Tải bản đầy đủ (.pdf) (27 trang)

tóm tắt luận án tiến sĩ Nghiên cứu tổng hợp và tính chất của các dẫn xuất 3- acetylcoumarin glycopyranosyl thiosemicarbazon

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.09 MB, 27 trang )






C TOÁN



NGHIÊN CU TNG HP VÀ TÍNH CHT CA CÁC DN
XUT 3-ACETYLCOUMARIN GLYCOPYRANOSYL
THIOSEMICARBAZON






TÓM TT D TH









- 2014
c hoàn thành ti b môn Hóa h- Khoa Hóa hc - i hc Khoa hc
T nhiên - i hc Quc gia Hà Ni







ng dn khoa hc: GS.TS. Nguy








Phn bin 1: GS.TSKH. Ngô Th Thun
Phn bin 2: GS.TS. Nguyn










Lun án này s c bo v c hng chm lun án ci hc Khoa hc T nhiên
Vào hi gi  2014











Có th c Lun án ti hc Khoa hc T n Quc gia

1

M U
1. Lý do ch tài
Hin nay xu th tng hp các dn xut cc s quan tâm ca
các nhà hoá hc hng dn xut ca chúng có hot tính sinh hc bit khi trong phân
t có h thng liên hp π, tiêu biu là các hp cht thuc h thiosemicarbazon ca monosaccaride.
Thiosemicarbazon là h các hp cht quan trng có nhiu hot tính sinh h d 
kháng khun, kháng nm, kháng virus, chng st rét, c ch ng g sét. Bên
cp chc ng dng rng rãi trong nhic khoa h hc, hóa hc
siêu phân t n t. Ngoài ra, các hp cht dn xut ca thiosemicarbazon còn có kh 
to phc vi kim loi. Nhng phc cht tính sinh ht tính kháng khun, kháng
nm, kháng virus

và ch  

v.v

Chính vì vy, mà ngày nay càng nhiu các hp cht
c tng hp và nghiên cu sâu v tính cht hóa hc, hot tính sinh hc.

Các thiosemicarbazon ca monosaccaride có hot tính sinh hc là nh s có mt hp phn phân cc
ca monosaccarid làm các hp cht này d hoà tan trong các dung môi phân ct
khác, các dn xut ca carbohydrat là nhng hp cht quan trng có mt trong nhiu phân t sinh h
acid nucleic, coenzym, trong thành phn cu to ca mt s virus, mt s p
cht này không nhng chim v  c hng trong nông
nghip nh kh  ng, phát trin ca cây trng, c ch s phát trin hoc dit tr c
di, sâu bnh.
Coumarin và dn xut ca nc nghiên cu, ng dng rng rãi. Chúng có nhiu trong cây, c
qu  ngt, cam tho, qu dâu tây, qu   và c ngh
 i dng dn xu   -hydroxycoumarin), aesculetin (6,7-dihydroxy-4-
methylcoumarin), herniarin (7-methoxycoumarin) , proralen, imperatory, S có mt ca coumarin có tác
dng chng sâu bnh cho cây, coumarin kt hp vng glucose to ra các coumarin glycoside có tác
dng chng nm, chng khi u, chng ng virus HIV, chng mch vành, chng co
tht (umbelliferone) ,
Vi mo ra nhng hp cht mi có hot tính sinh hn hành tng hp các
hp ch     phn    các hp cht carbonyl ca coumarin vi các
 kh  hot tính sinh hc
cn hành la ch tài cho Lun án Ti“Nghiên cứu tổng hợp và tính chất
của các dẫn xuất 3- acetylcoumarin glycopyranosyl thiosemicarbazon”.
2. Mm v ca Lun án
+ Tng hp mt s glycosyl thiosemicarbazid t các dn xut isothiocyanat ca D-glucose và D-
galactose.
+ Tng hp các dn xut carbonyl ca coumarin th.
 glycosyl thiosemicarbazid tng hc vi mt s hp cht carbonyl c
cho ra ng.
+ Chuyn hóa các glycosyl thiosemicarbazon này bng phn ng v cho các các
dn xut 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol.
+ Chuyn hóa mt s glycosyl thiosemicarbazon này bng phn ng vi ω- cho
các 2,3-dihydrothiazol.
2


+ Thc hin phn ng deacetyl  mt s glycosyl thiosemicarbazon.
t tính kháng khun, kháng nm, chng oxy hóa ca các thiosemicarbazon và ca mt s
sn phm chuyc.
u
+ Tng hp các cht: Vn d   ng hp h n thng kt hp vi các
i sao cho phù hp. Chú trng n vic rút ngn thi gian phn ng, tit kim dung môi, tinh
ch sn ph tinh khit nhnh.
+ Nghiên cu cu trúc: Các hp cht tng h IR,
1
H-NMR,
13
C-NMR và ph MS.
 mi dãy la chn mt vài hp chi di  khnh cu
trúc mt cách chính xác nht.
+ La chn mt s cht trong mi dãy hp cht tiu bi t tính kháng vi sinh vt và kh
t gc t do.
i ca Lun án
4.1. Tổng hợp:
* Xut phát t viu ch thành công 20 hp cht carbonyl ca coumarin chúng tôi tin hành
tng hc 40 hp cht glycosyl thiosemicarbazon, t n hóa v cho các
hp cht d vòng 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol, 2,3-dihydrothiazol. Tt c 55 sn phm glycosyl
thiosemicarbazon; 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol và 2,3- u là cht m  c công b
trong các tài liu tra cu.
c hin thành công 08 phn ng deacetyl hóa glycosyl thiosemicarbazon, s dng h dung môi
trong quá trình phn ng, cho sn phm vi hiu sut khá cao.
ng hp thành công phn -dihydro-1,3,4-thiadiazol. Kt qu c 08 hp
cht loi này vi hiu sut cao.
ng hp thành công phn -dihydrothiazol. Kt qu c 07 hp cht loi
này vi hiu sut 30-65%.

