Tải bản đầy đủ (.docx) (76 trang)

Luận văn bài toán ổn định hệ phương trình vi phân phi tuyến và ứng dụng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (723.52 KB, 76 trang )

Đ I H C QU C GIA HÀ N I
TRƯ NG Đ I H C KHOA H C T NHIÊN
KHOA TOÁN - CƠ - TIN H C

NGUY N DUY KHÁNH

BÀI TOÁN N Đ NH H PHƯƠNG TRÌNH
VI PHÂN PHI TUY N VÀ NG D NG

LU N VĂN TH C SĨ TOÁN H C
Chuyên ngành: Toán Gi i tích
Mã s : 60 46 01 02

Ngư i hư ng d n khoa h c
GS.TSKH. Vũ Ng c Phát

HÀ N I- 2015


M cl c
M đu

2

Các kí hi u dùng trong lu n văn

4

L i c m ơn

5



1 Cơ s toán h c
1.1 H phương trình vi phân . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

6

61.2

1.3
2

Lý thuy t n đ nh Lyapunov . . . . . . . . . . . . . . . . .

8

1.2.1

Các khái ni m v

n đ nh . . . . . . . . . . . . . . .

8

1.2.2

Phương pháp hàm Lyapunov . . . . . . . . . . . . .

9

1.2.3


M t s tiêu chu n cơ b n v tính n đ nh . . . . . . 11

Bài toán n đ nh hóa . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18

n đ nh h phương trình vi phân phi tuy n và ng d ng 22
2.1
n đ nh h phương trình vi phân phi tuy n . . . . . . . . . 23 2.2

n

đ nh hóa h phương trình đi u khi n phi tuy n . . . . . 37
K t lu n

42

Tài li u tham kh o

43

1


L im đ u
Trong th c ti n, nhi u bài toán đ c p các v n đ kĩ thu t, đi u khi n
thư ng liên quan đ n các h đ ng l c mô t b i các phương trình toán h c
v i th i gian liên t c d ng

x(t) = f (t, x(t), u(t)), ˙


t ≥ 0,

trong đó x(t) là bi n tr ng thái mô t đ i tư ng đ u ra, u(t) là bi n đi u
khi n mô t đ i tư ng đ u vào c a h th ng. Nh ng d li u đ u vào có tác đ ng
quan tr ng có th làm nh hư ng đ n s v n hành đ u ra c a h th ng. Như v y
ta có th hi u m t h th ng đi u khi n là m t mô hình toán h c đư c mô t b i
phương trình toán h c bi u th s liên h vào ra.
M t trong nh ng m c đích chính c a bài toán đi u khi n h th ng là tìm đi u
khi n đ u vào sao cho đ u ra có nh ng tính ch t mà ta mong mu n. Trong
đó, tính n đ nh là m t trong nh ng tính ch t quan tr ng c a lý thuy t đ nh
tính các h đ ng l c và đư c s d ng nhi u trong các lĩnh v c cơ h c, v t lý
toán, kĩ thu t, kinh t ... Nói m t cách hình tư ng, m t h th ng đư c g i là n đ
nh t i tr ng thái cân b ng nào đó n u các nhi u nh c a các d li u đ u vào c
a h th ng không làm cho h th ng thay đ i nhi u so v i tr ng thái cân b ng
đó. S nghiên c u bài toán n đ nh h th ng đư c b t đ u t th k th XIX b i nhà
toán h c V. Lyapunov và đ n nay đã không th thi u trong lý thuy t phương
trình vi phân và ng d ng. Lyapunov đã xây d ng n n móng cho lý thuy t n
đ nh, đ c bi t là đưa ra hai phương pháp nghiên c u tính n đ nh c a các h
phương trình vi phân thư ng. Đó là phương pháp s mũ Lyapunov và
phương pháp hàm Lyapunov. Trong giai đo n 1953-1962, vi c áp d ng
phương pháp hàm Lyapunov đ nghiên c u tính n đ nh c a các h đ ng
2


l c đã nh n đư c s quan tâm c a nhi u nhà nghiên c u b i nh ng ng
d ng h u hi u c a nó trong h th ng d n đư ng hàng không vũ tr mà không
th gi i quy t đư c b ng các phương pháp khác. T đó đ n nay lý thuy t n đ nh
Lyapunov v n đang là m t lý thuy t phát tri n r t sôi đ ng c a Toán h c và tr
thành m t b ph n nghiên c u không th thi u trong lý thuy t h th ng và ng d
ng. Đ n nh ng năm 60 c a th k XX, cùng v i s phát tri n c a lý thuy t đi u

