Tải bản đầy đủ (.doc) (32 trang)

Tiểu luận cao học quan điểm của v i lênin về xây dựng đảng vô sản trong tác phẩm “làm gì” và vận dụng trong công tác xây dựng đảng

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (279.28 KB, 32 trang )

TIỂU LUẬN
MÔN : TÁC PHẨM KINH ĐIỂN VỀ XÂY DỰNG ĐẢNG
Đề tài :
QUAN ĐIỂM CỦA V.I LÊNIN VỀ XÂY DỰNG ĐẢNG VƠ SẢN
TRONG TÁC PHẨM “LÀM GÌ?”. VÀ VẬN DỤNG TRONG CÔNG
TÁC XÂY DỰNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM HIỆN NAY


MỞ ĐẦU

1. Tính cấp thiết của đề tài
Lênin là người đầu tiên đã biến lý luận của Chủ nghĩa Mác thành hiện
thực bằng cuộc Cách mạng tháng Mười Nga năm 1917. Ngay khi Lênin còn
sống, đã xuất hiện những trào lưu cơng kích chủ nghĩa Mác. Để bảo vệ tính
đúng đắn của chủ nghĩa Mác, Lênin đã viết tác phẩm "Làm gì? ". Tác phẩm là
tập hợp những bài viết của Lênin trên báo Tia lửa và được sắp xếp, bổ sung
thành tác phẩm "Làm gì?" xuất bản tháng 2 -1902.
Theo Lênin, muốn thành lập một chính Đảng cách mạng tập trung
thống nhất, trước hết phải đánh bại các quan điểm tư tưởng cơ hội. Trong tác
phẩm này, Lênin đã phân tích và đánh giá cao vai trị của cơng tác lý luận.
Theo Lênin, lý luận cách mạng có vai trị vơ cùng quan trọng đối với Đảng
cách mạng. Ơng nhắc lại lời các nhà kinh điển chủ nghĩa Mác rằng: “Nếu
thực sự cần phải liên hợp thì cứ ký kết những thỏa hiệp nhằm đạt những mục
tiêu thực tiễn của phong trào, nhưng chớ có bn bán ngun tắc, chớ có
“nhân nhượng” về lý luận”.1
Lênin khẳng định “khơng có lý luận cách mạng thì cũng khơng thể có
phong trào cách mạng”, “chỉ đảng nào có được một lý luận tiền phong hướng
dẫn thì mới có khả năng làm trịn vai trò chiến sĩ tiền phong”. Theo Lênin:
“Nhiệm vụ của họ là phải học tập ngày càng nhiều hơn tất cả các vấn đề lý
luận; phải tự giải thoát ngày càng nhiều hơn khỏi ảnh hưởng của những câu
cổ truyền của thế giới quan cũ, và không bao giờ được quên rằng chủ nghĩa xã


hội từ khi đã trở thành một khoa học, còn phải được coi là một khoa học,
nghĩa là phải được nghiên cứu”.
Tác phẩm "Làm gì?" của Lênin mặc dù ra đời cách đây gần một thế kỷ,
nhưng những tư tưởng cơ bản về Đảng trong tác phẩm nổi tiếng này vẫn còn
ý nghĩa lý luận và thực tiễn sâu sắc đối với việc thành lập, xây dựng và củng
cố các Đảng Mác - Lênin chân chính.
1

Lê-nin tác phẩm "Làm gì?" xuất bản tháng 2 -1902.

1


Vận dụng các nguyên lý của Lênin trong tác phẩm Làm gì? cùng các
nguyên lý khác của học thuyết Mác - Lênin về đảng kiểu mới của giai cấp
công nhân, Đảng Cộng sản Việt Nam đã trở thành một Đảng Mác - Lênin
vững mạnh, một bộ phận kiên cường của phong trào cộng sản quốc tế.Trong
điều kiện hiện nay, khi chúng ta đang trên con đường đổi mới và xây dựng đất
nước dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, thực hiện phát triển kinh
tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa đã và đang có rất nhiều vấn đề của
thực tiễn cuộc sống đặt ra đòi hỏi lý luận phải trả lời, để trả lời những vấn đề
đó thì những nhà nghiên cứu khoa học xã hội nói chung và những người làm
cơng tác xây dựng Đảng nói riêng cần tích cực học tập, nghiên cứu các tác
phẩm kinh điển mácxít một cách nghiêm túc hơn.
Chính vì nhận thấy tầm quan trọng của việc đọc, nghiên cứu, tìm hiểu
những nội dung lý luận cơ bản của Lênin về đảng, xây dựng đảng nói chung
và việc đọc, nghiên cứu tác phẩm “Làm gì?” của Lênin nói riêng là hết sức
cần thiết và quan trọng vì nó giúp chúng ta có những cơ sở lý luận khoa học
để quán triệt sâu sắc hơn nữa những quan điểm về xây dựng đảng; đồng thời
giúp chúng ta có cơ sở khoa học để phê phán những quan điểm bóp méo,

xuyên tạc, phủ nhận những luận điểm cơ bản của chủ nghĩa Mác – Lênin, phủ
nhận tầm quan trọng của Đảng cộng sản hiện nay nên em chọn đề tài “Quan
điểm của V.I Lênin về xây dựng đảng vô sản trong tác phẩm “Làm gì?”.
Và vận dụng trong cơng tác Xây dựng Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay”
để nghiên cứu và làm tiểu luận cho mơn học của mình.
2. Tình hình nghiên cứu liên quan đến đề tài
Bàn về Đảng và xây dựng Đảng nói chung được rất nhiều người quan
tâm và tìm hiểu, như: Đỗ Hữu Anh “Tư tưởng của Lê-nin về xây dựng Đảng
kiểu mới của giai cấp cơng nhân” nxb Chính Trị Quốc Gia, năm 1995; Giáo
Sư Nguyễn Duy Quý “ Lê-nin và cuộc đấu tranh chống các sai lầm ấu trĩ,
bệnh quan liêu trong Đảng của giai cấp cơng nhân”- Tạp chí Phát triển nhân
lực (số 1-2008).; Tạ Ngọc Tấn “Quan niệm của Lê- nin về xây dựng Đảng
2


