Tải bản đầy đủ (.docx) (19 trang)

Bai viet ve nguoi phu nu toi yeu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (141.92 KB, 19 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>BÀI VIẾT VỀ NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI YÊU NHÂN NGÀY 20-10-2016 Gửi đến người mẹ hiền của con…….. Mẹ kính yêu ! Dường như trong suốt 16 năm qua, ngày con chào đời, con cất tiếng khóc đầu tiên, con bặp bẹ biết nói, biết đi, biết cười, biết suy nghĩ và ngày đầu tiên con đi học, chưa một ngày nào là không có mẹ bên cạnh con! 16 năm qua, quãng thời gian dài dằng dặc ấy, dù bên mẹ nhiều là thế, gần gũi bên mẹ nhiều là thế, nhưng chưa một làn con nói ra lòng mình rằng con yêu mẹ, rằng con luôn muốn bên mẹ, muốn mẹ mãi mãi bên con và không rời xa con! Mẹ biết tại sao không, thưa mẹ !? Đó là bởi vì con đã quen lắm những hơi thở nồng nàn, quen lắm những vòng tay ấm áp và quen lắm ánh mắt, nụ cười ,tình yêu của mẹ! Mẹ à, có lẽ con sẽ không bao giờ nói ra nỗi lòng con khi con đối diện trực tiếp với mẹ, bản tính của con- đứa con hay ngại ngùng, hay hờn dỗi, không giỏi biểu đạt cảm xúc bằng lời nói và không nghiêm túc khi nói, con không thể nào làm cho mẹ yêu con nhiều hơn khi mỗi ngày về nhà, các bạn đều nnói với mẹ của họ rằng : ‘ Con chào mẹ, con yêu mẹ !’ Mẹ ơi! Con đã không thể nói ra những điều đó nhưng mẹ biết không, tình cảm của con, từ trái tim và ý thức của con, bằng tình yêu của một người con dành cho mẹ, là tình yêu của sự vĩnh cửu giống như tình mẹ trao con! Nhưng con chỉ dám viết vào những trang giấy và chôn vùi vào tim con hàng ngày!. Con biết con là đứa con bé bỏng của mẹ, là niềm tự hào và là sinh linh không thể nào thiếu của mẹ mỗi ngày. Thế mà, mẹ nhớ không? Ngày con 5 tuổi, cái tuổi con đã và đang dần quen với suy nghĩ của chính mình, mẹ đưa con đến trường với bộ quần áo mà khi ấy con cho là lỗi thời. Mẹ đã an ủi và dỗ dành con là sẽ thay cho con bộ mới khi tới lớp mẫu giáo, nhưng con cứ khóc mãi trên đường đi, con còn đòi nhảy xuống, đến nỗi mẹ phải quay về nhà và thay cho con bộ quần áo mới! Nắng lại len lỏi trên khuôn mặt mẹ con ngày ấy! Năm con 7 tuổi, con vào lớp một, khi ấy gia đình mình còn chưa giàu có và khá giả gì, mẹ mua vở và bọc cho con cẩn thận, mẹ giúp con soạn sách vở để con tới lớp, mẹ cũng tự tay may cho con quần áo để đến trường và giúp con học cách giao tiếp với thầy cô, bạn bè. Thế mà, ngày hôm ấy, khi về đến nhà, con bị điểm kém, mẹ không mắng con, con xé vở mẹ không trách con, quần áo con vấy bẩn, mẹ không bận tâm gì, đến cả những lời rèm pha về ngày đầu đi học của đứa con gái lì lợm mẹ cũng không đánh con! Sách con hư mẹ không tiếc mua cho quyển mới, áo con bẩn, mẹ không bận đầu trần giặt cho con, và cả khi con hỗn, mẹ cũng không đánh mà chỉ nhắc con và bảo con sửa sai! Những nỗi đau và những đồng tiền lại hao đi vì con và anh con! … mẹ ơi ! Năm con 9 tuổi. ngày con tự cho mình là chin chắn và “ người lớn “ ngày ấy, lần đầu tiên con nói trống không và đụng đến tấm lòng mẹ ! Con đã nói rằng, tại sao lại sinh ra con ra trong gia đình như thế này, con trách mẹ sao con không được mẹ mua nhiều quần áo như bạn Hằng, trách mẹ sao không mua cho con những bộ đồ chơi như bạn An, rồi trách mẹ tại sao không tết cho con những kiểu tóc đẹp nhất,.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> không đưa con đi chụp những bức hình nghệ thuật như các bạn, nỗi buồn lớn nhất là tại sao sinh nhật con, mẹ lại không tổ chức cho con, không mở tiệc hay không mua bánh kẹo về nhà và mời bạn bè đến để con được thật nhiều quà như em Quỳnh hàng xóm mình! Con trách mẹ tại sao con không được sống sung sướng và tại sao con luôn chỉ dám nhìn bạn bè hạnh phúc và được diện những bộ cánh đẹp còn con thì không! Mẹ tát con một cái thật đạu và mắt mẹ con đỏ hoe, con cũng đau, con chạy vào phòng và vùi vào chăn khóc nức nở! Con mặc chẳng biết mẹ dưới nhà như thế nào ? mẹ ra sao, mẹ có khóc không ? có buồn nhiều không , có tổn thương quá lớn khi đứa con mẹ yêu nhất lại làm mẹ đau lòng nhất! Tối hôm đó, nhà mình thật ảm đạm, mẹ nhỉ ! Mẹ không gắp thức ăn ngon cho con như hàng ngày, mẹ cũng không bận hỏi con học hành thế nào! Con chỉ thấy duy nhất trong đôi mắt mẹ là những giọt nước mắt đang cố không tuôn ra, đang cố để ba và con không nhìn thấy! Nhưng làm sao dấu được ! Con cứ thế, cứ hành xử và suy nghĩ non nớt như thế, hôm ấy cô cho con bài ttajp làm văn viết về mẹ, con lại bảo với mẹ con không thèm làm về mẹ, con sẽ tự tưởng tượng ra người mẹ trong mơ của con để làm, và đáp lại con, là lời mẹ nhẹ nhàng : “ Tùy con ’’ nhưng sâu trong mẹ, là nỗi buồn và sự tự ái vô cùng , con biết chứ! Nhưng đứa con này, đã chẳng thể nói một lời xin lỗi! Chẳng thể khiến mẹ yêu con và tha thứ cho con! Cho đến một ngày… ngày con 11 tuổi.. Khi con đi học về, ngang qua phòng mẹ, mẹ bảo với ba là muốn tổ chức sinh nhật cho con, mẹ muốn lần này sẽ làm cho con một buổi tiệc nhỏ để bù đắp cho những ngày trước đây của con! Mẹ nói rằng sẽ mua cho con quần áo mới, sẽ dắt con đi lựa những bộ đồ con thích và những thứ con muốn có! Tiền bạc không cần lo lắng vì với mẹ, tiền bạc dành cho con không bao giờ là phí phạm, không bao giờ là đủ! Con chạy ra cửa, giả vờ như con chưa nghe gì, gọi to : “ Ba mẹ ơi, con mới về ” nhưng trong con là sự mừng khôn xiết, là niềm vui vì sắp có quần áo mới, sắp có giày, cài tóc và những thứ con thích, con chẳng nghĩ rằng mẹ sẽ bỏ ra số tiền lớn như thế nào để đổi lại cho con những thứ tuyệt vời đó! 7:00 tối ngày 8-2- 2011, trong bộ váy mẹ mua thật đẹp, trươc sự chứng kiến của bạn bè trong lớp, con giống như một nàng công chúa, con lộng lẫy còn mẹ, mẹ vẫn bộ quần áo mẹ thích nhất, không mới mà chỉ là vì mẹ thích, mẹ mang để con không cảm thấy xấu hổ với bạn bè! Mẹ giúp con dẫn bạn bè vào nhà, mẹ cũng luôn miệng hỏi con có vui không, có cần mẹ giúp gì không, con chỉ bảo không hoặc ham vui quá mà quên mất lời mẹ gọi, mẹ hỏi! Trong căn phòng mẹ lúc ấy, khi con cầu nguyện, mẹ giúp con tắt đèn rồi châm lửa để con thổi nến, con đã hạnh phúc biết nhường nào! Hạnh phúc vì con có một sinh nhật như bao bạn! Và rồi, cái tivi trong phòng bỗng rực lên với những hình ảnh của con và gia đình mình! Cõ lẽ đã quá quen thuộc với ba mẹ mà với con, có lẽ là lần đầu được thấy! “ Xin chào con! Con ở trong có nóng không? Có buồn không? Ông ngoại mới đưa mẹ cái máy quay cũ này nhưng có lẽ vẫn dùng được, mẹ đang thử máy đây, con yêu! Và mẹ cũng muốn lưu lại kỉ niệm này cho con để sau này con xem nhé! con yêu! Chỉ còn một tuần nữa là con chào đời ! Mẹ mong con yêu của mẹ sẽ thật khỏe mạnh ! Mẹ yêu con ” “ Chào mừng con đến với gia đình mình! Đây là ba con, đây là anh trai con còn mẹ, mẹ là mẹ con! Bé nhỏ của mẹ, cảm ơn con đã đến với ba mẹ, cảm ơn vì đã là động lực đẻ ba mẹ tiếp tục làm việc sau những ngày tháng bần cùng nhất của cuộc đời! Con yêu, con có sẵn sàng cùng ba mẹ vượt qua những khó khăn.