Tải bản đầy đủ (.pdf) (77 trang)

Đầu tư công và tăng trưởng kinh tế Nghiên cứu trường hợp của thành phố Hồ Chí Minh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.45 MB, 77 trang )


B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH



NGUYN C MINH






U T CÔNG VÀ TNG TRNG KINH T:
NGHIÊN CU TRNG HP
CA THÀNH PH H CHÍ MINH




LUN VN THC S KINH T






TP. H Chí Minh – Nm 2012

B GIÁO DC VÀ ÀO TO
TRNG I HC KINH T TP. H CHÍ MINH





NGUYN C MINH






U T CÔNG VÀ TNG TRNG KINH T:
NGHIÊN CU TRNG HP
CA THÀNH PH H CHÍ MINH

Chuyên ngành: Kinh t tài chính – Ngân hàng
Mã s: 60.31.12

LUN VN THC S KINH T

NGI HNG DN KHOA HC:
PGS – TS. S ÌNH THÀNH




TP. H Chí Minh – Nm 2012


LI CAM OAN



Tôi xin cam đoan bn lun vn này là công trình nghiên cu ca riêng
tôi. Các d liu, kt qu nêu trong lun vn là hoàn toàn trung thc và có
ngun gc rõ ràng. Tôi xin hoàn toàn chu trách nhim v ni dung và tính
trung thc ca đ tài nghiên cu này.

Tác gi: Nguyn c Minh
















LI CM N

Sau quá trình hc tp và nghiên cu, tôi đã hoàn thành lun vn tt
nghip. Ngoài n lc ca bn thân còn có s h tr ca nhiu ngi. Cho
phép tôi đc gi li cm n đn:
Quý Thy, Cô trng i hc Kinh t TP. H Chí Minh đã nhit tình
truyn đt kin thc trong sut thi gian tôi hc ti trng, đc bit là s

hng dn, ch bo rt tn tình ca PGS –TS. S ình Thành - Trng khoa
Tài chính Nhà nc.
Gia đình, bn bè, đng nghip nhng ngi đã đng viên, h tr tôi
trong sut quá trình hc tp và nghiên cu.
Mc dù bn thân đã ht sc c gng song thit sót là điu không th
tránh khi. Rt mong nhn đc s đóng góp quý báu t quý Thy, Cô, đng
nghip và các bn.
Xin trân trng cm n.











MC LC

Trang
LI CAM OAN
LI CM N
MC LC
DANH MC CÁC HÌNH V, BNG BIU VÀ S 
M U 1
1. Lý do chn đ tài 1
2. Mc tiêu nghiên cu 2
3. Phng pháp nghiên cu 2

4. i tng và phm vi nghiên cu 3
5. Ý ngha thc tin ca đ tài 3
6. Kt cu ca đ tài 3
CHNG 1: TNG QUAN V U T CÔNG VÀ TNG TR
NG
KINH T 4
1.1. Các tip cn c bn v đu t công 4
1.1.1. Khái nim 4
1.1.2. Vai trò ca Nhà nc trong đu t công và ngun tài tr 6
1.1.2.1. Vai trò ca Nhà nc trong đu t công 6
1.1.2.2. Ngun tài tr đu t công. 8
1.2. ánh giá các nghiên cu thc nghim v đu t công và tng
trng kinh t 11
1.2.1. Các minh chng thc nghim ch ra mi quan h dng 13
1.2.2. Các minh chng thc nghim ch ra mi quan h âm 14
1.2.3. Minh chng thc nghim ch ra mi quan h Granger gia đu t
công và tng trng kinh t 15
1.2.4. Mi quan h gia đu t công và đu t t nhân 17
1.3. Mô hình lý thuyt nghiên cu 18
CHNG 2: ÁNH GIÁ THC TRNG 
U T CÔNG VÀ TNG
TRNG KINH T TRÊN A BÀN THÀNH PH H CHÍ MINH T

1990 N 2011 21
2.1.Khái quát tình hình phát trin kinh t - xã hi thành ph H Chí
Minh t 1990 đn 2011 21

2.1.1. V trí đa lý 21
2.1.2. Tình hình phát trin kinh t - xã hi 22
2.2. Thc trng đu t công và tng trng kinh t trên đa bàn

thành ph H Chí Minh 24
2.2.1. Tình hình tng trng kinh t TP.HCM giai đon 1990 – 2011 24
2.2.2. T l đu t công trên GDP 25
2.2.3. C cu đu t công trên đa bàn 28
2.2.4. Kt qu và hn ch ca đu t công trên đa bàn TP.HCM 29
2.2.4.1. ánh giá kt qu tng trng kinh t bng các ch tiêu v mô 29
2.2.4.2. Mt s bng chng thc t v các d án công gây lãng phí, tht
thát trên đa bàn thành ph 32
2.2.4.3. Mt s nguyên nhân gây lãng phí, tht thoát 40
CHNG 3. PHÂN TÍCH THC NGHIM 43
3.1. Phng pháp nghiên cu 43
3.1.1. Kim đnh tính dng 43
3.1.2. Kim đnh quan h nhân qu Granger trong mô hình đa bin (Block
causity tests) 44
3.2. Mô hình kim đnh 46
3.2.1. D liu nghiên cu 47
3.2.2. Kim đnh tính dng và xác đnh đ tr ca mô hình 48
3.2.3. Kt qu kim đnh 50
CHNG 4: KT LUN VÀ GI Ý CHÍNH SÁCH 53
4.1. Kt lun 53
4.2. Mt s gi ý chính sách công 54
4.2.1. i mi t duy v mô hình tng trng kinh t và quy mô ca đu t
công 56
4.2.2. Nâng cao cht lng công tác quy hoch 56
4.2.3. i mi c cu và nâng cao hiu qu s dng vn đu t công 57