i thích làm  ca phn ng o thành sn phm mi là 2,5-dihydro-1,3,4-
thiadiazol và 2,3-dihydrothiazol.
4.2. Nghiên cứu cấu trúc:
nh cu trúc ca các sn phm tng hp báp ph hii: IR,
1
H-NMR,
13
C NMR, MS. Mi dãy hp cht mc chi di  2D NMR (COSY, HSQC, HMBC).
* Cung cp d li chuyn dch hóa hc, hng s ghép cp ca các sn phm my.
c 2 cu dng tn ti ca sn phm 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol khi nhóm -
b acetyl hóa hoàn toàn.
* i phân mnh trong ph phân gii cao ca mt s hp cht glycosyl
thiosemicarbazon ca 3-acetylcoumarin th.
4.3. Kết quả thử hoạt tính sinh học cho thấy:
Dãy 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol có các hp cht  kháng vi khun Gr(+) S.aureus vi MIC=
25 µg/ml, hp cht 12d kháng vi khun Gr(+) S.aureus vi MIC= 50 µg/ml, hp cht  kháng nm mc
vi giá tr MIC = 50 µg/ml. Vi dãy deacetyl có hp cht 16d kháng vi khun Gr(+) S.aurues vi MIC= 25
µg/ml, hp cht 15e, 15c kháng nm mc tt vi giá tr MIC = 25 µg/ml.
5. B cc ca Lun án
3

Lun án bao gm 166 i 29 bng, 51 hình v  c phân b 
M u: 2 trang.
Tng quan: 25 trang.
Thc nghim: 31 trang.
Kt qu và tho lun: 92 trang.
Kt lun: 2 trang.
Tài liu tham kho: 14 trang.
Ngoài ra còn có ph lc (127 trang).


NI DUNG CA LUN ÁN
NG QUAN
ng kt tài lic v tình hình nghiên cu tng hpu trúc và hot
tính ca các hp cht dn xut ca coumarin, các hp cht d vòng thiazol, thiadiazol. Kt qu cho thy rt ít
tài liu nghiên cu  cp ti vic chuyn hóa các glycosyl thiosemicarbazon ca các hp cht coumarin
thành các hp cht d vòng.
U
ng hp hn thng và kt hp vi,
, ki tinh khi c trình bày khá c th.
C NGHIM
Các hp chc tng h chung sau:
Gly
N C S
H
2
NNH
2
.H
2
O
CH
2
Cl
2
, < 20
0
C
1 va 2
Gly
NH

C NH NH
2
S
3 va 4
O
R
O
CH
3
O
Gly
NH C NH
S
N
CH
3
OO
R
5, 5'
7, 8
O
R
O
CHO
metanol, xúc tác CH
3
COOH bang, MW
6, 6'
9, 10
Gly

NH C NH
S
N CH
O
O
R
Gly
N
S
C
6
H
5
N
N
OO
CH
3
R
Gly
N
S
C
6
H
5
N N
O
O
R

7, 8
9, 10
anhydrid acetic, CH
2
Cl
2
45 - 47h
7, 8
Gly
N
S
N
N
OO
Ac
Ac
R
CH
3
Gly
N
S
N
N
Ac
Ac
O
O
9, 10
anhydrid acetic, CH

2
Cl
2
45 - 47h
C
6
H
5
COCH
2
Br
CH
3
COONa, Dicloromethan
C
6
H
5
COCH
2
Br
CH
3
COONa, Dicloromethan
methanol, xúc tác CH
3
COOH bang, MW
NH
C
NH

S
N C
O
OAc
AcO
AcO
OAc
O
CH
3
O
R
7
15
MeONa/ MeOH
5h
NH
C
NH
S
N
C
O
OH
OH
OH
OH
O
CH
3

O
R
NH
C
NH
S
N CH
O
OAc
AcO
AcO
OAc
O
O
R
9
16
MeONa/ MeOH
5h
NH
C
NH
S
N CH
O
OH
OH
OH
OH
O

R
O
11
12
13
14
Gly
=
O
OAc

AcO
AcO
OAc
O
OAc
AcO

AcO
OAc
Glc
Gal
Sơ đồ 3.1. Sơ đồ chung tổng hợp các hợp chất nghiên cứu
4

T QU VÀ THO LUN
4.1. TNG HP N-(2,3,4,6-TETRA-O-ACETYL--D-GLYCOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZID
(3 và 4)
4.1.1. Tổng hợp N-(2,3,4,6-tetra-O-acetyl-β-D-glucopyranosyl)thiosemicarbazid (3)
a. Kt qu tng hp:

Sn phc dng tinh th, màu tr
nc
: 155-157ºC. Hiu sut 81%.
b. Kt qu ph:
O
OAc
AcO
NCS
AcO
AcO
H
2
N-NH
2
.H
2
O
O
OAc
AcO
NHCSNH-NH
2
AcO
OAc
1
3

- Trong ph IR xut hip th: 
C=O
: 1742 cm

-1

C-O-C
: 1242 cm
-1
, 1043 cm
-1
.
- Trong ph
1
H-NMR xut hin các tín hiu cng: Proton H-1  =5,81 ppm, proton H-2 
=5,08 ppm, proton H-3  =5,35 ppm, proton H-4  =4,92 ppm, proton H-5  =3,97 ppm, và các proton
H-6a và H-6b  =4,15 và 3,96 ppm. các tín hiu proton ca các nhóm NH và NH
2
 =9,24; 8,18 và 4,58
ng. D kin ph cho thy sn phm to thành có cu trúc phù hp vi d kin.
4.1.2. Tổng hợp N-(2,3,4,6-tetra-O-acetyl-β-D-galactopyranosyl)thiosemicarbazid (4)
a. Kt qu tng hp:
Sn phc dng tinh th, màu tr
nc
: 197-198ºC. Hiu sut 50%.
b. Kt qu ph:
- Trong ph IR xut hip th: 
C=O
: 1746 cm
-1
, 
C-O-C
: 1237 cm
-1

, 1041 cm
-1
.
- Trong ph
1
H-NMR ca hp cht này xut hin các tín hiu cng ca các proton trong vòng
ng: Chng hn, proton H-1  =5,76 ppm, proton H-2  =5,28 ppm, proton H-3  =5,35 ppm, proton
H-4  =5,09 ppm, proton H-5  =3,99 ppm, và các proton H-6a và H-6b  =4,26 và 3,99 ppm. Các proton
 nhóm thiosemicarbazid NH-CS-NH-NH
2
có các tín hiu proton ca các nhóm NH và NH
2
 =9,32; 8,08
và 4,63 ng.
4.2. TNG HP CÁC HP CHT 3-ACETYLCOUMARIN N-(2,3,4,6-TETRA-O-ACETYL--D-
GLUCOPYANOSYL)THIOSEMICARBAZON (7a-j)
3
O O
CH
3
O
R
Glu
NH C NH
S
N
CH
3
OO
R5a-j

7a-j
Methanol, xúc tác CH
3
COOH bang

a. Kt qu tng hp: Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.3 ca Lun án.
b. D kin ph:
- Trên ph IR ca các hp cht 7a-p th y
s xut hi 1627-1609 cm
-1
ng hoá tr ca nhóm C=N xác nhn phn ng
y ra. Mt s p th c trình bày trong Bng 4.4 ca Lun án.
5

- Ph
1
H-NMR,
13
C-c trình bày trong Bng 4.5 và Bng ng ca Lun án.
- Các hp chc ghi ph khi phân giu cho pic ion phân t và các phân mnh phù hp vi
cu trúc d kin.
- Ph COSY, HSQC, HMBC ca hp cht 7d cho thp vi
cu trúc.
Bảng 4.3. Một số dữ kiện về các hợp chất 7a-j:
STT
Hp cht
R

nc
(

o
C)
Hiu sut (%)
Các ph 
1
7a
5-NO
2
226-227
45
IR, MS
2
7b
6-NO
2
160-161
60
IR,
1
H, MS
3
7c
6-Cl
200-201
56
IR,
1
H, MS
4
7d

6-Br
243-244
62
IR,
1
H,
13
C, COSY,
HSQC, HMBC, MS
5
7e
H
164-165
30
IR,
1
H, MS
6
7f
4-CH
3
173-174
42
IR, MS
7
7g
4-CH
3
-7-OH
144-146

38
IR, MS
8
7h
6-CH
3
279-280
45
IR, MS
9
7i
7-CH
3
247-248
68
IR,
1
H, MS
10
7j
8-OCH
3
212-213
48
IR,
1
H, MS

4.3. TNG HP CÁC HP CHT 3-ACETYLCOUMARIN N-(2,3,4,6-TETRA-O-ACETYL--D-
GALACTOPYANOSYL)THIOSEMICARBAZON (8a-j)

4
O O
CH
3
O
R
Gal
NH C NH
S
N
CH
3
OO
R
5'a-j
8a-j
Methanol, xúc tác CH
3
COOH bang

a. Kt qu tng hp: Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.8 ca Lun án.
b. Kt qu ph:
- D kin ph c trình bày trong Bng 4.8 ca Lun án.
- Ph
1
H-NMR,
13
C-c dn ra trong Bng 4.9 và Bng ca Lun án. D kin
ph cho thy cu trúc d kin là phù hp
- Các hp ch u cho pic ion phân t phù hp vi phân t khi tính toán.


