B
TR
GIÁO D C VÀ ÀO T O
NG
I H C KINH T TP.HCM
-------------
NGUY N KIM NGÂN
M I QUAN H NHÂN QU GI A PHÁT
TRI N TÀI CHÍNH VÀ T NG TR
KINH T
CÁC N
C ÔNG NAM Á.
LU N V N TH C S KINH T
TP H
NG
CHÍ MINH – N M 2014
B
TR
GIÁO D C VÀ ÀO T O
NG
I H C KINH T TP.HCM
-------------
NGUY N KIM NGÂN
M I QUAN H NHÂN QU GI A PHÁT
TRI N TÀI CHÍNH VÀ T NG TR
KINH T
CÁC N
NG
C ÔNG NAM Á.
Chuyên ngành: Tài Chính – Ngân Hàng
Mã s : 60340201
LU N V N TH C S KINH T
NG
IH
NG D N KHOA H C : PGS.TS. NGUY N NG C
TP H
CHÍ MINH – N M 2014
NH
L I CAM OAN
Tôi xin cam oan ây là công trình nghiên c u c a tôi v i s giúp
c a th y
hư ng d n. S li u th ng kê ư c l y t các ngu n áng tin c y, n i dung và k t
qu nghiên c u c a lu n v n này chưa t ng ư c công b trong b t c công trình
nào cho t i th i i m này.
TP. H Chí Minh, tháng 10 n m 2014
H c Viên
Nguy n Kim Ngân
M CL C
Trang
Trang ph bìa
L i cam oan
M cl c
Danh m c các ch vi t t t
Danh m c các b ng, bi u
Danh m c các hình v ,
th
TÓM T T ....................................................................................................................... 1
Ch
ng 1.Gi i thi u....................................................................................................... 2
1.1
tv n
.................................................................................................................. 2
1.2 M c tiêu nghiên c u................................................................................................... 3
1.3 Phương pháp nghiên c u............................................................................................ 3
1.4 Ý ngh a c a bài nghiên c u........................................................................................ 4
1.5 B c c c a bài nghiên c u ......................................................................................... 4
Ch
ng 2. T ng quan lý thuy t .................................................................................... 5
2.1 Trư ng phái th 1: Cho r ng phát tri n tài chính d n
n t ng trư ng kinh t ......... 5
2.2 Trư ng phái th 2: Cho r ng t ng trư ng kinh t d n
n phát tri n tài chính ......... 7
2.3 Trư ng phái th 3: Cho r ng có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a phát tri n tài
chính và t ng trư ng kinh t ............................................................................................ 8
Ch
ng 3. Ph
ng pháp nghiên c u và d li u.......................................................... 13
3.1 Phương pháp nghiên c u............................................................................................ 13
3.1.1 Ki m
nh nghi m ơn v ........................................................................................ 13
3.1.2 Ki m
nh
3.1.3 Ki m
nh nhân qu ................................................................................................ 15
ng liên k t.......................................................................................... 14
3.2 D li u........................................................................................................................ 16
3.2.1 Các bi n nghiên c u................................................................................................ 16
3.2.3 D li u..................................................................................................................... 18
3.3 Các bư c ti n hành phương pháp nghiên c u............................................................ 19
Ch
ng 4. K t qu nghiên c u ..................................................................................... 23
4.1 Trư ng h p 1: Bi n PRIVCRE
4.1.1 Ki m
i di n cho bi n phát tri n tài chính ..................... 23
nh h s tương quan ................................................................................... 23
4.1.2 Th ng kê mô t ........................................................................................................ 24
4.1.3 Ki m
nh nghi m ơn v ........................................................................................ 25
4.1.4 Ki m
nh
ng liên k t.......................................................................................... 26
4.1.5 Xác
nh
tr t i ưu.............................................................................................. 27
4.1.6 Xác
nh
tr c n lo i b! ..................................................................................... 27
4.1.7 Ki m
nh nhân qu Granger .................................................................................. 28
4.1.8 K t qu ch y mô hình VAR .................................................................................... 29
4.1.9 Ki m tra tính "n
nh c a mô hình ......................................................................... 32
4.1.10 Phân tích hàm ph n ng xung ............................................................................... 33
4.1.11 Phân tích phân rã phương sai ................................................................................ 36
4.2 Trư ng h p 2: Bi n BANKDEP
4.2.1 Ki m
i di n cho bi n phát tri n tài chính .................... 37
nh h s tương quan ................................................................................... 37
4.2.2 Th ng kê mô t ........................................................................................................ 38
4.2.3 Ki m
nh nghi m ơn v ........................................................................................ 39
4.2.4 Ki m
nh
ng liên k t.......................................................................................... 40
4.2.5 Xác
nh
tr t i ưu.............................................................................................. 41
4.2.6 Xác
nh
tr c n lo i b! ..................................................................................... 42
4.2.7 Ki m
nh nhân qu Granger .................................................................................. 42
4.2.8 K t qu ch y mô hình VAR .................................................................................... 43
4.2.9 Ki m tra tính "n
nh c a mô hình ......................................................................... 46
4.2.10 Phân tích hàm ph n ng xung ............................................................................... 47
4.2.11 Phân tích phân rã phương sai ................................................................................ 49
4.3 Trư ng h p 3: Bi n LIQLAIB
4.3.1 Ki m
i di n cho bi n phát tri n tài chính ....................... 50
nh h s tương quan ................................................................................... 50
4.3.2 Th ng kê mô t ........................................................................................................ 51
4.3.3 Ki m
nh nghi m ơn v ........................................................................................ 52
4.3.4 Ki m
nh
ng liên k t.......................................................................................... 53
4.3.5 Xác
nh
tr t i ưu.............................................................................................. 54
4.3.6 Xác
nh
tr c n lo i b! ..................................................................................... 55
4.3.7 Ki m
nh nhân qu Granger .................................................................................. 56
4.3.8 K t qu ch y mô hình VAR .................................................................................... 57
4.3.9 Ki m tra tính "n
nh c a mô hình ......................................................................... 59
4.3.10 Phân tích hàm ph n ng xung ............................................................................... 60
4.3.11 Phân tích phân rã phương sai ................................................................................ 63
4.4 Tóm t t các k t qu nghiên c u ................................................................................. 64
Ch
ng 5. K t lu n, h n ch c a
tài và g i m nghiên c u ................................. 70
5.1 K t lu#n ...................................................................................................................... 70
5.2 H n ch c a
tài ...................................................................................................... 74
5.3 G i m nghiên c u..................................................................................................... 75
Tài li u tham kh o.
