Tải bản đầy đủ (.pdf) (13 trang)

Tài liệu Hậu thiên hạc phổ - tập 5 docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.8 KB, 13 trang )

Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-62-
Hồi thứ năm
Cái Bang tranh luận
oắc Minh Phong trầm ngâm một lát rồi nói:
- Lữ Đường chủ đ gặp Trịnh đại hiệp rồi chứ?
Lữ Khôn đáp:
- Nửa tháng trước thuộc hạ có gặp Trịnh đại hiệp một lần!
Hoắc Minh Phong mỉm cười, nói:
- Trịnh đại hiệp có bảo ngươi chuyển đến bản toà lời gì không?
Lữ Khôn cung kính đáp:
- Trịnh đại hiệp nói, nếu Bang chủ đi Thiếu Lâm thì tốt nhất là không nên xuất diện
gặp Thiên Ma Nữ.
Song mục của Hoắc Minh Phong chợt xạ tinh quang, lo hét:
- Tại sao? Trịnh đại hiệp có nói lý do với ngươi không?
Lữ Khôn lắc đầu, nói:
- Không có! Đương thời thuộc hạ cũng từng thỉnh giáo Trịnh đại hiệp là tại sao Bang
chủ không nên xuất diện gặp Thiên Ma Nữ, nhưng Trịnh đại hiệp chỉ gượng cười mà không
trả lời.
Hoắc Minh Phong suy nghĩ hồi lâu rồi buột miệng tự nói:
- Không đúng rồi!
Lữ Khôn ngạc nhiên, nói:
- Thuộc hạ nói đúng sự thật, nếu Bang chủ không tin thì ngày sau, khi gặp Trịnh đại
hiệp xin Bang chủ đối chứng lại!
Hoắc Minh Phong lắc đầu, nói:
- Lữ Đường chủ, bản toà không nói là ngươi nói không thật mà chỉ cảm thấy với tính
cách của Trịnh Đại Cương thì không nên ẩn tàng những điều đáng nói!
Lúc này Phương Tuyết Nghi bất giác rùng mình, chàng thầm nghĩ:
- Thì ra bọn họ nói là Trịnh đại bá của ta.
Thoạt tiên khi nghe ba chữ Trịnh đại hiệp thì chàng đ hoài nghi rồi và khi nghe Hoắc


Minh Phong nói đích danh Trịnh Đại Cương thì Phương Tuyết Nghi vô cùng xúc động
trong lòng.
Tống Phù thấy rất rõ sự xúc động của chàng nên vội dùng thuật truyền âm nói:
- Lo đệ, bình tĩnh một chút, nếu ngươi muốn gặp Trịnh Đại Cương thì tốt nhất là chờ
lát nữa gặp riêng Lữ Khôn mà hỏi. Lúc này, nếu làm kinh động Hoắc Minh Phong thì e
rằng sẽ phát sinh thêm nhiều chuyện phiền phức đấy!
Phương Tuyết Nghi không nghĩ như vậy, chàng nói:
H
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-63-
- Tại sao chúng ta không thể đi gặp Hoắc Bang chủ chứ? Chẳng phải lo ta cũng theo
lời mà đến Thiếu Lâm đó sao?
Tống Phù nói:
- Lo đệ, hành vi của chúng ta là phạm vào đại cấm kỵ của bọn họ rồi, nếu lúc này mà
hiện thân tương kiến thì e rằng Hoắc Minh Phong sẽ trở mặt xem lo phu là địch nhân mất!
Phương Tuyết Nghi ngạc nhiên, chàng hỏi:
- Vậy là chúng ta không thể ra sao?
Tống Phù nói:
- Không thể! Lo đệ, chúng ta nhẫn nại nghe một lát nữa nhé!
o0o
Tâm tình của Tuyết Nghi đang vô cùng xúc động thì làm sao chàng yên tâm nhẫn nại
được, song mục của chàng nhìn thẳng về phía Lữ Khôn trong chánh điện nhưng trong đầu
thì đều nghĩ đến Trịnh Đại Cương.
Tống Phù lại chú ý đến bốn vị trưởng lo, bọn họ vẫn ngồi tĩnh toạ dường như không
nghe không thấy chuyện trước mặt.
Một lát sau Ô Y Thần Tẩu Thôi Đại Công mới hắng giọng một tiếng rồi nói:
- Bang chủ có quyết định gì với lời nói của Trịnh Đại Cương?
Hoắc Minh Phong mỉm cười, nói:
- Tiểu đệ cảm thấy lời nói của Trịnh Đại Cương thâm thúy khó hiểu, Thôi sư huynh có

