Tải bản đầy đủ (.pdf) (116 trang)

Thuế tác động đến chính sách cổ tức của các doanh nghiệp

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (6.08 MB, 116 trang )


B GIÁOăDCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP.H CHệăMINH



THÁI ÁI UYểN


THU TÁCăNGăNăCHệNHăSÁCHăC TC
CAăCÁCăDOANHăNGHIP



LUNăVNăTHCăSăKINHăT









TP. H ChíăMinhă- Nmă2014

B GIÁOăDCăVÀăÀOăTO
TRNGăI HC KINH T TP.H CHệăMINH


THÁI ÁI UYểN



THU TÁCăNGăNăCHệNHăSÁCHăC TC
CAăCÁCăDOANHăNGHIP

CHUYểNăNGÀNH: TÀI CHÍNH – NGÂN HÀNG
MÃăS: 60340201


LUNăVNăTHCăSăKINHăT



NGIăHNG DN KHOA HC:
TS.ăLểăTăCHệ




TP. H ChíăMinhă- Nmă2014
LIăCAMăOAN
Tôi cam đoan lun vn “THU TÁCăNGăNăCHệNHăSÁCHăC
TC CAăCÁCăDOANHăNGHIP” là công trình nghiên cu ca chính
tác gi, ni dung đc đúc kt t quá trình hc tp và các kt qu nghiên
cu thc tin trong thi gian qua, s liu s dng là trung thc và có ngun
gc trích dn rõ ràng. Lun vn đc thc hin di s hng dn khoa hc
ca TS. Lê t Chí.

Tác gi lun vn

Thái Ái Uyên












Mc Lc
Trang ph bìa
Li cam đoan
Mc lc
Danh mc các bng biu
Tóm tt 1
1. Chng 1: Gii thiu 2
1.1. Lý do chn đ tài 2
1.2. Mc tiêu nghiên cu 3
1.3. Câu hi nghiên cu 3
1.4. óng góp ca lun vn 4
1.5. B cc ca lun vn 4
2. Chng 2: Tng quan lý thuyt và các kt qu nghiên cu trc đây 5
2.1. Tng quan lý thuyt 5
2.1.1. Tng quan c tc và thu c tc 5
2.1.1.1. Khái nim 5
2.1.1.2. Các phng thc chi tr c tc 5
2.1.2. Tng quan v chính sách c tc 7
2.2. Tng quan các nghiên cu thc nghim trên th gii v chính sách

c tc và tác đng ca thu 9
3. Chng 3: D liu và phng pháp nghiên cu 17
3.1. Chính sách thu thu nhp cá nhân đánh trên c tc ti Vit Nam 17
3.2. Phm vi nghiên cu 19
3.2.1. i tng nghiên cu 19
3.2.2. Thi đim nghiên cu 20
3.3. Quy mô mu nghiên cu 20
3.4. Phng pháp nghiên cu 21
4. Chng 4: Ni dung và kt qu nghiên cu 31
4.1. Nhóm công ty có t sut li nhun cao nht 31
4.1.1. Mô hình hi quy đa bin 31
4.1.2. Mô hình hi quy đn bin 32

4.2. Nhóm công ty có t sut li nhun cao 34
4.2.1. Mô hình hi quy đa bin 34
4.2.2. Mô hình hi quy đn bin 35
4.3. Nhóm công ty có t sut li nhun thp 36
4.3.1. Mô hình hi quy đa bin 36

4.3.2. Mô hình hi quy đn bin 37
4.4. Nhóm công ty có t sut li nhun thp nht 39
4.4.1. Mô hình hi quy đa bin 39
4.4.2. Mô hình hi quy đn bin 40
4.5. Nhóm công ty có quy mô ln nht 41
4.5.1. Mô hình hi quy đa bin 41
4.5.2. Mô hình hi quy đn bin 42
4.6. Nhóm công ty có quy mô ln 43
4.6.1. Mô hình hi quy đa bin 43

4.6.2. Mô hình hi quy đn bin 44

4.7. Nhóm công ty có quy mô nh 45
4.7.1. Mô hình hi quy đa bin 45

4.7.2. Mô hình hi quy đn bin 47
4.8. Nhóm công ty có quy mô nh nht 48
4.8.1. Mô hình hi quy đa bin 48
4.8.2. Mô hình hi quy đn bin 49
4.9. Nhóm công ty có c hi đu t nhiu nht 50
4.9.1. Mô hình hi quy đa bin 50
4.9.2. Mô hình hi quy đn bin 51
4.10. Nhóm công ty có c hi đu t nhiu 52
4.10.1. Mô hình hi quy đa bin 52

4.10.2. Mô hình hi quy đn bin 53
4.11. Nhóm công ty có c hi đu t ít 54
4.11.1. Mô hình hi quy đa bin 54

4.11.2. Mô hình hi quy đn bin 55
4.12. Nhóm công ty có c hi đu t ít nht 56
4.12.1. Mô hình hi quy đa bin 56
4.12.2. Mô hình hi quy đn bin 58
4.13. Kt qu chy hi quy th hin mi quan h gia t sut c tc và
thu sut thu thu nhp đi vi bng d liu chia làm 9 nhóm 60
5. Chng 5: Kt lun 62
Ph lc