4.2.4. Tng cng qun lý đu t ca các doanh nghip nhà nc 60

4.2.5. M rng huy đng đu t ca khu vc t nhân 60
4.2.6. y nhanh quá trình ci cách hành chính trong đu t xây dng61
4.3. Hn ch ca lun vn và hng nghiên cu thêm 62
DANH MC TÀI LIU THAM KHO
Ph lc


























DANH MC CÁC HÌNH V VÀ BNG BIU
Trang
Hình 1.1: ng Rahn 12
Bng 2.1: T l thành ph H Chí Minh so vi c nc (%) 22
Bng 2.2: Mt s ch tiêu ch yu ca thành ph ln nm 2005 23
Biu đ 2.1: Tc đ tng trng GDP hàng nm 24
Biu đ 2.2: Tc đ tng GDP bình quân hàng nm (%) 25
Biu đ 2.3: T l vn đu t trên GDP (%) 26
Biu đ 2.4: T l đu t trên GDP các khu vc t 1990-2010 27
Biu đ 2.5: Tng vn đu t các khu vc t 1990 – 2010 27
Bng 2.3: C cu vn đu t xây dng c bn thuc ngân sách đa phng 28
Bng 2.4: H s ICOR ca thành ph so vi c nc 31
Bng 3.1: Mô t các bin trong mô hình 47
Bng 3.2: Kt qu kim đnh ADF 48
Hình 3.1: Các nghim ca mô hình VAR 50
Bng 3.3: Kt qu kim đnh quan h Granger trong mô hình VAR 51
Bng 3.4: Kim đnh loi tr đ tr 52
Bng 3.5: Các tiêu chí la chn đ tr ca mô hình VAR 52



1

M U

1. Lý do chn đ tài
Thành ph H Chí Minh là trung tâm kinh t, vn hoá - du lch, giáo
dc - khoa hc k thut - y t ln ca c nc. Thành ph H Chí Minh
chim 0,6% din tích và 8,4% dân s so vi c nc, nm trong vùng kinh
t trng đim phía Nam, có tc đ tng trng kinh t cao, là ni hot đng

kinh t nng đng nht, đi đu trong c nc v tc đ tng trng kinh t.
 đm bo tc đ phát trin trên đa bàn, đu t công cho phát trin
luôn là mi quan tâm hàng đu ca chính quyn thành ph H Chí Minh.
Hàng nm thành ph dành t 25% đn 30% ngun thu t ngân sách cho chi
đu t. Bên cnh ngun thu t ngân sách, chính quyn thành ph đã huy
đng nhiu ngun vn đ b sung cho chi đu t phát trin.
Trong giai đon hin nay, kinh t c nc nói chung và thành ph H
Chí Minh nói riêng đang đi din vi mt s thách thc nh: tc đ tng
trng có chiu hng chm li; c s h tng không đáp ng nhu cu tng
trng kinh t; sc ép cnh tranh khi m ca nn kinh t, trình đ phát trin
kinh t - xã hi nói chung còn thp. u t công luôn đc xem là đng lc
quan trng nht cho s phát trin ca nn kinh t. Bên cnh nhng thành
công và đóng góp tích cc vào quá trình phát trin, đu t công còn có nhiu
hn ch, nht là v hiu qu đu t. u t công luôn đi cùng vi lãng phí và
tn kém, thm chí vi mc đ ngày càng nng n.
Hiu ng đu t công lên tng trng kinh t vn còn là vn đ tranh
lun v c lý thuyt và thc tin. Minh chng thc nghim liên quan đn hiu
ng đu t công lên tng trng kinh t ti mt s quc gia là hn hp. Vn
đ đt ra là có tn ti hay không mi quan h gia đu t công và tng trng
2

kinh t trên đa bàn thành ph H Chí Minh?

 làm rõ vn đ này tác gi đã la chn đ tài: “u t công và tng
trng kinh t: Nghiên cu trng hp ca thành ph H Chí Minh”
2. Mc tiêu nghiên cu
Mô hình nghiên cu đc phác ha t hàm sn xut tng th trong đó
đu t công, đu t t nhân, lao đng và đ m thng mi đc xem là các
nhân t đu vào. Mc đích chính ca lun vn là đánh giá mi quan h nhân
qu gia đu t công và tng trng kinh t trong mô hình đa bin. Các câu