trong tác phẩm Làm gì?”- Tạp chí Cộng sản số 625( 2-2008); Thạc Sỹ Trần
Thị Kim Cúc” Sự phát triển sáng tạo của Lê-nin đối với chủ nghĩa Mác trên
vấn đề xây dựng Đảng của giai cấp công nhân”- Nxb Chính trị quốc gia, Hà
Nội, 2008; Giáo sư Nguyễn Đức Bình “ Quan điểm của Lê-nin về xây dựng
Đảng về tổ chức trong tác phẩm Làm gì?. Liên hệ với công tác xây dựng
Đảng của nước ta hiện nay”- Tạp chí Lý luận chính trị (1-2008);…
Những tác phẩm trên hầu hết đều đề cập đến vấn đề củng cố và xây
dựng Đảng nhất là những nguyên lý về xây dựng Đảng kiểu mới của Lê-nin.
Tuy nhiên quan điểm của Lê-nin về xây dựng đảng vô sản là một đề tài khá
hay và nó có vai trị đóng góp một phần không nhỏ vào củng cố và phát triển
Đảng của giai cấp cơng nhân. Từ đó ta có những liên hệ thực tiễn xây dựng
Đảng Cộng sản Việt Nam.
1. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu của đề tài
1.1. Mục đích
Trên cơ sở lý luận và thực tiễn đã được Lê-nin nêu ra trong tác phẩm “

Làm gì?” đề tài yêu cầu phân tích làm rõ vấn đề về sự ra đời tất yếu của chính
đản vơ sản; Bản chất, tính tiên phong của Đảng vơ sản; vai trị của chính
Đảng vơ sản trong củng cố và phát triển Đảng của giai cấp cơng nhân. Từ đó
nêu ra một số vấn đề về sự vận dụng những tư tưởng đó tới sự ra đời và phát
triển của Đảng Cộng sản Việt Nam.
1.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
 Tìm hiểu và trình bày về tác giả và tác phẩm “Làm gì?” Từ đó rút ra
ý nghĩa về lý luận và thực tiễn
 Tập trung làm rõ một số vấn đề lý luận về Đảng và xây dựng Đảng
vô sản.
 Làm rõ những tư tưởng quan điểm của Lê-nin về tính quy luật về sự
ra đời, củng cố và phát triển Đảng vô sản của giai cấp cơng nhân trong tác
phẩm “Làm gì?”.
 Vận dụng những tư tưởng, quan điểm đó để liên hệ với công tác xây
dựng đảng của Đảng Cộng sản Việt Nam.
3


2. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu
2.1. Đối tượng nghiên cứu của đề tài


Quan điểm của V.I Lênin về xây dựng Đảng vơ sản trong tác phẩm

“làm gì”
2.2. Phạm vi nghiên cứu của đề tài
 Tác phẩm” Làm gì?” của V.I Lênin trong V.I Lênin: Toàn tập, nxb
Tiến bộ, Mát- cơ- va, 1975, tập.6, tr. 1- 245.
3. Cơ sở lý luận và phương pháp nghiên cứu của đề tài
3.1. Cơ sở lý luận của đề tài

 Đề tài được nghiên cứu dựa trên cơ sở lý luận của chủ nghĩa Máclênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, quan điểm, đường lối, chính sách của Đảng
Cộng sản Việt Nam về Đảng và xây dựng Đảng
 Đồng thời tham khảo một số sách báo, tài liệu, cơng trình khoa học
của những nhà nghiên cứu về vấn đề xây dựng Đảng và sự ra đời, phát triển
của Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay.
3.2. Phương pháp nghiên cứu
 Phương pháp phân tích và tổng hợp, logic và lịch sử, phương pháp so
sánh, tổng kết thực tiễn.
 Đồng thời còn sử dụng phương pháp thu thập và xử lý các tài liệu
liên quan đến đề tài.
4. Ý nghĩa lý luận và thực tiễn của đề tài
 Hệ thống lại những vấn đề về sự ra đời, củng cố và phát triển Đảng
trong tác phẩm “Làm gì?” của V.I Lênin
 Đề tài có thể dung làm tài liệu tham khảo cho các sinh viên trong
khoa Xây Dựng Đảng.
5. Kết cấu của đề tài
 Ngoài mở đầu, kết luận, phụ lục và danh mục tài liệu tham khảo, đề
tài gồm 2 chương và 7 tiết.

4


NỘI DUNG
Chương 1
KHÁI QUÁT NHỮNG QUAN ĐIỂM CỦA LÊNIN TRONG TÁC
PHẨM “LÀM GÌ”
1.1. Sự ra đời tất yếu của chính Đảng vô sản
Sự phát triển của xu hướng cơ hội chủ nghĩa ở những năm cuối thế kỷ
XIX đầu thế kỷ XX, trong phong trào công nhân là sự phản ánh cuộc đấu
tranh giai cấp giữa giai cấp vô sản và giai cấp tư sản. Xu hướng ấy phát triển

đặc biệt nhanh chóng trong những năm cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX, khi
chủ nghĩa tư bản chuyển thành chủ nghĩa đế quốc.
Ở nước Nga đến cuối thế kỷ XIX đầu thế kỷ XX phong trào đấu tranh
của giai cấp công nhân đã nổ ra ở nhiều nơi và phát triển nhanh chóng đã đặt
ra yêu cầu bức thiết phải thành lập một đảng cách mạng thống nhất và tập
trung của giai cấp cơng nhân có đủ khả năng để lãnh đạo được phong trào
cách mạng. Mặc dù lúc này ở Nga có nhiều tổ chức Mácxít ra đời và phát
triển song mang tính tự phát và chịu ảnh hưởng của “phái dân túy” và sau đó
là ảnh hưởng quan điểm của “phái kinh tế”.
Để thành lập được một chính đảng cách mạng nhất, tập trung nhất
dựa trên quan điểm tư tưởng lý luận của chủ nghĩa Mác - Ăngghen, một
đảng cơng nhân mácxít thì theo Lênin là phải đánh bại những quan điểm tư
tưởng cơ hội của “phái kinh tế” ở Nga. Chính vì vậy trong tác phẩm “Làm
gì?” này, Lênin dành sự chú ý chủ yếu cho việc thành lập một Đảng Mácxít
ở Nga, một đảng khác về bản chất so với các đảng xã hội cải lương của
Quốc tế II và có khả năng lãnh đạo cuộc đấu tranh cách mạng của công
nhân và nông dân để thủ tiêu chủ nghĩa tư bản.
Lênin đã luận chứng và phát triển một cách phù hợp với hoàn cảnh lịch
sử mới, những tư tưởng của Mác - Ăngghen về Đảng như là một lực lượng
cách mạng hóa phong trào cơng nhân, tổ chức và lãnh đạo phong trào đó.