DANH MCăCÁCăBNG BIU

Bng 1: Mi tng quan gia sai s c tc d đoán trung bình và thu sut
30
Bng 2: Tng hp kt qu chy hi quy mô hình hi quy th hin mi quan
h gia thu sut và c tc 59
Bng 3: Tng hp kt qu chy hi quy mô hình hi quy th hin mi quan
h gia thu sut và c tc đi vi 9 nhóm d liu 61


1

Tómătt
Trong nhng nm gn đây, chính sách thu ca Vit Nam đã có bc thay
đi đáng k khi đánh thu thu nhp cá nhân lên c tc tin mt nhn đc
ca các nhà đu t chng khoán, thay vì toàn b c tc nhn đc t đu t
vn đc min thu thu nhp cá nhân nh giai đon trc nm 2009. Liu
thu c tc nh hng nh th nào đn c tc tin mt mà nhà đu t nhn
đc? Liu rng khi thu sut thu thu nhp cá nhân t c tc tng hay
gim có làm cho c tc tin mt mà nhà đu t nhn đc gim hay tng?
Lun vn nghiên cu tác đng ca thu sut thu thu nhp cá nhân lên
chính sách c tc tin mt ca doanh nghip niêm yt trên th trng chng
khoán Vit Nam. D liu nghiên cu là các công ty niêm yt trên s giao
dch chng khoán TP.HCM t nm 2007 đn nm 2013. Da trên bài
nghiên cu ca George M. Jabbour và Yikang Liu (2006), ngi vit phân
chia d liu theo 3 tiêu chí khác nhau là t sut li nhun, quy mô doanh
nghip (đi din là giá tr s sách ca tng tài sn – BV), c hi đu t (đi
din là ch tiêu tng trng tng tài sn – The growth rate of Assets), vi
mi nhóm, ngi vit phân chia thành 4 nhóm nh (cao nht, cao, thp và
thp nht) da trên đim t phân v đ nghiên cu tác đng ca thu thu
nhp lên tng nhóm công ty c th. Kt qu nghiên cu cho thy thu thu
nhp tác đng lên nhóm công ty có t sut li nhun cao nht. Tc là công

ty có li nhun càng cao thì chi tr c tc tin mt càng tng khi thu sut
thu thu nhp cá nhân đánh trên c tc gim.

2


1. Chngă1:ăGiiăthiu
1.1. LỦădoăchnăđătài
Th trng chng khoán Vit Nam sau nhiu nm chun b, vào nm 1998,
chính thc ra đi, đn nm 2000 thc hin phiên giao dch đu tiên - đã to
tin đ cho các công ty đi chúng huy đng vn, cung cp môi trng đu
t cho công chúng bng cách nm gi, mua bán c phiu ca các công ty
niêm yt – gi là nhà đu t. ng trên góc đ doanh nghip, bên cnh
quyt đnh tài tr và quyt đnh chi tiêu thì chính sách c tc là mt yu t
quan trng giúp làm tng giá tr doanh nghip. Chính sách c tc truyn ti
tín hiu d báo s phát trin ca công ty (Bhattacharya 1979) đn th trng
rng ch nhng công ty tt mi chi tr c tc; c tc cng là công c giúp
hn ch vn đ đi din bng cách tit gim dòng tin t do sn có đ chi
tiêu ca nhà qun lý (Jensen 1986) – vn đ này cho rng có s xung đt
gia li ích ca nhà qun lý và li ích ca các c đông. Nó xut phát t vic
nhà qun lý hành đng vì đng c riêng, vì li ích cá nhân ca mình, tc là
h xây dng mt đ ch riêng ca mình bng cách đu t tin vào d án có
NPV âm, hoc chi tin mt quá mc cho các khon thng, thù lao, và các
đc quyn.
ng trên góc đ nhà đu t, c tc là mt ngun thu nhp quan trng
không ch ca nhng nhà đu t nm gi c phiu dài hn, mà còn là ca
nhà đu t c phiu “lt sóng”. C đông xem vic chi tr c tc là thu
nhp khi nm gi c phiu ca công ty, do đó, c tc tác đng không nh
đn quyt đnh ca các nhà đu t trên th trng chng khoán. Theo Miller
và Rock (1985), c tc không ch đn thun là chính sách ca doanh

nghip, mà đó còn chu s tác đng ca chin lc đu t, quyt đnh tài
3

chính, và nhng thông tin ni b. Theo Fama và French (2001), li nhun,
c hi đu t, và quy mô ca công ty đc bit có tác đng đn chính sách c
tc ca doanh nghip. Trong nghiên cu ca mình, George M. Jabbour và
Yikang Liu (2006) nhn thy ngoài nhng yu t trên, chính sách c tc
còn chu tác đng ca thu thu nhp. Trong nghiên cu v chính sách c tc
t nm 1920 đn 1960, John A. Brittain thy rng thu sut tng làm gim
t l chi tr c tc
1
. Có th thy, thu sut thu thu nhp tác đng không
nh đn chính sách c tc ca doanh nghip. Do đó, tìm hiu tác đng ca
thu thu nhp đn c tc ca doanh nghip ti Vit Nam là mt yêu cu cp
thit, đc bit khi chính sách thu ti Vit Nam cha n đnh, cng nh mc
đ bo v nhà đu t đc đánh giá là thp trong giai đon hin nay.
1.2. Mcătiêuănghiênăcu
Mc tiêu nghiên cu ca lun vn này là nghiên cu tác đng ca thu thu
nhp cá nhân t c tc nh hng đn chính sách c tc ca các công ty
niêm yt trên S Giao dch Chng khoán TP.HCM. Liu vic tng hay gim
thu thu nhp ti Vit Nam có tác đng đn vic chi tr c tc tin mt hay
không, và tác đng nh th nào? Nhng nhóm công ty nào s chi tr thêm
c tc tin mt khi thu sut thu thu nhp gim?
1.3. Câuăhiănghiênăcu
 gii quyt mc tiêu nghiên cu trên, tác gi đa ra mt s câu hi
nghiên cu nh sau:
 Thu thu nhp cá nhân t c tc có tác đng đn chính sách c tc
bng tin ?
 c đim ca nhng doanh nghip chu tác đng ca thu thu nhp



