Tải bản đầy đủ (.pdf) (92 trang)

Mối quan hệ giữa ý kiến kiểm soát và tính bền vững của lợi nhuận bằng chứng thực nghiệm từ các công ty niêm yết tại việt nam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1001.87 KB, 92 trang )



B GIÁO DCăVĨăĨOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH



HUNH THIÊN THO



MI QUAN H GIA Ý KIN KIM TOÁN VÀ TÍNH BN
VNG CA LI NHUN ậ BNG CHNG THC NGHIM
T CÁC CÔNG TY NIÊM YT TI VIT NAM


LUNăVNăTHCăS KINH T



Tp. H Chí Minh - Nmă2015


TRANG BÌA PH
B GIÁO DCăVĨăĨOăTO
TRNGăI HC KINH T TP. H CHÍ MINH

HUNH THIÊN THO

MI QUAN H GIA Ý KIN KIM TOÁN VÀ TÍNH BN
VNG CA LI NHUN ậ BNG CHNG THC NGHIM


T CÁC CÔNG TY NIÊM YT TI VIT NAM

Chuyên ngành: K toán
Mã s: 60340301
LUNăVNăTHCăSăKINHăT

NGIăHNG DN KHOA HC:
TS. NGUYNăÌNHăHỐNG


Tp. H Chí Minh - Nmă2015


LIăCAMăOAN
Tác gi xin cam đoan lun vn thc s kinh t “Mi quan h gia ý kin kim toán và
tính bn vng ca li nhun – Bng chng thc nghim t các công ty niêm yt ti Vit
Nam” là công trình nghiên cu ca riêng tác gi, vi s h tr t ngi hng dn khoa
hc là TS. Nguyn ình Hùng. Ni dung, kt qu nghiên cu trong lun vn nƠy lƠ hoƠn
toàn trung thc và da theo s liu thu thp đc. Các tài liu, đon trích dn đc s
dng trong lun vn đu đc dn ngun vƠ có đ chính xác cao nht trong phm vi hiu
bit ca tác gi.
Tp. H Chí Minh, tháng 5 nm 2015
Tác gi lunăvn


Hunh Thiên Tho



MC LC

TRANG BÌA PH
1
LIăCAMăOAN
2
MC LC
3
DANH MC CÁC CH VIT TT
5
DANH MC CÁC BNG
6
CHNGă1:ăGII THIU 1
1.1 Lý do nghiên cu 1
1.2 Mc tiêu và câu hi nghiên cu 2
1.3 i tng và phm vi nghiên cu 3
1.4 Phng pháp nghiên cu 3
1.5 Ý ngha ca nghiên cu 3
1.6 B cc ca nghiên cu 4
CHNGă2:ăTNG QUAN V CăS LÝ THUYT VÀ CÁC NGHIÊN CU
CịăLIểNăQUANăTRCăỂY 6
2.1 C s lý thuyt 6
2.1.1 C s lý thuyt v kim toán báo cáo tài chính và ý kin kim toán 6
2.1.1.1 Khái nim và vai trò ca báo cáo kim toán v báo cáo tài chính 6
2.1.1.2 Các loi ý kin ca Báo cáo kim toán 7
2.1.2 C s lý thuyt v li nhun và nhng thuc tính đi din cho cht lng
li nhun 13
2.2 Tng quan các nghiên cu có liên quan trc đơy 21


2.2.1 nh hng ca báo cáo kim toán đn th trng chng khoán 21
2.2.2 Mi quan h gia ý kin kim toán và các thuc tính đc trng cho cht

lng li nhun 23
2.3 Gi thuyt nghiên cu 30
CHNGă3:ăPHNGăPHỄPăNGHIểNăCU 33
3.1 Mô hình và bin nghiên cu 33
3.2 La chn mu và thu thp d liu nghiên cu 42
3.2.1 La chn mu 42
3.2.2 Thu thp d liu 43
3.3 Phng pháp đnh lng 45
CHNGă4:ăKT QU NGHIÊN CU 46
4.1 Thng kê mô t 46
4.2 Ma trn h s tng quan gia các bin 51
4.3 Phân tích hi quy 54
CHNGă5:ăKT LUN 59
5.1. Kt lun 59
5.2. Hn ch ca bài nghiên cu vƠ đ xut hng nghiên cu tip theo 60
5.2.1. Hn ch ca bài nghiên cu 60
5.2.2.  xut hng nghiên cu tip theo 61
TÀI LIU THAM KHO
62
PH LC
71



DANH MC CÁC CH VIT TT
HNX Sàn giao dch chng khoán Hà Ni
HOSE Sàn giao dch chng khoán Thành ph H Chí Minh
ISA Chun mc kim toán quc t
OLS Phng pháp bình thng bé nht
VSA Chun mc kim toán Vit Nam




DANH MC CÁC BNG
Bng Trang
Bng 3.1: Bng tóm tt bin 39
Bng 4.1: S lng ý kin kim toán trong giai đon nghiên cu 46
Bng 4.2: S lng ý kin kim toán điu chnh trong giai đon nghiên cu 46
Bng 4.3: Bng phơn tích phng sai ý kin kim toán gia 2 sàn HOSE và
HNX 47
Bng 4.4: Bng thng kê mô t các bin ca dng ý kin chp nhn toàn phn 48
Bng 4.5: Bng thng kê mô t các bin ca dng ý kin kim toán điu chnh 48
Bng 4.6: Bng thng kê mô t các bin ca loi ý kin chp nhn toàn phn có đon
nhn mnh 50
Bng 4.7: Bng thng kê mô t các bin ca loi ý kin kim toán ngoi tr 50
Bng 4.8: Ma trn h s tng quan 53
Bng 4.9: Kt qu hi quy mô hình 1 54
Bng 4.10: Kt qu hi quy mô hình 2 56

