Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

Tiểu luận cao học, van dung TTHCM ve CÔNG tác đào tạo, bồi DƯỠNG đội NGŨ GIẢNG VIÊN lý LUẬN CHÍNH TRỊ CHO các TRƯỜNG CHÍNH TRỊ TỈNH, THÀNH PHỐ HIỆN NAY

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (84.55 KB, 11 trang )

VẬN DỤNG QUAN ĐIỂM HỒ CHÍ MINH TRONG CÔNG TÁC ĐÀO TẠO,
BỒI DƯỠNG ĐỘI NGŨ GIẢNG VIÊN LÝ LUẬN CHÍNH TRỊ CHO CÁC
TRƯỜNG CHÍNH TRỊ TỈNH, THÀNH PHỐ HIỆN NAY

Lênin đã từng nói: “Trong lịch sử, chưa hề có giai cấp nào giành được quyền
thống trị, nếu nó không hề đào tạo được trong hàng ngũ của mình những lãnh tụ chính
trị, những đại biểu tiền phong có đủ khả năng tổ chức và lãnh đạo phong trào (1). Từ đó,
cho chúng ta thấy rằng việc đào tạo lý luận chính trị cho cán bộ cách mạng là nhân tố có
ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với sự nghiệp cách mạng.
Trong toàn bộ sự nghiệp cách mạng của Đảng và nhân dân ta, Chủ tịch Hồ
Chí Minh rất quan tâm đến vấn đề cán bộ. Nếu như cán bộ là cái gốc của mọi công
việc thì “huấn luyện cán bộ là công việc gốc của Đảng” (2), “Đảng phải nuôi dạy cán
bộ, như người làm vườn vun trồng những cây cối quý báu. Phải trọng nhân tài, trọng
cán bộ, trọng mỗi một người có ích cho công việc chung của chúng ta” (3). Để đường
lối, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước đến được với cán bộ, đảng viên và các
tầng lớp Nhân dân, đòi hỏi phải có đội ngũ làm công tác giáo dục lý luận chính trị ở
các cấp, các ngành. Do đó, việc đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ này đáp ứng được yêu cầu
và nhiệm vụ của sự nghiệp cách mạng qua các thời kỳ luôn được Chủ tịch Hồ Chí
Minh và Đảng ta coi trọng. Giảng viên lý luận chính trị của các trường chính trị tỉnh,
thành phố là một bộ phận hợp thành đội ngũ này.
Có thể khẳng định rằng: Chủ tịch Hồ Chí Minh là người mở đầu sự nghiệp đào
tạo, huấn luyện cán bộ cách mạng của Đảng ta. Các lớp đào tạo, bồi dưỡng cán bộ ở
Quảng Châu (Trung Quốc) do Người mở trong những năm 1925-1926 đã cung cấp
những cán bộ làm nòng cốt cho phong trào cách mạng và tiến hành tuyên truyền, cổ
động tư tưởng cứu nước trong quần chúng nhân dân. Đa số học viên sau này trở thành
những người tuyên truyền, tổ chức phong trào cách mạng nước ta.
1


Hồ Chí Minh cũng chỉ rõ: mục đích của đào tạo, bồi dưỡng lý luận là để nâng
cao trình độ lý luận cho cán bộ nhằm giải quyết đòi hỏi của nhiệm vụ cách mạng và tình


hình thực tế của Đảng, qua đó giúp cho Đảng “có thể làm tốt hơn công tác của mình,
hoàn thành tốt hơn nhiệm vụ cách mạng vĩ đại của mình” (4).
Trong Hội nghị toàn quốc lần thứ nhất về công tác huấn luyện và học tập, khai
mạc ngày 6-5-1950, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ rõ bốn mục đích của công tác huấn luyện
và học tập của cán bộ là:
- “Học để sửa chữa tư tưởng:…Tư tưởng đúng thì hành động mới khỏi sai lạc và
mới làm tròn nhiệm vụ cách mạng được;
- Học để tu dưỡng đạo đức cách mạng: Có đạo đức cách mạng thì mới hy sinh tận
tụy với cách mạng, mới lãnh đạo được quần chúng đưa cách mạng tới thắng lợi hoàn toàn;
- Học để tin tưởng:…Có tin tưởng thì lúc ra thực hành mới vững chắc, hăng hái,
lúc gặp khó khăn mới kiên quyết, hy sinh;
- Học để hành: Học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích.
Hành mà không học thì hành không trôi chảy” (5).
Từ những nội dung trên, Hồ Chí Minh cho rằng: “Việc huấn luyện học tập không
phải là một việc đơn giản, muốn làm được thì phải hiểu cho rõ” (6). Người làm công tác
huấn luyện, đào tạo, bồi dưỡng cần xác định đúng mục đích huấn luyện, tức là huấn
luyện để làm gì? Vì sao phải đào tạo, huấn luyện cán bộ? Từ đây đặt ra yêu cầu đối với
giảng viên, những người làm công tác đào tạo, bồi dưỡng lý luận chính trị phải luôn xác
định rõ động cơ đúng đắn, trách nhiệm lớn lao của mình đối với công việc quan trọng
của Đảng.
Vấn đề có ý nghĩa quyết định đến hiệu quả công tác đào tạo, bồi dưỡng lý luận
chính trị là chất lượng đội ngũ giảng viên. Đối với đội ngũ này, Người yêu cầu phải
được lựa chọn cẩn thận và phù hợp. Người cho rằng “Không phải ai cũng huấn luyện
được” (7) và yêu cầu người phụ trách “huấn luyện”, giảng dạy phải có trình độ chuyên
môn, hơn nữa “Người huấn luyện của Đoàn thể phải làm kiểu mẫu về mọi mặt: tư tưởng,
đạo đức, lối làm việc” (8). Để đảm bảo cho việc giảng dạy lý luận chính trị được thực
2


hiện hiệu quả và có chất lượng, cần đào tạo được đội ngũ những người làm công tác

giảng dạy có phẩm chất và năng lực hoàn thành nhiệm vụ được giao, theo Hồ Chí Minh
người huấn luyện, giảng dạy lý luận chính trị cần:
Thứ nhất, người giảng dạy lý luận chính trị phải có phẩm chất chính trị tốt, lập
trường tư tưởng vững vàng, kiên định mục tiêu, lý tưởng của Đảng; tuyệt đối trung
thành với Đảng, nắm vững những nguyên lý cơ bản của chủ nghĩa Mác - Lênin, đường
lối cách mạng, những quan điểm có tính nguyên tắc của Đảng, từ đó truyền cho người
học lòng trung thành, niềm tin vào sự nghiệp cách mạng của Đảng. Đặc biệt, người
giảng dạy phải thấm nhuần lý luận chính trị và phải là tấm gương về đạo đức cách
mạng để học viên, quần chúng noi theo.
Thứ hai, người giảng dạy lý luận chính trị phải có kiến thức chuyên môn, nghiệp
vụ sâu rộng, đồng thời phải am hiểu về mọi mặt của đời sống xã hội, do vậy phải học tập
thêm mãi mới làm được công tác huấn luyện, “Người huấn luyện nào tự cho mình là đã
biết đủ cả rồi, thì người đó dốt nhất” (9). Muốn giỏi, muốn thạo nghề, người huấn luyện
phải không ngừng cố gắng học tập và rèn luyện để nâng cao kiến thức cho bản thân. Chủ
tịch Hồ Chí Minh dạy: “Học không bao giờ cùng. Học mãi để tiến bộ mãi. Càng tiến
bộ, càng thấy càng phải học thêm” (10). Lời dạy của Người có ý nghĩa giáo dục sâu sắc
đối với những người làm công tác giảng dạy không được bằng lòng với những kiến
thức đã có mà phải không ngừng cố gắng phấn đấu học tập và nghiên cứu nắm bắt
những kiến thức mới để làm giàu trí tuệ bản thân để đáp ứng đòi hỏi ngày càng cao của
người học cũng như sự thay đổi không ngừng của xã hội.
Thứ ba, người giảng dạy lý luận phải có kiến thức thực tiễn phong phú. Phương
châm dạy học “lý luận gắn liền với thực tiễn”, “học đi đôi với hành” luôn được
Hồ Chí Minh chú trọng. Do đó, trong quá trình giảng dạy, học tập, “cũng cần liên hệ với
những vấn đề thực tế ở trong nước và trên thế giới, những vấn đề và nhiệm vụ cách
mạng hiện nay đề ra cho Đảng ta, đem lý luận học được tìm xem đường lối và phương
pháp giải quyết các vấn đề đó như thế nào cho đúng; hoặc phân tích các kinh nghiệm
công tác đã qua của Đảng và tìm nguyên nhân của những thành công và thất bại của
3



