<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>GD</b>
thi đua dạy tốt - học tốt
<b>TRNG THCS DUYấN H</b>
<b>nhiệt liệt chào mừng các thầy cô giáo</b>
về dự giờ thăm lớp
<b>NG VN 7</b>
GV THC HIN
</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
<b>HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ</b>
</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3></div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>
<b>TÁC GIẢ</b>
<b>TÁC GIẢ</b>
-
<sub>Hạ Tri Chương (659 – 744)</sub>
-
<sub>Quê quán: Chiết Giang – Trung Quốc</sub>
-
Đỗ tiến sĩ, sinh sống, làm quan 50 năm ở kinh
đô Trường An
-
<sub> Để lại khoảng 20 bài thơ</sub>
</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>
<i><b>Phiên âm:</b></i>
<i><b> Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi,</b></i>
<i><b> Hương âm vô cải, mấn mao tồi</b></i>
<i><b> Nhi đồng tương kiến, bất tương thức</b></i>
<i><b> Tiếu vấn: Khách tòng hà xứ lai?</b></i>
<i><b>Dịch nghĩa: </b></i>
<i><b> Rời nhà từ lúc còn trẻ, già mới quay về,</b></i>
<i><b> Giọng q khơng đổi, nhưng tóc mai đã rụng.</b></i>
<i><b> Trẻ con gặp mặt, không quen biết,</b></i>
<i><b> Cười hỏi: Khách ở nơi nào đến?</b></i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>
<b>HỒI HƯƠNG NGẪU THƯ</b>
Bản dịch của Phạm Sĩ Vĩ
Khi đi trẻ, lúc về già
Giọng q vẫn thế, tóc đà
khác bao
Trẻ con nhìn lạ không chào
Hỏi rằng: Khách ở chốn nào
lại chơi
Bản dịch của Trần Trọng San
Trẻ đi, già trở lại nhà,
Giọng quê không đổi, sương
pha mái đầu
Gặp nhau mà chẳng biết nhau
Trẻ cười hỏi: “Khách từ đâu
</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>
<b>CÂU KHAI (1)</b>
<b>Cặp từ trái nghĩa</b>
<i>Thiếu – Lão</i> :
(Trẻ) (già)
<i>Tiểu – Đại </i>:
( Nhỏ) (To)
<i> Li – Hồi </i>:
(Đi) (Về)
<b>Tiểu đối</b>
Thiếu tiểu li gia – Lão đại hồi
(Lúc còn trẻ) (Khi về già)
→ Khoảng cách lớn về thời
gian.
PTBĐ: Tự sự
- 7 chữ khái quát hành trình 1
đời người “trẻ - già”
? Em có phát hiện ra quy luật
cuộc đời mà tác giả đề cập đến
Tuổi tác
Vóc dáng
</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>
<b>CÂU THỪA (2)</b>
•
<sub>Hương âm vơ cải – Mấn mao tồi</sub>
(Giọng quê) (Tóc mai)
Bất biến Hằng biến
PTBĐ: Miêu tả → Dùng hình ảnh thay đổi để
nhấn mạnh cái không thay đổi.
</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>
<b>CÂU CHUYỂN, HỢP (3,4)</b>
<i>Nhi đồng tương kiến, bất tương thức</i>
<i>Tiếu vấn: Khách tòng hà xứ lai?</i>
•
<i>Tình huống</i>
-
<i>Lũ trẻ: tị mị, ùa ra, hỏi thăm “khách” ở đâu </i>
<i>đến?</i>
</div>
<span class='text_page_counter'>(10)</span><div class='page_container' data-page=10>
<b>CHO 2 TÌNH HUỐNG</b>
<b>Tình huống 1</b>
• Chị Hồng là người miền
Trung, vì vậy giọng nói của
chị rất khó nghe. Khi ra Hà
Nội học chị sử dụng giọng
miền Bắc để giao tiếp. Dần
dần chị khơng cịn giữ thói
quen nói giọng quê (kể cả
khi về quê) và chị cũng rất
ngại giới thiệu mình là
người miền Trung.
<b>Tình huống 2</b>
• 16 qn qn của chương
trình Đường lên đỉnh
Olympia, sau khi đi du học
chỉ có 1 người về nước làm
việc. Cịn lại đều chọn cách
sinh sống và làm việc tại
nước ngoài. Mặc dù các
</div>
<span class='text_page_counter'>(11)</span><div class='page_container' data-page=11>
<b>TỔNG KẾT</b>
<b>1. Nội dung</b>
•
Tình yêu quê hương sâu
sắc, thắm thiết của một
người sống xa q lâu
năm.
•
<sub>Bài học: Phải ln nhớ </sub>
tới quê quán, nơi mình
sinh ra và lớn lên. Đi
thật xa nhưng phải trở
về để xây dựng và làm
rạng danh quê hương
.
<b>2. Nghệ thuật</b>
•
Cặp từ trái nghĩa
•
Phép đối
•
Biểu cảm thơng qua tự
sự, miêu tả
•
Tình huống tự nhiên,
bất ngờ.
•
<sub>Thể thơ thất ngơn tứ </sub>
tuyệt chặt chẽ.
•
Giọng thơ bi hài, pha
</div>
<!--links-->