5


Việc chuẩn bị và thành lập một đảng như vậy diễn ra trong tình hình của một
cuộc đấu tranh gay gắt giữa hai khuynh hướng được hình thành vào thời kỳ
đó trong phong trào dân chủ - xã hội quốc tế, xu hướng mácxít cách mạng và
xu hướng cơ hội chủ nghĩa. Từ thực tiễn phong trào công nhân Nga và lịch sử
các nước, Lênin đã chỉ rõ: “công nhân trước đây khơng thế có ý thức dân chủ
- xã hội được. Ý thức này chỉ có thế là từ bên ngoài đưa vào. Lịch sử tất cả

các nước chứng thực rằng chỉ do lực lượng của độc bản thân mình thơi thì
giai cấp cơng nhân chỉ có thể đi đến ý thức công liên chủ nghĩa, tức là đi đến
chỗ tin rằng phải đoàn kết lại thành hội liên hiệp, phải đấu tranh chống bọn
chủ, phải địi hỏi Chính phủ ban hành những luật này hay luật khác cần thiết
cho cơng nhân ... Cịn học thuyết xã hội chủ nghĩa thì phát sinh từ các lý luận
triết học, lịch sử, kinh tế do những người có học thức trong các giai cấp hữu
sản, những tri thức xây dựng nên”.2
Lênin phê phán quan điểm của “phái kinh tế” khi họ đánh giá quá cao
hệ tư tưởng và đánh giá quá đáng vai trò của yếu tố tự phát. Tức là phong trào
cơng nhân thuần túy khi cho rằng có khả năng tạo ra và sẽ tạo ra cho nó một
hệ tư tưởng độc lập, chỉ cần là công nhân, giành được vận mệnh của mình
trong tay những người lãnh đạo.
Như vậy, ý thức chủ nghĩa xã hội là một yếu tố từ bên ngoài đưa vào
cuộc đấu tranh của giai cấp vơ sản, chứ khơng phải là một cái gì xuất hiện
một cách tự phát từ cuộc đấu tranh đó và Lênin chỉ rõ: “Sai lầm cơ bản của
khuynh hướng mới trong Đảng dân chủ - xã hội Nga là sùng bái tính tự phát,
là khơng hiếu được rằng tính tự phát của quần chúng đòi hỏi chủng ta, những
người dân chủ - xã hội, phải biểu hiện một tính tự giác cao. Cao trào tự phát
của quần chúng càng tăng lên và phong trào càng mở rộng thì sự cần thiết có
một ý thức cao trong cơng tác lý luận, chính trị và tổ chức của Đảng dân chủ
- xã hội phải tăng lên vơ cùng nhanh chóng hơn”
Từ sự phân tích trên Lênin khẳng định: “Đã khơng thể có một hệ tư
2

Lênin tồn tập, NXB Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1975, tập 6

6


tưởng độc lập, do chính ngay quần chúng cơng nhân xây dựng nên trong quá

trình phong trào của họ, thì vấn đề đặt ra chỉ là như thế này: hệ tư tưởng tư
sản hoặc hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa. Khơng có hệ tư tưởng trung gian. Vì
vậy, mọi sự coi nhẹ hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa, mọi sự xa rời hệ tư tưởng
xã hội chủ nghĩa đều có nghĩa là tăng cường hệ tư tưởng tư sản” 3. Chính sự
phát triển của cao trào tự phát đã phản ảnh tính tự giác phơi thai và mặc dù
phát triển đến đâu cao trào tự phát vẫn không tránh khỏi chủ nghĩa công liêm
và phụ thuộc vào hệ tư tưởng tư sản, bản thân cuộc đấu tranh thuần túy công
liêm chủ nghĩa của giai cấp công nhân không sản sinh được hệ tư tưởng giai
cấp công nhân giúp cho họ đấu tranh chống chính quyền, chế độ chuyên chính
phong kiến, chống lại giai cấp tư sản một cách triệt để mà địi hỏi phải có sự
ra đời của chính đảng vơ sản - là người có khả năng đem hệ tư tưởng giai cấp
công nhân do những tri thức xây dựng nên vào để giác ngộ cho giai cấp công
nhân thực hiện được sứ mệnh lịch sử của mình là giải phóng giai cấp, giải
phóng tồn dân tộc.
1.2. Bản chất, tính tiên phong của Đảng vơ sản
Nếu như mục đích của “phái kinh tế” đưa ra trong quá trình đấu tranh
là thu hẹp ý nghĩa của việc cổ động chính trị trong khn khổ những địi hỏi
về kinh tế trong phạm vi “về quan hệ giữa công nhân thuộc một nghề nhất
định với bọn chủ của họ” Lênin khẳng định việc đó chỉ mang lại kết quả là
dạy cho người bán sức lao động bán cho nó có lợi hơn còn “Đảng dân chủ xã hội Nga lãnh đạo cuộc đấu tranh của giai cấp công nhân, không những là
để đạt được những điều kiện có lợi trong việc bán sức lao động, mà còn là đê
thủ tiêu cái chế độ xã hội nó bắt buộc những người tay trắng phải bán mình
cho bọn nhà giàu. Đảng dân chủ - xã hội đại diện cho giai cấp công nhân
không phải trong moi quan hệ của họ đổi với một nhóm chủ thuê nhất định,
mà là trong moi quan hệ với tất cả các giai cấp trong xã hội hội hiện đại, với
đất nước, một lực lượng chính trị có tổ chức ”
3

Lênin tồn tập, NXB Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1975, tập 6


