Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

TIEU PHAM GIAO DUC KY NANG SONG MOT LY SUA

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (59.01 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>TIỂU PHẨM GIÁO DỤC KỸ NĂNG SỐNG</b>
<b>MỘT LY SỬA</b>


* Người dẫn chuyện: Tiểu phẩm Một ly sửa là Câu chuyện kể về một bác sĩ đã
từng mang ơn một người đã giúp mình bằng một ly sửa. Câu chuyện được trích từ
tập truyện Quà tặng cuộc sống do nhà xuất bản VTV phát hành năm 2010.


Gồm các nhân vật:
- Bác sĩ Hải


- Cô gái Trần Tuyết Nhi
- Mẹ cô gái


- Các bác sĩ, y tá..


<b>Cảnh 1: Thời sinh viên, Hải phải đi làm thêm để có tiền học đại học</b>


- Hải: Trên vai vác thùng hàng nặng đến một ngơi nhà, bụng đói, khát nước, đặt
thùng hàng xuống rồi gỏ cửa...


- Cô gái: Mở cửa bước ra...


- Hải: Chào cơ! Đây có phải là nhà cơ Trần Tuyết Nhi không ạ?
- Cô gái: Tôi đây...


- Hải: Cô ký nhận dùm kiện hàng giúp tôi.
- Cô gái ký nhận hàng...( Phiếu nhận hàng)


- Hải nhìn cơ gái...Cơ...cơ có thể cho tơi ly nước được khơng? Hải ngồi bệt xuống,
bộ dạng rất mệt..



- Cô gái mang ly sửa ra


Anh uống sửa đi – Cơ gái nhìn chàng thanh niên..
- Hải: Sửa ngon quá! Cảm ơn cô!


- Cô gái: Anh đã bớt mệt hơn chưa?


- Hải: Tôi thấy khá hơn chút.. Vậy tôi nợ cô bao nhiêu?


- Cô gái: Ồ khơng! Anh khơng nợ tơi gì cả. Mẹ tơi nói rằng “ Nếu làm vì lịng tốt thì
khơng bao giờ nhận tiền của ai”.


- Hải: Vậy tôi chân thành cảm ơn cô.
<b>Cảnh 2: Tại bệnh viện</b>


* Người dẫn chuyện: Nhiều năm sau anh trở thành 1 giáo sư đầu ngành ở một bệnh
viện trung ương- Giáo sư Vũ Văn Hải. Cũng thời gian ấy cô gái mắc một căn bệnh
hiểm nghèo; các bác sĩ ở bệnh viện địa phương đều bó tay, họ phải chuyển cơ lên
bệnh viện trung ương


- Các bác sĩ đang họp giao ban:


- BS trực: ( đang lật hồ sơ bệnh án của bệnh nhân do một y tá chuyển sang)
- Y tá : Đây là một ca bệnh hiểm nghèo được chuyển lên từ huyện Châu Thành,
tỉnh Sóc Trăng; cơ được lịch hẹn BS Hải để hội chẩn.


- BS trực: Hôm nay chúng ta hội chẩn về trường hợp bệnh của cô Trần Tuyết
Nhi, 35 tuổi ở tỉnh Sóc Trăng.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

- BS trực: À.. bệnh nhân Trần Tuyết Nhi – huyện Châu Thành tỉnh Bến Tre- 35


tuổi.


- BS Hải: (vẻ mặt đăm chiêu)- Lẽ nào lại là cô ấy. Nào chúng ta cùng đến khám
cho bệnh nhân.


<b>Cảnh 3: Tại phịng điều trị bệnh nhân</b>


- BS Hải nói với cơ Y tá: Cô cho tôi biết bệnh nhân Trần Tuyết Nhi nằm ở
phòng nào?


- Y tá: Dạ thưa BS- phòng 203 ạ! Cô ấy thật may mắn.


- BS Hải: mang khẩu trang rồi bước vào phòng 203, bệnh nhân đang nằm trên
ghế xếp.


- BS Hải: Ồ ! Đúng là cô ấy rồi- Tuyết Nhi rồi ( xem bệnh án). BS đặt ống nghe
tiến hành khám bệnh, vẻ mặt trầm ngâm.


- Cơ gái: Bệnh tơi có thể chửa khỏi khơng ? Thưa bác sĩ !
- BS Hải: Chúng tôi sẽ cố gắng, chắc là cô sẽ mau bớt bệnh.


* Người dẫn chuyện: Sau nhiều ngày vất vả và được các bác sĩ tận tình cứu chửa,
bệnh tình của cơ Nhi đã giảm hẳn.


- Y tá: Chúc mừng cô Trần Tuyết Nhi, cơ đã bớt hẵn; cơ có thể xuất viện – Đay
là phiếu thanh tốn viện phí của cơ.


- Cơ gái: Ồ ! Làm sao mà trả được viện phí đây?


- Mẹ cơ gái: Ồ ! Con nhìn xem, có phải mẹ đã hoa mắt không? Tại sao lại thế


nầy ? Đã có người thanh tốn rồi.


- Cơ gái : Đọc lại tờ thanh tốn viện phí: Có lẽ nào lại là anh ấy


- Người dẫn chuyện: Cô đã thanh toán bằng một ly sửa cho người sinh viên
nghèo từ dạo ấy. Chàng sinh viên nay đã trở thành BS giỏi, đây là dịp để anh
được tri ân người đã giúp anh, dù chỉ bằng một ly sửa.


</div>

<!--links-->

×