1


CHNGă1:ăGII THIU
1.1 Lý do nghiên cu
Vit Nam là mt trong nhng nc đang phát trin, th trng chng khoán có vai
trò quan trng trong vic thúc đy tin b vƠ phát trin kinh t. Th trng chng khoán
Vit Nam luôn đc xem là mt kênh quan trng đ thu hút vn đu t trong vƠ ngoƠi
nc cho nn kinh t; đng thi cng lƠ ni luơn chuyn các ngun vn đu t giúp nâng
cao nng lc qun tr và kh nng s dng vn hiu qu ca doanh nghip.
Báo cáo tài chính là mt trong nhng ngun thông tin quan trng hƠng đu cho vic

la chn mt doanh nghip đ đu t trên th trng chng khoán. Nhng lý thuyt đi
din li ch ra rng gia các nhà qun lý và các đi tng có liên quan (Stakeholder) luôn
có s mâu thun li ích. Do đó, nó lƠm cho các đi tng có liên quan m h đi vi các
con s vƠ d liu đc trình bƠy trong báo cáo tƠi chính.  loi b nghi ng hoc s
không rõ rƠng nƠy vƠ đ lƠm cho báo cáo tƠi chính đáng tin cy hn, cn phi có xác
nhn ca kim toán đc lp. Theo thông t s 52/2012/TT-BTC hng dn v vic công
b thông tin trên th trng chng khoán, doanh nghip niêm yt phi công b báo cáo
tƠi chính nm, báo cáo tƠi chính bán niên (6 tháng đu nm) đư đc kim toán. Doanh
nghip niêm yt phi đng ti toƠn vn báo cáo kim toán tƠi chính nm, trên mt s t
báo có phm vi phát hƠnh toƠn quc, kèm theo đa ch trang thông tin đin t ca doanh
nghip có đng ti báo cáo tƠi chính đ nhƠ đu t tham kho.
Nh vy, đ đm bo li ích cho nhng ngi s dng báo cáo tƠi chính đc bit là
các nhƠ đu t, pháp lut quy đnh là thông tin v báo cáo tài chính do doanh nghip
niêm yt công b phi đc kim toán bi các t chc kim toán đc lp. Tuy vy,
khong cách mong đi gia ngi s dng báo cáo vƠ dch v kim toán trên thc t vn
luôn tn ti. Ngi s dng luôn k vng báo cáo kim toán lƠ mt s đm bo tuyt đi
v tình hình tƠi chính ca doanh nghip. H cho rng báo cáo tƠi chính đư đc kim
toán phi chính xác. Nhng kim toán lƠ công vic có nhng hn ch tim tƠng nh
2


thông tin k toán không th chính xác do nhng c tính k toán; nu doanh nghip c
tình gian ln, giu thông tin, lƠm gi chng t thì kim toán viên s khó phát hin ra hoc
công vic vƠ thi gian kim toán c̀n ph thuc vƠo mc phí… vi nhng hn ch vn
có nh vy, dch v kim toán ch cung cp mt mc đm bo hp lý. Do đó, báo cáo
kim toán có thc s hu ích trong vic giúp các nhƠ đu t đa ra các quyt đnh kinh
t hay không là vn đ đang đc quan tâm hin nay. Tuy nhiên,  Vit Nam vn cha
có nhiu nghiên cu đnh lng v vn đ này nên tác gi quyt đnh thc hin đ tài
ắMi quan h gia ý kin kim toán và tính bn vng ca li nhun – Bng chng thc
nghim t các công ty niêm yt ti Vit Nam” vi hy vng s cung cp đc bng chng

thc nghim v s hu ích ca báo cáo kim toán ti Vit Nam, thông qua vic kim
đnh mi quan h gia ý kin kim toán vi mt thuc tính rt đc mong đi  li
nhun là tính bn vng ca li nhun (earning persistence).
1.2 Mc tiêu và câu hi nghiên cu
Nghiên cu nƠy đc thc hin vi mc tiêu là cung cp bng chng thc nghim v
mi quan h gia ý kin kim toán và tính bn vng ca li nhun cho các công ty niêm
yt trên th trng chng khoán Vit Nam. Theo chun mc kim toán, các loi ý kin
kim toán đc đa ra tùy thuc vào tng trng hp c th. Nhng trng hp này có
tính cht và mc đ nghiêm trng khác nhau nên nó s gây ra nhng tác đng khác nhau
đn cht lng li nhun. Do đó, bài nghiên cu k vng rng các công ty nhn các loi
ý kin kim toán khác nhau s có mc đ bn vng trong li nhun khác nhau, c th:
công ty nào nhn các loi ý kin kim toán đc đa ra cho nhng tình hung có tính
cht càng nghiêm trng và mc đ nh hng càng ln thì công ty đó có mc đ bn
vng trong li nhun càng thp.
T đó, các cơu hi nghiên cu đc đnh ra nh sau:
Th nht, mc đ bn vng ca li nhun có khác nhau gia nhng công ty nhn ý
kin chp nhn toàn phn và ý kin kim toán điu chnh hay không. C th hn, li
3


