Tải bản đầy đủ (.docx) (135 trang)

Luận văn giải tích malliavn và ứng dụng luận văn ths toán học

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.36 MB, 135 trang )

ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC TỰ NHIÊN
----------------------------

Bùi Hùng Cường

GIẢI TÍCH MALLIAVIN VÀ ỨNG DỤNG

Chuyên ngành: Lý thuyết xác suất và thống kê toán học
Mã số : 60 46 01 06

LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC

NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC: TS. NGUYỄN THỊNH

Hà Nội - 2015


ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC TỰ NHIÊN
----------------------------

Bùi Hùng Cường

GIẢI TÍCH MALLIAVIN VÀ ỨNG DỤNG

LUẬN VĂN THẠC SĨ KHOA HỌC

Hà Nội - 2015



M cl c
L i nói đ u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

iii

1 Cơng th c tích phân t ng ph n tr u tư ng
1.1

Trư ng h p m t chi u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

1

1.1.1

V n đ đ nh y . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

3

1.1.2

M t đ c a phân b

4

1.1.3
1.2

1

........................


Kỳ v ng có đi u ki n . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

8

Trư ng h p nhi u chi u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .

9

2 Gi i tích Malliavin Brown
2.1

12

Trư ng h p h u h n chi u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12
2.1.1

Các đ nh nghĩa và các tính ch t . . . . . . . . . . . . . . . . . . 12 2.1.2
Các toán t vi phân. Các tính ch t cơ b n . . . . . . . . . . . . 14

2.2

Trư ng h p vô h n chi u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 18
2.2.1

Mi n xác đ nh t p Domp(D) = D1,p

2.2.2

Mi n xác đ nh t p Domp(δ) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20 2.2.3


. . . . . . . . . . . . . . . 19
Các tính ch t .

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 20

2.3

2.2.4

Các ví d

. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 25

2.2.5

Công th c Clark - Ocone . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 30

2.2.6

Mi n xác đ nh t p Domp(L) . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 31

2.2.7

Công th c tích phân t ng ph n . . . . . . . . . . . . . . . . . . 33

Chuy n đ ng Brown nhi u chi u . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 34 2.4

hàm b c cao và các cơng th c tích phân t ng ph n . . . . . . 41 2.5
ch tán . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 44


i

Các đ o

Quá trình khu


2.6

Ph l c. Phân tích h n đ n Wiener (Wiener chaos decomposition) . . . 48

3 Áp d ng vào Tài chính
3.1

53

Cơng th c Clark - Ocone và danh m c đ u tư tái t o . . . . . . . . . . 53 3.2
Tính toán đ nh y . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 57
3.2.1

T p Delta . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 59 3.2.2

M t s ví

d khác . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 63
3.3

Kỳ v ng có đi u ki n . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 69
3.3.1


Th t c đư ng chéo và các công th c cơ b n . . . . . . . . . . . 69 3.3.2
Công th c đ a phương . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . 74

ii


L I NĨI Đ U
Gi i tích Malliavin đư c hình thành t nh ng năm 70 c a th k XX và đ n nh ng
năm 80, 90 m t lư ng kh ng l các công vi c đã đư c th c hi n trong lĩnh v c này. Lý thuy t
ph n l n đư c xây d ng trên tính tốn ng u nhiên Itơ nh m m c đích nghiên c u c u trúc
cũng như phân b c a không gian các hàm Wiener. Đ u tiên năm 1974, Malliavin đã
dùng tiêu chu n liên t c tuy t đ i đ ch ng minh r ng dư i đi u ki n Hormander phân b c a
q trình khu ch tán có m t đ m n và v i cách này ông đã ch ng minh đư c đ nh lý xác
su t Hormander. Sau đó ngư i ta đã dùng phương pháp gi i tích này trong nhi u bài
tốn khác nhau có liên quan t i q trình ng u nhiên. Cu i cùng ngư i ta đã tìm ra ng d
ng c a gi i tích Malliavin trong phương pháp s xác su t, ch y u trong lĩnh v c tốn tài
chính. Nh ng ng d ng này hơi khác nh ng phương pháp trư c đó b i cơng th c tích phân
t ng ph n trong gi i tích Malliavin đư c dùng đ gi i thích m t cách ch c ch n các v n đ
trong thu t toán phi tuy n.
B c c lu n văn g m ba chương :
Chương 1: "Cơng th c tích phân t ng ph n tr u tư ng ". Chương này nh m gi i thi u
cơng th c tích phân t ng ph n tr u tư ng. T đó ta đưa ra đư c nh ng k t qu quan tr ng
như : v n đ đ nh y, m t đ c a phân b và kỳ v ng có đi u ki n.
Chương 2: "Gi i tích Malliavin Brown". Chương này đưa ra các khái ni m v các hàm
đơn gi n, các quá trình đơn gi n, t các khái ni m này ngư i ta m i đưa ra đ nh nghĩa đ o
hàm Malliavin. Ti p theo đưa ra đ nh nghĩa tích phân Skorohod, m i quan h gi a tích
phân Skorohod v i tích phân Itơ, t m i quan h này ta th y đư c tích phân Skorohod là
m r ng c a tích phân Itô như th nào. Áp d ng công th c tích phân t ng ph n tr u tư ng đ
suy ra đư c các tính ch t quan tr ng c a tích phân như : cơng th c đ i ng u, quy t c chu

i, công th c Clark - Ocone và cơng th c tích phân t ng ph n Malliavin. Ngồi ra chương
2 cịn gi i thi u quá trình khu ch tán và
phân tích h n đ n Wiener, các t p Domp(D), Domp(δ), Domp(L).
Chương 3: "Áp d ng vào tài chính". Ta áp d ng các k t qu c a chương 1 và
iii