7


Theo quan điểm, học thuyết của Mác - Lênin về Đảng vơ sản thì Đảng
vơ sản là đảng của giai cấp cơng nhân và nhân dân lao động. Chính vì vậy,
đảng đó phải mang bản chất giai cấp cơng nhân, phải bảo vệ đến cùng lợi ích
của giai cấp cơng nhân và nhân dân lao động, chứ không phải chỉ với lối làm
việc thủ công nghiệp và chủ nghĩa kinh tế của bọn cơ hội... chỉ muốn dừng lại
ở việc tổ chức ra một tổ chức “vừa tầm” với cuộc đấu tranh kinh tế. Lênin chỉ
rõ một chính đảng vơ sản là phải xác định rõ: “nhiệm vụ thực tiễn của chúng
ta, nhiệm vụ trước nhất và cấp bách nhất là: Lập ra một tổ chức những người
cách mạng có khả năng bảo đảm cho một đấu tranh chính trị có được nghị
lực, tính triệt để và tính liên tục”4
Đảng vô sản là đội tiên phong của giai cấp công nhân, dẫn dắt phong
trào đấu tranh của giai cấp công nhân đi đúng hướng. Do đó, những người
đảng viên của đảng phải là những người ưu tú nhất của giai cấp công nhân,
phải tiên phong cả về mặt lý luận và hành động. Vai trò tiên phong đã được
Mác - Ăngghen đề cập đến và trong giai đoạn lịch sử mới cửa nước Nga,
trong tác phẩm này Lênin lại nhắc vấn đề này bởi lẽ “phái kinh tế” và bọn cơ
hội chủ nghĩa đã phủ nhận vai trò lịch sử của giai cấp vơ sản nói chung và của
giai cấp vơ sản Nga nói riêng, Lênin khẳng định: “Ngày nay, lịch sử giao phó
cho chúng ta một nhiệm vụ trước mắt, nhiệm vụ cách mạng nhất trong tất cả
các nhiệm vụ trước mắt của giai cấp vô sản ở bất cứ nước nào khác. Việc
hoàn thành nhiệm vụ ấy, tiêu diệt thành lũy kiên cố nhất không những của
bọn phản động châu Âu, mà (giờ đây ta có thể nói) cả của bọn phản động
châu á nữa, sẽ làm cho giai cấp vô sản Nga thành đội tiên phong của giai cấp
vô sản cách mạng quốc tế. Lênin khẳng định: “Muốn đem lại cho cơng nhân
những tri thức chính trị, những người dân chủ - xã hội phải đi vào tất cả các
giai cấp trong dân cư, họ phải phái các đội ngũ trong đạo quân của họ đì về
tất cả các ngả”, “người dân chủ - xã hội nếu tán thành, không phải chỉ bằng

lời nổi, sự cần thiết phải phát triển tồn diện ý thức chính trị của giai cấp vơ
4

V.I. Lênin: Tồn tập, Nxb. Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1979, t. 9, tr. 197, 379.

8


sản, thì phải “đi vào tất cả các giai cấp trong dân cư”... với tư cách là những
nhà lý luận, người tuyên truyền, người cổ động và người tổ chức.”. Đồng thời
Lênin nhắc nhở: “Khơng có gì lố bịch và tai hại hơn là vỗ ngực tự xưng là
chiến sĩ lão thành đã từng trải qua từ lâu tất cả các giai đoạn quyết định của
cuộc đấu tranh! ” và “tự cho mình là “tiền phong ”, là đội tiền phong thì
khơng đủ, mà cịn phải hành động sao cho tất cả các đội khác nhận thấy rõ
và buộc phải thừa nhận chủng ta đi tiên phong mới được”5.
1.3. Vai trị của chính Đảng vơ sản
Trong Đảng dân chủ - xã hội Nga xuất hiện khuynh hướng cơ hội chủ
nghĩa của “phái kinh tế” đó là sự sùng bái tính tự phát của phong trào công
nhân, Họ cả quyết rằng, hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa có thể phát sinh từ
phong trào tự phát của giai cấp công nhân. Lênin vạch rõ sai lầm cơ bản của
“khuynh hướng mới” này và chỉ rõ đây chính là sự lừa dối giai cấp công nhân,
hạn chế phong trào công nhân trong đấu tranh kinh tế cải thiện đời sống theo
lối của cơng đồn chủ nghĩa. Từ đó, làm cho giai cấp cơng nhân khơng có
Đảng, là tước đi khí giới của giai cấp công nhân.
“Phái kinh tế” đã lừa dối giai cấp cơng nhân khi chúng nói rằng: Hệ tư
tưởng xã hội chủ nghĩa có thể phát sinh từ trong phong trào tự phát của giai
cấp công nhân. Thật ra, hệ tư tưởng xã hội chủ nghĩa không phải phát sinh từ
phong trào tự phát mà từ khoa học. Không chịu thừa nhận quan điểm đó tức là
vạch đường cho hệ tư tưởng tư sản thâm nhập vào phong trào công nhân, là
thủ tiêu việc kết hợp chủ nghĩa xã hội khoa học với phong trào công nhân, tức

là thủ tiêu Đảng, là phản bội lại giai cấp cơng nhân.
Khi nói về tính tự phát của quần chúng và tính tự giác của Đảng dân
chủ - xã hội; bàn bạc về việc tổ chức những cuộc tố cáo, thực sự trước tồn
dân để chống chính phủ, Lênin đã trình bày tính chất giai cấp cơng nhân của
phong trào đấu tranh chính trị ấy, qua đó thể hiện vai trị của Đảng dân chủ xã hội là lãnh tụ chính trị của giai cấp vô sản, là người tổ chức đấu tranh,
5

V.I. Lênin: Toàn tập, Nxb. Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1979, t. 9, tr. 379.

9


người tuyên truyền chủ nghĩa Mác, giáo dục, xây dựng ý thức chính trị cho
quần chúng, bảo vệ, lãnh đạo, tập hợp quần chúng vô sản đồng thời là người
đem yếu tố tự giác vào phong trào công nhân: Lênin chỉ rõ: “ ... thì tính chất
giai cấp của phong trào của chúng ta biểu hiện ở chỗ nào? - Chính ở chỗ
chúng ta, những người dân chủ - xã hội là những người tổ chức những cuộc
tố cáo ấy; ở chỗ tất cả những vấn đề mà công tác cổ động đề ra đều sẽ làm
sáng tỏ theo một tỉnh thần dân chủ - xã hội kiên quyết, không tha thứ một
chút nào những sự xuyên tạc chủ nghĩa Mác một cách vơ tình hay hữu ý; ở
chỗ cuộc cổ động chính trị tồn diện ấy sẽ được tiến hành bởi một đảng hợp
nhất..., những người dân chủ - xã hội không những không thể chỉ biết cỏ đấu
tranh kinh tế, mà họ cịn khơng thế thừa nhận rằng việc tổ chức những sự tố
cáo về kinh tế là hoạt động chủ yếu của họ. Chúng ta phải tích cực tiến hành
giáo dục chính trị cho giai cấp cơng nhân, cố gắng phát triển ý thức chính trị
của giai cấp công nhân” .
Từ sự đấu tranh, phê phán trên, Lênin chỉ rõ mối quan hệ giữa chủ
nghĩa xã hội với phong trào công nhân; khẳng định Đảng là người đưa yếu tố
tự giác vào phong trào công nhân; là người kết hợp chủ nghĩa xã hội với
phong trào công nhân, đã chỉ rõ: “ nhiệm vụ của Đảng dân chủ - xã hội là

