Tải bản đầy đủ (.pdf) (42 trang)

BÀI TOÁN CÔSI VỚI BAO HÀM THỨC TIẾN HÓA BẬC CAO LUẬN VĂN THẠC SỸ TOÁN HỌC

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (212 KB, 42 trang )

 

B GIÁO DC VÀ ĐÀO TO
TRƯNG ĐI HC SƯ PHM HÀ NI 2
——————————————–

NGUYN VĂN ĐIN

BÀI TOÁN
CÔ-SI
VIBC
BAO
HÀM THC
TIN
HÓA
CAO

LUN VĂN THC SĨ TOÁN HC

HÀ NI, 2012


 

B GIÁO DC VÀ ĐÀO TO
TRƯNG ĐI HC SƯ PHM HÀ NI 2
——————– * ———————

NGUYN VĂN ĐIN

BÀI TOÁN CÔ-SI


VI BAO HÀM THC TIN HÓA BC CAO
Chuyên ngành: Toán Gii tích
Mã s: 60 46 01

LUN VĂN THC SĨ TOÁN HC

Ngưi hưng dn khoa hc: TS. Trn Đình K

Hà Ni, 2012


 

Li cm ơn
Tôi xin đưc gi li cm ơn chân thành và sâu sc ti TS. Trn
Đình K đã tn tình hưng dn, giúp đ, ch bo tôi trong sut quá
trình làm lun văn.
Cũng qua lun văn này, tôi xin đưc gi li cm ơn đn các thy
cô giáo trong t Gii tích - khoa Toán - trưng Đi hc Sư phm Hà
ni 2, gia đình, bn bè và các bn hc viên lp K14 Toán gii tích đt
2, nhng ngưi đã đng viên, giúp đ tôi trong sut quá trình hc tp
và làm lun văn.
Hà Ni, tháng 9 năm 2012
Tác gi
Nguyn Văn Đin

1


 


Li cam đoan
Tôi xin cam đoan lun văn này là do tôi t làm dưi s hưng dn
và giúp đ tn tình ca TS. Trn Đình K. Tôi xin cam đoan s
liu và kt qu nghiên cu trong lun văn này là trung thc và không
trùng lp vi các đ tài khác. Các thông tin trích dn, các tài liu
tham kho trong lun văn đã đưc ch rõ ngun gc. Lun văn chưa
đưc công b trên bt kì tp chí, phương tin thông tin nào.
Hà Ni, tháng 9 năm 2012
Tác gi

Nguyn Văn Đin

2


 

Mc lc
1 Kin thc chun b

8

1.1 H gii thc . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 9
1.2 Không gian pha . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 13
1.3 Đ đo khôn
khôngg co
comp
mpaact và ánh x đa tr né
nénn . . . . . . . 14


2 Bài toán tng quát

19

3 ng dng
dng gii thc
thc suy rng
rng cho
cho phương
phương trình
trình tin
tin hóa
cp hai dng đy đ
29

3


 

Các kí hiu
tp hp s t nhiên
tp hp s t nhiên khác  0
  tp hp s thc
R
R+   tp hp s thc không âm
C
  tp hp s phc
i

  đơn v o tron
trongg tp s phc
∆   toán t Laplace
M N C    đ đo không comp
compact
act
(u.s.c)   na li
liên
ên tc trên
N
N∗

 

4


 

M ĐU
Lý do chn đ tài
Lý thuyt na nhóm là mt công c mnh cho vic nghiên cu tính
đt đúng ca các lp bài toán liên quan đn phương trình vi tích phân.
C th, tính đt đúng ca bài toán Cô-si đi vi phương trình vi phân
cp mt
(C P 1)



u (t) =   Au(t), t >  0

u(0) =  ξ 

liên quan cht ch vi vic  A  sinh ra mt na nhóm liên tc mnh, 
đây hàm trng thái  u ly giá tr trong mt không gian Banach  X   nào
đó. Đ nghiên cu tính đt đúng ca các bài toán vi phương trình vi
phân bc cao, ví d
(C P 2)



u (t) + Au (t) + B
 Bu
u(t) = 0, t >  0
u(0) =   ξ, u (0) =  η ,

ngưi ta tìm cách đưa nó v h phương trình bc nht đ có th áp
dng các kt qu ca lý thuyt na nhóm. Tuy nhiên công vic này
không phi bao gi cũng thc hin đưc bi sau khi chuyn v h
bc nht, toán t ma trn không có các tính cht đ tt đ sinh ra
na nhóm. Do vy ngưi ta đt vn đ xây dng mt gii thc suy
rng cho các phương trình bc cao, tương t như na nhóm đi vi
phương trình bc nht đ nghiên cu tính gii đưc ca các bài toán
liên quan. Các kt qu đi vi bài toán tuyn tính tng quát có th
tìm thy trong các tài liu [38].
Cho đn nay, vì lý do k thut, các kt qu đi vi bài toán na
tuyn tính còn ít đưc bit đn, nht là đi vi bài toán Cô-si vi bao
hàm thc vi phân bc cao. Vi kỳ vng tip cn mt vn đ nghiên
cu ca toán hc hin đi, tôi chn đ tài:
"Bài toán Cô-si đi vi bao hàm thc tin hóa bc cao" 
Mc tiêu ca lun văn là nghiên cu mt lp bài toán Cô-si tng quát

vi
baothc
hàmsuy
thcrng
vi phân
bc thit
cao cólptrcho
vô phương
hn datrình
trên tuyn
các kttính.
qu
v gii
đã đưc
5


 

Mc đích nghiên cu
Áp dng lý thuyt gii thc suy rng đ tìm điu kin tn ti nghim
cho các bài toán Cô-si vi bao hàm thc vi phân bc cao. Trong đó
chú trng đn lp bài toán (CP2).

