Tải bản đầy đủ (.ppt) (24 trang)

Giáo án điện tử Tiết dạy giỏi Robinsơn ngoài đảo hoang Ngữ văn 9

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.99 MB, 24 trang )

CHÀO MỪNG BAN GIÁM KHẢO
VỀ DỰ GIỜ DẠY THANH TRA THI ĐUA
MÔN NGỮ VĂN


TIẾT 146: RÔ-BIN-XƠN NGOÀI ĐẢO HOANG
(Trích Rô-bin-xơn Cru-xô)
Đ. Đi-phô


- Đi-phô (1660-1731)
là nhà văn lớn của
Anh thế kỉ XVIII.
- Ông đến với tiểu
thuyết khá muộn, khi
đã gần 60 tuổi.
Đe-ni-ơn Đi-phô



- Nhan đề đầy đủ: “Cuộc đời và những chuyện phiêu lưu
kì thú của Rô-bin-xơn Cru-xô.”
- Sáng tác năm 1719 - Dựa vào câu chuyện có thật về
chàng thuỷ thủ Xen-kiếc.
- Thể loại: tiểu thuyết phiêu lưu viết dưới hình thức tự
thuật. Kể theo ngôi thứ nhất.
- Gồm 18 chương.


Để viết tiểu thuyết này, Đi-phô đã dựa vào
một sự kiện có thật. Năm 1705, thuỷ thủ Xen-kiếc


bị lạc vào đảo hoang Gioăng Phéc-nan-đéc ở
ngoài khơi biển Chi-lê, một hòn đảo xa nay
cha có dấu chân ngời. Đến năm 1709, may
mắn có thuyền trởng Rô-giơ, một nhà hàng hải
dũng cảm từng đi vòng quanh thế giới, giải thoát
đợc cho Xen-kiếc.
Trong lúc hầu nh ngời thuỷ thủ bất hạnh
trong câu chuyện có thật, Xen-kiếc trở về với
trạng thái hoang dã bị thiên nhiên khuất phục ; thì
trong tiểu thuyết của Đi-phô, Rô-bin-xơn đã khuất
phục và chiến thắng hoàn cảnh thiên nhiên.


Chàng Rô-bin-xơn sinh năm 1632 ở Yoóc-sai
nớc Anh, là ngời a hoạt động, ham thích
phiêu lu, say mê miền đất lạ, bất chấp sóng to
gió lớn, xuống tàu ở Hơn, theo bạn bè đi Luânđôn bằng đờng biển. Cuộc hành trình không
trót lọt, bị đắm tàu ở Y-a-mớt nhng không nhụt
chí. Chuyến thứ hai gặp bọn cớp biển bắt làm
nô lệ ở Xa-lê Ma-rốc, hai năm sau trốn sang
Bra-xin.
Lần thứ ba, xuống tàu đi Ghi-nê buôn bán,
gặp bão, bị đắm, các thuỷ thủ chết hết, chỉ một
mình Rô-bin-xơn sống xót dạt vào một đảo
hoang ngày 30/9/1659, khi ấy anh 27 tuổi. Tự
mình dựng lều, trồng trọt, săn bắn, chăn nuôi ...
đối diện với thiếu thốn, khó khăn, gian khổ với
hoàn cảnh khắc nghiệt sau 28 năm 2 tháng 19
ngy mới trở về nớc.



HƯỚNG DẪN ĐỌC
Giọng trầm tĩnh, vui vui, pha chút hóm hỉnh, tự giễu cợt.


BỐ CỤC
Phần 1:Từ đầu … dưới đấy . ->Cảm nhận chung của Rô-bin-xơn
Phần 2: Tiếp...áo quần của tôi.

->Trang phục của Rô –bin-xơn

Phần 3: Tiếp...khẩu súng của tôi. -> Trang bị của Rô-bin-xơn
Phần 4: Còn lại.

-> Diện mạo của Rô-bin-xơn


Nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy
giờ, chắc tôi sẽ làm cho họ hoảng sợ hoặc phá lên cười
sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân
mình, tôi cứ mỉm cười tưởng tượng tôi lang thang khắp
miền Y-oóc-sai với trang bị và áo quần như vậy. Xin các
bạn vui lòng hình dung bộ dạng của tôi dưới đây.
Đọc lại đoạn văn mở đầu và cho biết nhân vật Rô-binxơn cảm nhận chung về chân dung của mình như thế nào ?


Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu
chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con
dê, với mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để
che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào

cổ; ở miền khí hậu này, chẳng gì tai hại bằng
nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo
dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một
cái quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê;
quần may bằng tấm da một con dê đực già,
lông dê thõng xuống mỗi bên đến giữa bắp
chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có
bít tất mà cũng chẳng có giày, nhưng đã làm
cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì,
giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và
buộc dây hai bên…, nhưng hình dáng hết sức
kì cục chẳng khác gì áo quần của tôi.


THẢO LUẬN NHÓM
-Thời gian: 2 phút
-Hình thức: nhóm bàn.
- Nội dung:
Có ý kiến cho rằng: Qua
những trang phục của Rô-binxơn chúng ta hiểu được cuộc
sống của chàng trên đảo hoang.
Em có đồng ý không? Vì sao?



Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng
rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng
hai sợi dây cũng bằng da dê để thay cho
khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không

đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng bên này
một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu
con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác
hẹp bản hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng
dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh
tay trái của tôi, đeo lủng lẳng hai cái túi, cả
hai cũng đều làm bằng da dê, một túi đựng
thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi
đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và
giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da
dê, xấu xí vụng về, nhưng lại là thứ cần
thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi.



Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi đen
cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ
chẳng quan tâm tí gì về da dẻ của mình lại
sống ở vào khoảng chín hoặc mười độ vĩ
tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có
lúc tôi để mặc cho nó mọc dài đến hơn gang
tay; nhưng vì tôi có cả kéo và dao cạo đủ
dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng
ria ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria
mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã
Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở Xa-lê, vì người Marốc không để ria theo kiểu như người Thổ;
tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài đến
mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng
chiều dài và hình dáng kì quái của chúng
cũng khiến cho mọi người phải khiếp sợ nếu

như là ở nước Anh.


Nếu có ai đó ở nước Anh gặp một kẻ như tôi lúc bấy giờ, chắc tôi sẽ làm cho họ hoảng sợ hoặc phá
lên cười sằng sặc; và lắm khi tôi đứng lặng ngắm nghía bản thân mình, tôi cứ mỉm cười tưởng tượng tôi
lang thang khắp miền Y-oóc-sai với trang bị và áo quần như vậy. Xin các bạn vui lòng hình dung bộ
dạng của tôi dưới đây.
Tôi đội một chiếc mũ to tướng cao lêu đêu chẳng ra hình thù gì làm bằng da của một con dê, với
mảnh da rủ xuống phía sau gáy, vừa để che nắng, vừa để chắn không cho mưa hắt vào cổ; ở miền khí
hậu này, chẳng gì tai hại bằng nước mưa luồn trong áo thấm vào da thịt.
Tôi mặc một chiếc áo bằng tấm da dê, vạt áo dài tới khoảng lưng chừng hai bắp đùi, và một cái
quần loe đến đầu gối cũng bằng da dê; quần may bằng tấm da một con dê đực già, lông dê thõng xuống
mỗi bên đến giữa bắp chân, chẳng khác nào quần dài; tôi không có bít tất mà cũng chẳng có giày,
nhưng đã làm cho mình được một đôi, chẳng biết gọi là gì, giống như đôi ủng, bao quanh bắp chân và
buộc dây hai bên…, nhưng hình dáng hết sức kì cục chẳng khác gì áo quần của tôi.
Quanh người tôi là một chiếc thắt lưng rộng bản bằng da dê phơi khô thắt lại bằng hai sợi dây cũng
bằng da dê để thay cho khóa, hai bên có hai quai đeo, nhưng không đeo kiếm và dao găm mà lủng lẳng
bên này một chiếc cưa nhỏ, bên kia một chiếc rìu con. Quàng qua vai tôi là một đai da khác hẹp bản
hơn, hai đầu cũng buộc lại bằng dây như thế; và ở cuối đai, phía dưới cánh tay trái của tôi, đeo lủng
lẳng hai cái túi, cả hai cũng đều làm bằng da dê, một túi đựng thuốc súng và túi kia đựng đạn ghém. Tôi
đeo gùi sau lưng, khoác súng bên vai, và giương trên đầu một chiếc dù lớn bằng da dê, xấu xí vụng về,
nhưng lại là thứ cần thiết nhất cho tôi, bên khẩu súng của tôi. Còn về diện mạo tôi, nó không đến nỗi
đen cháy như các bạn có thể nghĩ về một kẻ chẳng quan tâm tí gì về da dẻ của mình lại sống ở vào
khoảng chín hoặc mười độ vĩ tuyến miền xích đạo. Râu ria của tôi đã có lúc tôi để mặc cho nó mọc dài
đến hơn gang tay; nhưng vì tôi có cả kéo và dao cạo đủ dùng, nên tôi cắt đi khá ngắn gọn, trừ hàng ria
ở môi trên tôi xén tỉa thành một cặp ria mép to tướng kiểu Hồi giáo như ria vài gã Thổ Nhĩ Kì tôi gặp ở
Xa-lê, vì người Ma-rốc không để ria theo kiểu như người Thổ; tôi chẳng dám nói cặp ria mép ấy dài
đến mức có thể dùng treo mũ của tôi; nhưng chiều dài và hình dáng kì quái của chúng cũng khiến cho
mọi người phải khiếp sợ nếu như là ở nước Anh.




Các bạn thử nghĩ, một mình trên đảo hoang vắng mà bữa
sáng có sữa tươi, bữa ăn hàng ngày có bánh mì, bánh bột
gạo tẻ, thịt dê, trứng rùa, bơ và phomát; tráng miệng thì
các thứ hoa quả: nho tươi, nho khô.... Thiết tưởng bữa ăn
thịnh soạn chẳng kém gì ở những khách sạn nơi các thành
phố lớn.


…và rồi thỉnh thoảng tôi lại làm chuyến du hành ngắn trên
biển…


-

-

NGHỆ THUẬT


NGHỆ THUẬT
- Kể bằng miêu tả kết hợp với biểu cảm
- Giọng điệu: nhẹ nhàng, hóm hỉnh, khôi hài.

BỨC CHÂN DUNG TỰ HỌA
Trang phục

Trang bị


Diện mạo

- Cuộc sống gian nan, khắc nghiệt trên đảo hoang.
- Tinh thần lạc quan.
-> BÀI CA TÌNH YÊU CUỘC SỐNG


* Hướng dẫn tự học
- Về nhà học bài và viết đoạn văn phát biểu cảm nghĩ
về nhân vật.
- Chuẩn bị bài: Tổng kết ngữ pháp.


\

C¸m ¬n thÇy c« gi¸o
vµ c¸c em!



×