Tải bản đầy đủ (.doc) (3 trang)

NỮ PHÓ GIÁO SƯ TRẺ NHẤT VIỆT NAM

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (125.13 KB, 3 trang )

Nữ phó giáo sư trẻ nhất Việt Nam
Tôi cứ ngỡ mình sẽ gặp một nhà khoa học - giảng viên ĐH có khuôn mặt khắc khổ,
mô phạm với cặp mắt kính dày cộp trước mũi. Nào ngờ, trước mặt tôi là một cô gái
nhỏ nhắn, không mang kính, nói năng liến thoắng, nụ cười luôn nở trên môi với cái
tên thật đẹp: Phạm Khánh Phong Lan.
Nếu gặp lần đầu, không được ai giới thiệu, có lẽ không ai
ngờ đó lại là một phó giáo sư - tiến sĩ!
Nữ phó giáo sư tuổi 36
Khi nhìn lại cuộc đời đã qua, Phong Lan cho rằng mình chỉ toàn gặp may mắn. Thuở nhỏ,
chị rất muốn làm cô giáo, nhưng khi thi ĐH lại chọn y-dược vì thời đó ai cũng nói “nhất y,
nhì dược...”. Chị thú nhận: “Nội, ngoại ở nhà không ai theo ngành y cả, nhưng để “lấy oai”
với bạn bè tôi chọn ngành này. Tuy nhiên, nếu học y thì căng quá, học dược phù hợp với
phụ nữ hơn”.
Hoàn tất 5 năm ĐH, ra trường năm 1994 với danh hiệu thủ khoa, Phong Lan được trường
giữ lại giảng dạy. Như thế cũng vẹn đôi đường, vừa thỏa mong ước làm cô giáo lại vừa
được đi theo một ngành... rất “oách”.
Năm 1995, Phong Lan được học bổng sang Pháp học cao học. Chị cho rằng đó là may mắn
vì thời đó số người biết tiếng Pháp còn ít mà học bổng của Pháp thì nhiều. Xong cao học,
chị lại làm tiếp nghiên cứu sinh. Năm 1999, ngày về nước chị mang theo về tấm bằng tiến
sĩ, kết quả của 5 năm dày công học tập, nghiên cứu.
Phong Lan kể: “Chỗ tôi học là Caen, cách Paris chỉ hơn 100 km thôi, nhưng cuộc sống
không khác gì tỉnh lẻ. Người dân ở đây ít nói, thời tiết luôn mưa phùn, giá lạnh cứ thay
nhau, khung cảnh buồn bã lắm. Chẳng có gì vui chơi, giải trí, nên tôi suốt ngày cứ đến
trường hoặc ở nhà đọc sách, nghiên cứu”.
Về Việt Nam tiếp tục giảng dạy và nghiên cứu, vừa qua Phong Lan được Nhà nước phong
danh hiệu phó giáo sư. Với tuổi đời 36, đây là nữ phó giáo sư trẻ tuổi nhất Việt Nam từ
trước đến nay. Lan cho rằng mình may mắn vì các thầy cô trong trường ủng hộ mới đưa
PGS-TS Phạm Khánh Phong Lan
(giữa).
vào danh sách xét chọn. Nhưng thạc sĩ Vương Văn Ảnh, Trưởng Phòng Tổ chức ĐH Y
Dược TPHCM, Bí thư Đảng ủy Khoa Dược, lại nhận xét: “Cô ấy có tài thật đấy, rất năng


động, chịu khó phấn đấu. Ở trường ai cũng cho rằng đó là một tài năng, chất xám đáng quý
và có nhiều tiềm năng phát triển”.
Sẽ có một loại thuốc mới của Việt Nam!
Đề tài luận án tiến sĩ của Phong Lan về hóa trị liệu mang tên “Tổng hợp các dẫn chất
cyclopenta[c]thiophen hướng kháng ung thư”. Trong lĩnh vực dược, hóa trị liệu là chuyên
ngành rất “hóc búa” nhưng thú vị, với mục tiêu đi từ những cấu trúc có tiềm năng, thực
hiện các biến đổi hóa học để cho ra những cấu trúc mới với hy vọng gia tăng hoạt tính và
giảm độc tính nhằm ứng dụng trong trị bệnh.
Tại Trung tâm Nghiên cứu dược phẩm Normandie thuộc Viện Đại học Caen (Pháp), từ
nhiều năm nay, các nhà khoa học rất quan tâm tới hệ dị vòng mới cyclopenta[c]thiophen.
Qua quá trình nghiên cứu và sàng lọc cấu trúc, người ta đã tổng hợp được một số dẫn chất
mới, đã và đang được thử nghiệm đặc tính kháng ung thư tại Viện Ung thư Quốc gia Hoa
Kỳ (National Cancer Institute), cho kết quả ban đầu rất hứa hẹn, nhất là trên ung thư bạch
huyết. Một số dẫn chất ấy đang được thử nghiệm giai đoạn độc tính và lâm sàng.
Hiện nay, với sự hợp tác chặt chẽ của Trung tâm Nghiên cứu dược phẩm Normandie, PGS-
TS Phong Lan vẫn tiếp tục tổng hợp các dẫn chất cyclopenta[c]thiophen mới tạo tiền đề
cho thử nghiệm kháng ung thư cũng như một số họ hợp chất khác (indan, pyrrolizin,
thienopyridon...) để thử nghiệm sinh học.
“Không như những nước đã phát triển, tại nước ta hóa trị liệu còn mới mẻ, liệu có quá khó
cho công việc hiện nay của chị không?”. Chị đáp: “Tôi tin vào tương lai của ngành công
nghiệp dược nước nhà. Cách đây hơn 10 năm, không ai nghĩ Việt Nam sẽ có những nhà
máy dược phẩm đạt chuẩn GMP, GLP, GSP của ASEAN chứ đừng nói là chuẩn của Tổ
chức Y tế Thế giới (WHO). Vậy mà giờ đây nước mình có hàng chục nhà máy đạt chuẩn
này”.
Sinh ngày 17/5/1970 tại Hà Nội, ngày
thống nhất đất nước, Phong Lan theo
gia đình vào TPHCM sinh sống. Chị
cho biết cái tên của mình là do cha đặt
để kỷ niệm những ngày ông làm phóng
viên chiến trường tại Vĩnh Linh, Khe

Sanh... vì ở Trường Sơn, phong lan rất
nhiều.

Đến giờ, chị vẫn chưa có “một
nửa” của mình. Chị nói vui: “Nam
giới thường “sợ” phụ nữ học cao,
huống gì giờ đây người ta còn gọi
tôi là “sư” nữa. Đôi lúc tôi cũng tin
vào số mệnh, nhưng thôi chuyện gì
đến thì sẽ đến, đừng quá lo lắng”.
Có cơ sở để tin vào điều này. Theo nhiều nhà khoa học, với những nguyên liệu từ nguồn
dầu khí sẵn có như hiện nay, ngành hóa tổng hợp Việt Nam sẽ có cơ hội phát triển, từ đây
ngành hóa trị liệu cũng có cơ hội đi lên. Một loại thuốc chữa ung thư, kháng sinh, trị bệnh
tim mạch... của Việt Nam, tại sao không?
Theo Người Lao Động

×