hi nghiên cu chính:
- u t công có đóng góp đn tng trng kinh t hay ngc li tng
trng kinh t có làm gia tng đu t công?
- Hàm ý chính sách đu t công đc rút ra trong nghiên cu là gì?
3. Phng pháp nghiên cu
Lun vn s dng đng thi phng pháp nghiên cu đnh tính và
nghiên cu đnh lng, đc thit k theo các bc và quy trình nh sau:
- Bc 1: Nghiên cu các lý thuyt đu t công và tng trng kinh t.
- Bc 2: Mô hình nghiên cu đc phác ha t hàm sn xut tng th
trong đó đu t công, đu t t nhân, lc lng lao đng và đ m thng
mi đc xem là các nhân t đu vào.
- Bc 3: Kho sát tình hình đu t công và tng trng kinh t ca
thành ph H Chí Minh giai đon 1990 – 2011.
- Bc 4: Thu thp s liu và x lý s liu thông qua kim đnh nhân
qu Granger t mô hình VAR đa bin.
- Bc 5: S dng kt qu tính toán, kt lun vn đ nghiên cu và đa
3

ra mt s khuyn ngh.
4. i tng và phm vi nghiên cu
- i tng nghiên cu: Tác đng đu t ca khu vc công đn tng
trng kinh t ca thành ph H Chí Minh.
- Phm vi nghiên cu: c thc hin trên đa bàn thành ph H Chí
Minh trong giai đon 1990-2011.
5. Ý ngha thc tin ca đ tài
Lun vn góp phn khng đnh thêm minh chng thc nghim v mi
quan h gia đu t công và tng trng kinh t  đa bàn thành ph H Chí
Minh.
- Các kt lun rút ra t kt qu nghiên cu góp phn b sung thêm lun
c khoa hc, qua đó có th giúp cho chính quyn thành ph H Chí Minh

tham kho trong quá trình hoch đnh chính sách đu t và phân b vn đu
t công trong giai đon ti.
- Lun vn còn là tài liu tham kho cho các hc viên nghiên cu v
lnh vc liên quan.
6. Kt cu ca đ tài
 tài đc kt cu thành 4 chng, bao gm:
Chng 1: Tng quan v đu t công và tng trng kinh t
Chng 2: ánh giá thc trng đu t công và tng trng kinh t ca
thành ph H Chí Minh
Chng 3: Phân tích thc nghim
Chng 4: Kt lun và gi ý chính sách

4

CHNG 1: TNG QUAN V U T CÔNG
VÀ TNG TRNG KINH T
1.1. Các tip cn c bn v đu t công
1.1.1. Khái nim
 Vit Nam, trong thi k kinh t k hoch hóa tp trung, đu t ca
Nhà nc là ch yu và lúc đó trong qun lý kinh t và thng kê ch s dng
khái nim “đu t xây dng c bn ca Nhà nc”. u t ca khu vc tp
th và nhân dân (ch yu bng công lao đng và nguyên vt liu đa phng)
xây dng các công trình công cng (nh đng xá, thy li, v.v.) hu nh
không thng kê đc. Thut ng “đu t công” đc s dng  Vit Nam t
khi chuyn sang c ch th trng, bên cnh các thut ng “đu t ca khu
vc kinh t ngoài quc doanh” và “đu t trc tip nc ngoài”. Các khái
nim “đu t công” và “đu t ca Nhà nc (hay Chính ph)” đc s dng
vi ý ngha ging nh nhau. Theo thng kê hin nay, đu t công (hay đu t
ca Nhà nc) bao gm (V Tun Anh và Nguyn Quang Thái, 2011):
- u t t ngân sách Nhà nc;

- u t theo các chng trình h tr có mc tiêu (thng là các
chng trình mc tiêu trung và dài hn);
- Tín dng đu t (vn cho vay) ca Nhà nc có mc đ u đãi nht
đnh;
- u t ca các doanh nghip Nhà nc, mà phn vn quan trng ca
doanh nghip có ngun gc t ngân sách Nhà nc.
Khái nim “đu t công” còn đc hiu là vic s dng ngun vn Nhà
nc đ đu t vào các chng trình, d án phc v phát trin kinh t - xã hi
5

không nhm mc đích kinh doanh. Theo D tho Lut đu t công ca Vit
Nam 2007 thì lnh vc đu t công gm:
- Chng trình mc tiêu, d án phát trin kt cu h tng k thut, kinh
t, xã hi, môi trng, quc phòng, an ninh; các d án đu t không có điu
kin xã hi hoá thuc các lnh vc kinh t, vn hoá, xã hi, y t, khoa hc,
giáo dc, đào to và các lnh vc khác.
- Chng trình mc tiêu, d án phc v hot đng ca các c quan nhà
nc, đn v s nghip, t chc chính tr, t chc chính tr - xã hi, k c vic
mua sm, sa cha tài sn c đnh bng vn s nghip.
- Các d án đu t ca cng đng dân c, t chc chính tr - xã hi -
ngh nghip, t chc xã hi - ngh nghip đc h tr t vn nhà nc theo
quy đnh ca pháp lut.
- Chng trình mc tiêu, d án đu t công khác theo quyt đnh ca
Chính ph.
Nh vy,  cách quan nim này, đu t nhm mc đích kinh doanh ca
các doanh nghip thuc s hu nhà nc không nm trong đu t công. Song
cng không th coi nó là đu t t nhân, bi vì đây là tài sn thuc s hu nhà
nc. Vì vy, vic s dng quan nim này thc ra không làm đn gin hn
cách phân loi và qun lý đu t ca Nhà nc. Trc ht, nó đòi hi phi b
sung thêm khái nim “đu t nhm mc đích kinh doanh ca các đn v thuc