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> này trước khi con lớn không ? Mẹ muốn con sẽ thật hạnh phúc khi con lớn, mẹ hy vọng có thể giàu có hơn khi con trưởng thành để con và anh con có được những thứ tốt đẹp nhất ! Mẹ yêu con ” “ AAA! Ba ơi, xem con nè, con nói được ba rồi còn biệt gọi ba rồi đó ! Con ơi ! bé nhỏ của mẹ gọi ba xem nào! Ba, ba ! con nói đi ! Con giỏi lắm, bé nhỏ của mẹ ! Con sẽ gọi được mẹ nhanh thôi phải không con yêu ! Mẹ tin vậy, mẹ yêu con ” “ Phúc ơi con cẩn thận kẻo ngã em nhé ! Bé nhỏ chưa biết đi đã biết chạy rồi hả con! Con gầy quá phải ăn nhiều thôi ! – Mẹ ơi! Cái Phương nó béo vậy mà mẹ bảo gầy hả ? ” “ Chúc con sinh nhật vui vẻ con yêu! Đây là quà cho con! MẸ đã tự làm nó! Còn đây là quà của ba cho con! Con có thích cái lắc bạc này không? Con sẽ luôn bên mẹ nhé con! ” “ Một tuần nữa, con của mẹ sẽ đến lớp mẫu giáo, các cô giáo sẽ ở bên con nhiều hơn mẹ rồi, mẹ sẽ kiếm thật nhiều tiền để con có thật nhiều đồ đẹp nhaa ! Và thời gian mẹ làm việc, mẹ sẽ nhớ đến con, mẹ sẽ chờ để đón con về, mẹ đang suy nghĩ xem nên mua cặp gì cho con đây! Con yêu ! ” “ Chào con! Mẹ vừa đưa con đi học về! Con có vẻ vui lắm! Giờ thì mẹ làm việc đây! Chúc con yêu của mẹ học thật ngoan và chơi với bạn mới cô mới thật vui nha ! Mẹ sẽ nhớ con lắm, mẹ yêu con ” Rồi tivi bỗng hiện lên những hình ảnh con từ ngày bé xíu tới tận bây giờ, mẹ chụp lén con lúc con ăn, lúc con học, lúc con trong lớp, lúc con đang tập xếp đồ, tập rửa chén, nấu cơm, mẹ chụp con mọi lúc và chụp con khi con đang mang những bô đồ của mẹ tự may cho con! Và cứ mỗi bức hình như thế, mẹ lại chú thích những điều tốt đẹp và đáng yêu dành cho con ! “ Con yêu, đây là những bức hình mà mẹ chụp con hàng ngày, có thể không phải là những bức hình nghệ thuật đẹp được chỉnh sửa công phu nhưng là tấm lòng và công sức mẹ và ba dành cho con, con hiểu không ? Conyêu, đây là những bộ đồ mẹ tự may cho con, tuy không đẹp và lộng lẫy như con muốn nhưng mẹ đã cố gắng thật nhiều! SAu này mẹ sẽ may them cho thật nhiều đồ đẹp, chỉ cần nói với mẹ là con thích, có được không con! Con yêu! Tuy mẹ không mua cho con được nhiều đồ chơi đẹp mà con muốn, nhưng mẹ sẽ mua một em búp bê và em gấu thật to rồi may quần áo cho hai em để với con luôn là đồ mới, hay là mẹ sẽ mua cho con những thứ con thích khi mẹ có điều kiện, được không con gái? ” Màn hình tivi khẽ tắt! Và con đã khóc nức nở ! Mẹ ơi ! Con xin lỗi ! xin lỗi vì từ trươc tới giờ con chỉ toàn làm mẹ của con buồn, con xin lỗi vì con đã quá ích kỉ, chi biết nghĩ đến bản thân con mà không hiểu được cảm giác và những nỗi đau mà mẹ phải chịu đựng vì con! Con đã không nghĩ được rằng vì con mà mẹ bất chấp nắng mưa, bấp chấp gia đình và kinh tế khó khăn, vì con mà hàng năm luôn tổ chức cho con những buổi sinh nhật, nhưng vì còn bé con không thể biết được! Con cũng đáng trách khi không biết mẹ đã yêu con và thương con, đã vì con mà trải qua nhiều nỗi đau và vất vả ! Từ những ngày nặng nhọc 9 tháng 10 ngày vì con cho đến ngày đau đớn nhất để đấu tranh với sự sinh tồn của hai mẹ con, rồi khi con ốm đau thức trắng đêm để canh cho giấc ngủ con, bao mồ hôi và sức lực đẻ chăm sóc con cho đến khi con lớn ! Thế rồi đổi lại là những sự nóng nảy và tính tình bồng bột của con mà mẹ phải chịu tổn thương nhiều như thế ! Con chạy vào lòng mẹ và ôm mẹ thật chặt, con khóc ướt đãm áo mẹ! bạn con cũng khóc, cũng bảo con nên tự hào vì có một người mẹ tuyệt vời như vậy ! Những người mẹ khác sẽ sẵn sàng mua cho con họ những đồ đẹp nhưng lại vô tình thiếu đi sự quan tâm cho con họ nhưng với mẹ, đã luôn bên.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> con, tự may cho con quần áo đẹp, dẫn con đi khắp nơi và đặc biệt là tình yêu và sự quan tâm của mẹ dành cho con chưa bao giờ là cạn và mất đi! Vì con, mẹ của con đã đấu tranh giữa cuộc sống và sức khỏe bản thân nhiều như thế nào ! Con càng lớn là mẹ con sẽ càng thêm một tuổi, càng lớn con càng them khát những thứ mới mẻ và những bộ đồ dẹp, cang lớn là con sẽ càng đua đòi những thứ cao sang như bạn bè, nó nghịch với sức khỏe yếu đi của mẹ và tiền mẹ kiếm ra ! Cuộc sống luôn trái ngược như thế nhưng đồng thời cũng dạy ta một điều rằng phải luôn biết trân trọng những giây phút bên gia đình, đúng không mẹ?. Mẹ ơi ! 5 năm rồi mẹ nhỉ ! 5 năm rồi từ cái ngày ăn sâu vào tiềm thức con vào trí nhớ con vào trái tim con, cái ngày thay đổi hoàn toàn trái tim và tinh thần của một đứa trẻ ! Chỉ bằng cái máy quay cũ kĩ mà mẹ ghi lại những kỉ niệm đẹp nhất cho con, khiến con từ đứa con hư đã trở nên biết lắng nghe và thấu hiểu, thế mới biết, tình yêu nói chung và tình mẫu tử nói riêng có sức mạnh to lớn đến mức nào ! Hôm nay con của mẹ đã 16 tuổi rồi! 16 năm với những kỉ niệm khó quên nhất trong đời con! Mẹ ơi! 16 năm qua chưa bao giờ con khiến cho mẹ tự hào, lúnc ào cũng chỉ cãi lời và làm mẹ buồn! Con còn nhớ mới đây thôi con đã nói một lời làm cho mẹ buồn thaajt nhiều ! Và con tự trách mình không xứng đáng với mẹ, thế mà mẹ vẫn an ủi động viên và tha thứ cho con! Mẹ của con- người mẹ không giàu vật chất nhưng tình cảm thì bao la Mẹ của con- người không có nhiều tiền nhưng sẵn sàng cho con tiền mỗi khi con xin , chỉ cần con nói là con sẽ làm gì với nó vào mục đích chính đáng Mẹ của con – người mẹ tuyệt vời hơn bao giờ hết ! … mẹ ơi! Mẹ à ! mẹ có hiểu nỗi lòng của con ? Mẹ ơi! Hôm nay con đọc báo với chủ đề : “Tức giận vì mẹ vào phòng lục lọi, cậu con trai nói một câu khiến anh ta mãi mất mẹ ” Mẹ biết không, sau khi đọc xong, trái tim như muốn nghẹn lại, con thấy sợ cái ngày mẹ không còn bên con, rồi con tự an ủi mình sẽ không có ngày đó xảy ra, con tự hỏi mình đã làm được gì cho mẹ, đã khiến cho mẹ một ngày nào vui suốt 16 năm qua ! Chưa bao giờ, phải không mẹ ! Con đã từng nghe câu nói : “ Hãy làm những việc mà từ trước tới giờ bạn đã hứa với ba mẹ của mình, đừng để dồn lại vì sẽ có ngày bạn không thể trả hết mà họ đã vĩnh viện không còn bên bạn ! ” Đúng rồi mẹ ạ, con phải làm gì đó cho mẹ của con để bù đắp đi những nỗi đau con gy ra cho mẹ trong quá khứ chứ ! Mẹ từng bảo con “ Con chỉ cần ngoan và học thật giỏi thì đó đã là món quà vô giá nhất đối với mẹ ! ” nhưng con thấy như vậy chưa đủ, con muốn làm nhiều hơn muốn hành động và ý thức bản thân con nhiều hơn để có thể làm mẹ vui! Mẹ à! Bây giờ mẹ con đã ngủ rồi, và con viết những dòng này đây bằng tình cảm của con! Cứ chốc chốc con lại thấy mẹ thức dậy hỏi con ngủ chưa, rồi khuyên con ngủ sớm để mai làm tiếp, nhưng con không nghe, con nhất định phải làm xong để nộp mẹ à! Con sẽ thay lời muốn nói của con vào những trang giấy để sau này khi mẹ đọc, mẹ sẽ hiểu con yêu mẹ biết bao!.