Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.15 MB, 27 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
(
<b>I. đọc và tìm hiu chung</b>
<b>1. Tc gi</b>
<i><b>Tên thật : Vũ Đăng Bằng, </b></i>
<i><b>sinh năm 1913 tại Hà Nội.</b></i>
<i><b> Là một cây bút viết văn làm </b></i>
<i><b>báo có tiếng từ tr ớc năm </b></i>
<i><b>1945 ở Hà Nội.</b></i>
<i><b> Sau năm 1954 ông vào Sài </b></i>
<i><b>Gũn, vừa viết văn làm báo vừa </b></i>
<i><b>hoạt động cách mạng.</b></i>
<i><b> Là nhà văn có sở tr ờng về </b></i>
<i><b>tuỳ bút, bút kí, truyện ngắn.</b></i>
<i><b>Tên thật : Vũ Đăng Bằng, </b></i>
<i><b>sinh năm 1913 tại Hà Nội.</b></i>
<i><b> Là một cây bút viết văn làm </b></i>
<i><b>báo có tiếng từ tr ớc năm </b></i>
<i><b>1945 ở Hà Nội.</b></i>
<i><b> Sau năm 1954 ông vào Sài </b></i>
<i><b>Gũn, vừa viết văn làm báo vừa </b></i>
<i><b>hoạt động cách mạng.</b></i>
<b>trăng non rét ngọt trong tËp </b>”
<b>Th </b>
“
<i>- Hồn cảnh sáng tác: <b>vào thời </b></i>
<i><b>kỳ nhà văn ở Sài Gịn, sống xa </b></i>
<i><b>gia đình, q h ơng trong sự </b></i>
<i><b>kiểm soát của M Ngu</b></i>
<i><b>- Đọc và tìm hiểu chú thích</b></i>
<i><b>--Thể loại : </b><b>T bót</b></i>
<i></i>
<i><b>- Đại ý: Đoạn trích đã tái hiện cảnh sắc </b></i>
<b>thiên nhiên, khơng khí mùa xuân ở Hà </b>
<b>Nội và miền Bắc qua nỗi nhớ thư ơng da </b>
<b>diết của một người xa quê</b>
<i><b>-</b></i> <i><b>Bè cục</b><b>: </b></i><b>2 đoạn: </b>
<i><b> + Đoạn 1</b></i><b>: Từ đầu mê luyến mùa </b>
<b>xuân:Tình cảm của con ngư êi víi mïa </b>
<b>xu©n. </b>
<b>1. Tình cảm của con ng ời với mùa xuân:</b>
<i><b> Tự nhiên nh thế : ai cịng chng mïa xu©n. </b></i>
<i><b>Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, </b></i>
<i><b>ng ời ta càng trìu mến, khơng có gì lạ hết. Ai </b></i>
<i><b>bảo đ ợc non đừng th ơng n ớc, b ớm đừng th ơng </b></i>
<i><b>hoa, trăng đừng th ơng gió; ai cấm đ ợc trai th </b></i>
<i><b>ơng gái, ai cấm đ ợc mẹ u con; ai cấm đ ợc cơ </b></i>
<i><b>gái cịn son nhớ chồng thì mới hết đ ợc ng ời mê </b></i>
<i><b>luyến mùa xuân...”</b></i>
<i><b>“ Tù nhiªn nh thÕ : ai cịng chng mïa xu©n. </b></i>
<i><b>Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xn, </b></i>
<i><b>ng ời ta càng trìu mến, khơng có gì lạ hết. Ai </b></i>
<i><b>bảo đ ợc </b><b>non đừng th ơng n ớc, b ớm đừng th ơng </b></i>
<i><b>hoa, trăng đừng th ơng gió</b><b>; ai cấm đ ợc trai th </b></i>
<i><b>ơng gái, ai cấm đ ợc mẹ yêu con; ai cấm đ ợc cơ </b></i>
<i><b>gái cịn son nhớ chồng thì mới hết đ ợc ng ời mê </b></i>
<i><b>luyến mùa xn...”</b></i>
<i><b>“ Tù nhiªn nh thÕ : ai cịng chng mïa xu©n. </b></i>
<i><b>Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xn, </b></i>
<i><b>ng ời ta càng trìu mến, khơng có gì lạ hết. Ai </b></i>
<i><b>bảo đ ợc </b><b>non đừng th ơng n ớc, b ớm đừng th ơng </b></i>
<i><b>hoa, trăng đừng th ơng gió</b><b>; </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> trai th </b></i>
<i><b>ơng gái, </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> mẹ yêu con; </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> cơ </b></i>
<i><b>gái cịn son nhớ chồng thì mới hết đ ợc ng ời mê </b></i>
<i><b>luyến mùa xuân...”</b></i>
<i><b>“ Tù nhiên nh thế : ai cũng chuộng mùa xuân. </b></i>
<i><b>Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, </b></i>
<i><b>ng ời ta càng trìu mến, khơng có gì lạ hết. Ai </b></i>
<i><b>bảo đ ợc </b><b>non đừng th ơng n ớc, b ớm đừng th ơng </b></i>
<i><b>hoa, trăng đừng th ơng gió</b><b>; </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> trai </b><b>th </b></i>
<i><b>ơng</b><b> gái, </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> mẹ yêu con; </b><b>ai cấm đ ợc</b><b> cơ </b></i>
<i><b>gái cịn son nhớ chồng thì mới hết đ ợc ng ời mê </b></i>
<i><b>luyến mùa xuân...”</b></i>
“ <i><b>Tù nhiªn nh </b><b>ư thÕ : ai còng chuéng mïa </b></i>
Cách diễn đạt của nhà văn rất đặc sắc:
- Sử dụng kiểu câu khẳng định
- Sử dụng biện phỏp ip ng.
