Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.04 KB, 2 trang )
Xác suất của biến cố A là số đo khả năng xảy ra của biến cố A.
A. Tóm tắt kiến thức:
1. Quan niệm chung về xác suất:
Xác suất của biến cố A là số đo khả năng xảy ra của biến cố A.
2. Định nghĩa cổ điển của xác suất:
Định nghĩa:
Giả sử A là biến cố liên quan đến phép thử T và phép thử T có một số hữu hạn kết quả có thể có, đồng
khả năng. Khi đó ta gọi tỉ số
kí hiệu là P(A) =
là xác suất của biến cố A,
.
Trong đó, n(A) là số phần tử của tập hợp A, cũng chính là số các kết quả có thể có của phép thử T thuận
lợi cho biến cố A; còn n(Ω) là số phần tử của không gian mẫu Ω, cũng chính là số các kết quả có thể có
của phép thử T.
Chú ý:
Để vận dụng được định nghĩa cổ điển của xác suất, phải có hai điều kiện sau đây:
- Số các kết quả có thể có của phép thử là hữu hạn;
- Các kết quả có thể có của phép thử là đồng khả năng.
3. Các tính chất cơ bản của xác suất:
3.1 Định lí:
a) P(Φ) = 0; P(Ω) = 1.
b) 0 ≤ P(A) ≤ 1, với mọi biến cố A.
c) Nếu A và B xung khắc với nhau, thì ta có
P(A ∪ B) = P(A) + P(B) (công thức cộng xác suất).
3.2 Hệ quả: