Tải bản đầy đủ (.pdf) (72 trang)

SỰ QUÁ TỰ TIN CỦA NHÀ QUẢN LÝ VÀ CHÍNH SÁCH CỔ TỨC CỦA CÁC CÔNG TY NIÊM YẾT TRÊN THỊ TRƯỜNG CHỨNG KHOÁN VIỆT NAM.PDF

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (2.09 MB, 72 trang )



BăGIÁOăDCăVĨăĨOăTO
TRNGăIăHCăKINHăTăTHĨNHăPHăHăCHệăMINH


THIăMăLINH


SăQUÁăTăTINăCAăNHĨăQUNăLụă
VÀ CHệNHăSÁCHăCăTCăCAăCÁC CÔNG TY
NIểMăYTăTRểNăTHăTRNGăCHNGăKHOÁNă
VITăNAM






LUNăVNăTHCăSăKINHăT




Tp.ăHăChíăMinhăậ Nmă2013


BăGIÁOăDCăVĨăĨOăTO
TRNGăIăHCăKINHăTăTHĨNHăPHăHăCHệăMINH



THIăMăLINH


SăQUÁăTăTINăCAăNHĨăQUNăLụă
VÀ CHệNHăSÁCHăCăTCăCAăCÁC CÔNG TY
NIểMăYTăTRểN THăTRNGăCHNGăKHOÁNă
VITăNAM


Chuyên ngành: Tài chính ậ Ngân hàng
Mƣăsă:ă60.34.0201


LUNăVNăTHCăSăKINHăT

Ngiăhngădnăkhoaăhc:ăTS.ăTRNăTHăHIăLụ


Tp.ăHăChíăMinhăậ Nmă2013




LIăCAMăOAN



TôiăxinăcamăđoanălunăvnălƠăktăquănghiênăcuăcaăriêngătôi,ăkhôngăsaoăchépă
ai.ăNiădungălunăvnă cóă thamă khoă vƠă să dngă cácă tƠiă liu,ă thôngă tină đcă
đngătiătrênăcácătácăphm,ătpăchíăvƠăcácătrangăwebătheoădanhămcătƠiăliuăcaă

lunăvn


Tácăgiălunăvn



ThiăMăLinh
























LIăCÁMăN


TrcătiênătôiăxinăchơnăthƠnhăcámănăcôăậ TSăTrnăThăHiăLỦăđƣătnătìnhă
chă bo,ă gópă Ủă vƠă đngă viênă tôiă trongă sută quáă trìnhă thcă hină lună vnă ttă
nghipănƠy.
Tôiă xină giă liă triă ơnă đnă cácă quỦă Thy,ă Côă trngă iă hcă Kinhă Tă
TPHCM,ănhngăngiăđƣătnătìnhătruynăđtăkinăthcăchoătôiătrongăhaiănmă
hcăcaoăhcăvaăqua.
Sauăcùng,ătôiăxinăgiăliăđnăchaăm,ăngiăthơnătrongăgiaăđìnhăvƠăbnăbèăđƣă
htălòngăquanătơmăvƠătoăđiuăkinăttănhtăđătôiăhoƠnăthƠnhăđcălunăvnă
ttănghipănƠy.




















DANHăMCăCÁCăBNGăBIU


Bngă1: TómăttăcácăbinăvƠăduăkăvng
Bngă2:ăThngăkêăgiáătrătrungăbìnhăcácăbinătácăđngăđnăchínhăsáchăcătcăă
nmă2010ă
Bngă3: Thngăkêăgiáătrătrungăbìnhăcácăbinătácăđngăđnăchínhăsáchăcătcăă
nmă2011
Bngă4:ăThngăkêăgiáătrătrungăbìnhăcácăbinătácăđngăđnăchínhăsáchăcătcă2ă
nmă2010ăvƠă2011
Bngă5:ăHăsătngăquanăgiaăcácăbin
Bngă6: Tácăđngăcaă10ăbinăđcălpăđnătălăchiătrăcătc
Bngă7: BngăANOVA
Bngă8: Hăsăphóngăđiăphngăsai
Bngă9: Kimăđnh Whiteăphngăsaiăsaiăsăthayăđi
Bngă10: Tácăđngăcaă10ăbinăđcălpăđnătălăchiătrăcătcăsauăkhiăhiuăchnhăđă
lchăchunăcóăphngăsaiăsaiăsăthayăđi
Bngă11: Kimăđnhăbă3ăbinăSIZE,ăDuality,ăvƠăStateăraăkhiămôăhình
Bngă12: Tácăđngăcaă07 binăđcălpăđnătălăchiătrăcătcă











Tómălc


Bài nghiên cu kho sát s tác đng ca yu t hành vi, c th là s quá t tin ca
Nhà qun lý đn chính sách c tc ca công ty. Bên cnh đó, tác gi kho sát thêm
các bin s kim soát khác trong vic gii thích chính sách c tc nh S kiêm
nhim Ch tch công ty và nhà qun lý công ty, T l d tr tin mt, T l tng
trng, Tình trng s hu, S b nhim v mt chính tr, S tp trung s hu, T l
li nhun trên vn ch s hu, T l n, Quy mô công ty. Kt qu nghiên cu đã
cung cp bng chng cho thy có mi tng quan âm gia S quá t tin ca Nhà
qun lý và t l chi tr c tc ca công ty. Các Giám đc quá t tin thng chi tr
c tc vi t l thp, h la chn gi li c tc nh ngun tài tr ni b có l vì h
tin tng vào kh nng mang v li nhun cao cho công ty và c đông qua các d
án đu t ca mình hoc có th h nhìn thy đc trin vng tng trng mnh m
ca công ty trong tng lai và do đó thng gi li li nhun đt đc đ tái đu t
thay vì chi tr c tc cho các c đông.
T khoá: Tài chính hành vi, s quá t tin, chính sách c tc.

