1
Trn Ngc Th (2007) – Tài chính doanh nghip hin đi, Nhà xut bn Thng kê, trang 331.
4

cá nhân t c tc là gì ?
1.4. óngăgópăcaălunăvn
Lun vn có 3 đóng góp chính nh sau :
Th nht, lun vn góp phn làm sáng t thêm mi quan h gia thu sut
thu thu nhp và c tc tin mt ca các công ty niêm yt trên sàn giao dch
chng khoán TP. HCM bng nghiên cu thc nghim, cng nh tìm hiu
yu t nào trong các yu t li nhun, c hi đu t, và quy mô có tác đng
đn mi quan h này.
Th hai, kt qu ca bài nghiên cu có th giúp nhng nhà đu t quan tâm
đn c tc ca doanh nghip có th la chn danh mc đu t theo đúng
khu v ca mình.
Th ba, các nhà điu hành chính sách có th đa ra chính sách thu thu
nhp cá nhân t c tc phù hp nhm điu tit th trng theo mc tiêu đã
đnh sn.
1.5. Băccăcaălunăvn
Lun vn gm có 5 chng: Chng 1 gii thiu và trình bày tng quan các
ni dung chính ca lun vn và gii thích lý do tác gi chn đ tài này đ
nghiên cu. Chng 2 trình bày tng quan lý thuyt, kt qu ca các nghiên
cu thc nghim có liên quan trc đây. Chng 3 mô t mu, phng
pháp nghiên cu, mô hình nghiên cu và gii thích các bin đc s dng
đ phân tích. Chng 4 tho lun v nhng kt qu thc nghim. Chng 5
kt lun ca lun vn.
5

2. Chngă2:ăTngăquanălỦăthuytăvàăcácăktăquănghiênăcuătrcăđây

2.1. Tng quanălỦăthuyt
2.1.1. Tngăquanăcătc vàăthuăcătc
2.1.1.1. Kháiănim
C tc đc hiu là mt phn li nhun sau thu ca công ty dành đ chi tr
cho các c đông (ch s hu công ty), gi là thu nhp ca c đông. C tc
còn đc gi là li tc c phn. C tc là nh nhau cho mi c phiu cùng
mt loi: hoc c phiu ph thông (c phiu thng) hoc c phiu u đãi.
Công ty c phn ch đc chi tr c tc cho c đông sau khi đã hoàn thành
ngha v thu và các ngha v tài chính khác theo quy đnh ca pháp lut.
Sau khi thông báo chi tr c tc đc công b, c tc tr thành khon phi
tr ca công ty.
Thu c tc là mt loi hình ca thu thu nhp cá nhân, đánh trên thu nhp
t c tc. Thu sut ca loi thu này thay đi theo tng quc gia, tng thi
đim, tùy thuc vào tình hình kinh t, chính tr ca mi quc gia ti thi
đim đó.
2.1.1.2. Cácăphngăthcăchiătrăcătc
C tc tin mt
C tc tin mt là loi c tc ph bin nht. C tc tin mt có th hiu là
dng c tc mà công ty ly ra t li nhun sau thu có đc chia cho nhà
đu t di dng tin mt hoc chuyn khon. C tc tin mt làm chuyn
giao giá tr kinh t t công ty sang cho các c đông thay vì công ty s dng
s tin đó cho hot đng ca mình. Các c đông khi nhn c tc tin mt có
th s phi đóng thu thu nhp trên giá tr đc chia đó, do đó giá tr nhn
6

đc cui cùng có th ít hn mc c tc đã công b. Chia c tc bng tin
mt đáp ng nhu cu ca nhng nhà đu t có khu v ri ro thp do nhng
nhà đu t này mong mun mt thu nhp chc chn  hin ti hn là ngun
thu nhp có th cao hn nhng không chc chn  tng lai. C tc tin
mt bn thân nó cng mang giá tr truyn dn thông tin đn th trng v

tình hình hot đng thun li cng nh dòng tin n đnh ca doanh nghip.
C tc c phn
Doanh nghip có th gia tng c phn ca mình bng cách chi tr c tc c
phn, hay còn gi là tr c tc bng c phiu cho các c đông. Nói cách
khác, tr c tc bng c phiu là công ty chi tr c phn thng cho các c
đông nm gi c phn thng theo t l nht đnh và công ty không nhn
đc khon tin thanh toán nào t phía c đông. Hình thc này đc áp
dng khi doanh nghip mun gi li li nhun cho mc đích đu t và
mun làm an lòng c đông. Hình thc này tuy làm loãng giá c phiu,
nhng li hn ch lng tin mt đi ra khi doanh nghip. Li th ca c
tc c phn là c đông có s la chn gi li c phn, hoc bán mt phn
c phn mi nhn đ bin thành c tc tin mt cho mình. C tc c phn
cng có li th là có th hoãn đóng thu thu nhp cho đn khi nhà đu t
bán s c phn đó. Nhìn chung, khi th trng chng khoán đang trong xu
th tng, các c đông mong mun đc tr c tc bng c phiu và ngc
li, khi th trng gim, nhà đu t mun nhn c tc tin mt.
Mua li c phn
Công ty có th tin hành mua li mt phn hoc toàn b s c phiu do
công ty đã phát hành đang thuc quyn s hu ca các c đông theo
phng thc mua trc tip t c đông bng cách đa ra mt mc giá đm
thng cao hn giá th trng, hoc có th mua li  th trng t do, hoc
7

