các quyt đnh đu t d dƠng hn mƠ không cn ý kin chp thun t
các c đông.

7


2.2. Các nghiên cu thc nghim có liên quan đn các nhân t nh hng
2.2.1. òn by tài chính (Leverage)
Lý thuyt trt t phân hng cho rng không có mt t l n ti u hay mc
nm gi tin mt ti u cho doanh nghip (Myers và Majluf, 1984). Khi lng tin
mt ni b không đ, doanh nghip s huy đng vn vay bên ngoài; điu này làm
cho đòn by tƠi chính tng. Các công ty có th s dng vn vay nh mt s thay th
cho vic nm gi tin mt. Do đó, các nhƠ nghiên cu cho rng vic nm gi tin
mt s tng quan âm vi đòn by tài chính (Ansic and Hey, 1993; Graham and
Harvey, 2001).
2.2.2. N ngân hàng (Bank debt)
N ngân hàng thc s có th đóng mt vai trò quan trng trong vic xác đnh
s lng tin mt nm gi trong các công ty. Trên thc t, đ giám sát các công ty
đi vay, các ngơn hƠng có xu hng thu thp thông tin riêng ca tng công ty, điu
này có th làm gim s bt đi xng thông tin (Fama, 1985). Th hai, xp hng tín
nhim cao ca công ty có th đc thúc đy bi các mi quan h đc thit lp vi
các ngân hàng (James, 1987; Mikkelson và Partch, 1986) vƠ điu này có th giúp
làm gim khó khn v tài chính. Tính linh hot hn v tƠi chính cng có th xut
phát t vic thng lng li các khon vay ngơn hƠng khi đn hn (Chemmanur và
Fulghieri, 1994). Nh đó, các ngân hàng cung cp các khon cho vay, làm gim bt
khó khn tƠi chính trong các công ty vƠ đóng vai trò nh lƠ mt bin pháp thay th
cho vic nm gi tin mt. Cng tng t nh đòn by tài chính, bài nghiên cu k
vng nhng công ty có vay n ngân hàng cao s có mc tn qu tin mt thp hn.
Mc n vay ngân hàng ca doanh nghip đc ký hiu là BANK, bng t s
ca tng n vay ngân hàng trên tng n.


8

2.2.3. Thanh toán c tc (Dividend payment)
Khi các doanh nghip có nhu cu v tin mt hay gp khó khn trong vic

huy đng n do b hn ch v tài chính hoc do h đƣ vay mn quá nhiu trc đó,
h có th c gng tng tin mt bng cách ct gim thanh toán c tc. c bit, các
công ty t nhơn b hn ch v tài chính đó s c gng gi tin mt bng cách ct
gim c tc chi tr (Fazzari và cng s, 1988). Hu ht các công ty t nhơn ch có
mt ch s hu, thng lƠ ngi sáng lp hoc gia đình sáng lp (Corbetta và
Montemerlo, 1999; Brav, 2009). Tài sn ca công ty và tài sn cá nhơn thng
không có s phơn đnh rõ ràng, đc bit là trong các công ty nh (Ang, 1992). Cho
nên quyt đnh tr c tc ph thuc rt nhiu vào nhu cu tin mt cn gi li đ tài
tr cho các khon đu t mi hoc phòng nga tình trng thâm ht tài chính có th
xy ra. Vì vy, có mt mi tng quan ơm gia vic nm gi tin mt và chi tr c
tc (Opler và cng s, 1999).
Ngc li vi cách nhn đnh theo lý thuyt trt t phân hng  trên, lý
thuyt v chi phí đi din cho rng các công ty đi chúng M cam kt thanh toán c
tc n đnh đ gim chi phí đi din (Easterbrook, 1984; Jensen, Solberg và Zorn,
1992; Kalcheva và Lins, 2007). Cam kt đó không đc trng cho công ty t nhơn
trong nhiu trng hp quyn s hu và quyn qun lý có xu hng trùng nhau.
Phù hp vi suy lun trên, Brav (2009) thy rng các công ty đi chúng không thay
đi c tc ca h nhiu trong khi chi tr c tc ca các công ty t nhơn nhy cm
vi hiu sut hot đng. Cho nên rt có kh nng các công ty mƠ chi tr c tc s
nm gi nhiu tin mt hn đ đm bo không thiu tin đ thanh toán nhm duy trì
tín nhim ca công ty. Trong trng hp này, chúng ta k vng mi tng quan
dng gia chi tr c tc và nm gi tin mt.
Theo nghiên cu ca Ozkan và Ozkan (2004), t l thanh toán c tc đc
xác đnh bng cách ly tng s tin thanh toán c tc trong nm chia cho tng tài
sn, ký hiu là DIV.
9