chương 2 vào chương này. Trư c tiên áp d ng cơng th c Clark - Ocone đ tìm danh
m c đ u tư tái t o, t c là tìm đư c nh ng c phi u φit đ l a ch n vi c đ u tư tái t o;
tìm giá c a tùy ch n (H, T ) ki u châu âu t i th i đi m t, nghĩa là t i kỳ h n thanh
toán T tương ng v i chi tr ng u nhiên H. Áp d ng vi c tính tốn đ nh y

chương

1 và cơng th c tích phân t ng ph n Malliavin đ tính tốn đ nh y. Vi c tính tốn đ nh y
cho ta bi t phương án đ u tư có an tồn hay khơng, khi đ nh y th p thì phương án đ u
tư là an toàn ngư c l i khi đ nh y cao thì c n tính đ n vi c thay đ i phương án đ u tư
khác. M t áp d ng n a là tính kỳ v ng có đi u ki n, tính kỳ v ng có đi u ki n giúp ta quy t
đ nh có bán c phi u theo giá b o hi m hay không.
Lu n văn đư c d a trên cơ s chính là tài li u "An Introduction to Malliavin Calculus and
its applications to Finance" c a các tác gi : Vlad Bally trư ng đ i h c Paris - Est Marne la - Vallée, Lucia Caramellino trư ng đ i h c Roma -Tor Vergata và Luana Lombardi trư
ng đ i h c L'Aquila.
Tơi xin t lịng kính tr ng và bi t ơn sâu s c đ n các th y cô trư ng đ i h c Khoa h c t nhiên
- Đ i h c Qu c gia Hà N i cùng các th y cô vi n Toán h c đã trang b ki n th c, dìu d t t o
đi u ki n cho tôi trong th i gian h c t p t i đây, đ c bi t là th y TS. Nguy n Th nh đã t n
tình hư ng d n, giúp đ , ch b o tơi hồn thành lu n văn này.

Hà N i, ngày 01 tháng 7 năm 2015

Bùi Hùng Cư ng


iv


Chương 1
Cơng th c tích phân t ng ph n
tr u tư ng
Trong chương này, ta s nghiên c u m t phép tính Malliavin tr u tư ng, đó là cơng
th c tích phân t ng ph n và ta nh n m nh vài k t qu quan tr ng như :tính tốn đ nh y, m
t đ c a phân b và kỳ v ng có đi u ki n.

1.1

Trư ng h p m t chi u

Cho (Ω, Φ, P) là m t không gian xác su t và E là kỳ v ng chu n trên P . B Ck(Rd) c
và Ck(Rd) là không gian các hàm f : Rd → R kh vi liên t c b c k, compact và các b
đ o hàm đư c h n ch trên các t p tương ng. Khi các hàm kh vi vô h n, ta có các
t p tương ng là C∞(Rd) và C∞(Rd) .
c

b

Đ nh nghĩa 1.1.1:
Cho F, G : Ω → R là các bi n ng u nhiên kh tích. Ta nói r ng cơng th c tích phân
t ng ph n IP (F ; G) là đúng n u t n t i bi n ng u nhiên kh tích H(F ; G) sao cho:
IP (F ; G) : E(φ (F )G) = E (φ(F )H(F ; G)) , ∀φ ∈ C∞(R) c

(1.1)


Hơn n a, ta có cơng th c tích phân t ng ph n IPk(F ; G) là đúng n u t n t i bi n
ng u nhiên kh tích Hk(F ; G) sao cho:
IPk(F ; G) : E(φ(k)(F )G) = E (φ(F )Hk(F ; G)) , ∀φ ∈ C∞(R). c
1

(1.2)


Nh n xét 1.1.2:
- B ng cách s d ng k t qu tiêu chu n chính quy, có th ki m tra các hàm C∞(R) c
trong IPk(F ; G) có th chuy n thành Ck(R) ho c C∞(R), Ck(R).
c

b

b

- Rõ ràng IP1(F ; G) chính là IP (F ; G) và H1(F ; G) chính là H(F ; G).
Hơn n a, n u ta có các cơng th c IP (F ; G) và IP (F ; H(F ; G)) thì ta s suy ra cơng
th c IP2(F ; G) v i H2(F ; G) = H(F ; H(F ; G)) .
Tương t như v y cho các đ o hàm b c cao hơn.
Ví d : Trong IPk(F ; 1) cho chúng ta xác đ nh Hk(F ; 1) ≡ Hk(F ) b ng cách xác đ nh
l i:
H0(F ) = 1,

Hk(F ) = H(F ; Hk−1(F )), k ≥ 1

- N u có cơng th c IP (F ; G) thì t E(H(F ; G)) = 0 suy ra G = 1

(1.1).