Nhim v nghiên cu
1. Nghiên cu lý thuyt
thuyt gii thc suy rng cho phương trình vi phân
tuyn tính bc cao.
2. Nghiên cu lý thuyt đim bt đng cho ánh x đa tr.
3. Tìm điu kin gii đưc cho các bài toán Cô-si na tuyn tính.


Đi tưng và phm vi nghiên cu
•  Đi tưng nghiên cu: Phương trình và bao hàm thc vi phân

bc cao.

•  Phm vi nghiên cu: Tính gii đưc, cu trúc tp hp nghim

ca bài toán Cô-si đi vi phương trình và bao hàm thc vi phân
bc cao.

Phương pháp nghiên cu
S dng các công c và các kt qu ca gii tích đa tr, lý thuyt na
nhóm, gii thc suy rng và đ đo không compact (MNC).

D kin đóng góp mi và hưng nghiên cu tip theo
Xác lp các điu kin đ cho tính gii đưc ca mt lp bài toán đi
vi bao hàm thc vi phân bc cao. Mt s vn đ đt ra cho nhng
nghiên cu tip theo:
1. S tn nghim tun hoàn ca bài toán: nghim có tính cht
u(0) =   u(T );
2. S tn ti nghim ràng buc ca bài toán: nghim có tính cht
u t

  K,

t

, T 


  K 

( ) ∈
gian
pha;   ∀   ∈   [0 ], trong đó

6

 là mt tp đóng trong không


 

3. Dáng điu tim cn ca nghim khi  t →  +∞.

7


 

Chương 1
Kin thc chun b
Bài toán tng quát
Xét bài toán Cô-si vi phương trình vi phân bc cao:
N −1

Ai u(i) (t)  ∈  F (t, u(t), ut ), t  ∈  [0 , T ],

N ))
u(N 

(t) +



  (1.1)

i=0

 

u(i) (0) =  u i , i  = 1,...,N   − 1,
u(s) =   ϕ(s), s  ∈  ( −∞, 0],

 

(1.2)
(1.3)

trong đó   N    1, Ai, i=0,...,N-1, là các toán t tuyn tính trên không
gian Banach ( X, .) và F  là mt ánh x đa tr, s đưc mô t chi tit
 phn sau.  đây  ut mô t trng thái lch s ca hàm  u tính đn thi
đim   t, nghĩa là   ut(s) =  u (t + s)  vi   s ∈  (−∞, 0].
Có th thy phương trình vi phân bc cao dng (1.1) xut hin
trong nhiu mô hình thc t ca cơ hc, vt lý, công ngh cũng như 
  Ai  là các toán t vi phân đo hàm riêng. Mt
điu
khin,
trong
đó
cách tip cn ph bin là đưa phương trình (1.1) v h phương trình

bc nht trong không gian hàm thích hp và nghiên cu h này bng
công c lý thuyt na nhóm. Tuy nhiên, như đã ch ra trong các tài
liu [13, 34, 38], phương pháp này khó thc hin khi mà không gian
nghim không th xây dng đưc mt cách tưng minh hoc là không
gian nghim đưc xây dng rt khó ng dng trong thc t. Ngoài ra,
như đã đ cp trong các công trình [13, 39], vic nghiên cu trc tip
phương trình bc cao có th nhn đưc các kt qu tng quát hơn.
Bài toán Cô-si trong trưng hp   N   = 1  đã đưc nghiên cu rng
rãi bng cách tip cn na nhóm. Phương pháp này đưc trình bày
chi tit trong các tài liu [12, 25, 34, 37]. Tip theo, ngưi ra tng

8


 

quát hóa khái nim na nhóm liên tc bng cách xây dng khái nim
na nhóm tích phân (xem [2, 3, 6, 23, 30, 36]) và na nhóm chính
quy hóa (xem [8, 38]), đ nghiên cu nhiu lp bài toán tng quát liên
quan đn phương trình vi phân bc nht và bc hai, trong đó các toán
  Ai  không nht thit phi xác đnh trù mt (như trưng hp na
t 
nhóm liên tc). Chúng tôi xin gii thiu các công trình có liên quan
đn lun văn bao gm [8, 9, 18, 21, 27, 32, 33, 39]. Sau đó, mt khái
nim tng quát hóa ca na nhóm tích phân và na nhóm chính quy
hóa đưc gii thiu trong [10, 11] đưc gi là h gii thc  và
 và khái nim
m rng ca nó đưc xây dng trong [40]. Trong [10], tác gi đưa ra
mt ví d đ minh chng s hn ch ca c hai khái nim na nhóm
tích phân và na nhóm chính quy hóa. C th, vi mt s lp phương

trình, toán t   Ai  không sinh ra na nhóm tích phân cũng như na
nhóm chính quy hóa, đc bit trong trưng hp   Ai  có dng ma trn
các toán t. Lý do là na nhóm tích phân đòi hi toán t sinh phi
có tp gii khác rng, trong khi na nhóm chính quy hóa đòi hi mt
s tính cht giao hoán mà toán t dng ma trn không th đáp ng.
S dng khái nim h gii thc trong [40], ta s chng minh tính
gii đưc ca bài toán (1.1)-(1.3) vi các điu kin thích hp áp đt
lên hàm phi tuyn   F  thông qua đ đo không compact (MNC). Cách
tip cn ca chúng tôi là s dng lý thuyt đim bt đng cho ánh
x đa tr nén. K thut này đưc phát trin trong [22]. Ngoài ra, ng
dng ca gii tích đa tr cho vic nghiên cu các bao hàm thc vi
phân có th tham kho trong các tài liu [4, 5, 7, 16, 20, 24].
Có th nói rng bài toán vi phương trình vi phân có tr vô hn

nhn đưc s quan tâm nghiên cu ca nhiu nhà toán hc (xem
[19, 26, 14, 15, 28, 29, 32] và các tài liu liên quan). Thông thưng,
trng thái lch s ca h đưc xem xét trong không gian pha, xác đnh
bi h tiên đ đ xut bi Hale và Kato (xem [17]).