Ph l c.
DANH M C CÁC CH
Ch vi t t t
ADF
VAR
VECM
Tên
y
ti ng Vi t
Ki m nh Dickey-Fuller
Mô hình VAR
Mô hình VECM
KÝ HI U, VI T T T
Tên
y
ti ng Anh
Augmented DickeyFuller Test
Vecto AutoRegression
Vecto error correction model
DANH M C CÁC B NG BI U
B ng 4.1: Ki m
nh h s t
ng quan gi a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.2: Th ng kê mô t c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.3: Ki m
nh tính d ng c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.4: Ki m
nh
ng liên k t gi a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.5: Xác
nh
tr t i u c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.6: Xác
nh
tr c n lo i b c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.7: Ki m
nh nhân qu Granger gi a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.8: K t qu mô hình VAR c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
B ng 4.9: Ki m
nh h s t
ng quan gi a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.10: Th ng kê mô t c a bi n LNBANKDEP.
B ng 4.11: Ki m
nh tính d ng c a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.12: Ki m
nh
ng liên k t gi a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.13: Xác
nh
tr t i u c a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.14: Xác
nh
tr c n lo i b c a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.15: Ki m
nh nhân qu Granger gi a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.16: K t qu mô hình VAR c a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
B ng 4.17: Ki m
nh h s t
ng quan gi a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.18: Th ng kê mô t c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.19: Ki m
nh tính d ng c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.20: Ki m
nh
ng liên k t gi a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.21: Xác
nh
tr t i u c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.22: Xác
nh
tr c n lo i b c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.23: Ki m
nh nhân qu Granger gi a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
B ng 4.24: K t qu mô hình VAR c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
DANH M C CÁC HÌNH V ,
Hình 4.1 : Tính n
TH
nh mô hình c a bi n LNPRIVCRE và LNPCGDP.
Hình 4.2: Ph n ng c a bi n LNPCGDP
i v i cú s c LNPCGDP.
Hình 4.3: Ph n ng c a bi n LNPCGDP
i v i cú s c LNPRIVCRE.
Hình 4.4: Ph n ng c a bi n LNPRIVCRE
i v i cú s c LNPCGDP.
Hình 4.5: Ph n ng c a bi n LNPRIVCRE
i v i cú s c LNPRIVCRE.
Hình 4.6: Phân rã ph
ng sai c a bi n LNPCGDP.
Hình 4.7: Phân rã ph
ng sai c a bi n LNPRIVCRE.
Hình 4.8: Tính n
nh mô hình c a bi n LNBANKDEP và LNPCGDP.
Hình 4.9: Ph n ng c a bi n LNPCGDP
i v i cú s c LNBANKDEP.
Hình 4.10: Ph n ng c a bi n LNBANKDEP
i v i cú s c LNPCGDP.
Hình 4.11: Ph n ng c a bi n LNBANKDEP
i v i cú s c LNBANKDEP.
Hình 4.12: Phân rã ph
ng sai c a bi n LNPCGDP.
Hình 4.13: Phân rã ph
ng sai c a bi n LNBANKDEP.
Hình 4.14: Tính n
nh mô hình c a bi n LNLIQLIAB và LNPCGDP.
Hình 4.15: Ph n ng c a bi n LNPCGDP
i v i cú s c LNLIQLIAB.
Hình 4.16: Ph n ng c a bi n LNLIQLIAB
i v i cú s c LNPCGDP.
Hình 4.17: Ph n ng c a bi n LNLIQLIAB
i v i cú s c LNLIQLIAB.
Hình 4.18: Phân tích phân rã ph
ng sai c a bi n LNPCGDP.
Hình 4.19: Phân tích phân rã ph
ng sai c a bi n LNLIQLIAB.
1
TÓM T T
M c ích chính c a
tài là nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính
và t ng trư ng kinh t cho 9 nư c trong khu v c
n n m 2013. Các bi n ư c s d ng
1993
ông Nam Á v i b s li u t n m
o lư ng cho bi n phát tri n tài chính
và bi n t ng trư ng kinh t trong bài nghiên c u bao g m: bi n GDP th c t bình quân
u ngư i o lư ng cho bi n t ng trư ng kinh t , bi n phát tri n tài chính ư c o
lư ng b i 3 bi n l n lư t là t l tín d ng ư c cung c p b i các ngân hàng cho khu
v c tư nhân so v i GDP, t l n ti n g i c a ngân hàng so v i GDP, t l n thanh
kho n so v i GDP.
tài ti n hành nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t b ng cách s d ng ki m
d ng b ng. K t qu c a ki m
nh nghi m ơn v và ki m
nh nghi m ơn v và ki m
nh
nh
ng liên k t
ng liên k t d ng b ng
s có 2 trư ng h p x y ra là n u các bi n d ng và có m i quan h
ng liên k t thì
ch y mô hình VECM, n u các bi n d ng và không có m i quan h
ng liên k t thì
ch y mô hình VAR. Bài nghiên c u v i d li u c a 9 nư c
n 2013 cho th y k t qu c a ki m
nh nghi m ơn v và ki m
d ng b ng là các bi n d ng và không có m i quan h
VAR s
ông Nam Á t n m 1993
nh
ng liên k t
ng liên k t, do ó mô hình
ư c ch y trong trư ng h p này. K t qu nghiên c u c a ki m
nh nhân qu
Granger cho th y cho th y ch có m i quan h nhân qu 1 chi u do t ng trư ng kinh t
d!n
n phát tri n tài chính. K t qu nghiên c u c a phân tích hàm ph n ng xung cho
th y có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t .
