Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (337.53 KB, 3 trang )
Đề bài: Cảm nhận về đoạn thơ Đất Nước làm sáng tỏ nhận định: Chất liệu văn
hóa dân gian trong đoạn thơ Đất Nước được sử dụng vừa quen thuộc vừa mới lạ
Bài làm:
Đất nước là nơi ta sinh ra và lớn lên. Thật vậy, chẳng ai biết đất nước có từ bao giờ, chỉ
biết đất nước lớn lên theo ta từng ngày. Đất nước đang trưởng thành theo năm tháng.
Đứng trước vẻ đẹp của đất nước có mấy ai không rung động, không trào dâng cảm giác
tự hào trong lòng. Có lẽ cũng vì một lòng nồng nàn yêu nước và muốn tìm về cội nguồn
của dân tộc mà Nguyễn Khoa Điềm đã đặt bút để rồi tự mình vẽ lên một đất nước thật
đẹp và bình dị. "Đất nước" được hiện lên rõ nét qua mối quan hệ gắn bó từ ngàn xưa với
con người. Qua tác phẩm, chúng ta cũng nhận thấy được tài năng xuất chúng của Nguyễn
Khoa Điềm, đó là việc sử dụng chất liệu văn hóa dân gian vừa quen thuộc vừa mới lạ.
Chất liệu dân gian được tác giả sử dụng ngay từ những câu chữ đầu tiên của tác phẩm.
Đất nước gắn liền với phong tục, lối sống văn hóa của người dân Việt Nam. Đó là miếng
trầu bà ăn, là búi tóc bới sau đầu, là cái kèo cái cột thành tên. Đất nước cũng gắn liền với
hoạt động lao động sản xuất qua hình ảnh hạt gạo xay, giã, giần sàng. Đất nước cũng là
cái nôi ấm áp của những mối tình đơn sơ. "Đất là nơi anh đến trường, nước là nơi em
tắm". Tác giả đã có cái nhìn độc đáo về đất nước khi tách đất nước thành đất và nước
riêng biệt để định nghĩa, từ đó khiến cho khái niệm về đất nước gần gũi, thân thuộc hơn
với chúng ta. Rồi cũng từ đất nước mà bao cuộc tình đậm sâu đến với mỗi người. Đất
nước là nơi em bắt đầu có khái niệm đầu tiên về yêu thương, là khi em trót thương thầm
anh để rồi đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầm. Đất nước yêu dấu của chúng ta cũng
là nơi tình cảm cha mẹ mặn nồng cùng nhau gắn bó để xây dựng nên một tổ ấm thật
hạnh phúc.
Để xây dựng lên một khái niệm đất nước thật hoàn chỉnh thì tác giả cũng đã tinh tế đưa
thêm vào cả ca dao, dân ca, tục ngữ. "Cha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặn" là
thành quả của tác giả khi lấy ý từ bài ca dao "Muối ba năm muối hãy còn mặn, gừng chín
tháng gừng hãy còn cay/ Đôi ta tình nặng nghĩa dày/ Có xa nhau đi nữa cũng ba vạn sáu
ngàn ngày mới xa". Và đâu phải cái tài của tác giả chỉ dừng ở đó, Nguyễn Khoa Điềm
cũng đi liệt kê hàng loạt câu chuyện từ xa xưa trong truyền thuyết và cổ tích dân gian để