khi n, ngư i ta cũng b t đ u nghiên c u tính n đ nh c a các h đi u khi n hay
còn g i là bài toán n đ nh hóa các h đi u khi n. Vì v y, vi c nghiên c u tính
n đ nh và tính n đ nh hóa c a các h phương trình vi phân và đi u khi n b
ng c hai phương pháp do Lyapunov đ xu t, đ c bi t là phương pháp hàm
Lyapunov đã và đang tr thành m t hư ng nghiên c u th i s thu hút s quan
tâm c a nhi u nhà nghiên c u trong nư c và qu c t .
Trên cơ s các tài li u v phương trình vi phân lu n văn trình bày m t s k t
qu v tính n đ nh, ti m c n, n đ nh mũ c a các h v i th i gian
liên t c sau đó d a vào các tính ch t n đ nh đó xây d ng m t s

ng

d ng gi i bài toán n đ nh hóa h phương trình đi u khi n phi tuy n.
Lu n văn g m hai chương:
Chương 1: Cơ s toán h c
Trong chương này, tôi trình bày m t s khái ni m cơ b n v h phương
trình vi phân, các lý thuy t n đ nh c a các h tuy n tính, phi tuy n b ng
phương pháp hàm Lyapunov, đ c bi t là m t s tiêu chu n cơ b n v tính
n đ nh, đ ng th i đưa ra nh ng khái ni m đ u tiên v bài toán n đ nh
hóa.
Chương 2:
n đ nh h phương trình vi phân phi tuy n và ng d ng
Trong chương này, tôi trình bày m t s đ nh lý quan tr ng v tính n đ nh
c a h phương trình vi phân phi tuy n, t đó xây d ng m t s
ng d ng gi i bài toán n đ nh hóa h phương trình đi u khi n phi tuy n.

3


Các kí hi u dùng trong lu n văn

- R+: T p các s th c dương.
- Rn: Không gian véctơ th c n chi u v i tích vô hư ng ., . và chu n
Euclide . .
- Rn⋅m: Không gian các ma tr n th c có s chi u n ⋅ m.
- AT : Ma tr n chuy n v c a A.


- A 1: là ma tr n ngh ch đ o c a ma tr n A.
- I: Ma tr n đơn v c p n.
- λmin(A): Giá tr riêng nh nh t c a ma tr n đ i x ng A.
- λ(A): T p các giá tr riêng c a A.

4


L i c m ơn
L i đ u tiên, tôi xin g i l i c m ơn chân thành và sâu s c nh t t i GS.
TSKH. Vũ Ng c Phát. Th y đã tr c ti p hư ng d n và t n tình ch b o trong
su t th i gian qua. Tôi cũng xin g i l i c m ơn t i các th y, các cô
khoa Toán - Cơ - Tin, khoa sau đ i h c, trư ng Đ i h c Khoa h c T
nhiên - Đ i h c Qu c gia Hà N i đã trang b ki n th c và t o đi u ki n thu n l i
cho tôi trong su t quá trình h c t p, nghiên c u và hoàn thành lu n văn này.
M c dù b n thân đã c g ng r t nhi u nhưng vì th i gian th c hi n không
nhi u, ki n th c và trình đ còn h n ch nên lu n văn c a tôi không tránh kh i
nh ng thi u sót. R t mong nh n đư c s ch b o, góp ý và nh ng ý ki n ph n bi
n c a quý th y cô và b n đ c.
Hà N i, ngày 27 tháng 10 năm 2015
H c viên
Nguy n Duy Khánh


5


Chương 1

Cơ s toán h c
Trong chương này, tôi trình bày nh ng ki n th c cơ s v h phương
trình vi phân, nghi m c a h phương trình vi phân, các khái ni m v tính
n đ nh c a h phương trình vi phân, phương pháp hàm Lyapunov đ
nghiên c u tính n đ nh c a các h phi tuy n, đưa ra m t s tiêu chu n cơ b n
v tính n đ nh c a h tuy n tính, đ ng th i trình bày nh ng khái ni m đ u tiên
v bài toán n đ nh hóa.
N i dung chương này đư c trình bày d a trên các tài li u ([2], [4], [5], [6]).