1.11 H gi
1.
gii
i th
thc
Cho toán t tuyn tính   A  trên không gian Banach   (X,  · ). Ta ký
hiu   D(A) và  R(A), là min xác đnh và, tương ng, min giá tr ca
A. Ký hiu [ D(A)] là không gian đnh chun D (A) xác đnh bi chun

9



 

đ th
x[D(A)]   =   x + Ax, x  ∈ D(A).

Ký hiu   L(X )  là không gian các toán t tuyn tính b chn trên  X .
Vi   B   ∈   L(X ),  ta ký hiu   [R(B )]  là không gian Banach   R(B )   vi
chun
{y  :   By   =  x }.
x[R(B )]  = inf {

 LT 
T ω − L(X ) nu   G  : (ω, ∞)  →   L(X )
Vi hng s dương  ω, ta nói   G ∈  L
và tn ti hàm liên tc   H   : [0, ∞)   →   L(X ), H (t)   =   O(eωt )  sao cho
vi mi   λ > ω, ta có

 

 ∞

G(λ)x  =

e−λt H (t)xdt,  vi

mi x  ∈   X.

0


Nhng tính cht đc t ca không gian  LT ω − L(X )  có th tìm trong
[2, 38]. Vi   λ ∈ R, đt
N −1


P λ   =   λ +



λi Ai , Rλ   =  P λ−1

i=0

nu toán t ngưc tn ti.
Gi s   E 0   ∈   L(X )  là mt đơn ánh. Ta nhc li khái nim  E 0 -h
gii thc đã trình bày trong [40].

Đnh nghĩa 1.1.  Mt h các toán t tuyn tính liên tc   {E (t)}t0   ⊂

−1
gi là mt   E 0 -h gii thc đi vi tp các toán t   (Ai )N 
i=0
 X,, t  0, ta có  E 
 E (·)x  ∈  C N −1 ((0, ∞); X ),  E (i−1) (t)x  ∈
nu vi mi   xx  ∈  X
D(Ai ),   Ai E (i−1) (·)x  ∈  C ((0, ∞); X ), i  = 0,..,N   − 1, và 

L(X )  đưc

  


N −1

E (t)x +

 t

Ai

i=0

0

  tN −1
(t − s)n−i−1
E 0 x,
E (s)xds  =
(N   − 1)!
(n − i − 1)!

trong đó 
  d j
E  (t)x  =  j (E (t)x), j   ∈ N,
dt
 t
(t − s) j −1
(− j)
 j )
E  (t)x  =
  E (s)xds, j   ∈ N\{0}.

 j
 −
(
1)!
0
( j)
 j )

 

10


 

Ví d v h gii thc có th xem trong [40].  đây, ta nhc li
mi liên quan gia h gii thc vi na nhóm tích phân và na nhóm
chính quy hóa trong trưng hp  N   = 1  (xem [10]).
Gi s   C   ∈   L(X )  là mt đơn ánh,   A  là toán t tuyn tính đóng
trên  X  sao cho  C A  ⊂   AC . Khi đó ta đnh nghĩa C -tp gii ca  A  như 
sau
ρC (A) =  { λ  ∈

C

: (λI  −
 − A) là đơn ánh,

R(C )  ⊂ R(λI  −
 − A) và   (λI  −

 − A)−1C   ∈  L (X )}.

Đnh nghĩa 1.2.   Cho   ω, r   ∈   R, r      0. Nu   (ω, +∞)   ⊂   ρC (A)   và 
tn ti   S r (·) :   R+ →   L(X )  tha mãn   t  →   S r (t)u   ∈   C (R+; X )  vi mi 
u  ∈   X  sao
  sao cho
S r (t)L(X )    M eωt , t  0, M >  0 ,

và 
−1

r

(λI   − A) C u  =   λ

 

  +∞

 X..
e−λt S r (t)dt, λ > ω, u  ∈  X

0

thì ta nói   A  là phn t sinh ca na nhóm tích phân bc   r,   C -chính 
-chính 
quy hóa   {S r (t)}t0 . Nu   r  = 0 (tương ng,   C   =  I ), thì   {S r (t)}t0  đưc 
gi là na nhóm   C -chính
-chính quy hóa (tương ng, na nhóm tích phân bc 
r ) và   A  đưc gi là phn t sinh ca   {S r (t)}t0 .


Các tính cht ca na nhóm tích phân bc  r,   C -chính
-chính quy hóa có
th xem trong [10, 38]. Chú ý rng, nu  r   ∈   N, λ0   ∈   ρI (A), thì   A   là
phn t sinh ca na nhóm tích −phân
bc  r  nu và ch nu   A là phn
r
t sinh ca na nhóm   (λ0I  −
 − A) -chính quy hóa (xem [38, Theorem
1.6.7]). Khng đnh sau đây cho ta mi liên h gia h gii thc và
na nhóm chính quy hóa.

Đnh lý 1.1   ([10]).  Gi s   {W (t)}t0  là mt na nhóm   C -chính 
-chính 

  
t

quy hóa, sinh bi   A. Nu  0   W (s)xds   ∈ D(A)   vi   t      0, x   ∈   X   thì 
{W (t)}t0  là mt   C -h
-h gii thc ca   A.

Điu kin đm bo s tn ti ca   E 0 -h gii thc đi vi tp toán
−1
bàyy trong đ
đnh
nh lý sau.
t   (Ai)N 
i=0   đưc trình bà


11


 

Đnh lý 1.2  ([40]).  Gi s các toán t   Ai,   i  = 0,...,N   − 1, là đóng 

−1
và   P λ  là đơn ánh vi   λ > ω. Khi đó tp các toán t   (Ai )N 
i=0   có mt 
E 0 -h gii thc   {E (t)}t0   ⊂   L(X )  tha mãn 

E (N −1) (t), AiE (i−1)(s)  M eωt , i  = 0,...,N   − 1,

nu và ch nu   R(E 0 ) ⊂ R(P λ)   và 

  (1.4)

λN −1 Rλ E 0 , λi−1 AiRλE 0   ∈  L
 LT 
T ω  − L(X ), i  = 1,...,N   − 1.