nhun li nhun ca công ty nhn ý kin kim toán điu chnh có ít bn vng hn li
nhun ca công ty nhn ý kin chp nhn toàn phn hay không.
Th hai, mc đ bn vng ca li nhun có khác nhau gia các loi ý kin kim toán
điu chnh c th hay không.
 đn gin hóa t ng, tác gi s dng thut ng ắý kin kim toán điu chnh”
(dch t ắmodified audit opinion” trong ISA 705) dùng đ thay th cho ắý kin kim toán
không phi là ý kin chp nhn toàn phn” đc quy đnh trong VSA 705 hin hành.
Thut ng này ch đc s dng trong phm vi bài nghiên cu ca tác gi.
1.3 iătng và phm vi nghiên cu
i tng nghiên cu là mi quan h gia các loi ý kin kim toán và tính bn vng

trong li nhun ca các công ty niêm yt trên th trng chng khoán Vit Nam.
Phm vi nghiên cu là các công ty phi tài chính đc niêm yt trên hai sàn giao dch
chng khoán thành ph H Chí Minh (HOSE) và Hà Ni (HNX) t nm 2009 tr v
trc và còn giao dch đn ht nm 2013.
1.4 Phngăphápănghiênăcu
 thc hin mc tiêu nghiên cu đư nêu, tác gi đư s dng phng pháp nghiên
cu đnh lng theo quy trình: sau khi thu thp đy đ d liu ca các công ty niêm yt
trên sàn chng khoán t 2009 đn 2013, thông qua vic s dng công c Eview vi mô
hình hi quy OLS, tác gi trình bày vƠ đánh giá kt qu hi quy thu đc v mi quan
h gia ý kin kim toán và tính bn vng trong li nhun ca các công ty niêm yt ti
Vit Nam.
1.5 ụănghaăca nghiên cu
V mt lý lun:
4


H thng hóa và trình bày các kt qu nghiên cu trc đơy v giá tr ca báo cáo
kim toán và v mi quan h gia ý kin kim toán và tính bn vng trong li nhun.
V mt thc tin:
Bài vit này nghiên cu mt mu các công ty phi tài chính niêm yt trên sàn chng
khoán Vit Nam trong giai đon t 2009 ậ 2013, kim đnh mi quan h gia các loi ý
kin kim toán và tính bn vng trong li nhun ca các công ty. Kt qu kim đnh cho
thy các công ty nhn ý kin kim toán điu chnh s có li nhun nm sau gim hoc
nu có tng thì tng rt ít so vi nm nhn ý kin, trong khi đó li nhun nm sau ca
các công ty nhn ý kin chp nhn toàn phn li có xu hng tng đu đn, điu đó cho
thy kh nng duy trì li nhun ca nhng công ty nhn ý kin kim toán điu chnh thp
hn nhng công ty nhn ý kin chp nhn toàn phn. Nh vy, thông qua vic phn ánh
cht lng li nhun, báo cáo kim toán có th phn ánh phn nào tình hình tài chính
ca công ty. Do đó, tác gi hy vng bài nghiên cu có th góp phn cung cp bng chng
thc nghim v giá tr ca thông tin hàm cha trong các loi ý kin kim toán khác nhau

và qua đó khng đnh vai trò, s hu ích ca báo cáo kim toán cho nhng ngi hƠnh
ngh kim toán vƠ nhng ngi s dng báo cáo tƠi chính trong mt nn kinh t đang
phát trin nh Vit Nam.
1.6 B cc ca nghiên cu
B cc ca lun vn gm 5 chng:
CHNG 1: GII THIU
Gii thiu tng quan v đ tài nghiên cu: Nêu lý do chn đ tài; mc tiêu và câu hi
nghiên cu; đi tng và phm vi nghiên cu, phng pháp nghiên cu cng nh ý
ngha ca nghiên cu.
CHNG 2: TNG QUAN V C S LÝ THUYT VÀ CÁC NGHIÊN CU
THC NGHIM CÓ LIÊN QUAN TRC ÂY
5


Trình bƠy c s lý thuyt v báo cáo kim toán báo cáo tài chính, các dng ý kin
kim toán, các thuc tính đi din cho cht lng li nhun. Ngoài ra, tác gi còn tng
hp các bài nghiên cu trc đơy v giá tr ca báo cáo kim toán thông qua phn ng
ca th trng chng khoán và kh nng phn ánh cht lng li nhun ca các loi ý
kin kim toán khác nhau. Trên c s đó, tác gi đa ra nhng gi thuyt cho bài nghiên
cu.
CHNG 3: PHNG PHÁP NGHIÊN CU
Trình bày chi tit v phng pháp nghiên cu gm: mô hình nghiên cu và các bin
ca mô hình, điu kin và quy trình chn mu, cách thu thp ngun d liu đu vào, cách
xác đnh giá tr các bin vƠ các phng pháp đnh lng đc s dng đ phc v vic
nghiên cu.
CHNG 4: KT QU NGHIÊN CU
Trình bày kt qu k vng lý thuyt v mi quan h gia ý kin kim toán và tính
bn vng trong li nhun ca công ty sau đó tin hành so sánh và tho lun v kt qu
k vng lý thuyt vi kt qu đt đc t mô hình.
CHNG 5: KT LUN

Trình bày tóm tt các kt qu mà nghiên cu đt đc cùng vi các hn ch ca
nghiên cu và đ xut nhng hng nghiên cu tip theo.
6


