Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

Tieu luan tam ly hoc pham chat giang vien

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.75 KB, 3 trang )

Mã lớp học phần:

18.302.3

Số thứ tự theo danh sách
lớp học phần

32

Tâm lý giáo dục học đại học
NGUYỄN THỊ TỨ

PHẨM CHẤT CỦA GIẢNG VIÊN ĐẠI HỌC, CAO ĐẲNG
Loại Tiểu luận :

Cuối kì

Giữa kì

Tiểu luận này được hoàn thành vào ngày 19/03/2015

Tôi viết bài viết này để kể về một câu chuyện có thật về một người giảng viên trình độ
Thạc sỹ có thâm niên đứng lớp đã cư xử một cách thiếu tính mô phạm, để lại trong tôi một
ấn tượng khó quên về người “thầy” này.
Trang 1/3


Hôm đó lớp chúng tôi có tiết học của giảng viên H về môn Kiểm toán cao cấp, và hôm
nay giảng viên cũng báo trước với lớp là sẽ có kiểm tra để lấy điểm giữa kỳ. Mọi chuyện
sẽ không có gì là đáng nói trong buổi học hôm nay, nếu không có một tình huống trớ trêu
xảy ra như sau.


Số là trong lớp tôi đa phần các anh/chị đang theo học chương trình ban đêm là những
người vừa đi học và vừa đi làm. Các anh/chị đi học thêm ban đêm cũng chỉ muốn một
phần nâng cao kiến thức, một phần lấy thêm một tấm bằng để nâng cao cơ hội phát triển
nghề nghiệp trong tương lai. Có thể vì chưa chuẩn bị bài trước ở nhà hoặc lo cho bài kiểm
tra sắp tới mà một chị trong lớp có những bàn tán xôn xao với các bạn xung quanh, làm
ảnh hưởng tới bài giảng của thầy H.
Lớp cũng biết thầy H là một người nóng tính nhưng không thể ngờ được là thầy lại
hành động thiếu tính nhân văn và tính mô phạm như vậy. Thầy cho rằng chị đó không tôn
trọng thầy, không chép bài mà còn nói chuyện trong giờ học của thầy. Thầy tuyên bố rất
lớn trước lớp: “Một là chị ra khỏi lớp. Hai là tôi đi về !!!”….(thầy nói rất nhiều, nhưng đại
ý là vậy) kèm theo tiếng đập bàn: “Rầm….!!!”.
Quá bất ngờ trước câu nói của thầy, mặc dù chị có cố gắng xin lỗi thầy và cả lớp nhưng
thầy vẫn không chấp nhận lời xin lỗi ấy của chị. Nhìn chị vừa khóc, vừa bước ra khỏi lớp,
không ai mà không quặn lòng. Lớp học trở nên yên tĩnh và ngột ngạt đến đáng sợ !!!
Qua câu chuyện tôi vừa kể, tôi cũng đút kết được nhiều kinh nghiệm cho bản thân trong
công tác giảng dạy mai này (nếu có cơ hội). Thật ra, theo quan điểm cá nhân tôi, thầy quá
khắt khe với học viên, nếu chị ấy đã xin lỗi và hứa không tái diễn nữa thì người “thầy”/
giảng viên nên cho học viên một cơ hội để sửa sai. Hơn nữa, vào cuối buổi có một bài
kiểm tra giữa kỳ quyết định rất lớn đến việc học của cả một môn học kéo dài suốt gần ba
tháng trời (nếu không có điểm giữa kỳ sẽ không được thi kết thúc môn). Việc học lại môn
học này một phần sẽ ảnh hưởng đến tâm lý người học và thời gian làm luận văn cuối khóa,
có thể sẽ phải đóng tiền gia hạn do học viên còn đang nợ môn (ước tính chi phí tầm 10
triệu đồng).
Tôi cũng có tính khí thuộc dạng nóng nảy giống giảng viên H, nhưng lúc đó nếu đứng
trên cương vị của thầy H, tôi sẽ hoàn toàn không hành động như thầy. Việc cho người học

Trang 2/3


thấy được cái sai của bản thân và hứa tự sửa đổi mà không cần dùng các biện pháp chế tài

nào khác là cái hay nhất của người đứng trên bục giảng rồi !!!
Theo quan điểm cá nhân tôi, thầy H đã vi phạm ba trên bốn nguyên tắc trong giao tiếp
ứng xử sư phạm.
Thứ nhất, xét về tính mô phạm thì trong lúc nóng giận thầy đã dùng những lời lẽ hết
sức khó nghe, không thể hiện thái độ đúng mực và cư xử có văn hóa của người thầy.
Thứ hai, xét về thái độ thiện chí của người thầy đối với học viên học viên đã nhận thấy
cái sai và xin lỗi giảng viên trước lớp và mong muốn được sửa sai. Nhưng thầy H đã
không đồng ý và còn đuổi học viên ra khỏi lớp.
Thứ ba, xét về sự đồng cảm trong giao tiếp người người dạy và người học, thầy H đã
không thể hiện được điều ấy. Dẫu biết rằng, các học viên học chương trình ban đêm đều là
những anh/chị đi làm, việc thầy quá cứng nhắc như vậy khiến cho một cá nhân phải mất
hết công sức đi học cả ba tháng trời chỉ vì một phút bồng bột không làm chủ được bản
thân.
Thật sự, đến giờ này khi kể hết câu chuyện này và sau khi nêu quan điểm cá nhân mình,
tôi vẫn không tin vào mắt mình về một hình ảnh người thầy giảng dạy tại trường Đại học
Kinh tế Thành phố Hồ Chí Minh với trình độ Thạc sỹ lại có một các hành xử phi sư phạm
như vậy…
Cuối cùng tôi xin phép được chốt lại một câu từ tận đáy lòng của bản thân tôi nếu được
đứng trên cương vị là người “thầy”, người giảng viên đứng lớp: “Người giảng viên trước
hết là giảng dạy con chữ, chuyên môn nghiệp vụ, nhưng bên cạnh đó giảng viên còn phải
là người làm gương về tác phong, lối sống, cách ứng xử và dạy cho người học cách làm
người – đó chính là mục tiêu gốc của vấn đề dạy học”./.

Trang 3/3



×