có th thng lng riêng đ mua li t nhng ngi đang nm gi mt s
lng ln c phn – gi là mua li c phn. C phn mua li đc gi là c
phiu qu. Vic mua li c phn làm gim s lng c phiu đang lu hành
ca doanh nghip, và s c phiu qu này s không đc tr c tc, không
có quyn biu quyt. Mua c phiu qu đc xem nh là quyt đnh c tc
vì đây là cách thc mà li nhun ca doanh nghip đc chi tr di hình
thc lãi vn.

C tc tr bngătàiăsnăkhác
Doanh nghip tr c tc cho c đông bng thành phm, hàng bán, bt đng
sn hay c phiu ca công ty khác do doanh nghip s hu. Hình thc này
rt him xy ra trong thc tin.
2.1.2. Tngăquanăvăchínhăsáchăcătc
Chính sách c tc có th hiu là chính sách phân phi li nhun sau thu
ca doanh nghip. Doanh nghip s n đnh mt t l phn trm hp lý gia
phn thu nhp gi li đ tái đu t và phn thu nhp đ tr c tc cho c
đông.
Li nhun gi li cung cp cho các c đông mt ngun tng trng li
nhun tim nng trong tng lai thông qua tái đu t, còn c tc mang li
cho các c đông mt li nhun hu hình hin ti. Vì th, chính sách c tc
s nh hng đn s lng vn c phn trong cu trúc vn ca doanh
nghip (thông qua li nhun gi li) và chi phí s dng vn doanh nghip.
Bt c s thay đi nào trong chính sách c tc đu phát đi nhng tín hiu có
li hoc bt li cho công ty. Do đó, các giám đc tài chính phi cân nhc
xem bao nhiêu phn trm li nhân đc gi li, bao nhiêu dùng đ tr c
tc cho c đông; c tc đc gi n đnh hay thay đi qua các nm;
phng thc chi tr c tc và thi k chi tr c tc nh th nào.
8

Chínhăsáchăli nhun gi li th đng
Chính sách li nhun gi li th đng xác nhn rng mt doanh nghip nên
gi li li nhun khi doanh nghip có các c hi đu t ha hn các t sut
sinh li cao hn t sut sinh li mong đi mà c đông đòi hi, bi vì chi tr
c tc đng ngha vi vic doanh nghip chp nhn hi sinh các c hi đu
t hoc phi huy đng vn t các ngun khác nhm bù đp ngun vn thiu
ht t vic chi tr c tc. Nói cách khác, chính sách li nhun gi li th
đng ng ý vic chi tr c tc ca doanh nghip là nên thay đi t nm này
sang nm khác tùy thuc vào các c hi đu t có sn. Tuy nhiên, hu ht

các doanh nghip thng c gng duy trì mt mc c tc n đnh theo thi
gian.
Nguyên lý gi li li nhun th đng cng đ xut là công ty ‘‘tng trng’’
thng có t l chi tr c tc thp hn các doanh nghip đang trong giai
đon sung mãn (bão hòa).
Chínhăsáchăc tc tin mt năđnh
Chính sách c tc tin mt n đnh đc xây dng trên c s lý thuyt n
đnh li tc c phn. Theo đó, công ty duy trì mc chi tr c tc tng đi
n đnh liên tc qua các nm, s bin đng nu có s không đáng k so vi
s bin đng ca li nhun. Hu ht các doanh nghip và c đông đu thích
chính sách c tc tng đi n đnh. Tính n đnh đc đc trng bng mt
s min cng trong vic gim lng tin mt chi tr c tc t k này sang
k khác. Tng t, nhng gia tng trong t l c tc thng vn b trì hoãn
cho đn khi nào các giám đc tài chính thc s tin tng rng các khon li
nhun trong tng lai đ cao đn mc đ tha mãn c tc ln hn, đng
thi, khi đã tng thì s c gng duy trì c tc  mc đã đnh cho đn khi
9

công ty thy rõ là không th hy vng ngn chn đc s gim sút li nhun
kéo dài.
Cácăchínhăsáchăchiătr c tcăkhác
Ngoài các chính sách c tc trên, các doanh nghip có th áp dng các
chính sách chi tr c tc khác nh : Chính sách c tc có t l chi tr không
đi theo li nhun ca doanh nghip trong nm; hoc chính sách chi tr c
tc thp hàng quý cng vi c tc thng vào cui nm.
2.2. Tngă quană cácă nghiênă cuă thcă nghim trênă thă giiă v chínhă
sáchăcătcăvàătácăđng caăthu
Khó có th ph đnh rng thu rt quan trng, tác đng không nh đn
quyt đnh ca các nhà đu t, điu này có th mô t thông qua phn ng
ca nhà đu t trên th trng trái phiu. So vi trái phiu chính ph thì tin