Hơn n a, H(F ; G) trong IP (F ; G) không ph i là duy nh t : V i b t kỳ bi n ng u
nhiên R th a mãn E(φ(F )R) = 0 (nghĩa là E(R |F ) = 0) ta cũng có th s d ng như
H(F ; G) + R ( th c t E(H(F ; G) |F )) là duy nh t ). Trong s h c đi u này đóng vai trị
quan tr ng b i vì n u ta mu n tính E(φ(F )H(F ; G)) s d ng phương pháp Monte
Carlo thì nó có th cho ta phương sai t i thi u. Cũng lưu ý r ng đ th c hi n thu t
toán Monte Carlo ta có mơ ph ng F và H(F ; G). Trong m t s trư ng h p, H(F ; G) có th
tính tốn tr c ti p. Nhưng gi i tích Malliavin cho ta m t h th ng phép tốn đ tính tốn đi
u này. Thư ng trong các ng d ng F là l i gi i c a phương trình ng u nhiên và H(F ; G) xu
t hi n như m t s t ng h p c a các toán t vi phân trên F . Nh ng đi u này cũng có liên
quan t i các phương trình ng u nhiên và vì v y ta có th s d ng m t s x p x c a các
phương trình đ t o ra các thu t tốn c th .
Ví d : Cho f = ∆ và G = g(∆) trong đó f, g là các hàm kh vi và ∆ là bi n ng u
nhiên Gauss có kỳ v ng 0 c a phương sai σ. Khi đó:
E(f (∆)g(∆)) = E f (∆)[g(∆)∆ − g (∆)]
σ
vì v y ta có công th c IP (F ; G) v i H(F ; G) = g(∆)∆ − g (∆). T
σ
ti p c a cơng th c tích phân t ng ph n nhưng v i s

2

(1.3)

ng d ng tr c
có m t c a m t đ Gauss


p(x) = √ 1 exp(− x ) ta có : 2
2

2πσ

E(f (∆)g(∆)) =
(x)g(x)p(x)dx

f

=−

(x))dx

f (x)(g (x)p(x) + g(x)p

= f (x)[g (x) + g(x)p ((x))]p(x)dx

x
p
= E(f (∆)[g(∆)∆ − g (∆)])
σ
Gi i tích Malliavin t o ra H(F ; G) cho m t l p l n các bi n ng u nhiên - (1.3) đ i
di n cho ví d đơn gi n ki u này, nhưng đó khơng ph i là m c tiêu c a ph n này .
đây ta ch đưa ra m t vài h qu c a tính ch t trên.

1.1.1

V n đ đ nh y

Trong nhi u ng d ng ta xem xét đ n nh ng s có d ng E(φ(F x)) trong đó F x là m t
lo i bi n ng u nhiên ch s trên tham s h u h n x. M t ví d đi n hình là F x = Xx t
là m t quá trình khu ch tán b t đ u t x. Đ nghiên c u đ nh y c a y u t này v i

tham s x, ta ch ng minh r ng x → E(φ(F x)) là kh vi và tìm bi u th c đ o hàm
c a nó. Có hai cách đ gi i quy t v n đ này, đó là : cách ti p c n theo t ng qu đ o
ho c cách ti p c n theo phân b .
Cách ti p c n theo t ng qu đ o : gi s r ng x → F x(ω) là kh vi h u kh p nơi

ω ( và đây là trư ng h p x → Xx(ω) trong ví d ) và φ cũng kh vi. Khi đó : t
∂xE(φ(F x)) = E (φ (F x)∂xF x)
nhưng cách ti p c n này không th c hi n đư c n u φ không kh vi.
Cách ti p c n theo phân b : vư t qua tr ng i trên nh s d ng s uy n chuy n m t đ
c a phân b c a F x. Vì v y trong cách ti p c n này ta gi thi t r ng F x ∼ px(y)dy và
x → px(y) là kh vi v i m i y.
Khi đó:

∂xE(φ(F x)) =

φ(y)∂xpx(y)dy =

φ(y)∂x ln px(y)px(y)dy = E (φ(F x)∂x ln px(F ))


3


Đôi khi ngư i ta g i ∂x ln px(F ) là hàm đi m. Nhưng cách làm này ch dùng đư c khi
ta bi t m t đ c a phân b c a F x . N u không bi t m t đ c a phân b c a F x thì
s d ng cơng th c tích phân t ng ph n IP (F x; ∂xF x) ta có đ ng th c :

∂xE(φ(F x)) = E (φ (F x)∂xF x) = E (φ(F x)H(F x; ∂xF x)) .
Ta th y r ng đ ng th c trên đúng ngay c khi φ không kh vi b i vì khơng có đ o
hàm c a các s h ng đ u và cu i. Trong th c t ta có th s d ng m t s l p lu n

thơng thư ng và sau đó chuy n qua gi i h n. Do đó ta thu đư c H(F x; ∂xF x).
Gi i tích Malliavin như m t cái máy cho phép tính tốn s lư ng l n các l p bi n
ng u nhiên cho trư ng h p m t đ c a phân b không bi t m t cách rõ ràng (ví d
như q trình khu ch tán). Đây là cách ti p c n trong Fourni'e, [12] và [13] đ i v i tính
tốn ki u Hy L p (đ nh y c a giá c a ngư i châu Âu và l a ch n c a ngư i M v i các tham
s nh t đ nh) trong các v n đ Tốn tài chính.

1.1.2

M t đ c a phân b

 1, n u x ∈ A

Sau đây ký hi u 1A(x) ho c 1x∈A

là hàm ch tiêu, nghĩa là: 1A(x) = 

B đ 1.1.3

0, n u x ∈ A
/

Gi s r ng F th a mãn cơng th c IP (F ; 1). Khi đó phân b c a F là liên t c tuy t
đ i đ i v i đ đo Lebesgue và m t đ c a phân b đư c cho b i:
p(x) = E(1[x,∞)(F )H(F ; 1))
Hơn n a p liên t c và p(x) → 0 khi |x| → ∞
Ch ng minh:
Hình th c l p lu n như sau: T δ0(y) = ∂y1[0;∞)(y), áp d ng công th c IP (F ; 1) ta

E(δ0(F − x)) = E ∂y1[0;∞)(F − x)

= E 1[0;∞)(F − x)H1(F ; 1)
= E(1[x;∞)(F )H(F ; 1))
4

(1.4)