K t qu nghiên c u c a phân tích phân rã phương sai cho th y bi n t ng trư ng kinh t
làm bi n t l tín d ng ư c cung c p b i các ngân hàng cho khu v c tư nhân so v i
GDP bi n
ng nhi u hơn là làm bi n t l n ti n g i c a ngân hàng so v i GDP và
bi n t l n thanh kho n so v i GDP bi n
ng.
2
Ch
ng 1. Gi i thi u.
1.1
tv n
.
Có nhi u nghiên c u v m i quan h gi a t ng trư ng kinh t v i các y u t như l m
phát, th trư ng ch ng khoán, lãi su t, cán cân thương m i, n công, t do hóa chính
sách ti n t , v n
u tư tr c ti p nư c ngoài ……. Các nghiên c u này ánh giá m i
quan h gi a t ng trư ng kinh t và các nhân t trên
t
ó có cơ s
ưa ra các bi n
t ư ct c
pháp thích h p nh m phát huy và i u ch nh nh ng nhân t c n thi t
t ng trư ng kinh t cao và b n v ng, hay có nh ng bi n pháp, chính sách thích h p
i u ch nh t ng trư ng kinh t nh m thúc "y các nhân t trên thay #i theo hư ng
thích h p. C$ng v i m c ích này
gi a phát tri n tài chính và t ng tr
tài v i nghiên c u v “M i quan h nhân qu
ng kinh t
các n
c
ông Nam Á” ư c
ti n hành.
Trong nhi u n m qua, có r t nhi u nghiên c u v m i quan h gi a phát tri n tài chính
và t ng trư ng kinh t . Theo nghiên c u c a Schumpeter (1911) nh n m nh t m quan
tr%ng c a vi c phát tri n t t th trư ng tài chính
t ng trư ng kinh t .
phát tri n
t t th trư ng tài chính thì theo Levine (2005) th trư ng tài chính d ki n huy
ng các
kho n ti t ki m và góp chung các kho n ti t ki m l i, phòng h và gom góp các r i ro
l i, gi m b t vi c trao #i c a hàng hóa và d ch v , giám sát các doanh nghi p và áp
d ng qu n tr doanh nghi p, phân b# v n hi u qu nh t cho ngư i s d ng. Thông qua
t t c các ch c n ng th trư ng tài chính có kh n ng thu hút ti n g i và
g i này t t hơn,
ng th i phân b# hi u qu hơn nh ng ngu n l c d!n
m b o ti n
n t ng trư ng
c a n n kinh t . Trong nghiên c u c a mình King và Levine (1993) c$ng
quan i m này là
ng ý v i
các nư c có th trư ng tài chính phát tri n hơn thì t ng trư ng kinh
t nhanh hơn.
Nghiên c u c a Patrick (1966) th a nh&n r ng m i quan h nhân qu gi a phát tri n
tài chính và t ng trư ng kinh t không ch theo chi u t ng trư ng kinh t d!n
n phát
tri n tài chính mà còn theo chi u ngư c l i. Ngh'a là gi a phát tri n tài chính và t ng
3
trư ng kinh t có m i quan h nhân qu hai chi u. K t lu&n c a Patrick còn cho r ng
trong giai o n
u c a quá trình t ng trư ng kinh t thì hi n tư ng phát tri n tài chính
n t ng trư ng kinh t chi m ưu th , sau ó n n kinh t t ng trư ng theo xu
d!n
hư ng t ng trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính và t ng m nh.
Có r t nhi u quan i m v m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t như phát tri n tài chính là nguyên nhân d!n
t ng trư ng kinh t là nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh t ,
n phát tri n tài chính, hay gi a phát tri n tài
chính và t ng trư ng kinh t có m i quan h nhân qu 2 chi u. V&y quan i m nào s
thích h p cho vi c nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t cho các nư c
khu v c ông Nam Á,
bi t ư c quan i m nào thích
h p bài nghiên c u ư c th c hi n b ng cách s d ng ki m
ki m
h
nh
nh nghi m ơn v và
ng liên k t d ng b ng. N u k t qu cho ra các bi n d ng và có m i quan
ng liên k t thì s d ng mô hình VECM, ngư c l i các bi n d ng và không có m i
quan h
ng liên k t thì s d ng mô hình VAR.
1.2 M c tiêu nghiên c u.
tài s t&p trung nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t .
1.3 Ph
ng pháp nghiên c u.
Nghiên c u này ti n hành ki m ch ng m i quan h gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t cho các nư c trong khu v c ông Nam Á.
hi n ki m
nh nghi m ơn v và ki m
nh
u tiên bài nghiên c u th c
ng liên k t d ng b ng
xác
nh s
nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t theo
mô hình VAR hay VECM.
Khi th c hi n ki m
nh nghi m ơn v và ki m
nh
ng liên k t d ng b ng thì k t
qu s có 2 trư ng h p x y ra. Trư ng h p 1 là các bi n d ng và có m i quan h
ng
liên k t thì m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t s liên
quan
n vi c ánh giá c a hai phương trình ư c s d ng trong mô hình VECM
4
(phương trình th 1 xét tác
t
ng c a bi n phát tri n tài chính và bi n t ng trư ng kinh
n bi n phát tri n tài chính, phương trình th 2 xét tác
kinh t và bi n phát tri n tài chính
ng c a bi n t ng trư ng
n bi n t ng trư ng kinh t ). Trư ng h p th 2 là
các bi n d ng và không có m i quan h
ng liên k t thì m i quan h nhân qu gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t s liên quan
n vi c ánh giá c a hai
phương trình ư c s d ng trong mô hình VAR (phương trình th 1 xét tác
bi n phát tri n tài chính và bi n t ng trư ng kinh t
phương trình th 2 xét tác
chính
ng c a
n bi n phát tri n tài chính,
ng c a bi n t ng trư ng kinh t và bi n phát tri n tài
n bi n t ng trư ng kinh t ).