6

Bảng 4.8. Một số dữ kiện về các hợp chất 8a-j:

STT
Hp cht
R

nc
(
0
C)
Hiu sut (%)
Các ph 
1
8b
6-Cl
160-161
52
IR,
1
H, MS
2
8c
6-Br
159-160
58
IR,
1

H, MS
3
8d
4-CH
3
203-204
34
IR,
1
H, MS
4
8e
4-CH
3
-7-OH
153-154
51
IR,
1
H,
13
C, MS
5
8f
6-CH
3
309-310
57
IR, MS
6

8g
7-CH
3
194-195
40
IR,
1
H,
13
C, MS
7
8h
4-OH
171-172
76
IR,
1
H, MS
8
8i
4-OH-8-Me
161-162
65
IR,
1
H,
13
C, MS
9
8j

8-OCH
3

217-218
46
IR,
1
H,
13
C, MS

4.4. TNG HP MT S DN XU
a. Kt qu tng hp:
Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.8 ca Lun án.
b. Kt qu ph:
- D kin ph c trình bày trong Bng 4.12 ca Lun án.
- Ph
1
H-NMR,
13
C-c dn ra trong Bng 4.13 và Bng ca Lun án. D kin
ph cho thy cu trúc d kin là phù hp
- Các hp ch ESI-u cho pic ion phân t phù hp vi phân t khi tính toán.
Bảng 4.12. Một số dữ kiện về các hợp chất 6’:

STT
Hp cht
R

nc

(C)

Các ph 
tích
1

6-OEt
116-117,5
85
IR
2

6-OPr
118-121,5
60
IR
3

6-OiPr
118-121,5
75
IR
4

6-OBu
107-109
85
IR,
1
H,

13
C, MS
5

6-OiBu
103-105
75
IR
6

6-OPen
90-92
84
IR,
1
H,
13
C, MS
7

6-OiPen
99-101
79
IR,
1
H,
13
C, MS
8


7-OAllyl
97-100
85
IR
7

9

7-OEt
116-118
85
IR
10

7-OPr
78-80
70
IR
11

7-OiPr
80-82
75
IR
12

7-OBu
52-54
55
IR

13

7-OiBu
57-60
57
IR,
1
H,
13
C, MS
14

7-OPen
48-50
95
IR
15

7-OiPen
57-60
82
IR,
1
H,
13
C, MS
4.5. TNG HP CÁC 4-FORMYL-6- VÀ 7-ALKOXYCOUAMRIN (6a-n)
SeO
2
Xylen, 24h

O O
CH
3
RO
O
CHO
O
RO
6'
6a-n

a. Kt qu tng hp:
Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.8 ca Lun án.
b. Kt qu ph:
- D kin ph c trình bày trong Bng 4.16 ca Lun án.
- Ph
1
H-NMR,
13
C-c dn ra trong Bng 4.17 và Bng ca Lun án. D kin
ph cho thy cu trúc d kin là phù hp
- Các hp ch ESI-u cho pic ion phân t phù hp vi phân t khi tính toán.
Bảng 4.16. Một số dữ kiện về các hợp chất 6a-n:

STT
Hp cht
R

nc
(C)

Hiu sut (%)
Các ph 
1
6a
6-OEt
163-168
65
IR,
1
H,
13
C, MS
2
6b
6-OPr
143-145
67
IR
3
6c
6-OiPr
134-138
50
IR
4
6d
6-OBu
110-112
41
IR

8

5
6e
6-OiBu

123-125
40
IR
6
6f
6-OPen

112-114
62
IR
7
6g
6-OiPen
114-116
50
IR,
1
H,
13
C, MS
8
6h
7-Me
196-198

65
IR
9
6i
7-OEt
163-165
60
IR,
1
H,
13
C, MS
10
6j
7-OPr
131-133
50
IR,
1
H,
13
C, MS
11
6k
7-OiPr
130-132
60
IR,
1
H,

13
C, MS
12
6l
7-OBu
137-142
50
IR
13
6m
7-OiBu
127-129
46
IR
14
6n
7-OiPen
116-118
40
IR

4.6. TNG HP MT S 4-FORMYL-6- VÀ 7-ALKOXYCOUMARIN N-(2,3,4,6-TETRA-O-
ACETYL--D-GLUCOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZON (9a-n)
3
O
R
O
CHO
etanol, xúc tác CH
3

COOH bang, MW
6a-n
9a-n
Glu
NH C NH
S
N CH
O
O
R

a. Kt qu tng hp:
Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.20 ca Lun án.
b. Kt qu ph:
- D kin ph c trình bày trong Bng 4.20 ca Lun án.
- Ph
1
H-NMR,
13
C-c dn ra trong Bng 5.1a, Bng 5.1b, Bng 5.2a và B
ng ca Lun án. D kin ph cho thy cu trúc d kin là phù hp.
- Các hp ch ESI-u cho pic ion phân t phù hp vi phân t khi tính toán.
- Hp ch thêm ph  khnh cn
cho thy cu trúc d ki








9

Bảng 4.16. Một số dữ kiện về các hợp chất 6a-n:

STT

R

nc
(ºC)