Đảng” (11). Người giảng dạy phải gắn liền với sản xuất và đời sống của nhân dân; phải
đi sâu vào việc điều tra nghiên cứu, tổng kết kinh nghiệm…; kết hợp chặt chẽ chủ
trương chính sách của Trung ương với tình hình thực tế và kinh nghiệm quý báu,
phong phú của quần chúng, của cán bộ, của địa phương. Có như thế, giảng dạy mới
sinh động, người nghe dễ hiểu, dễ nhớ, dễ vận dụng, tránh khỏi khô khan.
Hồ Chí Minh nhấn mạnh rằng: Đảng ta tổ chức trường học lý luận cho cán bộ là
để nâng cao trình độ lý luận của Đảng ta đặng giải quyết sự đòi hỏi của nhiệm vụ cách
mạng và tình hình thực tế của Đảng ta. Như vậy, ngoài những kiến thức lý luận chuyên
sâu thì kiến thức thực tiễn sẽ giúp cho người làm công tác giảng dạy tránh được lý luận
suông, tránh được việc người học sau khi học xong lại không biết làm vận dụng vào đâu
và làm như thế nào.
Thứ tư, người giảng dạy lý luận chính trị phải có phương pháp giảng dạy phù
hợp. Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn: “Học tập ở trường của Đoàn thể không
phải như học ở các trường lối cũ” (12) mà người học phải luôn biết tự học, chứ
không phải thầy giảng, trò phải ghi rồi khi thi thì trả bài nguyên xi như lời thầy
giảng. Làm như thế hiệu quả giáo dục sẽ không cao, do đó: các thầy cô giáo phải
tìm cách dạy. Dạy cái gì, dạy như thế nào để trò hiểu chóng, nhớ lâu, tiến bộ nhanh.
Mục đích của việc giảng dạy là giúp học viên nắm vững tinh thần cơ bản của lý
thuyết đồng thời biết thực hành công việc của cách mạng một cách đúng đắn và
sáng tạo, trong từng bài giảng nên khái quát, cô đọng lý thuyết theo hướng thực
hành, không nên đi sâu vào học thuật, mà cần dành thời gian để hướng dẫn học viên
giải quyết tình huống, làm các bài tập thực hành gắn với công việc thực tế. Người
phê bình việc huấn luyện, đào tạo cán bộ xa rời người học: Nhiều người tưởng mình viết
gì, nói gì, người khác cũng đều hiểu được cả. Thật ra, hoàn toàn không như thế.
Hồ Chí Minh cho rằng, phương pháp giáo dục cán bộ phải theo “nguyên tắc tự
nguyện tự giác, giải thích, bàn bạc, thuyết phục, chứ không gò bó” (13). Người yêu cầu
phương pháp huấn luyện, giảng dạy cần phải chú trọng đến việc phát huy tính tích cực,
sáng tạo của người học. Do đó: trong quá trình giảng dạy, tránh việc truyền thụ kiến thức
4