2.2.4. Dòng tin (Cash flow)
Công ty có li nhun ln s đt dòng tin ln t hot đng kinh doanh. Theo
Kim và cng s (1998), dòng tin ln có kh nng đm bo ngun vn cho các hot

đng đu t vƠ thanh toán các khon phi tr. Nó có tác dng giúp doanh nghip ct
gim nhu cu tích tr tin mt, điu này hàm ý rng li nhun có th là mt công c
thay th cho vic nm gi tin mt (Kim và cng s, 1998). Mt gi thit khác là
nhng công ty li nhun có khuynh hng ít huy đng vn (Opler và cng s,
1999; Ferreira và Vilela, 2004). Do đó, chúng ta k vng nhng công ty có dòng
tin ln s d tr tin mt thp.
Tuy nhiên cng có mt s lp lun trái chiu da trên lý thuyt dòng tin t
do ca Jensen (1986), nhiu công ty c gng gia tng đu t đ ti đa hóa giá tr c
đông; do đó h s xây dng mt dòng tin mt vt tri thông qua hot đng tích
tr tin mt ni b, hn lƠ da vào ngun tài tr t bên ngoài. Lúc này mi tng
quan đc quan tâm gia hai bin nƠy lƠ dng.
Dòng tin đc ký hiu là CF, xác đnh da theo bài nghiên cu ca Ozkan
và Ozkan (2004) là tng li nhun trc thu và khu hao, đem chia cho tng tài
sn.
2.2.5. Tng trng
Khi thông tin không cân xng gia nhà qun tr vƠ nhƠ đu t, huy đng vn
bên ngoài có th rt tn kém. Myers và Majluf (1984) phát biu rng nhng công ty
đi mt vi bt cân xng thông tin s thích s dng qu ni b hn bên ngoƠi. Vn
đ bt cân xng thông tin thng hn ch vi nhng công ty đang tng trng.
Nhng công ty đang tng trng nhn thy huy đng vn bên ngoài quá tn kém và
t b nhng d án vi NPV dng.  tránh tình hung này, nhng công ty đang
tng trng s nm gi thêm tài sn có tính thanh khon, mƠ đc trng lƠ tin. Da
trên lp lun bt cân xng thông tin, mi tng quan dng đc mong đi gia
tng trng và t l tin mt nm gi.
10

Lý thuyt đánh đi cng góp phn ng h thêm cho lp lun v mi tng
quan gia tng trng và t l nm gi tin mt mà lý thuyt trt t phân hng đƣ
nêu  trên. Nu mt công ty có các c hi đu t đáng giá trong tng lai, h s c
gng không đ tin mt chy ra ngoƠi trc thi đim c hi nƠy đc trin khai.