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> Mẹ ơi! Một năm có rất nhiều ngày dành cho mẹ! ngày 8-3 nè, ngày sinh nhật của mẹ và ngày này nữa ! Khi bức thư của con được đọc lên sẽ là khi con được bày tỏ tình yêu của con với mẹ cho mọi người biết! Con vui lắm mẹ à! Và con sẽ lấy ngày này làm ngày đầu tiên con dám thẳng thắn bày tỏ tình yêu của con cho mẹ, mẹ nhé ! Mẹ yêu người mẹ xinh đẹp, người con yêu nhất trên đời! Mẹ có nhớ con đã nói gì không? Con đã từng nói rằng con sẽ yêu người đàn ông của con và bị mẹ cốc đầu, mẹ bảo con còn bé ! Vâng, còn bé mẹ à! Còn bé nên khi nào cũng cần có mẹ, nấu nướng và chuẩn bị bữa sang, bữa trưa bữa tối cũng là mẹ, quần áo cũng mẹ khâu, mẹ may giúp, ủi quần áo cũng nhờ mẹ, đến cái ngày đầu tiên con mang áo dài mẹ cũng tự tay giúp con gim khuy và chỉnh cho con ! khi con chê con mang xấu vì béo thì mẹ động viên và bảo con mang đẹp ! mẹ giống bà ngoại, luôn mang lại nghị lực niềm tin cho người khác, và không có gì thay thế được, con yêu điều đó lắm mẹ à ! mẹ biết không !? À, có bài thơ này, con thấy hay lắm và ý nghĩa nữa, mà đôi khi ở cái tuổi trẻ này, vỗn vã tập yêu thương và rồi…. Con thường buồn vì một chàng trai Mà ít khi quan tâm đến những sợi sương mai trên mái đầu của mẹ Con thường khóc sụt sùi khi mất đi chàng trai trẻ Mà quên rằng mắt mẹ đã mờ dần theo dấu vết thời gian.. Con dại khờ khi chỉ nghĩ cho con Mà quên mất khi con đau mẹ cũng buồn nhiều lắm Con thường bỏ ngoài tai những lời mẹ dặn Mà lại nhớ như in những sở thích của một người.. Con vẫn lo không biết người ta đang khóc hay cười Mà dửng dưng không gửi một lời quan tâm đến mẹ Con lo âu khi thấy người ta thở dài khe khẽ Mà quên mất mẹ đã bao lần lặng lẽ khóc vì con.. Con cuống cả lên khi người ta dỗi dỗi hờn hờn Mà quên mất mẹ đã vì con nuốt tủi hờn, khó nhọc.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Con có thể vì một người ra đi mà đớn đau, khóc lóc Nhưng lại quên mẹ đã mất bao ngày khổ cực nuôi con! Mẹ ơi! Có đôi khi vì tình yêu nam nữ mà người ta quên mất tình mẹ bao la, ở cái tuổi của con, yêu một ai đó chưa phải là lúc, đúng không mẹ? Và con hiểu, con đã từng nói với mẹ con chỉ thích thôi ! Và mẹ khẽ cười với con !.... Vâng, cô con gái của mẹ, thích thôi, học trò mà! Dạ con nhớ mà mẹ, con sẽ không quên lời mẹ, lời của một người mẹ tâm lí mà con tự hào có được ! Mẹ ơi ! Con từng nói với mẹ, sau này con muốn trở thành một diễn viên điện ảnh chuyên nghiệp và đặc biệt luôn giữ sự trong sang cho bản thân trước những sóng gió sự nghiệp! Con sẽ không bon chen, vồ vập, không tranh giành quyền lực mà cống hiến hết mình cho khan giả, giống như mẹ của con, luôn quan tâm khách hàng và chu đáo, ân cần, cũng không bon chen chuyện thiên hạ và những thứ xa xỉ của cuộc sống ! Mẹ của con chỉ cần những thứ bền , tốt và có ích cho con của mẹ thôi, đúng không mẹ ! Và vì con của mẹ chưa hiểu được cảm giác làm mẹ và lúc mang trong bụng đứa con, sau này khi trải qua, con sẽ hiểu được sự khó nhọc khi sinh một đứa con, và khi dạy nó tập nói, tập đi rồi lớn lên nữa ! Nghĩ thôi chắc con không dám trải qua, chỉ muốn bên mẹ mãi thôi! Mãi vùi vào vòng tay mẹ được mẹ ôm ấp và ru ngủ như thuở bé, được mẹ dạy học và đưa đến trường mỗi ngày, con chỉ muốn thế thôi, chỉ muốn được bên mẹ mãi thôi! Mẹ ơi ! nếu nhưu con trở thành một diễn viên, có nghĩa là con sẽ được đóng thật nhiều phim, con sẽ đóng phim về mẹ, sẽ tặng mẹ của con và luôn nhớ về mẹ để diễn một cách xuất sắc! Con của mẹ có tài khóc, khóc rất nhanh và khóc rất giỏi ! Thế nên mẹ cũng hay đùa là bé nhỏ mít ướt ! 16 tuổi mà giống 6 tuổi.anaang, con cũng chỉ mong mình được quay lại thời bé khi con 6 tuổi, con sẽ không bao giờ cho phép mình làm mẹ tổn thương nữa ! Mẹ ơi, khi con làm diễn viên, có nghĩa là con sẽ phải xa mẹ thường xuyên nhưng con sẽ luôn nhớ về mẹ của con! Để con có thêm nghị lực hoàn thành tốt công việc. Có mẹ bên cạnh, con chưa bao giờ yếu đuối một phút giây ! … Rồi một ngày nào đó cũng đến lúc con phải xa mẹ, phải đi học xa thậm chí cũng phải lập gia đình, sẽ ra sao nếu như không có mẹ bên cạnh con ? con sẽ tự nấu nướng, tự may vá quần áo, tự biết vạch sổ chi tiếu và học cách bày mâm cỗ và cúng nữa ! thậm chí con cũng phải học cách làm một người mẹ tuyệt vời giống như mẹ của con! Nghe thì xa vời nhưng có lẽ, mẹ không thể biết được, con đã tính toán rất kĩ ! dẫu rằng tương lai sẽ có thể thay đổi nhưng mẹ ơi! Chỉ cần bên con mỗi ngày là mẹ thì con tin quyết tâm của con không bao giờ đi lệch hướng ! 16 năm của con đổi lấy cái tuổi 43 của mẹ, trong tim con và anh con lúc nào cũng nhớ mẹ mới 36 tuổi thôi nhưng vô tình, khi nghe ai đó hỏi tuổi của mẹ, đặc biệt là anh con, luôn thao thức rồi mới trả lời, trả lời xong lại đơ người ra và muốn khóc! Khóc vì thời gian lấy đi tuổi xuân của mẹ nhanh quá ! khóc vì tuổi 43 rồi mà chúng con chưa làm được gì cho mẹ ! Sự ích kỉ của quá khứ đã là chỗ trống cho tuổi xuân của mẹ mà đó là điều khiến con đau đớn nhất ! Mẹ ơi, từ nay con sẽ ngoan! Con hứa ! Con mải miết với bao điều được mất Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu Có thời gian tâm sự với người yêu.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ. Mẹ của con giờ đã không còn trẻ Dòng thời gian lấy mất tuổi thanh xuân Con bệnh, mẹ đau, con khỏe, mẹ vui mừng Con sống quá nhỏ nhen và ích kỉ. Chưa bao giờ có một lần suy nghĩ Thấu hiểu lòng cha mẹ quý yêu con Thưở nhỏ ham vui bắt mẹ đợi mỏi mòn Đi khắp xóm tìm con về ăn tối. Mẹ kính yêu ơi! ngàn lần con xin lỗi Con hứa không làm mẹ khóc nữa đâu Cầu nguyện phật trời cho mẹ sống lâu Con muốn nói một câu: yêu mẹ lắm!. Thời gian ơi! xin hãy trôi thật chậm Để cho con có mẹ ở trên đời Mẹ là vầng trăng, là ánh sáng mặt trời Giang tay đón mỗi lần con vấp ngã. Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ. Mẹ yêu ơi! Bài thơ đó có hay không ? Nó là nỗi lòng mà con muốn bày tỏ với mẹ từ rất lâu rồi! Hãu tha thứ và chấp nhận đứa con này ! Hãy hiểu và yêu con mẹ nhé ! Con sẽ luôn yêu mẹ và bện mẹ ! “ Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi khắp đời lòng mẹ vẫn theo con! ” Vâng, mẹ và con sẽ luôn ở bên nhau mẹ nhé ! sau này con sẽ là người may cho mẹ thật nhiều quần áo, con sẽ may cho mẹ áo dài và dan cho mẹ những chiếc khăn len ấm áp! Con sẽ dành thời gian đưa mẹ đi chơi, con sẽ làm cho mẹ tất cả những gì có thể, nhưng trước hết, con phải ngoan và học giỏi, vì dù thế nào, dù có lớn đến đâu, thì bé nhỏ vẫn luôn là sinh linh bé bỏng nằm trong vòng tay mẹ như đứa trẻ không bao giờ lớn, đúng không mẹ ? Nhân dịp 20-10 -2016 ngày phụ nữ Việt Nam thiêng liêng của những người thầy và của những người mẹ! con muốn dành những lời chúc tốt đẹp đến tất cả, con hy vọng những cô giáo sẽ luôn trẻ có sức khỏe,con hy vọng mẹ của con sẽ sống thật lâu và luôn trẻ mãi để bên con! Mẹ ơi! Con yêu mẹ, yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ hãy luôn nhớ rằng dù đi đâu, dù bất cứ lúc nào và bất kể con có đứng ở đâu trong cuộc sống này, con vẫn là con của mẹ- là con của người mẹ tuyệt vời nhất thế gian, mẹ nhé ! ……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

<span class='text_page_counter'>(9)</span> “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào. Tình mẹ tha thiết như dòng suối hiền ngọt ngào. Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào. Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu ….”. Giai điệu dịu dàng sâu lắng vang lên trong buổi trưa tĩnh lặng cùng những câu từ trong bài hát như đánh thức trái tim tôi. Đã từ lâu tôi không nghe những dòng nhạc mang âm hưởng dân ca thế này, mà còn lại là bài hát “Lòng mẹ”. Một bài hát rất nổi tiếng về mẹ mà hầu như mọi người đều biết. Có cái gì đó chạm đến trái tim tôi khi nghe lại bài hát này. Tôi nghĩ đến mẹ – người luôn làm tất cả vì tôi mà không quản cực nhọc, khó khăn..