phải đấu tranh chống tính tự phát; là phải kẻo phong trào công nhân ra khỏi
cải khuynh hướng tự phát ấy của chủ nghĩa công liên, cái khuynh hướng đến
nấp dưới bóng của giai cấp tư sản; và phải đưa phong trào công nhân về với
Đảng dân chủ - xã hội cách mạng
Như vậy, Đảng mácxít, Đảng dân chủ - xã hội phải là người đại biểu
cho tính tự giác của cơng nhân, là người đem yếu tố tự giác vào phong trào
công nhân bằng cách kết hợp chủ nghĩa xã hội khoa học với phong trào cơng
nhân. Lênin đã cho thấy vai trị của chính đảng vô sản là cơ sở đưa yếu tố tự
giác vào phong trào cơng nhân vì: “cơng nhân trước đây khơng thế có ý
thức dân chủ - xã hội được. Ý thức này chỉ cỏ thế là từ bên ngoài đưa vào”
và phải thông qua hoạt động của đảng vô sản vì nếu “chỉ do lực lượng của
10


độc bản thân mình thơi thì giai cấp cơng nhân chỉ cỏ thế đi đến ý thức công
liên chủ nghĩa’’ , “những người vơ sản này sau đó đem chủ nghĩa xã hội
đưa vào cuộc đấu tranh giai cấp của giai cấp vô sản, ở những nơi nào mà
điều kiện cho phép ”.
Đảng Mácxít là người đại biểu cho tính tự giác của công nhân, là người
đem yếu tố tự giác vào phong trào công nhân bằng cách kết hợp chủ nghĩa xã
hội khoa học với phong trào công nhân. Những người theo “khuynh hướng
mới” cơ hội chủ nghĩa trong Đảng dân chủ - xã hội khơng hiểu được rằng:
“tính tự phát của quần chúng đòi hỏi chúng ta, những người dân chủ - xã hội,
phải biểu hiện một tính tự giác cao. Cao trào tự phát của quần chúng càng
tăng lên”
Thơng qua “Làm gì?” Lênin đã chỉ ra sự cần thiết phải có một chính
đảng vơ sản có khả năng lãnh đạo cuộc đấu tranh cách mạng của công nhân
và nông dân chống lại chế độ chuyên chế và chủ nghĩa tư bản, vì dân chủ và
chủ nghĩa xã hội. Việc thành lập được chính đảng độc lập của mình, có lý
luận cách mạng soi đường, có tổ chức lãnh đạo thống nhất, chỉ khi đó giai cấp

cơng nhân mới từ giai cấp “tự do” trở thành giai cấp “vì nó”.
Tác phẩm “Làm gì?” của Lênin đã khơng chỉ nêu lên sự cần thiết phải
có một chính đảng chân chính của giai cấp cơng nhân mà cịn chỉ rõ phải xây
dựng đảng đó một cách vững mạnh. Những tư tưởng của Lênin về xây dựng
đảng được thể hiện rất rõ trên cả ba mặt chính trị, tư tưởng và tổ chức.

11


Chương 2
NỘI DUNG XÂY DỰNG ĐẢNG VÔ SẢN TRONG TÁC PHẨM
“LÀM GÌ?”. VÀ THỰC TIỄN ÁP DỤNG CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
TRONG GIAI ĐOẠN HIỆN NAY

2.1. Xây dựng Đảng về chính trị
Khi tờ báo “sự nghiệp cơng nhân”, “nhóm tự giải phóng”, “phái kinh
tế” đều theo xu hướng sùng bái tính tự phát của phong trào cơng nhân, họ cho
rằng phong trào quần chúng sẽ chủ yếu quyết định những nhiệm vụ và tính
chất hoạt động của Đảng, cuộc đấu tranh kinh tế của giai cấp vơ sản có một
tầm quan trọng bậc nhất và sách lược, chiến lược của họ là chỉ hướng về mục
tiêu kinh tế. Còn Lênin khi trình bày về mối quan hệ giữa kinh tế và chính trị
đã đề ra sách lược đấu tranh chính trị: uNếu khơng có một tổ chức vững mạnh,
thành thục đấu tranh chính trị trong bất cứ hồn cảnh nào, thời kỳ nào thì
khơng thế nói đến một kế hoạch hoạt động có hệ thống, được soi sáng bằng
những nguyên tắc vững chắc...”6, có thể nhận thấy, Lênin rất chú ý đến việc
luận chứng về sách lược của giai cấp vơ sản Nga và Đảng của nó.
Trong tác phẩm này, Lênin đã phát triển và sáng tạo học thuyết của chủ
nghĩa Mác, Lênin chỉ rõ đường lối chính trị của Đảng dân chủ - xã hội Nga là
phải đánh đổ chế độ chuyên chính phong kiến, đánh đổ Nhà nước tư sản để
lập nên một Nhà nước vô sản, giải phóng giai cấp cơng nhân và nhân dân lao

động hồn thành sứ mệnh lịch sử của giai cấp cơng nhân. Lênin chỉ ra rằng
những người dân chủ - xã hội Nga ngay từ đầu đã “đề ra cả những nhiệm vụ
lịch sử rộng lớn nhất của một Đảng dân chủ - xã hội Nga nói chung lẫn
nhiệm vụ đánh đổ chế độ chuyên chế nói riêng”, Đảng dân chủ - xã hội
Nga có nhiệm vụ “giải phóng tồn thể nhân dân thoát khỏi ách của chế độ
chuyên chế”. Như vậy, Lênin là người đầu tiên ở Nga đã chỉ ra rằng giai
cấp vô sản không thể thực hiện sứ mệnh lịch sử của mình trong cuộc đấu
6

V.I. Lênin: Tồn tập, Nxb. Tiến bộ, Mát-xcơ-va, 1979.