1.1

H phương trình vi phân

Xét phương trình vi phân

x(t) = f (t, x(t)), t ∈ I = [t0, t0 + b] , ˙
x(t0) = x0, x ∈ Rn, t0 ≥ 0,
trong đó

f (t, x(t)) : I ⋅ D → Rn, D = {x ∈ Rn : ||x − x0|| ≤ a} .
Nghi m x(t) c a phương trình (1.1) là hàm x(t) kh vi liên t c th a mãn:
a) (t, x(t)) ∈ I ⋅ D,
b) x(t) th a mãn phương trình vi phân (1.1).
Gi s hàm f (t, x(t)) liên t c trên I ⋅ D, khi đó nghi m x(t) cho b i d ng
tích phân:

t

x(t) = x0 +

f (s, x(s))ds.
t0

6

(1.1)


Đ nh lý 1.1.1 (T n t i nghi m đ a phương). Xét h phương trình vi phân
(1.1) trong đó gi s hàm f (t, x) : I ⋅ D → Rn là liên t c theo t và th a
mãn đi u ki n Lipschitz theo x, t c là

∃K > 0 : ||f (t, x1) − f (t, x2)|| ≤ K||x1 − x2||, ∀t ≥ 0.
Khi đó v i m i (t0, x0) ∈ I ⋅ D ta luôn tìm đư c s d > 0 sao cho h (1.1)
luôn có nghi m duy nh t trong kho ng [t0 − d, t0 + d].
Đ nh lý 1.1.2 (T n t i nghi m toàn c c). Gi s f (t, x) : R+ ⋅ Rn → Rn
là hàm liên t c theo t và th a mãn các đi u ki n sau:

∃M0, M1 sao cho ||f (t, x)| | ≤ M0 + M1 ||x| |,

∀t ∈ R+, x ∈ Rn,

∃M2 sao cho f (t, x1) − f (t, x2) ≤ M2 x1 − x2 ,

∀t ∈ R+, x ∈ Rn.


Khi đó h (1.1) luôn t n t i nghi m duy nh t trên [0; +∞)
Đ i v i h tuy n tính

x(t) = Ax(t) + g(t), t ≥ 0, ˙
x(t0) = x0, t0 ≥ 0,

(1.2)

trong đó A là ma tr n h ng s , g(t) : [0; ∞) → Rn là hàm kh tích thì h
(1.2) luôn có nghi m duy nh t cho b i công th c Cauchy sau:

x(t) = e

A

(t−t0

t

)

x 0+
t0

eA(t−t0)g(s)d(s).

Đ i v i không d ng

x(t) = A(t)x(t) + g(t), t ≥ 0, ˙
x(t0) = x0, t0 ≥ 0,


(1.3)

trong đó A(t) là hàm đo đư c ho c liên t c theo t và ||A(t)|| ≤ m(t),
v i m(t) là hàm kh tích và g(t) cũng là hàm kh tích thì h ( 1.3) cũng có nghi
m duy nh t. Tuy nhiên, nghi m c a h này không bi u di n theo công th c
Cauchy như h tuy n tính mà thông qua ma tr n nghi m cơ
b n Φ(t, s) c a h thu n nh t

x(t) = A(t)x(t), ˙
7

(1.4)


nghi m c a h (1.3) đư c cho b i
t

x(t) = Φ(t, t0)x0 +

Φ(t, s)g(s)d(s),

(1.5)

t0

trong đó Φ(t, s) là ma tr n nghi m cơ b n c a h (1.4) th a mãn h phương
trình ma tr n

d Φ(t, s) = A(t)Φ(t, s), t ≥ s,

dt
Φ(t, t) = I.
1.2

(1.6)

Lý thuy t n đ nh Lyapunov

Trong ph n này, lu n văn trình bày m t s khái ni m, đ nh lý cơ b n
v tính n đ nh c a h phương trình vi phân tuy n tính và phi tuy n, và nghiên
c u v tính n đ nh c a chúng b ng phương pháp hàm Lyapunov đ ng th i
đưa ra m t s tiêu chu n đánh giá tính n đ nh c a h tuy n tính.
1.2.1

Các khái ni m v

n đ nh

Xét m t h th ng mô t b i phương trình vi phân
x = f (t, x(t)), t ≥ 0, ˙
x(t0) = x0, x ∈ Rn, t0 ≥ 0,
trong đó x(t) ∈ Rn là véctơ tr ng thái c a h f (t, x(t)) : R+ ⋅ Rn → Rn.
Gi s hàm f (t, x(t)) là hàm th a mãn các đi u ki n sao cho nghi m c a
bài toán Cauchy (1.7) v i đi u ki n ban đ u x(t0) = x0, t0 ≥ 0 luôn có
nghi m. Khi đó d ng tích phân c a nghi m đư c cho b i công th c
t

x(t) = x0 +

f (s, x(s))ds.

t0

Đ nh nghĩa 1.2.1. Nghi m không c a h (1.7) đư c g i là n đ nh n u
v i m i s ε > 0, t0 ≥ 0, t n t i δ = δ(t0, ε) > 0 sao cho x(t0) = x0 th a
mãn ||x0|| < δ thì ||x(t)|| < ε, ∀t ≥ t0.