MCăLC

Trang bìa
Liăcamăđoan
Liăcámăn
Danhămcăbngăbiu
Tómălc

GIIăTHIU .1
Chngă1. KhungălỦăthuytăvăchínhăsáchăcătcăvƠăcácănhơnătănhăhngăđnă
chínhăsáchăcătcă 3
1.1 Lý thuyt trong khuôn kh tài chính chính thng v chính sách c tc 3
1.1.1 Lý thuyt MM-Miller và Modigliani (1961) 3
1.1.2 Lp lun “clientele effects” – Hiu ng nhóm khách hàng 3
1.1.3 Lý thuyt “Signalling” – Vn đ phát tín hiu 4
1.1.4 Lý thuyt chu k sng ca doanh nghip 5
1.2 Lý thuyt hành vi v chính sách c tc 6
1.2.1 Cm xúc nhà đu t và lý thuyt đáp ng nhu cu c tc 6
1.2.2 Lý thuyt v nhng lch lc ca nhà đu t 7
1.2.3 Lý thuyt v lch lc qun lý 8
1.2.3.1 Quá t tin ca nhà qun lý 8
1.2.3.2 Bng chng thc nghim v tác đng ca quá t tin nhà qun lý lên
chính sách c tc 9
Chngă2.ăPhngăphápăvƠădăliuănghiênăcu 11




2.1Xây dng các bin s 11
2.1.1 Bin ph thuc: T l c tc (DIV) 11
2.1.2 Các bin gii thích 11
2.1.2.1 S quá t tin ca Giám đc công ty (Overconfidence_OC) 11
2.1.2.2 S kiêm nhim trong vai trò Ch tch Hi đng qun tr và Giám đc
công ty (Duality) 13
2.1.2.3. T l d tr tin mt (CF) 14
2.1.2.4. S tng trng ca công ty (Growth) 15
2.1.2.5. Tình trng s hu ca công ty (State) 17
2.1.2.6. S b nhim v mt chính tr (Political) 18
2.1.2.7. Các bin s kim soát khác 20
a. S tp trung s hu (OwnCon) 20
b. Li nhun trên Vn ch s hu (ROE) 21
c. T l n (LEV) 22
d. Quy mô công ty (SIZE) 23
2.2 Mô hình nghiên cu, Ngun d liu và phng pháp thu thp d liu 24
2.2.1. Mô hình nghiên cu 24
2.2.2 D liu 26
Chngă3ăKtăquănghiênăcu 29
3.1 Thng kê mô t 29
3.2 Tng quan gia các bin 34



3.3 K qu hi quy gia t l chi tr c tc và các bin 37
3.4 Kt lun và hàm ý 46
TƠiăliuăthamăkho
Phălcă1ăSăliuămuăquanăsátătrongănmă2010,ă2011
Phălcă2ăăKimăđnhăWhiteăphngăsaiăsaiăsăthayăđi
















Trang 1


GIIăTHIU
Chính sách c tc là mt trong nhng ch đ hp dn và quan trng trong nghiên
cu tài chính. Miller và Modigliani (M & M) (1961) lp lun rng trong th trng
vn hoàn ho, c tc không quan trng và không nh hng đn giá c phiu ca
công ty. Nhng th trng vn hoàn ho là không có trong th gii thc nên nhiu
nhà nghiên cu không đng tình vi ý kin ca M & M và h cho rng trong th
trng vn không hoàn ho và c tc là mt vn đ. Brealey và Myers (2005) lit
kê c tc là mt trong mi vn đ quan trng đn nay vn cha đc gii quyt
thu đáo trong lnh vc qun tr tài chính. Black (1976) cho rng vic chia c tc là
bài toán đ c bn nht trong kinh t.
Các nghiên cu ngày càng gia tng và m rng đ tìm ra các yu t khác nhau nh
hng đn t l chi tr c tc ca doanh nghip. Mt s yu t nh hng đn chính

sách c tc ca doanh nghip có th đc k đn nh sau: kh nng thanh khon;
kh nng vay n và tip cn th trng vn; n đnh thu nhp; trin vng tng
trng; quy mô công ty. Ngoài ra các nghiên cu ti các nc có nn kinh t mi
ni đã tìm ra nhng yu t mang tính đc thù có nh hng đn chính sách c tc
đó là S tp trung quyn s hu, s kiêm nhim vai trò ca Ch tch Hi đng qun
tr và Giám đc, tình trng s hu ca công ty (công ty thuc s hu Nhà nc hay
không thuc s hu Nhà nc), mi liên kt chính tr ca Giám đc (Giám đc là
đi din vn góp Nhà nc).
Tuy nhiên nhng nghiên cu trên đu nm trong khuôn kh ca tài chính chun tc,
theo đó nhà qun tr và nhà đu t đc xem là nhng con ngi lý trí. Thc t con
ngi thng b tác đng bi các yu t tâm lý
nh quá lc quan, quá t tin,…và
nhng yu t tâm lý này có th tác đng đn quyt đnh tài chính, bao gm c quyt
đnh chi tr c tc ca công ty.
Mt s nghiên cu thuc tài chính hành vi trên th gii đã ch ra rng s quá t tin
ca nhà qun lý có nh hng đn chính sách c tc. Th nht, trong môi trng