Vi   0  k    N   − 1, ta kí hiu
k

Dk   =  { x  ∈



D(A j ) :  A j x  ∈ R(E 0) for all 0   j    k }.   (1.5)


 j=0
 j =0

Xét bài toán thun nht tương ng vi (1.1) - (1.3)
N −1
(N )

u

(i)

(t) +


i=0

Ai u (t) = 0, t  0,

 
 

u(i) (0) =  u i , i  = 1,...,N   − 1, u(0) =  u 0  =  ϕ (0)

(1.6)
(1.7)

ta có kt qu sau v tính gii đưc ca nghim c đin, tc là hàm
u(·)   ∈   C N ((0, ∞); X )  sao cho   u(i) (t)   ∈ D(Ai ), t      0, 0      i      N   − 1,
tha mãn (1.6)-(1.7).

Đnh lý 1.3  ([40]).  Gi s tn ti mt   E 0-h gii thc   {E (t)}t0  đi 
−1
vi tp toán t   (Ai )N 
i=0  , khi đó vi   u0   ∈ D0 ,...,uN −1   ∈ DN −1 , bài toán 
(1.6)-(1.7)  có mt nghim cho bi 
N −1

u(t) =

i

t ui −
i!

i

 t

    
i=0

 j=0
 j =0

0

i− j

(t − s)   E (s)vij ds , t  0,
(i −  j )!




trong đó   vij   ∈  X  là các phn t sao cho

A j ui  =  E 0 vij , 0   j    i, 0  i  N   − 1.

Nghim cho bi công thc trên tha mãn các ưc lưng, vi hàm b 
chn cc b   R(t):
N −1

uN (t), u(k) (t)[D(Ak )]    R(t)
i=0



vi mi   t  0   và   0  k    N   − 1.

12



i



A j ui [R(E  )]   (1.8)

ui +


0

 j=0
 j =0




 

1.22 Khô
1.
Không gia
iann pha
Cho   B  là
  là mt không gian tuyn tính, vi na chun  | · |B , bao gm
các hàm s t   (−∞, 0] vào  E    - không gian Banach. Khái nim không
  B  cho các phương trình vi tr, đưc đưa ra bi Hale và
gian
Kato pha
(xem
[19]), bao gm các tiên đ: Nu  v   : (−∞, T ]  →   E  sao
  sao cho
v |[0,T 
([0, T ]; E )  và   v0   ∈ B , thì
[0,T ]]   ∈   C ([0
  vi mi   t ∈  [0, T ];
(B1)   vt   ∈ B  vi

(B2) hàm   t  →  v t  liên tc trên  [0, T ];

(B3)   |vt|B      K (t)sup{v (s)E   : 0      s      t}   +   M (t)|v0 |B , trong đó
K, M   : [0, T ]  →  [0, ∞),   K  là
  là hàm liên tc,   M  là
  là hàm b chn, c
hai hàm này không ph thuc  v .
Sau đây là các ví d v không gian pha tha mãn các tiên đ nêu
trên.
(1) Vi   η

>   0, ký hiu   B   =   C η  là không
ψ   : (−∞; 0] →  E  tha mãn   lim eηθ ψ (θ )  vi

gian các hàm liên tc

θ→−∞

|ψ |B   =

sup eηθ ψ (θ ).
−∞<θ≤0

(2) (Không gian "gim nh" ).
). Gi s  1
 1   p <  + ∞, 0  r <  + ∞ và
g   : (−∞, −r ]  → R là hàm không âm, đo đưc xác đnh trên (−∞, −r ).
Ký hiu   C L pg  là h các hàm s   ϕ   : (−∞, 0]   →   X sao
sao cho   ϕ  liên tc
trên  [ −r, 0] và  g (θ)ϕ(θ) p   ∈   L1 (−∞, −r). Na chun trong  C L pg  cho

bi


  

  −r

|ϕ|C L pg   = sup {ϕ(θ )X } +
−rθ 0

Gi thit thêm rng

 

  −r

g (θ)dθ <  +∞,  vi

−∞

g (θ )ϕ(θ) pX dθ



1

 p

mi s  ∈  (−∞, −r) và

.


  (1.9)

(1.10)

s

g (s + θ )  G(s)g (θ ) vi  s  0 và θ   ∈  ( −∞, −r),

  (1.11)
trong đó G  : (−∞, 0] → R+ b chn đa phương. Theo [19], nu (1.10)  C L p
g
 thagian
mãnpha
(B1)-(B3).
(1.11)
đưctìm
tha
thìv không
Có th
hiumãn
thêm
trong [19].

13


 

1.33 Đ đo
1.

đo kh
khôn
ôngg co
comp
mpac
actt và
và án
ánhh x đa
đa tr
tr nén
nén
Trong mc này, ta nhc li mt s khái nim và kt qu ca gii tích
đa tr s s dng. Có th xem chi tit trong các công trình [4, 5, 7,
16,Gi
20, s 
22,  Y 24].
 là mt không gian Banach. Ký hiu
• P (Y ) = { A  ⊂   Y   :  A  
=  ∅} ,
•   P v (Y ) =  { A  ∈ P (Y ) :   A là li},
•   K (Y ) = { A  ∈ P (Y  ) :   A là compact},
•   K v (Y ) =  K (Y ) ∩ P v (Y  ),
•   C (Y  ) =  { A ∈ P (Y ) :   A là đóng},
•   P b(Y ) =  { A  ∈ P (Y ) :   A b chn}.