Đ nh nghĩa 1.2.2. Nghi m không c a h (1.7) đư c g i là n đ nh ti m
c n n u nó là n đ nh và t n t i m t s δ > 0 sao cho ||x0|| < δ thì

lim ||x(t)|| = 0.

t→∞

8

(1.7)


Đ nh nghĩa 1.2.3. Nghi m không c a h (1.7) đư c g i là n đ nh mũ
n u t n t i các h ng s α > 0, K > 0 sao cho m i nghi m c a h (1.7)
v i x(t0) = x0 th a mãn

||x(t)|| ≤ K.e


)
α(t−t0 ||x

0


||, ∀t ≥ t0.

Đ ng n g n thay vì nói h (1.7) là n đ nh ta nói nghi m 0 c a h là
n đ nh.
Ví d 1.2.1. Xét tính n đ nh c a phương trình vi phân

x(t) = ax(t), ˙

t ≥ 0,

v i x(t0) = x0.
Ta có nghi m x(t) c a phương trình trên cho b i

x(t) = eatx0,

t ≥ 0.

N u a < 0 h đã cho n đ nh ti m c n và n đ nh mũ.
N u a = 0 thì h là n đ nh.
1.2.2

Phương pháp hàm Lyapunov

Trong ph n này, đ i v i các h trong không gian th c chúng ta s nghiên
c u tính n đ nh c a chúng b ng phương phương pháp hàm Lyapunov
(phương pháp th 2 Lyapunov) là m t phương pháp đư c áp d ng nhi u
trong vi c nghiên c u đ nh tính các h phương trình vi phân nh t là các h
phi tuy n.
Xét h phương trình vi phân phi tuy n d ng


x(t) = f (x(t)), ˙

f (0) = 0,

t ∈ R+ .

Xét hàm s V (x) : Rn → R đư c g i là xác đ nh dương n u
a) V (x) ≥ 0 v i m i x ∈ Rn.
b) V (x) = 0 khi và ch khi x = 0.
Đ nh nghĩa 1.2.4. Hàm V (x) : D ⊆ Rn → R, D là lân c n m tùy ý c a
0, g i là hàm Lyapunov c a h (1.8) n u
9

(1.8)


a) V (x) là hàm kh vi liên t c trên D.
b) V (x) là hàm xác đ nh dương.
c) Df V (x) : = ∂V f (x) ≤ 0, ∀x ∈ D.
∂x
Hàm V (x) g i là hàm Lyapunov ch t n u nó là hàm Lyapunov và thêm
vào đó b t đ ng th c trong đi u ki n (c) là th c s âm v i m i x n m
ngoài lân c n 0 nào đó, chính xác hơn:
d) ∃c > 0 : Df V (x) < 0, x ∈ D ∴ {0}.
B ng cách l a ch n hàm Lyapunov, ta có đ nh lý sau.
Đ nh lý 1.2.1. N u h (1.8) có hàm Lyapunov thì n đ nh. Hơn n a, n u
hàm Lyapunov đó là ch t thì h là n đ nh ti m c n.
Ví d 1.2.2. Xét tính n đ nh c a h phương trình vi phân

x1 = −x2x1,

2
˙
2
x2 = x x2.
1
˙
L y hàm V (x) = x2 + x2. Ta có V (x) kh vi liên t c trên R, xác đ nh
1

2

dương v i m i x thu c R.
Vì V˙ (x) = 2x1x1 + 2x2x2 = −2x2x2 + 2x2x2 = 0.
12
12
˙
˙
V y nghi m 0 là n đ nh.
Ví d 1.2.3. Xét tính n đ nh c a h phương trình vi phân sau