CHNGă2:ăTNG QUAN V CăS LÝ THUYT VÀ CÁC NGHIÊN CU
CịăLIểNăQUANăTRCăÂY
2.1 Căs lý thuyt
2.1.1ăCăs lý thuyt v kim toán báo cáo tài chính và ý kin kim toán
2.1.1.1 Khái nim và vai trò ca báo cáo kim toán v báo cáo tài chính
ắKim toán lƠ quá trình thu thp vƠ đánh giá các bng chng v mt thông tin nhm
xác đnh vƠ báo cáo v s phù hp ca thông tin nƠy vi các tiêu chun đc thit lp.
Quá trình kim toán phi đc thc hin bi các kim toán viên đ nng lc vƠ đc lp.”
(Arens & cng s, 2013). Do đó tt c các cuc kim toán đu phi kt thúc bng mt
báo cáo đ xác nhn nhng thông tin đc kim toán lƠ có phù hp vi nhng chun
mc đư đc thit lp hay không.
Kim toán báo cáo tài chính là vic kim toán viên hành ngh, doanh nghip kim
toán, chi nhánh doanh nghip kim toán nc ngoài ti Vit Nam kim tra, đa ra ý kin
v tính trung thc và hp lý trên các khía cnh trng yu ca báo cáo tài chính ca đn
v đc kim toán theo quy đnh ca chun mc kim toán (Lut Kim toán đc lp s
67/2011/QH12).
Theo ISA 200, mc đích ca kim toán báo cáo tƠi chính lƠ lƠm tng đ tin cy ca
ngi s dng đi vi báo cáo tài chính, thông qua vic kim toán viên đa ra ý kin v
vic liu báo cáo tƠi chính có đc lp, trên các khía cnh trng yu, phù hp vi khuôn
kh v lp vƠ trình bƠy báo cáo tƠi chính đc áp dng hay không. i vi hu ht các
khuôn kh v lp và trình bày báo cáo tài chính cho mc đích chung, kim toán viên phi
đa ra ý kin v vic liu báo cáo tƠi chính có đc lp và trình bày trung thc và hp
lý, trên các khía cnh trng yu, phù hp vi khuôn kh v lp và trình bày báo cáo tài
chính đc áp dng hay không.
7



Nh vy, sau khi kt thúc vic kim toán, kim toán viên cn trình bày ý kin kim
toán mt cách rõ ràng bng vn bn, trong đó nêu rõ c s ca ý kin đó. Vn bn đó
chính là báo cáo kim toán. Theo VSA 700 trc đơy, báo cáo kim toán v báo cáo tài
chính là loi báo cáo bng vn bn do kim toán viên và công ty kim toán lp vƠ công
b đ nêu rõ ý kin chính thc ca mình v báo cáo tài chính ca mt đn v đư đc
kim toán.
Salehi và Abedini (2008) cho rng báo cáo kim toán là mt phng tin truyn thông
gia kim toán viên vƠ ngi s dng báo cáo tài chính, nó cho thy phn quan trng
nht ca hot đng kim toán và th hin kt qu ca vic đánh giá báo cáo tƠi chính đn
ngi s dng. i vi kim toán viên, báo cáo kim toán là tài liu trình bày các kt
lun sau cùng v báo cáo tƠi chính đc kim toán, nên nó phi đúc kt đc toàn b
công vic mà h đư tin hƠnh. i vi công chúng, báo cáo kim toán là sn phm cui
cùng quan sát đc t mt quá trình không th quan sát nên nó cha thông tin ct yu
cho nhng ngi s dng báo cáo tài chính đ đa ra nhng quyt đnh kinh t (Butler
và cng s, 2004).
2.1.1.2 Các loi ý kin ca Báo cáo kim toán
Nhm mc tiêu hng đn hòa hp và hi t vi quc t trong lnh vc k toán và
kim toán, B Tài chính ban hành 37 chun mc kim toán Vit Nam mi kèm theo
Thông t s 214/2012/TT-BTC ngày 06 tháng 12 và có hiu lc thi hành t ngày
01/01/2014. Tuy nhiên, phm vi nghiên cu ca tác gi là các công ty niêm yt trên sàn
chng khoán t 2009 ậ 2013 nên báo cáo kim toán đc thu thp cho bài nghiên cu
chu s chi phi ca chun mc kim toán trc đơy. Phn này trình bày các loi ý kin
ca báo cáo kim toán theo hai h thng chun mc kim toán:
Chun mc kim toán Vit Nam trc đây (Ban hành và công b theo Quyt đnh
120/1999/Q-BTC ngày 27 tháng 09 nm 1999 ca B trng B Tài chính và
ht hiu lc thi hành k t ngày 01/01/2014)
8



Theo đon 34 VSA 700 trc đơy, cn c kt qu kim toán, kim toán viên đa ra
mt trong các loi ý kin v báo cáo tƠi chính, nh sau:
- Ý kin chp nhn toàn phn;
- Ý kin chp nhn tng phn;
- Ý kin t chi (hoc ý kin không th đa ra ý kin);
- Ý kin không chp nhn (hoc ý kin trái ngc);
i vi nhng báo cáo tƠi chính đư phn ánh trung thc và hp lý trên các khía cnh
trng yu tình hình tài chính ca đn v đc kim toán, và phù hp vi chun mc và
ch đ k toán Vit Nam hin hành, kim toán viên đa ra ý kin chp nhn toàn phn.
Kim toán viên không th đa ra ý kin chp nhn toàn phn trong trng hp xy
ra mt trong các tình hung có th nh hng trng yu đn báo cáo tƠi chính, nh:
- Phm vi công vic kim toán b gii hn;
- Bt đng ý kin vi ban giám đc;
- Tình hung cha rõ rƠng.
a) Trong trng hp kim toán viên không th thu thp đy đ và thích hp các bng
chng kim toán và không thc hin đc th tc thay th phù hp, nu nh hng ca
vic gii hn phm vi kim toán nêu trên đc xem là trng yu nhng:
+ cha nh hng đn tng th báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin
chp nhn tng phn dng ngoi tr (do gii hn phm vi kim toán);
+ nh hng đn tng th báo cáo tài chính thì kim toán viên xem xét đ đa ra ý
kin t chi (ý kin không th đa ra ý kin).
b) Trong trng hp kim toán viên vƠ ban giám đc bt đng ý kin v vic la
chn, áp dng chun mc và ch đ k toán hoc v s không phù hp ca các thông tin
9


