Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (173.03 KB, 7 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Cảm nhận của em về truyện ngắn Hai đứa trẻ của </b>
<b> Thạch Lam ?</b>
<b>A/ Phân tích đề</b>
<b>_ Luận đề : Về tác phẩm Hai đứa trẻ của Thạch Lam</b>
_ Luận điểm :
+ Nêu cảm nhận chung.
+ Phận tích và chúng minh cho cảm nhận đó.
_ Kiểu bài : nghị luận về một tác phẩm văn học
_ Phạm vi kiến thức : Hai đứa trẻ của Thạch Lam
<b>C/ Dàn bài đại cương</b>
<b>I/ Mở bài </b>
_Thạch Lam thực sự chỉ sáng tác có sáu năm, nhưng tên tuổi và sự
nghiệp của ông đã được kh/định.
_ Và một trong những tác phẩm đặc sắc nhất, góp phần làm lên một
khn mặt riêng Thạch Lam ấy chính là Hai đứa trẻ.
Một trun khơng có cốt truyện, một truyện tưởng chẳng có gì để nói
nhưng nhà văn đã để lại những ấn tương sâu sắc trong long các thể hệ độc
giả.
<b>II/ Thân bài</b>
<b>1/ nêu cảm nhận chung</b>
_ Quả thực bước vào thế giới nghệ thuật của tác phẩm “Hai đứa trẻ”, bạn
và tôi như cùng một lúc lắng nghe được nhiều tiếng nói khác nhau hịa
<i><b>phối trong nhau : Lãng mạn xen lẫn hiện thực; truyện mà khơng có cốt</b></i>
<i><b>truyện, cấu tứ giọng điệu tựa như một bài thơ…Tất cả thể hiện một</b></i>
<i><b>tâm trạng bâng khuâng mơ hồ, khắc khoải chờ chuyến tầu đêm qua</b></i>
<i><b>phố của chị em Liên.Và qua đó cũng gợi lên trong lòng người đọc</b></i>
<i><b>nhiều suy ngẫm về về số phận cua con người</b></i>
<b>2/ Phân tích và chứng minh cho cảm nhận của mình</b>
<i><b>a/ Đọc truyện hai Đứa trẻ, trước hết ta có ấn tượng</b></i>
<i><b>về cuộc sống tàn tạ tù đọng của những kiếp người</b></i>
<i><b>lam lũ quẩn quanh, không ánh sáng, không tương</b></i>
<i><b>lai trong xã hội cũ (Yếu tố hiện thực )</b></i>
<b>*/ (Cảnh tàn tạ )</b>Thời khắc của một ngày tàn
qua rồi, buồi chiều tà đang đến.
Cái đông vui đã mất để lại sự trống vắng hưu quạnh. Tất cả đều gợi nên
“cái buồn của buổi chiều quê”.
Bên cạnh những cảnh vật tàn tạ là những kiếp đời tàn tạ
<b>*/ (Kiếp người tàn)</b>
_/ Mấy đứa trẻ con nhà nghèo ven chợ :
Chóng hiƯn ra nh những loài dơi, đi lại chập chờn nh những linh hồn bơ
vơ
*/ Mẹ con chị Tí :
Ngy thỡ mũ cua bắt tép. Chập tối cho đến đêm dọn chõng hàng nớc chè
t-ơi.
_/ Bµ cơ Thi :
Một bà già điên. Bà đến với tiếng cời khanh khách quen thuộc,
<b>_/ Chị em Liên</b>
_ Liên là một cô gái mới lớn, có tâm hồn trong trắng ngây thơ.
_ Tâm trạng của Liên phù hợp với ngoại cảnh và đó là tâm hồn
của một ngời có đời sống nội tâm phong phú, có tình cảm sâu
sắc.
_ C¸c em cảm nhận về quê hơng thật cụ thể, thân thuộc qua
màu sắc âm thanh và cả mùi vị.
_ Liên thơng cảm sâu sắc với những nỗi thống khổ và sự lam lũ
của nh÷ng ngêi xung quanh.
