Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (47.5 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Sống giữa buổi giao thời của hai thời đại , con người ta như có một sự chuyển biến thật khác lạ . Con
người bị giằng xé bở hai xã hội Tây – Tàu lẫn lộn nhố nhăng , họ cảm thấy phẫn uất với xã hội đương
thời . Là một con người khác với mọi người , Nguyễn Tn đam mê chủ nghĩa xê dịch , ơng thích đi
khắp nơi và tìm cảm hứng mới cho nghiệp văn chương của mình.Và Nguyễn Tn , với ngịi bút sắc
sảo của một nhà văn , đã thể hiện thật sâu sắc những điều ông muốn bày tỏ với xã hội đương thời
thông qua tác phẩm “ Chữ người tử tù “ . Thơng qua hai hình tượng , viên quản ngục và người nghệ
sĩ tài hoa Huấn Cao , nhà văn đã phác hoạ lên ở “ Chữ người tử tù “ về chân dung của những con
người lương thiện bị chà đạp trong cuộc sống hiện tại, về vẻ đẹp của một trang anh hùng nghĩa sĩ tài
hoa nghệ sĩ .
Nguyễn Tuân đã rất thành công khi miêu tả nhân vật quản ngục , một con người dù sống trong lòng
quân địch , ngày ngày tiếp mặt với chúng nhưng vẫn giữ trong tâm hồn , trong lịng mình tính lương
thiện và yêu thương con người .Cũng như bao con người khác , viên quản ngục cũng có những ước
mơ riêng cho bản thân mình , cũng thần tượng một người như ai . Đó là “ Huấn Cao ? Hay là người
mà vùng tỉnh Sơn ta vẫn khen cái tài viết chữ rất nhanh , rất đẹp “ . Ông vẫn thầm ngưỡng mộ con
người này bởi tài năng thiên bẩm ấy của một con người . Ông hâm mộ Huấn Cao và chỉ mình Huấn
Cao mà thơi . Đối với riêng Huấn Cao thì quản ngục tỏ lịng thành kính sâu sắc , bở vì theo ơng ,
Huấn Cao là một hiện tượng có tính chất siêu phàm mà ơng chỉ được quyền hâm mộ từ phía xa mà
thơi . Ơng thấy người ta nói với nhau rằng “ Mọi người nhắc nhỏm đến cái danh đó ln “ .
Trong lịng viên quản ngục , Huấn Cao ở một vị trí vơ cùng trang trọng , vị trí cao quý nhất trong suốt
cuộc đời ơng . Ơng tơn kính Huấn Cao , gọi Huấn Cao nhưng không dùng tên mà dùng “ danh ” . để tỏ
lịng rõ sự tơn trọng của mình đối với người nghệ sĩ tài hoa ấy . Quản ngục hâm mộ một con người ,
dám chống lại triều đình . Những hành động “ bẻ khố “ , “ vượt ngục “đều góp phần tơ điểm thêm vào
bức chân dung ngoạ hình Huấn Cao , một con người khao khát tự do , không chịu rành buộc bởi bất
cứ sự khuôn phép nào cả . Điều đó càng khiến cho quản ngục thêm trân trọng Huấn Cao . Nguyễn
Tuân , dùng những thủ pháp chọn lọc từ ngữ điêu luyện , lựa ra những từ ngữ mang tính tượng hình
tượng trưng để làm nổi bật len tính cách và tâm trạng viên quản ngục . Những hình ảnh đó biến đổi
Nguyễn Tuân đã sử dụng hình ảnh “ khung cửa sổ có nhiều con song kẻ những nét đen thẳng lên nền
trời lốm đốm tinh tú “ thật tinh tế , khéo léo . Uyển chuyển trong lời nói cũng là một nét nghệ thuật độc
đáo mà ta cũng thường thấy ở Nguyễn Tuân . Chỉ bằng hình ảnh con song , nhà văn đã thể hiện sự
cô đơn , tù túng như bị giam cầm trong cõi lòng viên quản ngục . Cái nhà tù đó , trói chặt những ước
mơ , những hồi bão một thời của ơng . Ơng buồn lắm , ông cảm thấy mệt mỏi , tâm trạng chán nản ,
muốn trút bỏ mọi gánh nặng công việc đang đè trên đơi vai mình . Khung cảnh tối , cùng tâm trạng
sầu thảm , như đã hình thành nên trong tác phẩm một khối đen , thật tối , mang chút hỗn mang và lẫn
lộn . Nó khiến cho người đọc như lạc vào một thế giới quan mang nhiều gam tối , khó nhìn rõ , huyền
ảo . Tâm trạng của viên quản ngục cứ thay đổi theo thời gian. Đến khi ông mường tưởng ra cảnh
Huấn Cao bị hành hình như “ một ngơi sao chính vị muốn từ biệt vũ trụ “thì ông cảm thấy lo lắng .
Cái tâm trạng sầu não khi nào giờ đây đã khơng cịn nữa , thế vào đó là một sự lo lắng đến tột cùng .
Lúc này , “ viên quản ngục ngắn đầu , lấy que hương khêu thêm một con bấc . Ba cái tim bấc được
chụm lại , cháy bùng to lên “ . Ba cái tim bấc tượng trưng cho nhiều điều . Nó tuợng trưng cho sự
chán chuờng xen lẫn mệt mỏi cùng với chức vụ quản ngục . Hay phải chăng hình ảnh ba cái tim còn
đại diện cho những con người , những nỗi thống khổ và những sự cả nghĩ cho một tương lai mịt mờ ,
u ám của xã hội nửa Tây , nửa Tàu . Hoặc rằng ba trái tim đó là trái tim của “ viên quản ngục “ , trái
tim Huấn Cao , và trái tim của thầy thơ lại , những trái tim tìm thấy ở nhau một điểm chung nào đó mà
chỉ có họ mới biết , mới nhận ra .
muốn tốt cho bạn , chứ chẳng ai muốn bạn vào tù cả . Nhưng , mỗi thời đại mỗi khác , cuộc sống
khơng tìm ra đường thốt chỉ biết quẩn quanh với những gì đơn giản và tẻ nhạt , viên quản ngục thực
sự muốn tìm một người ban tâm giao thật sự . Vì vậy , Huấn Cao là người thích hợp nhất . Bởi vì “ khi
nghĩ đến Huấn Cao , ơng thấy lịng mình như dịu lại “ , thư thái hơn , thanh thản hơn , như lúc ban