một chiều cũng như tránh việc học thuộc lòng từng câu, từng chữ một cách máy móc.
Người giảng dạy phải có phương pháp và cách thức thích hợp để truyền đạt nội dung cần
thiết đến người học.
Để phát huy được tính sáng tạo, tự giác học tập của người học thì cách truyền đạt
hay còn được hiểu là cách dạy của người thầy cũng cần được coi trọng. Hồ Chí Minh
nhiều lần nhấn mạnh là phải có cách dạy bao quát giúp người học hiểu thấu vấn đề mà
tốn ít thời gian, cốt thiết thực, chu đáo hơn tham nhiều. Do đó, trong phương pháp giảng
dạy phải lựa chọn những phương pháp phù hợp với trình độ của người học cũng như
thời gian học tập của từng loại lớp.
Kế thừa quan điểm của Chủ tịch Hồ Chí Minh, qua các giai đoạn cách mạng,
Đảng ta luôn coi trọng việc đào tạo, bồi dưỡng những người làm công tác “huấn luyện”,
giảng dạy lý luận chính trị.
Văn kiện hội nghị lần thứ năm Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa X, đã chỉ
rõ: “Đổi mới và nâng cao chất lượng giáo dục lý luận trong hệ thống các trường chính
trị…khắc phục sự lạc hậu của chương trình, nội dung, phương pháp dạy và học, đảm
bảo tính cơ bản, hệ thống, hiện đại, phù hợp với thực tiễn Việt Nam” (14). Như vậy, để
đáp ứng yêu cầu đào tạo, bồi dưỡng lý luận chính trị cho đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản
lý ở các địa phương trong tình hình mới hiện nay, đòi hỏi các trường chính trị phải
không ngừng đổi mới và nâng cao chất lượng giảng dạy. Để nâng cao chất lượng giảng
dạy, một trong những nhiệm vụ trọng tâm nhất là xây dựng, đào tạo, bồi dưỡng đội ngũ
giảng viên.
Quán triệt sâu sắc tinh thần Nghị quyết Trung ương tám (khóa XI) về đổi mới
căn bản, toàn diện giáo dục và đào tạo, trong Nghị quyết số 32-NQ/TW, ngày 26 tháng
5 năm 2014 của Bộ Chính trị về: tiếp tục đổi mới, nâng cao chất lượng công tác đào
tạo, bồi dưỡng lý luận chính trị cho cán bộ lãnh đạo, quản lý đã xác định rõ cần phải:
“Xây dựng đội ngũ giảng viên có chất lượng, có kiến thức chuyên sâu và kinh nghiệm
hoạt động thực tiễn, có phương pháp giảng dạy phù hợp và tâm huyết với nghề”.(15)
5



Như vậy, từ quan điểm của Chủ tịch Hồ Chí Minh đến quan điểm của Đảng ta
đều coi trọng công tác đào tạo, bồi dưỡng những người làm công tác giảng dạy lý luận
chính trị. Điều này đặt ra nhiệm vụ rất lớn đối với các cơ sở đào tạo giảng viên lý luận
chính trị, cho các trường chính trị. Học viện Báo chí và Tuyên truyền là cái nôi trong
đào tạo, bồi dưỡng giảng viên lý luận chính trị cho các trường chính trị trong cả nước.
Trong thời gian qua Học viện Báo chí và Tuyên truyền đã góp phần đào tạo cho
các trường chính trị một đội ngũ giảng viên có bản lĩnh chính trị vững vàng, phẩm chất
đạo đức tốt, có tinh thần yêu nước sâu sắc, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ
nghĩa xã hội, nắm vững lý luận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Các giảng viên được đào tạo bằng một, bằng hai hoặc sau đại học tại Học viên
Báo chí và Tuyên truyền trở về có kiến thức chuyên môn vững vàng, có sự trưởng
thành về mọi mặt trong công tác. Phương pháp giảng dạy của giảng viên đã được cải
thiện. Giảng viên đã vận dụng phương pháp dạy học tích cực vào công tác giảng dạy
một cách có hiệu quả, thu hút học viên trong mỗi giờ lên lớp, tạo không khí học tập sôi
nổi. Đa số giảng viên kết hợp được nhiều phương pháp giảng dạy khác nhau trong bài
giảng và sử dụng các phương tiện hỗ trợ hiện đại để trình chiếu ảnh minh họa, phim tư
liệu, sơ đồ, bảng biểu…
Qua bài giảng của các Thầy, Cô giáo của Học viện các học viên cũng thu nhận
được những kiến thức thực tế nhất định trên nhiều lĩnh vực.
Công tác nghiên cứu khoa học của giảng viên sau khi được đào tạo về cũng
được nâng cao, có thêm kỹ năng, phương pháp trong nghiên cứu.
Tuy nhiên, giảng viên các trường chính trị vẫn còn một số hạn chế nhất định:
Một số ít giảng viên kiến thức về lý luận vẫn còn hạn chế, có lúc chưa kiến giải
được những vấn đề lý luận do đó soạn giảng các bài đôi khi chưa đạt yêu cầu.
Kiến thức thực tiễn vẫn còn ít nhiều hạn chế, có giảng viên chỉ lý luận suông
chưa biết cách liên hệ lý luận với thực tiễn để diễn giải vấn đề.
Phương pháp giảng dạy còn khô khan, chưa biết phối hợp có hiệu quả các
phương pháp trong quá trình lên lớp, đôi khi áp dụng một cách máy móc.
6