Xét

x1 = −2x2 + x2x3 − x3
˙
x2 = x1 − x1x3 − x3 ˙
2
x = x1x2 − x3.
 ˙3
3


1

V (x) = x2 + 2x2 + x2,
1

2

3

V (x) th a mãn V (x) ≥ 0, V (x) kh vi liên t c.
Ta có

V˙ (x) = 2x1x1x2 + 4x2x2 + 2x3x3
˙
˙
˙
4
= −4x1x2 + 2x1x2x3 − 2x 1

+ 4x1x2 − 4x1x2x3 − 4x4 + 2x1x2x3 − 2x4,


= −2(x1 4 + 2x4 + x4) < 0.
2

3

10

2


3


V y nghi m 0 c a h
n đ nh ti m c n.
Đ i v i h tuy n tính không d ng (1.7) thì hàm Lyapunov đư c đ nh nghĩa
tương t cho hàm hai bi n V (t, x). Trư c h t ta xét l p hàm Κ là
t p các hàm tăng ch t a(.) : R+ → R+ v i a(0) = 0.
Hàm V (t, x) : R+ ⋅ D → R g i là hàm Lyapunov n u:
a) V (t, x) là hàm xác đ nh dương theo nghĩa

∀(t, x) ∈ R+ ⋅ D.

∃a(.) ∈ Κ : V (t, x) ≥ a(||x||),

b) Df V (t, x) = ∂V + ∂V f (t, x) ≤ 0, ∀(t, x) ∈ R+ ⋅ D.
∂t
∂x
N u hàm Lyapunov th a mãn thêm đi u ki n

∀ (t, x) ∈ R+ ⋅ D.

c) ∃ a(.) ∈ Κ : V (t, x) ≤ a(||x||),

d) ∃ γ(.) ∈ Κ : Df V (t, x) ≤ −γ(||x||), ∀ t ∈ R+, x ∈ D ∴ {0}.
thì ta g i là hàm Lyapunov ch t.
Đ nh lý 1.2.2. N u h phi tuy n không d ng (1.7) có hàm Lyapunov thì
h là n đ nh. N u hàm là ch t thì h
n đ nh ti m c n.

1.2.3

M t s tiêu chu n cơ b n v tính n đ nh

Xét h tuy n tính

x(t) = Ax(t), ˙

t ≥ 0,

trong đó A là ma tr n c p n ⋅ n. Nghi m c a h (1.9) v i tr ng thái ban
đ u x(t0) = x0 cho b i công th c Cauchy:

x(t) = eA(t−t0)x0,

t ≥ t0 .

Đ nh lý 1.2.3 (Công th c Sylvester). Cho A là ma tr n n ⋅ n chi u v i
các giá tr riêng λ1; λ2; . . . ; λn khác nhau. Cho f (λ) là hàm đa th c b c n
có d ng

n

f ( λ) =
k=0

11

Ckλk.


(1.9)


Khi đó

Zkf (λk)

f (A) =
trong đó Zk đư c xác đ nh b i

Zk = (Aλ−−1λ ))......((A −−λk−1I)(A − λλk+1I))......((λA − λnI) λI

λk λk−1)(λk − k+1

1

(k

k

(1.10)

− λn )

Đ nh lý dư i đây cho m t tiêu chu n đ u tiên v tính n đ nh c a h

(1.9), thư ng g i là tiêu chu n n đ nh đ i s Lyapunov.
Đ nh lý 1.2.4. H (1.9) là n đ nh ti m c n khi và ch khi ph n th c c a
t t c các giá tr riêng c a A là âm, t c là


Reλ < 0, v i m i λ ∈ λ(A).
Ch ng minh. T lý thuy t ma tr n và theo công th c sylvester áp d ng
λ
cho f (λ) = e , ta có
q

eAt =

k=1

α 1 λ
k− )e tk,

(Zk1 + Zk2t + ... + Zkαk t

trong đó λk là giá tr riêng c a A, αk là ch s mũ b i c a các λk trong
phương trình đa th c đ c trưng c a A, Zki là các ma tr n h ng s xác
đ nh b i h (1.10). Do đó, ta có đánh giá sau
q

||eAt|| ≤

αk

k=1 i=1

q

λ


ti−1eRe kt||Zki|| =

αk

k=1 i=1

λ

ti−1eRe kt||Zhi||.

Vì Reλk < 0 nên ||x(t)|| → 0 khi t → +∞. Ngư c l i n u h là n đ nh
mũ, khi đó m i nghi m x(t), x(t0) = x0 c a h (1.9) th a mãn đi u ki n

||x(t)|| ≤ µ||x0||e


)
δ(t−t0 ,

(1.11)

v i µ > 0, δ > 0 nào đó. Bây gi , ta gi s ph n ch ng r ng có m t

λ0 ∈ λ (A) sao cho Reλ0. Khi đó v i véc tơ riêng x0 ng v i λ0 này ta có
Ax0 = λ0x0,
và khi đó nghi m c a h