1.4 Ý ngh a c a bài nghiên c u.
tài nghiên c u m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh
t nh m tìm ra nguyên nhân d!n
n phát tri n tài chính và nguyên nhân d!n
trư ng kinh t . N u nguyên nhân d!n
t
n t ng
n phát tri n tài chính là do t ng trư ng kinh t
ó s có nh ng bi n pháp, chính sách thích h p
i u ch nh t ng trư ng kinh t
nh m thúc "y phát tri n tài chính theo chi u hư ng thích h p. N u phát tri n tài chính
là nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh t t
ó s có cơ s
thích h p nh m phát huy và i u ch nh phát tri n tài chính
ưa ra các bi n pháp
t ư ct c
trư ng kinh t mong mu n.
1.5 B c c nghiên c u.
Bài nghiên c u ư c chia thành 5 ph n như sau:
Chương 1: Gi i thi u.
Chương 2: T#ng quan lý thuy t.
Chương 3: Phương pháp nghiên c u và d li u.
Chương 4: K t qu nghiên c u.
Chương 5: K t lu&n, h n ch c a
tài và g i m nghiên c u.
t ng
5
Ch
ng 2. T ng quan lý thuy t.
M(c dù có r t nhi u nghiên c u ã ư c th c hi n
quan sát m i quan h gi a phát
tri n tài chính và t ng trư ng kinh t tuy nhiên k t qu c a các bài nghiên c u không
có ý ki n chung v m i quan h này. Có 3 trư ng phái chính
i di n cho ý ki n c a
các nhà kinh t v m i quan h gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t :
2.1 Tr
ng phái th 1: Cho r ng phát tri n tài chính d n
n t ng tr
ng
kinh t .
King và Levine (1993) v i nghiên c u “Tài chính và t ng trư ng: Schumpeter có th
úng” trong cu n T p chí kinh t theo quý ã s d ng d li u trên 80 qu c gia trong
giai o n 1960
n 1989
nghiên c u v m i quan quan h gi a t ng trư ng kinh t
và phát tri n tài chính. Trong ó bi n GDP th c t bình quân
bi n t ng trư ng kinh t và 4 bi n
u ngư i
i di n cho
i di n cho bi n phát tri n tài chính l n lư t là t l
n thanh kho n so v i GDP, t l tài s n ngân hàng so v i tài s n ngân hàng c ng tài
s n ngân hàng trung ương, t l các kho n vay cho khu v c tư nhân phi tài chính so v i
t#ng tín d ng n i
a, t l tín d ng khu v c tư nhân phi tài chính so v i GDP. Tác gi
s d ng phép h i qui cho d li u b ng, k t qu cho th y có s tương quan m nh m do
phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t (trong ó ch có 3 bi n
i di n cho
bi n phát tri n tài chính l n lư t là t l tài s n ngân hàng so v i tài s n ngân hàng
c ng tài s n ngân hàng trung ương, t l các kho n vay cho khu v c tư nhân phi tài
chính so v i t#ng tín d ng n i
a, t l tín d ng khu v c tư nhân phi tài chính so v i
GDP là có ý ngh'a trong m i quan h v i t ng trư ng kinh t ), ngoài ra King và Levine
còn k t lu&n r ng Schumpeter có th
trư ng tài chính
úng v vi c nh n m nh t m quan tr%ng c a th
i v i t ng trư ng kinh t , nói cách khác các nư c có h th ng tài
chính phát tri n hơn thì t ng trư ng kinh t nhanh hơn.
Ahmeda và Ansarib (1998) v i nghiên c u “ Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t :
Kinh nghi m
Nam Á” trong cu n T p chí kinh t
Châu Á ã l y d li u
3 nư c
6
Nam Á là )n
, Pakistan và Sri Lanka
ch y h i quy phân tích m i quan h gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t . K t qu cho th y có m i quan h nhân qu 1
chi u do phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t
ng th i nh n m nh phát
tri n tài chính ã th c s góp ph n quan tr%ng vào t ng trư ng kinh t
các nư c này.
Dimitris và Efthymios (2004) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh
t : b ng ch ng t ki m
nh nghi m ơn v d ng b ng và ki m
b ng” trong cu n T p chí phát tri n kinh t
ư c
ng liên k t d ng
ã th c hi n nghiên c u b ng cách s d ng
d li u c a 10 nư c ang phát tri n t n m 1970
th c t
nh
n 2000 v i bi n s n lư ng
u ra
i di n cho bi n t ng trư ng kinh t và bi n phát tri n tài chính ư c o
lư ng b ng t l ti n g i ngân hàng so v i t#ng GDP danh ngh'a và v n
s d ng d li u b ng cho ki m
nh nghi m ơn v và ki m
u tư. Tác gi
nh m i quan h
ng
liên k t, sau ó ch y mô hình VECM cho ra k t qu có m i quan h nhân qu 1 chi u
t phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t .
Tsangyao và Steven (2005) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t :
trư ng h p
ài Loan” c$ng ã nghiên c u v m i quan h gi a phát tri n tài chính
và t ng trư ng kinh t b ng cách s d ng d li u
v i bi n GDP th c t bình quân
so v i GDP
u ngư i
ài Loan t n m 1962
n 1998,
i di n cho t ng trư ng kinh t và t l M2
i di n cho phát tri n tài chính. Bài nghiên c u s d ng mô hình VECM
cho th y có m i quan h nhân qu m t chi u do phát tri n tài chính d!n
trư ng kinh t ,
n t ng
ng th i c$ng nh n m nh t m quan tr%ng c a phát tri n tài chính trong
vi c t ng trư ng c a ài Loan.