Trang 2


mà nhà qun lý là lý trí và các nhà đu t là thiu lý trí, các Giám đc hành đng
hp lý s quyt đnh chi tr c tc da theo nhng lch lc ca nhà đu t (Baker
and Wurgle, 2004) đ gii quyt vn đ chi phí đi din (Jensen, 1976; DeAngelo,
DeAngelo and Stulz, 2004) hoc theo nhu cu c tc ca nhà đu t (Shefrin and
Statman, 1984; Allen, Bernardo and Welch, 2000; Graham and Kumar, 2006).
Trong khi đó  môi trng mà các Giám đc không hoàn toàn lý trí, chng hn tâm
lý quá t tin có khuynh hng chi tr c tc ít hn mc h có th hoc nên chi tr.
Nguyên nhân ca hành đng trên là do các Giám đc quá t tin thng cho rng c
phiu ca công ty đang b đnh giá di giá tr; hoc h k vng vào tim nng tng
trng ln ca công ty trong tng lai. Do đó các Giám đc quá t tin s có khuynh

hng ít chi tr ra bên ngoài, h tin rng mình có th thu đc li nhun nhiu hn
khi theo đui các d án đu t ca công ty. Và h thích ngun tài tr ni b hn là
phát hành c phiu b đnh giá di giá tr.
Nghiên cu này nhm mc tiêu là xem liu ti th trng chng khoán Vit Nam –
mt th trng mi ni - chính sách c tc ca các doanh nghip có chu tác đng
bi tâm lý quá t tin ca nhà qun lý hay không? Bên cnh đó các yu t đã đc
xem là có nh hng đn chính sách c tc  nhng quc gia trên th gii có tác
đng tng t ti Vit Nam hay không?
Lun vn đc trình bày theo kt cu sau: Chng 1 s gii thiu tng quan các lý
thuyt và các nghiên cu trc đây v chính sách c tc và các nhân t nh hng
đn chính sách c tc. Chng 2 là phn phng pháp và d liu nghiên cu.
Chng 3 s phân tích kt qu và mt s hàm ý.





Trang 3


Chngă 1 Khungă lỦă thuytă vă chínhă sáchă că tcă vƠă cácă nhơnă tă nhă
hngăđnăchínhăsáchăcătcă
Trong nhiu nm qua, nhiu lý thuyt đã n lc gii thích bài toán c tc nhng
không đt đc s đng thun. Các lý thuyt đc cho là hp lý có th gii thích
cho hành vi ca nhiu công ty đôi khi li không phù hp vi bng chng thc
nghim. Nhánh các lý thuyt hành vi đã n lc gii thích các s kin này trên c s
tp trung vào khía cnh hành vi, xem nhng bng chng thc nghin này có phù
hp vi s lch hng khi hành vi hp lý ca mt phn nhà đu t và các nhà
qun lý hay không. Frankfurter và Wood (2006) đã nhn mnh nhng khía cnh
mang tính quy phm ca vic chi tr c tc và đòi hi mt lý thuyt khác có th

thay th, đó là da vào khía cnh hành vi đ gii thích chính sách c tc.
1.1ăLỦăthuytătrongăkhuônăkhătƠiăchínhăchínhăthngăvăchínhăsáchăcătcă
1.1.1 LỦăthuytăMM-Miller và Modigliani (1961)
Theo hai hc gi Miller và Modigliani, trong điu kin th trng vn hoàn ho,
c tc không có nh hng đn giá tr doanh nghip, do đó c đông s không
quan tâm đn vic phát sinh dòng tin ca mình là di hình thc c tc hay là
hình thc tng vn. Vì vy, trong trng hp này, vic có chia c tc hay không
s ph thuc vào dòng tin ca doanh nghip – chia c tc tin mt nu dòng
tin đang dng và ngc li s phát hành c phiu đ h tr cho vic chia c
tc. Chính vì vy trong môi trng hoàn ho, các Giám đc tài chính không cn
phi quan tâm đn chính sách c tc vì không có s khác nhau gia các chính
sách c tc ca công ty.
1.1.2ăLpălună“clienteleăeffects”ăậ HiuăngănhómăkháchăhƠng
Mt s c đông nh ngi già, qu hu bng, công ty bo him thng k
hoch hoá và k vng có dòng tin thu nhp tng lai n đnh và đáng tin cy t
c tc. H sn sàng tr giá cao hn đ nm gi c phiu ca các công ty này.

Trang 4


Hiu đc điu này, các công ty cng c gng theo đui chính sách c tc n
đnh, đáng tin cy nhm huy đng vn t các c đông này cho s tng trng
ca công ty. Hin tng này đc gi là hiu ng nhóm khách hàng.
Brav và cng s (2005) thc hin mt cuc kho sát tng quát toàn b 384 nhà
qun lý và phng vn 23 công ty khác nhau. Kt qu kho sát cho thy các nhà
qun lý vn còn hoài nghi v mi quan h gia c tc và hiu ng khách hàng
và tin rng nhng nhà đu t t chc không quan tâm nhiu đn các quyt đnh
c tc.
Nm 2008, David J.Denis, Igor Osobov nghiên cu v lý do ti sao các công ty
chi tr c tc vi mu quan sát gm 06 quc gia M, Anh, Canada, c, Pháp