Ta s dng đnh nghĩa sau đây v đ đo không compact (xem [22]).

Đnh nghĩa 1.3.   Cho   (A, )  là mt tp sp th t b phân. Hàm 
β   :  P (E )  → A  đưc gi là  đ
  đ


đo không compact (MNC) trong   E   nu 

β (co  Ω) =  β (Ω)  vi

mi   Ω ∈ P (E ),

trong đó   co  Ω  là bao li đóng ca   Ω. Mt MNC   β  đưc
  đưc gi là 
 Ω0, Ω1   ∈ P (E ),   Ω0   ⊂  Ω 1 kéo theo  β (Ω
(Ω0)  β (Ω
(Ω1 );
i) đơn điu, nu  Ω

ii) không kỳ d, nu   β ({a} ∪ Ω) =  β (Ω) vi mi   a  ∈  E , Ω ∈ P (E );
(Ω) vi mi 
iii) bt bin đi vi nhiu compact, nu   β (K ∪ Ω) =  β (Ω)
E );
tp compact tương đi   K   ⊂  E   và   Ω ∈ P E 
Nu   A  là mt nón trong không gian đnh chun, ta nói rng   β   là 
(Ω0  + Ω1)      β (Ω
(Ω0) +  β (Ω1 )   vi 
iv) na cng tính đi s, nu   β (Ω
mi   Ω0, Ω1   ∈ P (E );
(Ω) = 0  khi và ch khi   Ω  là tp compact tuơng 
v) chính quy, nu   β (Ω)

đi.
14



 

Mt ví d quan trng v MNC là đ đo không compact Hausdorff ,
tha mãn tt c các tính cht nêu trên:
χ(Ω) = inf {ε  : Ω có

lưi   ε  hu hn}.

Đ
khôngnêu
compact
Hausdorff
mãn tt
cáccht
tínhsau:
cht trong
đnhđonghĩa
trên, đng
thi, nótha
có thêm
cácc
tính
•   nu   L  là mt toán t tuyn tính b chn trong  E ,   thì   χ(LΩ)   
Lχ(Ω);
•  trong không gian tách đưc   E ,   χ(Ω) = lim sup d(x, E m), trong
m→∞ x∈Ω

đó   {E m}  là h các không gian con hu hn chiu ca  E  sao
  sao cho



E m   ⊂ E m+1, m  = 1, 2,...  và



E m   =  E .

m=1

Gi s   X  là mt không gian metric.
Đnh nghĩa 1.4.  Ánh x đa tr   F   :  X   → P (E )  đưc gi là:
i) na liên tc trên (u.s.c) nu   F −1(V ) =   {x   ∈   X   :   F (x)   ⊂   V }
là tp m ca   X  vi mi tp m   V   ⊂   E ;
ii) đóng nu đ th ca nó   ΓF   =   {(x, y ) :   y   ∈ F (x)}  là tp con 
đóng ca   X   × E ;
(iii) compact nu tp nh   F (X )  là compact tương đi trong   E ;
(iv) ta compact nu hn ch ca nó trên các tp compact   A  ⊂   X 
là compact.

Đnh nghĩa 1.5.  Ánh x đa tr   F   :   X   ⊂   E   →   K (E )  đưc gi là 
nén ng vi MNC   β   ( ββ  -nén)
-nén) nu vi mi tp b chn   Ω   ⊂   X  không 
compact, ta có 
β (F (Ω))
(Ω)) 
 β (Ω)
(Ω).

Gi s   D   ⊂   E  là mt tp con li, đóng ca   E   và   U D  là mt tp

khác rng, m trong D . Ta đnh nghĩa U D  và ∂  U D  là bao đóng và biên
ca   U D  theo tô-pô trong   D.
Cho   β  là
  là mt MNC đơn điu, không kỳ d trong  E .  ng dng ca
khái
nimsau
bcđây.
tô-pô cho ánh x nén (xem [22]) cho ta các đnh lý đim
bt đng
15


 

Đnh lý 1.4  ([22, Corollary 3.3.1]).  Gi s   M  là mt tp li, đóng,
 F   : M →  K v (M)  là ánh x đa tr u.s.c. và   β -nén.
b chn trong   E   và  F 
-nén.
Khi đó tp các đim bt đng ca   F ,   Fix F   := {x  :   x ∈ F (x)}  là khác 
rng và compact.

Đnh lý sau đây là mt phiên bn ca đnh lý Leray-Schauder c
đin.

Đnh lý 1.5  ([22, Corollary 3.3.3]).  Gi s   U D  là mt lân cn m, b 
chn ca đim   a  ∈  D   và   F   : U D   →  K v(D)  là ánh x u.s.c và   β -nén,
-nén,
tha mãn điu kin biên 
x − a  
∈  λ (F (x) − a)


vi mi   x   ∈   ∂  U D   và   0   < λ      1. Khi đó   Fix F  là tp khác rng và 
compact.
 Gi s   G  : [0, T ]  →   K (E )  là hàm đa tr và   p  1.
Đnh
nghĩa
1.6.
Khi đó   G  đưc gi là 
•   L p -kh tích, nu nó có hàm chn kh tích bc   pp  theo nghĩa Bochner.
Nghĩa là có hàm   g   : [0, T ]   →   E ,   g (t)   ∈   G(t)   vi hu khp
t  ∈  [0 , T ]  sao

cho

 

  T 

0

g (s) pE ds <  ∞ ;

•   L p -b chn, nu có hàm   ξ   ∈   L p ([0, T ])  sao cho
G(t)  := sup{gE   :   g   ∈  G (t)}  ξ (t) vi hu khp  t  ∈  [0 , T ].