ghi trong báo cáo tài chính hoc phn thuyt minh báo cáo tài chính dn đn sai lch
trng yu nhng:
+ cha nh hng đn tng th báo cáo tài chính thì kim toán vic đa ra ý kin

chp nhn tng phn dng ngoi tr (do không thng nht vi ban giám đc)
+ nh hng đn tng th báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin không
chp nhn.
c) i vi trng hp tn ti s kin không chc chn xy ra trong tng lai, nm
ngoài kh nng kim soát ca đn v đc kim toán và kim toán viên, nu s kin đó
đc xem là có nh hng trng yu đn báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý
kin chp nhn tng phn dng tùy thuc vào.
Bên cnh vic đa ra ý kin v báo cáo tài chính, kim toán viên cng có th trình
bƠy đon nhn mnh v mt s yu t nh hng không trng yu đn báo cáo tài chính
nhng không lƠm thay đi ý kin ca kim toán viên. Các vn đ thng đc kim toán
viên lu ý lƠ khi thông tin đính kèm vi báo cáo tài chính không nht quán vi báo cáo
tài chính, hoc khi khách hàng còn tn ti yu t không chc chn trng yu liên quan
đn các s kin hoc điu kin gây ra nghi ng v gi đnh hot đng liên tc và thông
tin nƠy đư đc công b đy đ trong phn thuyt minh báo cáo tài chính…
Chun mc kim toán Vit Nam hin hành (Ban hành kèm theo Thông t s
214/2012/TT-BTC ngày 06 tháng 12 nm 2012 ca B Tài chính và
có hiu lc
thi hành k t ngày 01/01/2014
)
Chun mc kim toán hin hành gm 37 chun mc, trong đó có ba chun mc quy
đnh v báo cáo kim toán và ý kin kim toán:
- VSA 700: Hình thành ý kin kim toán và báo cáo kim toán v báo cáo tài chính.
- VSA 705: Ý kin kim toán không phi là ý kin chp nhn toàn phn
10


- VSA 706: on ắVn đ cn nhn mnh” vƠ ắVn đ khác” trong báo cáo kim
toán v báo cáo tài chính.
VAS 700 hin hƠnh quy đnh ý kin kim toán gm hai dng:
́ kin chp nhn toàn phn khi kim toán viên kt lun rng báo cáo tƠi chính đc

lp, trên các khía cnh trng yu, phù hp vi khuôn kh v lp và trình bày báo cáo tài
chính đc áp dng.
Ý kin không phi là ý kin chp nhn toàn phn trong báo cáo kim toán đc đa
ra trong các trng hp:
- Phm vi công vic kim toán b gii hn;
- Kim toán viên kt lun rng báo cáo tƠi chính, xét trên phng din tng th, vn
còn sai sót trng yu.
a) Trong trng hp kim toán viên không th thu thp đc đy đ bng chng kim
toán thích hp đ lƠm c s đa ra ý kin kim toán, nhng kim toán viên kt lun rng
nhng nh hng có th có ca các sai sót cha đc phát hin (nu có) có th là trng
yu nhng:
+ không lan ta đi vi báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin kim toán
ngoi tr.
+ lan ta đi vi bo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin t chi. Trong mt
s rt ít trng hp liên quan đn nhiu yu t không chc chn, kim toán viên phi t
chi đa ra ý kin khi mc dù đư thu thp đc đy đ bng chng kim toán thích hp
liên quan đn tng yu t không chc chn riêng bit nhng kim toán viên vn kt lun
rng không th đa ra ý kin kim toán v báo cáo tài chính do nhng nh hng tng
tác có th có ca nhng yu t không chc chn và nhng nh hng ly k ca nhng
yu t nƠy đn báo cáo tài chính.
11


b) Trong trng hp kim toán viên kt lun là các sai sót, xét riêng l hay tng hp
li, có nh hng trng yu nhng:
+ không lan ta đi vi báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin kim toán
ngoi tr.
+ lan ta đi vi báo cáo tài chính thì kim toán viên đa ra ý kin kim toán trái
ngc.
Nu kim toán viên thy cn phi thu hút s chú ý ca ngi s dng đi vi mt

vn đ đư đc trình bày hoc thuyt minh trong báo cáo tƠi chính, mƠ theo xét đoán ca
kim toán viên, vn đ đó lƠ đc bit quan trng đ ngi s dng hiu đc báo cáo tài
chính thì kim toán viên phi trình bƠy thêm đon ắVn đ cn nhn mnh” trong báo
cáo kim toán, đ th hin là kim toán viên đư thu thp đy đ bng chng kim toán
thích hp cho thy vn đ đó không b sai sót trng yu trong báo cáo tƠi chính. on
ắVn đ cn nhn mnh” ch đc đ cp đn các thông tin đư đc trình bày hoc thuyt
minh trong báo cáo tài chính đ không làm gim tính hu hiu ca nó nh:
 S không chc chn liên quan ti kt qu trong tng lai ca các v kin tng hoc
các quyt đnh ca c quan qun lý;
 Vic áp dng mt chun mc k toán mi trc ngày có hiu lc (nu đc phép)
mà vic áp dng đó có nh hng lan ta đi vi báo cáo tài chính;
 Mt bin c ln đư nh hng hoc tip tc có nh hng đáng k đn tình hình tài
chính ca đn v.
Nu kim toán viên thy cn phi trao đi v mt vn đ khác ngoài các vn đ đư
đc trình bày hoc thuyt minh trong báo cáo tƠi chính, mƠ theo xét đoán ca kim toán
viên, vn đ khác đó lƠ thích hp đ ngi s dng hiu rõ hn v cuc kim toán, v
trách nhim ca kim toán viên hoc v báo cáo kim toán, đng thi pháp lut và các
12


quy đnh cng không cm vic này thì kim toán viên phi trình bày v vn đ đó trong
báo cáo kim toán, vi tiêu đ ắVn đ khác” hoc ắCác vn đ khác”.
So sánh hai h thng chun mc này v phng din ý kin kim toán, ta thy có hai
thay đi c bn:
- Th nht, chun mc kim toán Vit Nam hin hành gp ý kin ngoi tr, ý kin
không chp nhn và ý kin t chi đa ra ý kin thành dng ý kin không phi là ý kin
chp nhn toàn phn. Nh vy chun mc kim toán Vit Nam hin hành phân loi ý
kin kim toán thành hai loi chính là ý kin kim toán chp nhn toàn phn và ý kin
kim toán không phi là ý kin chp nhn toàn phn.
- Th hai, khi có yu t trng yu nhng không chc chn liên quan đn s kin có

th xy ra trong tng lai, nm ngoài kh nng kim soát ca đn v và kim toán viên
thì kim toán viên đa ra ý kin có đon nhn mnh thay vì ý kin chp nhn tng phn
dng tùy thuc vƠo. Nh vy, chun mc kim toán hin hƠnh đư loi b ý kin chp
nhn tng phn dng tùy thuc vào so vi chun mc c. S d có s loi b này là vì
các x lý k toán cho nhng yu t không chc chn đư đc quy đnh trong VAS 18 ậ
Các khon d phòng, tài sn và n tim tàng. Nu doanh nghip áp dng đúng theo chun
mc thì kim toán viên không cn đa ra ý kin ngoi tr dng tùy thuc vào na.
Tóm li, đ kim đnh mi quan h gia các loi ý kin kim toán vi tính bn vng
trong li nhun, tác gi chia các loi ý kin kim toán đc ban hƠnh trong giai đon
2009 ậ 2012 theo VSA 700 trc đơy thƠnh hai loi ý kin kim toán chính ging nh
VSA 700 hin hành là ý kin chp nhn toàn phn và ý kin không phi là ý kin chp
nhn toàn phn (đc thay th bng thut ng ý kin kim toán điu chnh). Nh vy, ý
kin kim toán điu chnh trong phm vi bài nghiên cu s bao gm ý kin chp nhn
tng phn, ý kin không chp nhn và ý kin t chi. Ngoài ra, ý kin chp nhn toàn
vi đon nhn mnh cng đc xp vào nhóm ý kin kim toán điu chnh đ tách bit
vi ý kin chp nhn toàn phn. Mc dù đơy không phi là cách phân loi chính thc
13


theo nh quy đnh ca chun mc kim toán quc t cng nh Vit Nam nhng cách
phân loi này thng đc s dng trong nhiu nghiên cu (Butler và cng s, 2004;
Lin và cng s, 2011; Vichitsarawong và Pornupatham, 2015). Các nghiên cu phân loi
ý kin chp nhn toàn phn vi đon nhn mnh nh mt dng điu chnh vi hàm ý là
ý kin kim toán chp nhn toàn phn đc xem là ý kin chun hoc ắhoàn ho” (clean
opinion) và bt c mt s khác bit nào so vi ý kin chun, k c đon nhn mnh, cng
đc xem nh lƠ điu chnh.
2.1.2 C s lý thuyt v li nhun và nhng thuc tính đi din cho chtălng li
nhun
Mt mng đ tài ln trong nghiên cu k toán là cung cp bng chng v vn đ li
nhun hu ích nh th nào cho vic ra các quyt đnh kinh t ca nhiu đi tng s

dng khác nhau. Các câu hi v s hu ích ca li nhun có tm quan trng không ch
vi nhng ngi s dng thông tin tài chính mà còn vi nhng ngi hành ngh, nhng
nhà qun lý và nhng nhà nghiên cu v k toán vì li nhun đc đa s tin là khon
mc mang thông tin giá tr nht đc cung cp trong báo cáo tài chính (Lev, 1989). Ch
tiêu li nhun thng đc s dng bi nhng chuyên gia phân tích t s đ xác đnh
nng lc quá kh, hin ti vƠ tng lai ca doanh nghip trong vic gia tng giá tr cho
c đông. Doanh nghip s khó tn ti trong điu kin li nhun liên tc thp hay thm
chí là âm. Hn na, li nhun ly k ln là ngun lc thit yu cho tim nng tng trng
ca mt doanh nghip. Bng nhng nghiên cu thc nghim ca mình, Biddle và cng
s (1995), Liu và cng s (2002), Francis và cng s (2003) cng khng đnh rng li
nhun là ngun thông tin đc trng nht v mt doanh nghip mƠ các nhƠ đu t tin
tng vƠo nó hn bt k nhng thc đo tng hp nào khác v kt qu hot đng nh
c tc, dòng tin
Tóm li, li nhun đc xem là thông tin quan trng nht trong báo cáo tài chính nên
cht lng li nhun cng lƠ yu t quan trng đi vi nhng quyt đnh đu t. Mt
14


