Tải bản đầy đủ (.pdf) (588 trang)

phố wall một las vegas khác nicolas darvas

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.44 MB, 588 trang )


NICOLAS DARVAS

PHỐ WALL MỘT
LAS VEGAS KHÁC
NHÀ XUẤT BẢN LAO ĐỘNG - XÃ
HỘI
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com

Ebook thực hiện dành cho những bạn
chưa có điều kiện mua sách.


Nếu bạn có khả năng hãy mua sách
gốc để ủng hộ tác giả, người dịch và
Nhà Xuất Bản


LỜI NÓI ĐẦU
Mười năm trước, tôi bắt đầu mua những
cổ phiếu đầu tiên của mình. Sáu năm sau,
tôi đã đạt được rất nhiều thành công, tôi
đã kiếm được hơn 2 triệu đô-la từ thị
trường chứng khoán.
Một nhà xuất bản đề nghị tôi viết một
cuốn sách về những gì bản thân tôi đã
trải qua. Cuốn sách đầu tiên Tôi đã kiếm
được 2 triệu đô-la trên thị trường
chứng khoán như thế nào đã ra đời và



nhanh chóng được độc giả đón nhận với
hơn 400 nghìn bản được bán ra.
Cuốn sách đã có tác động rất lớn đến thị
trường chứng khoán Mỹ, khiến cho sàn
giao dịch Hoa Kỳ phải thay đổi các luật
lệ của mình.
Và rồi một trong những ngân hàng đầu tư
và môi giới lớn nhất Phố Wall, đề nghị
tôi thành lập một quỹ đầu tư mang tên tôi
- Quỹ tương hỗ Darvas.
Attoney - General - một nhân vật đầy
tham vọng chính trị, dưới sự khuyến


khích của một nhà môi giới thất bại đã
viết bài báo với những điều sai trái về
tôi trên trang đầu của một số tờ báo.
Nhưng rồi viên chánh lý này cũng phải
chính thức đăng tin cải chính khi tôi đồng
ý sẽ không kiện anh ta vì tội phỉ báng, và
anh ta phải đồng ý với tôi rằng, tôi không
phải là một nhà môi giới chứng khoán.
Tôi đã nhận hàng nghìn bức thư. Hầu hết
những bức thư đó đều muốn hỏi tôi về
các mánh khóe và những lời khuyên trong
đầu tư. Tôi luôn nói với họ rằng: “Tôi
không biết bạn có thể kiếm tiền bằng


cách nào. Tôi chỉ biết rằng tôi đã kiếm

tiền như thế nào và làm cách nào để kiếm
được nhiều hơn nữa”. Và nhà xuất bản
trước đây giúp tôi thực hiện cuốn sách
đầu tiên đã gợi ý tôi nên viết cuốn sách
thứ hai về những kinh nghiệm và những
gì tôi quan sát được trên thị trường
chứng khoán.
Tôi quyết định sẽ viết cuốn sách đó, bởi
lẽ tôi đã gia nhập thị trường chứng khoán
từ hơn chục năm nay nên tôi còn học
được vô số điều khác nữa ngoài việc
kiếm tiền.


Khi đứng sang một bên để quan sát, tôi
bắt đầu nhìn Phố Wall đúng với bản chất
của nó - một sòng bạc đích thực, một bên
là người tráo bài, hồ lì và những kẻ mách
nước, một bên là người thắng, kẻ thua.
Tôi từng là người thắng cuộc và quyết
định sẽ duy trì vị trí là kẻ thắng cuộc. Vì
vậy, tôi bắt đầu làm quen với các hoạt
động cùng những người tham gia, những
huyền thoại cũng như tấm màn bí ẩn bao
quanh “Las Vegas thứ hai” - nhưng lại
lớn hơn cả Las Vegas đích thực.
Tôi đã cố gắng tính toán các thiệt hại có


thể có và tìm cách giảm thiểu chúng đi,

và đây là câu chuyện của tôi: Một con
bạc dám chống lại cả sòng bạc lớn nhất
thế giới.
Nào, hãy cùng tôi bước vào sòng bạc...
Nicolas Darvas
Geoges V - Paris, Pháp 1963


Chương 1. Sòng bạc
Câu chuyện diễn ra tại Oak Room Phòng Cây sồi đông đúc thuộc khách sạn
Plaza thời thượng ở New York. Đó là
ngày 28 tháng 5 năm 1962, mọi người
đang thưởng thức một bữa tiệc cocktail.
Bên ngoài, tiếng gót giày gõ ngược xuôi
dọc theo công viên trung tâm phía nam.
Xe cộ ồn ào. Bên trong, bị bao quanh
bởi đám đông đang bàn tán sôi nổi, tôi
hoàn toàn im lặng. Tôi ngồi trong cái góc
yêu thích của mình, đối diện với cánh


cửa ra vào, nhấp từng hớp rượu
Planter’s Punch và lẩm nhẩm một phép
tính nhỏ.
Bên lề của tờ báo đặt trên bàn, tôi viết
lên một con số và bao quanh nó một hình
chữ nhật thật vuông vắn với màu mực
xanh nhạt:
2.450.000 đô-la
Gần 2.5 triệu đô-la. Thật không thể tin

