Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (130.97 KB, 2 trang )
Năm học: 2010-2011
Cảm nghĩ về ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11!
Kính thưa quý thầy cô cùng toàn thể các em học viên thân mến!
Hôm nay, trong không khí tưng bừng chào mừng ngày lễ hiến chương các nhà giáo Việt
Nam 20-11- lời đầu tiên tôi xin thay mặt toàn thể CB-GV TT gửi đến quý thầy cô giáo lời chúc
mừng nồng nhiệt nhất, chúc quý thầy cô cùng gia đình sức khỏe, hạnh phúc, thành công. Chúc các
em mạnh khỏe, gặt hái được nhiều thành tích trong học tập và rèn luyện.
Thưa quý thầy cô cùng toàn thể các em học viên thân mến!
Khi nhắc đến ngày Nhà giáo Việt Nam là nhắc đến một ngày trọng đại và ý nghĩa. Là ngày
mà toàn nhân loại hướng về các thầy cô-những người lái đò âm thầm, lặng lẽ, những người ươm
mầm xanh cho đất nước. Bác Hồ đã khẳng định: “Không có thầy giáo thì không có giáo dục.
Nhiệm vụ của thầy cô giáo là rất quan trọng và rất vẻ vang”, và cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng
cũng đã nói: “Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất
trong các nghề sáng tạo.”
Trải qua nhiều thời kỳ của đất nước, nghề dạy học luôn được xã hội và nhân dân ta kính
trọng. Ngày nay, Đảng và Nhà nước ta xác định giáo dục là quốc sách hàng đầu nên vị trí của người
thầy càng được tôn vinh. Từ lâu, nhân dân đã truyền tụng câu nói: “Nhất tự vi sư, bán tự vi sư” hay:
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”.
Và tục ngữ cũng đã dạy: Không thầy đố mày làm nên… đủ thấy được lòng trân trọng, kính yêu của
nhân dân ta dành cho nhà giáo- những kỹ sư tâm hồn của mọi thời đại như thế nào.
Chính vì ở một đất nước có truyền thống tôn sư trọng đạo như vậy, Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 -
11 có một vị trí thật đặc biệt. Gọi là Ngày Nhà giáo, nhưng nó không đơn thuần chỉ là ngày lễ hội
của một ngành nghề, của riêng các thầy cô giáo mà đã trở thành một ngày hội của toàn dân, ngày lễ
tôn vinh sự học, tôn vinh những người dạy chữ.
Trong không khí tưng bừng dào dạt niềm vui của ngày Nhà giáo Việt Nam, là nhà giáo,
chúng tôi thực sự xúc động trước những nghĩa cử, những ân tình mà toàn xã hội đã dành cho chúng
tôi. Phải thừa nhận rằng, với tinh thần “tôn sư trọng đạo” ngàn đời của dân tộc ta, các tầng lớp nhân
dân đã cho chúng tôi những niềm an ủi và những xúc cảm vô bờ. Đó là những tình cảm quý báu ràng
buộc chúng tôi, là lý tưởng để chúng tôi cống hiến toàn bộ tri thức của mình cho sự nghiệp giáo dục.
Dù nghề giáo ngày nay còn rất nhiều khó khăn đòi hỏi người thầy giáo không chỉ có lòng yêu nghề,