- Sử dụng biện pháp nhân hoá
- Các từ ngữ biểu cảm ở các cung bậc khác
nhau
<i><b>Cảnh sắc, khơng khí mùa xuân: </b></i>
<i> - Có mưa riêu riêu, gió lành lạnh.</i>
<i> - Có</i> <i>tiếng nhạn kêu trong đêm xanh.</i>
<i> - Có</i> <i>tiếng trống chèo vọng lại từ những thơn xóm xa xa, </i>
<i><b>có câu hát h tình của cơ gái đẹp như thơ mộng…</b></i>
<i> - Cái rét ngọt ngào, chớ khơng cịn tê buốt căm căm nữa… </i>
<b>2. Mùa xuân trong cảm nhận của Vũ Bằng</b>
<i><b>Cảnh sắc, khơng khí mùa xn: </b></i>
<i> - <b>Có</b> mưa riêu riêu, gió lành lạnh.</i>
<i> - <b>Có</b></i> <i>tiếng nhạn kêu trong <b>đêm xanh.</b></i>
<i> - <b>Có</b></i> <i>tiếng trống chèo vọng lại từ những thơn xóm xa xa, </i>
<i><b>có</b></i> <i>câu hát h tình của cô gái <b>đẹp như thơ mộng…</b></i>
<i> - Cái rét ngọt ngào, chớ khơng cịn tê buốt căm căm nữa… </i>
<b>2. Mùa xuân trong cảm nhận của Vũ Bằng</b>
Tác giả đã tái hiện, gợi nhắc lại những hình
ảnh rất đặc trưng, tiêu biểu của cảnh sắc thiên nhiên
Bắc Việt và Hà Nội trong mùa xn b»ng c¸c biƯn
Nh vn ó cm nhn v p ca cnh sắc và
<b>khơng khí mùa xn bằng nhiều giác quan: thính </b>
giác, thị giác, xúc giác, cảm giác… với giọng điệu
náo nức, say mê.
<b>Nhà văn đã kết hợp sử dụng phương thức biểu </b>
<b>cảm với miêu tả và tự sự, thể hiện tình yêu tha thiết </b>
<i><b> Sức sống của thiên nhiên và con người khi mùa </b></i>
<i><b>xuân về: </b></i>
<i><b>- ….không cần uống rượu mạnh cũng thấy như lịng mình </b></i>
<i><b>say sưa…</b></i>
<i><b> - Mùa xuân thần thánh làm cho người ta muốn phát điên </b></i>
<i><b>lên. </b></i>
<i><b> - Nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng lên </b></i>
<i><b>trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi </b></i>
<i><b>không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti gi¬ </b></i>
<i><b>tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.</b></i>
<i><b> - Tim người ta dường như trẻ hơn ra và đập mạnh hơn …</b></i>
<i><b> - Con người “sống” lại là thèm khát yêu thương…</b></i>
<b>Nhà văn Vũ Bằng đã có những </b>
<i><b> Khơng khí trong gia đình :</b></i>
+ Nhang trầm, đèn nến, bàn thờ tổ tiên.
+ Khơng khí đồn tụ êm đềm, ấm cúng.
<b>2. Mùa xuân trong cảm nhận của Vũ Bằng</b>
<i><b>b. Cảm nhận của Vũ Bằng về mùa xuân Bắc Việt và Hà Nội </b></i>
<i><b>sau ngày rằm tháng giêng </b></i>
<i><b>Cuối đông đầu giêng </b></i> <i><b>Sau rằm tháng giêng</b></i>
<i><b>Thiên nhiên </b></i> - Đào thắm, cỏ mướt xanh.
- Trời nồm, mưa phùn.
- Nền trời đùng đục như màu
pha lê mờ.