1
9a
6-OEt
189-193
79
IR,
1
H,
13
C, MS
2
9b
6-OPr
121-135
69
IR,

1
H,
13
C
3
9c
6-OiPr
191-193
69
IR,
1
H,
13
C
4
9d
6-OBu
119-121
74
IR,
1
H,
13
C, MS
5
9f
6-OPen

166-168
75

IR,
1
H,
13
C, MS
6
9g
6-OiPen
179-181
70
IR,
1
H,
13
C, MS
7
9h
7-Me
150-152
65
IR,
1
H,
13
C, MS
8
9i
7-OEt
137-140
67

IR,
1
H,
13
C, MS, COSY,
HSQC, HMBC
9
9j
7-OPr
173-175
65
IR,
1
H,
13
C, MS
10
9k
7-OiPr
175-177
68
IR,
1
H,
13
C
11
9l
7-OBu
177-179

70
IR,
1
H,
13
C
12
9m
7-OiBu
191-193
80
IR,
1
H,
13
C, MS
13
9n
7-OiPen
201-203
74
IR,
1
H,
13
C, MS

4.7. TNG HP MT S 4-FORMYL-6- VÀ 7-ALKOXYCOUMARIN N-(2,3,4,6-TETRA-O-
ACETYL--D-GALACTOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZON (10a-m)
4

O
R
O
CHO
Gal
NH C NH
S
N CH
O
O
R
etanol, xúc tác CH
3
COOH bang, MW
6'a-m
10a-m

a. Kt qu tng hp:
Kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.22 ca Lun án.
b. Kt qu ph:
- D kin ph c trình bày trong Bng 4.22 ca Lun án.
- Ph
1
H-NMR,
13
C-c dn ra trong Bng 5.5 và Bng ca Lun án. D kin
ph cho thy cu trúc d kin là phù hp.
10

- Các hp ch ESI-u cho pic ion phân t phù hp vi phân t khi tính toán.

- Hp cht 10a  thêm ph  khnh c
gn cho thy cu trúc d ki
Bảng 4.16. Một số dữ kiện về các hợp chất 6a-n:

STT
Hp cht
R

nc
(C)
Hiu sut(%)
Các ph 
1
10a
6-OEt
160-162
64
IR,
1
H,
13
C, MS, COSY,
HSQC, HMBC
2
10b
6-OPr

140-142
74
IR,

1
H,
13
C, MS
3
10d
6-OBu
164-165
62
IR,
1
H,
13
C, MS
4
10f
6-OPen
122-123
70
IR,
1
H,
13
C, MS
5
10h
7-Me
158-160
65
IR,

1
H,
13
C, MS
6
10i
7-OEt
172-174
67
IR,
1
H,
13
C, MS
7
10j
7-OPr
154-155
65
IR,
1
H,
13
C, MS
8
10m
7-OiBu
200-202
73
IR,

1
H,
13
C, MS

4.8. TNG HP MT S 2,5-DIHYDRO-1,3,4-THIADIAZOL T CÁC N-(TETRA-O-ACETYL--
D-GLYCOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZON CA MT S 3-ACETYLCOUMARIN TH
VÀ 4-FORMYL-6- HOC 7-ALKOXYCOUMARIN TH (11, 12)
7, 8
Gly N
S
N
N
OO
H
Ac
R
CH
3
Gly N
S
N
N
H
Ac
O
O
R
9, 10
11'

12'
anhydrid acetic, CH
2
Cl
2
45-47h
anhydrid acetic, CH
2
Cl
2
45-47h
anhydrid acetic, CH
2
Cl
2
Gly N
S
N
N
OO
Ac
Ac
R
CH
3
11
Gly N
S
N
N

Ac
Ac
O
O
R
12
anhydrid acetic, CH
2
Cl
2

a. Kt qu tng hp:
11

Kt qu tng hp các hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-c lit kê trong Bng 4.24 ca Lun án.
Bảng 4.24. Một số dữ liệu về các hợp chất 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol:

STT
Hp cht
R

nc
(
o
C)
Hiu sut (%)
Các ph 
1

H

117-118
89
IR,
1
H,
13
C, MS
2

6-OEt
112-114
82
IR,
1
H,
13
C, MS
3
12d
6-OBu
84-85
80
IR,
1
H,
13
C, MS
4

6-OPen

94-96
83
IR,
1
H,
13
C, MS
5

6-OiPen
100-102
85
IR,
1
H,
13
C, MS
6

7-OEt
120-121
84
IR,
1
H,
13
C, MS
7

7-OiBu

110-111
90
IR,
1
H,
13
C, MS, COSY,
HSQC, HMBC
8

7-OiPen
90-92
88
IR,
1
H,
13
C, MS

b. Ph hng ngoi (IR)
Mt s p th trên ph IR ca 08 hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazoc trình bày
trong Bng 4.24 ca Lun án. Các d kin ph cho thy khá phù hp vi cu to ca các hp cht to thành.
 vùng t 1745-1000 cm
-1
p th không khác nhiu so vi ph IR ca chu (glycosyl
thiosemicarbazon), tuy nhiên  vùng 3328-3284 cm
-1
ch có mt s hp cht còn xut hip th
yc bit  hp cht 12d không xut hip th  vùng này chng t nhóm NH  acetyl
hóa hoàn toàn thành N-COCH