<span class='text_page_counter'>(10)</span> Mẹ tôi không phải là người quyền uy hay có địa vị to lớn trong xã hội. Mà mẹ chỉ đơn thuần là một người mẹ, một người vợ luôn hết mình vì con cái và gia đình. Mẹ cũng không học rộng tài cao hay khoác lên mình những bộ váy lộng lẫy và dự các buổi tiệc sang trọng. Mẹ luôn mặc những bộ đồ đơn giản không màu mè kiểu cách vào ngày thường cũng như các dịp lễ. Tuy mẹ không học nhiều nhưng mẹ là người luôn dạy tôi các điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Mẹ dạy tôi biết thế nào là sự quan tâm sẻ chia, biết lắng nghe và tôn trọng người khác. Phải kính trên nhường dưới, không đố kị ganh đua và quan trọng không được bỏ cuộc dù bất kì hoàn cảnh nào. Mẹ vất vả lắm, lo cho tôi mọi việc từ cái ăn đến cái mặc. Ngoài ra mẹ còn phải lo cho gia đình và cùng ba buôn bán. Để kiếm được vài đồng lời ít ỏi dù nắng hay mưa mẹ cũng không ngại bôn ba cực khổ. Nhìn bề ngoài của tôi có vẻ khỏe mạnh nhưng tôi rất dễ bị bệnh. Mỗi lần bệnh như thế mẹ luôn chầu chực bên cạnh chăm sóc tôi mà không rời nửa bước. Tôi có thể thấy sự lo lắng trên gương mặt mẹ và niềm hy vọng mong tôi mau khỏi bệnh. Những lúc ăn cơm mẹ luôn dành phần ngon nhất cho tôi, đồ ăn chỉ là những món dân dã đơn sơ nhưng chúng đều rất hấp dẫn thơm ngon qua bàn tay chế biến của mẹ. Còn nữa, mẹ tôi rất khéo tay, mẹ thêu rất đẹp, đường chỉ rất mượt mà, cũng chính vì thế lúc học tiểu học môn thủ công của tôi luôn đạt điểm mười. Mẹ rất ngăn nắp thường xuyên dọn dẹp, nên các vật dụng trong nhà đều có chỗ ở nhất định của chúng. Chính vì thế mà tôi hay đùa với mẹ rằng mẹ có đôi tay phép thuật. Mẹ cực nhọc vất vả như thế nhưng tôi chưa hề nghe mẹ than thở dù chỉ một lần.. Tôi là đứa trẻ may mắn được mẹ bảo bọc từ lúc chào đời và sống trong tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Thế mà đôi khi tôi lại không biết quý trọng điều đó làm những việc khiến mẹ đau lòng. Mẹ luôn lắng nghe tôi, cho tôi những bài học quý giá. Biết tôi đam mê văn học mẹ luôn động viên khích lệ, tạo điều kiện để tôi được nâng cao kiến thức. Mẹ làm tất cả vì tôi để tôi có được cuộc sống tốt vậy mà những lúc không vui tôi lại nổi cáu với mẹ, nói rằng mẹ phiền khi mẹ hỏi chuyện. Có lúc tôi cãi lại mẹ, nói những câu không biết suy nghĩ mà ngay cả bản thân tôi cũng không ngờ mình có thể nói ra như vậy. Lúc nhỏ mẹ sẽ đánh mỗi khi tôi hành xử như thế, đến khi lớn lên mẹ chỉ im lặng không nói gì chỉ thấy sự đau buồn trên gương mặt mẹ, nỗi thất vọng trong đôi mắt ấy. Tôi thật hư đốn và đáng trách, tôi không xứng với những gì mẹ đã hi sinh vì tôi. Phải chăng mẹ không đánh là vì sức khỏe của mẹ đã yếu hơn ngày trước, làn da cũng khô đi và xuất hiện nếp nhăn trên vầng trán. Đôi mắt đã để lại vết chân chim, đau khớp các ngón tay mẹ vì đã lam lũ cả đời lo cho đứa con này. Mẹ thà bị ướt bị lạnh để tôi được ấm hơn. Mẹ an ủi động viên khi tôi gặp khó khăn, luôn bảo vệ tôi khỏi những cám dỗ của cuộc đời. Người luôn tha thứ mỗi khi tôi lầm lỗi, dang rộng vòng tay ôm lấy tôi vào lòng, để tôi được ăn học đàng hoàng mẹ phải thức khuya dậy sớm. Mẹ yêu tôi hơn cả bản thân mình, mẹ từng nói tôi chính là thiên thần nhỏ của mẹ, mẹ không màng khó khăn khổ cực chỉ mong sao tôi có thể nên người. Mẹ vĩ đại, cao cả đến thế nhưng tôi lại làm mẹ buồn lòng và đôi khi còn có những giọt nước mắt thầm lặng.. Giờ đây, khi nhìn lại chính mình tôi thật sự thấy bản thân còn quá nhiều thiếu sót, đã gây ra biết bao lỗi lầm với mẹ nhiều đến mức không thể nhớ được. Nhưng mẹ vẫn là mẹ luôn rộng lượng tha thứ rồi bỏ.

<span class='text_page_counter'>(11)</span> qua. Đã có ai trong chúng ta đã từng cắn rứt lương tâm khi làm mẹ mình đau khổ không? Và bây giờ đây tôi thật sự hối hận về những gì đã làm đối với mẹ, cảm thấy sợ hãi khi không còn mẹ bên cạnh, sẽ ra sao khi thiếu đi hình bóng thân thương của mẹ? Lúc này đây tôi muốn nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi, con gái xin lỗi mẹ nhiều lắm, hãy tha thứ cho những phút giây thiếu suy nghĩ của con đã làm mẹ buồn lòng. Giờ đây con sợ phải xa mẹ, sợ khi không có mẹ bên cạnh dẫu biết rằng đường đời rất dài phải tự con bước đi. Mẹ ơi, con gái muốn cảm ơn mẹ rất nhiều cảm ơn mẹ đã cho con cuộc đời, cho con có người mẹ tuyệt vời như thế, đã hi sinh tất cả vì con, cho con có cơ hội được gọi mẹ mỗi ngày. Hãy luôn mạnh khỏe mẹ nhé, luôn là vầng trăng sáng soi rọi bước con đi. Con sẽ cố gắng thật nhiều không làm mẹ thất vọng, hãy tin tưởng ở con. Cho dù mai sau con có khôn lớn thì con vẫn là thiên thần nhỏ của mẹ luôn muốn mẹ thương yêu dỗ dành. Con yêu mẹ!”.. Ai trong chúng ta cũng đều có lỗi lầm với mẹ mình. Đừng cảm thấy xấu hổ hay ngại ngùng nói câu xin lỗi mẹ, đừng nghĩ mẹ không nói là không yêu thương không quan tâm mình. Nếu chúng ta được gọi mẹ mỗi ngày thì chúng ta may mắn rất nhiều vì có những người suốt đời cũng không có cơ hội để gọi mẹ. Đừng để cơn nóng giận đánh mất đi lí trí, và không có tội nào nặng bằng tội bất hiếu. Cho dù người đời có tốt với ta bao nhiêu thì cũng không sánh bằng mẹ, chẳng ai tốt với mình mà không cần điều kiện chỉ duy nhất mẹ của ta mà thôi. Hãy trân trọng và yêu thương mẹ của mình thật nhiều, đừng để đến khi hối hận thì đã muộn màng. Một lần nữa, tôi xin cám ơn “Báo phụ nữ ngày nay” đã cho tôi cơ hội được trải lòng mình về mẹ, nói lên tất cả suy nghĩ của mình đã ấp ủ bấy lâu nay.. Mời bạn đọc tham gia cuộc thi ”Viết về mẹ” để chia sẻ yêu thương và đón nhận những phần quà hấp dẫn! Cuộc thi ”Viết về mẹ” là một trong những chương trình nằm trong chuỗi hoạt động vì cộng đồng, tôn vinh những giá trị nhân văn của xã hội, khơi nguồn cảm xúc, viết lên yêu thương gửi đến người thân yêu, đặc biệt là người mẹ. ”Viết về mẹ” đã và đang nhận được rất nhiều sự quan tâm và gửi bài tham gia của độc giả. Hãy cùng Phụ Nữ Ngày Nay mạnh dạn bày tỏ tình cảm yêu thương với người mẹ đáng kính của mình nhé. ……………………………………………………………………………. “Con yêu mẹ”. Chỉ 3 từ giản đơn thế thôi mà sao con chẳng thể thốt lên với mẹ. Con nhìn thời gian lặng lẽ qua đi như dòng nước vô tình trôi hoài chẳng bao giờ dừng lại. Để bây giờ mái tóc mẹ đã nhiều sợi bạc, đôi bàn tay gân guốc hằn dấu vết của những vất vả lo toan, vết chân chim nhiều thêm nơi khóe mắt mẹ. Mẹ vẫn bình thản đón nhận những nhọc nhằn về mình, chỉ mong sao con được trọn vẹn hạnh phúc. Nhớ những chuyến nghỉ hè năm trước vợ chồng con về quê thăm mẹ, mẹ chờ chúng con trước sân nhà trong cái nắng đổ lửa. Vừa bước xuống taxi, vòng tay đầy yêu thương của mẹ choàng lấy chúng con. Hạnh phúc vỡ.