Eita và Jordaan (2007) v i nghiên c u “Phân tích m i quan h nhân qu gi a phát tri n
tài chính và t ng trư ng kinh t
n m 1977
i v i Botswana” ã s d ng d li u
n 2006 v i bi n GDP th c t bình quân
trư ng kinh t còn bi n phát tri n tài chính l n lư t
u ngư i
Botswana t
i di n cho t ng
i di n b i 3 bi n là t l tín d ng
cho khu v c tư nhân ư c cung c p b i ngân hàng so v i GDP, t l M2 so v i GDP,
t l n ti n g i ngân hàng so v i GDP
nghiên c u. Tác gi c$ng th c hi n ki m
7
nh nghi m ơn v và ki m
nh
ng liên k t, sau ó ch y mô hình VECM cho ra k t
qu có m i quan h nhân qu 1 chi u t phát tri n tài chính d!n
i v i vi c thúc "y t ng trư ng
và k t lu&n r ng l'nh v c tài chính r t quan tr%ng
kinh t và phát tri n
n t ng trư ng kinh t
Botswana.
Wadud (2009) v i nghiên c u “ Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t : m i quan
h
ng liên k t và mô hình VECM ti p c&n v i các qu c gia Nam Á” s d ng d li u
3 nư c )n
, Pakistan, Bangladesh t n m 1976
GDP th c t
n 2008 v i bi n t l M2 so v i
i di n cho bi n phát tri n tài chính và bi n t ng trư ng kinh t
lư ng b ng bi n GDP th c t bình quân
u ngư i
ư c o
tìm ra m i quan h gi a phát
tri n tài chính và t ng trư ng kinh t . Bài nghiên c u cho th y có m i quan h
liên k t gi a các bi n phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t ,
hình VECM cho k t qu có m t m i quan h #n
ng
ng th i ch y mô
nh gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t c a các nư c này và có m i quan h nhân qu 1 chi u t phát tri n tài
chính d!n
n t ng trư ng kinh t .
2.2 Tr
ng phái th 2: Cho r ng t ng tr
ng kinh t d n
n phát tri n tài
chính.
Hurlin và Venet (2001) v i nghiên c u “Ki m
b ng v i h s c
nh”
tìm ra câu tr l i cho m i quan h nhân qu gi a phát tri n
tài chính và t ng trư ng kinh t
gia
nh nhân qu trong mô hình d li u
ã s d ng d li u t n m 1967
Châu Phi và s d ng bi n GDP th c t bình quân
n 1998 cho 16 qu c
u ngư i
o lư ng bi n
t ng trư ng kinh t , bi n phát tri n tài chính ư c o lư ng l n lư t b ng 2 bi n là t l
M2 so v i GDP, t l tín d ng c a ngân hàng cho khu v c tư nhân so v i GDP. Tác gi
ch y mô hình VAR cho k t qu không t n t i m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài
chính và t ng trư ng kinh t trong 7 qu c gia, tuy nhiên tác gi l i tìm th y m i quan
h nhân qu 1 chi u do t ng trư ng kinh t d!n
l i.
n phát tri n tài chính
các nư c còn
8
Odhiambo (2004) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính có còn thúc "y t ng trư ng
kinh t ? M t b ng ch ng th c nghi m v m i quan h này
Nam Phi”. Trong m t th i
gian dài m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
ư c gi
u
nh r ng s phát tri n tài chính r t quan tr%ng và nó là nguyên nhân d!n
n
t ng trư ng kinh t . V i nghiên c u c a mình Odhiambo ã th c hi n mô hình VECM
cho các nư c
Nam Phi cùng v i vi c s d ng GDP th c t
i di n cho bi n t ng
trư ng kinh t và bi n phát tri n tài chính ư c o lư ng b ng 3 d li u khác nhau. K t
qu
ưa ra m t cái nhìn m i v m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t
Nam Phi là t n t i m i quan h nhân qu do t ng trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính.
Sindano (2009) v i nghiên c u “S ch d!n m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài
chính và t ng trư ng kinh t
Namibia” ã s d ng d li u t n m 1993
cùng v i bi n t ng trư ng kinh t
ư c
phát tri n kinh t
ư c
i di n b i t#ng s n lư ng trong nư c, bi n
i di n l n lư t b i M2 và tín d ng khu v c tư nhân
mô hình VECM. K t qu cho th y t ng trư ng kinh t d!n
ch y
n phát tri n tài chính
trong m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
2.3 Tr
n 2007
Namibia.
ng phái th 3: Cho r ng có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a
phát tri n tài chính và t ng tr
ng kinh t .
Patrick (1966) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
các nư c
kém phát tri n” ã ưa ra k t qu khá a d ng. Patrick th a nh&n r ng m i quan h
nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t không ch theo chi u t ng
trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính mà còn theo chi u ngư c l i. Ngh'a là gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t có m i quan h nhân qu hai chi u. K t lu&n
c a Patrick cho r ng trong giai o n
tư ng phát tri n tài chính d!n
u c a quá trình t ng trư ng kinh t thì hi n
n t ng trư ng kinh t chi m ưu th , sau ó n n kinh t
t ng trư ng theo xu hư ng t ng trư ng kinh t d!n
m nh.
n phát tri n tài chính và t ng
9
Jung (1986) trong nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t : b ng ch ng
qu c t ” ã s d ng d li u c a 56 qu c gia v i GNP th c t bình quân
ư c s d ng
u ngư i
i di n cho bi n t ng trư ng kinh t và bi n phát tri n tài chính ư c
i di n b i 2 bi n là t l ti n t trên GNP, t l c a M2 trên GNP. K t qu cho th y
có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a t ng trư ng kinh t và phát tri n tài chính.
Nhưng khi chia 56 qu c gia thành 2 nhóm nư c phát tri n và kém phát tri n k t qu
cho th y
nhóm nư c kém phát tri n t n t i m i quan h nhân qu 1 chi u do phát
tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t .
Spears (1992) v i nghiên c u “Vai trò c a các trung gian tài chính trong t ng trư ng
kinh t
châu Phi” ã s d ng d li u
5 nư c Châu Phi v i bi n t l tài s n tài
chính so v i GDP, t l g n như ti n so v i M2 (quasi money so v i M2), t l M2 so
v i GDP làm
so v i GDP
t x y ra
i di n cho phát tri n tài chính. Nghiên c u cho ra k t qu bi n t l M2
i di n cho phát tri n tài chính là nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh
t t c các nư c, trong khi m i quan h nhân qu 2 chi u ch x y ra
1 nư c.
