Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (541.07 KB, 13 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>1/ Tác giả</b>
- Tên thật là Phan Ngọc Hoan quê xã
Cam An, huyện Cam Lộ, Quảng Trị
- Là một trong những tên tuổi hàng đầu
của nền thơ Việt Nam thế kỉ XX
- Thơ ông giàu tính triết lí, suy ngẫm,
chiêm nghiệm
- Được nhận giải thưởng Hồ Chí Minh
về Văn học nghệ thuật năm 1996
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
- thể thơ: tự do
- Bố cục: 3 phần
+ Đoạn 1: Hình ảnh con cị qua những
lời hát ru
+ Đoạn 2: Hình ảnh con cị gắn liền với
sự trưởng thành lớn lên của con
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Mỗi chúng ta ai cũng
được lớn lên trong lời ru ấy và ai cũng
cảm nhận được đó chính là điẹu hồn
dân tộc.
(1)Con cị bay lả bay la
Bay từ cổng phủ, bay ra cánh đồng
(2)Con cò đi đón cơn mưa
Tối tăm mù mịt ai đưa cị về
<b>=>gợi lên vẻ nhịp nhàng thong thả, </b>
<b>bình yên của cuộc sống làng quê xưa</b>
(3)Con cò mà đi ăn đêm
Đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao
Ơng ơi ơng vớt tơi nao
Tơi có lịng nào ơng hãy xáo măng
Có xáo thì xáo nước trong
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b>b) Đoạn 2</b>
Ngủ yên! Ngủ yên! Ngủ yên!
Cho cò trắng đến làm quen
Cò đứng ở quanh nơi
Rồi cị vào trong tổ
Con ngủ n thì cị cũng ngủ
Cánh của cị hai đứa đắp chung đơi
<b>=>con cị gắn bó với con suốt những </b>
<b>năm tháng ấu thơ bên chiếc nơi đưa, </b>
<b>chăm sóc cho con từng miếng ăn, </b>
<b>giấc ngủ</b>
Mai khơn lớn con theo cị đi học
Cánh trắng cị bay theo gót đơi chân
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b> </b>- Hình ảnh con cị chính là hình ảnh của
người mẹ dịu dàng, âu yếm luôn yêu
thương con, chăm chút nâng đỡ con
suốt cả cuộc đời.
Con làm gì?
Con làm thi sĩ
Cánh cị trắng lại bay hồi khơng nghỉ
Trước hiên nhà và trong hơi mát câu văn
<b><sub>Khi con trưởng thành đã là thi sĩ thì </sub></b>
<b>cánh cị trắng vẫn chập chờn bay, </b>
<b>khơi gợi nguồn cảm hứng cho con </b>
<b>sáng tác, tạo cho con bước đường </b>
<b>công danh thành đạt…</b>
- <b>Con cị</b> ở đây chính là hình ảnh <b>ẩn dụ</b>
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b>b) Đoạn 2</b>
<b> </b>- Hình ảnh con cị chính là hình ảnh của
người mẹ dịu dàng, âu yếm luôn yêu
thương con, chăm chút nâng đỡ con
suốt cả cuộc đời.
<b>c) Đoạn 3</b>
Dù ở xa con
Lên rừng xuống bể
Cị sẽ tìm con
Cị mãi u con
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
À ơi
Một con cị thơi
Con cị mẹ hát
Cũng là cuộc đời
Cho cánh cị cánh vạc
Cho cả sắc trời
Đến hát quanh nơi
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b>b) Đoạn 2</b>
<b> </b>- Hình ảnh con cị chính là hình ảnh của
người mẹ dịu dàng, âu yếm luôn yêu
Dù ở xa con
Lên rừng xuống bể
Cị sẽ tìm con
Cị mãi yêu con
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con
À ơi
Một con cò thơi
Con cị mẹ hát
Cũng là cuộc đời
Vỗ cánh qua nơi
Ngủ đi, ngủ đi
Cho cánh cò cánh vạc
Cho cả sắc trời
Đến hát quanh nơi
<b><sub>Lời ru ấy chính là những lời mẹ đúc </sub></b>
<b>kết lại cho con thấy cuộc đời của mẹ: </b>
<b>lúc bình n, lúc sóng gió, gian trn. </b>
<b>Nhưng lúc nào mẹ cũng hy sinh để </b>
<b>dành trọn vẹn tình thương cho con. </b>
<b><sub>Niềm mơ ước con sẽ có giấc mơ đẹp </sub></b>
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b>b) Đoạn 2</b>
<b> </b>- Hình ảnh con cị chính là hình ảnh của
người mẹ dịu dàng, âu yếm luôn yêu
thương con, chăm chút nâng đỡ con
suốt cả cuộc đời.