<span class='text_page_counter'>(12)</span> òa từ trong đáy mắt mẹ, là hai hàng nước mắt nhẹ nhàng rơi thấm ướt cả vai con. Chúng con vui lắm, cảm động lắm nhưng sao vẫn không nói được thành lời “Con yêu mẹ”, nghe ngượng nghịu làm sao.. “Mẹ là người mẹ thứ hai của con”. Được làm dâu của mẹ là điều tuyệt vời nhất, mẹ dành cho con sự chăm sóc ân cần không khác gì con đẻ. Mẹ không áp đặt con vào khuôn khổ của nếp sống miền Trung. Về bên mẹ, con được là chính con, không e dè lo lắng. Con đón nhận nụ cười hiền hòa, lòng thầm biết ơn sự thấu hiểu của mẹ, muốn bày tỏ nhưng ngại ngùng không dám hé môi, chỉ dám bày tỏ bằng một vòng tay ghì chặt.. “Vai con đây mẹ hãy dựa vào”. Lòng con vang lên câu nói đó nhưng sao con vừa định cất lời, có gì đó chặn lại nghèn nghẹn nơi cổ họng con. Con muốn là chỗ dựa giúp mẹ vượt qua cú sốc mất đi núm ruột, vậy mà đứng trước mẹ con thấy mình quá yếu đuối. Con sợ câu nói tuôn ra dang dở con sẽ không thể kìm nén, vùi đầu vào ngực mẹ khóc nỉ non làm xát muối vào lòng mẹ. Con mới nếm trải cuộc sống mẹ đơn thân hơn 1 năm đã thấy đời phủ một màu xám ngắt. Con thiếu niềm tin vào hạnh phúc, thiếu mạnh mẽ để đương đầu với dòng đời nghiệt ngã. Còn mẹ, nỗi đau mất chồng vẫn chưa nguôi ngoai, cuộc đời lại cứa vào trái tim một vết cắt mới đau thương. Mỗi ký ức thương yêu về đứa con trai cứ ùa về như thác lũ mà lòng mẹ như bến bờ, lúc chênh vênh, lúc kìm nén, lúc lại vững chãi vô cùng để vỗ về cho cả nỗi đau trong con. Con cứ ước chi mẹ cứ khóc đi cho khuây những mất mát, tủi hờn, cho nhẹ gánh khổ đau.. “Đừng cố giữ nỗi đau cho riêng mình”. Con muốn nói với mẹ như thế nhưng chính con cũng không làm được. Con sợ nỗi ưu tư oằn thêm lên mẹ, sợ những cái chạm vô tình trong câu chuyện của con sẽ khơi dậy điều mẹ đang cố tìm quên. Vậy nên con thay lời nói bằng hành động. Con kể mẹ nghe những chuyện vui về cháu nội, con tỏ ra mạnh mẽ trong mọi hoàn cảnh để mẹ yên tâm con vẫn lo tốt cho bé. Mẹ cố gượng cười qua màn hình Viber như muốn trấn an con. Phía bên này, mắt con nhoè cay, tim đau nhói.. “Cám ơn mẹ vì đã sinh ra anh ấy cho đời con”.

<span class='text_page_counter'>(13)</span> Lời này luôn hiện hữu trong tâm trí con, con biết ơn mẹ thật nhiều vì đã sinh ra người mang đến cho con những khoảnh khắc ngọt ngào dẫu ngắn ngủi. Anh ấy cho con hiểu tình yêu là bất biến trước những thay đổi của cuộc đời, chỉ cần biết trân trọng nhau, sống vì nhau. Đó là bài học tình yêu từ bố mẹ. Và giờ khi anh ấy đi xa, từng kỷ niệm con đều gói ghém lại, gìn giữ vẹn nguyên trong tim mình. Còn mẹ, hãy cho con được thay anh ấy làm tròn bổn phận với mẹ, cho con được san sẻ buồn vui cùng mẹ. Để khi năm hết Tết về, mẹ không phải lặng lẽ trong nỗi cô đơn và tủi thân nhìn lên bàn thờ ao ước món quà đoàn viên từ con cháu.. Thời gian trôi mải miết, con nhận ra những lời chưa ngỏ sẽ là điều hối tiếc nếu như mất cơ hội thổ lộ cùng mẹ. Con sẽ thu hết dũng cảm, thu hết tình yêu trong tim nói hết cùng mẹ. Con sẽ gục đầu trong đôi tay gầy guộc, cảm nhận hơi ấm mẹ dành cho, sẽ gắng mạnh mẽ làm điểm tựa cho mẹ khi tuổi già sức yếu. 3 chữ “con yêu mẹ” con sẽ không giữ lại nữa để yêu thương được tìm về với yêu thương, cảm xúc về với cảm xúc, để hạnh phúc bình dị được dịp lan tỏa trong tim mẹ và con – hai trái tim mang cùng một nỗi đau.. Chiều nay trở gió heo may. Trông trời sâu thẳm buồn lay bóng người.. Mong về làm sóng bên trời,. Vỗ yên giông bão rối bời tóc mây…. Mẹ ngồi lưng tựa bóng cây. Lá mùa rụng xuống vàng đầy tay con. Con về làm chiếc bóng tròn.

<span class='text_page_counter'>(14)</span> Cho lưng mẹ tựa tủi hờn chóng qua.. Mẹ kính yêu ! Dường như trong suốt 16 năm qua, ngày con chào đời, con cất tiếng khóc đầu tiên, con bặp bẹ biết nói, biết đi, biết cười, biết suy nghĩ và ngày đầu tiên con đi học, chưa một ngày nào là không có mẹ bên cạnh con! 16 năm qua, quãng thời gian dài dằng dặc ấy, dù bên mẹ nhiều là thế, gần gũi bên mẹ nhiều là thế, nhưng chưa một làn con nói ra lòng mình rằng con yêu mẹ, rằng con luôn muốn bên mẹ, muốn mẹ mãi mãi bên con và không rời xa con! Mẹ biết tại sao không, thưa mẹ !? Đó là bởi vì con đã quen lắm những hơi thở nồng nàn, quen lắm những vòng tay ấm áp và quen lắm ánh mắt, nụ cười ,tình yêu của mẹ! Mẹ à, có lẽ con sẽ không bao giờ nói ra nỗi lòng con khi con đối diện trực tiếp với mẹ, bản tính của conđứa con hay ngại ngùng, hay hờn dỗi, không giỏi biểu đạt cảm xúc bằng lời nói và không nghiêm túc khi nói, con không thể nào làm cho mẹ yêu con nhiều hơn khi mỗi ngày về nhà, các bạn đều nnói với mẹ của họ rằng : ‘ Con chào mẹ, con yêu mẹ !’ Mẹ ơi! Con đã không thể nói ra những điều đó nhưng mẹ biết không, tình cảm của con, từ trái tim và ý thức của con, bằng tình yêu của một người con dành cho mẹ, là tình yêu của sự vĩnh cửu giống như tình mẹ trao con! Nhưng con chỉ dám viết vào những trang giấy và chôn vùi vào tim con hàng ngày! Con biết con là đứa con bé bỏng của mẹ, là niềm tự hào và là sinh linh không thể nào thiếu của mẹ mỗi ngày. Thế mà, mẹ nhớ không? Ngày con 5 tuổi, cái tuổi con đã và đang dần quen với suy nghĩ của chính mình, mẹ đưa con đến trường với bộ quần áo mà khi ấy con cho là lỗi thời. Mẹ đã an ủi và dỗ dành con là sẽ thay cho con bộ mới khi tới lớp mẫu giáo, nhưng con cứ khóc mãi trên đường đi, con còn đòi nhảy xuống, đến nỗi mẹ phải quay về nhà và thay cho con bộ quần áo mới! Nắng lại len lỏi trên khuôn mặt mẹ con ngày ấy! Năm con 7 tuổi, con vào lớp một, khi ấy gia đình mình còn chưa giàu có và khá giả gì, mẹ mua vở và bọc cho con cẩn thận, mẹ giúp con soạn sách vở để con tới lớp, mẹ cũng tự tay may cho con quần áo để đến trường và giúp con học cách giao tiếp với thầy cô, bạn bè. Thế mà, ngày hôm ấy, khi về đến nhà, con bị điểm kém, mẹ không mắng con, con xé vở mẹ không trách con, quần áo con vấy bẩn, mẹ không bận tâm gì, đến cả những lời rèm pha về ngày đầu đi học của đứa con gái lì lợm mẹ cũng không đánh con! Sách con hư mẹ không tiếc mua cho quyển mới, áo con bẩn, mẹ không bận đầu trần giặt cho con, và cả khi con hỗn, mẹ cũng.

<span class='text_page_counter'>(15)</span> không đánh mà chỉ nhắc con và bảo con sửa sai! Những nỗi đau và những đồng tiền lại hao đi vì con và anh con! … mẹ ơi ! Năm con 9 tuổi. ngày con tự cho mình là chin chắn và “ người lớn “ ngày ấy, lần đầu tiên con nói trống không và đụng đến tấm lòng mẹ ! Con đã nói rằng, tại sao lại sinh ra con ra trong gia đình như thế này, con trách mẹ sao con không được mẹ mua nhiều quần áo như bạn Hằng, trách mẹ sao không mua cho con những bộ đồ chơi như bạn An, rồi trách mẹ tại sao không tết cho con những kiểu tóc đẹp nhất, không đưa con đi chụp những bức hình nghệ thuật như các bạn, nỗi buồn lớn nhất là tại sao sinh nhật con, mẹ lại không tổ chức cho con, không mở tiệc hay không mua bánh kẹo về nhà và mời bạn bè đến để con được thật nhiều quà như em Quỳnh hàng xóm mình! Con trách mẹ tại sao con không được sống sung sướng và tại sao con luôn chỉ dám nhìn bạn bè hạnh phúc và được diện những bộ cánh đẹp còn con thì không! Mẹ tát con một cái thật đạu và mắt mẹ con đỏ hoe, con cũng đau, con chạy vào phòng và vùi vào chăn khóc nức nở! Con mặc chẳng biết mẹ dưới nhà như thế nào ? mẹ ra sao, mẹ có khóc không ? có buồn nhiều không , có tổn thương quá lớn khi đứa con mẹ yêu nhất lại làm mẹ đau lòng nhất! Tối hôm đó, nhà mình thật ảm đạm, mẹ nhỉ ! Mẹ không gắp thức ăn ngon cho con như hàng ngày, mẹ cũng không bận hỏi con học hành thế nào! Con chỉ thấy duy nhất trong đôi mắt mẹ là những giọt nước mắt đang cố không tuôn ra, đang cố để ba và con không nhìn thấy! Nhưng làm sao dấu được ! Con cứ thế, cứ hành xử và suy nghĩ non nớt như thế, hôm ấy cô cho con bài ttajp làm văn viết về mẹ, con lại bảo với mẹ con không thèm làm về mẹ, con sẽ tự tưởng tượng ra người mẹ trong mơ của con để làm, và đáp lại con, là lời mẹ nhẹ nhàng : “ Tùy con ’’ nhưng sâu trong mẹ, là nỗi buồn và sự tự ái vô cùng , con biết chứ! Nhưng đứa con này, đã chẳng thể nói một lời xin lỗi! Chẳng thể khiến mẹ yêu con và tha thứ cho con! Cho đến một ngày… ngày con 11 tuổi.. Khi con đi học về, ngang qua phòng mẹ, mẹ bảo với ba là muốn tổ chức sinh nhật cho con, mẹ muốn lần này sẽ làm cho con một buổi tiệc nhỏ để bù đắp cho những ngày trước đây của con! Mẹ nói rằng sẽ mua cho con quần áo mới, sẽ dắt con đi lựa những bộ đồ con thích và những thứ con muốn có! Tiền bạc không cần lo lắng vì với mẹ, tiền bạc dành cho con không bao giờ là phí phạm, không bao giờ là đủ! Con chạy ra cửa, giả vờ như con chưa nghe gì, gọi to : “ Ba mẹ ơi, con mới về ” nhưng trong con là sự mừng khôn xiết, là niềm vui vì sắp có quần áo mới, sắp có giày, cài tóc và những thứ con thích, con chẳng nghĩ rằng mẹ sẽ bỏ ra số tiền lớn như thế nào để đổi lại cho con những thứ tuyệt vời đó! 7:00 tối ngày 8-2- 2011, trong bộ váy mẹ mua thật đẹp, trươc sự chứng kiến của bạn bè trong lớp, con giống như một nàng công chúa, con lộng lẫy còn mẹ, mẹ vẫn bộ quần áo mẹ thích nhất, không mới mà chỉ là vì mẹ thích, mẹ mang để con không cảm thấy xấu hổ với bạn bè! Mẹ giúp con dẫn bạn bè vào nhà, mẹ cũng luôn miệng hỏi con có vui không, có cần mẹ giúp gì không, con chỉ bảo không hoặc ham vui quá mà quên mất lời mẹ gọi, mẹ hỏi! Trong căn phòng mẹ lúc ấy, khi con cầu nguyện, mẹ giúp con tắt đèn rồi châm lửa để con thổi nến, con đã hạnh phúc biết nhường nào! Hạnh phúc vì con có một sinh nhật như bao bạn! Và rồi, cái tivi trong phòng bỗng rực lên với những hình ảnh của con và gia đình mình! Cõ lẽ đã quá quen thuộc với ba mẹ mà với con, có lẽ là lần đầu được thấy! “ Xin chào con! Con ở trong có nóng không? Có buồn không? Ông ngoại mới đưa mẹ cái máy quay cũ này nhưng có lẽ vẫn dùng được, mẹ đang thử máy đây, con yêu! Và mẹ cũng muốn lưu lại kỉ niệm này cho con để sau này con xem nhé! con yêu! Chỉ còn một tuần nữa là con chào đời ! Mẹ mong con yêu của mẹ sẽ thật khỏe mạnh ! Mẹ yêu con ” “ Chào mừng con đến với gia đình mình! Đây là ba con, đây là anh trai con còn mẹ, mẹ là mẹ con! Bé nhỏ của mẹ, cảm ơn con đã đến với ba mẹ, cảm ơn vì đã là động lực đẻ ba mẹ tiếp tục làm việc sau những ngày tháng bần cùng nhất của cuộc đời! Con yêu, con có sẵn sàng cùng ba mẹ vượt qua những khó khăn này trước khi con lớn không ? Mẹ muốn con sẽ thật hạnh phúc khi con lớn, mẹ hy vọng có thể giàu có hơn khi con trưởng thành để con và anh con có được những thứ tốt đẹp nhất ! Mẹ yêu con ” “ AAA! Ba ơi, xem con nè, con nói được ba rồi còn biệt gọi ba rồi đó ! Con ơi ! bé nhỏ của mẹ gọi ba xem nào! Ba, ba ! con nói đi ! Con giỏi lắm, bé nhỏ của mẹ ! Con sẽ gọi được mẹ.