Arestis và Demetriades (1996) v i nghiên c u “ Tài chính và t ng trư ng: s xem xét
th ch và quan h nhân qu ” s d ng d li u t n m 1949
v i 3 bi n l n lư t
n 1992 c a 12 qu c gia
i di n cho phát tri n tài chính là t l M2 so v i GDP, t l tín
d ng cho khu v c tư nhân so v i GDP, t l M2 tr ti n trong lưu thông so v i GDP và
GDP th c t bình quân
u ngư i
i di n cho t ng trư ng kinh t
ch y mô hình
VAR. K t qu cho th y có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a t ng trư ng kinh t và
phát tri n tài chính tuy nhiên m i quan h nhân qu này khá y u.
Demetriades và Hussein (1996) trong nghiên c u “Phát tri n tài chính có ph i là
nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh t hay không? B ng ch ng t d li u th i gian
t 16 qu c gia” trong cu n T p chí kinh t phát tri n ã s d ng d li u c a 16 qu c
gia và s d ng bi n t l tín d ng cho khu v c tư nhân so v i GDP và t l n ti n g i
ngân hàng so v i GDP như 2 ngu n d li u l n lư t
i di n cho bi n phát tri n tài
chính. K t qu cho th y có 7 qu c gia có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a t ng
10
trư ng kinh t và phát tri n tài chính, trong khi
quan h nhân qu 1 chi u do t ng trư ng kinh t d!n
i v i 6 qu c gia khác ch có m i
n phát tri n tài chính.
Luintel và Khan (1999) v i nghiên c u “M t nghiên c u ánh giá l i m i quan h gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t : th c hi n b ng mô hình VAR” trong cu n
T p chí kinh t phát tri n ã s d ng d li u cho 10 qu c gia
ch y mô hình VAR.
K t qu cho th y có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t .
Calderon và Liu (2002) v i nghiên c u “Phương hư ng c a m i quan h nhân qu gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t ” ã ch y mô hình VAR b ng cách s d ng
d li u t n m 1960
n 1994 c a 109 qu c gia phát tri n và công nghi p,
ng th i
các bi n t l M2 so v i GDP, t l tín d ng c a khu v c tư nhân ư c cung c p b i
ngân hàng so v i GDP l n lư t
t bình quân
u ngư i
i di n cho bi n phát tri n tài chính và bi n GDP th c
i di n cho bi n t ng trư ng kinh t . K t qu cho th y có m i
quan h nhân qu 2 chi u gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t ,
ưa ra k t lu&n r ng phát tri n tài chính óng góp vào t ng trư ng kinh t
phát tri n cao hơn
ng th i
các nư c
các nư c công nghi p.
Yousif (2002) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t : M t cách
nhìn m i t b ng ch ng th c nghi m c a các nư c ang phát tri n” s d ng d li u
cho 30 nư c ang phát tri n cho giai o n 1970
n 1999. K t qu
ng h m nh m
quan i m phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t có quan h nhân qu v i nhau và
là quan h nhân qu hai chi u. Ngoài ra còn có m t s k t qu khác cho r ng phát tri n
tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t , t ng trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính,
gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t không có m i quan h nào nhưng các
k t qu này không m nh m như m i quan h 2 chi u. Hơn n a, k t qu c a các nghiên
c u g n ây v i quan i m c a Ngân hàng Th gi i và các nghiên c u th c nghi m
khác thì m i quan h gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t không th
ư c
11
khái quát chung gi a các qu c gia vì m*i qu c gia có chính sách kinh t c th khác
nhau và nhi u m(t khác nhau.
Ghirmay (2004) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
các nư c
Châu Phi vùng Sahara: B ng ch ng th c nghi m t vi c phân tích chu*i th i gian” ã
s d ng d li u c a 13 nư c
nhân
Châu Phi vùng Sahara v i bi n tín d ng cho khu v c tư
i di n cho bi n phát tri n tài chính
ch y mô hình VAR. K t qu cho th y có
6 qu c gia t n t i m i quan h nhân qu 2 chi u, các nư c còn l i m t s có m i quan
h nhân qu 1 chi u do phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t và m t s có
m i quan h nhân qu 1 chi u do t ng trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính.
Odhiambo (2005) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
Tanzania: M t nghiên c u th c nghi m” s d ng GDP th c t bình quân
di n cho t ng trư ng kinh t và phát tri n tài chính ư c
u ngư i
i
i di n b i 3 bi n là t l M2
so v i GDP, t l ti n t so v i M1, t l tín d ng khu v c tư nhân ư c cung c p b i
ngân hàng so v i GDP
v i GDP
ch y mô hình VECM. K t qu cho th y khi bi n t l M2 so
i di n cho phát tri n tài chính thì có m i quan h nhân qu 1 chi u do phát
tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t , khi 2 bi n còn l i
i di n cho phát tri n tài
chính thì t n t i m i quan h nhân qu 2 chi u gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng
kinh t .
Odhiambo (2008) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính
thuy t phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t ”
Kenya: m t ki m
ph c v cho vi c ki m
ng liên k t và ch y mô hình VECM tác gi s d ng d li u
n 2002 v i bi n thu nh&p bình quân
bi n phát tri n tài chính ư c
u ngư i
nh v gi
nh
Kenya t n m 1968
i di n cho t ng trư ng kinh t và
i di n l n lư t b i 3 bi n là t l M2 so v i GDP, t l
ti n t trong lưu thông so v i M1, t l tín d ng cho khu v c tư nhân ư c cung c p
b i ngân hàng so v i GDP. K t qu c a bài nghiên c u cho th y khi bi n t l M2 so
v i GDP
i di n cho phát tri n tài chính thì có m i quan h nhân qu 2 chi u gi a
phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t , nhưng khi 2 bi n còn l i
i di n cho phát
12
tri n tài chính thì l i th y m i quan h nhân qu 1 chi u do t ng trư ng kinh t d!n
n
phát tri n tài chính.