doanh nghip có li nhun cao cha hn đư tt hn mt doanh nghip có li nhun tuy
thp hn nhng tng trng n đnh hn qua các k vì điu đó cho thy li nhunp ca
doanh nghip nƠy đc kim soát và duy trì tt hn. Nhng khon li nhun đt đc t
kt qu ca s may mn s không bao gi là mt la chn đ đu t. Nh vy li nhun
cao rõ ràng là không quan trng bng li nhun có cht lng cao.
Schipper và Vincent (2003) cho rng tm quan trng ca cht lng li nhun có th
đc gii thích da vào ba quan đim ca: nhà đu t, ngi s dng các thông tin tài
chính và ngi thit lp chun mc k toán:
+ T quan đim ca nhà đu t: cht lng li nhun cung cp mt tín hiu cho s
phân b ngun lc. Cht lng li nhun thp là điu không đc mong đi vì chúng
làm gim tng trng kinh t do phân b sai vn.
+ T quan đim ca ngi s dng các thông tin tài chính: li nhun thng đc s

dng trong các tha thun khen thng và trong các kh c vay. li nhun phóng đi
s đc s dng nh mt ch s đo lng thành qu qun lý, t đó dn đn vic khen
thng vt mc cho các nhà qun lý. Ngoài ra, li nhun phóng đi có th che giu kh
nng thanh toán đang xu dn ca doanh nghip, dn đn sai lm ca các ch n khi tip
tc cho doanh nghip vay vn.
+ Cui cùng t quan đim ca nhng ngi thit lp chun mc k toán: luôn tìm
kim thông tin phn hi liu rng các chun mc k toán có hiu qu hay không và h
có xu hng tp trung vào kt qu đu ra, trong đó có vic báo cáo li nhun.
 đáp ng nhu cu ln v vn và chi tiêu cho hot đng kinh doanh, mt công ty
không th ch da trên ngun lc ni b hoc các khon n đ tài tr cho các hot đng
Vì vy, công ty cn phi tng vn theo hình thc c phn. Vn c phn cƠng tng thì dn
đn càng có nhiu c đông. Healy và Palepu (1993) ch ra rng mc đ đa dng s hu
càng cao s to ra mc đ thông tin bt cân xng càng cao. Vì vy nhà qun lý không
th đáp ng nhu cu ca tt c nhng ngi s dng báo cáo tài chính, vn đ này s làm
15


gia tng mc đ ph thuc vào thông tin k toán. Do đó, vai trò ca cht lng li nhun
tr nên cn thit và mc đ quan trng ca nó có th đt lên trc bt k s ph thuc
vào các thông tin k toán đc công b nào.
Tuy nhiên, đn nay đnh ngha v cht lng li nhun vn cha đc thng nht
mc dù s lng nghiên cu v ch đ này là rt đáng k. Cht lng li nhun đc
cho là mc đ mà li nhun đc báo cáo phn ánh đc thc trng kinh t ca mt
công ty. Theo Healy và Wahlen (1999), báo cáo tài chính s kém hu ích dn đn vic
phân b ngun lc không hiu qu khi li nhun k toán đc báo cáo không phn ánh
thc trng kinh t ca các hot đng tài chính ca công ty trong sut giai đon báo cáo.
Hoc theo Lang và cng s (2003), li nhun đc đánh giá lƠ cht lng nu li nhun
có đc đim là ít b nhà qun tr điu chnh, ghi nhn kp thi nhng thông tin xu ca
th trng và có mi liên h cht ch vi giá c phiu. Dechow và Schrand (2004) thì
cho rng li nhun có cht lng cao là phi phn ánh kt qu hot đng hin ti ca

công ty và là mt ch báo tt cho kt qu hot đng trong tng lai. ó cng phi là mt
thc đo hu ích trong vic đánh giá giá tr công ty.
Tóm li, cht lng li nhun vn cha có đnh ngha rõ rƠng nhng theo các nghiên
cu trc đơy, nu li nhun th hin đc mt s thuc tính nht đnh mƠ nhƠ đu t
mong mun có đc  li nhun thì li nhun đc xem là có cht lng. Có by thuc
tính đi din cho cht lng li nhun gm:

16


1. Cht lng dn tích (accrual quality)
2. Tính bn vng (persistence)
3. Kh nng d báo (predictability)
4. Tính n đnh (smoothness)
5. Kh nng phn ánh xác thc giá tr (value relevance)
6. Tính kp thi (timeliness)
7. Tính thn trng (conservatism)
By thuc tính nƠy đc phân loi làm hai nhóm da theo c s k toán (accounting-
based) hoc c s th trng (market-based). Bn thuc tính đu tiên là theo c s k
toán vì các thuc tính này có th đo lng đc da vào s liu trên s k toán. Ba thuc
tính còn li đc đo lng da trên mi tng quan gia li nhun theo s k toán và
giá tr th trng; vì vy nhóm sau đc gi là thuc tính da trên c s th trng
(Francis và cng s, 2003).
+ Cht lng dn tích (accrual quality): Hu ht các nhà nghiên cu đu chp nhn
rng li nhun đc báo cáo lƠ đi din tt nht cho li nhun kinh t; trong khi đó li
nhun kinh t li là li nhun phn ánh hiu qu hot đng tht s ca công ty (Choi và
Jeter, 1992).  đánh giá mc đ mà li nhun đc báo cáo ắgn” vi li nhun kinh
t nh th nào thì dòng tin t các hot đng kinh doanh đc s dng lƠm thc đo
thay th cho li nhun kinh t, bi vì li nhun kinh t là mt đi lng không quan sát
đc. Tuy nhiên thc đo nƠy cng không thc s hoàn ho là bi vì li nhun đc báo

cáo và dòng tin t các hot đng kinh doanh s khác nhau do c s dn tích (cha k
đn khu hao, phân b…). Vì vy, rt nhiu nhà nghiên cu tp trung vƠo đ ln và mc
đ bin đng ca các khon dn tích đ đánh giá cht lng ca li nhun. Theo đó, mt
vài nghiên cu (Harris và cng s, 2000; Penman, 2001; Francis và cng s, 2004) kt
lun rng nu tin chim t l ln trong li nhun đc báo cáo, thì đó lƠ biu th ca
cht lng li nhun đáng mong đi.
C s k toán
(accounting ậ based)
C s th trng
(market ậ based)
17