lãi nhn đc trên trên các trái phiu đô th đc gim thu, hoc thm chí
đc min thu, trong khi tin lãi nhn đc t trái phiu chính ph không
nhn đc u đãi này, do đó, các trái phiu đô th đc bán vi t sut sinh
li trc thu thp hn so vi trái phiu chính ph. iu này cho thy các
nhà đu t dng nh đã không b qua thu khi tham gia vào th trng c
phn.
Chính sách c tc tác đng rt ln đn th trng. Bt kì s thay đi nào
trong chính sách c tc đu có th truyn đt thông tin có li hoc bt li
ca công ty đn th trng. Theo Bhattacharya (1979), nhng công ty tích
cc chi tr c tc gi tín hiu tt đn th trng d báo s phát trin trong
tng lai ca doanh nghip. Mt doanh nghip có dòng tin tng đi n
đnh qua các nm có th t tin v tng lai hn, và thng phn ánh s t
tin này trong vic chi tr c tc cao hn. Tuy nhiên, cng có ý kin cho
rng mt doanh nghip tng trng thng có nhu cu vn ln dành cho
10

các d án tt, tim nng, do đó thng tránh chi tr c tc và gi li phn
ln li nhun cho các c hi đu t sn có thay vì tr c tc và sau đó huy
đng vn bng cách vay n hoc phát hành c phiu mi ra công chúng –
vn tn kém chi phí và bt tin. Theo Miller và Mordigliani (1961), chính
sách c tc không tác đng đn giá tr doanh nghip trong th trng vn
hiu qu và hoàn ho. Tuy nhiên, mô hình ca MM không din đt chính
xác th gii thc, ni luôn hin hu nhng bt hoàn ho và không hiu qu
ca th trng vn nh thu, chi phí giao dch, chi phí phát hành. Do đó li
ny sinh nhng tranh lun v s bt hoàn ho và không hiu qu ca th
trng vn, hoc là liu k vng ca các c đông có hp lý hoàn toàn hay
không. Ngoài ra, nghiên cu ca Kahnemal và Smith (2002) trong nghiên
cu đot gii Nobel ca mình v kinh t hc hành vi và kinh t hc thc
nghim đã cho thy con ngi hành đng không theo k vng hp lý, mà
hành đng theo kinh nghim.

Theo Lintner (1956), các doanh nghip có các t l chi tr c tc mc tiêu
dài hn, c tc thay di theo sau nhng thay đi trong li nhun n đnh và
kéo dài hn là luôn bám sát t l chi tr c tc mc tiêu s thay đi c tc
bt c khi nào li nhun thay đi, bi nhng giám đc tài chính trong
nghiên cu ca ông tin rng các c đông thích mt tin trình n đnh trong
chính sách c tc. Các doanh nghip càng bo th thì h càng chm thay
đi mc tiêu chi tr c tc ca mình. Mô hình đn gin ca Lintner xác
nhn rng c tc ph thuc mt phn vào li nhun hin ti ca doanh
nghip và mt phn vào c tc ca nm trc. Lintner cng cho rng các
giám đc tài chính thng tp trung vào nhng thay đi trong vic chi tr
c tc hn là mc chi tr tuyt đi, tc là nu mc c tc chi tr trong nm
nay là 5% thì s là mt quyt đnh tài chính n tng nu c tc ca nm
trc là 2%, nhng s không là gì nu c tc ca nm trc cùng là 5%; và
11

h đc bit lo lng v vic phi hy b chính sách chi tr c tc cao trc
đây do nhng tác đng ngc ca quyt đnh này. Có nhiu yu t nh
hng đn vic la chn chính sách c tc ca doanh nghip nh các hn
ch pháp lý ngn cm vic chi tr c tc làm suy yu vn ca doanh
nghip; các điu khon gii hn trong hp đng trái phiu ca công ty và
các tha thun tài tr khác; hay kh nng thanh khon; kh nng tip cn
các th trng vn; tính n đnh ca li nhun hay lm phát, cng nh c
hi tng trng vn; trong đó tác đng ca thu là mt trong nhng tác
đng không th b qua, nh hng không nh đn vic la chn chính sách
c tc ca doanh nghip.
 theo dõi tác đng ca thu đn chính sách chi tr c tc, chúng ta cùng
xem xét trng hp ti M: Trc nm 1986, thu sut biên t cá nhân
(50%) đánh trên thu nhp c tc cao hn nhiu so vi các thu sut biên t
đánh trên thu nhp lãi vn (20%) – điu này khuyn khích các doanh
nghip la chn chính sách chi tr c tc  mc thp, gi li li nhun ti

doanh nghip. Tuy nhiên, t sau khi đo lut điu chnh thu nm 1986
đc ban hành, u đãi thu đi vi thu nhp lãi vn đã đc xóa b, tuy
vy, hình thc thu nhp này vn có mt li th nh so vi thu nhp t c
tc, đó là thu nhp t c tc b đánh thu ngay khi đc chi tr, trong khi
thu nhp t lãi vn đc hoãn li cho đn khi nhng c phn này đc
chuyn nhng. Trong bi cnh phi la chn gia các quyt đnh c tc,
các nh hng ca thu thng đc xem là lí do chính ti sao các doanh
nghip quyt đnh mua li c phn hay tr c tc bng c phiu, thay vì chi
tr c tc bng tin mt. Kinh nghim ca Canada đc tóm lc trong
quyn sách “Nhng nguyên lý ca tài chính doanh nghip” ca R.Brealey,
S.Miller, G.Sick và R.Giamarino cho thy chi tr c tc đã tng lên sau khi
c quan thu đa ra thu sut đánh trên lãi vn và ct gim thu sut đánh
12