<span class='text_page_counter'>(16)</span> nhanh thôi phải không con yêu ! Mẹ tin vậy, mẹ yêu con ” “ Phúc ơi con cẩn thận kẻo ngã em nhé ! Bé nhỏ chưa biết đi đã biết chạy rồi hả con! Con gầy quá phải ăn nhiều thôi ! – Mẹ ơi! Cái Phương nó béo vậy mà mẹ bảo gầy hả ? ” “ Chúc con sinh nhật vui vẻ con yêu! Đây là quà cho con! MẸ đã tự làm nó! Còn đây là quà của ba cho con! Con có thích cái lắc bạc này không? Con sẽ luôn bên mẹ nhé con! ” “ Một tuần nữa, con của mẹ sẽ đến lớp mẫu giáo, các cô giáo sẽ ở bên con nhiều hơn mẹ rồi, mẹ sẽ kiếm thật nhiều tiền để con có thật nhiều đồ đẹp nhaa ! Và thời gian mẹ làm việc, mẹ sẽ nhớ đến con, mẹ sẽ chờ để đón con về, mẹ đang suy nghĩ xem nên mua cặp gì cho con đây! Con yêu ! ” “ Chào con! Mẹ vừa đưa con đi học về! Con có vẻ vui lắm! Giờ thì mẹ làm việc đây! Chúc con yêu của mẹ học thật ngoan và chơi với bạn mới cô mới thật vui nha ! Mẹ sẽ nhớ con lắm, mẹ yêu con ” Rồi tivi bỗng hiện lên những hình ảnh con từ ngày bé xíu tới tận bây giờ, mẹ chụp lén con lúc con ăn, lúc con học, lúc con trong lớp, lúc con đang tập xếp đồ, tập rửa chén, nấu cơm, mẹ chụp con mọi lúc và chụp con khi con đang mang những bô đồ của mẹ tự may cho con! Và cứ mỗi bức hình như thế, mẹ lại chú thích những điều tốt đẹp và đáng yêu dành cho con ! “ Con yêu, đây là những bức hình mà mẹ chụp con hàng ngày, có thể không phải là những bức hình nghệ thuật đẹp được chỉnh sửa công phu nhưng là tấm lòng và công sức mẹ và ba dành cho con, con hiểu không ? Conyêu, đây là những bộ đồ mẹ tự may cho con, tuy không đẹp và lộng lẫy như con muốn nhưng mẹ đã cố gắng thật nhiều! SAu này mẹ sẽ may them cho thật nhiều đồ đẹp, chỉ cần nói với mẹ là con thích, có được không con! Con yêu! Tuy mẹ không mua cho con được nhiều đồ chơi đẹp mà con muốn, nhưng mẹ sẽ mua một em búp bê và em gấu thật to rồi may quần áo cho hai em để với con luôn là đồ mới, hay là mẹ sẽ mua cho con những thứ con thích khi mẹ có điều kiện, được không con gái? ” Màn hình tivi khẽ tắt! Và con đã khóc nức nở ! Mẹ ơi ! Con xin lỗi ! xin lỗi vì từ trươc tới giờ con chỉ toàn làm mẹ của con buồn, con xin lỗi vì con đã quá ích kỉ, chi biết nghĩ đến bản thân con mà không hiểu được cảm giác và những nỗi đau mà mẹ phải chịu đựng vì con! Con đã không nghĩ được rằng vì con mà mẹ bất chấp nắng mưa, bấp chấp gia đình và kinh tế khó khăn, vì con mà hàng năm luôn tổ chức cho con những buổi sinh nhật, nhưng vì còn bé con không thể biết được! Con cũng đáng trách khi không biết mẹ đã yêu con và thương con, đã vì con mà trải qua nhiều nỗi đau và vất vả ! Từ những ngày nặng nhọc 9 tháng 10 ngày vì con cho đến ngày đau đớn nhất để đấu tranh với sự sinh tồn của hai mẹ con, rồi khi con ốm đau thức trắng đêm để canh cho giấc ngủ con, bao mồ hôi và sức lực đẻ chăm sóc con cho đến khi con lớn ! Thế rồi đổi lại là những sự nóng nảy và tính tình bồng bột của con mà mẹ phải chịu tổn thương nhiều như thế ! Con chạy vào lòng mẹ và ôm mẹ thật chặt, con khóc ướt đãm áo mẹ! bạn con cũng khóc, cũng bảo con nên tự hào vì có một người mẹ tuyệt vời như vậy ! Những người mẹ khác sẽ sẵn sàng mua cho con họ những đồ đẹp nhưng lại vô tình thiếu đi sự quan tâm cho con họ nhưng với mẹ, đã luôn bên con, tự may cho con quần áo đẹp, dẫn con đi khắp nơi và đặc biệt là tình yêu và sự quan tâm của mẹ dành cho con chưa bao giờ là cạn và mất đi! Vì con, mẹ của con đã đấu tranh giữa cuộc sống và sức khỏe bản thân nhiều như thế nào ! Con càng lớn là mẹ con sẽ càng thêm một tuổi, càng lớn con càng them khát những thứ mới mẻ và những bộ đồ dẹp, cang lớn là con sẽ càng đua đòi những thứ cao sang như bạn bè, nó nghịch với sức khỏe yếu đi của mẹ và tiền mẹ kiếm ra ! Cuộc sống luôn trái ngược như thế nhưng đồng thời cũng dạy ta một điều rằng phải luôn biết trân trọng những giây phút bên gia đình, đúng không mẹ? Mẹ ơi ! 5 năm rồi mẹ nhỉ ! 5 năm rồi từ cái ngày ăn sâu vào tiềm thức con vào trí nhớ con vào trái tim con, cái ngày thay đổi hoàn toàn trái tim và tinh thần của một đứa trẻ ! Chỉ bằng cái máy quay cũ kĩ mà mẹ ghi lại những kỉ niệm đẹp nhất cho con, khiến con từ đứa con hư đã trở nên biết lắng nghe và thấu hiểu, thế mới biết, tình yêu nói chung và tình mẫu tử nói riêng có sức mạnh to lớn đến mức nào ! Hôm nay con của mẹ đã 16 tuổi rồi! 16 năm với những kỉ niệm khó quên nhất trong đời con! Mẹ ơi! 16 năm qua chưa bao giờ con khiến cho mẹ tự hào, lúnc ào cũng chỉ cãi lời và làm mẹ.

<span class='text_page_counter'>(17)</span> buồn! Con còn nhớ mới đây thôi con đã nói một lời làm cho mẹ buồn thaajt nhiều ! Và con tự trách mình không xứng đáng với mẹ, thế mà mẹ vẫn an ủi động viên và tha thứ cho con! Mẹ của con- người mẹ không giàu vật chất nhưng tình cảm thì bao la Mẹ của con- người không có nhiều tiền nhưng sẵn sàng cho con tiền mỗi khi con xin , chỉ cần con nói là con sẽ làm gì với nó vào mục đích chính đáng Mẹ của con – người mẹ tuyệt vời hơn bao giờ hết ! … mẹ ơi! Mẹ à ! mẹ có hiểu nỗi lòng của con ? Mẹ ơi! Hôm nay con đọc báo với chủ đề : “Tức giận vì mẹ vào phòng lục lọi, cậu con trai nói một câu khiến anh ta mãi mất mẹ ” Mẹ biết không, sau khi đọc xong, trái tim như muốn nghẹn lại, con thấy sợ cái ngày mẹ không còn bên con, rồi con tự an ủi mình sẽ không có ngày đó xảy ra, con tự hỏi mình đã làm được gì cho mẹ, đã khiến cho mẹ một ngày nào vui suốt 16 năm qua ! Chưa bao giờ, phải không mẹ ! Con đã từng nghe câu nói : “ Hãy làm những việc mà từ trước tới giờ bạn đã hứa với ba mẹ của mình, đừng để dồn lại vì sẽ có ngày bạn không thể trả hết mà họ đã vĩnh viện không còn bên bạn ! ” Đúng rồi mẹ ạ, con phải làm gì đó cho mẹ của con để bù đắp đi những nỗi đau con gy ra cho mẹ trong quá khứ chứ ! Mẹ từng bảo con “ Con chỉ cần ngoan và học thật giỏi thì đó đã là món quà vô giá nhất đối với mẹ ! ” nhưng con thấy như vậy chưa đủ, con muốn làm nhiều hơn muốn hành động và ý thức bản thân con nhiều hơn để có thể làm mẹ vui! Mẹ à! Bây giờ mẹ con đã ngủ rồi, và con viết những dòng này đây bằng tình cảm của con! Cứ chốc chốc con lại thấy mẹ thức dậy hỏi con ngủ chưa, rồi khuyên con ngủ sớm để mai làm tiếp, nhưng con không nghe, con nhất định phải làm xong để nộp mẹ à! Con sẽ thay lời muốn nói của con vào những trang giấy để sau này khi mẹ đọc, mẹ sẽ hiểu con yêu mẹ biết bao! Mẹ ơi! Một năm có rất nhiều ngày dành cho mẹ! ngày 8-3 nè, ngày sinh nhật của mẹ và ngày này nữa ! Khi bức thư của con được đọc lên sẽ là khi con được bày tỏ tình yêu của con với mẹ cho mọi người biết! Con vui lắm mẹ à! Và con sẽ lấy ngày này làm ngày đầu tiên con dám thẳng thắn bày tỏ tình yêu của con cho mẹ, mẹ nhé ! Mẹ yêu người mẹ xinh đẹp, người con yêu nhất trên đời! Mẹ có nhớ con đã nói gì không? Con đã từng nói rằng con sẽ yêu người đàn ông của con và bị mẹ cốc đầu, mẹ bảo con còn bé ! Vâng, còn bé mẹ à! Còn bé nên khi nào cũng cần có mẹ, nấu nướng và chuẩn bị bữa sang, bữa trưa bữa tối cũng là mẹ, quần áo cũng mẹ khâu, mẹ may giúp, ủi quần áo cũng nhờ mẹ, đến cái ngày đầu tiên con mang áo dài mẹ cũng tự tay giúp con gim khuy và chỉnh cho con ! khi con chê con mang xấu vì béo thì mẹ động viên và bảo con mang đẹp ! mẹ giống bà ngoại, luôn mang lại nghị lực niềm tin cho người khác, và không có gì thay thế được, con yêu điều đó lắm mẹ à ! mẹ biết không !? À, có bài thơ này, con thấy hay lắm và ý nghĩa nữa, mà đôi khi ở cái tuổi trẻ này, vỗn vã tập yêu thương và rồi… Con thường buồn vì một chàng trai Mà ít khi quan tâm đến những sợi sương mai trên mái đầu của mẹ Con thường khóc sụt sùi khi mất đi chàng trai trẻ Mà quên rằng mắt mẹ đã mờ dần theo dấu vết thời gian. Con Mà Con Mà. dại quên mất thường lại nhớ. Con Mà Con Mà. vẫn dửng lo quên. khờ khi bỏ như. khi chỉ con đau mẹ ngoài tai in những sở. nghĩ cũng buồn những lời thích của. lo không biết người ta đang dưng không gửi một lời quan âu khi thấy người ta thở mất mẹ đã bao lần lặng lẽ. cho con nhiều lắm mẹ dặn một người.. khóc tâm dài khóc. hay đến khe vì. cười mẹ khẽ con..

