Tải bản đầy đủ (.pdf) (8 trang)

Triết lý Goldilock trong quản lý nhân viên

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (217.37 KB, 8 trang )

Triết lý Goldilock trong quản lý nhân viên

Goldilocks từ lâu được xem như một thách thức “kinh điển” trong quản lý và điều
hành kinh doanh. Nếu chủ doanh nghiệp thúc đẩy nhân viên quá mức để đạt được
các kết quả, họ sẽ phẫn nỗ với sếp. Họ nói xấu sau lưng sếp, chua chát than phiền
về một môi trường làm việc bóc lột – nơi mà cuộc sống của họ bị hiến sinh cho sự
giàu có của doanh nghiệp. Bất cứ cơ hội nào có được, họ sẽ chuyển sang ngay
doanh nghiệp khác, rất có thể là một trong số các đối thủ cạnh tranh.
Song nếu chủ doanh nghiệp quá tốt đối với nhân viên và gỡ bỏ các yêu cầu để tạo
dựng một môi trường làm việc thoải mái, tràn ngập sự vui vẻ, điều gì xảy ra? Các
nhân viên bắt đầu suy nghĩ sếp rất dễ dãi và lợi dụng ngay bản tính tốt đẹp đó.
Họ đề nghị ngày càng nhiều thứ hơn, thậm chí khi những gì doanh nghiệp đang
đem lại cho họ đã cao hơn mức trung bình của ngành. Các nhân viên bắt đầu trễ
nải với công việc. Không những vậy, các nhân viên bắt đầu bình luận về các quyết
định của ban quản lý, và khăng khăng rằng chủ doanh nghiệp còn rất nhiều điều
cần làm hơn nữa.
Thách thức ở chỗ chủ doanh nghiệp cần xây dựng mối quan hệ với nhân viên thế
nào cho thích hợp? Làm thế nào có được một môi trường làm việc tích cực và lành
mạnh cho các nhân viên nhưng cũng không quá dễ dãi?
Bob Weiner - chủ tịch hãng Constantine Carpet – người mà lâu nay phải đối mặt
hết sức khó khăn với thách thức Goldilock trong quản lý nhân sự. Constantine
Carpet là nhà sản xuất thảm hàng đầu tại Mỹ, với trên 270 nhân viên văn phòng tại
hội sở chính và một vài văn phòng đại diện.
Điều đáng mừng là Bob đã tìm ra giải pháp cho thách thức Goldilock và kết quả
Constantine Carpet được nhiều người biết đến cho một môi trường làm việc tích
cực và các mối quan hệ sếp-nhân viên tốt đẹp trong mỗi ngày làm việc.
Dưới đây là một vài mật pháp của Weiner trong vấn đề mối quan hệ thành công
với các nhân viên:
1. Bạn không phải là “Sếp”
Weiner cho biết: “Các nhân viên của tôi nên suy nghĩ về công ty cũng như sự
thịnh vượng chung, chứ không phải về mối quan hệ với tôi trên cương vị một cá


nhân”.
Theo giải thích Weiner, các nhân viên ngày nay có xu hướng đặt câu hỏi nhiều
hơn cho các nhà quản lý và rất dễ phẫn nộ với sếp vì một bất đồng cá nhân nào đó.
“Các chủ doanh nghiệp không thể chỉ nói với mọi người rằng hãy làm điều gì đó
bởi vì ‘Tôi là sếp’. Kết quả sẽ trái ngược”, Weiner nhận định.
Chìa khoá ở chỗ hãy đảm bảo rằng các nhân viên không nhìn nhận chủ doanh
nghiệp như một ai đó quá hào phóng hay quá keo kiệt, mà phải là ai đó thực sự
thông minh và có đủ khả năng xây dựng một doanh nghiệp thành công. Chủ doanh
nghiệp nên là người mà bộc bạch được cho các nhân viên thấy rằng trong trường
hợp doanh nghiệp làm ăn phát đạt, những nhân viên nào có năng lực và làm việc
hiệu quả cũng sẽ phát đạt theo.
2. Sếp không là bạn của nhân viên
Weiner nhớ lại khi Constantine Carpet mới bắt đầu đạt được các kết quả tốt, “Tôi
rất gần gũi với các nhân viên, và đôi lúc đó là vấn đề đối với tôi, chẳng hạn như
khi tôi phải sa thải họ”.
Ông nhấn mạnh tầm quan trọng của việc xây dựng các chính sách khi công ty đã
lớn mạnh qua giai đoạn khởi sự ban đầu, và để các nhân viên biết rằng thành công
của họ sẽ phụ thuộc vào sự tuân thủ các chính sách đó chứ không phải các mối
quan hệ cá nhân với sếp.
3. Đưa công ty trở thành “người thứ ba trong căn phòng”
Weiner cho biết: “Các nhân viên nên suy nghĩ về thành công của công ty, chứ
không phải thành công của họ. Ông luôn nhấn mạnh với các nhân viên rằng một
mục tiêu nào đó trước hết là cho lợi ích của cả công ty và từ đó là lợi ích của mỗi
người.
Từ đó, lời khuyên của Weiner là: “Bạn đặt công ty vào trong một căn phòng như
một người thứ ba cùng với bạn và nhân viên, rồi bạn nói với nhân viên rằng nếu
người thứ ba này hạnh phúc, bạn và các nhân viên cũng sẽ hạnh phúc theo”.
4. Xây dựng các khích lệ nhóm, thay cho các khích lệ cá nhân
Weiner nhìn nhận quả quyết rằng các phần thưởng cùng những khích lệ khác
không nên dựa vào kết quả công việc của cá nhân mà nên được dựa trên kết quả