trên c tc cho nhà đu t. Theo Blume (1980), các nhà đu t luôn hi vng
tng mc chi tr c tc mc dù li nhun gim. Khi mc chi tr c tc tng,
có 41,8% nhà đu t mong mun tng lng c phiu nm gi trong khi chi
có 10,5% có ý đnh gim s c phn ca mình. iu này đc gii thích là
do nh hng ca s chênh lch gia thu thu nhp cá nhân đánh trên c
tc bng tin mà nhà đu t nhn đc so vi thu đánh trên lãi vn. Ngoài
ra, kinh nghim ca mt s nhà đu t rng nm gi c phiu có th gia
tng mc thu nhp t lãi vn trong tng lai. Gordon và Bradford (1980)
trong nghiên cu thc nghim cng nhn thy các nhà đu t đu không
thích c tc.
Theo Brennan (1970), trong lý thuyt ca mình, trong khi vn cân nhc đn
tác đng ca thu thu nhp doanh nghip đn chính sách c tc ca doanh
nghip thì dng nh Miller và Modiglianni đã b quên thu thu nhp cá
nhân. Cng trong nghiên cu ca mình v tác đng ca thu thu nhp đn
chính sách c tc, ông nhn thy khi xut hin thu sut T>0 trong th
trng cân bng, li nhun t vic chi tr c tc ca nhà đu t s gim, do

đó, chi tr c tc bng tin không phi gii pháp ti u, mà chính sách mua
li c phn dng nh là mt thay th tt. Tuy nhiên, không phi tt c các
công ty đu chn gii pháp này, nhiu công ty vn la chn tr c tc do
phi chu áp lc v pháp lut hay nhng điu khon riêng, rng không đc
phép mua c phiu qu. Litzenberger và Ramaswamy (1979, 1980, 1982)
cng đng quan đim vi Brennan là t sut c tc t l thun vi li nhun
trc thu, c th, nu t sut c tc tng 1% thì li nhun trc thu mong
đi phi tng 23%
2
. Tuy nhiên, Miller và Scholes (1978) li cho rng vic
thay đi thu sut s không làm nh hng đn chính sách c tc cng nh


2
Kalay và Michaely (2000) – Dividends and taxes: a re-examination, Financial Management, trang 55.
13

giá tr doanh nghip. Mu cht trong lý thuyt “Tax irrelevancy” này là da
trên gi thit tt c các nhà đu t đu có th d dàng chuyn đi t c tc
sang lãi vn bng cách điu chnh danh mc đu t ca h. iu này phù
hp vi nghiên cu ca Miller và Modiglianni (1961) v vic chính sách c
tc không tác đng đn giá tr doanh nghip khi hai ông gi đnh b qua tác
đng ca thu. Tuy nhiên, vic chuyn đi t c tc sang lãi vn d dàng
nh vy trong điu kin thc t ca th trng hay không? Ti M, trc
khi Tng thng Bush ban hành lut thu mi vào nm 2003, thu sut đánh
trên c tc cao hn thu sut đánh trên lãi vn, thông thng, nhà đu t s
thích lãi vn hn c tc, tuy nhiên, thc t không phi vy, nhiu doanh
nghip vn tip tc chi tr c tc. Gii thích cho hin tung này, có th s
dng lý thuyt “bird-in-hand”
3

.
Trong nghiên cu ca mình, Fama và French (2001) đã nghiên cu các yu
t thuc đc đim công ty nh kh nng sinh li, c hi đu t, quy mô
công ty, và đòn by tài chính có tác đng đn chính sách c tc ca công ty
hay không. Kt qu nghiên cu ca Fama và French cho thy s lng công
ty chi tr c tc gim sút rõ rt, t 66.5% nm 1978 xung còn 20.8% vào
nm 1999, đó là do đc đim ca các công ty mi lên sàn có quy mô nh,
li nhun thp đi cùng vi nhiu c hi đu t tt – vn là đc đim ca
nhng công ty không bao gi chi tr c tc. Xu hng gim chi tr c tc là
khá rõ ràng, các công ty có li nhun gim hay tng đu có xu hng gim
chi tr c tc, các công ty có quy mô nh, hay thm chí nhng công ty có
quy mô ln cng không thoát khi xu hng này. Tuy nhiên, nhng công ty
có li nhun cao vn duy trì chi tr c tc và dng nh không có ý đnh
gim chi tr c tc. Fama và French kt lun chính sách c tc chu tác


3
Lý thuyt “bird-in-hand” tin rng các nhà đu t thích nhng c phiu đang chi tr c tc hn nhng c
phiu có giá tr cao trong tng lai. Nim tin này da trên gi đnh hu ht mi ngi đu ít thích ri ro.
14