12


tranh vì chủ nghĩa xã hội nếu khơng học được cách tiến hành một cách triệt
để, đến cùng cuộc đấu tranh vì dân chủ. Người viết: “Người nào mà trên
thực tiễn quên rằng nhiệm vụ của mình phải là người trước tiên đề cập,
nêu bật và giải quyết mọi vấn để dân chủ chung, thì người ấy khơng phải
là người dân chủ - xã hội.
Khi “phái kinh tế”, “tờ sự nghiệp cơng nhân”, “tư tưởng cơng nhân”
nói về vấn đề sách lược là muốn vu cáo chủ nghĩa Mác, biến chủ nghĩa Mác
thành một bức họa sai lệch, nhằm tầm thường hóa chủ nghĩa Mác về lý luận
và thực tiễn, kéo giật lùi đảng lại, thì Lênin đã chỉ rõ tổ chức đảng khơng chỉ
đề ra những sách lược chính trị mà còn phải biết đấu tranh trên thực tế với
việc sử dụng những phương pháp đấu tranh linh hoạt: “Đảng dân chủ - xã hội
khơng tự bó tay mình lại, khơng hạn chế hoạt động của mình vào một kế
hoạch đã vạch sẵn hay theo một phương thức đấu tranh”, Lênin chỉ rõ: “đối
với người dân chủ - xã hội Nga có nhiều phương sách khác, nói chung, cũng
khơng kém phần có thể “áp dụng rộng rãi ” .
Để hướng phong trào đấu tranh của công nhân vào quỹ

đạo cuộc đấu tranh chính trị, những người dân chủ - xã hội Nga
phải bắt tay tích cực vào việc giáo dục chính trị cho giai cấp
cơng nhân. Lênin dạy rằng: “Chúng ta cần phải đào tạo những
người dân chủ - xã hội làm công tác thực tiễn thành những lãnh
tụ chính trị biết lãnh đạo mọi mặt biểu hiện của cuộc đấu tranh
toàn diện ấy, biết "vạch ra" đúng lúc "một cương lĩnh hành
động tích cực” cho những sinh viên đang sôi sục, cho các ủy
viên hội đồng địa phương đang bất mãn, cho các giáo phái
đang phẫn nộ, cho những giáo viên nhân dân bị xúc phạm, ...”
Việc giáo dục không chỉ dựa trên cơ sở những mối quan hệ của cơng
nhân ở từng xí nghiệp đối với chủ xưởng của họ, mà phải dựa trên cơ sở
những mối quan hệ của tất cả các giai cấp và các tầng lớp đối với kinh
nghiệm của: “..một sự hiểu biết chính xác về những quan hệ qua lại giữa tất
13


cả các giai cấp trong xã hội hiện đại...”.
Lênin chỉ rõ: Cuộc đấu tranh về kinh tế của công nhân chống lại bọn
chủ và Chính phủ chỉ là cuộc đấu tranh theo lối cơng đồn chủ nghĩa, là cốt
để cải thiện điều kiện bán sức lao động của họ cho bọn tư bản mà thơi. Cịn
lợi ích của giai cấp công nhân, nhiệm vụ của giai cấp công nhân là khơng
những đấu tranh để địi cải thiện đời sống mà còn là để thủ tiêu chủ nghĩa tư
bản.
Muốn nâng cao được tính tích cực cách mạng của cơng nhân, Đảng dân
chủ- xã hội không chỉ dừng lại, không thể tự bó mình vào một việc “cổ động
chính trị về mặt kinh tế” như “phái kinh tế” nêu lên là còn phải tổ chức những
phát hiện chính trị trên mọi lĩnh vực.
Ý thức giai cấp của giai cấp công nhân không chỉ là ý thức chính trị
chân chính, khi cơng nhân không quen chống lại mọi sự quá lạm dụng, mọi
biểu hiện độc đoán, áp bức tàn bạo dù cho giai cấp nào là nạn nhân đi nữa và chống lại theo quan điểm dân chủ - xã hội, không phải theo quan điểm

nào khác.
Nhiệm vụ của những nhà chính trị luận xã hội dân chủ là đi sâu, mở
rộng và tăng cường những phát hiện chính trị và cổ động chính trị. Lênin vạch
rõ: ý thức chính trị vì giai cấp chỉ có thể đem lại từ bên ngồi vào cho người
cơng nhân, nghĩa là từ bên ngồi cuộc đấu tranh kinh tế, từ bên ngoài phạm vi
quan hệ giữa người công nhân và chủ.
Lênin cũng chỉ rõ rằng: Người dân chủ - xã hội không nên lấy người
thư ký hội đồng công liên làm lý tưởng, tức là chỉ biết tiến hành và giúp đỡ
tiến hành cuộc đấu tranh kinh tế chống lại bọn chủ và chính phủ mà người
dân chủ - xã hội, người chiến sỹ tiên phong của giai cấp công nhân phải là
người đại biểu cho nhân dân, biết chống lại mọi biểu hiện độc đoán, áp bức,
để giải phóng thực sự cho giai cấp cơng nhân. Đảng dân chủ - xã hội phải
giáo dục chính trị, nhằm lật đổ chế độ chuyên chế, thủ tiêu chủ nghĩa tư bản;
cịn “mọi sự sùng bái tính tự phát của phong trào quần chúng, mọi sự hạ thấp
chính trị dân chủ - xã hội xuống ngang với chính trị công liên chủ nghĩa, đều
14


chính là sự chuẩn bị cơ sở để biến phong trào công nhân thành công cụ của
phái dân chủ tư sản. Phong trào cơng nhân tự phát, tự nó, chỉ có thể sản sinh
ra, chủ nghĩa cơng liên thơi;...”
Tun truyền tư tưởng thù địch của giai cấp công nhân đối với chế độ
quân chủ chuyên chế, tư tưởng đối lập quyền lợi của công nhân với quyền lợi
của chủ chưa phải là đủ mà còn phải tố cáo tất cả mọi hình thức của ách
chuyên chế cảnh sát thể hiện ra trong mọi lĩnh vực đời sống và hoạt động,
trong hoạt động nghề nghiệp cũng như trong hoạt động của người cơng nhân
nói chung, hoạt động cá nhân, gia đình, tơn giáo, khoa học... như thế mới là
giác ngộ chính trị dân chủ - xã hội cho công nhân.
2.2. Xây dựng Đảng về tư tưởng
Lênin bày tỏ vai trò, tầm quan trọng của lý luận cách mạng là vạch trần