+ Tính bn vng (persistence): là mt thuc tính rt quan trng đi din cho cht
lng li nhun. Vì tính bn vng ca li nhun đc xem là tiêu chun đ đánh giá kh
nng duy trì li nhun ca mt doanh nghip, t đó nó s là mt ch báo tt cho d đoán
li nhun trong tng lai, nên tính bn vng luôn luôn đc các nhƠ đu t mong đi
(Penman và Zhang, 2002).
Lý thuyt đnh giá ch ra rng các nhƠ đu t dƠi hn đánh giá cao li nhun bn
vng. Li nhun bn vng ngha là li nhun chc chn có đc  tng lai, và thuc
tính này giúp cho li nhun đc đánh giá lƠ có cht lng cao vì nó cung cp đu vào
chính xác hn cho vic đnh giá dòng tin tng lai. Hn na, vì mc tiêu ca báo cáo
tài chính là trình bày các thông tin hu ích cho vic ra quyt đnh nên li nhun càng bn
vng thì cƠng đt đc tiêu chí hu ích ca báo cáo tài chính.
Mt s kt qu nghiên cu ca các tác gi (Kormendi và Lipe, 1987), (Collins và
Kothari, 1989), (Easton và Zmijewski, 1989) cung cp bng chng v mi quan h gia
li nhun bn vng và h s phn ng ca li nhun vi giá c phiu (earnings response
coefficient), kt qu cho thy rng các công ty có kh nng duy trì li nhun tt hn s
nhn đc phn ng mnh hn trong giá c phiu. Bên cnh đó cng có mt s nghiên
cu v s tng quan gia tính bn vng ca li nhun vi quyt đnh khen thng

(Baber và cng s, 1998), giá tr th trng trái phiu (Bhojraj và Swaminathan, 2007)
và s d đc ca báo cáo thng niên (Li, 2008) đ cho thy mc đ quan trng ca
thuc tính này.
+ Kh nng d báo (predictability): Lipe (1990) đnh ngha thuc tính này là kh
nng mƠ li nhun hin ti có th dùng đ d báo li nhun trong tng lai. Kh nng
d báo đc đánh giá cao bi nhng ngi tham gia th trng, đc bit là các nhà phân
tích tài chính. H cho rng đc tính này là mt thành phn quan trng trong vic đnh giá
công ty và d đoán li nhun, giá c phiu đ đa ra các đ xut mua bán c phiu. Các
nghiên cu cho thy nhng công ty mà có kh nng d báo li nhun thp luôn phi chu
18


chi phí đi vay cao hn; nguyên nhân là do s gii hn trong kh nng d báo li nhun
dn đn bt cân xng thông tin và ri ro cao hn. Nghiên cu ca Crabtree và Maher
(2005) cung cp thêm bng chng ch ra rng kh nng d báo li nhun ca mt công
ty t l nghch vi lãi trên trái phiu, và t l thun vi th hng ca trái phiu.
+ Tính n đnh (smoothness): Tính n đnh ca li nhun là mt thuc tính quan
trng, thuc tính này vn luôn nhn đc nhiu s quan tâm trong các tài liu k toán.
Trong nhiu nghiên cu, tính n đnh đc xem là la chn thuc v ban qun tr. Có
ngha lƠ, các nhà qun lý s chuyn li nhun trong nhng nm kinh doanh tt sang
nhng nm kinh doanh gp nhiu khó khn đ li nhun báo cáo không có quá nhiu
bin đng gia các nm (Copeland, 1968). Tuy nhiên, các nhà nghiên cu có hai cách
gii thích chính cho vic ắlàm phng” li nhun nh sau:
Mt mt, mt s nhà nghiên cu (Levitt, 1988; Bhattacharya và cng s, 2003) cho
rng vic ắlƠm phng” li nhun là c tình che giu thông tin. Theo cách nhìn này, nhng
ngi bên trong công ty s giu các hƠnh đng ca h và tránh s can thip ca bên
ngoƠi đ trc li riêng cho mình. Ví d, các nhà qun lý s ắlƠm phng” li nhun gia
các nm đ đt ch tiêu khen thng (Healy, 1985) và đm bo vic làm ca mình
(Fudenberg và Tirole, 1995, Arya và cng s, 1998). Phm Th Bích Vân (2013) cng
cho rng các doanh nghip n lc gim thiu s bin đng trong ch tiêu li nhun gia

các k k toán nhm gi giá c phiu đc n đnh hoc làm tng giá tr th trng ca
c phiu. Bi vì li nhun gia các k k toán bin đng ln đng ngha vi ri ro cao
khi đu t vƠo công ty đó, vì th, giá c phiu s rt giá so vi giá c phiu ca các công
ty có li nhun n đnh qua các k k toán. H qu là, nhà qun tr ca các doanh nghip
niêm yt có khuynh hng điu chnh li nhun (theo hng san bng) nhm đt đc
s n đnh v li nhun gia các k k toán đ đm bo li nhun bn vng trong dài
hn.

×