và Nht trong khong thi gian t 1989-2002 và kt qu cho thy không có bng
chng ng h cho lý thuyt v hiu ng khách hàng.
1.1.3 LỦăthuytă“Signalling”ăậ Vnăđăphátătínăhiu:
Lý thuyt tín hiu đc đa ra bi Bhattacharya (1980) và John Williams
(1985), cho rng c tc là công c đ xoa du vn đ thông tin bt cân xng gia
ngi qun lý và c đông thông qua vic nó đa đn cho c đông nhng thông
tin ni b v trin vng trong tng lai ca công ty . Tng t, Jensen và
Meckling (1976), Easterbrook (1984) cng đ cp đn vn đ thông tin bt cân
xng và chi phí đi din, cho rng phn trm vn ch s hu mà các nhà qun tr
đang qun lý có th nh hng đn chính sách c tc. Ti sao các c đông
thng yêu cu mc c tc cao? ó là do th trng luôn tn ti vn đ thông
tin bt cân xng nên các c đông s không tin tng các giám đc có th chi tiêu
li nhun gi li mt cách thông minh, h lo s rng tin s đc đu t vào các
d án liu lnh, ri ro quá cao ch không phi là các d án có kh nng sinh li
vi mc tiêu ti đa hóa li nhun cho các c đông. Các nhà nghiên cu cho rng,
gia tng c tc không phi bi vì các nhà đu t thích c tc mà bi vì h cho
rng nh th s làm cho các giám đc qun lý tt hn.

Trang 5


1.1.4 LỦăthuytăchuăk sngăcaădoanhănghip
Chính sách c tc ng vi chu k sng ca doanh nghip tp trung vào vn đ
chi phí đi din. Tng giai đon khác nhau trong mt chu k sng ca doanh
nghip, vn đ chi phí đi din cng s khác nhau, t đó chính sách c tc ca
doanh nghip đa ra cng phi phù hp vi tng giai đon. Mt doanh nghip
đang trong giai đon khi s phi tp trung tt c các ngun lc ca mình đ
phát trin các sn phm, tip th và xâm nhp đ tìm mt ch đng trong th
trng. Sau đó doanh nghip s tng trng nhanh chóng nu tham gia thành
công vào th trng mi, trong giai đon này vn đ chi phí đi din ít phát sinh

do doanh nghip đi mt vi nhiu c hi đu t sinh li, mc tiêu tng trng
đi kèm vi mc tiêu ti đa hoá giá tr. Khi này ngun tài tr ni b ca doanh
nghip có th không đ cho nhng c hi đu t dn đn doanh nghip phi tìm
đn các ngun tài tr t bên ngoài, điu này buc doanh nghip phi chu s
giám sát cht ch và tính k lut khc khe ca th trng vn. Ngoài ra t l s
hu c phn ca các nhà điu hành trong giai đon này vn còn cao vì th li ích
ca h vn phù hp vi li ích ca các nhà đu t khác, nhng điu này cho thy
mt chi phí đi din thp. Khi công ty tng trng vi quy mô ln hn, các đi
th cnh tranh ch yu dn xut hin, c hi đu t cng gim dn. Sau đó
doanh nghip đt đn mt đim trong chu k sng ca mình mà ti đó không
còn c hi đu t nào đ s dng các dòng tin do hot đng hin hu to ra. 
giai đon này đ ti đa hoá giá tr c đông, doanh nghip s phân phi li nhun
ca mình. Cui cùng khi doanh nghip ri vào giai đon suy thoái, hot đng
hin ti cng không còn kh nng sinh li, đ ti đa hoá giá tr, doanh nghip s
thanh lý các tài sn đ chi tr toàn b cho c đông.
Lease et al (2000), Fama and French (2001) cho rng công ty nào cng có chu kì
kinh doanh ca nó, chu k kinh doanh gm 5 giai đan: khi s, tng trng,
phát trin, bão hòa và suy thoái. Các ông cho rng các công ty điu phi tuân
theo mt chu k kinh doanh nht đnh và qun tr doanh nghip cn phi tip cn

Trang 6


nhng khuyt tt ca th trng tng ng vi chu k kinh doanh bao gm vn
đ thu, chi phí giao dch và thông tin bt cân xng, t đó quyt đnh vic chi
tr c tc phù hp vi giai đon ca doanh nghip.
Harry and Linda DeAngelo and René M. Stulz (2006) đã kim chng lý thuyt
chính sách c tc ph thuc vào chu k sng ca công ty ti M bng vic xem
xét 25 công ty công nghip có tng chi tr c tc ln nht nm 2002, chim
56,3% tng c tc, là các công ty  giai đon trng thành. Các công ty này

cha tr c tc sut 1950 đn 2002.
Gia các lý thuyt có liên quan đn c tc đc kho sát, có s đng thun rng
rãi gia nhng nhà nghiên cu v lý thuyt vòng đi. Nhiu nghiên cu nhn
thy rng nhng công ty trng thành thì thích tr c tc. Nói chung, nhng
công ty đó đu là nhng công ty ln vi ít c hi đu t, dòng tin bn vng,
qun lý tt và ít ri ro h thng.
1.2 LỦăthuytăhƠnhăviăvăchínhăsáchăcătc
Các lý thuyt da trên s lý trí có th gii thích chính sách c tc hay không vn
còn đang tranh lun. Bên cnh đó, nhánh các lý thuyt hành vi cng n lc gii
thích câu hi v “bài toán c tc”. Mt s lý thuyt hành vi đã xem xét tính không
hiu qu th trng (nim tin ca nhà đu t), lch lc ca nhà đu t và lch lc
ca nhà qun lý đc xem nh đng lc chính cho vic chi tr c tc.
1.2.1 CmăxúcănhƠăđuătăvƠălỦăthuytăđápăngănhuăcuăcătc
Lý thuyt này đc đa ra bi Baker và Wurgler (2004), h cho rng các nhà
qun lý quyt đnh chính sách c tc phi quan tâm đáp ng đc nhng nhu
cu và mong mun ca nhà đu t theo cách chi tr c tc n đnh nu nhà đu
t thuc loi thích tr c tc và xem c tc nh mt phn phí bo him cho vic
đu t ca h hoc không tr c tc nu nhà đu t thuc loi không cn c tc
mà cn s gia tng vn trong tng lai.