<span class='text_page_counter'>(18)</span> Con cuống cả lên khi người ta dỗi dỗi hờn hờn Mà quên mất mẹ đã vì con nuốt tủi hờn, khó nhọc Con có thể vì một người ra đi mà đớn đau, khóc lóc Nhưng lại quên mẹ đã mất bao ngày khổ cực nuôi con! Mẹ ơi! Có đôi khi vì tình yêu nam nữ mà người ta quên mất tình mẹ bao la, ở cái tuổi của con, yêu một ai đó chưa phải là lúc, đúng không mẹ? Và con hiểu, con đã từng nói với mẹ con chỉ thích thôi ! Và mẹ khẽ cười với con !.... Vâng, cô con gái của mẹ, thích thôi, học trò mà! Dạ con nhớ mà mẹ, con sẽ không quên lời mẹ, lời của một người mẹ tâm lí mà con tự hào có được ! Mẹ ơi ! Con từng nói với mẹ, sau này con muốn trở thành một diễn viên điện ảnh chuyên nghiệp và đặc biệt luôn giữ sự trong sang cho bản thân trước những sóng gió sự nghiệp! Con sẽ không bon chen, vồ vập, không tranh giành quyền lực mà cống hiến hết mình cho khan giả, giống như mẹ của con, luôn quan tâm khách hàng và chu đáo, ân cần, cũng không bon chen chuyện thiên hạ và những thứ xa xỉ của cuộc sống ! Mẹ của con chỉ cần những thứ bền , tốt và có ích cho con của mẹ thôi, đúng không mẹ ! Và vì con của mẹ chưa hiểu được cảm giác làm mẹ và lúc mang trong bụng đứa con, sau này khi trải qua, con sẽ hiểu được sự khó nhọc khi sinh một đứa con, và khi dạy nó tập nói, tập đi rồi lớn lên nữa ! Nghĩ thôi chắc con không dám trải qua, chỉ muốn bên mẹ mãi thôi! Mãi vùi vào vòng tay mẹ được mẹ ôm ấp và ru ngủ như thuở bé, được mẹ dạy học và đưa đến trường mỗi ngày, con chỉ muốn thế thôi, chỉ muốn được bên mẹ mãi thôi! Mẹ ơi ! nếu nhưu con trở thành một diễn viên, có nghĩa là con sẽ được đóng thật nhiều phim, con sẽ đóng phim về mẹ, sẽ tặng mẹ của con và luôn nhớ về mẹ để diễn một cách xuất sắc! Con của mẹ có tài khóc, khóc rất nhanh và khóc rất giỏi ! Thế nên mẹ cũng hay đùa là bé nhỏ mít ướt ! 16 tuổi mà giống 6 tuổi.anaang, con cũng chỉ mong mình được quay lại thời bé khi con 6 tuổi, con sẽ không bao giờ cho phép mình làm mẹ tổn thương nữa ! Mẹ ơi, khi con làm diễn viên, có nghĩa là con sẽ phải xa mẹ thường xuyên nhưng con sẽ luôn nhớ về mẹ của con! Để con có thêm nghị lực hoàn thành tốt công việc. Có mẹ bên cạnh, con chưa bao giờ yếu đuối một phút giây ! … Rồi một ngày nào đó cũng đến lúc con phải xa mẹ, phải đi học xa thậm chí cũng phải lập gia đình, sẽ ra sao nếu như không có mẹ bên cạnh con ? con sẽ tự nấu nướng, tự may vá quần áo, tự biết vạch sổ chi tiếu và học cách bày mâm cỗ và cúng nữa ! thậm chí con cũng phải học cách làm một người mẹ tuyệt vời giống như mẹ của con! Nghe thì xa vời nhưng có lẽ, mẹ không thể biết được, con đã tính toán rất kĩ ! dẫu rằng tương lai sẽ có thể thay đổi nhưng mẹ ơi! Chỉ cần bên con mỗi ngày là mẹ thì con tin quyết tâm của con không bao giờ đi lệch hướng ! 16 năm của con đổi lấy cái tuổi 43 của mẹ, trong tim con và anh con lúc nào cũng nhớ mẹ mới 36 tuổi thôi nhưng vô tình, khi nghe ai đó hỏi tuổi của mẹ, đặc biệt là anh con, luôn thao thức rồi mới trả lời, trả lời xong lại đơ người ra và muốn khóc! Khóc vì thời gian lấy đi tuổi xuân của mẹ nhanh quá ! khóc vì tuổi 43 rồi mà chúng con chưa làm được gì cho mẹ ! Sự ích kỉ của quá khứ đã là chỗ trống cho tuổi xuân của mẹ mà đó là điều khiến con đau đớn nhất ! Mẹ ơi, từ nay con sẽ ngoan! Con hứa ! Con mải miết với bao điều được mất Việc nước, việc nhà, tính toán chi tiêu Có thời gian tâm sự với người yêu Nhưng quên mất mẹ cũng cần chia sẻ Mẹ Dòng Con Con. của thời bệnh, sống. con gian mẹ quá. Chưa Thấu Thưở Đi. bao hiểu nhỏ khắp. giờ lòng ham xóm. giờ lấy đau,. đã mất con. nhỏ có cha vui. một mẹ bắt. tìm. không tuổi khỏe, mẹ nhen và. mẹ con. lần quý đợi về. còn thanh vui ích suy yêu mỏi ăn. trẻ xuân mừng kỉ nghĩ con mòn tối.

<span class='text_page_counter'>(19)</span> Mẹ Con Cầu Con Thời Để Mẹ Giang. kính hứa nguyện muốn. yêu ơi! không phật nói. gian cho là. ơi! con vầng. tay. ngàn làm trời một xin có. trăng, đón. là mỗi. lần mẹ cho câu: hãy mẹ ánh lần. con khóc mẹ yêu trôi ở sáng con. xin nữa sống mẹ thật trên mặt vấp. lỗi đâu lâu lắm! chậm đời trời ngã. Đời lắm ngọt ngào đan xen cùng dối trá Con dại khờ chưa hiểu hết đục trong Mẹ nhìn con, đã cạn tỏ nỗi lòng Con hạnh phúc sống trong tình thương của mẹ. Mẹ yêu ơi! Bài thơ đó có hay không ? Nó là nỗi lòng mà con muốn bày tỏ với mẹ từ rất lâu rồi! Hãu tha thứ và chấp nhận đứa con này ! Hãy hiểu và yêu con mẹ nhé ! Con sẽ luôn yêu mẹ và bện mẹ ! “ Con dù lớn vẫn là con của mẹ, đi khắp đời lòng mẹ vẫn theo con! ” Vâng, mẹ và con sẽ luôn ở bên nhau mẹ nhé ! sau này con sẽ là người may cho mẹ thật nhiều quần áo, con sẽ may cho mẹ áo dài và dan cho mẹ những chiếc khăn len ấm áp! Con sẽ dành thời gian đưa mẹ đi chơi, con sẽ làm cho mẹ tất cả những gì có thể, nhưng trước hết, con phải ngoan và học giỏi, vì dù thế nào, dù có lớn đến đâu, thì bé nhỏ vẫn luôn là sinh linh bé bỏng nằm trong vòng tay mẹ như đứa trẻ không bao giờ lớn, đúng không mẹ ? Nhân dịp 20-10 -2015 ngày phụ nữ Việt Nam thiêng liêng của những người thầy và của những người mẹ! con muốn dành những lời chúc tốt đẹp đến tất cả, con hy vọng những cô giáo sẽ luôn trẻ có sức khỏe,con hy vọng mẹ của con sẽ sống thật lâu và luôn trẻ mãi để bên con! Mẹ ơi! Con yêu mẹ, yêu mẹ nhiều lắm! Mẹ hãy luôn nhớ rằng dù đi đâu, dù bất cứ lúc nào và bất kể con có đứng ở đâu trong cuộc sống này, con vẫn là con của mẹ- là con của người mẹ tuyệt vời nhất thế gian, mẹ nhé !. Tác giả bài viết: Đặng Mai Phương - Lớp: 10 chuyên Anh Tổng số điểm của bài viết là: 15 trong 3 đánh giá 1 2 3 4 5 Click để đánh giá bài viết.

<span class='text_page_counter'>(20)</span>

×