nổi rằng đó chính là số tiền tôi đã kiếm
được từ Phố Wall chỉ sau vẻn vẹn có
bảy năm ngắn ngủi. Hơn thế nữa, phần


lớn số tiền đó, khoảng 2.2 triệu đô-la, tôi
đã kiếm được chỉ trong vòng có mười
tám tháng. Thật sự không thể tin nổi!
Lẽ ra, tôi đã phải làm quen với ý nghĩ
rằng tôi là một triệu phú. Tôi đã hoàn
thành một cuốn sách đang bán chạy nhất
nước Mỹ viết về những kinh nghiệm đầu
tư của mình trên Phố Wall. Tôi còn trở
thành chủ đề chính của công chúng và
các bài báo trên tạp chí Times uy tín, và
trên cả tạp chí Barron’s, chuyên san của
Phố Wall. Một vài tạp chí giải trí còn
đưa vào những trang báo của mình các


tranh hoạt họa về “vũ công thiên tài” trên
thị trường chứng khoán. Tác giả của
những mẩu chuyện ngộ nghĩnh, hài hước,
các nhân viên phụ trách chuyên mục, các
nhà bình luận, cũng như doanh số bán ra
đáng kinh ngạc của cuốn sách đầu tiên
của tôi đã khiến tên tuổi tôi trở nên quen
thuộc với độc giả - những người chưa
bao giờ chứng kiến các điệu nhảy của tôi
tại khu phố Latin ở New York, hay ở

Coconut Grove tại Los Angeles.
Đó thực sự là một trò chơi tuyệt vời, vô
cùng thú vị và có một vài điểm nhấn vui


vẻ. Nó cũng giống như lần tôi nhận thấy
mình hết sạch tiền lẻ ở quán bar
Reuben’s, và dạy cho Warren, trưởng bộ
phận phục vụ quầy bar một mánh nhỏ
trên thị trường chứng khoán thay cho số
tiền bo là bảy mươi lăm cent mà tôi dự
định cho anh ta. Đó là một mánh đầu tư
vào cổ phiếu của hãng AUTOMATIC
CANTEEN. Anh ta đã nghe theo lời tôi
mua cổ phiếu của hãng này với giá là
31 5/8 đô-la, bán ra với giá là 40 đô-la
và anh ta kiếm được khoản lợi nhuận là
800 đô-la. Đây thật sự không phải là một
mánh đầu tư tồi khi đó!


Tôi đã từng làm dấy lên một cuộc tranh
luận về chủ đề đầu tư cổ phiếu. Liệu một
người không chuyên như tôi, một vũ công
hoàn toàn chẳng biết gì về thị trường
chứng khoán như tôi có thể lao vào một
nơi mà thậm chí các chuyên gia kinh tế
còn ngại ngần khi phải dấn thân và ra về
với hơn hai triệu đô-la trong túi. Liệu
điều này là có thể?

Không chỉ là có thể, nó đã xảy ra. Và còn
nhiều điều khác cũng đã xảy ra. Sàn giao
dịch chứng khoán Mỹ đã phải thay đổi
các quy định hoạt động của mình và đình


chỉ việc sử dụng các lệnh Stop - loss
(Stop loss order: mệnh lệnh này cho
phép bạn bán ra các cổ phiếu một cách
tự động nếu cổ phiếu rớt giá hơn mức mà
bạn chấp nhận được - ND). Có vẻ như
đây là một động thái nhằm hạn chế những
kẻ đầu cơ định chơi trò “đi theo người
mở đường” hay “đi theo các vũ công”
trong trường hợp này.
Thế nhưng động thái này cũng chỉ như
muối bỏ bể. Hôm nay, khi ngồi tại Phòng
cây sồi vào buổi tối một ngày tháng Năm
của năm 1962, có một điều đã đánh thức


tâm trí hãy còn đang “mơ màng” của tôi.
Đó chính là trang đầu tờ tạp chí mà tôi
đã viết nguệch ngoạc lên con số ấn tượng
về tài sản của mình. Và giờ đây, ý nghĩ
duy nhất trong đầu tôi là, “Davas à, mi
thật là một anh chàng quá ư may mắn”.
Ý nghĩ đó không chỉ bởi số tiền trong tài
khoản của tôi, còn một lý do quan trọng
hơn. Bởi lúc này, đập vào mắt tôi là

dòng chữ to in đậm trên trang đầu của
tờ New York Post:
Thị trường chứng khoán đối mặt với làn
sóng bán ra tồi tệ nhất trong vòng ba


mươi năm nay.
Có thể coi tiêu đề đó là “tấm bia mộ” kết
thúc giai đoạn tăng giá liên tục, dài nhất
và cao nhất trong lịch sử Phố Wall. Đối
với khoảng 2 triệu nhà đầu tư nhỏ những người thậm chí còn chẳng hề biết
rằng thực ra họ đang chơi đỏ đen, thì
từng từ trong dòng tiêu đề đó thực sự là
một thảm họa. Hàng nghìn tài khoản bị
mất trắng bởi những gì đã xảy ra trong
suốt ngày đầu tiên của vụ sụt giá năm
1962, tựa như sự sụp đổ của thị trường
chứng khoán vào năm 1929 lại tái diễn