Hai chị em Liên có một tâm hồn nhạy cảm, trong sáng đẹp đẽ.
Trong một buổi chiều tà, tâm trạng của các em tuy buồn nhng
đậm tình ngời.
Và nh thế : Từ cảnh vật đến cảnh đời, trong đó có cuộc đời chị
em Liên, tất cả đều gợi lên trong lòng ngời đọc cảm giác về một
cuộc sống nghèo nàn đang tàn lụi bế tắc.
_ Trên chõng nớc của chị Tí :
_ BÕp lửa của bác phở Siêu
_ ánh đèn trong cửa hàng nhà chị em Liên
Những thứ ánh sáng tù mù, leo lét yếu ớt làm cho đêm tối
càng trở nên tối hơn, dày đặc hơn nhất là khi nó đợc đặt
trong một vũ trụ thăm thẳm bao la.
Và trong đêm tối mênh mông ấy, con ngời phố huyện giờ đây Tất cả đều
thu vào những đốm lửa tù mù
_ Gia đình bác Xẩm nằm ngồi ngay trên chiếc chiếu rải trên đất.
Họ cha đi vào lòng đất nhng họ đã quá gần gũi với đất
_ Ngọn đèn con đợc nhắc lại 4 lần tợng trng cho những kiếp
ngời nhỏ bé vô danh, vô nghĩa sống leo lét trong đêm tối mênh
ChuyÕn tàu là niềm vui duy nhất giải toả tâm lí sau một ngày
mệt mỏi buồn chán.
Sự xuất hiện của chuyến tàu đêm càng làm nổi bật cuộc sống
buồn tẻ tù đọng đáng thơng nơi phố huyện
Bao trùm tác phẩm là một hiện thực tàn tạ từ cảnh vật đến con người.
Song vượt lên cái thường ngày ấy, Thạch Lam bằng con đường nghệ
thuật riêng, với thế giới nghệ thuật riêng, đã sáng tạo ra
<b>b/ Hai đứa trẻ - một truyện khơng có cốt truyện. Mà</b>
<b>ở đó mỗi trang truyện của ơng là một bài thơ trữ</b>
<b>tình đầy xót thương</b>
<b>*/ (Truyện khơng có cốt truyện)</b>
<b>*/ Chất trữ tình của tác phẩm được thể hiện ở cấu tứ, giọng điệu,</b>
<b>ngôn ngữ của nó giống như một bài thơ.</b>
<b>_/ Cấu tứ của tác phẩm là cấu tứ vịng trịn xoay quanh hình ảnh</b>
bóng tối được lặp đi lặp lại nhiều lần (không dưới 30 lần). Khi miêu tả
cảnh vật con người phố huyện, Thạch Lam đặc biệt có dụng ý và sử dụng
một cách cơng phu yếu tối nghệ thuật bóng tối. Bóng tối bao trùm cảnh
vật con người phố huyện được tác giả miêu tả ở nhiều thời điểm, từ nhiều
góc nhìn, từ nhiều tâm cảnh khác nhau. Bóng tối như một ám ảnh, như
một sự hăm dọa, như một quái vật đè nặng lên cảnh vật và con người, Tác
giả nhắc tới bóng tối với những từ ngữ hình ảnh khác nhau, với những
trạng thái khác nhau (Bông tối đến qua tiếng trống thu khơng, đám mây
hồng như hịn than sắp tàn, qua dãy tre làng đen lại, trong cánh muỗi vo
vo, những viên đá nhỏ trên đường mấp mơ,bóng tối trùm lên đường phố
và các ngõ huyện). Nó được lặp đi lặp từ đầu đến cuối tác phẩm. Nó là
cái nền của không gian nghệ thuật và không gian xã hội, để qua đó nhà
văn khơng chỉ bộc lộ chủ đề tác phẩm mà cịn tạo cho truyện có âm
hưởng cấu tứ như một bài thơ trữ tình
<b>_/ Chất trữ tình của tác phẩm cịn được thể hiện qua giọng điệu</b>
<b>ngơn ngữ của nó giống như một bài thơ.</b>
……
<b>_/ Chất thơ của tác phẩm còn được thể hiện ở ngòi bút tinh tế</b>
<b>của tác giả đã đưa người đọc hòa nhập tâm hồn</b>
<b>mình vào linh hồn của cảnh vật quê hương. Đọc Hai đứa</b>
<b>trẻ, ta bắt gặp những âm thanh, những hình ảnh quen thuộc của mùa</b>
<b>hạ lúc chiều tà : “Tiếng trống thu không trên cái chòi của huyện nhỏ,</b>
từng tiếng một vang ra để gọi buổi chiều”; “chiều, chiều rồi. Một chiều
êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo làn
<b>gió đưa nhẹ vào”; hay khơng khí êm đềm, tĩnh lặng khi đêm xuống ở</b>
<b>làng quê : “trời đã bắt đầu đêm, một đêm mùa hạ êm như nhung và</b>
thoảng qua gió mát.