cao kiến gì cứ việc nói ra.
Thôi Đại Công thở dài một hồi rồi nói:
- Bang chủ tài trí hơn người, tiểu huynh nào có chủ ý gì hay ho hơn đâu, nhưng...
Bỗng nhiên lo dừng lại rồi trầm ngâm tư lự.
Hoắc Minh Phong nói:
- Sư huynh có điều gì cứ nói ra xem?
Thôi Đại Công nói:
- Bang chủ d biết tính cách của Trịnh Đại Cương là quang minh lỗi lạc, bây giờ bỗng
nhiên chuyển lời bảo Bang chủ chớ gặp Thiên Ma Nữ, tiểu huynh cảm thấy trong chuyện
này tất phải có lý do!
Hoắc Minh Phong nói:
- Không sai, đó chính là chỗ mà tiểu đệ không hiểu.
Lo dịch mục quang nhìn qua Âm Dương Thủ Cát Uy và nói:
- Cát sư đệ tài trí hơn người, liệu việc như thần, có lẽ sư đệ đ đoán được dụng tâm
của Trịnh Đại Cương?
Cát Uy tiếp lời với thái độ lạnh lùng:
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-64-
- Tiểu đệ đoán hắn không ngoài hai dụng tâm!
Hoắc Minh Phong kinh ngạc hỏi ngay:
- Đó là hai dụng tâm nào?
Cát Uy chậm ri nói:
- Thứ nhất, võ công của thiên Ma Nữ đ cao vượt Bang chủ, một khi Bang chủ gặp ả
thì khó tránh một trận giao chiến, Trịnh Đại Cương vì tình giao hảo nhiều năm nên không
nhẫn tâm nhìn thấy Bang chủ bại dưới tay ma nữ, do vậy mới ngăn cản Bang chủ xuất diện!
Hoắc Minh Phong gật đầu, nói:
- Còn dụng tâm thứ hai?
Cát Uy nói tiêp:
- ẩn thân một nơi để tuỳ cơ ứng biến, lợi dụng việc quần hùng tụ tập ở Thiếu Lâm mà

ngầm xuất thủ trừ đi ma nữ kia!
Hoắc Minh Phong phá lên cười ha hả một tràng rồi nói:
- Cách lý giải của hiền đệ có lẽ không sai rồi!
Bỗng nhiên sắc diện lo trầm hẳn xuống và nói tiếp:
- Nhưng Trịnh Đại Cương lại nhìn sai người rồi!
Cát Uy tiếp lời:
- Bang chủ, Trịnh Đại Cương là một nam tử hán giàu nhiệt huyết, nếu hắn không thể
bảo Lữ Đường chủ chuyễn lời cho Bang chủ như vậy...
Hoắc Minh Phong cười nhạt, nói:
- Cát sư đệ, theo ngươi thì bản toà nên làm thế nào đây? Nghe theo lời khuyên của
Trịnh Đại Cương mà làm con rùa đen rút đầu chăng?
Cát Uy trầm ngâm một lát rồi nói:
- Chuyện này...tiểu đệ không dám có chủ trương, chỉ có điều mong bang chủ vì đệ tử
toàn bang mà bảo trọng!
Hoắc Minh Phong ngẩn người ra nhìn Cát Uy và nói:
- Sư đệ, ngươi cũng học theo Trịnh Đại Cương mà hm vi huynh vào thế bất nghĩa
chăng?
Cát Uy lạnh lùng đáp:
- Tiểu đệ không dám!
Hoắc Minh Phong hươi hươi cây gậy trúc trong tay và lớn tiếng nói:
- Cái Bằng chúng ta xưa nay lấy một chữ nghĩa làm căn bản để lập thân trong võ lâm,
nếu bản toà không dám đường đường chính chính xuất diện đối phó với Thiên Ma Nữ thì
ngày sau bản toà còn chỗ nào để đứng trong võ lâm? Đại trượng phu sống có gì là vui, chết
có gì là sợ? Nhưng chết được như nguyện thì chết sớm một ngày còn hơn sống thừa một
năm!
Thôi Đại Công lên tiếng?
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-65-
- Những lời Bang chủ vừa nói khiến tiểu huynh vô cùng cảm động, nhưng Bang chủ

là huyết mạch của bản bang nên không thể có cái dũng khí của kẻ bất trí, theo tiểu huynh
thì chuyện này phải thương lượng đến nơi đến chốn mới được!
Hoắc Minh Phong mỉm cười, nói:
- Sư huynh cũng nói giúp cho Cát sư đệ và Trịnh Đại Cương đấy à?
Thôi Đại Công lắc đầu thở dài rồi nói:
- Bang chủ hiểu lầm rồi! Thiết nghĩ Trịnh Đại Cương tất cũng có chỗ khổ tâm, hắn
không nói ra nguyên nhân là vì nghĩ đến uy danh của Bang chủ và bản bang, nếu Bang chủ
bình tâm suy nghĩ thì có thể hiểu được đạo lý bên trong!
Hoắc Minh Phong cười ha hả rồi nói:
- Không cần rồi! Nhân tài của bản bang rất nhiều, xưa nay luôn được võ lâm gọi là đệ
nhất đại bang, dù tiểu đệ tử chiến dưới đao kiếm của Thiên Ma Nữ thì bản bang cũng
chẳng lo không người kế thừa, việc sư huynh lo cho vấn đủ an nguy của tiểu đệ có lẽ là
thừa rồi!
Rõ ràng Hoắc Minh Phong đ hạ quyết tâm cùng Thiên Ma Nữ phân cao thấp một
phen!
Thôi Đại Công thở dài một hồi rồi nói:
- Bang chủ hạ quyết tâm rồi chăng?
Hoac Minh Phong nói:
- Sư huynh không cần khuyên nữa, nếu tiểu đệ không thể trừ yêu nữ tại Thiếu Lâm tự
thì khi nào tiểu đệ mới có thể vì võ lâm đồng đạo mà tận xuất tâm lực?
Thôi Đại Công gật đầu, nói:
- Bang chủ đ quyết định thì đương nhiên tiểu huynh không tiện khuyên can nữa rồi,
nhưng tiểu huynh còn có một thỉnh cầu, mong Bang chủ xem xét cho!
Hoắc Minh Phong mỉm cười hỏi:
- Chuyện gì? Thôi Đại Công nói:
- Cho phép tiểu huynh liên thủ cùng bang chủ để đối phó với Thiên Ma Nữ nhé?
Hoắc Minh Phong ngạc nhiên kêu lên:
- Chuyện đó làm sao có thể?
Cát Uy cười nhạt một tiếng rồi tiếp lời:
- Tại sao lại không thể? Bang chủ đừng quên trận chiến không chỉ có quan hệ đến