Đ có suy lu n chính xác, ta làm theo hàm Dirac. Vì v y ta có m t hàm dương

φ ∈ C∞(R) nh n giá tr không đ i trên [-1;1]. Như v y c

φ(y)dy = 1 và v i m i δ > 0

ta xác đ nh φδ(y) = δ−1φ(yδ−1). Hơn n a ta xác đ nh Φδ là nguyên hàm c a φδ,
Φδ(y) =

y

−∞

φδ(z)dz và ta xây d ng m t vài bi n ng u nhiên θδ c a phân b φδ(y)dy,

cái mà đ c l p v i F . Vì θδ h i t y u t i 0 khi δ → 0 nên v i m i f ∈ C∞(R) ta có : c
E(f (F )) = lim E(f (F − θδ))
δ→0

(1.5)

Đ t Λ là phân b c a F , ta có th vi t :
(f (u − v)φδ(v)dvdΛ(u)


E(f (F − θδ)) =

f (z)φδ(u − z)dzdΛ(u)

=
=

f (z)E(φδ(F − z))dz

=

f (z)E(Φδ(F − z))dz

=

f (z)E(Φδ(F − z)H(F ; 1))dz

Bây gi Φδ đư c h n ch trên δ và Φδ(y) → 1[x,∞)(y) khi δ → 0 v i ∀ y. Khi đó s
d ng đ nh lý h i t Lebesgue thông qua gi i h n ta đư c :
E(f (F )) =

f (z)E(1[z;∞)(F )H(F ; 1))dz

v i b t kỳ f ∈ C∞(R), vì v y z → E(1[z;∞)(F )H(F ; 1)) là hàm m t đ xác xu t c a c
F , nó cũng là hàm liên t c. Th t v y, n u zn → z ta có 1[zn;∞)(F ) → 1[z;∞)(F ). Vì
v y áp d ng đ nh lý h i t Lebesgue, ta có:
p(zn) = E(1[zn;∞)(F )H(F ; 1)) → E(1[z;∞)(F )H(F ; 1)) = p(z)
t c p là hàm liên t c.
Cu i cùng, n u z → +∞ thì 1[z;∞)(F ) → 0 và khi đó p(z) → 0 .

N u thay b ng z → −∞ thì ta s d ng l p lu n tương t nhưng bi u di n là :
p(x) = −E(1(−∞;x)(F )H(F ; 1))
đi u đó đư c suy t th c t sau 1[x;+∞) = 1 − 1(−∞;x) và nh c l i r ng E(H(F ; 1)) = 0
(Xem Nh n xét 1.1.2). Ta có đi u c n ch ng minh.
Nh n xét 1.1.4. [B ch n]
5

(1.6)


Gi s r ng H(F ; 1) là bình phương kh tích. Khi đó s d ng b t đ ng th c Chebishev
ta có :
p(x) ≤

P(F ≥ x) H(F ; 1)

2

Đ c bi t, xlim p(x) = 0 và t l h i t đư c đi u ch nh lên đ n t n cùng c a phân b
c a F . Ví d n u F có b c p h u h n cho b i p(x) ≤ Cx−p/2. Đi u đáng chú ý trong

→∞

các ví d , q trình khu ch tán thư ng có d ng mũ. Vì v y v n đ c a gi i h n trên cho
hàm m t đ là khá đơn gi n ( Ngư c l i, v n đ gi i h n dư i cho hàm m t đ là
trên áp d ng cho trư ng h p x → ∞. Trư ng h p

m t thách th c l n). Công th c

tương t khi x → −∞ ta s d ng công th c (1.6)

Bây gi ta nghiên c u xa hơn n a và nghiên c u v n đ đ o hàm c a hàm m t đ .
B đ 1.1.5:
Gi s ta có cơng th c IPi(F ; 1), i = 1, ..., k + 1 . Khi đó m t đ là kh vi b c k và :
p(i)(x) = (−1)iE(1(x;∞)(F )Hi+1(F ; 1)), i = 0, 1, ..., k
Ch ng minh:
x

Cho i = 1. Ta xác đ nh Ψδ(x) =

−∞

Φδ(y)dy, khi đó Ψδ = φδ và ta quay tr l i v i

ch ng minh B đ 1.1.3, s d ng IP2(F ; 1) ta có :
E(φδ(F − z)) = E(Ψδ (F − z)) = E(Ψδ(F − z)H2(F ; 1))
Do đó :
E(f (F − θδ)) =
T

f (z)E(Ψδ(F − z)H2(F ; 1))dz

lim Ψδ(F − z) = (F − z)+ ta thu đư c :
δ→0

E(f (F )) =

f (z)E((F − z)+H2(F ; 1))dz

do đó
p(z) = E((F − z)+H2(F ; 1))

Cái hay

đây là bi u di n tích phân m i c a m t đ z → (F − z)+ là kh vi. L y đ o

hàm công th c trên cho ta :
p (z) = −E(1[z;∞)(F )H2(F ; 1))
6

(1.7)


và ta đã hoàn thành ch ng minh v i i = 1.
Đ l y đ o hàm b c cao, ta s d ng thêm tích phân t ng ph n đ nh n đư c :
p (z) = E (ηi (F − z) Hi+1 (F; 1))
trong đó ηi là hàm kh vi b c i sao cho :

η(ii)(x) = (−1)i1[0;∞)(x)

Ta có ngay đi u c n ch ng minh.
Nh n xét 1.1.6 [B ch n]
Công th c bi u di n tích phân (1.7) cho phép có đư c gi i h n trên c a các đ o hàm
c a m t đ p. Đ c bi t gi s F h u h n v i b c tùy ý và th a mãn công th c IPi(F ; 1)
v i ∀i ∈ N và Hi(F ; 1) là bình phương kh tích. Khi đó p là kh vi vô h n và :
q
p(i)(x) ≤



P(F > x) Hi(F ; 1) 2 ≤ Cx 2 , ∀q ∈ N.