C th, s thành công ca các doanh nghip ph thuc rt ln vào s đc đáo ca
các sáng kin kinh doanh vƠ do đó h có xu hng dành tin cho hot đng nghiên
cu và phát trin. Vi các bng sáng ch đc bit, h có th thng mi hóa các
sáng kin ca h và duy trì v trí cnh tranh trong môi trng nng đng (Bahrami
và Evans, 1987; Wasserman , 1988). Boyle và Guthrie (2003) lp lun rng nm gi
mt mc tin cao là cn thit cho các hot đng đu t tim nng. Nu không đ
ngun qu ni b, các công ty s huy đng tài chính t bên ngoài vi chi phí tài tr
cao hn, dn đn kh nng t b c hi đu t, lƠm gim giá tr công ty và tài sn
c đông.  tránh thit hi nh vy, các công ty cn thêm vn cho các c hi đu t
ca h bng cách gi tin mt nhiu hn, đc bit lƠ đi vi các doanh nghip đang
đi đu vi nhng khó khn v vic huy đng vn bên ngoài
Vì nhng lý do khác nhau, nm gi tài sn có tính thanh khon cao s có giá
tr hn đi vi các doanh nghip đang nm gi nhiu c hi đu t, đc bit là nu
h đang trong tình trng hn ch v tài chính (Denis và Sibilkov, 2010). Bi vì nhiu
bài nghiên cu thc nghim cho thy các công ty có nhiu c hi tng tng thng
phi gánh chu chi phí phá sn cao (Williamson, 1988; Shleifer và Vishny, 1992;
Harris và cng s, 1990). iu nƠy đc minh chng rõ hn đi vi các công ty t
nhân bi vì h thng gp nguy c không th tip tc đu t do ngun vn ni b
cn kit (Ang, 1991). Do đó, nhng công ty dng nƠy thng phi nm gi lng
ln tin mt và các chng khoán th trng d chuyn đi đ phòng nga kit qu
tài chính và ri ro phá sn. C th, Opler (1999) đƣ xác minh mi quan h này thông
qua bài nghiên cu thc nghim đi vi các công ty M trong giai đon t 1971 -
1974. Tóm li, chúng ta k vng rng c hi tng trng cao liên quan đn vic
nm gi tin mt cao trong các công ty.
11

Ngc li, theo quan đim lý thuyt chi phí đi din, mi quan h này hoàn
toƠn trái ngc. C th, khi nhng công ty có ít c hi tng trng hoc thm chí
không có các c hi đu t có li nhun, các nhà qun tr ngi thay đi có khuynh
hng vn nm gi nhiu tin mt đ phc li ích riêng ca chính mình (Opler và

cng s, 1999; Ferreria và Vilela, 2004). Trong trng hp này tn ti mi tng
quan âm gia t l nm gi tin mt và tc đ tng trng.
Theo Shah (2011), bài nghiên cu này xác đnh yu t tng trng (ký hiu
là GRT) da vào tc đ tng trng hƠng nm ca tng tài sn.
2.2.6. Quy mô (Size)
Nh vào li ích kinh t theo quy mô, các công ty ln d tip cn vi các
ngun tài tr bên ngoài vì li nhun cao, đc trng công ty tt, ít bt cân xng
thông tin và kh nng kit qu tài chính hoc phá sn thp (Brennan and Hughes,
1991). Hn th, chi phí c đnh mà h phi tr cho vic huy đng vn ch chim t
l phn trm nh trong tng khon vn huy đng (Peterson và Ranjan, 2003).
Ngc li, các công ty nh thng phi đi din vi các rào cn khi đi vay vƠ gánh
chu chi phí tài tr cao hn (Whited, 1992; Kim và cng s, 1998; and Fazzari và
Petersen, 1993). Ngoài ra, nâng cao lng tin mt bng cách bán các tài sn không
quan trng trong giai đon khng hong tài chính (Lang và cng s, 1995) thng
d dƠng hn đi vi các công ty đa dng hóa đu t và các công ty ln thng có xu
hng đa dng hóa nhiu hn (Rajan và Zingales, 1995; Titman và Wessels, 1988).
HoƠn toƠn đi lp, các công ty nh thng d mt tính thanh khon khi lâm vào tình
trng kit qu tài chính (Ozkan, 1996). Bên cch đó, mt gi thit khác ca Miller
vƠ Orr (1966) cng cho rng các công ty ln có li th hn trong vic qun lý tin
mt. T các mi quan h trên, mô hình lý thuyt đánh đi d đoán các công ty ln
có xu hng nm gi tin mt thp hn.
Ngc li, Opler (1999) cho rng các công ty ln nên gi tin mt nhiu hn.
Nó phù hp vi lý thuyt trt t phân hng, d đoán mt mi quan h đng bin
12