thái độ khinh thường lý luận của phái kinh tế ở Nga.
Lênin phân tích lý do vì sao lý luận cách mạng lại có tầm quan trọng
lớn đối với Đảng dân chủ - xã hội Nga và trình bày những tư tưởng của Mác Ăngghen nói về vai trị của lý luận: “nếu thực sự cần phải liên hợp thì cứ ký
kết những thỏa hiệp nhằm đạt những mục tiêu thực tiễn của phong trào,
nhưng chớ có bn bán ngun tắc, chớ có "nhân nhượng"về lý luận. Tư tưởng
của Mác là như thế, ấy vậy mà trong chúng ta đã có những người nhân danh
Mác mà tìm cách làm giảm ý nghĩa quan trọng của lý luận. Lênin đã dẫn
chứng những lời nhận xét của Ăngghen năm 1874 về tầm quan trọng của lý
luận trong phong trào dân chủ - xã hội. Ăngghen khẳng định rằng, cuộc đấu
tranh vĩ đại của Đảng dân chủ khơng chỉ có hai hình thức chính trị và kinh tế
mà có ba hình thức. Ăngghen đặt cuộc đấu tranh lý luận ngang với cuộc đấu
tranh chính trị và kinh tế, vấn đề lý luận ngày càng quan trọng đối với những
người lãnh đạo.
Lênin chỉ rõ việc sùng bái tính tự phát của phong trào cơng nhân của
“phái kinh tế” cho rằng phong trào tự nó có thể đề ra hệ tư tưởng xã hội chủ
nghĩa, họ viện cớ rằng chính trị dường như phải tự phát theo sau kinh tế, cho
15


rằng phong trào cơng nhân thuần túy tự nó có khả năng tạo ra và sẽ tạo ra cho
nó một hệ tư tưởng độc lập, chỉ cần là công nhân, giành được vận mệnh của
mình trong tay những người lãnh đạo. Lênin cho đó là một sai lầm nghiêm
trọng của phái kinh tế, đó là sự tầm thường hóa chủ nghĩa Mác, thực tiễn cách
mạng và học thuyết Mác đã cho thấy kết quả của thắng lợi trong cuộc đấu
tranh giai cấp của giai cấp vô sản phụ thuộc chủ yếu vào tính tự giác xã hội
chủ nghĩa của phong trào công nhân. Cách mạng xã hội chủ nghĩa là cả một
quá trình hoạt động tự giác của hàng chục triệu quần chúng dưới sự lãnh đạo
của Đảng nhằm giải quyết những nhiệm vụ cực kỳ khó khăn, phức tạp trong
đấu tranh giành độc lập về tay quần chúng nhân dân, bảo vệ và gìn giữ thành
quả đó, xây dựng một xã hội mới... để thực hiện thắng lợi những nhiệm vụ đó,

Lênin đã chỉ rõ phải có sự chỉ dẫn của lý luận khoa học Mác. Lênin đã chỉ ra
rằng lý luận tiền phong giữ vai trò đặc biệt to lớn đối với phong trào dân chủ xã hội, do những đặc điểm lịch sử của sự phát triển của nó và của những
nhiệm vụ cách mạng đã đặt ra cho nó, thực tiễn cách mạng đã cho thấy bất
cứ vấn đề lớn hay nhỏ nào của cách mạng nếu chưa sáng tỏ về lý luận thì
hoạt động cụ thể sẽ đi vào lúng túng thậm chí rơi vào bế tắc khi đó có thể
hoang mang mất phương hướng, Lênin khẳng định: “khơng có lý luận cách
mạng thì cũng khơng thể có phong trào cách mạng ”, và để trở thành một
Đảng tiên phong thực sự, có khả năng quy tụ mọi tầng lớp, giai cấp đi theo
mình thì đảng đó phái có một lý luận tiên phong: “chỉ khi đảng nào có được
một lý luận tiên phong hướng dẫn thì mới có khả năng làm trịn vai trị
chiến sĩ tiên phong” .
Với tầm quan trọng của lý luận về chủ nghĩa xã hội khoa học đối với
phong trào cơng nhân, đối với tồn bộ hoạt động của Đảng Mácxít cách mạng
của giai cấp cơng nhân, Lênin đã đặt ra yêu cầu đảng viên của Đảng phải là
những chiến sĩ tiền phong, phải là những người vừa tiên phong về lý luận vừa
tiên phong về thực tiễn: “Một người cách mạng mà mềm yếu, do dự trong các
vấn đề lý luận, khơng nhìn xa thấy rộng, lại lấy tính tự phát của phong trào
16


quần chúng đế biện hộ cho tinh thần ủy mị của mình; một người cách mạng
mà giống như một thư ký hội công liên hơn là một người bảo vệ quyền lợi của
nhân dân, ...”
Chính vì vậy, người đảng viên cộng sản phải luôn luôn tiếp thu kiến
thức mới, phải khơng ngừng học tập và rèn luyện vì: theo Lênin “nhiệm vụ
của họ là phải học tập, ngày càng nhiều hơn, tất cả các vấn đề lý luận; phải
tự giải thoát, ngày càng nhiều hơn, khỏi ảnh hưởng của những câu cổ truyền
của thế giới quan cũ, và không bao giờ được quên rằng chủ nghĩa xã hội, từ
khi đã trở thành một khoa học, đòi phải được coi là một khoa học, nghĩa là
phải được nghiên cứu”.

Công tác lý luận của Đảng góp phần bảo vệ hệ tư tưởng xã hội chủ
nghĩa: Quan điểm của Lênin trong tác phẩm đã chỉ rõ, các đảng cộng sản chân
chính chưa nắm được chính quyền cũng như khi đã trở thành đảng cầm
quyền, muốn làm tròn vai trò chiến sĩ tiền phong thì trước hết phải trung
thành, nắm vững lý luận tiền phong là chủ nghĩa Mác. Lý luận này mang
trong nó hai thuộc tính cơ bản đó là cách mạng và khoa học. Chính vì vậy,
thơng qua cuộc luận chiến với phái kinh tế, tờ “Sự nghiệp công nhân” đấu
tranh chống lại chủ nghĩa cơ hội, xét lại Lênin muốn khẳng định, bảo vệ chân
lý của học thuyết Mác - Ăngghen đồng thời tiếp tục phát triển nó theo điều
kiện hồn cảnh lịch sử mới. Người phê phán quan điểm của Bétanh và phái
“phê bình”: hồn tồn chẳng khác gì phái dân chủ tư sản phủ nhận quyền
độc lập của chủ nghĩa xã hội và do đó, phủ nhận cả quyền tồn tại của chủ
nghĩa xã hội; như thể thực tế là nhằm biến phong trào cơng nhân lúc bấy giờ
cịn đang ở bước đầu, thành cái đuôi của phái tự do”. Trong chương
Ăngghen bàn về ý nghĩa của cuộc đấu tranh lý luận, Lênin đã chỉ ra một loạt
những trường hợp để làm tăng thêm ý nghĩa của lý luận cách mạng đối với
Đảng dân chủ - xã hội Nga, lúc này Đảng dân chủ - xã hội Nga mới được hình
thành, mới thảo ra được cương lĩnh, sách lược, tổ chức của mình nên chỉ cần
một sai lầm nhỏ nhất về lý luận cũng có thể gây tổn thất cho đảng. Vì vậy
17