Tp các hàm chn kh tích bc   p  ca  −G1 đưc ký hiu là   S  pG.
Hàm đa tr   G   gi là  đo đưc   nu   G (V )  đo đưc (ng vi đ
đo Lebesgue trên   J   := [0, T ]) vi mi tp m   V   ca   E . Ta nói   G
là  đo đưc mnh  nu có mt dãy các hàm bc thang   Gn   : [0, T ]   →
K (E ), n = 1, 2,... sao cho

lim H(Gn (t), G(t)) = 0  

n→∞

vi hu khp t  ∈  [0, T ],

trong đó   H  là khong cách Hausdorff trên  K (E ).
Ta bit rng, khi  E  là
 là không gian tách đưc, ta có các khng đnh
sau tương đương (xem [22]):
1.   G  là đo đưc;
16


 

2. vi
vi tp đm đưc trù mt { xn} ca   E , hàm  ϕn   : [0, T ] → R, đnh
nghĩa bi
ϕn (t) =  d (xn , G(t)),

là đo đưc;
3.   G  có biu din Castaing: tn ti h   {gn}  các hàm chn đo đưc
ca   G  sao cho




gn (t) =  G (t)


n=1

vi hu khp  t  ∈  [0, T ];
4.   G  là đo đưc mnh.

Ngoài ra, nu   G  đo đưc và  L p-b chn, thì nó   L p-kh tích. Nu   G
là   L p-kh tích trên  [0, d] vi   p ≥  1 , thì   G cũng   L1 -kh tích. Khi đó, ta
có hàm   t → 0t  G(s) ds  xác đnh bi

 
   
 t

 t

G(s) ds  :=

0

0

1
g (s) dx  :   g   ∈  S G



,   ∀t  ∈  [0 , d].

Đnh nghĩa 1.7.  Ta nói rng hàm đa tr   G : [0, T ] × X × B →  K (X )
tha mãn điu kin Carathéodory nu 

1. hàm   G(. , η , ζ )  : [0, T ]  →   K (X )  là đo đưc mnh vi mi   (η, ζ )  ∈
X   × B ,
2. hàm   G(t,.,.) :   X   × B →  K (X )  là na liên tc trên vi hu khp
t  ∈  [0 , T ].
Hàm đa tr   G  đưc gi là b chn tích phân cc b nu vi mi   r >  0,
tn ti mt hàm   ωr   ∈  L 1([0, T ])  sao cho
G(t , η , ζ )    = sup{z X   :   z   ∈   G(t , η , ζ )  }  ωr (t)   vi hu khp   t  ∈  [0 , T ]

vi mi   (η, ζ ) ∈  X  × B  tha
  tha mãn   ηX   + |ζ |B    r.

Gi s hàm   G   : [0, T ]   ×   X   × B →   K (X )  tha mãn điu kin
Carathéodory và b chn tích
tích phân cc b, khi đó vi u  : (−∞, T ]  →   X 
sao cho   u|[0[0,T 
([0, T ]; X )  và   u0   ∈ B , xét hàm hp
,T ]]   ∈   C ([0
Φ : [0, T ]  →  K (X ),   Φ(t) =  G (t, u(t), ut ).

17


 

Theo đnh nghĩa không gian pha, ta có   t   →   ut   ∈ B  là
  là mt hàm liên
tc. Do đó Φ là kh tích. Phn chng minh có th xem trong [22, Đnh
lí 1.3.5].
Vy, vi   τ   ∈ (0, T ],  ta có th đnh nghĩa hàm hp
P G(u) :=  S Φ1   =  { φ  ∈  L 1 (0, τ ; X ) :   φ(t)  ∈   G(t, u(t), ut ) for a.e. t  ∈  [0 , τ ]}.


Ký hiu
C X 
X (−∞, τ ) =  { u  : (−∞, τ ]  →  X   |   u0   ∈ B   và  u |[0
[0,τ 
,τ ]]   ∈  C ([0, τ ]; X )},

là không gian tuyn tính tô-pô vi na chun
uC X (−∞,τ )
[0,τ ];
];X 
X ) .
,τ )   =  | u0 |B  + uC (([0,τ 

Ta có tính cht đóng yu ca hàm  P G, sinh bi   G. Chng minh tính
cht này có trong [22, B đ 5.1.1].

B đ 1.1.  Gi s   G   : [0, τ ] ×  X   × B

→   K v (X )  b chn tích phân 
cc b, tha mãn điu kin Carathéodory và   {un}  là mt dãy trong 
1
C X 
X (−∞, τ )  hi t v   u∗   ∈ C X 
X (−∞, τ ). Gi s dãy   {φn } ⊂  L (0, τ ; X ),
φn   ∈ P G (un )  hi t yu v   φ∗ , khi đó   φ∗   ∈ P G (u∗ ).

18



 

Chương 2
Bài toán tng quát
Ký hiu   X 0   = [R(E 0)]   ⊂   X . Xét hàm đa tr   F   : [0, T ] ×  X   × B →
K v (X 0 )  cho trong bài toán (1.1)-(1.3). Do   E 0  là đơn ánh, ta có th
đnh nghĩa hàm đa tr   F 0   : [0, T ] × X   × B →  K v (X )  như sau
 

F 0   =  E − 1 F.