Trang 7


Nhu cu c tc ca nhà đu t có th thay đi theo thi gian (Baker và Wurgler,
2004), nó phn ánh s thích ri ro hoc “nim tin” thay đi theo thi gian. Trong
giai đon nim tin st gim nhà đu t có th thích c phiu chi tr c tc an
toàn hn. Giai đon phát trin tt, nhà đu t thích các c phiu ca công ty đu
t phn thu nhp đt đc hn là mang li nhun đi phân phi. Nhu cu ca nhà
đu t đi vi c tc thay đi theo thi gian, và công ty s đáp ng nhu cu này.
Lý thuyt v đáp ng nhu cu c tc ca nhà đu t thì không mi, nhiu nghiên

cu tìm thy nhng bng chng ng h cho lý thuyt này (Lee, Shleifer và
Thaler 1991; Hirshleifer, Richardson và Wurgler 2007). Tuy nhiên vn có
nghiên cu cho rng nhân t đi din cho s thích nht thi ca nhà đu t
không th gii thích cho s khác bit trong vic chi tr c tc ca các công ty
(Hoberg và Prabhala 2009).
Da trên nhng kho sát các nhà qun lý, Brav; Graham; Harvey; và Michael
(2005) cho rng nhng nhà qun lý thng hay xem xét s thích c tc ca nhà
đu t khi h đa ra quyt đnh c tc.
1.2.2 LỦăthuytăvănhngălchălcăcaănhƠăđuăt
Mt vài lý thuyt v lch lc tâm lý nhà đu t đc đa ra đ gii thích ti sao
nhng nhà đu t thích c tc.
LỦăthuytă“TheăBirdăInăTheăHand”ă(ă“Chúăchimătrong tay”:ăLỦăthuytăthíchă
săchcăchn)
c đa ra bi Gordon và Walter (1963), hai ông kt lun rng các nhà đu t
luôn thích tin mt trong tay hn là vic ha hn tng vn trong tng lai vì s
thành bi ca d án mi trong tng lai vn còn là mt câu hi m. Do đó c
tc đc chia trong tng lai cho dù có ln hn nhng ri ro hn (vì tính không
chc chn). C tc tin mt làm gim tính bt trc ca các c đông, cho phép h

Trang 8


chit khu li nhun tng lai ca doanh nghip vi mt t l thp hn, do đó
làm tng giá tr ca doanh nghip, và ngc li.
Tăkimăsoát
Thaler và Shefrin (1981), Shefrin và Statman (1984) đ xut rng nhà đu t
thiên v c tc nh mt c ch t kim soát. Nu không có c tc, nhà đu t s
phi bán c phiu và s dng s tin có đc cho tiêu dùng và h có th bán
nhiu c phiu hn là h d kin ban đu. Trong li gii thích này, c tc giúp
nhà đu t đi đn tiêu dùng và tránh hi tiêc sau này t vic tiêu xài quá mc

ca chính h. Black (1990) mô t quan đim v nhng nhà đu t thích c tc
bi vì h thích ý tng v tin sn có đ tiêu dùng hn là tiêu dùng thâm vào
vn.
TínhătoánăbtăhpălỦ
Shefrin và Statman (1984) cng đa ra li gii thích rng nhng nhà đu t có
th thích c tc hn bi vì hu dng ca mt khon tin ln (ví d, mt khon
thu lãi vn ln) ít hn hu dng ca mt chui các khon thu nhp nh (ví d,
mt mc lãi vn nh và c tc). H da vào nhng tranh lun v lý thuyt trin
vng, theo lý thuyt này, ngi ta đnh giá li trong s tách bit vi tng mc
giàu có, và hàm hu dng ca h lõm trong min li và li trong min l. Hn
na, đ dc ca hàm hu dng ln hn ti đim gc. Vì vy mt khon li ln
đc chia ra nhiu khon li nh s đem li s hài lòng hn cho nhà đu t và
nhà đu t s có nhu cu đi vi c tc.
1.2.3 LỦăthuytăvălchălcăqunălỦ
1.2.3.1 Quá t tin ca nhà qun lý
Lc quan v vin cnh tng lai ca doanh nghip là mt điu tt, tuy nhiên
quá t tin hoc quá lc quan v tng lai li là mt vn đ ngc li. Nhiu
nhà kinh t đã chng minh và nêu ra nhng mt tiêu cc ca s quá t tin,