đng ca các nhân t thuc đc đim công ty nh li nhun, c hi đu t
và quy mô ca công ty; nhng công ty càng ln và càng có nhiu li nhun
thì có xu hng chi tr c tc càng nhiu, nhng công ty có nhiu c hi
đu t có xu hng chi tr c tc càng thp. Hai ông cng nhn thy rng,
chính sách c tc ca doanh nghip chu tác đng ca thu, tc là doanh
nghip gim chi tr c tc mà thay vào đó là mua c phiu qu là do tác
đng bt li ca thu thu nhp.
Trong bài nghiên cu nm 2012 liên quan đn s ct gim thu nm 2003
ca Chính quyn Bush, Jesse Edgerton đã so sánh chính sách c tc ca các

công ty nhn đc s u đãi t chính sách ct gim thu vi chính sách c
tc ca nhóm các công ty REITs (Real Estate Investment Trust – Các công
ty y thác đu t bt đng sn) – vn không đc hng li t chính sách
ct gim c tc này. Tác gi ca bài báo nhn thy các công ty REITs và
“nonREITs” vn tng chi tr c tc mc dù có hay không vic đc hng
li t vic ct gim thu sut thu thu nhp cá nhân t c tc. Thm chí c
tc ca các công ty REITs vn tng trng mt cách nhanh chóng. T đó
Jesse Edgerton kt lun vic tng chi tr c tc ca các công ty sau khi điu
chnh thu sut nm 2003 là do nh hng ca vic tng trng li nhun
nhanh chóng, ch không phi do tác đng ca chính sách thu. Ông cng
nhn thy th trng đã tip nhn s tng trng t l chi tr c tc t gia
nm 2002 – tc na nm trc khi chính sách điu chnh thu sut thu thu
nhp cá nhân đc áp dng. iu này đc Jesse Edgerton gii thích là do
tác đng ca vic tng trng cao v li nhun ca nhóm công ty này – nh
vào s bùng n ca th trng bt đng sn M trong nhng nm đu ca
th k 21. Jesse cho rng, nn kinh t phát trin đã giúp các công ty kinh
doanh hiu qu, li nhun tng cao, vô tình trùng hp vi s kin ct gim
thu nm 2003. Do đó, thc t không có vic tng chi tr c tc do gim
15

thu sut, mà thc cht là do li nhun. Theo ngi vit, không th ph
nhn mt thc t là chính sách c tc chu tác đng rt ln t li nhun theo
nh kt qu nghiên cu ca Fama và French (2001), và cng có th thy
trong phn ni dung và kt qu ca bài nghiên cu này ca ngi vit. Tuy
nhiên, nu vì vy mà kt lun thu hoàn toàn không có tác đng đn vic
chi tr c tc ca doanh nghip liu có vi vàng?
Jesse Edgerton nhn thy kt qu nghiên cu ca mình khác vi kt qu
nghiên cu trc đó ca Chetty và Saez (2005), hay Brown, Liang, và
Weisbenner (2007) và Blouin, Raedy, và Shackelford (2011). Nhng kt
qu nghiên cu trên ch ra rng s tng trng v t l chia c tc gn lin

vi s thay đi v chính sách thu ti M nm 2003.
Trong bài nghiên cu v nh hng ca thu thu nhp đn chính sách c tc
ca mình, George M. Jabbour và Yikang Liu (2006) đã nghiên cu các công
ty S&P 500 t nm 1984 đn nm 2002 – trc thi đim chính quyn Bush
ban hành lut ci cách chính sách thu nm 2003. ng dng nghiên cu ca
Fama và French (2001), hai ông đã thu thp d liu t sut c tc và d liu
v đc đim ca 467 công ty trong giai đon này là t sut li nhun, c hi
đu t và quy mô công ty, sau đó sp xp d liu ca các công ty này t nh
đn ln theo 3 tiêu chí trên. Vi mi tiêu chí, hai ông chia nh thành 4
nhóm da trên đim t phân v và chy mô hình hi quy đ tìm hiu tác
đng ca t sut li nhun, c hi đu t và quy mô công ty lên t sut c
tc ca doanh nghip, sau đó tính toán sai s c tc d đoán trung bình cho
mi nhóm đc đim. Kt qu nghiên cu ca George M. Jabbour và Yikang
Liu (2006) cho thy 3 yu t thuc v đc đim công ty (t sut li nhun,
c hi đu t và quy mô công ty) có mi tng quan cao vi t sut c tc
ca doanh nghip, ging vi kt qu nghiên cu ca Fama và French
(2001). Hai ông cng nhn thy, đi vi nhóm doanh nghip đc phân loi
16

theo quy mô, ch có nhóm 25% công ty có quy mô nh nht có h s hi
quy ca thu sut thu thu nhp là âm, có ngha là khi thu sut gim, t
sut c tc ca nhng công ty có quy mô nh nht có xu hng tng, điu
này có th gii thích là nhóm nhng công ty này mong mun thu hút s chú
ý ca các nhà đu t bng c tc. Tuy nhiên, h s hi quy ca nhóm công
ty này không có ý ngha thng kê. George M. Jabbour và Yikang Liu kt
lun rng khi b qua tác đng ca thu, quy mô doanh nghip là yu t
quan trng nht tác đng đn chính sách c tc ca doanh nghip, nghiên
cu thc nghim cho thy li nhun là nhân t duy nht liên quan đn c
tc khi xem xét đn tác đng ca thu. Nói cách khác, nhng doanh nghip
có li nhun càng cao thì càng tr c tc cao khi thu sut gim. Nh vy,

hai ông d đoán chính sách ci cách thu mi ca chính quyn Bush nm
2003 s tác đng đn nhng công ty có t sut li nhun cao và cao nht.
Nghiên cu vào nm 2013 ti th trng Nigeria– mt nc có nn kinh t
mi ni tng t Vit Nam – cng cho thy kt qu tng t vi kt qu
ca George M. Jabbour và Yikang Liu (2006). Trong bài nghiên cu ca
mình, James .O Odia và Killian.O. Ogiedu thc hin hàm hi quy th hin
mi quan h gia li nhun và thu đi vi c tc ca các công ty niêm yt
trên th trng chng khoán Nigeria. Kt qu nghiên cu cho thy có mi
quan h nghch bin có ý ngha gia thu và t l c tc đc chia.