Anthony và Tajudeen (2010) v i nghiên c u “Phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh
t : Nghiên c u
10 nư c Châu Phi vùng Sahara” s d ng d li u t n m 1980
2005 c a 10 nư c Châu Phi thu c vùng Sahara v i GDP th c t bình quân
n
u ngư i
i di n cho bi n t ng trư ng kinh t và t l M2 so v i GDP o lư ng cho bi n phát
tri n tài chính
ch y mô hình VECM. K t qu cho th y m i quan h nhân qu 1
chi u do phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t x y ra
các nư c C ng hòa
Trung Phi, C ng hòa Congo, Gabon và Nigeria, trong khi ó t ng trư ng kinh t d!n
n phát tri n tài chính x y ra
Zambia và m i quan h nhân qu 2 chi u gi a phát
tri n tài chính và t ng trư ng kinh t x y ra
các nư c Kenya, Chad, Nam Phi, Sierra
Leone và Swaziland.
T các bài nghiên c u ư c trình bày trong 3 trư ng phái ta th y a ph n các nghiên
c u ng h cho trư ng phái th 3 ó là gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t
có m i quan h nhân qu 2 chi u, tuy nhiên các nghiên c u ư c trình bày
trư ng
phái th 3 ph n l n cho ra nhi u k t qu như v a ng h trư ng phái th 1 v i trư ng
phái th 3 ho(c ng h trư ng phái th 2 v i trư ng phái th 3, có khi cho ra k t qu
c a c 3 trư ng phái. Các bài nghiên c u cho k t qu khác nhau như v&y là vì tình hình
m*i qu c gia khác nhau, m i qu c gia có chính sách kinh t khác nhau.Vì v&y k t
qu nghiên c u v m i quan h gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t không
th
ư c khái quát chung gi a các qu c gia - ây c$ng là quan i m c a Ngân hàng
Th gi i và các nghiên c u th c nghi m khác.
13
Ch
ng 3. Ph
3.1 Ph
ng pháp nghiên c u và d li u.
ng pháp nghiên c u.
Nghiên c u này ti n hành ki m ch ng m i quan h gi a phát tri n tài chính và t ng
trư ng kinh t cho các nư c trong khu v c ông Nam Á. N u k t qu cho th y nguyên
nhân b+t
u t phát tri n tài chính d!n
n t ng trư ng kinh t thì k t qu này h* tr
cho quan i m supply – leading. N u k t qu cho th y nguyên nhân b+t
trư ng kinh t d!n
u t t ng
n phát tri n tài chính thì k t qu này h* tr cho quan i m
demand – following. N u k t qu cho th y m i quan h nhân qu hai chi u gi a phát
tri n tài chính và t ng trư ng kinh t thì k t qu h* tr cho quan i m bi – directional.
3.1.1 Ki m
nh nghi m
nv.
Bài nghiên c u s d ng phương pháp ki m
nh tính d ng c a các bi n nghiên c u. Ki m
nh nghi m ơn v d ng b ng
ki m
nh nghi m ơn v d ng b ng ư c
xu t b i Maddala và Wu (1999), Choi (2001), Levin và c ng s (2002) và Im và c ng
s (2003). V i phương trình:
y it = µ i + τ it + ρ i y it −1 + ε it (7)
Trong phương trình (7) t = 1.....T là th i gian, i = 1.....N là s lư ng các qu c gia, τ i =
giá tr ρ ư c lư ng/sai s c a h s ρ , µ i là nh hư ng c
nh c a m*i qu c gia, ρ i là
h s t h i quy, ε it là sai s . N u h s ρ i c a y it −1 trong th c t b ng 1 t c là tình
hu ng không d ng hay chúng ta có th nói r ng bi n ng!u nhiên y it có nghi m ơn v .
Ki m
tham s
nh nghi m ơn v d ng b ng ư c phân thành 2 lo i d a trên 2 gi
ρ i thay #i ho(c không #i. Các ki m
nh gi
nh là
nh r ng các tham s t h i
quy là không #i gi a các qu c gia ( ρ i = ρ ) theo Levin và c ng s (2002). Và theo
Maddala và Wu (1999), Choi (2001), Im và c ng s (2003) gi
h i quy ρ i là thay #i gi a các qu c gia. Gi
nh c a 2 lo i ki m
là như nhau. Gi i thuy t thay #i tùy thu c vi c gi
không #i.
nh tham s
nh r ng các tham s
nh nghi m ơn v
ρ i thay #i ho(c
14
i v i các ki m
nh gi
nh ρ i là không #i – gi thuy t H O là ρ i = 0 ngh'a là y it
là chu*i không d ng cho t t c chu*i th i gian; H a là ρ i = ρ < 0 ngh'a là y it là chu*i
d ng.
i v i các ki m
nh ρ i là thay #i – gi thuy t H O là ρ i = 0 ngh'a là
nh gi
y it là chu*i không d ng cho m t vài chu*i th i gian (không nh t thi t là t t c ); H a là
ρ i < 0 ngh'a là y it là chu*i d ng.
3.1.2 Ki m
nh
Bài nghiên c u s d ng ki m
Phương trình ki m
nh
ng liên k t.
nh
ng liên k t d ng b ng theo Pedroni (1999) .
ng liên k t có d ng:
y it = γ i + k it + λi x it + ε it (8)
t = 1.....T là th i gian, i = 1.....N là s lư ng các qu c gia. C
nh γ i và
d ch
s λi thay #i theo t ng qu c gia.
ε it = ψ i ε it −1 + v it (9), v i ψ i là h s t h i quy c a ph n dư ε it t phương trình (8).
