Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (75.87 KB, 3 trang )
Cảm nhận về Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới về quê - Hạ Tri Chương
Cũng giống như Lí Bạch, Hạ Tri Chương xa quê lập nghiệp từ bé nên trong lòng
ông luôn canh cánh nỗi nhớ nhà da diết. Bài thơ “Ngẫu nhiên viết nhân buổi mới
về quê” là tiếng lòng nghẹn ngào của ông sau bao nhiêu năm được đặt chân lên
mảnh đất quê nhà lúc tuổi đã xế chiều. Những tiếng thơ nhẹ nhàng nhưng da diết,
cứa sâu vào lòng người đọc nỗi niềm xót xa.
Đọc câu thơ đầu tiên, người đọc cảm nhận được thời gian đằng đằng mà tác giả rời
xa quê hương. Vìcon đường công danh mà Hạ Tri Chương đã phải bôn ba bên
ngoài, sống vật lộn nơi đất khách quê người chỉ mong tìm được một chỗ đứng
trong thiên hạ. Những năm tháng đó dù xa quê nhưng trong trái tim ông vẫn luôn
nhớ dung triền mien quê nhà, nơi đã nuôi dưỡng và làm nên con người của ông bây
giờ
Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi
(Khi đi trẻ, lúc về nhà)
Một câu thơ sử dụng phép tiểu đối đầy chua xót và nuối tiếc. Lúc còn trẻ tác giả đã
phải rời xa quê hương, khi đã có công danh sự nghiệp, đã có cuộc sống riêng tốt
đẹp thì tuổi cũng không trẻ nữa. Lúc đó ông mới không còn bất cứ mối lo nào nên
đã trở về quê hương tìm lại những gì thuộc về mình. Câu thơ như xát muối và
chính tác giả, và xát vào lòng người đọc niềm thương cảm sâu sắc nhất. Sự tài tình
của Hạ Tri Chương chính là sử dụng triệt để tính năng của phép tiểu đối để nhấn
mạnh quãng thời gian xa quê, cũng đồng thời nhấn mạnh trái tim ông vẫn luôn
hướng về cội nguồn.
Tấm lòng son của ông được thể hiện qua câu thơ thứ 2:
Hương âm vô cải, mấn tao tồi
(Giọng quê vẫn thế, tóc đà khác bao)
Đây là một lời khẳng định chăc nịch của ông về tấm lòng son sắt thủy chung dành
cho quê hương. Dù là xa quê bao lâu đi chăng nữa, dù là mái tóc giờ đã không còn
như trước, gió sương cuộc đời đã làm bạc phai thì “giọng quê” vẫn thế, vẫn là
giọng nói nơi đây, và nó thuộc về đây. Hơn nửa thế kỉ làm quan, tiếp xúc và va