Nguyên nhân của hạn chế này, theo như TS. Lưu Hồng Minh trong đề tài đánh
giá chất lượng đào tạo cử nhân chuyên ngành lý luận chính trị ở Học viện Báo chí và
Tuyên truyền giai đọan 2000 – 2012 có nêu: một thực tế diễn ra là sinh viên học các
môn lý luận chưa có tinh thần học tập và hứng thú với các môn học của mình. Kết quả
học tập của sinh viên những chuyên ngành này chưa cao, động lực cũng như cố gắng
học tập còn hạn chế, một số học để đối phó, học sao cho qua, còn bản chất vấn đề
nhiều khi không hiểu, niềm đam mê, hứng thú nhiều khi không có. Trong rất nhiều giờ
giảng, giảng viên hầu như chỉ cắm cúi vào giáo trình, nhắc lại những điều đã có trong
sách vở, tài liệu. Nhiều giờ học trôi qua trong sự nhàm chán, nặng nề, bởi giảng viên
chỉ biết lý thuyết suông, thiếu thực tiễn. Bài giảng thiếu sức sống, không thuyết phục,
không sinh động đang diễn ra khá phổ biến tại các trường, các cơ sở đào tạo chính trị
hiện nay. Điều này, ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng và hiệu quả công tác đào tạo, bồi
dưỡng giảng viên lý luận chính trị trong thời gian qua.
Từ thực tế nêu trên, xin có một số kiến nghị đối với các cơ sở đào tạo:
Thứ nhất, đối những giảng viên lý luận chính trị vấn đề cốt yếu nhất là phải rèn
luyện phẩm chất chính trị và đạo đức cho họ.
Phải rèn luyện đội ngũ này trở thành những người tuyệt đối trung thành với Đảng,
với chế độ, với những mục tiêu, lý tưởng của Đảng. Bởi vì họ chính là người tuyên truyền
và củng cố niềm tin cách mạng đến với cán bộ, đảng viên và quần chúng nhân dân ở địa
phương. Những người “truyền lửa”, truyền nhiệt huyết cách mạng, truyền lý luận cách
mạng phải là những người được “trui rèn” để có phẩm chất chính trị vững vàng nhất.
Cần trang bị cho học viên có thế giới quan khoa học và nhân sinh quan cách mạng,
xây dựng niềm tin vào con đường đi lên CNXH, vào sự nghiệp cách mạng mà Đảng và
Nhân dân ta đang tiến hành. Bởi trong bối cảnh hiện nay, các thế lực thù địch luôn tìm cách
chống phá cách mạng ta, trên các trang mạng luôn có những tin tức nói xấu Đảng, nói xấu
chế độ, do đó cần trang bị cho học viên khả năng “miễn dịch” với những luận điệu này.
Đồng thời, trang bị cho họ những kiến thức lý luận và thực tiễn vững chắc để có thể chống
lại những luận điểm sai trái của các thế lực thù địch, phủ nhận chủ nghĩa Mác - Lênin, tư