Vì v y p ∈ S, khơng gian Schwartz c a các hàm gi m nhanh.
Tích phân t ng ph n và các m t đ
B đ 1.1.5 ch ra r ng có m t m i quan h tương đương (h u tương đương) gi a tích
phân t ng ph n và s t n t i "t t" m t đ c a phân b c a F . Trong th c t , gi s
đây p kh vi và p (F) là kh tích. Khi đó ∀f ∈ C∞(R) ta có : c
r ng F ∼ p(x)dx,
E(f (F )) =

f (x)p(x)dx

=−

f (x)p (x)dx

=−

f (x)p ((x))1(p>0)(x)p(x)dx x
p

= −E(f (F )p ((F ))1(p>0)(F )) F
p
Vì v y ta có cơng th c IP (F ; 1) v i H(F ; 1) = −p ((F ))1(p>0)(F ) ∈ L1 (b i vì p (F ) ∈ F
p
L (Ω)). B ng vi c l p đi l p l i, ta thu đư c chu i tác đ ng sau đây :
1

Công th cIPk+1(F ; 1)
⇒ p kh vi b c k và p(k)(F ) ∈ L1(Ω).

⇒ Công th cIPk(F ; 1) và Hk(F ; 1) = (−1)k pp(FF )1(p>0)(F ) ∈ L1(Ω) (k)(

)
7


1.1.3

Kỳ v ng có đi u ki n

Đi u c t y u c a vi c tính tốn kỳ v ng có đi u ki n là đ gi i thích m t cách ch c
ch n các v n đ phi tuy n t các thu t toán l p trình đ ng l c h c. M t s tác gi ( xem
Fourni'e [13], Lion và Regnier [19], Bally [5], Kohatsu - Higa và Petterson [15], Bouchard
[10]) đã s d ng các công th c d a trên các k thu t gi i tích Malliavin đ tính tốn các kỳ v
ng có đi u ki n . Trong ph n này ta đưa ra d ng tr u tư ng c a công th c này.
B đ 1.1.7
Cho F và G là các bi n ng u nhiên th c th a mãn các công th c IP (F ; 1) và IP (F ; G).
Khi đó :
E (G |F = x) =

E 1[x;∞)(F )H(F ; G)
E 1[x;∞)(F )H(F ; 1)

v i quy ư c r ng s h ng bên ph i b ng 0 khi m u s b ng 0.
Ch ng minh:
Cho θ(x) đ i di n cho s h ng bên trái c a đ ng th c trên. Ta có th ki m tra r ng
v i ∀f ∈ C∞(R) ta có E(f (F )G) = E(f (F )θ(F )) . S d ng các hàm quy t c t vi c c
ch ng minh B đ 1.1.3 ta có :
E(θ(F )f (F )) =

f (z)θ(z)p(z)dz
=


f (z)E 1[0;∞)(F − z)H(F ; G) dz

= lim f (z)E (Φδ(F − z)H(F ; G)) dz
δ →0

= lim f (z)E(Gφδ(F − z))dz
δ →0

= E(G lim f (z)φδ(F − z)dz)
δ→0

= E(Gf (F ))
và ta có đi u ph i ch ng minh.

8

(1.8)


1.2

Trư ng h p nhi u chi u

Trong ph n này ta nghiên c u v i bi n ng u nhiên d chi u F = (F 1, F 2, ..., F d). Các
k t qu liên quan đ n m t đ c a phân b và kỳ v ng có đi u ki n là khá gi ng nhau.
Ta gi i thi u m t s ký hi u. Cho i = 1, ..., d. Ta đ t ∂i ≡ ∂∂i . Cho m t đa ch s x
α = (α1, ..., αk) ∈ {1, ..., d}k, ta bi u th |α| = k và ∂α = ∂α1... ∂αk v i quy ư c r ng

∂0 là ph n t đơn v . Bây gi ta đ nh nghĩa tích phân t ng ph n như sau :

Đ nh nghĩa 1.2.1.

Cho F : Ω → Rd và G : Ω → R là các bi n ng u nhiên kh tích. Cho α ∈ {1, ..., d}k, k ∈
N là m t đa ch s . Ta nói r ng ta có cơng th c tích phân t ng ph n IPα(F ; G) n u
t n t i bi n ng u nhiên kh tích Hα(F ; G) sao cho :
(1.9)

IPα(F ; G) : E(∂αφ(F )G) = E(φ(F )H(F ; G)), ∀φ ∈ C∞(R) c
Nh c l i, cho |α| = k , t p C∞(Rd) có th bi n đ i thành Ck(Rd) , C∞(Rd) ho c
c

c

b

Ck(Rd). b
Ta đưa ra m t ví d đơn gi n mà nó là trung tâm c a gi i tích Malliavin .
Cho F = f (∆1, . . . , ∆m) và G = g(∆1, . . . , ∆m) trong đó f, g là các hàm kh vi và ∆1, . . . , ∆m đ
c l p v i nhau, là các bi n ng u nhiên Gauss kỳ v ng 0 v i các phương sai tương ng là :

σ1, . . . , σm.
Ta bi u th ∆ = (∆1, . . . , ∆m). Khi đó v i m i i = 1, . . . , m ta có :
E(∂xi (∆)g(∆)) = E(f (∆)[g(∆)∆i − ∂xi (∆)])
∂f
σi