λ


ng v i x0(t) = x0 là x0(0) = x0e 0t, khi đó ta
λ

||x0(t)|| = ||x0||eRe 0t.
12


V y nghi m x0(t) này ti n t i +∞ khi t → ∞, mâu thu n v i đi u ki n
(1.11). Đ nh lý đư c ch ng minh.
Ví d 1.2.4. Xét tính n đ nh c a h

x˙1 = −x1 + 3x2
x˙2 = 1x1 − 2x2
4
Ta có phương trình đ c trưng
3
−1 − λ
−2 − λ = 0
1
4
suy ra λ1 = −5 ; λ2 = −1 V y h đã cho n đ nh ti m c n.
. 2
2
Ví d 1.2.5. Xét tính n đ nh c a h

x˙ = x1 − x2 + x3
 1
x˙˙ = x1 + x2 2−−3x3 3
 2
3x

x3 = x1 − 5x
L p phương trình đ c trưng

λ−1
3
1
f (λ) = −1 λ − 1
3
−1
5
λ+3
f (λ) = λ3 + λ2 − 18λ + 12 = 0.

= 0,

Vì f (0) = 12 > 0; f (1) = −5 < 0, mà hàm f (λ) liên t c trên [0; 1] nên có
ít nh t m t nghi m thu c kho ng (0; 1). Như v y phương trình đ c trưng có ít
nh t m t nghi m v i ph n th c l n hơn 0 nên h đã cho không n đ nh.
Tính n đ nh c a h (1.9) có quan h tương đương v i s t n t i nghi m c a m
t phương trình ma tr n, thư ng g i là phương trình Lyapunov d ng

AT X + XA = −Y,

(1.12)

trong đó X, Y là các ma tr n d ng (n ⋅ n) chi u và g i là c p nghi m c a

(1.12).
Xét h (1.9), t gi ta nói ma tr n A là n đ nh n u ph n th c t t c các giá tr
riêng c a A là âm. Theo đ nh lý 1.2.4, đi u này tương đương v i h (1.9) là n

đ nh ti m c n.
13


Đ nh nghĩa 1.2.5. Ma tr n A đư c g i là xác đ nh dương (A ≥ 0; A > 0)
n u:
i) Ax, x ≥ 0,
ii) Ax, x > 0,

∀x ∈ Rn,
x = 0.

trong đó x, y là tích vô hư ng c a hai véctơ x = (x1, x2, ..., xn) và y =
(y1, y2, ..., yn) xác đ nh b i
n

x, y =
i=1

x iy i .

Ta có tiêu chu n sau
Đ nh lý 1.2.5 (Sylvester condition). Ma tr n A c (n ⋅ n) là xác đ nh
dương n u

det(Di) > 0, i = 1; 2; . . . ; n
trong đó

a11 a12 a13
a21 a22 a23 ; . . . ; Dn = A.

a31 a32 a33

D1 = a11; D2 = a11 a12 ; D3 =
a21 a22

Đ nh lý 1.2.6. Ma tr n A là n đ nh khi và ch khi phương trình (1.12)
có c p nghi m X, Y là ma tr n đ i x ng, xác đ nh dương.
Ch ng minh. Gi s phương trình (1.12) có nghi m là ma tr n X > 0 v i

Y > 0. V i x(t) là m t nghi m tùy ý c a (1.9) v i x(t0) = x0, t0 ∈ R+,
ta xét hàm s
V (x(t)) = Xx(t), x(t) , ∀t ≥ t0.
Ta có

d V (x(t)) = Xx(t), x(t) + Xx(t), x(t)
dt
˙

˙

= (XA + AT X)x, x
= − Y x(t), x(t) .
Do đó

t

V (x(t)) − V (x(t0)) = −

Y x(s), x(s) ds.
t0


14


Vì X là xác đ nh dương nên V (x(t)) ≥ 0, v i m i t ≥ t0 và do đó
t

Y x(s), x(s) ds ≤ V (x0) = Xx0, x0 .

t0

M t khác, vì Y là xác đ nh dương nên t n t i α > 0 sao cho

Y x(t), x(t) ≥ α||x(t)||2, ∀x(t) ∈ Rn,
do đó

t

Cho t → +∞ ta đư c

t0

||x(s)||2ds ≤ Xxα, x0 , 0


||x(s)||ds < +∞.