khu vc nhà nc”, bên cnh các khái nim “đu t t nhân” và “đu t
công”. Sau na, nó làm cho quá trình phân loi đ thng kê tr nên phc tp
hn. Chng hn, mt con đng, nu đc đu t bng vn ngân sách thì s
thuc loi đu t công, nhng nu thc hin bng vn “xã hi hóa” - tc là do
cng đng hoc t nhân b vn đu t - s thuc đu t t nhân, còn nu có
6

c s h tr vn ca chính ph thì s rt khó phân đnh đó là đu t công hay
đu t t nhân (V Tun Anh và Nguyn Quang Thái, 2011).
Hin ti “đu t công” vn đc quan nim mt cách đn gin hn: đó
là bao gm tt c các khon đu t do chính ph và các doanh nghip thuc
khu vc kinh t nhà nc tin hành. Trong quan nim này, đu t công đc
xét không phi t góc đ mc đích (có sn xut hàng hóa công cng hay
không, có mang tính kinh doanh hay là phi li nhun) mà t góc đ tính s hu
ca ngun vn dùng đ đu t. C th: đu t công là đu t bng ngun vn
nhà nc theo quy đnh ca pháp lut hin hành, bao gm: Vn ngân sách nhà
nc, vn tín dng do Nhà nc bo lãnh, vn tín dng đu t phát trin ca
Nhà nc, vn đu t phát trin ca các doanh nghip nhà nc và các vn
khác do Nhà nc qun lý (V Tun Anh và Nguyn Quang Thái, 2011).
1.1.2. Vai trò ca Nhà nc trong đu t công và ngun tài tr
1.1.2.1. Vai trò ca Nhà nc trong đu t công
 thy rõ vai trò ca Nhà nc trong đu t công, trc tiên hãy xem
xét mt s quan đim di đây:
Quan đim ca trng phái tân c đin: Quan đim này cho rng nhà
nc không nên can thip vào nn kinh t trong quá trình phân b ngun lc
mà s vn đng ca th trng s thc hin tt hn vai trò này. Nh đã bit,
mt trong nhng u đim ca nn kinh t th trng là s phân b ngun lc
mt cách t đng thông qua "bàn tay vô hình" ca th trng và đu t là mt
trong nhng hình thc phân b ngun lc đó - phân b vn trong nn kinh t.
Theo quan đim này thì các doanh nghip, vi mc tiêu ti đa hóa li nhun

cho chính mình, s tìm kim nhng c hi đu t tt nht cho chính mình, và
nh vy nhà nc không cn can thip đ to ra mt c cu đu t hp lý cho
doanh nghip vì bn thân doanh nghip là ngi bit rõ nht cn phi làm gì
7

đ đt đc li ích tt nht cho chính mình. Vai trò nhà nc trong trng
hp này ch nên dng li  mc là cung cp các hàng hóa công cn thit cho
nn kinh t phát trin nh c s h tng k thut và c s h tng xã hi mà
nu đ th trng t thân vn đng thì không th đáp ng đc. Lý thuyt tân
c đin đc xây dng trên gi đnh th trng cnh tranh hoàn ho tuy nhiên
trên thc t đây là điu hu nh không th có đc (Nguyn Th Cành, 2008).
Quan đim ng h s can thip ca nhà nc: Quan đim này cho rng
quá trình t điu tit ca th trng s không đem li kt qu ti u mong đi
do vic tn ti s không hoàn ho th trng đc bit là  các nc đang phát
trin. Hu ht các nc đang phát trin đu có nn kinh t nông nghip lc
hu nên nu đ t thân th trng vn đng thì không th to ra s phát trin
công nghip mnh m đc. Chuyn dch c cu là ni dung c bn ca tin
trình công nghip hóa và nhà nc cn phi to ra s khi đng ban đu đ
hình thành nên các ngành công nghip. S can thip ca nhà nc, nht là
trong vic phân b các ngun lc cho công nghip là rt cn thit. S d cn
phát trin công nghip bi vì đây là khu vc có th tng nng sut lao đng
nhanh nht, do hp th nhanh nht các thành tu ca khoa hc k thut; sn
xut công nghip không b ràng buc và gii hn bi các điu kin t nhiên
nh sn xut nông nghip; sn phm công nghip có đ co giãn cu theo thu
nhp cao hn sn phm nông nghip Ngoài ra, khi công nghip phát trin s
kéo theo nông nghip phát trin vì công nghip s cung cp máy móc, thit b,
tin b k thut cho nông nghip qua đó làm tng nng sut trong nông
nghip. Công nghip phát trin s là c s đ đy mnh phát trin các ngành
dch v. T thân vn đng ca th trng trong nn kinh t nông nghip lc
hu không th to ra s phát trin công nghip cn thit, nht là trong bi

cnh cnh tranh quc t gay gt nh ngày nay. Do đó, s can thip ca nhà
nc là ht sc cn thit. Tuy nhiên s can thip ca nhà nc quá mc có th
8