một lần nữa (vào năm 1929, giá cổ phiếu
sụt giảm liên tục, kéo theo việc các nhà
đầu tư đua nhau bán ra các cổ phiếu của
mình để giảm thiểu thiệt hại, thị trường
cổ phiếu đã sụp đổ nhanh chóng - ND).
Nhưng sự sụp đổ của thị trường vào
tháng 5 thậm chí còn gây thiệt hại lớn
hơn những gì mà tờ New York Post công
bố trên số báo ngay sau khi sàn giao dịch
New York bị đóng cửa. Và tôi đã phát

hiện ra rằng, khoảng 20.8 tỷ đô-la của
cái được gọi là “giá trị trên giấy” đã bị
xoá sạch trên Big Board (một tên gọi


khác của sàn giao dịch New York NYSE - ND) chỉ trong vẻn vẹn một ngày
ngắn ngủi, và con số này đã là 40 tỷ đôla chỉ sau một tuần.
Nhưng tất cả mới chỉ là sự khởi đầu. Sau
một giai đoạn hồi phục ngắn ngủi, sự sụt
giảm lại bắt đầu tăng tốc. Rất nhiều loại
cổ phiếu như Blue-chip (cổ phiếu của
các công ty lớn, có giá trị ổn định - ND)
trị giá 600 đô-la của người khổng lồ
IBM thực sự không thể chấm dứt thời kỳ
giảm giá cho đến tận tháng 6. Rất nhiều
người mà tôi có cơ hội tiếp xúc hiện vẫn


chưa thể phục hồi lại sau cú chấn động
này.
Và khi cơn sốt bán ra đang làm rung
động thị trường cổ phiếu như một vụ lở
tuyết trên dãy An-pơ, thậm chí cả các
nhà môi giới cũng phải lao đao, thì tôi
ngồi đây, thưởng thức món đồ uống mát
lạnh và bình thản đọc dòng tiêu đề đó.
Bởi vì - yếu tố đặc biệt ở đây là - tôi đã
thoát ra khỏi thị trường chứng khoán.
Tôi đã đóng tài khoản môi giới cuối
cùng của mình hơn bốn tháng trước!



Có một số điều cần phải suy xét. Đó
không phải là một sự trùng hợp ngẫu
nhiên. Hoàn toàn không phải như vậy.
Nhưng mặt khác, tôi không đòi hỏi được
ghi nhận như một nhà tiên tri. Không có
một quả cầu chiêm tinh. Không có những
lá chè bói toán. Không một lời ám chỉ bí
truyền nào trong các bảng biểu và sơ đồ,
không có sự giúp đỡ nào của những
người trong nội bộ sàn giao dịch Phố
Wall.
Sự thật chỉ đơn giản là, dù tôi - Nicolas
Darvas - một con người bình thường đã


dự đoán được vụ sụp đổ Tháng Năm hay
không thì cũng chẳng có ý nghĩa gì cả.
Tôi hoàn toàn ý thức được khả năng về
một vụ “lở tuyết” từ khoảng tháng 12,
và tôi đã bắt đầu tự động dừng việc sở
hữu cổ phiếu của mình mà tôi không phải
nhúng một ngón tay vào việc đó!
Thực sự không mấy khó khăn để đưa ra
những quyết định sống còn. Các lệnh
Stop - loss của tôi được sắp xếp cẩn thận
vào hệ thống lệnh mua mà tôi mới biết sử
dụng đã thay tôi đưa ra các quyết định.
Nếu tôi khăng khăng đi ngược lại xu



hướng, nhất định mua lại và tái gia nhập
thị trường sau khi đã bán ra các cổ phiếu
của mình, thì khi có dấu hiệu của một vụ
dao động bất thường và có chiều hướng
đi xuống, các lệnh Stop - loss của tôi sẽ
lại tự động tiến hành các điều chỉnh an
toàn, và một lần nữa tôi lại thoát ra ngoài
an toàn.
Và hôm nay, bốn tháng rưỡi sau chuyến
phiêu lưu cuối cùng của mình trên Phố
Wall, tôi ngồi đây tại chỗ ngồi quen
thuộc trong Phòng Cây sồi, đọc tờ New
York Post , một lần nữa, bánh xe vĩ đại


của Phố Wall lại mắc vào điểm chết. Và
một lần nữa, những người trong nội bộ
Phố Wall thu về các thẻ đánh bạc với
khoản khấu hao rất hời; một lần nữa, rất
nhiều người ở Main Street đang phải bỏ
chạy trong đau khổ và hoảng loạn với số
tài sản ít ỏi sau thảm họa mới nhất trên
phố Wall.
Thực sự, tôi không nghĩ rằng tôi không
hề có cảm giác tự mãn. Vâng, tôi hạnh
phúc. Tôi đã thắng và an toàn rời khỏi
chiếu bạc. Trong hoàn cảnh như vậy có
ai mà không cảm thấy mình may mắn



×