Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.33 MB, 21 trang )
GV:
NGUYỄN BÁ CẨN
Đức Khổng Tử nêu lên ngũ luân với thuyết chính danh và
chữ “Nhân” để làm chuẩn mực cho mọi sinh hoạt chính
trị và an sinh xã hội.
Ngũ thường: ngũ là năm, thường là hằng có. Người ta
phải giữ năm đạo đó làm thường, không nên để rối loạn.
Ngũ thường gồm: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín
Nhân: Là lòng từ thiện
Nghĩa: Là việc nên làm
Lễ: Sự tôn trọng, hòa nhã trong khi cư xử với mọi người,
mở rộng ra là việc tuân thủ các quy tắc, nguyên tắc
đạo đức xã hội và pháp luật.
Trí: Óc khôn ngoan, sáng suốt. Cảm giác đúng và sai.
Biết tiên liệu, tính toán để hành động hợp đạo lý.
Tín: Giữ đúng lời, đáng tin cậy. Chữ tín vốn nằm trong 4
điều trên, sau này được tách ra để thành Ngũ thường.
Tín là thước đo, là sự phản ánh 4 giá trị trên
Em nhận xét gì về tình hình tư
tưởng-tôn giáo ở nước ta trong thế kỉ
X-XV ?
HOẠT ĐỘNG NHÓM