7


tưởng Hồ Chí Minh, phủ nhận những thành quả cách mạng mà Đảng ta đã lãnh đạo nhân
dân giành được qua các giai đoạn cách mạng.
Rèn luyện đạo đức cách mạng, đạo đức nghề nghiệp cho giảng viên lý luận
chính trị là cực kỳ quan trọng.
Hơn ai hết giảng viên lý luận chính trị phải là người có đạo đức trong sáng,
mẫu mực, quyết tâm, phấn đấu suốt đời cho Đảng, cho cách mạng, dù trong bất kỳ
hoàn cảnh khó khăn, gian khổ nào. Ngoài việc “dạy chữ” thì “dạy người” là hết sức
quan trọng. Do đó, cần đào tạo học tập tri thức lý luận chính trị đi đôi với rèn luyện
đạo đức cách mạng; học tập nhằm hoàn thiện đạo làm người, nâng cao trình độ và năng
lực hoàn thành nhiệm vụ; học để phục vụ lợi ích của Đảng, nhân dân, Tổ quốc và cả
nhân loại như sinh thời Chủ tịch Hồ Chí Minh từng căn dặn cán bộ: Học để làm việc,
làm người, làm cán bộ. Học để phụng sự đoàn thể, giai cấp và nhân dân, Tổ quốc và
nhân loại. Muốn đạt mục đích đó thì phải: Cần, kiệm, liêm, chính, chí công, vô tư.
Giáo dục đạo đức nghề nghiệp cho giảng viên từ khi còn ngồi trên ghế nhà
trường, để họ có ý thức về nghề nghiệp, thật sự tâm huyết với nghề, yêu nghề và có
trách nhiệm với nghề, thật sự say mê với nghề “trồng người” của Đảng. Xây dựng cho
họ hình ảnh mô phạm của người thầy về cả kiến thức, phong cách và đạo đức.
Để giáo dục những giảng viên tương lai có được phẩm chất chính trị và đạo đức
như thế thì đòi hỏi “Thầy của những người thầy” phải thực sự chuẩn mực, là tấm
gương sáng để học viên noi theo.
Thứ hai, cần gắn lý luận với thực tiễn trong đào tạo giảng viên
Những học viên được các trường chính trị tỉnh, thành phố cử đi học đa phần để trở
thành giảng viên giảng dạy lý luận chính trị. Tuy nhiên, họ tuổi đời còn trẻ, chưa có kinh
nghiệm thực tiễn và sự từng trải, do đó trong quá trình giảng dạy cần gắn giảng dạy lý luận
với giải quyết những yêu cầu của thực tiễn đặt ra, tránh nói suông, kinh viện, tầm chương,
trích cú; cần bám sát thực tiễn, bám sát hơi thở của cuộc sống và dùng lý luận khoa học để
kiến giải vấn đề thực tiễn một cách thuyết phục, giúp người học hiểu sâu hơn vấn đề; những

học viên - giảng viên lý luận chính trị tương lai - luôn mong muốn được cung cấp, cập nhật
8


những kiến thức, thông tin mới cũng như được giảng viên gợi mở những vấn đề thực tế
cuộc sống đặt ra và hướng giải quyết để họ vừa được thỏa mãn được nhu cầu ham hiểu biết
đồng thời hình thành tư duy mới, cách tiếp cận khác nhau trong giải quyết các vấn đề thực
tế. Đây sẽ là những kỹ năng, kinh nghiệm quý báu giúp họ sau khi về cơ quan công tác đạt
hiệu quả cao hơn trong quá trình giảng dạy.
Thứ ba, đẩy mạnh rèn luyện phương pháp giảng dạy tích cực cho giảng viên
Ngày nay, phương pháp giảng dạy đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong việc truyền
thụ kiến thức đến với người nghe. Người dạy có phương pháp tốt thì hiệu quả bài giảng
càng cao còn ngược lại sẽ tạo sự nhàm chán cho học viên. Cần trang bị cho giảng viên lý
luận chính trị những phương pháp giảng tích cực để vận dụng phù hợp với từng nội dung
bài giảng, từng đối tượng học viên, tránh áp dụng một cách máy móc sẽ phản tác dụng. Quá
trình đổi mới phương pháp dạy học nhằm phát huy tính tích cực, chủ động của người học,
lấy học viên làm trung tâm cần được coi trọng hơn nữa, nhằm biến quá trình đào tạo thành
quá trình tự đào tạo. Đổi mới ở đây không phải là phủ định tất cả những phương pháp
truyền thống. Thiết nghĩ, trong giảng dạy lý luận chính trị, phương pháp truyền thống như
thuyết trình vẫn là rất quan trọng nhưng bên cạnh đó cần phối hợp linh hoạt với các phương
pháp khác như: hỏi đáp, sàng lọc, lấy ý kiến ghi lên bảng, phỏng vấn nhanh, làm việc
nhóm,...kết hợp với việc sử dụng các phương tiện hỗ trợ hiện đại một cách hợp lý để tiết
học trở nên sinh động hơn, người học chủ động tham gia vào quá trình học tập để tìm ra và
lĩnh hội kiến thức.
Để thực hiện tốt được điều này, giảng viên giảng dạy ở Học viện phải là những người
tiên phong, làm “kiểu mẫu” cho những giảng viên tương lai - tức là giảng viên Học viện cần
đổi mới phương pháp dạy học. Qua đó, học viên sẽ học được những phương pháp giảng
dạy tích cực thông qua chính những bài giảng của Thầy, Cô. Đây chính là cách học tập
phương pháp nhanh và hiệu quả nhất.
Thứ tư, tăng cường trang bị kỹ năng nghiên cứu khoa học cho giảng viên

