Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.08 MB, 13 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
<i>- Đoạn 1: Từ đầu đến Lại còn say </i>
<i>súng na</i>
<i>- Đoạn 2: Phần còn lại</i>
- Cuộc trò chuyện giữa anh Thành và
anh Lê.
Có tâm lí tự ti, cam chịu cảnh sống
nô lệ vì cảm thấy mình yếu đuối, nhỏ
bé tr ớc sức mạnh vật chất của kẻ xâm
l ợc.
Không cam chịu, ng ợc lại, rất tin t
ởng ở con đ ờng mình đ chän: ra n <b>·</b>
ớc ngoài học cái mới để về cứu dân,
cứu n ớc.
<b>Anh Lª</b> <b><sub>Anh Thành</sub></b>
<i>Câu 2: Quyết tâm của anh </i>
<i>Thành đi tìm đ ờng cứu n ớc đ ợc </i>
<i>thể hiện qua những lời nói nµo?</i>
- Để giành lại non sơng phải có trí, có lực …
Tôi muốn sang n ớc họ … học cái trí khơn của
- Làm thân nô lệyên phận nô lệ thì m i <b>Ã</b>
m i là ®Çy tí cho ng êi ta… Đi ngay có đ ợc <b>Ã</b>
không anh?
C©u 2: QuyÕt t©m của anh
Thành đi tìm ® êng cøu n íc ® ỵc
thể hiện qua những cử chỉ nào?
C©u 3: “Ng êi công dân số
Một trong đoạn kịch là ai? Vì
sao có thể gọi nh vậy?
<i>Ng ời công dân số Một ở đây là Nguyễn </i>
Tất Thành, sau này là Chủ tịch Hồ ChÝ
Minh.
<b>Mai: </b><i>- (Với anh Lê) Chào ông. (Quay sang anh Thành) Anh Thành ạ, </i>
tôi đ xin đ ợc cho anh chân phụ bếp.<b>Ã</b>
<b>Thành: - Cảm ơn anh. </b>Bao giờ phải trình diện?
<b>Mai:</b> - Cng sm cng tốt. Nh ng đêm nay anh phải nghĩ kĩ đi đ . <b>ã</b>
Vất vả, khó nhọc lắm đấy. Sóng Biển Đỏ rất dữ dội, có thể chết
<b>Thành: - Tôi nghĩ kĩ rồi. Làm thân nô lệ mà muốn xoá bỏ kiếp nô lệ </b>
thì sẽ thành công dân, còn yên phận nô lệ thì m i m i là đầy tớ <b>Ã</b> <b>Ã</b>
cho ng ời ta Đi ngay có đ ợc không, anh?
<b>Mai:</b> - Cũng đ ợc.
<i> (Thành cho sách vào túi quần áo, khốc lên vai.)</i>
<b>Lê:</b> - Này… Cịn ngọn đèn hoa kì…
<b>Thành: - </b>Sẽ có một ngọn đèn khác anh ạ. Chào anh nhé!<i> (Cùng Mai </i>
<i>®i ra cưa)</i>