không hiu qu và s bóp méo th trng gây tr ngi cho tin trình công
nghip hoá và phát trin kinh t (Nguyn Th Cành, 2008).
Kinh nghim các nc cho thy s can thip ca nhà nc đ hình
thành nên c cu kinh t ngành có th mang li kt qu tích cc nu tuân th
theo mt s tiêu thc sau: (1) Mc sinh li; (2) Kh nng xut khu; (3) Kh
nng to ra nhng nh hng rng ln đi vi nn kinh t (nht là c s h
tng, giáo dc-đào to, nghiên cu, …); (4) Nhng ngành mt xích to ra s
liên kt đa ngành (Nguyn Th Cành, 2008).
Dù là các quan đim khác nhau v đu t và tng trng cùng vi mc
đ can thip khác nhau ca Nhà nc, nhng đa s các quan đim đu cho
rng vai trò nhà nc là cung cp các hàng hóa công cn thit cho nn kinh t
phát trin nh c s h tng k thut và c s h tng xã hi. Hay nói cách
khác, chính ph phi tng cng đu t công vào c s h tng đ thúc đy
thu hút đu t ca t nhân vào các ngành sn xut (Nguyn Th Cành, 2008).
1.1.2.2. Ngun tài tr đu t công
Ngun vn đu t ca nhà nc bao gm ngun vn ca ngân sách
nhà nc, ngun vn tín dng đu t phát trin ca nhà nc và ngun vn
đu t phát trin ca doanh nghip nhà nc.
i vi ngun vn ngân sách nhà nc: ây chính là ngun chi ca
ngân sách nhà nc cho đu t. ó là mt ngun vn đu t quan trng trong
chin lc phát trin kinh t - xã hi ca mi quc gia. Ngun vn này
thng đc s dng cho các d án kt cu kinh t - xã hi, quc phòng, an
ninh, h tr cho các d án ca doanh nghip đu t vào lnh vc cn s tham
gia ca Nhà nc, chi cho các công tác lp và thc hin các quy hoch tng
th phát trin kinh t - xã hi vùng, lãnh th, quy hoch xây dng đô th và
nông thôn. Vi vai trò là công c thúc đy tng trng, n đnh điu tit v

9

mô, vn ngân sách nhà nc đã đc nhn thc và vn dng khác nhau tu
thuc quan nim ca mi quc gia. Trong thc t
đ
i
u

hành
chính sách tài
khoá, Nhà nc có th quyt đnh tng, gim quy mô thu chi ngân
sách
nhm
tác đng vào nn kinh t. Tt c nhng điu đó th hin vai trò quan
trng ca ngân sách nhà nc vi t
cách
là công c tài chính v mô sc
bén nht hu hiu nht.
Vn tín dng đu t phát trin ca Nhà nc: là ngun vn mà các đn
v, t chc có th đc vay vi lãi sut u đãi hoc không chu lãi sut đ
đu t trong nhng ngành, lnh vc, chng trình kinh t ln ca nhà nc
và các vùng khó khn cn khuyn khích đu t. Cùng vi quá trình đi mi
và m ca, tín dng đu t phát trin ca Nhà nc ngày càng đóng vai trò
đáng k trong chin lc phát trin kinh t - xã hi. Ngun vn tín dng đu
t phát trin ca Nhà nc có tác dng tích cc trong vic gim đáng k vic
bao cp vn trc tip ca Nhà nc. Vi c ch tín dng, các đn v s dng
ngun vn này phi đm bo nguyên tc hoàn tr vn vay. Ch đu t là
ngi vay vn phi tính k hiu qu đu t, s dng vn tit kim hn. Vn
tín dng đu t phát trin ca Nhà nc là mt hình thc quá đ chuyn t
hình thc cp phát ngân sách sang phng thc tín dng đi vi các d án có

kh nng thu hi vn trc tip.
Ngun vn đu t t doanh nghip Nhà nc: c xác đnh là thành
phn ch đo trong nn kinh t, các doanh nghip Nhà nc vn nm gi mt
khi lng vn khá ln. Mc dù vn còn mt s hn ch nhng đánh giá mt
cách công bng thì khu vc kinh t Nhà nc vi s tham gia ca các doanh
nghip Nhà nc vn đóng mt vai trò ch đo trong nn kinh t nhiu thành
phn. Vi ch trng tip tc đi mi doanh nghip Nhà nc, hiu qu hot
đng ca khu vc kinh t này ngày càng đc khng đnh, tích lu ca các
doanh nghip Nhà nc ngày càng gia tng và đóng góp đáng k vào tng
10

quy mô vn đu t ca toàn xã hi.
Ngun đu t ca nhà nc (Ig) đc xác đnh theo công thc sau
(Ngô Lý Hoá, 2008):
Ig = (T – Z) + Fg.
Trong đó: T là các khon thu ca khu vc nhà nc;
Z là các khon chi tiêu ca khu vc nhà nc không k chi đu t.
Chênh lch gia khon thu và chi này là tit kim ca khu vc nhà nc;
Fg là các khon vin tr và vay n t nc ngoài vào khu vc nhà
nc.
Da vào đng thc trên, ta thy đu t ca khu vc nhà nc đc tài
tr bi ba ngun:
Th nht là kh nng huy đng vn ca khu vc nhà nc t khu vc
doanh nghip và cá nhân hoc các t chc tài chính trung gian. Hình thc
huy đng này đc thc hin bng vic phát hành trái phiu, k phiu ca
nhà nc.
Th hai là tit kim ca khu vc nhà nc, bng các khon thu v ngân
sách nhà nc tr cho các khon đ m thng mi. Trong trng hp các
nc kém phát trin thì khon tit kim này rt khiêm tn, không đ đáp ng
ngun vn đu t ln cho phát trin, nht là vào lnh vc kt cu h tng.