Đẩy mạnh hơn nữa việc trang bị cho học viên những kỹ năng nghiên cứu khoa học,
giúp học viên có khả năng “tự mình” nghiên cứu khoa học. Điều này đòi hỏi các Thầy, Cô
9


phải mất nhiều thời gian và công sức hơn, cần động viên, khuyến khích để học viên nghiên
cứu khoa học. Các bài thu hoạch, các bài tiểu luận, luận văn của học viên cần được giảng
viên định hướng và sửa chữa kỹ lưỡng hơn, đồng thời được đánh giá một cách khách quan
hơn, tránh để tình trạng học viên “cắt - dán”, kế thừa một cách “nguyên xi” rồi nộp mà vẫn
đạt. Cần trang bị cho người học thái độ trung thực trong nghiên cứu khoa học.
Thứ năm, tăng cường cơ sở vật chất, kỹ thuật cho công tác đào tạo
Học viện cần đầu tư thêm cơ sở vật chất phục vụ cho quá trình học tập của học viên
như hệ thống hội trường, phòng học; các phương tiện hiện đại hỗ trợ giảng dạy và học tập;
xây dựng thư viện điện tử phục vụ nhu cầu tìm hiểu, tra cứu tài liệu ngày càng cao của
giảng viên và học viên; đặc biệt ở khu ký túc xá của Học viện hiện nay còn rất thiếu các
phương tiện nghe, nhìn để học viên xem thời sự, cập nhật thông tin.
Thứ sáu, đẩy mạnh công tác đào tạo, bồi dưỡng giảng viên
Học viện cần thường xuyên mở các lớp đào tạo, bồi dưỡng, tập huấn kỹ năng,
nghiệp vụ, phương pháp giảng dạy tích cực cũng như các lớp cập nhật kiến thức mới
cho đội ngũ giảng viên của các trường chính trị theo hướng chuyên sâu.
Cần mở thêm một số chuyên ngành đào tạo chuyên môn sâu cho các trường
chính trị. Hiện nay các trường chính trị đều có khoa Dân vận nhưng vẫn chưa có
chuyên ngành đào tạo về công tác Dân vận. Điều này rất cần Học viện nghiên cứu
để có hướng giúp các trường chính trị đào tạo đội ngũ giảng viên giảng dạy phần
học này trong thời gian tới.
Đại thi hào Ta-go từng nói: Giáo dục một người đàn ông được một con người.
Giáo dục một người đàn bà được một gia đình. Giáo dục người thầy được cả một thế
hệ. Từ đó để thấy vai trò quan trọng của người thầy trong việc đào tạo, bồi dưỡng con
người. Người thầy giảng dạy lý luận chính trị sẽ có vai trò rất lớn góp phần bảo vệ
Đảng, bảo vệ chế độ cần được quan tâm hơn nữa, để chăm bồi cả đức và tài, cả kỹ

năng và phương pháp để hoàn thành nhiệm vụ cao cả của mình.

10


Tài liệu tham khảo:
(1) V. I. Lênin (1978), Toàn tập, Tập 4, Nxb Tiến bộ, Matxcơva.tr.437
(2), (3) Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Tập 5, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội. tr.
309, tr.313
(4, 11) Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Tập 11, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội. tr.90,
tr.97
(5), (6), (7, 8, 9), (10), (12) Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Tập 6, Nxb Chính trị quốc
gia, Hà Nội. tr.360 - 361, 355, 356, 61, 360.
(13) Hồ Chí Minh (2011), Toàn tập, Tập 10, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội. tr. 378
(14) Đảng Cộng sản Việt Nam, Văn kiện hội nghị lần thứ năm Ban Chấp hành Trung
ương Đảng khóa X, Nxb. CTQG, HN, 2007, tr. 48
(15) Nghị quyết số 32-NQ/TW của Bộ Chính trị, ngày 26/5/2014 về tiếp tục đổi mới,
nâng cao chất lượng công tác đào tạo, bồi dưỡng lý luận chính trị cho cán bộ lãnh đạo,
quản lý

11



×