kinh doanh của công ty.
Minh họa cho nhận định này, Weiner kể về các phần thưởng hiệu suất công việc
tại Constantine Carpet: “Chúng tôi đặt ra các mục tiêu đầu ra cho hoạt động
nhuộm hay trang trí, và đảm bảo rằng mọi người biết nếu toàn thể nhà máy sản
xuất ra nhiều sản phẩm hơn tính trên đầu người và đạt được hạn ngạch, tất cả mọi
người đều có lợi; nếu vượt hạn ngạch, mọi người trong nhà máy sẽ nhận được
phần thưởng lớn”.
5. Là một sếp thấu hiểu nhân viên
Vào một mùa hè nóng nực, tại Constantine Carpet, Weiner trang bị các quạt gió và
máy làm lạnh tại khắp mọi nơi trong văn phòng làm việc, cũng như nhiều thiết bị
khác để các nhân viên cảm thấy thoải mái và mát mẻ. Weiner khuyên rằng các chủ
doanh nghiệp nên chủ động làm như vậy mà không đợi đến khi các nhân viên yêu
cầu.
6. Để các nhân viên nhìn nhận được tính logic của vấn đề
Cuối cùng, Weiner cho biết rằng các chủ doanh nghiệp không nên phải thường
xuyên giải thích cặn kẽ với các nhân viên, việc để các nhân viên thấy được tính
logic trong những gì mình đang làm là rất quan trọng.
Weiner nói: “Nếu mọi người có thể thấy tại sao những gì bạn đang làm lại có ý
nghĩa lớn, nếu mọi người có thể thấy được yếu tố hợp lý trong công việc của bạn
và rằng nó giúp ích nhiều cho thành công và giá trị kinh doanh chung, mọi người
sẽ không xem đó như một lệnh chuyên quyền từ người sếp độc đoán”.
Hay như Benjamin Franklin đã từng nói trong năm 1776 trước sức ép tấn công của
quân đội Anh vào Philadelphia: “Hỡi những chàng trai, nếu chúng ta không đoàn
kết lại với nhau trong quãng thời gian khó khăn này, hãy chắc chắn rằng tất cả
chúng ta sẽ được treo cổ riêng rẽ”.
GOLDILOCK
Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé đáng yêu tên là Goldilocks. Cô sống cùng với
cha mẹ trong một ngôi nhà ở vùng đất xa xôi.

Hàng ngày, mẹ Goldilocks căn dặn cô bé: "Con có thể chơi trên đồng cỏ nhưng

không được vào sâu trong rừng nhé, nếu không con sẽ bị lạc."

Một buổi sáng nọ, Goldilock chán chơi trên đồng cỏ. Cô bé nghĩ "Mình thử đi vào
rừng xem sao". Rồi quên lời mẹ dặn, cô lẻn ra sau nhà và chạy băng qua bãi cỏ đi
thẳng vào rừng.

Godlilock đi thật sâu vào trong rừng, chẳng mấy chốc cô bị lạc. Cô rất sợ và bật
khóc. Trong lúc đó, cô nhìn thấy một túp lều thấp thoáng giữa những cây cổ thụ.
Đó chính là ngôi nhà của ba con gấu. Con gấu thứ nhất là MỘT CON GẤU BỐ,
con gấu thứ hai là MỘT CON GẤU MẸ, và con gấu thứ ba là MỘT CHÚ GẤU
CON. Gia đình gấu sống rất hạnh phúc.

Goldilocks dừng lại trước ngôi nhà của gia đình nhà gấu và băn khoăn không biết
ai đã sống trong ngôi nhà đó.

"Mình thử vào trong xem sao", cô nói và đẩy cửa bước vào nhưng không có ai ở
nhà, gia đình nhà gấu đã vào rừng đi dạo, trong khi đó súp dành cho bữa tối của

×