∂g

(1.10)


như m t h qu tr c ti p c a (1.3) và ∆1, . . . , ∆m đ c l p. Nó th a mãn công th c :
IP{i}(∆; g(∆)), ∀i = 1, . . . , d.
Bây gi ta đưa ra k t qu liên quan đ n m t đ c a phân b c a F .
Đ nh lý 1.2.2
i) Gi s r ng IP(1,2,...,d)(F ; 1) đư c th a mãn. Khi đó m t đ p c a F t n t i và đư c
cho b i :
p(x) = E(1I(x)(F )H(1,2,...,d)(F ; 1))
9

(1.11)


d

trong đó I(x) =

[xi; ∞). Đ c bi t là p liên t c.

i=1

ii) Gi s r ng v i m i t p đa ch s α ta có cơng th c IPα(F ; 1). Khi đó ∂αp t n t i
và đư c cho b i :

∂αp(x) = (−1)|α|E(1I(x)(F )H(α+1)(F ; 1))

(1.12)

trong đó (α + 1) =: (α1 + 1, . . . , αd + 1). Hơn n a, n u Hα(F ; 1) ∈ L2(Ω) và F có b c
h u h n tùy ý thì p ∈ S, S là không gian Schwartz c a các hàm kh vi vô h n mà
gi m đ n vô h n cùng v i t t c các đ o hàm.

Ch ng minh :
i) L p lu n chính c a ch ng minh ph n (i) là d a trên cơ s δ0(y) = ∂(1,...,1)1I(0)(y) và
công th c tích phân t ng ph n . Đ ch t ch , ta có th s d ng quy t c hàm Dirac
như trong ch ng minh B đ 1.1.3.
ii) Đ ch ng minh (ii) ta có th s d ng như " phân ph i Schwartz" l p lu n như ch ng minh
B đ 1.1.5.
Cu i cùng, đ thu đư c gi i h n ta vi t :
|∂αp(x)| ≤

P(F 1 > x1, . . . , F d > xd) H(α+1)(F ; 1)

2

.

N u x1 > 0, . . . , xd > 0 b t đ ng th c Chebishev cho ta |∂αp(x)| ≤ Cq |x|−q , ∀q ∈ N.

N u t a đ c a x khơng dương ta có th s d ng phương sai c a (1.12) mà (−∞; xi]
thay cho (xi; ∞) .
Ta có đi u c n ch ng minh.
K t qu liên quan đ n kỳ v ng có đi u ki n như sau :
Đ nh lý 1.2.3
Cho F = (F 1, . . . , F d) và G là hai bi n ng u nhiên th a mãn các công th c IP(1,2,...,d)(F ; 1)
và IP(1,2,...,d)(F ; G) . Khi đó :
E(1 (F )H
(F ; G))
E(G F = x) = E(1I(x) (F )H(1,2,...,d) (F ; 1))
I(x)

(1.13)


(1,2,...,d)

v i quy ư c s h ng bên ph i b ng 0 khi m u b ng 0.
Ch ng minh
Ch ng minh tương t như B đ 1.1.7, s d ng hàm φδ(x) =
10

d
i=1

φδ(xi) và Φδ(x) =


d
i=1

Φδ(xi) và th c t r ng ∂(1,...,1)Φδ(x) = φδ(x) ta có đi u ph i ch ng minh.

11


Chương 2
Gi i tích Malliavin Brown
2.1

Trư ng h p h u h n chi u

Trong ph n này ta gi i thi u nh ng hàm đơn gi n h u h n chi u và quá trình đơn
gi n h u h n chi u. Ta đ nh nghĩa đ o hàm Malliavin và tích phân Skorohod cho các đ i tư

ng h u h n chi u và ta thu đư c nh ng tính ch t quan tr ng c a tích phân như : cơng th c
đ i ng u, quy t c chu i, công th c Clark - Ocone và cơng th c tích phân t ng ph n.
Ta s s d ng không gian Ck(Rd) c a các hàm f : Rd → R mà đ o hàm b c k c a p
chúng t n t i, liên t c và v i t c đ đa th c. Tương t như v y ta đ nh nghĩa cho
C∞(Rd). p

2.1.1

Các đ nh nghĩa và các tính ch t

Cho W = (W1, . . . , Wd) là m t chuy n đ ng Brown d chi u đư c đ nh nghĩa trên
không gian xác su t (Ω, Φ, P) và ta gi s r ng nó có b l c cơ s {Φt}t∈[0;1] v i W là
m t chuy n đ ng Brown, nó đư c t o ra b i W và đư c khu ch tán b i các t p P có
đ đo 0. Đ đơn gi n các ký hi u, ta gi s trong trư ng h p này d = 1. Trư ng h p
nhi u chi u s đ c p sau trong M c 2.3.
V i m i n, k ∈ N ta bi u th tk = k2−n và : n
∆k = W(tk+1) − W(tk ), k = 0, . . . , 2n − 1.
n

n

n

12


Ta bi u th ∆n = (∆0 , . . . , ∆2n−1). Chú ý r ng ∆n là bi n ng u nhiên Gauss nhi u
n

n


chi u, nh n giá tr trong R 2n v i các véc tơ đ c l p : ∆n ∼ N (0; 2−nI2n⋅2n) (

đây

N (m, Γ) bi u th phân b Gauss theo m và ma tr n hi p phương sai Γ, còn Id⋅d là ma tr n đơn v d ⋅
d).
Đ nh nghĩa 2.1.1.
M t hàm đơn gi n c p n là m t bi n ng u nhiên d ng F = f (∆n), trong đó
f ∈ C∞(R2n). Ta bi u th không gian Sn c a các hàm đơn gi n b c n b i : p
Sn = {F = f (∆n) : f ∈ C∞(R2n)} p
S = n∪N Sn ∈