Th ba là ngun vn giúp đ t nc ngoài. Ngun này có vai trò khá
quan trng đi vi các nc kém phát trin. Các ngun t nc ngoài thng
di dng vin tr hoc n.
Các ngun vn t nc ngoài, đc bit là vin tr ODA (h tr phát
trin chính thc) đi vi các nc đang phát trin, trong đó có Vit Nam là
ngun tài chính quan trng gi vai trò b sung vn cho quá trình phát trin
11

nói chung và đu t công nói riêng. ODA là ngun vn b sung giúp cho các
nc nghèo đm bo chi đu t phát trin, gim gánh nng cho ngân sách nhà
nc. Vn ODA vi đc tính u vit là thi hn cho vay dài, thng là t 10
nm đn 30 nm, lãi sut thp thng khong t 0,25%/nm đn 2% nm. Ch
có ngun vn ln vi điu kin cho vay u đãi nh vy Chính ph các nc
đang phát trin mi có th tp trung đu t cho các d án đu t xây dng c
s h tng kinh t nh đng, đin, nc, thy li và các h tng xã hi nh
giáo dc, y t. Nhng c s h tng kinh t xã hi đc xây dng mi hoc
ci to nh ngun vn ODA là điu kin quan trng thúc đy tng trng
kinh t.
Theo mc tiêu s dng ODA có 4 loi: H tr cán cân thanh toán; tín
dng thng mi; vin tr chng trình (vin tr phi d án); vin tr d án:
chim t trng ln nht trong tng vn thc hin ODA. iu kin đc nhn
vin tr d án là “phi có d án c th, chi tit v các hng mc s s dng
ODA”.
1.2. ánh giá các nghiên cu thc nghim v đu t công và tng
trng kinh t
Có khá nhiu nhng quan đim khác nhau v tác đng ca chính sách
tài chính đi vi quá trình thúc đy tng trng kinh t. Mt mt, các nhà
kinh t hc theo trng phái Keynes cho rng bn thân nn kinh t không th
to đc đy đ vic làm, cn thit phi có s tác đng ca chính sách tài
khóa và chính sách tin t đn tng cu. Mt khác, nhng ngi ng h chính

sách tin t và các nhà kinh t hc c đin cho rng chính sách tài khóa nên
đc gi  mc ti thiu đúng mc tim nng bi vì nó s to ra s không
hiu qu trong vic s dng các ngun lc. Tuy nhiên, hu ht các nhà kinh
t đu đng ý rng có nhng trng hp khi tng chi tiêu chính ph s có nh
12

hng tích cc đn tng trng kinh t và có nhng trng hp khi gim chi
tiêu chính ph s thúc đy tng trng. iu này đc minh ha bng đng
cong Rahn (Rohan Swaby, 2007). ng cong phn ánh mi quan h gia
quy mô chi tiêu chính ph và tng trng kinh t đã đc xây dng bi
nhà kinh t Richard Rahn (1986), và đc các nhà kinh t s dng rng rãi
khi nghiên cu vai trò ca chi tiêu chính ph đi vi tng trng kinh t.
ng cong Rahn hàm ý tng trng s đt ti đa khi chi tiêu chính ph là
va phi và đc phân b ht cho nhng hàng hoá công cng c bn nh c
s h tng, bo v lut pháp và quyn s hu. Tuy nhiên chi tiêu chính ph
s có hi đi vi tng trng kinh t khi nó vt quá mc gii hn này.
Tuy các nhà kinh t còn bt đng v con s chính xác nhng v c bn h
thng nht vi nhau rng, mc chi tiêu chính ph ti u ti vi tng trng
kinh t dao đng trong khong t 15 đn 25% GDP (
Phm Th Anh, 2008)
.
Hình 1.1: ng Rahn