gia quy mô công ty và nm gi tin mt. Nhng công ty càng ln đc gi đnh là
có nhiu kh nng thƠnh công hn; vì th, h s duy trì đc mc nm gi tin mt
cao hn t li nhun gi li và nhm mc đích phc v nhu cu đu t. Lp lun
nƠy đng trên góc đ xem xét mc nm gi tin mt cao là kt qu ca quá trình
hot đng sn xut kinh doanh, đu t vƠ tƠi tr.

Theo Shah(2011), quy mô công ty (ký hiu lƠ SIZE) đc tính toán bng
cách ly ln(tng tài sn).
2.2.7. Bin đng ca dòng tin (Variability)
Theo quan đim ca Ferreira and Vilela (2004), vic đm bo mt khon d
tr tin mt giúp công ty gim ri ro b kit qu tƠi chính trc nhng cú sc hay
thay đi bt thng ca nn kinh t gây ra. Thêm vƠo đó, Minton và Schrand (1999)
cho rng dòng tin bt n khin các công ty thng xuyên phi b qua nhng c hi
đu t đt li nhun. C th, các công ty không th trì hoãn thi gian thc hin
quyt đnh đu t vào các d án cho đn khi dòng tin doanh nghiêp đt mc cao vì
đn lúc đó c hi đu t cng có th đƣ qua đi. Cho nên, các công ty đc k vng
nm gi nhiu tin mt hn nu bin đng dòng tin ln (Opler và cng s, 1999).
Theo nghiên cu ca Ozkan và Ozkan (2004), mc đ bin đng dòng tin
đc đo lng bng đ lch chun dòng tin trên tng tài sn, ký hiu là VAR.
2.2.8. Tính thanh khon ca tài sn (Liquidity)
Theo lý thuyt trt t phân hng, Opler và cng s (1999) cho rng không có
mi quan h gia vic nm gi tin mt và các tài sn có tính thanh khon cao. Tuy
nhiên, trên nn tng lp lun theo lý thuyt đánh đi, các công ty có vòng luân
chuyn tin mt ngn thng không cn nm gi nhiu tin mt nhm mc tiêu
phòng nga (Elion, 2004). iu này hp lý đ gi đnh rng các tài sn có tính
thanh khon cao có th đc xem nh mt bin pháp thay th cho vic nm gi tin
mt ca các công ty (Ozkan, 2002). Do các công ty có th chuyn đi chúng thành
13

tin mt mt cách d dàng và ít tn chi phí hn vic huy đng ngun vn tài tr t
bên ngoài khi gp khó khn v tài chính. Vì vy, chúng ta k vng mc nm gi các
tài sn có tính thanh khon cao s t l nghch vi lng tin mt nm gi. Nhiu
nghiên cu khác cng ng h mi quan h nƠy nh Tong (2006) và Daher (2010).
Bài nghiên cu nƠy xác đnh mc nm gi tài sn có tính thanh khon cao
theo Ozkan và Ozkan (2004) bng cách ly tài sn ngn hn tr đi cho n ngn hn,
tin vƠ tng đng tin, sau đó đem chia cho tng tài sn. Ký hiu là LIQ.