Trang 9


Whyte et al. (1997) phát hin rng s quá t tin d dn đn vic mt phng
hng trong hot đng ca doanh nghip. Tng t, mt nghiên cu khác
cho kt qu rng các giám đc đã tng thành công trong quá kh thng s
t tin hn và thng hành đng theo khuynh hng trc đó mc dù môi
trng hot đng đã hoàn toàn thay đi (Audia et al, 2000). Seo et al. (2004)
cho rng khi con ngi quá t tin, ngi ta thng ít xem xét hn khi đa ra
quyt đnh hoc không xem xét đy đ các vn đ khi đa ra quyt đnh hay
s ra quyt đnh mt cách ch quan hn. i vi doanh nghip, vn đ tr

nên đc bit nguy him là do hu ht các nhà qun lý doanh nghip đu có xu
hng quá t tin (Busenitz and Barney, 1997; Forbes, 2005; Sarasvathy et
al., 1998). Hn na nhng doanh nghip mi thành lp vi đc đim hot
đng kinh doanh không chc chn (uncertainty), phc tp và môi trng kinh
doanh còn xa l càng làm tng thêm xu hng quá t tin (Baron, 1998;
Camerer and Lovallo, 1999; Hayward et al., 2006; Klayman et al., 1999;
Lichtenstein and Fischoff, 1997). Nhiu nghiên cu phát hin doanh nghip
mi thành lp mt nhiu thi gian hn doanh nghip đã phát trin bn vng
đ tip tc thc hin nhng n lc phát trin không thành công vì h luôn tin
tng vào kh nng ca mình và đánh giá thp các ngun lc h tr khác
(Hayward et al, 2006) và do đó các nhà qun tr này thng xuyên phi hi
tic v nhng quyt đnh ti t ca mình (Markman et al.,2002).
1.2.3.2 Bng chng thc nghim v tác đng ca quá t tin nhà qun lý lên
chính sách c tc
Nhng nhà qun lý vi nim tin v xu hng lên giá trong tng lai ca
công ty thì thích đu t tin mt vào các d án ca công ty hn là tr c tc
cho các nhà đu t. Cordeiro (2009) nhn thy có s ng h cho gi thuyt
v nhng nhà qun lý luôn lc quan v dòng tin ca các công ty ca h thì ít
có kh nng tr c tc, và Deshmukh, Goel, và Howe (2009) đã ghi trong tài
liu mc đ chi tr c tc thp đi vi nhng nhà qun lý lc quan.

Trang 10


Phát hin trong nghiên cu Malmendier and Tate (2005); Malmendier,Tate
and Yan (2009) cho thy rng Giám đc điu hành quá t tin s thích ngun
tài tr ni b hn là ngun tài tr bên ngoài so vi Giám đc hành đng hp
lý. iu này hàm ý rng Giám đc quá t tin s thích mt chính sách c tc
thp đ có th tn dng đc ngun tài tr ni b sn có ca công ty.
Bài nghiên cu ca Sanjay, Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith M.Howe

nm 2010 kho sát các công ty ti M và đa ra kt lun rng các Giám đc
quá t tin s tr mc c tc thp hn. Mc c tc tng cho thy rng mc
quá t tin ca Giám đc gim.
Nghiên cu thc nghim ti Trung Quc cng ng h cho quan đim này,
Shouming Chen, Hongliang Zheng and Sibin Wu 2011 cho thy các Giám
đc quá t tin s ít có khuynh hng chi tr c tc hn so vi Giám đc
khác.
Tóm li, có nhiu nghiên cu trên th gii v mi quan h gia s quá t tin
ca Nhà qun lý và chính sách c tc ca công ty. Kt qu đt đc s đng
thun cao t các hc gi kinh t là tn ti mi tng quan nghch gia s quá
t tin ca nhà qun lý và t l chi tr c tc cho c đông. Các công ty có nhà
qun lý càng quá t tin thì t l c tc chi tr cho c đông càng thp.







Trang 11


Chngă2ăPhngăphápăvƠădăliuănghiênăcu
Chng này s trình bày phng pháp đc s dng trong nghiên cu này
đng thi xây dng bin đo lng tâm lý quá t tin và các bin kim soát
khác đc nhng nghiên cu trên th gii phát hin là có tác đng đn chính
sách c tc ca công ty.
2.1ăXơyădngăcácăbinăs
Cn c vào các lý thuyt và các nghiên cu v chính sách c tc, cho thy tn ti
mi tng quan cht ch gia chính sách c tc và mt s các nhân t. Trong đ tài

nghiên cu này, tác gi xây dng các bin s cho mt s các nhân t tác đng đn
chính sách c tc ca doanh nghip đng thi s dng mô hình nghiên cu đánh
giá, phân tích và kim chng s tác đng ca chúng đn chính sách c tc ca
doanh nghip đang niêm yt trên HOSE. Các bin s nghiên cu đc xây dng
nh sau:
2.1.1ăBinăphăthuc:ăTălăcătcă(DIV)
Ti Vit Nam, C tc đc chi tr di nhiu hình thc khác nhau: tin mt, c
phiu, và s kt hp ca 2 loi. Tuy nhiên tác gi chn c tc bng tin mt là
bin ph thuc trong mô hình bi vì c tc tin mt là ph bin nht. Hn na
v nguyên tc k toán xem c tc tin mt mi là c tc tht s bi vì tin mi
có th sn sàng đc tái đu t.
T l c tc trong bài chính là con s t l nht đnh tính trên mnh giá c phiu
theo công b ca các công ty niêm yt trên sàn giao dch chng khoán.
2.1.2ăCácăbinăgiiăthích
2.1.2.1ăSăquáătătinăcaăGiámăđcăcôngătyă(Overconfidence_OC)
Trong s các lch lc nhn thc, S quá t tin đôi khi đc nghiên cu vi
nhng tên gi khác nhau, ví d nh S tham vng quá mc (Hubis) (Roll,