Tc đ tng trng kinh t

Quy mô ti u Chi tiêu chính ph
theo phn trm GDP

Có nhng lp lun cho rng chi tiêu chính ph có th thúc đy tng
trng kinh t bng cách đu t tin vào công chúng. iu này đng ngha

vi vic đu t công có th dn đn s gia tng vic làm cho nn kinh t. u
13

t công trong phát trin c s h tng có th khuyn khích đu t ca khu
vc t. Tuy nhiên, đu t công cng có th to ra hiu ng chèn ln đu t
khu vc t và s có tác đng tiêu cc đi vi tng trng kinh t (Rohan
Swaby, 2007).
1.2.1. Các minh chng thc nghim ch ra mi quan h dng
Mt s lng ln và ngày càng tng các nghiên cu, bao gm c
nhng phn m rng gn đây ca mô hình tng trng tân c đin cng nh
các lý thuyt tng trng ni sinh đã nhn mnh vai trò ca đu t công trong
tng trng kinh t [Kormendi và Meguire (1985), Romer (1986), Lucas
(1988); Grier và Tullock (1989); Rebelo (1991); Mankiw, Romer và Weil
(1992); Fischer (1993); ]. Tuy nhiên, cn lu ý rng các câu hi đa ra là có
hay không đu t công có tác đng mang li li ích đn tng trng kinh t.
Mt phn các nghiên cu có mt cái nhìn tích cc ca đu t công và lp
lun rng đu t công kích thích nng sut khu vc t nhân, do đó làm tng
tng trng kinh t (Arrow và Kurz (1970); Barro (1990)]. Theo quan đim
này, tm quan trng ca đu t công trong vic xác đnh tng trng kinh t
dài hn xut phát t thc t rng nó không ch to ra s lan to tích cc trong
nn kinh t thông qua vic cung cp giáo dc, y t, nghiên cu khoa hc c
bn và c s h tng k thut, mà còn có th tác đng vào đu t t nhân qua
đó thúc đy tng trng kinh t. Các nghiên cu khác đt câu hi mt mt v
hiu qu ca đu t công trên và mi quan h ca nó vi đu t t nhân, và
cho rng đu t công có th không nht thit phi có mt tác đng thun
chiu đn tng trng kinh t [Khan (1996), Devarajan (1996)].
Canning và Fay (1993) và Easterly và Rebelo (1993) s dng d liu
bng điu khin đ điu tra s đóng góp vào tng trng kinh t ca các
mng li giao thông vn ti. Mt phát hin ca nghiên cu là tìm ra mi
14


quan h mnh m gia tng trng kinh t và đu t công trong giao thông
vn ti và truyn thông.
Pineda và Rodriguez (2006) đã ch ra rng đu t công vào c s h
tng ti Venezuela có kt qu cao hn kh nng sn xut. Tng t nh vy,
mt nghiên cu ca David Alan Aschauer (1989) ch ra rng đu t công vào
c s h tng đóng mt vai trò quan trng trong vic kích thích đu t t
nhân. Ông lp lun rng nguyên nhân chính ca nn kinh t M có hiu sut
kinh t tng đi thp gia nhng nm 1970 và 1990 là do gim đu t công.
Nhng công trình công cng là rt cn thit cho quá trình sn xut ca doanh
nghip. Ông cng cho thy rng thành qu thu đc trong tng trng GNP
là t đu t c s h tng công cng, đc xác đnh vt quá đu t t nhân.
1.2.2. Các minh chng thc nghim ch ra mi quan h âm
ã có nhng nghiên cu thc hin trên các quc gia có cu trúc khác
nhau vi nhng kt qu mâu thun nhau. Roache (2007) s dng bng điu
khin Véc t t hi quy (PVAR) đ đánh giá tác đng ca đu t công đn
tng trng trong Liên minh tin t đông Caribe (ECCU). Nghiên cu đc
thc hin bng cách s dng GDP thc t, đu t công thc t và t giá hi
đoái thc t nh các bin ni sinh. T l tng trng ca T chc Hp tác và
Phát trin Kinh t (OECD), ngun vin tr, cng nh các bin gi cho các
thm ha t nhiên và các cuc bu c đc coi nh là bin ngoi sinh. Kt
qu cho thy rng đu t công ch có hiu lc tm thi và hn ch s tng
trng trong khu vc. Ngoài ra, kt qu nghiên cu còn cho thy đu t ca
chính ph đc tài tr thông qua vn vay có tác đng đn chng khoán n
ln hn mc tng trng.
Mt nghiên cu tng t đi vi Liên minh Thu quan min Nam châu
Phi (SACU) (Ashipala và Haimbodi (2003), nhìn vào mi quan h gia đu
15

t công và tng trng kinh t  Nam Phi, Botswana và Namibia bng cách

s dng các phng pháp VECM (Vector Autoregressive Error Correction
Model). Nghiên cu này đc thc hin bng cách s dng các bin GDP
thc t, chi tiêu công thc t, đu t công thc t và đu t t nhân thc t.
Nghiên cu cho thy trong c ba trng hp hiu qu ca đu t công vào
tng trng là không có ý ngha thng kê. Mt khác, v dài hn đu t t
nhân đã đc chng minh là có tác đng đn tng trng  Nam Phi và
Namibia.
Devarajan và cng s (1996) đa ra bng chng thc nghim trên 43
nc đang phát trin, nghiên cu đã ch ra rng tng chi tiêu công (tiêu dùng
công và đu t công) không có tác đng đáng k đn tng trng kinh t. Tuy
nhiên, các tác gi tìm thy mt hiu ng thành phn quan trng đi vi chi
tiêu công: đó là, s gia tng trong tiêu dùng công có mt tác đng tích cc
đáng k v tng trng kinh t, trong khi tng chi phí đu t công có nh
hng tiêu cc đáng k đn tng trng kinh t. Tác đng tiêu cc cng đúng
c vi các thành phn chính ca đu t công, bao gm c giao thông vn ti
và truyn thông.
Ejaz Ghani và Musleh ud Din (2006) nghiên cu vai trò ca đu t
công đi vi tng trng kinh t trong bi cnh ca nn kinh t
Pak
i
stan. Tác
gi s dng
mô hình t hi quy (VAR) bao gm bn bin: đu t công (IG),
đu t t nhân (IP), tiêu dùng công (CG) và GDP (Y). D liu v các bin
này trong điu kin thc t cho giai đon 1973-2004. Kt qu cho thy rng
s tng trng phn ln đc thúc đy bi đu t t nhân và không có kt
lun mnh m có th đc rút ra t nhng nh hng ca đu t công và tiêu
dùng công đi vi tng trng kinh t.
1.2.3. Minh chng thc nghim ch ra mi quan h Granger gia
16