<b>Điều đáng nói là thiên nhiên và con người ở đây luôn được khắc họa</b>
biến thái của đất, trời, cỏ cây : “An và Liên lặng ngước mắt lên nhìn các
vì sao để tìm sơng ngân Hà và con vịt trời đi theo ông Thần Nông”; “Qua
kẽ lá của cành bang, ngàn ngôi sao vẫn lấp lánh; một con đom đóm bám
vào dưới mặt lá, vùng sáng nhỏ xanh nhấp nháy rồi hoa bang rụng xuống
vai Liên khe khẽ, thỉnh thoảng từng loạt một.Tâm hồn Liên yên tĩnh hẳn,
Tồn những cảnh vật, nhưng chi tiết hết sức quen thuộc thường có quanh
ta. Những cây bút hiện thực đương thời dường như ít thấy cảm hứng về
thiên nhiên Vậy mà dưới ngòi bút của Thạch Lam, chúng trở nên gợi cảm
biết bao ! và ta hiểu rằng lòng yêu quê hương đất nước của mỗi người
Việt Nam chính là được bồi đắp bởi những chi tiết hết sức bình dị này.
<b>c/ Truyên Hai đứa trẻ cũng đã gợi lên cho người đọc</b>
<b>nhiều suy nghĩ</b>
<b>*/ Trước hết, đó là số phận của những kiếp người</b>
<b>nhỏ bé vô danh, không ánh sáng và hạnh phúc con người sống âm</b>
thầm, lay lắt, lụi tàn trong bóng tối của cuộc đời cũ ở nơi phố huyện. Phải
chăng qua đó Thạch Lam muốn nói đến những thân phận những kiếp đời
trên đất nước cịn chìm đắm trong cảnh nơ lẹ đói nghèo. Ta đồng cảm sâu
sắc với niềm xót thương vô hạn của Thạch lam đối với những con người
bất hạnh đó.
<b>*/ Sau nữa là qua Hai đứa trẻ, nhà văn cịn muốn nói lên một điều có</b>
<b>ý nghĩa nhân văn sâu sắc : đâu phải chỉ là cuộc sống</b>
<b>cơm áo mà cịn là cuộc sống tinh thần, tình cảm của</b>
<b>con người. Cuộc sống đơn điệu , buồn chán và ngưng đọng ở cái phố</b>
huyện nghèo nàn tối tăm quả thực là một điều đáng sợ với hai đứa trẻ và
cũng là điều khiến ta phải suy nghĩ. Qua tâm trạng của Liên, Thạch Lam
không chi lay tỉnh ở những tâm hồn uể oải đang lụi tàn, mà còn trân trọng
ngọn lửa khát khao được sống một cuộc sống có ý nghĩa , khát khao thốt
khỏi cuộc đời tăm tối biết bao!. Truyện đã đem đến cho ta ước mơ thật
…
<b>III/ Kết luận</b>