Trang 12


1986; Li and Tang, 2010); S lc quan (Optimist) (Heaton, 2002) và S quá
t tin (Overconfidence) (Businetz and Barney, 1997; Cooper et al., 1998).
Trong bài nghiên cu này, tác gi s dng cm t “S quá t tin” vi ý ngha
không khác so vi các cm t còn li.
Có rt nhiu nghiên cu v mi liên h gia S quá t tin nhà qun lý và các
quyt đnh tài chính nh quyt đnh đu t, quyt đnh tài tr và giá tr công
ty. Bài nghiên cu này s tp trung nghiên cu vn đ chính sách phân phi
c tc ca công ty ph thuc vào nhn đnh ca Giám đc v tng trng
công ty trong tng lai, bi vì chính sách c tc là mt quyt đnh v đu t

phn li nhun đt đc cho mc tiêu tng trng công ty, các công ty mà
nhà qun lý có tâm lý quá t tin thng có xu hng tái đu t phn li
nhun đt đc hn là chi tr c tc (Deshmukh et al.2009). Các nghiên cu
thc nghim khác cng ng h cho quan đim này, ví d nh Cordeiro
(2009), Sanjay, Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith M.Howe (2010) cho
thy các Giám đc quá t tin có khuynh hng chi tr c tc ít hn.
Do th trng Vit Nam đang trong giai đon đu s khai và hu ht các
công ty niêm yt đu trong giai đon đu phát trin, các nhà qun tr cp cao
d ri vào xu hng quá t tin, h s lc quan hn v vin cnh tng lai ca
doanh nghip, nên các nhà qun tr rt có th có khuynh hng chi tr c tc
ít hn.
Giăthuytă01:ănhƠăqunătrăquáătătinăsăchiătrăcătcăítăhnăsoăviănhƠă
qunătrăkhácănghaălƠăsăcóămiăquanăhăngcăchiuăgiaăsăquáătătină
caănhƠăqunătrăvƠătălăchiătrăcătcăcaădoanhănghip.
Có nhiu cách đo lng s quá t tin ca Giám đc, ví d nh thông qua tình
trng s hu c phiu (Sanjay, Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith
M.Howe, 2010), quyn chn c phiu công ty ca Giám đc (Malmendier
and Tate, 2008; Sanjay, Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith M.Howe,

Trang 13


2010), da trên nhn đnh ca các bài báo ph bin v Giám đc qua các
cm t nh “t tin”, “lc quan”, “không t tin”, “không lc quan”, “đáng
tin”, “thn trng”, “thit thc”, “cn thn” (frugal), “kiên đnh” (Sanjay,
Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith M.Howe, 2010). Vi các thông tin
hin có ti Vit Nam, tác gi áp dng cách đo lng phù hp khác ca Lin et
al nm 2005; Shouming Chen, Hongliang Zheng và Sibin Wu nm 2011 đ
đo lng s quá t tin ca Giám đc nh sau:
S quá t tin ca nhà qun lý (Over Confidence - OC) đc tính là phn

Phn chênh lch gia li nhun k hoch và li nhun thc t đt đc .

OC =
Linhun k hoch− Linhun thct
Linhun thct

Theo đó nhà qun lý càng quá t tin thì càng có kh nng đt ra k hoch li
nhun cao hn nhiu so vi con s li nhun thc t.
2.1.2.2 SăkiêmănhimătrongăvaiătròăChătchăHiăđngăqunătrăvƠăGiámă
đcăcôngătyă(Duality)
Theo lý thuyt đi din (Drew và Kaye, 2007; Jensen và Meckling, 1976), c
đông (ngi ch thc s) và Giám đc (ngi đi din) thng có li ích
mâu thun nhau. Giám đc là nhng ngi đc thuê thng hành đng theo
hng có li cho bn thân hn là có li cho các c đông. Mt mt c đông
tn dng tài nng ca Giám đc đ to li nhun cho nhng khon đu t ca
mình. Mt khác c đông phi tìm cách làm gim vn đ chi phí đi din có
th d dàng xy ra.  gii quyt vn đ chi phí đi din, các c đông thng
áp dng mt c ch qun lý nào đó đ đm bo rng li ích ca ngi ch và
ngi đi din có th thng nht vi nhau. Mt trong nhng c ch đó là s
kiêm nhim Ch tch Hi đng qun tr và Giám đc. Tuy nhiên s kiêm
nhim này có th là mi đe da tim n đi vi quyt đnh và tình hình hot
đng ca công ty.

Trang 14


S kiêm nhim còn đng ngha rng các Giám đc s có nhiu quyn hn
hn và h có th s dng quyn hn ca mình đ hành đng có li cho bn
thân thay vì quan tâm đn li ích ca c đông. Bi vì nng lc ca Giám đc
thng đc đánh giá ph thuc vào công ty có tng trng hay không và