(1.13)

t0


Ta s ch ng minh r ng Reλ < 0 v i m i λ ∈ λ(A). Th t v y gi s có
m t s λ0 ∈ λ(A) mà Reλ0 ≥ 0. L y x0 ∈ Rn ng v i giá tr riêng λ0 này
λ

thì nghi m c a h (1.9) s cho b i x1(t) = e 0tx0 và do đó


t0



2

||x1 (t)|| dt =

t0

e2Reλ0tdt = +∞,

vì Reλ > 0, vô lý v i đi u ki n (1.13).
Ngư c l i, gi s A là ma tr n n đ nh, t c là Reλ < 0 v i m i λ ∈ λ(A). V i ma
tr n Y đ i x ng xác đ nh dương, xét phương trình ma tr n sau
đây

Z(t) = AT Z(t) + Z(t)A, t ≥ t0, ˙
Z(t0) = Y.
Nh n th y h (1.14) có m t nghi m riêng là

Z(t) = eA tY eAt.

Đt

t

X=

Z(s)ds.

t0

Vì A là ma tr n n đ nh nên d ki m tra đư c r ng tích phân


X=

Z(s)ds < ∞,

t0

15

(1.14)


là xác đ nh và do Y đ i x ng nên X cũng là đ i x ng. M t khác, l y tích
phân hai v phương trình (1.14) t t đ n t0 ta có

Z(t) − Y = AT X(t) + X(t)A, ∀t ≥ t0.
Cho t → +∞ đ ý r ng Z(t) → 0 khi t → ∞ và vì A là n đ nh, nên
ta đư c


−Y = AT X + XA,
hay là các ma tr n X và Y th a mãn phương trình (1.12). Ta c n ch ng
minh X là ma tr n xác đ nh dương. Th t v y,


Xx, x =

Y eAT tx, eAtx dt.

t0

Do Y > 0 và eAt là không suy bi n nên

Xx, x > 0 n u x = 0.
V y đ nh lý đư c ch ng minh.
Ví d 1.2.6. Cho ma tr n

01
A = −6 −5

và X =

p1 p 2 p2
p3

là nghi m c a phương trình Lyapunov d ng AT X + XA = −I2. Xét tính
n đ nh c a ma tr n A.
Ta có


0 −6
1 −5

01
−1 0
−6 −5 = 0 −1 ,

p1 p 2 + p1 p2
p2 p 3
p2 p3

−6p2
−6p3
p1 − 5p2 p2 − 5p3
−12p2
p1 − 5p2 − 6p3

+ −6p2 p1 − 5p2
−6p3 p2 − 5p3
p1 − 5p2 − 6p3
2p2 − 10p3

= −1 −1 , 0
0
= −1 −1 , 0
0

suy ra

p2 = 12; p3 = 60; p1 = 67.

1 7
1
60
6





67

1

X=

60 12


1 7

12 60
là ma tr n đ i x ng xác đ nh dương nên theo đ nh lý 1.2.6 ma tr n A là
ma tr n n đ nh.
Ví d 1.2.7. Cho ma tr n

A = −1 −1
2 −4

và X =


p1 p2 ,
p2 p3

là nghi m c a phương trình Lyapunov d ng AT X + XA = −I2. Xét tính
n đ nh c a ma tr n A.
Ta có

−1 2
−1 4

p1 p2 + p1 p2
p2 p3
p2 p3

−1 −1 = −1 0 ,
24

−p1 + 2p2 −p2 + 2p3 + −p1 + 2p2 −p1 + 4p2
−p1 + 4p2 −p2 + 4p3
−p2 + 2p3 −p2 + 4p3

−2p1 + 4p2
− p1 + 3 p 2 + 2 p3
suy ra



− p1 + 3 p 2 + 2 p3
−p2 + 8p3


0 −1

= −1 −1 , 0
0

= −1 −1 , 0
0

−2p1 + 4p2 = −1 
−p1 2++3p2 3+= p31= 0 4
8p
−2p


suy ra p1 = −3; p2 = 1; p3 = 0. hay
2
2
 3 1

X =  12 2 .
 

20
Vì X là ma tr n đ i x ng xác đ nh âm nên A không là ma tr n n đ nh.


17


1.3


Bài toán n đ nh hóa

Cùng v i s phát tri n c a lý thuy t đi u khi n h đ ng l c, bài toán
n đ nh hóa cũng đư c quan tâm nghiên c u và tìm đư c nhi u ng d ng
trong th c ti n. D a trên các k t qu v lý thuy t n đ nh Lyapunov ngư i ta tìm l
i gi i, cũng như các ng d ng cho bài toán n đ nh hóa c a h phi tuy n v i th i
gian liên t c. Ph n này s trình bày các v n đ cơ s c a bài toán n đ nh hóa
và m t s k t qu ch n l c v tính n đ nh hóa.
Xét h đi u khi n phi tuy n