Pedroni (1999) ã phát tri n b y ki m
nh
gi i h n kích thư c th ng kê và b n ki m
các qu c gia khác nhau
ki m
ng liên k t. B n ki m
nh
u tiên là
nh này ư c t#ng h p t h s h i quy c a
nh nghi m ơn v các ph n dư ư c tính. Ba ki m
nh ti p theo là gi a kích thư c th ng kê và d a trên h s trung bình ư c tính riêng
cho t ng qu c gia. Ki m
nh gi i h n kích thư c th ng kê hay b n ki m
v i gi thuy t không có m i quan h
ng liên k t thì H A : ψ i = ψ < 1 cho t t
nh kích thư c th ng kê hay ba ki m
thuy t không có m i quan h
nh sau cùng v i gi
ng liên k t H O : ψ i = 1 cho t t c chu*i th i gian,
ngư c l i v i gi thuy t có m i quan h
ng liên k t thì ψ i < 1 cho t t c chu*i th i
gian. Bài nghiên c u s d ng t t c 7 th ng kê ư c
theo Pedroni.
u tiên
ng liên k t H O : ψ i = 1 cho t t c chu*i th i
gian, ngư c l i v i gi thuy t có m i quan h
c chu*i th i gian. Ki m
nh
xu t
ki m
nh
ng liên k t
15
3.1.3 Ki m
Sau khi th c hi n ki m
nh nhân qu .
nh nghi m ơn v và ki m
các bi n d ng và có m i quan h
nh
ng liên k t d ng b ng n u
ng liên k t thì ti n hành ch y mô hình VECM. N u
các bi n d ng và không có m i quan h
ng liên k t thì ti n hành ch y mô hình VAR
tìm m i quan h nhân qu gi a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t .
M i quan h nhân qu hai chi u c a phát tri n tài chính và t ng trư ng kinh t s liên
quan
n vi c ánh giá c a hai phương trình:
k
k
FD = µ1 +
α 1 j FDit − j +
β 1 j Yit − j + ε 1t
j =1
k
k
Y = µ2 +
(1)
j =1
α 2 j FDit − j +
j =1
β 2 j Yit − j + ε 2t
(2)
j =1
Trong ó bi n FD
i di n cho phát tri n tài chính, Y
i di n cho t ng trư ng kinh t ,
µ1 , µ 2 là nh hư ng c th c a qu c gia.
Ki m
h
nh nhân qu có th
ư c ti n hành theo 2 trư ng h p: khi các bi n có m i quan
ng liên k t và khi các bi n không có m i quan h
Trư ng h p th 1: khi các bi n d ng và
ng liên k t.
ng liên k t, ki m
nh nhân qu Granger
ư c s d ng trong mô hình VECM. Trong mô hình này, do có s khác nhau gi a các
bi n sau khi ã l y sai phân có th s b, sót nh ng thông tin dài h n trong m i quan h
gi a các bi n. Trong trư ng h p này phương trình (1) và (2) ư c vi t l i theo :
k
∆FDit = δ 1 +
k
η1 j ∆Yit − j + λ1i E1it −1 + ε 3t
(3)
η 2 j ∆Yit − j + λ 2i E 2it −1 + ε 4t
(4)
γ 1 j ∆FDit − j +
j =1
k
j =1
k
∆Yit = δ 2 +
γ 2 j ∆FDit − j +
j =1
j =1
Trong ó : E1it −1 và E 2it −1 là giá tr
k t. λ1i và λ2i
i di n cho m c
m i quan h gi a các bi n.
tr- c a vi c l y sai phân do ki m
nh
ng liên
i u ch nh vi c b, sót nh ng thông tin dài h n trong
16
T các thông s k. thu&t trong phương trình (3) và (4) có 2 cách ki m
nh m i quan
h nhân qu trong ng+n h n và trong dài h n:
nh m i quan h nhân qu thông qua bi n ∆FDit − j và
Trong ng+n h n: ki m
∆Yit − j . Phát tri n tài chính là nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh t n u h s c a
∆FDit − j trong phương trình 4 là γ 2 j ≠ 0 . T ng trư ng kinh t là nguyên nhân d!n
n
phát tri n tài chính n u h s c a ∆Yit − j trong phương trình 3 là η1 j ≠ 0 .
Trong dài h n: ki m
nh m i quan h nhân qu thông qua bi n E1it −1 và E 2it −1 .
Phát tri n tài chính là nguyên nhân d!n
n t ng trư ng kinh t n u h s c a E 2it −1
trong phương trình 4 là λ2i ≠ 0 . T ng trư ng kinh t là nguyên nhân d!n
n phát tri n
tài chính trong dài h n n u h s c a E1it −1 trong phương trình 3 là λ1i ≠ 0
Trư ng h p th 2: khi các bi n d ng và không có m i quan h
ng liên k t . Toda và
Phillips (1993) cho th y m i quan h nhân qu v!n có th t n t i gi a chúng. Ki m tra
quan h nhân qu Granger có th ti n hành b ng cách ch y mô hình VAR như trong
phương trình (3) và (4)
trên nhưng không bao g m E1it −1 và E 2it −1 . Phương trình ư c
vi t l i như sau:
k
∆FDit = φ1 +
k
Ψ1 j ∆Yit − j + ε 5t (5)
χ 1 j ∆FDit − j +
j =1
j =1
k
∆Yit = φ 2 +
k
χ 2 j ∆FDit − j +
j =1
Ψ2 j ∆Yit − j + ε 6t (6)
j =1
3.2 D li u
3.2.1 Các bi n nghiên c u.
Bi n phát tri n tài chính có th
ư c xem như c i thi n v s lư ng, ch t lư ng và hi u
qu c a các d ch v trung gian tài chính vì nó
ho t
i di n cho nh ng c i ti n trong các
ng c a ngành tài chính, ư c ch ng minh thông qua kh n ng ti p c&n trung
gian tài chính, cơ h i a d ng hơn, c i thi n ch t lư ng thông tin, và các ưu ãi t t hơn
v vi c th&n tr%ng cho vay và giám sát. Tuy nhiên b n thân phát tri n tài chính không