3
.
c. Ph
1
H-NMR ca các hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol:
D chuyn dch hóa hc, hng s ghép cp J

, ph t chính xác
 dch chuyn hóa hc ca tng proton trong các hp phn trên. Kt qu c trình bày trong Bng 5.7 ca
Lui vi hp phn coumarin không có s i nhiu v  chuyn dch hóa hc so vi các
c bit trong phân t xut hin thêm các tín hiu cng ca các proton
trong vòng 1,3,4-thiadiazol xác nhn sn pho thành.
Ngoài ra trong hp phn monosaccarid có s phân tách tín hiu, t  kin khá thú v v 2
cu dng tn ti trong cu trúc ca sn phm. Cu dng A  chuyn dch hóa hc  ng y so
vi cu dng B d kic t l 2 cu dng to thành trong quá trình
tng hp.
 chuyn dch hóa hc ca các proton trong vòng coumarin và vòng monosaccarid ca các
glycosyl thiosemicarbazon và các 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol ta thy:
 chuyn dch hóa hc ca các proton trong vòng coumarin ca 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol so vi

12

 chuyn dch hóa hc ca các proton trong vòng monosaccarid ca 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol
so vu gim.
T  rút ra nhn xét, vòng 1,3,4-thiadiazol gây ra ng v mt t i vi 2 hp phn
trong phân t.

1
H-NMR ca hp chi di



1
H-NMR giãn 


1
H-
d. Ph
13
C-NMR ca các hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol:
13

 các proton trong vòng monosaccarid, các nguyên t carbon trong hp ph
phân tách tín hiu. Các tín hiu xut hin trong ph khá phc tc các tín hiu
proton, da vào ph  nh carbon liên kt trc tip, các tín hinh da vào ph
HMBC. Kt qu c trình bày trong Bng 5.10 ca Lun án.

13
C-NMR ca hp chi di



13
C--dihydro-1,3,4-


13
C--dihydro-1,3,4-thiadiazol 
14


e. Ph 2D NMR ca các hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol:
- Trên ph COSY cho th
-1(5,26&5,14); H--6(7,00); H---
-

4
-- --
--
Ngoài ra còn tha các proton alkyl:
OCH
2

2
CH-
2
CH(CH
3
)
2
(0,99).



1
H-
1
-dihydro-1,3,4-

- Trên ph HSQC xut hin C-H, th hin trên Hình 4.36.


15


Hình 4.36. Ph n
1
H-
13
C HSQC ca hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-
- Trên ph HMBC xut hi-H, th hin trên Hình 4.39.


Hình 4.39. --dihydro-1,3,4-thiadiazol

f. Ph khng ca các hp cht 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol:
Ph ESI-MS ca 08 hp cht 2,5-dihydro-1,3,4- u cho pic ion phân t v  
100%. Các d kin chi tit ca các hp chc th hin trong Bng 4.25 ca Lun án.
16

4.9. TNG HP MT S HP CHT 2,3-DIHYDROTHIAZOL T N- (2,3,4,6-TETRA-O-
ACETYL--D-GLYCOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZON CA 3-ACETYLCOUMARIN VÀ 4-
FORMYL-6- VÀ 7-ALKOXYCOUMARIN TH (13, 14)

Gly
N
S
C
6
H
5
N

N
OO
CH
3
R
7, 8
13
C
6
H
5
COCH
2
Br
CH
3
COONa, Dicloromethan
Gly
N
S
C
6
H
5
N N
O
O
R
9, 10
14

C
6
H
5
COCH
2
Br
CH
3
COONa, Dicloromethan

a. Kt qu tng hp:
Kt qu tng hp các hp cht 2,3-c lit kê trong Bng 4.26 ca Lun án.
Bảng 4.26. Một số dữ liệu về các hợp chất 2,3-dihydrothiazol:

STT
Hp cht
R

nc
(
0
C)
Hiu sut, %
Các ph hân tích
1
13b
6-Cl
120-121
37

IR,
1
H,
13
C, MS
2
13c
6-Br
98-100
31
IR,
1
H,
13
C, MS
3
13e
H
110-111
38
IR,
1
H,
13
C, MS
4
14f
6-OPen
72-74
35

IR
5
14h
7-Me
104-105
40
IR
6
14m
7-OiBu
96-97
34
IR
7
14n
7-OiPen
123-125
30
IR,
1
H,
13
C, MS

b. Ph hng ngoi (IR):
Trên ph IR không xut hi   p th     NH ca glycosyl
thiosemicarbazon chng t phn p th i nhiu so vi cht
u do cu trúc ca 2 hp phn monosaccarid và coumarin i. Các d kin ph chi tic
trình bày trong Bng 4.26 ca Lun án.
c. Ph