<b>c) Đoạn 3</b>
-Tình mẹ là bao la, vơ tận: cho dù con ở
bất cứ nơi đâu, trong hoàn cảnh nào, mẹ
vẫn dang rộng vòng tay yêu thương, vẫn
là bờ bến và điểm tựa cho con neo đậu
-Tình mẫu tử là tình cảm bất diệt thiêng
liêng hơn cả
<b>3) Ý nghĩa văn bản</b>
- Bài thơ ca ngợi tình mẹ và ý nghĩa của
lời ru.
<b>Những mùa quả mẹ tôi hái được </b>
<b>Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng </b>
<b>Những mùa quả lặn rồi lại mọc </b>
<b>Như mặt trời khi như mặt trăng </b>
<b>Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên </b>
<b>Bần thần hương huệ thơm đêm </b>
<b>khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn </b>
<b>chân nhang lấm láp tro tàn </b>
<b>xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào </b>
<b>Mẹ ta khơng có yếm đào </b>
<b>nón mê thay nón quai thao đội đầu </b>
<b>rối ren tay bí tay bầu </b>
<b>váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa </b>
<b>câu ca mẹ hát gió đưa về trời </b>
<b>ta đi trọn kiếp con người </b>
<b>cũng không đi hết mấy lời mẹ ru </b>
<b>Ngân hà chảy ngược lên cao </b>
<b>quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm... </b>
<b>bờ ao đom đóm chập chờn </b>
<b>trong leo lẻo những vui buồn xa xôi </b>
<b>Mẹ ru cái lẽ ở đời </b>
<b>sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn </b>
<b>bà ru mẹ... mẹ ru con </b>
<b>liệu mai sau các con cịn nhớ chăng </b>
<b>Nhìn về quê mẹ xa xăm </b>
<b>lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa </b>
<i><b>ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa </b></i>
<i><b>miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương...</b></i>
<b>1/ Tác giả</b>
<b>2/ Tác phẩm</b>
- Sáng tác năm 1962
<b>II) ĐỌC - HIỂU VĂN BẢN</b>
<b>1/ Cấu trúc</b>
<b>2/ Nội dung</b>
<b> a) Đoạn 1</b>
- Con cị là hình ảnh quen thuộc trong
ca dao-dân ca và những lời hát ru ngọt
ngào, trữ tình. Người mẹ hát ru con
bằng tất cả tấm lòng yêu thương, vỗ
về, nâng niu đối với đứa con nhỏ
<b>b) Đoạn 2</b>
<b> </b>- Hình ảnh con cị chính là hình ảnh của
người mẹ dịu dàng, âu yếm luôn yêu
thương con, chăm chút nâng đỡ con
suốt cả cuộc đời.
-Tình mẹ là bao la, vơ tận: cho dù con ở
bất cứ nơi đâu, trong hoàn cảnh nào, mẹ
vẫn dang rộng vòng tay yêu thương, vẫn
là bờ bến và điểm tựa cho con neo đậu
-Tình mẫu tử là tình cảm bất diệt thiêng
liêng hơn cả
<b>3) Ý nghĩa văn bản</b>
- Bài thơ ca ngợi tình mẹ và ý nghĩa của
lời ru.
-Nghệ thuật: bài thơ có âm hưởng ngọt
ngào, nhịp nhàng như một khúc hát ru;
sử dụng các phép tu từ nhân hố, ẩn dụ;
lời thơ có tính triết lý sâu sắc
<b>BÀI TẬP VỀ NHÀ</b>
1/ Học thuộc lòng bài thơ