2.2.9. Cu trúc ban giám đc
Theo lý thuyt đi din, xung đt li ích gia c đông vƠ nhƠ qun lý xut
phát t vic tách bch quyn s hu và quyn kim soát. Da trên mâu thun này,
Jensen (1986) cho rng: Các nhà qun lý ca các công ty thng nâng cao mc đ
tn qu tin mt đ có th kim soát tài sn công ty d hn vƠ nh đó có th d dàng
chp nhn các d án mi mà không cn xin phép t các c đông. Papaioannoun và
cng s (1992) cho rng các nhà qun lý có khuynh hng gi nhiu tin mt nhm
phc v các đc quyn, đc li cá nhơn. Myer vƠ Ranjan (1998) cng đng tình
quan đim trên rng nhà qun tr đt đc nhiu li ích cá nhơn hn t các tài sn
có tính thanh khon cao.
Do đó, mt trong nhng vn đ mà lý thuyt đi din đt ra đó lƠ thit lp
cu trúc Hi đng qun tr (HQT) nhm đm bo li ích ca các c đông. HQT
lƠ c ch qun tr ni b quan trng và chc nng chính ca nó lƠ đ giám sát các
quyt đnh qun lý thay mt cho các c đông vƠ đ xác minh tính chính xác ca
thông tin phát hành cho các c đông.
Thông thng, cu trúc HQT gm thƠnh viên HQT điu hành và không
điu hành. Theo lý thuyt đi din, mt HQT hiu qu nên bao gm đa s thành
viên HQT không điu hành (hay còn gi lƠ HQT đc lp), nhng ngi mƠ đc
các c đông tin rng s to ra kt qu hot đng vt tri bi tính đc lp ca h đi
vi hot đng qun lý ca công ty (Dalton, 1998). Hi đng đc lp gim s thng
14

tr qun lý, nâng cao cht lng giám sát qun lý, nâng cao hiu qu ca các ban
tham mu cho hot đng kinh doanh (Chahine và Filatotchev, 2008). Bi vì các
thƠnh viên HQT điu hành có trách nhim thc hin các hot đng hàng ngày ca
công ty nh tƠi chính, marketing… Vi vai trò h tr cho giám đc điu hành, h s
không th thc hin mt cách trn vn vai trò giám sát hay k lut giám đc điu
hành (Daily và Dalton, 1993). Do đó, xơy dng mt c ch đ giám sát các hành
đng ca giám đc điu hƠnh vƠ các thƠnh viên HQT điu hành là rt quan trng.
Các nghiên cu ca Fama vƠ Eugene (1980), Fama vƠ Jensen (1983) đƣ ch ra rng

thƠnh viên HQT không điu hành có nhiu đng lc hn trong vic bo v li ích
ca các c đông, bi vì tm quan trng ca vic bo v danh ting ca h trên th
trng. Beasely (1996) cng ch ra rng các HQT vi đa s thành viên bên ngoài
thc hin rt tt vai trò giám sát ca h, đc bit là trong báo cáo tài chính. Theo đó,
các c đông sn sàng chp nhn cho phép công ty nm gi tin mt cao hn khi
mc đ đc lp ca hi đng qun tr cao. Ngc li, h ch chp nhn mc nm
gi tin mt thp ti công ty khi các nhiu thƠnh viên HQT kiêm nhim các chc
v điu hành ti công ty.
Mt vn đ khác ca cu trúc HQT lƠ vai trò ca ch tch HQT vƠ tng
giám đc điu hành. Cu trúc lƣnh đo hp nht din ra khi giám đc đm nhim
cùng lúc hai vai trò là tng giám đc điu hành và ch tch HQT. Cadbury (2002)
đƣ đ cp ti cu trúc lƣnh đo này. Nó s to ra mt tng giám đc điu hành có
quyn lc tuyt đi (Lam và Lee, 2008). Kh nng h tn dng quyn lc đ phc
v li ích cá nhân rt ln. Cho nên các c đông có xu hng không chp nhn cho
công ty nm gi quá nhiu tin mt đ gim bt ri ro.
Tuy nhiên đng  mt góc đ lp lun khác, hi đng qun tr đc lp nâng
cao cht lng công b thông tin và làm gim bt cân xng thông tin (Chahine và
Filatotchev, 2008). Da trên c s lý thuyt đánh đi trong vic nm gi tin mt,
thông tin minh bch cao hn lƠm cho các công ty có nhiu kh nng huy đng vn
bên ngoƠi cho đu t vn. Theo đó, các doanh nghip trong tình hung này s

×