(2.1)

0

Gi s   F 0  tha mãn các điu kin:
 × B →   K v (X )  là hàm Carathéodory;
(F 1)   F 0  : [0, T ] × X  ×
(F 2)   F 0  b chn tích phân cc b;
(F 3)  vi mi tp b chn  Q ⊂ B   và   Ω  ⊂  X ,
χ(F 0 (t, Ω, Q))  h(t)χ(Ω) + k (t)ψ (Q)

ta có
  vi hu khp  t ∈  [0, T ],

trong đó   h, k   ∈  L 1(0, T ; X )  và
ψ (Q) = sup χ(Q(θ ))

 


(2.2)

θ 0

là  mô-đun không compact theo phân th   ca   Q.
Nhn xét 2.1.  Trong trưng hp   X   =   Rm, điu kin   (F 3)  suy ra t 
(F 2). Tht vy, điu kin b chn tích phân suy ra tp   F 0 (t, Ω, Q)   b 
chn trong   Rm vi hu khp   t  ∈  [0, T ]  và do đó nó là tin compact.
Nu   dim(X ) = +∞, thì mt trưng hp riêng đm bo cho   (F 3)
đưc tha mãn là:
F 0 (t,.,.) :  X   × B →  K v (X )
  F 0trong 
(t,.,.)  X 
 ∈  [0 , T ],tương
 bin
liênchn
tc trong 
tuyt  đi
 tc là,đi
X   ×vi
B  thành
b
 hu
thànhkhp
tp  tcompact
. các tp

19



 

Nhn xét 2.2.   Nu   E 0−1  b ch
chn,
n, ccác
ác tín
tínhh ch
cht t   (F 1) − (F 3)   cho   F 0

có th thay th bi các tính cht tương t cho   F .

Ta có đnh nghĩa nghim tích phân ca (1.1)-(1.3):
 Gi s   ui   ∈   Di , i   = 0,...,N   −  1   vi   u0   =   ϕ(0).
Đnh
nghĩa
2.1.
Cho   τ   ∈  (0, T ], mt hàm   u ∈ C X 
X (−∞, τ )  đưc gi là nghim tích phân 

  (1.1)-(1.3)  trên khong   (−∞, τ ]  nu nó tha mãn phương 
ca bài toán  (1.1)
trình tích phân 

  


 

ϕ(t),


u(t) =

vi   tt  0,

 t

w(t) +

E (t − s)φ(s)ds

  vi   tt  ∈  [0, τ ],

0

 φ  ∈ P F 
w  là nghim ca bài toán thun nht  (1.6)-(1.7)
trong đó  φ
F  (u) và   w
trên khong   [0, τ ].
0

([0, τ ]; X )  xác đnh bi
Xét toán t   S   :  L 1(0, τ ; X )  →   C ([0

 
 t

S (f )(t) =

E (t − s)f (s)ds.


 

(2.3)

0

Ta có khng đnh sau (xem chng minh trong [22, B đ 4.2.1]).

Mnh đ 2.1.  Toán t   S  có
  có các tính cht:
(S 11))  Tn ti hng s   C 0   >  0  sao cho
 t

S (f )(t) − S (g)(t)X    C 0

 
0

f (s) − g (s)X ds

vi mi   f , g   ∈  L 1(0, τ ; X ), t ∈  [0, τ ];

(S 22))  vi mi tp compact   K   ⊂   X  và dãy   {f n } ⊂   L1 (0, τ ; X )  sao cho
{f n (t)} ⊂   K  vi
  vi hu khp   t  ∈  [0, τ ], nu   f n    f  (hi t yu) thì 
S (f n )  →  S (f )  (hi t mnh).

T Mnh đ 2.1 ta có kt qu sau (xem [22, B đ 4.2.4]).


Mnh đ 2.2.  Gi s   {ξ n} ⊂   L1(0, τ ; X )  b chn tích phân, tc là,
ξ n (t)  ν (t),  vi hu khp   t  ∈  [0 , τ ],
20


 

trong đó   ν   ∈  L 1 ([0, τ ]). Gi s tn ti hàm   q   ∈   L1 ([0, τ ])  sao cho
χ({ξ n (t)})  q (t),  vi

hu khp  t  ∈  [0, τ ].

Khi đó 

 t

χ({S (ξ n )(t)})  2C 0

 

q (s)ds

0

vi mi   t ∈  [0, τ ].

Đnh nghĩa 2.2.   Dãy   {ξ n } ⊂   L1(0, τ ; X )  đưc gi là na compact 
nu nó b chn tích phân và tp   {ξ n(t)}  là compact tương đi trong   X 
vi hu khp   t ∈  [0, τ ].


Theo [22, Đnh lý 4.2.1 và 5.1.1], ta có

Mnh đ 2.3.  Nu dãy   {ξ n} ⊂   L1(0, τ ; X )  là na compact, thì   {ξ n}
là compact yu trong   L1(0, τ ; X )   và   {S (ξ n)}  compact tương đi trong 
C ([0
([0, τ ]; X ). Ngoài ra, Nu   ξ n    ξ 0   thì   S (ξ n )  →  S (ξ 0 ).
Vi mi hàm   v   ∈  C ([0, τ ]; X )  thuc mt tp li đóng, tp hp
D0   =  { v   ∈   C ([0
([0, τ ]; X ) :  v (0) =   ϕ(0)},

 

(2.4)

trong đó ϕ là hàm giá tr ban đu, ta đnh nghĩa hàm v[ϕ] ∈ C X 
X (−∞, τ )
như sau
ϕ(t),   nu   t  0,
v [ϕ](t) =
(2.5)
v (t),   nu   t  ∈  [0 , τ ].
Khi đó ta thy rng hàm  u ∈ C X 
X (−∞, τ )  là nghim tích phân ca bài



toán (1.1)-(1.3) nu nó có dng
u  =  v [ϕ],

vi  v   ∈ D0  là đim bt đng ca toán t 

G   : D 0   → D0

xác đnh bi
G (v ) =   w + S  ◦
 ◦ P F 
F  (v [ϕ]),
0

trong đó   w  là nghim ca bài toán thun nht (1.6)-(1.7).
  là toán t đóng 
s   F 0  tha mãn (F1)-(F3). Khi đó   G  là
B
nhnđgiá2.1.
tr Gi
compact.
21


 

 

G  :
Chng minh.  Ta ch cn chng minh khng đnh ca đnh lý cho G 
D0   →   C ([0
([0, τ ]; X ),
G (v ) =   S   ◦◦ P F 
F  (v [ϕ]).
0


