Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Đề cương lịch sử văn minh thế giới Câu 6

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (35.11 KB, 2 trang )

Câu 6. Vì sao Phật giáo ra đời ở Ấn Độ cổ đại và trở thành một tôn giáo
lớn trên TG nhưng lại không phải tôn giáo phổ biến ở Ấn Độ?
Sự suy tàn của Phật giáo tại Ấn Độ có thể đã bắt đầu từ thế kỉ thứ 7 và
Phật giáo thực sự biến mất khỏi Ấn Độ vào thế kỉ thứ 14. ãi cho đến thế kỉ
thứ 19 thì phong trào chấn hưng Phật giáo tại Ấn Độ mới bắt đầu lại.
Lý do thứ nhất liên quan tới quá trình phát triển của Phật giáo về mặt xh.
Vào thời kỳ đầu, Phật giáo có sức lôi cuốn cực kỳ những người thuộc cấp
bậc cao trong hệ thống kinh tế, chính trị và xh Ấn Độ. Thậm chí trong thời
cực thịnh, Phật giáo với truyền thống văn hóa và triết học rất cao, đã nhận
được sự hỗ trợ mạnh mẽ của giới cầm quyền chính trị và kinh tế. Điều ấy
không có nghĩa Phật giáo tự mình đoạn lìa với các tầng lớp xh thấp hoặc
không thiết lập được cơ sở tại vùng nông thôn nơi sinh sống của đa số dân
chúng Ấn Độ. Tuy thế nó có nghĩa rằng Phật giáo không trải rộng và thấm
sâu vào người dân thường trong xh Ấn Độ. Do đó Phật giáo dễ bị tổn
thương trước các sức mạnh đang làm thay đổi tình trạng kinh tế và chính
trị.
Lý do thứ hai liên quan tới sự suy tàn Phật giáo tại Ấn Độ là khaongr cách
ngày càng lớn giữa các tu viện và quần chúng Phật tử tại gia, mà cả hai
vốn được giả định là cùng kết hợp chặt chẽ.Các tu sĩ sẽ giảng giải, thuyết
pháp các lý tưởng của Phật pháp cho dân chúng, còn các Phật tử sẽ hỗ
trợ về thực phẩm, y phục, nơi ở. Tuy nhiên khi các tu viện ngày càng có
thể tự cung cấp lương thực bảo đảm cs và làm chủ đất đai, giới tu sĩ cảm
thấy không nhất thiết phải chăm lo vận động sự hỗ trợ của giới tu sĩ cảm
thấy không nhất thiết phải vận đông sự hỗ trợ của các Phật tử. Hậu quả là
mối liên hệ hỗ tương giữa họ dần biến mất.
Khoảng năm 186 TCN, triều đại Sunga nắm quyền ở Bắc Ấn, khước từ
Phật giáo và khích lệ các truyền thống “chính thống” của Ấn giáo. Từ thời
điểm đó Phật giáo phải đối mặt với sự hồi sinh của Ấn giáo. Đạo Bà La
Môn là một tôn giáo ra đời từ thế kỉ 15 trước Công nguyên, với một điểm
đặc thù là nó sẵn sàng tiếp thu các nguyên lý hay khái niệm của đạo khác.
Một mặt, trong số tín đồ Phật giáo có rất nhiều tu sĩ phát gốc từ đạo Bà La


Môn nên các tư tưởng và nề nếp của Ấn giáo có ảnh hưởng ít nhiều đến


đạo Phật. Mặt khác quan trọng hơn là việc Ấn giáo đã mặc nhiên thu nạp
các tư tưởng của Phật giáo để làm thành tư tưởng Bà La Môn (Trong đó
có việc Phật Thích Ca Mâu Ni đã trở thành một vị tiên tri quan trọng của
tôn giáo này). Những cuộc tự đổi mới của Ấn Độ giáo kể từ thế kỉ thứ 7 đã
đem lại sinh khí cho tôn giáo này cũng như làm mờ nhạt dần hình ảnh Phật
giáo. Sự pha trộn của các tư tưởng Phật giáo vào Ấn giáo sâu và rộng đến
nỗi một người bình dân rất khó phân biệt được rõ ràng giữa Ấn giáo và
Phật giáo.. Người Ấn giáo cũng đặt ra một hệ thống nghi lễ tôn giáo có tính
tổng hợp, trực tếp đáp ứng thỏa đáng các nhu cầu tôn giáo và xh đa dạng
của dân chúng. Trong khi đó, giới Bà la môn bắt đầu phát động các phong
trào tận hiến, ra sức lôi cuốn sự yểm trợ rộng rãi của người dân Ấn, và Ấn
giáo có thể thu hút và bảo lưu được ngày càng nhiều lòng trung thành của
tầng lớp thượng lưu cũng như dân giả. Ngoài ra, trong thời gian đó, với
đặc tính dễ thích nghi và phù hợp với nhu cầu thờ phụng của người bình
dân ở Ấn Độ, đạo Phật đã dần dà trở thành thứ yếu hay trở thành tôn giáo
của tầng lớp trí thức. Đạo Bà la môn tu hành vẫn được ăn uống, tự do vui
chơi, lấy vợ trong khi đó Phật giáo bị cấm đoán nhiều hơn bởi các giáo lý
nhà Phật vì vậy Phật giáo ít tín đồ hơn.Hơn nữa đạo Phật ở Ấn Độ bị coi là
tà giáo.
Vào nửa cuối thế kỉ thứ 8, vua An Ma-đi của triều đại Hồi giáo A-ba-sát đã
đem quân tấn công Ấn Độ. Họ đã phá hủy, cướp bóc các tài liệu, công
trình, kiến trúc Phật giáo -- trong đó quan trọng là trung tâm Phật học Vala-bi . Mặc dù sau đó họ không tiếp tục bức hại Phật giáo, nhưng dầu sao
đây cũng là bước đầu trong việc hủy hoại Phật giáo tại Ấn Độ, Áp-gan-ntsxtan

Trung
Đông.
Cho đến 1178, quân đội Hồi giáo của Mu-ha-mát Gu-ri đã tiến hành nhiều

cuộc chinh phạt Ấn Độ. Hầu hết các công trình Phật giáo đã dần dà bị tiêu
hủy. Vào năm 1197, trung tâm Phật giáo Na-lan-đa bị hủy diệt hoàn toàn,
kể cả các tăng sĩ. Vi-cra-ma-si-la cũng bị chiếm năm 1203, chấm dứt hoàn
toàn một thời đại lịch sử của Phật giáo tại Ấn Độ.



×