đu t công và tng trng kinh t
Bukhari và cng s (2007). Nghiên cu đ tìm ra mi quan h v mt
dài hn gia đu t công và tng trng kinh t trong các nc đang phát
trin  khu vc ông Á, trong đó bao gm Singapore, ài Loan, và Hàn
Quc. Nghiên cu đt ra rng: mc dù có nhiu các cuc tranh lun v mi
liên h gia đu t công và tng trng kinh t, ba vn đ vn còn cha đc
gii quyt. u tiên là vn đ liu mt s gia tng trong đu t công s to ra
mt gia tng tm thi hoc vnh vin trong tng trng kinh t. Th hai là
công nhn rng tác đng tng trng ca đu t công ph thuc vào nng sut
cn biên tng đi ca vn nhà nc và t nhân. Th ba, hiu qu ca đu t
công v tng trng kinh t cng ph thuc vào cách chi tiêu gia tng tài tr.
Nghiên cu này là quan trng bi vì, bng cách s dng mt mu ca ba nc
ông Á, tìm cách thu hp khong cách kin thc v nhng tác đng ca đu
t công v tng trng kinh t. Nó cng rt quan trng bi vì nó s dng k
thut bng d liu cao cp hn đ xây dng mi quan h nng đng dài hn.
Tác gi đã điu tra nhng vn đ thc nghim đ nghiên cu.  làm nh
vy, tác gi c tính các mi quan h lâu dài nng đng gia đu t công,
tng trng kinh t, đu t t nhân và tiêu dùng công trong ba nc ông Á
trong giai đon 1971-2000. Hn na, tác gi c tính bt k mi quan h
nhân qu gia đu t công và tng trng kinh t bng cách s dng Granger-
nhân qu, th nghim trên bng điu khin d liu và d liu ca tng quc
gia là tt.
Nghiên cu đã gii quyt mt vn đ quan trng: c th là, tác đng
nng đng ca đu t công đi vi tng trng kinh t trong mt bng điu
khin ca các nc ông Á.
Nhng tin đ ca nghiên cu này là chi tiêu công có th đóng góp vào
tng trng kinh t theo nhng cách khác nhau.  khám phá điu này, tác
17


gi s dng mt lot các k thut kinh t. Phân tích cho thy c đu t công
và đu t t nhân và tiêu dùng công có tác đng lâu dài nng đng đi vi
tng trng kinh t, trong tt c các quc gia ca mu và trong bng điu
khin ca các nc mu.
Bng phân tích quan h nhân qu cho thy không có bng chng v
mi quan h nhân qu gia các bin tho lun, và các gi thuyt quan h nhân
qu không đng nht cho thy rng kt qu là quan h nhân qu không hoàn
toàn đng nht ca mt mu nh ca các nc ông Á. Kt qu ca các xét
nghim chun đoán và n đnh cho thy rng mô hình đã thông qua tt c các
xét nghim chun đoán.
1.2.4. Mi quan h gia đu t công và đu t t nhân
u t công to ra hiu ng thúc đy hay chèn ln đu t khu vc t
nhân? Trng phái tân c đin cho rng m rng đu t công có th ci thin
môi trng đu t và gim chi phí đu t ca khu vc t nhân bng vic ci
thin c s h tng, ci thin cht lng và cung cp ngun nhân lc. Trong
điu kin nn kinh t hot đng di mc tim nng, s gia tng tng cu t
m rng đu t công s thúc đy đu t khu vc t nhân (IMF, 2007). Nu lý
thuyt này đúng thì có th khng đnh đu t công h tr cho đu t khu vc
t nhân. iu này có ngha là đu t công to ra hiu ng thúc đy đi vi
đu t khu vc t nhân. Tuy nhiên, đu t công cng có th gây ra hiu ng
chèn ln đu t khu vc t nhân. Hiu ng chèn ln có th xy ra thông qua
ba kênh (IMF, 2007). Mt là, nn kinh t hot đng  mc toàn dng, đu t
công đc tài tr bng tng thu và vay n trong nc s làm khan him
ngun vn đu t ca khu vc t nhân. Hai là, chi tiêu chính ph gia tng
đc tài tr thông qua vay n t h thng tài chính hoc phát hành trái phiu
trên th trng vn có th dn đn làm gim tín dng cung cp cho khu vc
t nhân và đy lãi sut th trng gia tng. Tt c không khuyn khích đu t

×