x(t) = f (t, x(t), u(t)), ˙

t ≥ 0,

(1.15)

trong đó, x(t) ∈ Rn, u(t) ∈ Rm, f (t, x(t), u(t)) : R+ ⋅ Rn ⋅ Rm → Rn, f (t, 0, 0) =
0, ∀t ≥ 0.
Đ nh nghĩa 1.3.1. H (1.15) g i là n đ nh hóa đư c n u t n t i hàm
đi u khi n ngư c u(t) = h(t, x(t)), h(.) : Rn → Rm, h(0) = 0 sao cho
nghi m không c a h đóng

x(t) = f (t, x(t), u(t)), ˙
x(t0) = x0,

t ≥ 0,

(1.16)


x(t) = Ax(t) + Bu(t), ˙

t ≥ 0,

(1.17)

là n đ nh ti m c n.
Đ i v i h tuy n tính

đư c g i là n đ nh hóa đư c n u t n t i đi u khi n ngư c

u(t) = Kx(t), K ∈ Rn⋅m,
sao cho h x(t) = (A + BK)x(t) là n đ nh ti m c n. ˙
Như v y, bài toán n đ nh hóa h tuy n tính (1.17) đư c đưa thành bài
toán tìm ma tr n K ∈ Rn⋅m sao cho ma tr n (A + BK) là n đ nh, t c
là ph n th c c a t t c các giá tr riêng c a (A + BK) là âm.
Ta có tiêu chu n đ h (1.17) là n đ nh hóa đư c như sau.

18


Đ nh lý 1.3.1. H (1.17) là n đ nh hóa đư c n u t n t i ma tr n đ i
x ng P > 0, Q > 0 th a mãn phương trình Riccati phi tuy n

AT P + P A − P BBT P + Q = 0,
và mà tr n n đ nh hóa là K = −1BT P , t c là đi u khi n n đ nh hóa là
2
u(t) = Kx(t).
Ch ng minh. Xét hàm Lyapunov cho h đóng V (x(t)) = P x(t), x(t) .
Ta có


V˙ (x(t)) = 2 P (x(t)), x(t) ˙
= 2 P (Ax(t) + Bu(t)), x(t) = 2 P
Ax(t) + P Bu(t), x(t)
= 2 P Ax(t), x(t) + 2 P Bu(t), x(t) v i u(t) = −1 BT P x(t)
2
T
T
= (A P + P A)x(t), x(t) − P BB P x(t), x(t)
= (AT P + P A − P BBT P )x(t), x(t)
= − (Qx(t), x(t))
≤ −λmin(Q) x(t) 2.
Vì Q > 0 nên λmin(Q) > 0 và ta có V˙ (x(t)) < 0.
V y theo đ nh lý 1.2.4 h đã cho n đ nh ti m c n.
Ví d 1.3.1. Xét tính n đ nh c a h

x1(t) = x1(t) + 2x2(t) + 2u(t), ˙
x2(t) = x1(t) + 3x2(t) + u(t),
˙
4
Theo đ nh lý 1.3.1 h (1.18) là n đ nh hóa đư c n u t n t i ma tr n
đ i x ng P > 0, Q > 0 th a mãn

AT P + P A − P BBT P + Q = 0.
Ta có

A=

12
3 ;B = 2 .

14
1
9

1

(1.18)


Ta tìm đư c nghi m

P = 1 0 ; Q= 2 0 .
02

01

Th t v y, ta có

11

AT P =

23

12
4

10 =
02


23,

2

12
12
PA = 1 0
02

23

=
4

23,

2

2 (1 2) 1 0

P BBT P = 1 0
02

1

02

= 44,
44
suy ra AT P + P A − P BBT P + Q = 0.

V y h đã cho là n đ nh ti m c n v i ma tr n n đ nh hóa là

K = −1 (−1 −1)
2
Ví d 1.3.2. Xét tính n đ nh c a h





x (t) = 2x (t) + 2x (t) + x (t) + 2u (t) + u (t)
˙

1

2

x2(t) = x1(t) + 2

3

3

1



˙1

2


1x (t) + u (t)

x = 3x (t) + x (t) + 2x (1t) + u (t) + 2u (t).
1
2
3
1
˙3

2

Theo đ nh lý 1.3.1 h (1.3.2) là n đ nh hóa đư c n u t n t i ma tr n
đ i x ng P > 0, Q > 0 th a mãn

AT P + P A − P BBT P + Q = 0.
Ta có



2 2 1

A = 1 0 1 ; B =



21


312


2
0

2

10 .
12


×