<i>- Đào hơi phai nhưng nhụy vẫn </i>
<i>còn phong, cỏ nức một mùi </i>
<i>hương man mác. </i>
<i>- Trời hết nồm mưa xuân. </i>
<i>- Nền trời trong trong, những làn </i>
<i><b>Con người </b></i> <b>- Cuộc sống sinh hoạt:</b>
<i>+ Món ăn ngày tết: thịt mỡ dưa </i>
<i>hành …</i>
+ Cuộc sống tưng bừng với các
trò chơi ngày tết, lễ hội..
<b>- Tâm trạng: rộn ràng, ngây </b>
ngất, như muốn phát điên.
<b>- Cuộc sống sinh hoạt:</b>
<i> + Bữa ăn giản dị ngày thường: cà </i>
<i>om, bát canh trứng cua…</i>
+ Cuộc sống êm đềm thường
nhật.
<b>- Tâm trạng: rạo rực một niềm </b>
Mùa xuân miền Bắc sau ngày rằm tháng
<i>giêng có vẻ đẹp riêng, đó là vẻ đẹp của sự </i>
<i>hồi sinh, vẻ đẹp của sự bình dị, sự êm </i>
<i><b>Văn bản Mùa xuân của tôi </b></i>
<b>đã thể hiện rõ nét vẻ đẹp về con </b>
<b>người nhà văn Vũ Bằng: </b>
<b>- Nhà văn có sự quan sát </b>
<b>và cảm nhận tinh tế, sự am hiểu </b>
<b>sâu sắc, ngòi bút tài hoa.</b>
<b>1. Nội dung</b>
- <b>Cảm nhận và tái hiện một cách sống động cảnh sắc và </b>
<b>khơng khí mùa xn của Hà Nội, Bắc Việt.</b>
<b>- Thể hiện tình yêu cuộc sống, gia đình, quê hương đất nước.</b>
<b>- Nhà văn có sự am hiểu sâu sắc, tâm hồn nhạy cảm tinh tế, </b>
<b>ngòi bút tài hoa.</b>
<b>2. Nghệ thuật</b>
<b>- Kết hợp phương thức biểu cảm với miêu tả và tự sự</b>
<b>- Sử dụng nhiều biện pháp tu từ đặc sắc.</b>
<b>-Ngôn ngữ giàu chất thơ, lời văn giàu nhịp điệu.</b>
<b>-Giọng điệu trữ tình, thiết tha, sâu lng.</b>
<i><b>Văn bản </b></i><i><b>Mùa xuân của tôi</b></i><i><b>đ ợc viết trong hoàn cảnh nào ?</b></i>
<i><b>A. Tỏc giả trực tiếp chứng kiến và miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân.</b></i>
<i><b>B. Tác giả miêu tả và bộc lộ cm xỳc ca mựa xuõn t nhng iu </b></i>
<i><b>đ ợc nghe kể.</b></i>
<i><b>C. Đất n ớc cắt chia, tác giả ở miền Nam nhớ và hoài vọng về mùa </b></i>
<i><b>xuân ở miền Bắc.</b></i>
<i><b>Chúc mừng </b></i>
<i><b>bạn!</b></i>
<b>A. Tụi yờu sụng xanh, núi tím; tơi u đơi mày ai nh trăng mới in </b>
<b>ngần và tôi cũng xây mộng ớc mơ...</b>
<b>B. Ng ời yêu cảnh, vào những lúc trời đất mang mang nh vậy, </b>
<b>kho¸c mét c¸i ¸o lông, ngậm một ống điếu, mở cửa đi ra ngoài.</b>
<b>C. Mùa xuân của tôi- mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội </b>
<b>là mùa xuân có m a riêu riêu, gió lành lạnh...</b>
<b>D. Đẹp quá đi, mùa xuân ơi, mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của </b>
<b>Bắc Việt th ơng mến.</b>
<i><b> Câu văn nào sau đây không nhằm bộc lộ trực </b></i>
<i><b>tiếp tình cảm của tác giả với mùa xuân ?</b></i>
M u a x u © n c u a t « I
M u a x u © n n h o n h o
x a
©
m
u u
nm ï a x u â n
1.Rằm xuân lồng lộng trăng soilà câu mở đầu bài
thơ nào?
2. Tờn mt bi th v mùa xuân đã đ ợc nhạc sĩ Trần
Hoàn phổ nhc?
3. Tác giả của tập Th ơng nhớ m ời hai?
4. Đẹp quá đi! Mùa xuân ơi là câu nằm trong đoạn
trích nào?
R ă m T h a n g G I ª n g
1. Học thuộc phần ghi nhí SGK
2. Lµm bµi tËp 2, 3 (trang 178)
3.Viết đoạn văn nêu cảm nghĩ
cđa em vỊ mïa xu©n
4. Soạn b i:à H ớng dẫn đọc thêm: