Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

Người dân Ea Uy cần lắm một cây cầu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (246.25 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

1
Số 5056, Thứ Hai, 26/10/2015
NGƯỜI DÂN EA UY CẦN LẮM MỘT CÂY CẦU


<b>Dù chỉ cách trung tâm xã hơn 5 km, nhưng người dân ở 3 thôn 8, 11 và </b>
<b>14 của xã Ea Uy (huyện Krơng Pắc) đang gặp nhiều khó khăn trong sinh hoạt </b>
<b>hằng ngày cũng như trong sản xuất, trao đổi hàng hóa, việc học tập của học </b>
<b>sinh cũng bị gián đoạn... do giao thông cách trở. Người dân nơi đây đang </b>
<b>mong lắm một cây cầu! </b>


Ơng Ngơ Giáo, Chủ tịch UBND xã Ea Uy cho biết, xã có gần 50% là người đồng
bào dân tộc thiểu số, trên 37% tỷ lệ hộ nghèo. Với đặc điểm là xã thuần nơng, trong
khi đó, kết cấu hạ tầng cịn yếu kém nên Ea Uy gặp nhiều khó khăn trong việc phát
triển kinh tế. Đặc biệt là cuộc sống của gần 400 hộ dân thuộc các thôn 8, 11 và 14
hiện đang bị… “cô lập” bởi con suối Nước Đục (suối Krông Pắc).


Trước đây, các thôn 8, 11 thuộc xã Vụ Bổn. Năm 2000, hai thôn này được sáp nhập
vào xã Ea Uy. Tuy nhiên, do địa hình bị chia cắt bởi con suối Nước Đục khiến việc
đi lại của các hộ dân ở 3 thôn gặp nhiều bất tiện. Mùa nắng hạn nước suối cạn trơ
sình lầy lội. Cịn vào mùa mưa, nước suối dâng cao, việc đi lại thêm bội phần khó
khăn. Người dân muốn đến UBND xã để giải quyết các thủ tục hành chính, hoặc
tới trạm y tế chăm sóc sức khỏe phải đi qua suối bằng thuyền. Cũng vì giao thơng
cách trở nên tồn bộ học sinh của 3 thơn này đều theo học tại các trường thuộc xã
Vụ Bổn, gây khó khăn cho cơng tác quản lý giáo dục của địa phương.


Theo chân cán bộ địa chính xã ra bến đị, chúng tơi càng cảm thơng hơn với những
khó khăn người dân nơi đây đang gặp phải. Con đường đất dài chừng 2 km băng
qua nhiều rẫy nương lởm chởm đất đá, nhiều đoạn sình lầy rất khó đi. Cách bến đò
khoảng 100 m, người và phương tiện phải dừng lại đi bộ vì đường q xấu khơng
thể đi tiếp. Anh Nguyễn Văn Nhàn, người đã hơn 7 năm chèo đò đưa khách sang
suối tâm sự: Vì khơng có cầu qua suối nên người dân đi lại gặp nhiều bất tiện và


tốn kém. Trung bình mỗi ngày có trên dưới 20 lượt khách sang suối, chi phí mỗi
khách phải trả là 5.000 đồng/lượt. Vào mùa mưa, lòng suối sâu cộng với nước chảy
xiết rất nguy hiểm. Tuy nhiên, đây là phương tiện duy nhất để có thể đưa người dân
vượt suối giải quyết công việc hằng ngày nên mọi người, kể cả anh, đành phải đánh
liều. Đã có trường hợp khách qua suối, do bất cẩn nên cả người và phương tiện rơi
xuống suối, may mắn khơng có thiệt hại về người...


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

2
chưa tới nơi. Nhiều khi phải mất 1 ngày mới hồn thành cơng việc, vì khi qua được
suối rồi thì UBND xã đã hết giờ làm việc. Người dân lại phải chờ đến buổi chiều...
Ngồi trên chiếc đị chịng chành, lại khơng được trang bị áo phao hay các phương
tiện bảo hộ khiến người dân chúng tôi rất bất an. Nhưng vì đây là cách duy nhất để
qua được suối nên cũng phải chấp nhận nguy hiểm”. Cịn ơng Hồng Văn Khiêm
(ở thơn 8) thì than thở: “Cũng bởi giao thơng cách trở nên từ chuyện mua bán thiết
yếu đến chuyện học hành của bọn trẻ đều bị ảnh hưởng. Khổ nhất là những khi có
người đau ốm, sinh nở, cần cấp cứu, hoặc mỗi khi đưa trẻ đi tiêm phịng định kỳ,
chúng tơi không biết làm thế nào để rút ngắn thời gian đến được trạm y tế xã.
Thương nhất là các cháu nhỏ, do khơng có trường mầm non học nên xã phải mượn
tạm nhà kho cũ hoặc hội trường thôn để làm lớp học, cơ sở vật chất thiếu thốn vô
cùng…”.


Do không có cầu người dân xã Ea Uy phải qua suối bằng thuyền.


Cũng bởi khơng có cầu nên việc vận chuyển nông sản sau khi thu hoạch gặp rất
nhiều khó khăn. Người dân chỉ biết trông chờ thương lái đến thu mua và ngậm ngùi
chịu cảnh bị ép giá. Theo ông Ngô Giáo, tư thương ở các nơi khác đến thu mua
nông sản của người dân với giá rất thấp. Đơn cử như giá ngô người dân phải chấp
nhận bán từ 2.500 đến 3.500 đồng/kg, trong khi giá thị trường là 4.500 đồng/kg. Dù
biết người dân gặp nhiều khó khăn nhưng do kinh phí xây dựng cầu quá lớn nên
chính quyền xã cũng… “lực bất tịng tâm”.



<b>Hồng Chuyên </b>


<i>Trích nguồn: </i>


</div>

<!--links-->

×