những người Mácxít Nga phải tiếp thu một cách có phê phán những kinh
nghiệm đã được đúc kết của phong trào cơng nhân thế giới mà điều đó địi hỏi
phải nắm vững lý luận cách mạng.
2.3. Xây dựng Đảng về tổ chức
Lênin coi nhiệm vụ đầu tiên và quan trọng nhất của những người dân
chủ - xã hội Nga là thành lập một tổ chức tập trung toàn Nga của những người
cách mạng, tức là một đảng liên kết chặt chẽ với quần chúng, có khả năng
lãnh đạo cuộc đấu tranh cách mạng của giai cấp công nhân. Song làm thế nào

để bắt tay vào việc thành lập một tổ chức kiểu như vậy, phải lựa chọn con
đường nào?, điều đó đã được Lênin viết trong tác phẩm “Bắt đầu từ đâu” và
được luận chứng một cách chi tiết trong tác phẩm này.
Lênin chỉ rõ chủ nghĩa cơ hội của “phái kinh tế” khơng chỉ hạ thấp
nhiệm vụ chính trị dân chủ - xã hội xuống thành nhiệm vụ chính trị cơng liên
chủ nghĩa mà họ cịn hạ thấp nhiệm vụ tổ chức nhằm bào chữa cho tính chất
thủ cơng, chủ nghĩa thực tiễn nhỏ nhặt và tính chất rời rạc của các tổ chức địa
phương, thu hẹp quy mô tổ chức của giai cấp công nhân và khuynh hướng ấy
của “phái kinh tế” hịng duy trì mãi tình trạng rời rạc, phân tán về tổ chức của
Đảng, và như vậy tức là thủ tiêu Đảng. Chính vì vậy, trong chương “Lối làm
việc thủ công nghiệp của “phái kinh tế” và tổ chức của những người cách
mạng, Lênin đi sâu vào việc phê phán những quan điểm cơ hội chủ nghĩa của
“phái kinh tế” về mặt tổ chức và cho những người dân chủ - xã hội của giai
cấp công nhân nhận thấy sự cần thiết phải có một tổ chức đảng thống nhất,
tập trung của giai cấp công nhân để lãnh đạo giai cấp công nhân thực hiện
thắng lợi nhiệm vụ chính trị lịch sử của mình.
Lênin chỉ rõ việc “phái kinh tế” bênh vực cho lối làm việc thủ công
nghiệp là cản trở việc thành lập một tổ chức của những người cách mạng.
Nguồn gốc của khuynh hướng cơ hội chủ nghĩa về mặt tổ chức cũng bắt
nguồn từ chỗ sùng bái tính tự phát. Lối làm việc thủ công nghiệp gắn liền với
chủ nghĩa kinh tế. Do đó, muốn thanh tốn được chủ nghĩa kinh tế nói chung
18


thì phải thanh tốn được quan niệm hẹp hịi về lý luận của chủ nghĩa Mác, về
vai trò, nhiệm vụ chính trị của Đảng dân chủ - xã hội có như vậy mới “thanh
tốn được tính nhỏ hẹp của chúng ta trong cơng tác tổ chức”.
Xuất phát từ mục đích và bản chất nên cuộc đấu tranh chính trị của
Đảng dân chủ - xã hội rộng lớn và phức tạp hơn nhiều so với cuộc đấu tranh
kinh tế của công nhân chống bọn chủ và chính phủ. Do đó, tổ chức của những

người cách mạng phải khác với tổ chức của công nhân, tổ chức công nhân
không thể thay thế cho tổ chức những người cách mạng bởi lẽ “tổ chức của
những người cách mạng phải bao gồm trước hết và chủ yếu những người lấy
hoạt động cách mạng làm nghề nghiệp” cịn tổ chức của những người cơng
nhân thì mang tính chất nghề nghiệp, phải hết sức rộng và càng có ít tính chất
bí mật càng tốt.
Thực tiễn đấu tranh cách mạng lúc này đã cho thấy “sự lớn mạnh
của phong trào công nhân đã vượt sự lớn mạnh và phát triển của các tổ
chức cách mạng” và cuộc đấu tranh tự phát của giai cấp vô sản, sẽ không
trở thành cuộc “đấu tranh giai cấp” thực sự của giai cấp vơ sản, chừng nào
nó chưa được một tổ chức mạnh mẽ gồm những người cách mạng lãnh đạo.
Do đó, càng phải cần có “sự kết hợp các tổ chức lại với nhau, với một sự
lựa chọn chặt chẽ các hội viên của các tổ chức ấy. Hay tổ chức đảng cách
mạng phải được xây dựng, hoạt động, sinh hoạt theo nguyên tắc “tập trung
dân chủ”, Lênin hết sức phê phán “phái kinh tế” đề xướng nguyên tắc dân
chủ rộng rãi mang tính cơng khai hồn tồn và cho rằng mọi chức vụ đều
do tuyển cử bầu, như vậy là câu nói kêu nhưng trống rỗng và hồn tồn
khơng hiểu những nhiệm vụ trước mắt của chúng ta, đó chỉ là một món đồ
chơi vơ ích và có hại, từ đó Lênin khẳng định: “Chỉ cỏ một tổ chức chiến
đấu tập trung, cương quyết thi hành chính sách dân chủ - xã hội và có thế
nói là thỏa mãn được tất cả mọi bản năng và ý nguyện cách mạng, mới có
khả năng ngăn ngừa phong trào khỏi tiến hành một cuộc tấn cơng kh inh
suất, và mới có khả năng chuẩn bị một cuộc tấn cơng khác có triển vọng
19



×