tng trng nh th nào. Do đó Giám đc thng có xu hng tái đu t li
nhun thu đc đ tng trng trong tng lai (Nh rng bành trng v mt
quy mô không nht thit trùng vi ti đa hoá tài sn cho c đông). S kiêm
nhim ca Ch tch Hi đng qun tr và Giám đc s dn đn s phân phi
c tc ít hn. (Shouming Chen, Hongliang Zheng and Sibin Wu, 2011).
Do đó, tác gi k vng điu tng t s xy ra ti các doanh nghip Vit
Nam. Ti các doanh nghip có Ch tch Hi đng qun tr chính là Giám đc
công ty thì các Giám đc này s đa ra nhng quyt đnh thiên v mc đích
tng trng công ty đ làm tng thêm quyn hn lãnh đo ca mình hn là
phân phi phn li nhun đt đc cho các c đông công ty.
Tácăgiăđaăraăgiăthuytă02:ăcácă doanhănghipăcóăGiámăđcăchínhălƠă
ChătchăHiăđngăqunătrăsăcóăkhuynhăhngăchiătrăcătcăítăhn.
 xác đnh s kiêm nhim trong vai trò Giám đc và Ch tch Hi đng
qun tr công ty, tác gi da vào các thông tin trên các báo cáo tài chính đc
công b chính thc trên sàn giao dch chng khoán.
Bin s này đc xác đnh nh sau: ngi qun lý công ty cng chính là Ch
tch công ty s có giá tr là 1. Ngc li, ngi qun lý công ty không phi là
Ch tch công ty s có giá tr là 0.
2.1.2.3ăTălădătrătinămtă(CF)
Chi tr c tc là dòng tin chi ra. Vì vy kh nng thanh khon ca doanh
nghip càng ln, doanh nghip càng có nhiu kh nng chi tr c tc. Trong
khi đó, thm chí mt doanh nghip đã tng có quá kh tái đu t thu đc

Trang 15


li nhun cao, s d li nhun gi li ln, vn có th không có kh nng chi
tr c tc nu không có đ tài sn có tính thanh khon cao, nht là tin mt.
Kh nng thanh khon luôn đc nhiu doanh nghip quan tâm và thng
tr thành mt vn đ rt nhy cm trong giai đon kinh doanh gp khó khn,

khi c li nhun và dòng tin đu st gim. Các doanh nghip tng trng
nhanh chóng có nhiu c hi đu t sinh li, nhu cu tin cao cng thng
thy khó khi phi va duy trì đ thanh khon va chi tr c tc cùng mt lúc.
Nhiu kt qu nghiên cu cho thy kh nng thanh toán ca công ty có nh
hng cùng chiu lên t l chi tr c tc ca công ty (Sanjay, Deshmukh,
Anand M.Goel, and Keith M.Howe, 2010; Shouming Chen, Hongliang
Zheng and Sibin Wu, 2011).
Nhn đnh v mi quan h cùng chiu gia t l d tr tin mt và t l chi
tr c tc nhn đc s đng thun cao t các nhà nghiên cu trên th gii.
Mi quan h này đc k vng s xy ra tng t ti th trng Vit Nam.
Tăđó,ătácăgiăđaăraăgiăthuytă03:ăcácădoanhănghipăcóălngătinămtă
dătrăcƠngănhiuăcƠngăcóăkhuynhăhngăchiătrăcătcănhiuăhn.
T l d tr tin mt đc tính là t l ca khon mc Tin và các khon
tng đng tin trên Tng Tài sn th hin trên báo cáo tài chính ca công
ty:
CF =
Tinvàcác khontng đng tin
Tng tàisn

2.1.2.4 Sătngătrngăcaăcôngătyă(Growth)
Mt s nghiên cu liên quan cho rng chính sách c tc thay đi tùy thuc
vào vòng đi công ty. Công ty trong giai đon đu thành lp s chi tr c tc
ít hn do tn ti nhiu c hi đu t sinh li, Giám đc công ty tin tng vào
tim nng tng trng ca công ty trong tng lai và s tn dng ngun li

Trang 16


nhun thu đc nhiu hn đ tránh ph thuc vào tài chính bên ngoài vi chi
phí cao. Nhng nm sau đó, các c đông s nhn đc c tc nhiu hn bi

vì c hi đu t có li ít dn, lng tin mt nhiu, vic chi tr c tc s làm
gim ri ro đu t không hiu qu và gim vn đ chi phí đi din (Jensen
1986; Lang and Litzenberger 1989; Al-Malkawi 2001; Denis and Osobov,
2008; Shouming Chen, Hongliang Zheng and Sibin Wu 2011).
Hn na, khi công ty tng trng và tr nên to ln hn v quy mô, uy tín ca
Giám đc điu hành cng s gia tng bi nhng công ty nh vy rt d thành
công. Do đó các Giám đc thng đc giao trách nhim điu hành đ công
ty tng trng và nhim v ca h cng tr nên phc tp hn (Shouming
Chen, Hongliang Zheng and Sibin Wu 2011)
Mt bng chng nghiên cu thc nghim v lý do ti sao các công ty chi tr
c tc vi mu quan sát gm 06 quc gia M, Anh, Canada, c, Pháp và
Nht trong khong thi gian t 1989-2002 cho thy mi quan h gia yu t
C hi tng trng công ty và chính sách chi tr c tc cao là không rõ ràng
(David J.Denis, Igor Osobov 2008).
Bài nghiên cu ca Sanjay, Deshmukh, Anand M.Goel, and Keith M.Howe
nm 2010 v S quá t tin ca Giám đc và Chính sách c tc cho thy rng
c hi tng trng có mi quan h ngc chiu vi chính sách c tc. S
khác bit trong chính sách c tc ca công ty có c hi tng trng cao và
công ty có c hi tng trng thp là không nhiu nu Giám đc công ty quá
t tin.
Hu ht các công ty niêm yt ti Vit Nam là nhng công ty còn non tr, vn
trong giai đon phát trin và tng trng, giai đon đc xem là tn ti nhiu
d án đu t sinh li. Do đó các Giám đc công ty s có khuynh hng tái
đu t li nhun thu đc vào các c hi đu t sinh li đ mang v nhiu
li nhun trong tng lai cho bn thân và c đông.

×