Gi s   {vn} ⊂ D0   hi t đn   v∗ trong   D0   và   z n   ∈ G (vn)   sao cho
z n   →   z ∗ trong   C ([0
([0, τ ]; X ). Ta s chng t rng   z ∗ ∈ G 
G (v ∗ )). Vi
ξ n   ∈ P F 
F  (vn [ϕ])  sao cho   z n   =   S (ξ n ), ta có



0

ξ n (t)  ∈  F 0 (t, vn (t), vn [ϕ]t ) vi

  

hu khp t ∈  [0, τ ],

và s dng (F 2), ta có {ξ n} b chn tích phân. Hơn na, gi thit (F 3)
cho ta
χ({ξ n (t)})  h(t)χ({vn (t)}) + k (t)ψ ({vn [ϕ]t })  vi

hu khp t  ∈  [0, τ ].
(2.6)
([0, τ ]; X )  suy ra rng   χ({vn (t)}) = 0   vi
S hi t ca   {vn}  trong   C ([0
mi   t ∈  [0, τ ]. Mt khác,
ψ ({vn [ϕ]t }) = sup χ({vn [ϕ](t + θ )}) = sup χ({vn (s)}) = 0.
θ 0

  (2.7)


s∈[0
[0,t
,t]]

Do đó, kt hp vi (2.6), ta đưc
χ({ξ n (t)}) = 0  vi

hu khp t  ∈  [0, τ ]

và do vy   {ξ n}  là dãy na compact. T Mnh đ 2.3 ta có   {ξ n}   là
compact yu trong  L1 (0, τ ; X ) và {S (ξ n)} là compact tương đi trong
C ([0
([0, τ ]; X ), do vy ta có th gi thit rng  ξ n    ξ ∗ trong   L1(0, τ ; X )
, τ ]; X ). Áp dng B đ 1.1, ta
 S (ξ n )  →   S (ξ ∗ ) =   z ∗ trong   C ([0
([0
vcóà   ξ z n∗  =




∈ P F 
 ◦ P F 
G (v ∗ ).
F  (v [ϕ])  và do vy   z  =   S (ξ  )  ∈  S  ◦
F  (v [ϕ]) = G 
Ta còn phi chng minh GG   nhn giá tr compact. Gi s {z n} ⊂ G 
G (v )
vi mi   v   ∈ D0 . Khi đó tn ti   {ξ n } ∈ P F F  (v [ϕ])  sao cho   z n   =   S (ξ n).

S dng gi thit ( F 2)-(F 3), ta có dãy { ξ n} là na compact, và do đó
([0, τ ]; X )  theo Mnh đ 2.3. D
{S (ξ n )}  compact tương đi trong   C ([0
thy giá tr ca GG   là
là tp li.
0

0

 

0

   

 

B đ 2.2.  Gi s các gi thit ca B đ 2.1 đưc tha mãn. Khi đó 
G  là
  là na liên tc trên.

G .  T
Chng
chtcnrng
chng
Đnh lýGi
1.3s và
  A B
đ
2.1, minh.

ta s  Ta
chng
G
G   làminh
ánh cho
x ta
compact.
 ⊂

 

22

 


 

 

C ([0
([0, τ ]; X )  là tp compact và   {z n } ⊂ G 
G (A). Khi đó   z n   =   S (ξ n )   vi
ξ n   ∈ P F 
F  (vn [ϕ])  và { vn } ⊂  A.  Ta có th gi thit  {vn }  hi t. S dng
đánh giá như trong (2.6)-(2.7), ta có { ξ n} là dãy na compact. Do vy
([0, τ ]; X ) theo Mnh đ 2.3.
{S (ξ n )} là compac tương đi trong   C ([0
0


Bây gi ta s chng t   G  là
  là mt ánh x nén. Ta s xây dng mt
đ đo phù hp cho bài toán. Xét mô-đun không compact theo phân th 
xác đnh bi
γ   :   P (C ([0
([0, τ ]; X ))
))  →

R+ ,

 

γ (Ω)
( Ω) = sup
sup e−Ltχ(Ω(t)),

(2.8)

t∈[0
[0,τ 
,τ ]]

trong đó hng s   L  đưc chn sao cho
 t

   := sup
sup
t∈[0
[0,τ 
,τ ]]




2C 0

 

e−L(t−s) [h(s) + k (s)]ds  <  1

  
0

modC   :   P (C ([0
([0, τ ]; X ))
))  →

R+ ,

(2.9)


 

modC (Ω) = lim sup max v (t1 ) − v (t2 ),
δ →0 v ∈Ω |t1 −t2 |<δ 

(2.10)

đưc gi là mô-đun đng liên tc   ca   Ω  trong   C ([0
([0, τ ]; X ).

Xét đ đo
ν   :  P (C ([0
([0, τ ]; X ))
)) →

2

R+ ,

 

ν (Ω) = max
max (γ (D ),mod (D)),
D∈∆(Ω)

(2.11)



trong đó  ∆(Ω) h các tp con đm đưc ca  Ω và max đưc xét theo
th t trong nón   R2+ . Lý lun tương t như trong [22], ta có   ν  hoàn
  hoàn
toàn xác đnh. Tc là, giá tr ln nht đt đưc trong ∆(Ω)   vàν   là
mt đ đo không compact trong C ([0, τ ]; E ), tha mãn tt c các tính
cht nêu trong Đnh nghĩa 1.3 (xem [22, Ví d 2.1.3]).

B đ 2.3.  Nu các điu kin ca B đ 2.1 đưc tha mãn, thì ánh 
x đa tr   G   :  D 0   →  K v(D0 )   là   ν -nén.
-nén.
Chng minh.  Gi s   Ω ⊂ D0  sao cho

ν (G (Ω))
(Ω))  ν (Ω)
(Ω).

23

 

(2.12)


×