thanh danh của bang chủ mà còn quan hệ đến thanh danh của bản bang từ nay về sau!
Huống hồ Trịnh Đại Cương đ khuyên Bang chủ đừng xuất diện thì đủ thấy Thiên Ma Nữ
đ sớm nắm chắc phần thắng rồi!
Hoắc Minh Phong chậm ri nói:
- Cát sư đệ, ngươi đâu biết là Trịnh Đại Cương không bị Thiên Ma Nữ làm cho khiếp
sợ mà có ý tạo ra nguỵ ngôn để làm giao động quan tâm của chúng ta chứ?
Cát Uy sững người, lo hỏi lại:
- Bang chủ nghi ngờ Trịnh Đại Cương chăng?
Hậu Thiên Hạc Phổ Nguyên tác: Ngoạ Long Sinh Dịch giả:Khuyết danh
Converted to pdf by BacQuai
-66-
Hoắc Minh Phong nói:
- Bản toà và hắn đ giao tình mấy mươi năm, bao nhiều lần đao kiếm kề cổ mà hắn
vẫn không chớp mắt, thế tại sao lần này hắn lại khiếp sợ mấy nữ nhân? Sư đệ thử nghĩ đạo
lý bên trong xem!
Cát Uy nói:
- Tiểu đệ nghĩ chuyện này không đến nỗi như vậy! Tuy võ công của Trung Châu Tam
Hiệp không cao nhưng lòng hiệp nghĩa của bọn họ được võ lâm đồng đạo thừa nhận!
Hoắc Minh Phong cười ha hả rồi nói:
- Cát sư đệ, ngươi rất tin tưởng Trịnh Đại Cương phải không?
Cát Uy nói:
- Một nam tử hán giàu nghĩa khí và trung nghĩa thì tự nhiên là được mọi người tin
tưởng kính ái rồi!
Lo nhìn qua Cầm Long Thủ Lạc Kỳ ngồi bên cạnh rồi nói tiếp:
- Bang chủ, Trịnh Đại Cương quen biết chúng ta là do Lạc huynh tiến dẫn, nếu tính
cách của Trịnh Đại Cương có chỗ khả nghi thì lẽ ra Lạc huynh là người hiểu rõ.
Lúc này Cầm Long Thủ Lạc Kỳ mới hắng giọng rồi nói:
- Cát sư đệ, đó là những chuyện đ qua rồi! Trịnh Đại Cương bây giờ như thế nào, tiểu
huynh làm sao biết được?
Nguyên ý của Cát Uy là muốn Lạc Kỳ nói giúp Trịnh Đại Cương mấy câu để khuyên

giải Bang chủ, nào ngờ Lạc Kỳ vừa khai khẩu đ nói một câu chối tuốt khiến Cát Uy nhất
thời chẳng biết phải ứng phó như thế nào.
Hoắc Minh Phong phá lên cười một tràng rồi nói:
- Hiền đệ, ngươi nghe rồi chứ? Ngay cả Lạc sư đệ cũng không bị Thiên Ma Nữ làm
cho kinh khiếp mà!
Cát Uy thở dài một hồi rồi nói:
- Lạc sư huynh vo tròn mà làm như vậy thật là làm khó cho đệ rồi!
Lạc Kỳ mỉm cười, nói:
- Cát sư đệ, không nên nói như vậy, tuy Trịnh Đại Cương là một hảo hán thật sự
nhưng khi đối diện với sinh tử thì phải chiết khấu một chút đối với cái gọi là khí tiết!
Cát Uy cười nhạt, nói:
- Đây là cách nhìn của Lạc sư huynh à?
Lạc Kỳ không nghĩ ra thâm ý của Cát Uy nên thản nhiên gật đầu, nói:
- Ngu huynh cho rằng đó cũng là lẽ thường tình.
Cát Uy cướp lời, nói:
- Bang chủ đ nghe những lời của Lạc huynh rồi chứ?
Hoắc Minh Phong nói:
- Nghe rồi!
Bỗng nhiên Cát Uy cười nhạt một tiếng rồi nói:

×