1
H-NMR ca mt s hp cht 2,3-dihydrothiazol:
Kt qu phân tích ph
1
H-c trình bày trong Bng 5.11 ca Lun án.
Tín hiu cng ca các proton trong vònng ch
các tín hiu rt phc tp. Tín hiu cng  hp phn coumarin và monosaccarid trong các hp cht 2,3-
i khá nhiu so vng chng t hp phn mi
17

to thành  ng khá ln t  chuyn dch hóa hc ca các proton trong các hp cht 2,3-
dihydrothiazol.
d. Ph
13
C-NMR ca mt s hp cht 2,3-dihydrothiazol:
Kt qu ph
13
C-c lit kê trong Bng 5.12 ca Lun án.
Tín hiu cng ca các nguyên t  chng chp gia hp phn coumarin và
 chuyn dch hóa hi khá nhiu gia sn phm và chu.
e. Ph MS ca mt s hp cht 2,3-dihydrothiazol:
Ph ESI-MS ca mt s hp cht 2,3-dihyrothiadizol cho pic ion phân tng  dng [M+H] hay
[M+Na], v khá m (v 100%). Các d kin ph chi tic
trình bày trong Bng 4.27 ca Lun án.

4.10. PHN NG G NHÓM BO V CA MT S N-(TETRA-O-ACETYL--D-
GLUCOPYRANOSYL)THIOSEMICARBAZON CA 3-ACETYLCOUMARIN VÀ 4-FORMYL-6-
VÀ 7-ALKOXYCOUMARIN TH (15, 16)

NH

C
NH
S
N C
O
OAc
AcO
AcO
OAc
O
CH
3
O
R
7
15
MeONa/ MeOH
5h
NH
C
NH
S
N
C
O
OH
OH
OH
OH
O

CH
3
O
R
NH
C
NH
S
N CH
O
OAc
AcO
AcO
OAc
O
O
R
9
16
MeONa/ MeOH
5h
NH
C
NH
S
N CH
O
OH
OH
OH

OH
O
R
O

a. Kt qu tng hp:
Các kt qu tng hc trình bày trong Bng 4.28 ca Lun án.
Bảng 4.28. Một số dữ liệu về các hợp chất N-(tetra-O-hydroxy-β-D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon.

STT
Hp cht
R

nc
(
0
C)
Hiu sut (%)
Các ph 
1
15c
6-Cl
160-162
75
IR,
1
H,
13
C, MS
2

15d
6-Br
170-172
79
IR
3
15e
H
164-166
70
IR,
1
H,
13
C, MS
4
16d
6-OBu
198-200
76
IR,
1
H,
13
C, MS
5
16f
6-OPen
202-203
77

IR
6
16m
7-OiBu
219-220
80
IR,
1
H,
13
C, MS
7
16n
7-OiPen
220-222
82
IR,
1
H,
13
C, MS
18

b. Ph hng ngoi (IR):
Trên ph IR ca sn phm và chu có s khác bit rõ rt v p th 
Trong vùng 1743-1749 cm
-1
    ng hóa tr ca nhóm C=O (ester) trong hp phn
n mng thi xut hip th mnh ca nhóm -OH alcohol
trong vùng 3419-3335 cm

-1
khnh phn  xut hin 
hp th ca C-O-H trong alcohol  vùng 1266-1027 cm
-1
p th trung bình hoc yu  khong
1620-ng hóa tr  khong 1600-1476 cm
-1
. Kt qu chi tit
c dn ra  Bng 4.42.
c. Ph
1
H-NMR ca các N-(tetra-O-hydroxy--D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon
Kt qu ph
1
H-c trình bày trong Bng 5.13 ca Lun án. Trên ph
1
H-NMR xut hin các
tín hiu cng phù hp vi cu trúc d ki chuyn dch hóa hc
trong vùng 3,12-c bin mng thi xut hin tín
hiu cng ca các proton -OH trong hp phn alcohol  vùng =3,51-3,12 ppm xác nhn sn ph
to thành.
So sánh tín hiu cng ca các N-(tetra-O-hydroxy--D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon vi
ng ta thy:
+ Các tín hiu ca proton trong vòng monosaccarid gim mnh chng t proton khi gn vi nhóm -
OH và OAc có s khác bit ln v mt t (gim t 6,0-4,0 ppm xung 5,39-3,12 ppm).
+ Các proton 2 nhóm -i nhip vì s thay
i din ra  xa 2 nhóm -NH và vòng coumarin.

1
H-i din ca hp cht 16n.



1
H-
d. Ph
13
C-NMR ca các N-(tetra-O-hydroxy--D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon
Kt qu ph
13
C-c trình bày trong Bng 5.14 ca Lun án. Trên ph
13
C-NMR xut hin các
tín hiu cng ca các nguyên t carbon phù hp vi cu trúc d kin, chng hn tín hiu cng
19

ca carbon thiocarbonyl (C=S)  gu cng ca carbon trong nhóm C=O xut
hin  -158,5 ppm, các tín hiu ca nguyên t C trong vòng coumarin xut hin trong khong
-101,6 ppm, các nguyên t C trong hp phn monosaccarid có tín hiu c ng trong vùng
-60,7 ppm.

13
C-NMR ca hp chi din 16n.


13
C-
N-(tetra-O-hydroxy--D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon
Trên ph ESI-MS xut hin pic ion phân t vi s khi phù hp vi trng phân t lý thuyt ca
mi hp cht. Kt qu chi tic trình bày trong Bng 4.29 ca Lun án.