17

Chngă3:ăDăliuăvàăphngăphápănghiênăcu
2.3. ChínhăsáchăthuăthuănhpăcáănhânăđánhătrênăcătcătiăVităNam
Có th coi nm 2009 là mt mc đánh du s thay đi ln v thu thu nhp
cá nhân ti Vit Nam.
Trc nm 2009, thu thu nhp cá nhân ti Vit Nam đc áp dng theo
Pháp lnh thu thu nhp cá nhân đi vi ngi có thu nhp cao s
35/2001/PL-UBTVQH10 ban hành ngày 19 tháng 05 nm 2001, có hiu lc
thi hành t ngày 01 tháng 07 nm 2001. Khon 1 điu 3 ca Pháp lnh quy
đnh “Tm thi cha thu thu đi vi các khon thu nhp v lãi tin gi
ngân hàng, lãi tin gi tit kim, lãi mua tín phiu, trái phiu, k phiu, c
phiu”, điu này có ngha là trong giai đon này, thu sut thu c tc bng
0% (không phn trm).
Vào ngày 21 tháng 11 nm 2007, Lut thu Thu nhp cá nhân s
04/2007/QH12 đc ban hành và có hiu lc t ngày 01 tháng 01 nm
2009. Khon 3 iu 3 ca Lut này quy đnh “Thu nhp chu thu thu nhp
cá nhân gm các loi sau đây, tr thu nhp đc min thu quy đnh ti
iu 4 ca Lut này: (…) Thu nhp t đu t vn bao gm: Tin lãi cho

vay; Li tc c phn; Thu nhp t đu t vn di các hình thc khác, tr
thu nhp t lãi trái phiu Chính ph”. Biu thu toàn phn thu thu nhp cá
nhân đc quy đnh ti iu 23 ca Lut thu thu nhp cá nhân. Theo đó,
thu sut thu thu nhp cá nhân t đu t vn đc quy đnh là 5%.
n ngày 12 tháng 09 nm 2009, B Tài chính ban hành Thông t s
160/2009/TT-BTC hng dn Ngh quyt s 32/2009/QH12 ngày 19 tháng
06 nm 2009 ca Quc hi v vic min thu thu nhp cá nhân nm 2009.
Khon 3 iu 2 ca Thông t này quy đnh thu nhp làm cn c xác đnh
18

s thu thu nhp cá nhân t đu t vn đc min là “thu nhp nhn đc
t hot đng đu t vn ca nm 2009. C th nh sau: đi vi thu nhp t
li tc, c tc nhn đc t vic góp vn c phn: là phn c tc, li tc
đc chia ca nm 2009 theo quy đnh ca pháp lut. (…) Trng hp cá
nhân nhn trc thu nhp cho nhiu nm thì phn thu nhp tng ng ca
nm 2009 đc min thu”. Khon 7 iu 2 ca Thông t này cng quy
đnh “Các khon thu nhp thuc din đc min thu thu nhp cá nhân
theo hng dn ti khon 1, iu 1 ca Thông t này nu đc chi tr sau
nm 2009 thì thi hn chi tr thu nhp đc áp dng min thu chm nht
không quá ngày 30/6/2010. Nu chi tr sau thi hn nêu trên s không đc
min thu thu nhp cá nhân” Theo đó, khon thu nhp t c tc ca giai
đon t ngày 01 tháng 01 đn ngày 31 tháng 12 nm 2009, và c tc ca
nm 2009 đc chi tr trc ngày 30 tháng 06 nm 2010 đc min np
thu thu nhp cá nhân. Nh vy, thu thu nhp cá nhân t c tc giai đon
nm 2009 bng 0% (không phn trm).
Thông t s 154/2011/TT-BTC đc ban hành ngày 11 tháng 11 nm 2011
ca B Tài chính hng dn ngh đnh s 101/2011/N-CP ngày 04 tháng
11 nm 2011 ca Chính ph quy đnh chi tit thi hành Ngh quyt s
08/2011/QH13 ca Quc hi v ban hành b sung mt s gii pháp v thu
nhm tháo g khó khn cho doanh nghip và cá nhân. iu 11 Thông t

154 quy đnh thi gian min thu thu nhp cá nhân đi vi thu nhp t c
tc nh sau “Min thu thu nhp cá nhân đi vi thu nhp t c tc mà cá
nhân thc nhn t ngày 01 tháng 08 nm 2011 đn ht ngày 31 tháng 12
nm 2012 do đu t vào th trng chng khoán, góp vn mua c phn ca
doanh nghip”. Theo đó, thu sut thu thu nhp cá nhân t c tc trong
giai đon t ngày 01 tháng 08 nm 2011 đn ht ngày 31 tháng 12 nm
2012 là 0% (không phn trm).

×