và đ nh nghĩa không gian c a t t c các hàm đơn gi n là :
Nh n xét 2.1.2.
1. Sn ⊂ Sn+1 , th t v y ta có :
[tk , tk+1) = [t2k+1, t2k+1 ) ∪ [t2k+1 , t2k+1 )
nn

n

n +1

n +1

n +2

Vì v y
F = f (. . . , ∆k , . . .) = f (. . . , ∆2k+1 + ∆2k+1 , . . .). +1
n


n

n

2. S ⊂ Lp(Ω, Φ1, P), ∀p ≥ 1 là m t h qu c a th c t r ng f có t c đ đa th c và b t
kỳ bi n ng u nhiên Gauss có b c h u h n tùy ý.
3. S là t p con tuy n tính trù m t c a L2(Ω, Φ1, P). Có m t vài cách đ ch ra tính
h p lý c a kh ng đ nh này, xem ch ng minh

Ph l c 2.6 (Xem ti p

Đ nh lý 2.6.4).

Đ nh nghĩa 2.1.3.
M t quá trình U : [0; 1] ⋅ Ω → R đư c g i là m t quá trình đơn gi n b c n n u
v i b t kỳ k = 0, . . . , 2n − 1 t n t i m t quá trình Uk ∈ Sn sao cho :
2n−1

Ut(ω) =

k=0

Uk(ω)1[tk;tk+1)(t) nn

Ta bi u th Pn là khơng gian các q trình đơn gi n b c n, t c là :
2n−1

Pn = {U : [0; 1] ⋅ Ω → R : Ut(ω) =


k=0

Uk(ω)1[tk;tk+1)(t) ; Uk ∈ Sn} nn

và không gian c a t t c các quá trình đơn gi n đư c cho b i : P = n∪N Pn ∈
13


T Uk ∈ Sn ta có Uk = uk(∆0 , . . . , ∆2n−1), uk ∈ C∞(R2n) . Do đó uk ph thu c vào t t
n

n

p

c các gia s c a chuy n đ ng Brown, vì v y q trình đơn gi n nhìn chung là khơng
tương thích . Nhưng U s tương thích n u và ch n u Uk = uk(∆0 , . . . , ∆k−1), ∀k =
n

0, . . . , 2n − 1.

n

Nh n xét 2.1.4.
1. Sn ⊂ Sn+1 suy ra Pn ⊂ Pn+1.
2. V i m i ω c đ nh, ω ∈ Ω, t → Ut(ω) là m t ph n t c a L2([0; 1] , B [0; 1] , dt) và
nhìn chung thu c vào Lp([0; 1] , B [0; 1] , dt), ∀p ≥ 1. Khi đó n u U, V ∈ P ta có th
đ nh nghĩa tích vơ hư ng trên khơng gian này b ng cách s d ng m t trong các tiêu
1


chu n trên L2([0; 1]), đó là : U, V =

UsVsds.

0

Chú ý r ng U, V ph thu c ω và hơn th n a nó cịn là bi n ng u nhiên h u h n.
3. Đ đ t đư c m c tiêu d dàng, đ t:
1

H1 = L ([0; 1] , B [0; 1] , dt) = {φ : [0; 1] → R;

|ϕs|2 ds < ∞}

2

0


1
p
H1

p

L (H1) = {U : Ω → H1 : E( U
Khi đó P ⊂

) = E([


0

p
|Us| ds] 2 ) < ∞} 2

Lp(H1), ∀p ∈ N.

4. P là m t t p con trù m t c a L2(H1) ≡ L2(Ω ⋅ [0; 1] , Φ1 ⋅ B([0; 1]), P ⋅ dt).

2.1.2

Các toán t vi phân. Các tính ch t cơ b n

Bây gi ta có th gi i thi u đ o hàm Malliavin và tốn t liên h p c a nó, tích phân
Skorohod
Đ nh nghĩa 2.1.5.
Đ o hàm Malliavin c a bi n ng u nhiên F = f (∆n) ∈ Sn là m t quá trình đơn
gi n {DtF }t∈[0;1] ∈ Pn đư c cho b i :
2n −1

Dt F =
k=0

∂f (∆ )1 k+1 (t)
∂xk n [tk,tn ) n

Ta nh c l i r ng xk đ i di n cho s gia ∆k = Wtk+1 − Wtk
n

∂F , t ∈ [t , t ).

k

T đ nh nghĩa ta có DtF = ∂∆k n

k+1

nn

14

n

n


N u ta bi u th ∆tn = ∆k v i t ∈ [tk , tk+1), ∆tn tương ng v i s gia c a W theo t. Do
n

nn

đó ta có th s d ng ký hi u sau đây :
DtF = ∂∂∆t (∆n) ≡ ∂∂∆k (∆0 , ∆1 , . . . , ∆2n−1) khi t ∈ [tk , tk+1)
n
n
n
F
f
n

nn


n

Chú ý r ng đ nh nghĩa đưa ra toán t

D không ph thu c vào n. Th t v y, cho

F ∈ Sn ⊂ Sn+1 ta có:

∂F ∂∆ (∆n) = ∂∆Fk (∆n+1) = ∂F+1 (∆n+1) ∂
k

2
n+1

n

(2.1)

∂∆2k+1 n

b i vì t ∈ [tk , tk+1) = [t2k+1, t2k+1 ) ∪ [t2k+1 , t2k+1 )
+1
nn

n

+1

n


+2

n

n

và F = f (. . . , ∆k , . . .) = f (. . . , ∆2k+1 + ∆2k+1 , . . .). Do đó (2.1) cho phép đ nh nghĩa +1
n