T kt qu th hot tính sinh hc cho thy:
- Trong s 17 mu th 3-acetylcoumarin N-(tetra-O-acetyl--D-glycopyranosyl)thiosemicarbazon th
t tính kháng nm, kháng khun thì toàn b s mu th u th hin kh c ch s phát
trin ca nm và vi khun. Kt qu chi tic trình bày trong Bng 5.15 ca Lun án.
- Trong s 19 mt tính kháng vi sinh vt kinh thì có 07 hp cht th hin hot tính:
+ Vi dãy 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol có các hp cht  kháng vi khun Gr(+) S.aureus vi
MIC= 25 µg/ml, hp cht 12d kháng vi khun Gr(+) S.aureus vi MIC= 50 µg/ml, hp cht  kháng nm
mc vi giá tr MIC = 50 µg/ml. Kt qu chi tic trình bày trong Bng 5.20 ca Lun án.
+ Vi dãy N-(tetra-O-hydroxy--D-glucopyranosyl)thiosemicarbazon có hp cht 16d kháng vi khun
Gr(+) S.aurues vi MIC= 25 µg/ml, hp cht 15e, 15c kháng nm mc tt vi giá tr MIC = 25 µg/ml. Kt
qu chi tic trình bày trong Bng 5.21 ca Lun án.
20

Bảng 5.15. Hoạt tính sinh học của các một số hợp chất 3-acetylcoumarin N-(tetra-O-acetyl-

-D-glycopyranosyl)thiosemicacbazon
TT
Nhóm th R
ng kính vòng vô khun (mm)
Trc khun Gram (-) E. Coli
Cu khun Gram

(+) S.
Epidermidis
Nm men C. Albicans
20g
40g
60g
20g

40g
60g
20g
40g
60g
1
5-NO
2
-Glc
0
10
16
0
0
0
16
22
25
2
6-NO
2
-Glc
0
15
17
0
0
15
15
22

25
3
6-Cl-Glc
0
10
17
0
0
0
16
20
22
4
6-Br-Glc
0
10
15
0
0
15
15
20
25
5
3-Ac-Glc
0
10
15
0
10

12
15
18
20
6
4-CH
3
-Glc
0
12
17
0
0
0
13
20
25
7
4-CH
3
-7-OH-Glc
0
10
16
0
0
0
13
18
20

8
6-CH
3
-Glc
0
0
15
0
0
0
15
20
25
9
7-CH
3
-Glc
0
0
15
0
0
0
15
18
20
10
8-CH
3
O-Glc

0
10
20
0
0
0
17
22
25
11
6-Cl-Gal
0
0
14
0
0
10
14
18
22
12
6-Br-Gal
0
0
16
0
0
0
15
20

22
21

13
4-CH
3
-Gal
0
12
18
0
0
0
13
17
20
14
4-CH
3
-7-OH-Gal
0
10
18
0
0
0
15
20
22
15

6-CH
3
-Gal
0
0
12
0
0
0
13
20
25
16
7-CH
3
-Gal
0
10
19
0
0
0
13
18
20
17
8-CH
3
O-Gal
0

0
13
0
0
10
10
16
20

Bảng 5.20. Kết quả thử hoạt tính kháng vi sinh vật kiểm định của các hợp chất 2,5-dihydro-1,3,4-thiadiazol
TT




µg/ml)


-)



E.
coli
P.
aeruginosa
B.
subtillis
S.
aureus

A.
niger
F.
oxysporum
S.
cerevisiae
C.
albicans
1
3-acetylcou-
glu+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
(-)
50
(-)
(-)
(-)
Kháng 1

2
4-for-6-OEt-
gal+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
(-)

(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính
3
4-for-6-OBu-
glu+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
50
(-)
(-)
(-)
(-)
Kháng 1

4
4-for-6-Open-
glu+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
25
(-)
(-)
(-)

(-)
Kháng 1

22

5
4-for-6-OiPen-
glu+anhyrid
50
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính
6
4-for-7-OEt-
gal+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
25
(-)
(-)
(-)
(-)

Kháng 1

7
4-for-7-OiBu-
glu+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính
8
4-for-7-OiPen-
glu+anhydrid
50
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính
Bảng 5.22. Kết quả thử hoạt tính kháng vi sinh vật kiểm định của các hợp chất 15, 16
TT





µg/ml)


-)



E.
coli
P.
aeruginosa
B.
subtillis
S.
aureus
A.
niger
F.
oxysporum
S.
cerevisiae
C.
albicans
1
6-Cl-3-acetyl-glu-
deacetyl

50
(-)
(-)
(-)
(-)
25
(-)
(-)
(-)
Kháng 1

2
3-acetyl-glu-
deacetyl
50
(-)
(-)
(-)
(-)
25
(-)
(-)
(-)
Kháng 1

3
Deacetyl-glu-4-
for-6-butoxy-cou
50
(-)

(-)
(-)
25
(-)
(-)
(-)
(-)
Kháng 1

4
Deacetyl-glu-4-
for-7-isobutoxy-
cou
50
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính
23

5
Deacetyl-glu-4-
for-7-isopentoxy-
cou
50

(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
(-)
Âm tính

×