D:S=
n

n

Sn → P =

n

n

Pn như sau :
DtF = ∂∂∆t (∆n) khi t ∈ [0; 1] F
n

Đ nh nghĩa 2.1.6.
Tích phân Skorohod đư c đ nh nghĩa như toán t :
2n−1

δ : P → S , δ (U ) =

k=0
2n−1

trong đó U =

(uk(∆n)∆k − ∂uk (∆n)21n )
n
∂ xk

uk(∆n)1[tk;tk+1)(t) ∈ Pn ⊂ P . nn
Chú ý nh c l i r ng đ nh nghĩa khơng ph thu c vào n vì v y đ nh nghĩa là phù h p.
k=0

Nh n xét 2.1.7. (Tích phân Skorohod và tích phân Ito)
Ta đã chú ý r ng quá trình U ∈ Pn là Φt - tương thích n u và ch n u uk(∆n) ch ph
thu c vào các bi n ∆1 , .., ∆k−1. Do đó ∂uk = 0 và trong trư ng h p này
n
n
∂ xk
2n−1

δ (U ) =

k=0

1

uk(∆n)∆k = n

UsdWs

0

nghĩa là δ(U ) trùng v i tích phân Ito đ i v i W . Đi u này cho th y r ng tích phân
Skorohod nh m m c đích m r ng tích phân Ito qua t p h p c a q trình khơng tương
thích .
Bây gi ta có th ch ng minh m i liên h gi a đ o hàm Malliavin v i tích phân


15


Skorohod và nghiên c u nh ng tính ch t tr c ti p c a các toán t .
Đ nh lý 2.1.8.
(i) [Đ i ng u] V i b t kỳ F ∈ S và U ∈ P ta có :
E( DF, U ) = E(F δ(U ))
(ii) [Quy t c chu i] Cho F = (F 1, . . . , F m) trong đó F i ∈ S, i = 1, . . . , m và Φ ∈
C∞(Rm). Khi đó Φ(F ) ∈ S và : p

m

∂xiΦ(F )DF i

DΦ(F ) =
i=1

(iii) [Tích phân Skorohod c a m t tích] Cho F ∈ S và U ∈ P . Khi đó :

δ(F U ) = F δ(U ) − DF, U
Ch ng minh:
(i) Cho n là m t s nguyên sao cho F ∈ Sn và U ∈ Pn. Khi đó :

2n−1

E( DF, U ) = E(
k=0

∂f (∆ )u (∆ ) ⋅ 1 )
∂ xk n k n

2n

∆n là m t véc tơ c a bi n ng u nhiên nhi u chi u Gauss v i phương sai hn = 21n . Khi
đó ta có th s d ng (1.10) và ta nh n đư c :

∂f (∆ )u (∆ )) = E(f (∆ )[u (∆ )∆k − ∂uk (∆ )]) n
n
k
n h
n
E( ∂xk n k n
B ng cách thay th ta có :
E( DF, U ) = E(f (∆n)

∂ xk n

2n−1

k=0

[uk(∆n)∆k −∂uk (∆n)21n ]) = E(F δ(U )) n ∂xk


Ta d dàng ch ng minh (ii)
(iii) L y G ∈ S . B ng cách s d ng công th c đ i ng u và quy t c chu i, ta có :
E[Gδ(F U )] = E[ DG, F U ]
= E[ F DG, U ]
= E[ D(GF ) − GDF, U ]
= E[ D(GF ), U ]−E[G DF, U ]
= E[GF δ(U )] − E [ DF, U ]
16


Khi đó :
E[Gδ(F U )] = E[G(F δ(U ) − DF, U )]
v i b t kỳ G ∈ S và suy ra (iii) đư c ch ng minh.
Bây gi ta đã s n sàng đ ch ng minh công th c tích phân t ng ph n đ u tiên trong
Malliavin. Cho F = (F 1, . . . , F m) trong đó F i ∈ S, i = 1, . . . , m. T p σF như là h ma
tr n c m ⋅ m sau đây :
1
i

j

σ = DF , DF =
ij

DtF iDtF jdt; i, j = 1, . . . , m
0

F

σF đư c g i là ma tr n hi p phương sai liên quan đ n F . Đây là m t ma tr n

xác đ nh dương, b i vì v i b t kỳ ξ ∈ Rm ta có :
1

m

σF ξ , ξ =

i,j=1

i j

F

1

m

σ ξξ =
ij

DtF ξ DtF ξ dt
i i

0

i,j=1

2

m


Dt F iξi

=

j j

0

dt ≥ 0

i=1

Đ nh lý 2.1.9. [Cơng th c tích phân t ng ph n Malliavin]
Cho F = (F 1, . . . , F m) và G sao cho : F 1, . . . , F m, G ∈ S. Gi s r ng σF là kh
ngh ch và γF là ngh ch đ o c a σF . Hơn n a gi s r ng γF ∈ S. Khi đó v i m i

φ ∈ C1(Rm) ta có : b

∂φ
E(∂xi (F )G) = E(φ(F )Hi(F ; G))

m

vi

Hi(F ; G) = δ(

j=1


γji GDF j) F

Ch ng minh
S d ng quy t c chu i ta có :
m

Dφ(F ), DF

j

=

m

∂φ (F ) DF , DF =

xq
q

q=1

j

q=1

∂φ (F )σqj, j = 1, . . . , m
F

xq


Vì σF là kh ngh ch v i ma tr n ngh ch đ o γF nên ta có th vi t :
m

∂φ (F ) =
∂ xi

j=1

Dφ(F ), DF j γji, i = 1, . . . , m F

17


×